Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã
Chương 192: Triệu chứng người thực vật (2)
“Trừ khi cái gì?”
“Trừ khi đứa bé không phải của con, con có thể lập tức ly hôn, hơn nữa không cần bồi thường.”
“Đứa bé không phải của con! Con khẳng định! Con lập tức đi ly hôn!” Tạ Trác Quân vừa nghe xong, lập tức từ trên sô pha đứng dậy, cũng không quay đầu lại đi ra ngoài.
“Con đứng lại đó cho ba!” Tạ Đông Phong tức giận quát một tiếng, đối với con trai không nên người vừa tức vừa gấp gáp: “Con lúc nào thì mới chững chạc hơn một chút! Ba còn chưa nói xong, con liền hấp tấp bộp chộp muốn chạy ra ngoài! Hiện tại hơn nửa đêm, con định đi chỗ nào ly hôn!”
Tạ Trác Quân đối với Tạ Đông Phong vẫn luôn sợ hãi nghe lời, nghe vậy lập tức đi trở về, thành thành thật thật ngồi trước mặt hắn.
“Con sao có thể xác định đứa bé không phải của con? Theo ba được biết, Thượng Quan Nhu Tuyết tuy rằng sẽ đi theo người khác tiếp rượu nói chuyện, nhưng không có làm chuyện gì có lỗi với con.”
Tạ Đông Phong thấy con trai thành thật nghe lời, giọng nói hòa nhã hơn nhiều, ông đối với Thượng Quan Nhu Tuyết cũng căm thù đến tận xương tuỷ, cảm thấy cô ta chính là người chuyên gây phiền phức, khiến một gia đình tốt đẹp trở nên rối loạn, con trai bởi vì cô ta không chỉ có ở trước mặt người ngoài không dám ngẩng đầu, mà còn nhanh chóng trở nên gầy yếu, lúc nào cũng nhăn mặt nhíu mày, mới ba mươi tuổi mà đã có tóc bạc giống như lão già hơn năm mươi tuổi!
Ban đầu bọn họ đều sợ đứa bé trong bụng Thượng Quan Nhu Tuyết không phải của Tạ Trác Quân, hiện tại lại sợ hãi đứa bé kia là của Tạ Trác Quân!
Tạ Trác Quân cũng không chứng cứ chính xác, hắn chỉ là theo bản năng cảm thấy hài tử không phải của hắn.
Hiện tại nghe Tạ Đông Phong nói vậy, trong lòng cũng có chút do dự: “Nếu không, con đưa cô ta đi xét nghiệm ADN!”
Tạ Đông Phong lắc đầu, nhìn xa trông rộng nói: “Không ổn! Không thể đi xét nghiệm ADN, nếu chắng may đứa bé là của con, sẽ đắc tội Thượng Quan Chinh. Nhưng mà, nếu đứa bé không phải của con, vậy cứ để cho Thượng Quan Nhu Tuyết sinh ra!”
“Này sao được! Đến lúc đó con sẽ làm trò cười cho người khác! Làm xét nghiệm ADN, nếu đứa bé không phải của con, liền bắt cô ta phá bỏ đứa bé!” Tạ Trác Quân lập tức nóng nảy, giọng nói cũng trở nên thay đổi.
“Chuyện đó không nhất thiết phải làm! Đứa bé sinh ra, phát hiện không phải con cháu của Tạ gia, con liền có cũng đầy đủ lý do ly hôn với Thượng Quan Nhu Tuyết, cô ta không muốn đồng ý cũng không được! Đến lúc đó bọn họ còn phải bồi thường cho chúng ta, mà không phải chúng ta bồi thường cho bọn họ! Chúng ta có lý, chỉ có Thượng Quan Nhu Tuyết bị người khác khinh bỉ, cả nhà chúng ta đều đối xử tốt với cô ta, là cô ta không còn trinh tiết, cô ta không xứng với con, người khác đối với con chỉ có thông cảm và đồng tình.”
Tạ Trác Quân nghe vậy, chậm rãi suy nghĩ trong chốc lát, dần dần cảm thấy lời ba nói rất có lý.
Hơn nữa nếu để Thượng Quan Nhu Tuyết sinh đứa bé, mọi việc mới thuận lợi được, nếu phát hiện được đứa bé không phải của hắn, cô ta vụng trộm phá bỏ đứa bé, sau đó dây dưa không chịu ly hôn, đến lúc đó sẽ rất phiền phức.
“Trác Quân, con vì thanh danh toàn bộ Tạ gia liền chịu đựng thêm ít lâu đi, qua mấy tháng nữa đứa bé được sinh ra, đến lúc đó cùng cô ta đưa ra đề nghị ly hôn, Thượng Quan Chinh cũng không thể ý kiến được nữa! Hiện tại con đừng có hành động gì cả, Thượng Quan Nhu Tuyết cứ giao cho mẹ con chăm sóc, bà ấy đêm nay sẽ trông coi cô ta, sức khỏe của con càng ngày càng không tốt, ngày mai mau tới bệnh viện khám đi.”
Quyết định mọi việc xong, Tạ Trác Quân không cảm thấy gấp gáp nữa, hắn đồng ý một tiếng xem như đáp ứng rồi.
Ngày hôm sau, Tạ Trác Quân liền tới bệnh viện.
Bác sĩ đưa hắn đi kiểm tra tổng quát, cầm ảnh chụp cộng hưởng từ cùng báo cáo chi tiết, có chút nghi ngờ hỏi hắn: “Trước kia não bộ của cậu có phải từng chịu va cham rồi phải không?”
Tạ Trác Quân nghe vậy liền giật mình, gật đầu nói: “Đúng, tôi từng xảy ra tai nạn xe cộ, hơn nữa…… Ở trên giường nằm hai năm.”
Hắn kiêng không nói mấy từ “Người thực vật” “Hôn mê”, chỉ tránh nặng tìm nhẹ nói nằm hai năm.
Bác sĩ cũng không thèm để ý, có chút nghiêm trọng nói: “Cậu gần đây vẫn luôn đau đầu hẳn là do khối máu tụ ở trong đầu, lúc xảy ra chuyện khối máu tụ không được xử lí tốt, gần nhất đã đè ép lên dây thần kinh, hơn nữa về sau sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, nếu chữa trị muộn, có khả năng làm cho cậu thỉnh thoảng bị hoa mắt chóng mặt, thậm chí thời gian dài sẽ nguy hiểm tới tính mạng.”
Tạ Trác Quân nghe vậy liền đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt nháy mắt tái nhợt như tờ giấy, cầm báo cáo kiểm tra trên tay không ngừng phát run!
Tại sao lại như vậy!?
Trong đầu hắn vẫn còn một khối máu tụ!
Năm đó lúc hắn từ trong hôn mê tỉnh lại, bác sĩ còn cảm thán xuất hiện kỳ tích, hơn nữa còn nói hắn đã hoàn toàn bình phục, không có vấn đề gì?
Hắn bắt lấy tay bác sĩ, vội vàng hỏi: “Bác sĩ, vậy phải làm sao bây giờ? Tôi có cách nào khỏe lại được không? Xin ông hay cứu tôi!”
Bác sĩ bị phản ứng của hắn làm cho hoảng sợ, không nghĩ tới tâm lý của hắn lại yếu ớt như vậy, ông kéo tay Tạ Trác Quân ra, sắc mặt nghiêm trọng nói: “Cậu phải nhanh chóng phẫu thuật, nhưng trước khi làm phẫu thuật, cậu vẫn nên tới bệnh viện khác kiểm tra lại một lần, tôi đề nghị cậu nên tới bệnh viện Mộc thị khám lại, bởi vì bệnh viện bọn họ gần đây mới mang về một số thiết bị từ nước ngoài, kết quả kiểm tra sẽ chính xác hơn. Hơn nữa loại phẫu thuật phức tạp như vậy, tôi cũng không làm được, ở thành phố A này cũng chỉ có một người làm được.”
Tạ Trác Quân giống như bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng, vội vàng hỏi: “Là ai?”
“Mộc Thanh!” Bác sĩ thản nhiêm mở miệng, trong giọng nói có chút sùng bái.
“Là viện trưởng của bệnh viện Mộc thị, bác sĩ Mộc Thanh, mấy năm trước hắn đã có thể thực hiện những ca phẫu thuật như vậy, nghe nói xác suất thành công rất cao, là chuyên gia của phương diện này. Cậu đi tìm hắn thử xem, tuy rằng chi phí của bệnh viện Mộc thị rất cao, nhưng tuyệt đối có thể giảm thiểu nguy hiểm tới mức thấp nhất.”
Tạ Trác Quân chưa từng đến bệnh viện Mộc thị khám, nhưng cũng có nghe qua tên tuổi của Mộc Thanh.
Bởi vì người sáng lập ra bệnh viện Mộc thị, là một truyền kỳ ở thành phố A, mà cháu trai của ông ấy Mộc Thanh, trò giỏi hơn thầy, tuổi còn trẻ chẳng những kế thừa toàn bộ y thuật của ông mà còn giỏi hơn rất nhiều, hơn nữa bệnh viện Mộc thị hợp tác cùng tập đoàn Cảnh Thịnh phát triển vô cùng lớn mạnh, hiện giờ bệnh viện Mộc thị gần như là bệnh viện nổi danh đứng đầu ở thành phố A, mỗi ngày đều có rất nhiều bệnh nhân ở khắp cả nước nghe danh mà đến.
“Được, tôi đã biết, tôi sẽ đi tìm hắn!” Có hy vọng, sắc mặt Tạ Trác Quân rốt cuộc cũng tốt hơn, hắn lúc này mới phát hiện, chính mình vừa mới bởi vì kinh sợ mà toàn thân đều ướt đẫm, áo sơmi dính chặt lên người, làm hắn rất không thoải mái.
“Cám ơn ngài, tôi đi trước.” Tạ Trác Quân tính về nhà thay quần áo, sau đó nhanh chóng tới bệnh viện Mộc thị khám lại.
“Chờ một chút!” Bác sĩ thấy hắn phải đi, mở miệng giữ hắn lại, “Ngoài chứng bệnh ở não bộ, thân thể cậu có chỗ nào cảm thấy không khỏe nữa không?”
“Trừ khi đứa bé không phải của con, con có thể lập tức ly hôn, hơn nữa không cần bồi thường.”
“Đứa bé không phải của con! Con khẳng định! Con lập tức đi ly hôn!” Tạ Trác Quân vừa nghe xong, lập tức từ trên sô pha đứng dậy, cũng không quay đầu lại đi ra ngoài.
“Con đứng lại đó cho ba!” Tạ Đông Phong tức giận quát một tiếng, đối với con trai không nên người vừa tức vừa gấp gáp: “Con lúc nào thì mới chững chạc hơn một chút! Ba còn chưa nói xong, con liền hấp tấp bộp chộp muốn chạy ra ngoài! Hiện tại hơn nửa đêm, con định đi chỗ nào ly hôn!”
Tạ Trác Quân đối với Tạ Đông Phong vẫn luôn sợ hãi nghe lời, nghe vậy lập tức đi trở về, thành thành thật thật ngồi trước mặt hắn.
“Con sao có thể xác định đứa bé không phải của con? Theo ba được biết, Thượng Quan Nhu Tuyết tuy rằng sẽ đi theo người khác tiếp rượu nói chuyện, nhưng không có làm chuyện gì có lỗi với con.”
Tạ Đông Phong thấy con trai thành thật nghe lời, giọng nói hòa nhã hơn nhiều, ông đối với Thượng Quan Nhu Tuyết cũng căm thù đến tận xương tuỷ, cảm thấy cô ta chính là người chuyên gây phiền phức, khiến một gia đình tốt đẹp trở nên rối loạn, con trai bởi vì cô ta không chỉ có ở trước mặt người ngoài không dám ngẩng đầu, mà còn nhanh chóng trở nên gầy yếu, lúc nào cũng nhăn mặt nhíu mày, mới ba mươi tuổi mà đã có tóc bạc giống như lão già hơn năm mươi tuổi!
Ban đầu bọn họ đều sợ đứa bé trong bụng Thượng Quan Nhu Tuyết không phải của Tạ Trác Quân, hiện tại lại sợ hãi đứa bé kia là của Tạ Trác Quân!
Tạ Trác Quân cũng không chứng cứ chính xác, hắn chỉ là theo bản năng cảm thấy hài tử không phải của hắn.
Hiện tại nghe Tạ Đông Phong nói vậy, trong lòng cũng có chút do dự: “Nếu không, con đưa cô ta đi xét nghiệm ADN!”
Tạ Đông Phong lắc đầu, nhìn xa trông rộng nói: “Không ổn! Không thể đi xét nghiệm ADN, nếu chắng may đứa bé là của con, sẽ đắc tội Thượng Quan Chinh. Nhưng mà, nếu đứa bé không phải của con, vậy cứ để cho Thượng Quan Nhu Tuyết sinh ra!”
“Này sao được! Đến lúc đó con sẽ làm trò cười cho người khác! Làm xét nghiệm ADN, nếu đứa bé không phải của con, liền bắt cô ta phá bỏ đứa bé!” Tạ Trác Quân lập tức nóng nảy, giọng nói cũng trở nên thay đổi.
“Chuyện đó không nhất thiết phải làm! Đứa bé sinh ra, phát hiện không phải con cháu của Tạ gia, con liền có cũng đầy đủ lý do ly hôn với Thượng Quan Nhu Tuyết, cô ta không muốn đồng ý cũng không được! Đến lúc đó bọn họ còn phải bồi thường cho chúng ta, mà không phải chúng ta bồi thường cho bọn họ! Chúng ta có lý, chỉ có Thượng Quan Nhu Tuyết bị người khác khinh bỉ, cả nhà chúng ta đều đối xử tốt với cô ta, là cô ta không còn trinh tiết, cô ta không xứng với con, người khác đối với con chỉ có thông cảm và đồng tình.”
Tạ Trác Quân nghe vậy, chậm rãi suy nghĩ trong chốc lát, dần dần cảm thấy lời ba nói rất có lý.
Hơn nữa nếu để Thượng Quan Nhu Tuyết sinh đứa bé, mọi việc mới thuận lợi được, nếu phát hiện được đứa bé không phải của hắn, cô ta vụng trộm phá bỏ đứa bé, sau đó dây dưa không chịu ly hôn, đến lúc đó sẽ rất phiền phức.
“Trác Quân, con vì thanh danh toàn bộ Tạ gia liền chịu đựng thêm ít lâu đi, qua mấy tháng nữa đứa bé được sinh ra, đến lúc đó cùng cô ta đưa ra đề nghị ly hôn, Thượng Quan Chinh cũng không thể ý kiến được nữa! Hiện tại con đừng có hành động gì cả, Thượng Quan Nhu Tuyết cứ giao cho mẹ con chăm sóc, bà ấy đêm nay sẽ trông coi cô ta, sức khỏe của con càng ngày càng không tốt, ngày mai mau tới bệnh viện khám đi.”
Quyết định mọi việc xong, Tạ Trác Quân không cảm thấy gấp gáp nữa, hắn đồng ý một tiếng xem như đáp ứng rồi.
Ngày hôm sau, Tạ Trác Quân liền tới bệnh viện.
Bác sĩ đưa hắn đi kiểm tra tổng quát, cầm ảnh chụp cộng hưởng từ cùng báo cáo chi tiết, có chút nghi ngờ hỏi hắn: “Trước kia não bộ của cậu có phải từng chịu va cham rồi phải không?”
Tạ Trác Quân nghe vậy liền giật mình, gật đầu nói: “Đúng, tôi từng xảy ra tai nạn xe cộ, hơn nữa…… Ở trên giường nằm hai năm.”
Hắn kiêng không nói mấy từ “Người thực vật” “Hôn mê”, chỉ tránh nặng tìm nhẹ nói nằm hai năm.
Bác sĩ cũng không thèm để ý, có chút nghiêm trọng nói: “Cậu gần đây vẫn luôn đau đầu hẳn là do khối máu tụ ở trong đầu, lúc xảy ra chuyện khối máu tụ không được xử lí tốt, gần nhất đã đè ép lên dây thần kinh, hơn nữa về sau sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, nếu chữa trị muộn, có khả năng làm cho cậu thỉnh thoảng bị hoa mắt chóng mặt, thậm chí thời gian dài sẽ nguy hiểm tới tính mạng.”
Tạ Trác Quân nghe vậy liền đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt nháy mắt tái nhợt như tờ giấy, cầm báo cáo kiểm tra trên tay không ngừng phát run!
Tại sao lại như vậy!?
Trong đầu hắn vẫn còn một khối máu tụ!
Năm đó lúc hắn từ trong hôn mê tỉnh lại, bác sĩ còn cảm thán xuất hiện kỳ tích, hơn nữa còn nói hắn đã hoàn toàn bình phục, không có vấn đề gì?
Hắn bắt lấy tay bác sĩ, vội vàng hỏi: “Bác sĩ, vậy phải làm sao bây giờ? Tôi có cách nào khỏe lại được không? Xin ông hay cứu tôi!”
Bác sĩ bị phản ứng của hắn làm cho hoảng sợ, không nghĩ tới tâm lý của hắn lại yếu ớt như vậy, ông kéo tay Tạ Trác Quân ra, sắc mặt nghiêm trọng nói: “Cậu phải nhanh chóng phẫu thuật, nhưng trước khi làm phẫu thuật, cậu vẫn nên tới bệnh viện khác kiểm tra lại một lần, tôi đề nghị cậu nên tới bệnh viện Mộc thị khám lại, bởi vì bệnh viện bọn họ gần đây mới mang về một số thiết bị từ nước ngoài, kết quả kiểm tra sẽ chính xác hơn. Hơn nữa loại phẫu thuật phức tạp như vậy, tôi cũng không làm được, ở thành phố A này cũng chỉ có một người làm được.”
Tạ Trác Quân giống như bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng, vội vàng hỏi: “Là ai?”
“Mộc Thanh!” Bác sĩ thản nhiêm mở miệng, trong giọng nói có chút sùng bái.
“Là viện trưởng của bệnh viện Mộc thị, bác sĩ Mộc Thanh, mấy năm trước hắn đã có thể thực hiện những ca phẫu thuật như vậy, nghe nói xác suất thành công rất cao, là chuyên gia của phương diện này. Cậu đi tìm hắn thử xem, tuy rằng chi phí của bệnh viện Mộc thị rất cao, nhưng tuyệt đối có thể giảm thiểu nguy hiểm tới mức thấp nhất.”
Tạ Trác Quân chưa từng đến bệnh viện Mộc thị khám, nhưng cũng có nghe qua tên tuổi của Mộc Thanh.
Bởi vì người sáng lập ra bệnh viện Mộc thị, là một truyền kỳ ở thành phố A, mà cháu trai của ông ấy Mộc Thanh, trò giỏi hơn thầy, tuổi còn trẻ chẳng những kế thừa toàn bộ y thuật của ông mà còn giỏi hơn rất nhiều, hơn nữa bệnh viện Mộc thị hợp tác cùng tập đoàn Cảnh Thịnh phát triển vô cùng lớn mạnh, hiện giờ bệnh viện Mộc thị gần như là bệnh viện nổi danh đứng đầu ở thành phố A, mỗi ngày đều có rất nhiều bệnh nhân ở khắp cả nước nghe danh mà đến.
“Được, tôi đã biết, tôi sẽ đi tìm hắn!” Có hy vọng, sắc mặt Tạ Trác Quân rốt cuộc cũng tốt hơn, hắn lúc này mới phát hiện, chính mình vừa mới bởi vì kinh sợ mà toàn thân đều ướt đẫm, áo sơmi dính chặt lên người, làm hắn rất không thoải mái.
“Cám ơn ngài, tôi đi trước.” Tạ Trác Quân tính về nhà thay quần áo, sau đó nhanh chóng tới bệnh viện Mộc thị khám lại.
“Chờ một chút!” Bác sĩ thấy hắn phải đi, mở miệng giữ hắn lại, “Ngoài chứng bệnh ở não bộ, thân thể cậu có chỗ nào cảm thấy không khỏe nữa không?”
Tác giả :
Hạ Thanh Sam