Hắc Hóa Xin Cẩn Thận
Chương 219: Cô giáo muốn tẩy trắng (20)
Edit: ULies
Beta: Ư Ư
Hai người ném thi thể ra cửa, rửa sạch máu và thịt văng tung tóe trên sàn, lúc này Thẩm Ngư mới bắt đầu đánh giá xung quanh phòng.
Phòng của bà nội trang trí rất đơn giản, mà phòng cha Kỳ thì chất đầy chai rượu rỗng, dơ bẩn không chịu nổi.
Ngoài phòng khách, bởi vì nam zombie đi loạn nên bình hoa trên bàn bị rơi vỡ trên đất, TV và ngay cả bàn ghế đều đổ ngã.
Phải sửa sang lại một lúc mới có thể dùng tiếp.
Thẩm Ngư muốn nhìn thử phòng Kỳ Cừu, lúc hắn đang quét dọn phòng vệ sinh, cô bèn chạy vào phòng hắn.
Bởi vì không bao giờ giao lưu với con trai mình, nam zombie cũng chưa từng vào phòng hắn, xung quanh được trang trí theo tông màu lạnh, tấm rèm buống xuống tựa như chưa bao giờ kéo lên, sách được sắp xếp chỉnh tề trên bàn, chăn màn trên giường được gấp gọn gàng như quân đội.
Một mùi hương thanh lãnh cổ xưa vương vấn bên cánh mũi, Thẩm Ngư không thoải mái run lên, da gà nổi đầy đầu, cảm giác âm lãnh này khiến người ta liên tưởng đến tầng hầm, một nơi chưa từng được ánh sáng chiếu tới.
Thẩm Ngư lui về phía sau một bước, lại đụng trúng một người.
Kinh ngạc xoay người lại, đối diện với một con ngươi sâu không thấy đáy, đặc biệt là con ngươi màu xám kia, quỷ dị như một con ác quỷ bò lên từ địa ngục, bóp lấy cổ họng Thẩm Ngư.
Từ lúc sinh ra đến giờ, thứ Thẩm Ngư sợ nhất là quỷ, hoảng sợ lui về phía sau, một âm thanh vang lên đánh tan nỗi sợ hãi trong lòng cô.
"Cô giáo?"
Thẩm Ngư nhẹ nhàng thở ra, Kỳ Cừu xuất quỷ nhập thần, cho dù đứng sau lưng cô nhưng cũng không hề phát ra chút tiếng động nào, thật là giống quỷ.
"Cô ở đây làm gì? Cô giáo." Giọng nói Kỳ Cừu có chút khàn khàn, ở trong căn phòng yên tĩnh này, phá lệ vang vọng.
Thẩm Ngư mặt không đỏ tim không đập nói: "Tôi vào xem thử phòng này có bị lật tung lên không."
Kỳ Cừu nhìn chằm chằm mặt Thẩm Ngư: "Ồ, đây là phòng em."
Thẩm Ngư gật đầu, luôn cảm thấy đứng đây không được thoải mái lắm: "Được rồi, tôi ra ngoài nhìn xem."
Sau khi rời khỏi đây, cảm giác không thoải mái kia mới biến mất, Thẩm Ngư xoa xoa cánh tay, hỏi hệ thống: "Phòng kia có quỷ à?"
【 Qủy thì không có nhưng xác thì có nha. 】
Thẩm Ngư sửng sốt một chút, "Xác? Của ai?"
【 Cô đoán xem. 】
Thẩm Ngư càng nghĩ càng cảm thấy khủng bố, "Hệ ca, rốt cuộc ai? Đừng làm tôi sợ."
【 Anh họ Kỳ Cừu. 】
"Không phải trong cốt truyện nói anh họ Kỳ Cừu mất tích à?"
Thanh âm máy móc của 723 im lặng một lúc【 Chỉ đơn giản là bị Kỳ Cừu giết xong nhét dưới gầm giường thôi, luôn dùng tủ lạnh, nên không bị phát hiện. 】
Thẩm Ngư nghe thấy điểm khác thường, "Kỳ Cừu lấy tủ lạnh đâu ra thế, tủ lạnh nào có thể to đến nỗi nhét vừa một người rồi giấu dưới gầm giường!?"
【 Hắn tự chế. 】
Thẩm Ngư: "........."
【 Trong cốt truyện của boss phản diện có nhắc tới anh họ hắn, anh họ là một trong những hòn đá kê chân thúc đẩy Kỳ Cừu trở thành boss phản diện.
Anh họ Kỳ Cừu từng tới thăm nhà chú mình vài tuần, gã là đồng tính luyến ái, có bệnh thích ngược đãi (Sadist).
Vừa nhìn một cái đã "nhất kiến chung tình" với khuôn mặt trắng nõn đáng yêu của Kỳ Cừu, lúc mới bắt đầu vốn rất có quy củ, luôn trò chuyện tâm sự với Kỳ Cừu, ở chung với nhau càng lâu, càng không thể khống chế nội tâm bẩn thỉu của bản thân, luôn bày đặt cố ý vô tình tiếp xúc cơ thể với hắn.
Kỳ Cừu có tính tự bế, căn bản không hiểu sao anh họ cứ sờ soạng hắn, ghê tởm và chán ghét dưới đáy lòng càng ngày càng mãnh liệt.
Vào một buổi tối, ngồi bên cạnh bà nội xem TV, anh họ cũng bước tới ngồi bên cạnh, ngồi bên cạnh hắn, dùng chân cọ cọ hắn, thò tay ra duỗi vào vạt áo hắn, Kỳ Cừu trốn thế nào cũng không thoát, con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm vào TV.
Trong TV đang chiếu một bộ phim truyền hình, là cảnh một người đang cầm dao giết người, máu bắn tung tóe trên màn hình, tràn ngập mùi máu tươi.
Bà nội không chịu nổi nên cầm remote đổi kênh.
Kỳ Cừu ngồi trên sô pha, im lặng rũ đầu xuống, mái tóc đen che khuất đi hai mắt hắn, cặp mắt tĩnh lặng như hồ nước sâu lộ ra một tia âm u.
Beta: Ư Ư
Hai người ném thi thể ra cửa, rửa sạch máu và thịt văng tung tóe trên sàn, lúc này Thẩm Ngư mới bắt đầu đánh giá xung quanh phòng.
Phòng của bà nội trang trí rất đơn giản, mà phòng cha Kỳ thì chất đầy chai rượu rỗng, dơ bẩn không chịu nổi.
Ngoài phòng khách, bởi vì nam zombie đi loạn nên bình hoa trên bàn bị rơi vỡ trên đất, TV và ngay cả bàn ghế đều đổ ngã.
Phải sửa sang lại một lúc mới có thể dùng tiếp.
Thẩm Ngư muốn nhìn thử phòng Kỳ Cừu, lúc hắn đang quét dọn phòng vệ sinh, cô bèn chạy vào phòng hắn.
Bởi vì không bao giờ giao lưu với con trai mình, nam zombie cũng chưa từng vào phòng hắn, xung quanh được trang trí theo tông màu lạnh, tấm rèm buống xuống tựa như chưa bao giờ kéo lên, sách được sắp xếp chỉnh tề trên bàn, chăn màn trên giường được gấp gọn gàng như quân đội.
Một mùi hương thanh lãnh cổ xưa vương vấn bên cánh mũi, Thẩm Ngư không thoải mái run lên, da gà nổi đầy đầu, cảm giác âm lãnh này khiến người ta liên tưởng đến tầng hầm, một nơi chưa từng được ánh sáng chiếu tới.
Thẩm Ngư lui về phía sau một bước, lại đụng trúng một người.
Kinh ngạc xoay người lại, đối diện với một con ngươi sâu không thấy đáy, đặc biệt là con ngươi màu xám kia, quỷ dị như một con ác quỷ bò lên từ địa ngục, bóp lấy cổ họng Thẩm Ngư.
Từ lúc sinh ra đến giờ, thứ Thẩm Ngư sợ nhất là quỷ, hoảng sợ lui về phía sau, một âm thanh vang lên đánh tan nỗi sợ hãi trong lòng cô.
"Cô giáo?"
Thẩm Ngư nhẹ nhàng thở ra, Kỳ Cừu xuất quỷ nhập thần, cho dù đứng sau lưng cô nhưng cũng không hề phát ra chút tiếng động nào, thật là giống quỷ.
"Cô ở đây làm gì? Cô giáo." Giọng nói Kỳ Cừu có chút khàn khàn, ở trong căn phòng yên tĩnh này, phá lệ vang vọng.
Thẩm Ngư mặt không đỏ tim không đập nói: "Tôi vào xem thử phòng này có bị lật tung lên không."
Kỳ Cừu nhìn chằm chằm mặt Thẩm Ngư: "Ồ, đây là phòng em."
Thẩm Ngư gật đầu, luôn cảm thấy đứng đây không được thoải mái lắm: "Được rồi, tôi ra ngoài nhìn xem."
Sau khi rời khỏi đây, cảm giác không thoải mái kia mới biến mất, Thẩm Ngư xoa xoa cánh tay, hỏi hệ thống: "Phòng kia có quỷ à?"
【 Qủy thì không có nhưng xác thì có nha. 】
Thẩm Ngư sửng sốt một chút, "Xác? Của ai?"
【 Cô đoán xem. 】
Thẩm Ngư càng nghĩ càng cảm thấy khủng bố, "Hệ ca, rốt cuộc ai? Đừng làm tôi sợ."
【 Anh họ Kỳ Cừu. 】
"Không phải trong cốt truyện nói anh họ Kỳ Cừu mất tích à?"
Thanh âm máy móc của 723 im lặng một lúc【 Chỉ đơn giản là bị Kỳ Cừu giết xong nhét dưới gầm giường thôi, luôn dùng tủ lạnh, nên không bị phát hiện. 】
Thẩm Ngư nghe thấy điểm khác thường, "Kỳ Cừu lấy tủ lạnh đâu ra thế, tủ lạnh nào có thể to đến nỗi nhét vừa một người rồi giấu dưới gầm giường!?"
【 Hắn tự chế. 】
Thẩm Ngư: "........."
【 Trong cốt truyện của boss phản diện có nhắc tới anh họ hắn, anh họ là một trong những hòn đá kê chân thúc đẩy Kỳ Cừu trở thành boss phản diện.
Anh họ Kỳ Cừu từng tới thăm nhà chú mình vài tuần, gã là đồng tính luyến ái, có bệnh thích ngược đãi (Sadist).
Vừa nhìn một cái đã "nhất kiến chung tình" với khuôn mặt trắng nõn đáng yêu của Kỳ Cừu, lúc mới bắt đầu vốn rất có quy củ, luôn trò chuyện tâm sự với Kỳ Cừu, ở chung với nhau càng lâu, càng không thể khống chế nội tâm bẩn thỉu của bản thân, luôn bày đặt cố ý vô tình tiếp xúc cơ thể với hắn.
Kỳ Cừu có tính tự bế, căn bản không hiểu sao anh họ cứ sờ soạng hắn, ghê tởm và chán ghét dưới đáy lòng càng ngày càng mãnh liệt.
Vào một buổi tối, ngồi bên cạnh bà nội xem TV, anh họ cũng bước tới ngồi bên cạnh, ngồi bên cạnh hắn, dùng chân cọ cọ hắn, thò tay ra duỗi vào vạt áo hắn, Kỳ Cừu trốn thế nào cũng không thoát, con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm vào TV.
Trong TV đang chiếu một bộ phim truyền hình, là cảnh một người đang cầm dao giết người, máu bắn tung tóe trên màn hình, tràn ngập mùi máu tươi.
Bà nội không chịu nổi nên cầm remote đổi kênh.
Kỳ Cừu ngồi trên sô pha, im lặng rũ đầu xuống, mái tóc đen che khuất đi hai mắt hắn, cặp mắt tĩnh lặng như hồ nước sâu lộ ra một tia âm u.
Tác giả :
Miêu Bính Thuyền Trường