Hào Môn Lãnh Thê
Chương 22
Vân Phong từ chối nhiều lần, cuối cùng không ngăn được lời mời của Tần Quyến, anh đến đây.
Hiển nhiên, Tần Quyến đã chuẩn bị từ sớm, Vân Phong không đi qua quầy, đi thẳng đến phòng 6210. Nhưng lại không có phục vụ ngăn cản anh.
Anh khẽ gõ cửa, tốc độ mở cửa của Tần Quyến tương đối nhanh, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Tần Quyến ngày hôm nay thể hiện một mặt khác của mình, gợi cảm. Không, nên là vẻ gợi cảm bên trong sự biếng nhác. Bởi vì, cô đang mặc áo tắm.
Mái tóc tuỳ tiện vén lên, dùng một kẹp tóc lớn cài chặt, vài sợi tóc rủ xuống cổ, càng thêm quyến rũ.
Như Vân Phong dự đoán, đây là một cạm bẫy, một cạm bẫy quyến rũ.
Vân Phong khẽ nhếch môi mỏng, cố ý bỏ qua cảnh tuyết trắng lộ ra trên cổ cô, tỉnh bơ thong thả đi vào trong phòng.
Tần Quyến theo sau đóng cửa phòng.
Hai giây sau, một đôi tay ngó sen từ lưng của anh xuyên qua hông anh, anh cảm nhận được bộ ngực của cô đang nhấp nhô nhảy lên sau lưng anh, ôn hương nhuyễn ngọc.
Hương thơm của cô từ sau gáy anh thổi đến, khiêu khích dục vọng của anh.
Máu anh chảy cuồn cuộn, tim đập rộn lên.
Vân Phong cắn răng một cái, bàn tay to bắt được tay cô, hất cô ra “Rốt cuộc cô muốn làm cái gì?”
Tần Quyến nở nụ cười nhẹ nhàng, chớp mắt nhìn anh “Anh nói đi? Tôi không cho rằng anh không muốn.”
Quả thực, là anh muốn, nhưng anh biết lời mời lần này của Tần Quyến tuyệt không đơn giản, anh không thể dễ dàng rơi vào cạm bẫy của cô.
Thấy Vân Phong không nói lời nào, Tần Quyến mở miệng lần nữa “Vân Phong, tôi biết tâm tư của anh, có rất nhiều nam nhân có tâm tư giống như anh đối với tôi, nhưng tôi không đem bọn họ để trong mắt, chỉ có anh, chỉ có anh mới có thể lọt vào mắt của tôi.”
Vân Phong tự giễu “Cô quá coi trọng tôi rồi, tôi chỉ là một người đàn ông bình thường.”
Tần Quyến yêu kiều cười duyên “Không, anh không giống những người bình thường, anh có dã tâm, có tâm cơ, có đầu óc, đàn ông như vậy mới có thể xứng đôi với tôi, bởi vì, chúng ta là một loại người.”
“Ở ngoài mặt cô đã là con gái nuôi của Tưởng Gia, trên thực tế, thứ cô sẽ nhận được càng nhiều hơn.” Bằng vào thân phận con gái ruột của Tưởng Lực Hành.
Tần Quyến lắc đầu “Nếu tôi muốn tiền, với bản lĩnh của tôi, anh nên biết đây không phải là việc khó, tôi không cần chờ đến bây giờ.”
Tần Quyến tự tin như thế, Vân Phong cũng thừa nhận, cô đúng là có bản lĩnh này, với tư sắc và đầu óc của cô có thể tuỳ tiện làm cho một đám đàn ông khúm núm dưới váy cô, thậm chí còn ở trên vỗ tay đùa bỡn cả đám đàn ông.
Mà ngay cả anh cũng bị cô mê hoặc “Vậy cô muốn cái gì?”
Tần Quyến híp mắt quyến rũ “Tôi muốn một người đàn ông, một người đàn ông đáng để tôi hâm mộ, chính là anh. Vân Phong, nếu anh muốn ở bên ngoài kim ốc tàng kiều, chỉ cần anh chịu, chắc là sẽ không có ai biết đến, đúng không?”
Vân Phong nhăn mày lại, cô có ý gì “Cô muốn làm tình nhân sao?”
Tần Quyến giảo hoạt khẽ thở “Vậy phải để xem anh có muốn tôi hay không? Nói cho tôi biết, anh muốn không?”
Vân Phong không đáp hỏi lại “Cô hi vọng tôi nuôi dưỡng cô làm tình nhân sao?”
Tần Quyến đắc ý cười, phóng túng mà hấp dẫn, nhưng một giây sau dung nhan quyến rũ lại phủ kín bằng một lớp thuần khiết, trên người cô luôn có loại mị lực vừa lạnh vừa nóng này.
“Tôi là Tần Quyến, tôi không làm tình nhân của đàn ông.”
Vân Phong nheo mắt lại, nhìn cô, cô nhẹ nhàng mở áo tắm ra, men theo cổ chậm rãi rơi xuống, cho đến bờ ngực trắng liền ngừng lại “Có muốn không? Muốn thì lập tức ly hôn.”
Người Vân Phong khẽ run lên, đáy lòng đã sớm quay cuồng, cô muốn anh ly hôn?
Hiển nhiên, Tần Quyến đã chuẩn bị từ sớm, Vân Phong không đi qua quầy, đi thẳng đến phòng 6210. Nhưng lại không có phục vụ ngăn cản anh.
Anh khẽ gõ cửa, tốc độ mở cửa của Tần Quyến tương đối nhanh, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Tần Quyến ngày hôm nay thể hiện một mặt khác của mình, gợi cảm. Không, nên là vẻ gợi cảm bên trong sự biếng nhác. Bởi vì, cô đang mặc áo tắm.
Mái tóc tuỳ tiện vén lên, dùng một kẹp tóc lớn cài chặt, vài sợi tóc rủ xuống cổ, càng thêm quyến rũ.
Như Vân Phong dự đoán, đây là một cạm bẫy, một cạm bẫy quyến rũ.
Vân Phong khẽ nhếch môi mỏng, cố ý bỏ qua cảnh tuyết trắng lộ ra trên cổ cô, tỉnh bơ thong thả đi vào trong phòng.
Tần Quyến theo sau đóng cửa phòng.
Hai giây sau, một đôi tay ngó sen từ lưng của anh xuyên qua hông anh, anh cảm nhận được bộ ngực của cô đang nhấp nhô nhảy lên sau lưng anh, ôn hương nhuyễn ngọc.
Hương thơm của cô từ sau gáy anh thổi đến, khiêu khích dục vọng của anh.
Máu anh chảy cuồn cuộn, tim đập rộn lên.
Vân Phong cắn răng một cái, bàn tay to bắt được tay cô, hất cô ra “Rốt cuộc cô muốn làm cái gì?”
Tần Quyến nở nụ cười nhẹ nhàng, chớp mắt nhìn anh “Anh nói đi? Tôi không cho rằng anh không muốn.”
Quả thực, là anh muốn, nhưng anh biết lời mời lần này của Tần Quyến tuyệt không đơn giản, anh không thể dễ dàng rơi vào cạm bẫy của cô.
Thấy Vân Phong không nói lời nào, Tần Quyến mở miệng lần nữa “Vân Phong, tôi biết tâm tư của anh, có rất nhiều nam nhân có tâm tư giống như anh đối với tôi, nhưng tôi không đem bọn họ để trong mắt, chỉ có anh, chỉ có anh mới có thể lọt vào mắt của tôi.”
Vân Phong tự giễu “Cô quá coi trọng tôi rồi, tôi chỉ là một người đàn ông bình thường.”
Tần Quyến yêu kiều cười duyên “Không, anh không giống những người bình thường, anh có dã tâm, có tâm cơ, có đầu óc, đàn ông như vậy mới có thể xứng đôi với tôi, bởi vì, chúng ta là một loại người.”
“Ở ngoài mặt cô đã là con gái nuôi của Tưởng Gia, trên thực tế, thứ cô sẽ nhận được càng nhiều hơn.” Bằng vào thân phận con gái ruột của Tưởng Lực Hành.
Tần Quyến lắc đầu “Nếu tôi muốn tiền, với bản lĩnh của tôi, anh nên biết đây không phải là việc khó, tôi không cần chờ đến bây giờ.”
Tần Quyến tự tin như thế, Vân Phong cũng thừa nhận, cô đúng là có bản lĩnh này, với tư sắc và đầu óc của cô có thể tuỳ tiện làm cho một đám đàn ông khúm núm dưới váy cô, thậm chí còn ở trên vỗ tay đùa bỡn cả đám đàn ông.
Mà ngay cả anh cũng bị cô mê hoặc “Vậy cô muốn cái gì?”
Tần Quyến híp mắt quyến rũ “Tôi muốn một người đàn ông, một người đàn ông đáng để tôi hâm mộ, chính là anh. Vân Phong, nếu anh muốn ở bên ngoài kim ốc tàng kiều, chỉ cần anh chịu, chắc là sẽ không có ai biết đến, đúng không?”
Vân Phong nhăn mày lại, cô có ý gì “Cô muốn làm tình nhân sao?”
Tần Quyến giảo hoạt khẽ thở “Vậy phải để xem anh có muốn tôi hay không? Nói cho tôi biết, anh muốn không?”
Vân Phong không đáp hỏi lại “Cô hi vọng tôi nuôi dưỡng cô làm tình nhân sao?”
Tần Quyến đắc ý cười, phóng túng mà hấp dẫn, nhưng một giây sau dung nhan quyến rũ lại phủ kín bằng một lớp thuần khiết, trên người cô luôn có loại mị lực vừa lạnh vừa nóng này.
“Tôi là Tần Quyến, tôi không làm tình nhân của đàn ông.”
Vân Phong nheo mắt lại, nhìn cô, cô nhẹ nhàng mở áo tắm ra, men theo cổ chậm rãi rơi xuống, cho đến bờ ngực trắng liền ngừng lại “Có muốn không? Muốn thì lập tức ly hôn.”
Người Vân Phong khẽ run lên, đáy lòng đã sớm quay cuồng, cô muốn anh ly hôn?
Tác giả :
Phú Sĩ Sơn Hạ