Hắc Dục
Chương 33: – h
“A… Ân… mạnh quá em chịu không nổi, nhẹ chút… A!” Khuôn mặt ngọt ngào của cô gái ửng hồng, váy y tá màu hồng nhạt bị vén lên, lộ ra hạ thể trần trụi, đang gắn chặt chẽ với một cây nhục bổng tím hồng cực đại.
“Không phải vừa rồi còn nói ngứa sao, bây giờ lại bảo tê rần rồi?” Người đàn ông cười nhẹ trêu tức, bàn tay vuốt ve vú cao ngất của cô, thưởng thức mị thái, âm thanh chứa đầy dục vọng hấp dẫn vô cùng.
“Ân… Người xấu! Còn không phải do anh quyến rũ người ta sao… Ân…” Cô gái kiều kiều diễm diễm giọng nói ngọt như kẹo đường, hai chân lại giống như hai con rắn cuốn chặt lấy thắt lưng gầy gò của người đàn ông, cố gắng đẩy mông về phía trước đón ý hùa với hắn.
“Còn không phải bởi vì Tiểu Điềm Điềm của anh vừa mê người lại vừa ngon miệng , vừa nhìn đã muốn ăn…” giọng nói người đàn ông ôn nhã mang theo sự ma mị đầy dụ hoặc, kỹ xảo cao siêu chín nông một sâu luật động trên thân thể người phụ nữ, rõ ràng hắn làm động tác vô cùng dâm ô, nhưng lại không là cho người ta cảm thấy hạ lưu thô bỉ.
“Chán ghét… A… Phong thiếu còn đang nghỉ ngơi, đừng, đừng đánh thức hắn…” dường như muốn dụ hoặc ngẩng đầu lên hôn ngực hắn, khiêu khích mút vào hai quả thù du , cô gái khẩu thị tâm phi nói, lại xem nhẹ âm thanh kọt kẹt của giường bệnh dưới thân.
“Hắn tỉnh không phải tốt hơn sao… Chúng ta có thể diễn song long nhất phượng (3p nè nha)…”
“A! Hạ lưu!” Cô gái run rẩy một trận, víu chặt lấy thắt lưng hắn, thở hổn hển, “Mau, nhanh chút, người ta muốn tới … Ân…”
Màn che màu trắng “ bộp” một tiếng bị người ta đá ra, người đàn ông bùng nổ , đỉnh đầu bốc khói như bánh ngô, hai mắt đỏ bừng, cho dù đang mặc quần áo bệnh nhân cũng không thể che được vẻ mặt đầy sát khí: “Phó Dung Phàm, hai người các ngươi làm đủ chưa!”
Nhìn Nhâm Thần Phong xanh mặt, Phó Dung Phàm ý cười càng sâu, khuôn mặt ôn nhã cùng với những chuyện hắn đang làm như vậy hoàn toàn không hợp với nhau, hắn cúi đầu cười một tiếng , hôn lên mặt tiểu y tá, hạ thân lại bắt đầu tăng tốc rút ra chọc vào, làm cho tiểu y tá bị đâm cho lắc lư trước sau: “Tiểu Điềm tâm, nhìn em xem, đánh thức Phong thiếu rồi , làm sao đây?”
“Ân… A…” Bất chấp bị người khác nhìn thấy, tiểu y tá đỏ mặt càng mở hai chân rộng hơn, để cho Phó Dung Phàm càng dễ dàng cắm vào tiểu huyệt đang tiến vào cao trào, “Phong… Phong thiếu nếu muốn… A! Người ta… Người ta đều cho…!”
“Cậu hiểu rõ rồi chứ?” Phó Dung Phàm xấu xa nói, thâm ý nhìn Nhâm Thần Phong một cái, ý tứ vô cùng rõ ràng, người ta đều đã muốn thỉnh hắn nhấm nháp , chẳng lẽ hắn còn không chịu hưởng dụng?
” Cái kia của Phong thiếu so với anh còn lớn hơn, còn thô hơn, bình thường đều khiến cho phụ nữ vài ngày cũng không xuống giường được.” Miệng Phó Dung Phàm lại chậm rãi nói, nhưng hạ thân lại tuyệt đối không ngừng nghỉ, tiếp tục bay nhanh ở trong hoa huyệt phấn hồng của cô gái rút ra chọc vào, cảm giác được bên trong cô co rút, lại dùng lực mạnh hơn hướng điểm mẫn cảm nhất kia đỉnh vào.
“A! Phó, Phó thiếu gia, người ta đến! Đến! A ──” cô gái rõ ràng bị lời này của hắn kích thích, nũng nịu rên rỉ, bất chấp bản thân mình ở trước mặt một người đàn ông bị một người đàn ông khác ‘làm’, mở rộng hai chân đến cực đại , kéo thân thể hướng lên trền đón hùa với hắn, mãnh liệt cao trào làm cho làn da trên người cô đều biến thành màu phấn hồng, vô cùng dụ hoặc.
“Làm xong rồi liền cút ra ngoài cho tôi!” sắc mặt Nhâm Thần Phong tối đen, đá thùng rác bên cạnh giường bay xa một quãng, nằm mạnh xuống giường bệnh.
Cho dù ngủ một ngày một đêm, hắn vẫn còn cảm giác đau đầu kinh khủng, Phó Dung Phàm chết tiệt rốt cuộc là tới thăm bệnh hay là đến tán gái ! Hắn rõ ràng biết mình bị người ta hạ xuân dược phải phát tiết suốt nửa ngày còn cố ý ở trước mặt hắn khai hỏa.
Cái này cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là, hắn phát hiện một màn vừa rồi kia so với cảnh tượng trong phim A Âu Mỹ còn gây phấn khích hơn, thế nhưng hắn lại không hề hứng thú, hắn cùng với Phó Dung Phàm lớn lên cùng nhau, hai người vô cùng thân thiết chỉ kém là không có quan hệ ruột thịt, cũng không phải chưa từng cùng nhau chơi đùa phụ nữ, nhưng àm vừa rồi nhìn một màn kia, trong đầu hắn lại hiện lên một khuôn mặt khác.
Cô sẽ dùng ánh mắt gì để nhìn hắn, chán ghét? Trơ trẽn? Hay là…
“Không phải vừa rồi còn nói ngứa sao, bây giờ lại bảo tê rần rồi?” Người đàn ông cười nhẹ trêu tức, bàn tay vuốt ve vú cao ngất của cô, thưởng thức mị thái, âm thanh chứa đầy dục vọng hấp dẫn vô cùng.
“Ân… Người xấu! Còn không phải do anh quyến rũ người ta sao… Ân…” Cô gái kiều kiều diễm diễm giọng nói ngọt như kẹo đường, hai chân lại giống như hai con rắn cuốn chặt lấy thắt lưng gầy gò của người đàn ông, cố gắng đẩy mông về phía trước đón ý hùa với hắn.
“Còn không phải bởi vì Tiểu Điềm Điềm của anh vừa mê người lại vừa ngon miệng , vừa nhìn đã muốn ăn…” giọng nói người đàn ông ôn nhã mang theo sự ma mị đầy dụ hoặc, kỹ xảo cao siêu chín nông một sâu luật động trên thân thể người phụ nữ, rõ ràng hắn làm động tác vô cùng dâm ô, nhưng lại không là cho người ta cảm thấy hạ lưu thô bỉ.
“Chán ghét… A… Phong thiếu còn đang nghỉ ngơi, đừng, đừng đánh thức hắn…” dường như muốn dụ hoặc ngẩng đầu lên hôn ngực hắn, khiêu khích mút vào hai quả thù du , cô gái khẩu thị tâm phi nói, lại xem nhẹ âm thanh kọt kẹt của giường bệnh dưới thân.
“Hắn tỉnh không phải tốt hơn sao… Chúng ta có thể diễn song long nhất phượng (3p nè nha)…”
“A! Hạ lưu!” Cô gái run rẩy một trận, víu chặt lấy thắt lưng hắn, thở hổn hển, “Mau, nhanh chút, người ta muốn tới … Ân…”
Màn che màu trắng “ bộp” một tiếng bị người ta đá ra, người đàn ông bùng nổ , đỉnh đầu bốc khói như bánh ngô, hai mắt đỏ bừng, cho dù đang mặc quần áo bệnh nhân cũng không thể che được vẻ mặt đầy sát khí: “Phó Dung Phàm, hai người các ngươi làm đủ chưa!”
Nhìn Nhâm Thần Phong xanh mặt, Phó Dung Phàm ý cười càng sâu, khuôn mặt ôn nhã cùng với những chuyện hắn đang làm như vậy hoàn toàn không hợp với nhau, hắn cúi đầu cười một tiếng , hôn lên mặt tiểu y tá, hạ thân lại bắt đầu tăng tốc rút ra chọc vào, làm cho tiểu y tá bị đâm cho lắc lư trước sau: “Tiểu Điềm tâm, nhìn em xem, đánh thức Phong thiếu rồi , làm sao đây?”
“Ân… A…” Bất chấp bị người khác nhìn thấy, tiểu y tá đỏ mặt càng mở hai chân rộng hơn, để cho Phó Dung Phàm càng dễ dàng cắm vào tiểu huyệt đang tiến vào cao trào, “Phong… Phong thiếu nếu muốn… A! Người ta… Người ta đều cho…!”
“Cậu hiểu rõ rồi chứ?” Phó Dung Phàm xấu xa nói, thâm ý nhìn Nhâm Thần Phong một cái, ý tứ vô cùng rõ ràng, người ta đều đã muốn thỉnh hắn nhấm nháp , chẳng lẽ hắn còn không chịu hưởng dụng?
” Cái kia của Phong thiếu so với anh còn lớn hơn, còn thô hơn, bình thường đều khiến cho phụ nữ vài ngày cũng không xuống giường được.” Miệng Phó Dung Phàm lại chậm rãi nói, nhưng hạ thân lại tuyệt đối không ngừng nghỉ, tiếp tục bay nhanh ở trong hoa huyệt phấn hồng của cô gái rút ra chọc vào, cảm giác được bên trong cô co rút, lại dùng lực mạnh hơn hướng điểm mẫn cảm nhất kia đỉnh vào.
“A! Phó, Phó thiếu gia, người ta đến! Đến! A ──” cô gái rõ ràng bị lời này của hắn kích thích, nũng nịu rên rỉ, bất chấp bản thân mình ở trước mặt một người đàn ông bị một người đàn ông khác ‘làm’, mở rộng hai chân đến cực đại , kéo thân thể hướng lên trền đón hùa với hắn, mãnh liệt cao trào làm cho làn da trên người cô đều biến thành màu phấn hồng, vô cùng dụ hoặc.
“Làm xong rồi liền cút ra ngoài cho tôi!” sắc mặt Nhâm Thần Phong tối đen, đá thùng rác bên cạnh giường bay xa một quãng, nằm mạnh xuống giường bệnh.
Cho dù ngủ một ngày một đêm, hắn vẫn còn cảm giác đau đầu kinh khủng, Phó Dung Phàm chết tiệt rốt cuộc là tới thăm bệnh hay là đến tán gái ! Hắn rõ ràng biết mình bị người ta hạ xuân dược phải phát tiết suốt nửa ngày còn cố ý ở trước mặt hắn khai hỏa.
Cái này cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là, hắn phát hiện một màn vừa rồi kia so với cảnh tượng trong phim A Âu Mỹ còn gây phấn khích hơn, thế nhưng hắn lại không hề hứng thú, hắn cùng với Phó Dung Phàm lớn lên cùng nhau, hai người vô cùng thân thiết chỉ kém là không có quan hệ ruột thịt, cũng không phải chưa từng cùng nhau chơi đùa phụ nữ, nhưng àm vừa rồi nhìn một màn kia, trong đầu hắn lại hiện lên một khuôn mặt khác.
Cô sẽ dùng ánh mắt gì để nhìn hắn, chán ghét? Trơ trẽn? Hay là…
Tác giả :
Tích Ái Mao Vũ