Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ
Chương 136: Hoán Đổi Thiên Kim (7)
Edt: Mítt
Thành phố D thuộc về đô thị cấp 1, phòng ở trong nội thành giá trị đều từ trăm vạn trở lên, mà muốn ở gần Phong Hằng thuê một căn hộ trong chung cư, tiền thuê mỗi tháng ít nhất cũng phải bốn ngàn nguyên.
Tô Vãn sau khi tan học liền cùng Tô Duệ dưới ánh mắt của một đám quần chúng vây xem bát quái nắm tay rời đi.
Đây là lần đầu tiên Tô Vãn cảm thấy tay Tô Duệ đặc biệt lớn, cũng đúng thôi, ai bảo trong thế giới này nguyên chủ là hoa hậu giảng đường dáng người nhỏ xinh chứ, hơn nữa chỉ mới mười bảy tuổi, hình như còn chưa trổ mã đủ?
Hiện giờ cái đầu Tô Vãn miễn cưỡng có thể tới bả vai Tô Duệ, trai cao yêu gái thấp gì đó, thật đúng là thích hợp yêu đương.
Đối với chung cư cao cấp ở phụ cận Phong Hằng nguyên chủ thật ra có nghiên cứu tỉ mỉ, bởi vì sau khi Tưởng Du tiến vào Tô gia, Tô Vãn thật ra vẫn luôn có kế hoạch muốn dọn ra ngoài, chỉ là còn chưa có hành động thực tế mà thôi.
Hiện tại Tô Duệ tới, Tô Vãn cũng không cần phải do dự cái gì, cô trực tiếp mang theo Tô Duệ cùng Tiêu Vân Nghị tìm được một căn hộ trong khu chung cư có 2 phòng ngủ mà mình đã sớm xem trọng, sau đó giao nửa năm tiền thuê nhà.
Thiết bị trong phòng thật đầy đủ, thuộc về loại hình có thể vào ở ngay, Tô Vãn đối với nơi ở luôn không có bắt bẻ gì, mà Tô Duệ cũng ở cùng Tô Vãn qua rất nhiều chung cư, tuy rằng lần này nhiều thêm một cái bóng đèn, nhưng lại là lần Tô Duệ vừa lòng nhất.
Trước kia hai phòng ngủ, hai người đều là tách ra ở, hiện tại thì sao?
Đương nhiên là Tiêu Vân Nghị một phòng, mình cùng Tô Vãn một phòng rồi.
Bởi vì phải đón gió tẩy trần cho Tô Duệ, ba người lại đến Nhớ Giang Nam ăn một bữa tiệc lớn, sau khi rượu đủ cơm no lúc này mới trở lại chung cư, thời điểm Tô Duệ đi đến đây chỉ đem theo hành lí đơn giản, cũng may buổi trưa hắn cũng đã mua cho mình cùng Tiêu Vân Nghị mấy bộ quần áo còn có hai bộ đồ ngủ mới tinh.
Nhưng thật ra Tô Vãn cũng không có chuẩn bị cái gì, buổi tối cô tính về Tô gia thu thập đồ đạc, ngày hôm sau mới chính thức dọn vào đây, nhưng mà Tô tướng quân làm sao sẽ để cho vợ nhỏ của mình rời đi?
“Tiểu Vãn, anh muốn em.”
Lúc vào phòng ngủ, Tô Duệ liền từ sau lưng ôm chặt Tô Vãn, hai tay thon dài hữu lực đem cả người cô đều giam cầm ở trong lòng ngực rộng lớn của mình.
“Em đêm nay ở lại với anh đi?”
“A.”
Tô Vãn thoải mái hướng vào trong ngực Tô Duệ nhích lại gần.
“Em ở với anh trong chốc lát rồi đi, nơi này đến áo ngủ còn không có, buổi tối ở lại đây không tiện lắm. ”
Nếu chỉ có hai người thật ra không có gì, nhưng trong phòng này còn có thêm Tiêu Vân Nghị, bởi vì căn hộ này chỉ có một nhà vệ sinh, buổi tối ra ngoài xác thực không tiện lắm.
“Em có thể mặc áo sơmi anh mới mua.”
Tô Duệ vừa nói thì động tác đã thuần thục nghiêng mặt qua, cánh môi ấm áp hôn lên vành tay Tô Vãn, hắn mới sẽ không thừa nhận hắn cố ý mua nhiều thêm một cái áo sơmi nam đâu. (:v)
“A.”
Cảm giác như điện giật làm Tô Vãn nhịn không được khẽ hừ một tiếng, Tô Duệ ở phía sau nhân cơ hội giơ tay kéo giáo phục trên người Tô Vãn ra, tay phải chậm rãi di chuyển, dừng ở trên vai Tô Vãn.
“Vợ à.”
Ngữ khí hắn trầm thấp gọi một tiếng, giây tiếp theo, con ngươi Tô Duệ lại đột nhiên lạnh lùng, hàn quang hiện ra trong đôi mắt thật sâu nhìn bả vai Tô Vãn.
Ở trên vai trắng nõn của cô có một vết sẹo đỏ thẫm, tuy rằng đã lành rồi, nhưng Tô Duệ vẫn liếc mắt một cái nhìn ra được đây là vết thương mới ngày hôm nay, mà người động thủ, là cao thủ cổ võ!
“Là ai?”
Không khí trong phòng phảng phất như bị hàn băng đông lại, ngón tay Tô Duệ nhẹ nhàng ôn nhu lại đau lòng sờ lên dấu vết trên vai Tô Vãn, giờ phút này, đáy mắt hắn đã có bạo ngược không cách nào khống chế.
“Không có việc gì, không đau.”
Tô Vãn cảm giác được trên người Tô Duệ không ngừng bốc lên hung thần chi khí, cô lập tức ôn nhu xoay người nâng hai tay ôm ngược lại Tô Duệ.
“Chút vết thương nhỏ này tính là gì, em lại không phải đồ sứ chạm vào liền vỡ.”.
“Có phải Tô Ngọc hay không?”
Tô Duệ thực nhanh ở dưới đáy lòng nhìn qua một lần cốt truyện nhiệm vụ, bởi vì nguyên chủ Tô Vãn chỉ là pháo hôi trong nhân sinh của Tưởng Du, cho nên quan hệ bên người Tô Vãn đặc biệt đơn giản, mà ở bên người cô người duy nhất có loại năng lực này, cũng chỉ có Tô Ngọc!
Nghe Tô Duệ hỏi, Tô Vãn đành phải gật gật đầu.
“Là hắn. Hắn rất nhạy bén, đối với em có một chút hoài nghi, bất quá, cũng không đáng để lo.”
“Xác thật là không đáng để lo.”
Tô Duệ rũ mi mắt, đáy mắt hiện lên một mạt sát khí... người chết, đều không đáng để lo.
“Vợ à, em đi tắm rửa trước đi.”
Trong lòng đã có tính toán, Tô Duệ đem đôi tay Tô Vãn từ trên eo mình lấy xuống, xoay người đem áo sơ mi trắng mới mua đưa cho cô.
“Anh trước đi thu dọn đồ đạc, em tắm rửa cho thật sạch sẽ đi.”
Tô Vãn nhìn áo sơ mi trong lòng bàn tay mà Tô Duệ ném cho mình, đó rõ ràng là áo sơmi size nhỏ nhất, lúc này cô cũng không có thời gian đi quan tâm chút việc nhỏ này..
“Tô Duệ, anh muốn làm cái gì?”
Cô lại không phải trẻ con, làm sao sẽ dễ dàng bị hắn lừa gạt như vậy chứ.
“Ngoan.”
Tô Duệ một tay ôm lấy Tô Vãn, đem mặt cô ấn trong ngực mình...
“Anh có thể làm cái gì? Thật sự chỉ là dọn dẹp…… Đồ đạc mà thôi.”
Nếu như nói Tô Ngọc chính mà một món đồ ~
Tô Vãn thu lại ánh mắt.
“Được thôi, anh đi…… Nhanh lên.”
Vốn dĩ cô muốn dặn hắn cẩn thận một chút, nhưng lời nói đến bên miệng lại biến thành “Nhanh lên”.
Nếu hắn không muốn làm mình lo lắng, mình có đôi khi cũng không cần thiết một hai phải đem tất cả đều đâm thủng.
Tô Duệ, anh phải cẩn thận.
Tô Ngọc cũng không dễ đối phó……
Tuy rằng đối với công phu của Tô Duệ có tin tưởng, nhưng Tô Ngọc nói cho cùng cũng là tội phạm bị truy nã cấp S, hắn không chỉ có tinh thông cổ võ thậm chí còn am hiểu các loại súng ống cùng khí độc..
Tô Vãn sở dĩ không muốn để Tô Duệ cùng Tô Ngọc đối đầu, cũng chỉ đơn thuần là không hy vọng nhìn thấy Tô Duệ xảy ra bất kì cái gì ngoài ý muốn mà thôi.
Giống như Tô Duệ nhìn thấy cô bị thương sẽ đau lòng, cô làm sao không phải cũng không hy vọng Tô Duệ chịu một chút thương tổn nào chứ?
Chỉ là, Tô Vãn đồng thời cũng biết Tô Duệ nếu đã quyết định chuyện gì liền tuyệt đối không bỏ qua.
Chuyện cô có thể làm, chỉ là làm hắn an tâm mà thôi.
Nếu không thể trở thành trợ lực, như vậy nhớ lấy đừng để chính mình trở thành một cái gánh nặng ~
“Em đi tắm rửa.”
Tô Vãn sửa sang lại giáo phục của mình một chút lại nắm thật chặt quần áo trong tay, trước khi ra khỏi phòng ngủ, cô đột nhiên quay đầu lại, vọt tới trước người Tô Duệ, nhón mũi chân, trên môi hắn hung hăng hôn một cái.
“Anh là người của bổn tiểu thư, trên người anh tất cả đều thuộc sở hữu của bổn tiểu thư, không có em cho phép, anh đến một sợi tóc cũng không được thiếu.”
Bị Tô Vãn đột nhiên tập kích, Tô Duệ sững sờ tại chỗ, thẳng đến khi bóng dáng Tô Vãn rời đi, hắn lúc này mới mỉm cười giơ tay xoa xoa miệng mình, nha đầu này đủ tàn nhẫn, một cái vừa rồi nói là hôn, không bằng nói là cắn.
Nhẹ nhàng buông ngón tay, ôn nhu trong mắt Tô Duệ dần dần thối lui, hắn xoay người đi đến mép giường cầm lấy di động của Tô Vãn ném trên đầu giường, từ danh bạ tìm ra số điện thoại của Tô Ngọc, nhắn cho hắn một tin nhắn ——
Sau khi tin nhắn gửi đi, rất nhanh bên kia liền trả lời một tin, tin rất đơn giản, chỉ là một cái địa chỉ.
Cái gọi là thỏ khôn có ba hang, Tô Ngọc ở thành phố D có rất nhiều chỗ ở, mà hôm nay bởi vì ban ngày hắn có một ca giải phẫu lớn nên sau khi tan tầm liền trực tiếp về chung cư cao cấp hiện tại thuê ở cạnh bệnh viện.
Thời điểm nhận được tin nhắn của “Tô Vãn”, Tô Ngọc cũng vừa mới từ phòng tắm ra tới, đem địa chỉ của mình gửi đi, Tô Ngọc an vị ở trên sôpha phòng khách rót cho mình một ly rượu vang đỏ....
Hắn không biết Tô Vãn muốn nói cái gì với mình, cũng không cần suy đoán cái gì.
Hắn xem ra nha đầu kia bất quá chỉ là một con châu chấu khắp nơi nhảy nhót tùy thời đều có thể bị mình bóp chết.
Tại một khắc này, Tô Ngọc còn chưa biết, đêm nay hắn sắp nghênh đón không phải con châu chấu trong mắt hắn, mà là một Tử Thần thị huyết……
~~~~~~~
Ủng hộ Tô tướng quân đập chết cái tên cặn bã Tô Ngọc, sát thủ cấp S là hay lắm sao. Quỳ dưới dâm uy của Tô tướng quân điii.. ♥️ ♥️
Á a chương sau có bạo lực máu me nhé các nàng, chuẩn bị tinh thần nhìn Tô tướng quân cuồng bạo điiii
Thành phố D thuộc về đô thị cấp 1, phòng ở trong nội thành giá trị đều từ trăm vạn trở lên, mà muốn ở gần Phong Hằng thuê một căn hộ trong chung cư, tiền thuê mỗi tháng ít nhất cũng phải bốn ngàn nguyên.
Tô Vãn sau khi tan học liền cùng Tô Duệ dưới ánh mắt của một đám quần chúng vây xem bát quái nắm tay rời đi.
Đây là lần đầu tiên Tô Vãn cảm thấy tay Tô Duệ đặc biệt lớn, cũng đúng thôi, ai bảo trong thế giới này nguyên chủ là hoa hậu giảng đường dáng người nhỏ xinh chứ, hơn nữa chỉ mới mười bảy tuổi, hình như còn chưa trổ mã đủ?
Hiện giờ cái đầu Tô Vãn miễn cưỡng có thể tới bả vai Tô Duệ, trai cao yêu gái thấp gì đó, thật đúng là thích hợp yêu đương.
Đối với chung cư cao cấp ở phụ cận Phong Hằng nguyên chủ thật ra có nghiên cứu tỉ mỉ, bởi vì sau khi Tưởng Du tiến vào Tô gia, Tô Vãn thật ra vẫn luôn có kế hoạch muốn dọn ra ngoài, chỉ là còn chưa có hành động thực tế mà thôi.
Hiện tại Tô Duệ tới, Tô Vãn cũng không cần phải do dự cái gì, cô trực tiếp mang theo Tô Duệ cùng Tiêu Vân Nghị tìm được một căn hộ trong khu chung cư có 2 phòng ngủ mà mình đã sớm xem trọng, sau đó giao nửa năm tiền thuê nhà.
Thiết bị trong phòng thật đầy đủ, thuộc về loại hình có thể vào ở ngay, Tô Vãn đối với nơi ở luôn không có bắt bẻ gì, mà Tô Duệ cũng ở cùng Tô Vãn qua rất nhiều chung cư, tuy rằng lần này nhiều thêm một cái bóng đèn, nhưng lại là lần Tô Duệ vừa lòng nhất.
Trước kia hai phòng ngủ, hai người đều là tách ra ở, hiện tại thì sao?
Đương nhiên là Tiêu Vân Nghị một phòng, mình cùng Tô Vãn một phòng rồi.
Bởi vì phải đón gió tẩy trần cho Tô Duệ, ba người lại đến Nhớ Giang Nam ăn một bữa tiệc lớn, sau khi rượu đủ cơm no lúc này mới trở lại chung cư, thời điểm Tô Duệ đi đến đây chỉ đem theo hành lí đơn giản, cũng may buổi trưa hắn cũng đã mua cho mình cùng Tiêu Vân Nghị mấy bộ quần áo còn có hai bộ đồ ngủ mới tinh.
Nhưng thật ra Tô Vãn cũng không có chuẩn bị cái gì, buổi tối cô tính về Tô gia thu thập đồ đạc, ngày hôm sau mới chính thức dọn vào đây, nhưng mà Tô tướng quân làm sao sẽ để cho vợ nhỏ của mình rời đi?
“Tiểu Vãn, anh muốn em.”
Lúc vào phòng ngủ, Tô Duệ liền từ sau lưng ôm chặt Tô Vãn, hai tay thon dài hữu lực đem cả người cô đều giam cầm ở trong lòng ngực rộng lớn của mình.
“Em đêm nay ở lại với anh đi?”
“A.”
Tô Vãn thoải mái hướng vào trong ngực Tô Duệ nhích lại gần.
“Em ở với anh trong chốc lát rồi đi, nơi này đến áo ngủ còn không có, buổi tối ở lại đây không tiện lắm. ”
Nếu chỉ có hai người thật ra không có gì, nhưng trong phòng này còn có thêm Tiêu Vân Nghị, bởi vì căn hộ này chỉ có một nhà vệ sinh, buổi tối ra ngoài xác thực không tiện lắm.
“Em có thể mặc áo sơmi anh mới mua.”
Tô Duệ vừa nói thì động tác đã thuần thục nghiêng mặt qua, cánh môi ấm áp hôn lên vành tay Tô Vãn, hắn mới sẽ không thừa nhận hắn cố ý mua nhiều thêm một cái áo sơmi nam đâu. (:v)
“A.”
Cảm giác như điện giật làm Tô Vãn nhịn không được khẽ hừ một tiếng, Tô Duệ ở phía sau nhân cơ hội giơ tay kéo giáo phục trên người Tô Vãn ra, tay phải chậm rãi di chuyển, dừng ở trên vai Tô Vãn.
“Vợ à.”
Ngữ khí hắn trầm thấp gọi một tiếng, giây tiếp theo, con ngươi Tô Duệ lại đột nhiên lạnh lùng, hàn quang hiện ra trong đôi mắt thật sâu nhìn bả vai Tô Vãn.
Ở trên vai trắng nõn của cô có một vết sẹo đỏ thẫm, tuy rằng đã lành rồi, nhưng Tô Duệ vẫn liếc mắt một cái nhìn ra được đây là vết thương mới ngày hôm nay, mà người động thủ, là cao thủ cổ võ!
“Là ai?”
Không khí trong phòng phảng phất như bị hàn băng đông lại, ngón tay Tô Duệ nhẹ nhàng ôn nhu lại đau lòng sờ lên dấu vết trên vai Tô Vãn, giờ phút này, đáy mắt hắn đã có bạo ngược không cách nào khống chế.
“Không có việc gì, không đau.”
Tô Vãn cảm giác được trên người Tô Duệ không ngừng bốc lên hung thần chi khí, cô lập tức ôn nhu xoay người nâng hai tay ôm ngược lại Tô Duệ.
“Chút vết thương nhỏ này tính là gì, em lại không phải đồ sứ chạm vào liền vỡ.”.
“Có phải Tô Ngọc hay không?”
Tô Duệ thực nhanh ở dưới đáy lòng nhìn qua một lần cốt truyện nhiệm vụ, bởi vì nguyên chủ Tô Vãn chỉ là pháo hôi trong nhân sinh của Tưởng Du, cho nên quan hệ bên người Tô Vãn đặc biệt đơn giản, mà ở bên người cô người duy nhất có loại năng lực này, cũng chỉ có Tô Ngọc!
Nghe Tô Duệ hỏi, Tô Vãn đành phải gật gật đầu.
“Là hắn. Hắn rất nhạy bén, đối với em có một chút hoài nghi, bất quá, cũng không đáng để lo.”
“Xác thật là không đáng để lo.”
Tô Duệ rũ mi mắt, đáy mắt hiện lên một mạt sát khí... người chết, đều không đáng để lo.
“Vợ à, em đi tắm rửa trước đi.”
Trong lòng đã có tính toán, Tô Duệ đem đôi tay Tô Vãn từ trên eo mình lấy xuống, xoay người đem áo sơ mi trắng mới mua đưa cho cô.
“Anh trước đi thu dọn đồ đạc, em tắm rửa cho thật sạch sẽ đi.”
Tô Vãn nhìn áo sơ mi trong lòng bàn tay mà Tô Duệ ném cho mình, đó rõ ràng là áo sơmi size nhỏ nhất, lúc này cô cũng không có thời gian đi quan tâm chút việc nhỏ này..
“Tô Duệ, anh muốn làm cái gì?”
Cô lại không phải trẻ con, làm sao sẽ dễ dàng bị hắn lừa gạt như vậy chứ.
“Ngoan.”
Tô Duệ một tay ôm lấy Tô Vãn, đem mặt cô ấn trong ngực mình...
“Anh có thể làm cái gì? Thật sự chỉ là dọn dẹp…… Đồ đạc mà thôi.”
Nếu như nói Tô Ngọc chính mà một món đồ ~
Tô Vãn thu lại ánh mắt.
“Được thôi, anh đi…… Nhanh lên.”
Vốn dĩ cô muốn dặn hắn cẩn thận một chút, nhưng lời nói đến bên miệng lại biến thành “Nhanh lên”.
Nếu hắn không muốn làm mình lo lắng, mình có đôi khi cũng không cần thiết một hai phải đem tất cả đều đâm thủng.
Tô Duệ, anh phải cẩn thận.
Tô Ngọc cũng không dễ đối phó……
Tuy rằng đối với công phu của Tô Duệ có tin tưởng, nhưng Tô Ngọc nói cho cùng cũng là tội phạm bị truy nã cấp S, hắn không chỉ có tinh thông cổ võ thậm chí còn am hiểu các loại súng ống cùng khí độc..
Tô Vãn sở dĩ không muốn để Tô Duệ cùng Tô Ngọc đối đầu, cũng chỉ đơn thuần là không hy vọng nhìn thấy Tô Duệ xảy ra bất kì cái gì ngoài ý muốn mà thôi.
Giống như Tô Duệ nhìn thấy cô bị thương sẽ đau lòng, cô làm sao không phải cũng không hy vọng Tô Duệ chịu một chút thương tổn nào chứ?
Chỉ là, Tô Vãn đồng thời cũng biết Tô Duệ nếu đã quyết định chuyện gì liền tuyệt đối không bỏ qua.
Chuyện cô có thể làm, chỉ là làm hắn an tâm mà thôi.
Nếu không thể trở thành trợ lực, như vậy nhớ lấy đừng để chính mình trở thành một cái gánh nặng ~
“Em đi tắm rửa.”
Tô Vãn sửa sang lại giáo phục của mình một chút lại nắm thật chặt quần áo trong tay, trước khi ra khỏi phòng ngủ, cô đột nhiên quay đầu lại, vọt tới trước người Tô Duệ, nhón mũi chân, trên môi hắn hung hăng hôn một cái.
“Anh là người của bổn tiểu thư, trên người anh tất cả đều thuộc sở hữu của bổn tiểu thư, không có em cho phép, anh đến một sợi tóc cũng không được thiếu.”
Bị Tô Vãn đột nhiên tập kích, Tô Duệ sững sờ tại chỗ, thẳng đến khi bóng dáng Tô Vãn rời đi, hắn lúc này mới mỉm cười giơ tay xoa xoa miệng mình, nha đầu này đủ tàn nhẫn, một cái vừa rồi nói là hôn, không bằng nói là cắn.
Nhẹ nhàng buông ngón tay, ôn nhu trong mắt Tô Duệ dần dần thối lui, hắn xoay người đi đến mép giường cầm lấy di động của Tô Vãn ném trên đầu giường, từ danh bạ tìm ra số điện thoại của Tô Ngọc, nhắn cho hắn một tin nhắn ——
Sau khi tin nhắn gửi đi, rất nhanh bên kia liền trả lời một tin, tin rất đơn giản, chỉ là một cái địa chỉ.
Cái gọi là thỏ khôn có ba hang, Tô Ngọc ở thành phố D có rất nhiều chỗ ở, mà hôm nay bởi vì ban ngày hắn có một ca giải phẫu lớn nên sau khi tan tầm liền trực tiếp về chung cư cao cấp hiện tại thuê ở cạnh bệnh viện.
Thời điểm nhận được tin nhắn của “Tô Vãn”, Tô Ngọc cũng vừa mới từ phòng tắm ra tới, đem địa chỉ của mình gửi đi, Tô Ngọc an vị ở trên sôpha phòng khách rót cho mình một ly rượu vang đỏ....
Hắn không biết Tô Vãn muốn nói cái gì với mình, cũng không cần suy đoán cái gì.
Hắn xem ra nha đầu kia bất quá chỉ là một con châu chấu khắp nơi nhảy nhót tùy thời đều có thể bị mình bóp chết.
Tại một khắc này, Tô Ngọc còn chưa biết, đêm nay hắn sắp nghênh đón không phải con châu chấu trong mắt hắn, mà là một Tử Thần thị huyết……
~~~~~~~
Ủng hộ Tô tướng quân đập chết cái tên cặn bã Tô Ngọc, sát thủ cấp S là hay lắm sao. Quỳ dưới dâm uy của Tô tướng quân điii.. ♥️ ♥️
Á a chương sau có bạo lực máu me nhé các nàng, chuẩn bị tinh thần nhìn Tô tướng quân cuồng bạo điiii
Tác giả :
Muội Chỉ Ái Cật Nhục