Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Chương 168: Ai động thủ (1)
Lữ điếm to như vậy mà trong nháy mắt đã bị bao vây .Hơi thở cường đại của một trăm linh vương khiến cho toàn bộ mọi thứ bị ngăn chặn hết thảy, cơ hồ ngay cả thời gian cũng đứng yên .
Trong quán trọ mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, có thể tránh khỏi cơ hồ đều tránh đi xa.
Thánh Linh cung của Phượng Hoàng thành xuất động trăm tên linh vương,ắt phải có chuyện lớn phát sinh, là đại sự , đại sự a …
Gió nổi mây phun, kẻ áo xanh mặt xanh mét từng bước tới gần.Không khí, cơ hồ đều đã đông lại thành băng.
“Dừng.”Kẻ áo xanh đứng trước cửa phòng Phong Vân đá một cước , chỉ nghe phịch một tiếng, cửa gỗ của phòng trọ trong nháy mắt trở thành tro bụi.
Tất cả các tình huống ở trong phòng lập tức xuất hiện ở trước mắt hắn.
Hai nam nhân đang ngồi ăn cơm ở bàn, một người đối mặt với hắn, một người đưa lưng về phía hắn, cộng thêm một tiểu ma thú có cái đầu màu vàng.
Kẻ áo xanh ánh mắt đảo qua, tầm mắt lập tức liền nhắm ngay nam tử nho nhã đang đối diện với hắn.
Trong hơi thở là linh lực của hệ cỏ cây , cấp bậc đại linh sư, cơ hồ căn bản không cần đi qua cũng có thể phát hiện được.
Hắn.
Không, ngay khi kẻ áo xanh xác định được kẻ thù của mình, đột nhiên hai mắt nhíu lại, trong nháy mắt hoàn toàn khẳng định hơi thở phiêu diêu kia không phải của một nam nhân, mà là một nữ nhân.
Kẻ áo xanh nhướng mày, hiển nhiên lâm vào kinh ngạc, vì người mà hắn đang thấy chính là nữ nhân.
Chỉ có một thân nam trang, nhưng không có hầu kết, áo phía dưới rộng mở, cơ hồ có thể thấy bên trong là bộ ngực cao ngất.
Tuy rằng giả dạng nam trang rất tốt, nhưng hơi thở kia là bản chất vốn có, hoàn toàn chính là một nữ nhân.
Kẻ áo xanh sắc mặt lập tức trầm xuống.Hắn nhớ rõ , cũng phát hiện rất rõ ràng.Kẻ dám ngang nhiên cướp bảo bối ngay trước mắt hắn là một nam nhân, là hơi thở của một nam nhân, tuyệt đối không phải là của một nữ nhân cải trang thành nam nhân.
“Các ngươi…… Các ngươi làm gì?” Vẻ mặt kinh ngạc cuả Phong Vân, lúc này tinh thần đã phục hồi lại bình thường, mạnh mẽ nhảy dựng lên.
Thân vừa động, lời nói vừa phát ra, đó hoàn toàn là tướng mạo của nữ nhân, nữ nhân.
Trong quán trọ mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, có thể tránh khỏi cơ hồ đều tránh đi xa.
Thánh Linh cung của Phượng Hoàng thành xuất động trăm tên linh vương,ắt phải có chuyện lớn phát sinh, là đại sự , đại sự a …
Gió nổi mây phun, kẻ áo xanh mặt xanh mét từng bước tới gần.Không khí, cơ hồ đều đã đông lại thành băng.
“Dừng.”Kẻ áo xanh đứng trước cửa phòng Phong Vân đá một cước , chỉ nghe phịch một tiếng, cửa gỗ của phòng trọ trong nháy mắt trở thành tro bụi.
Tất cả các tình huống ở trong phòng lập tức xuất hiện ở trước mắt hắn.
Hai nam nhân đang ngồi ăn cơm ở bàn, một người đối mặt với hắn, một người đưa lưng về phía hắn, cộng thêm một tiểu ma thú có cái đầu màu vàng.
Kẻ áo xanh ánh mắt đảo qua, tầm mắt lập tức liền nhắm ngay nam tử nho nhã đang đối diện với hắn.
Trong hơi thở là linh lực của hệ cỏ cây , cấp bậc đại linh sư, cơ hồ căn bản không cần đi qua cũng có thể phát hiện được.
Hắn.
Không, ngay khi kẻ áo xanh xác định được kẻ thù của mình, đột nhiên hai mắt nhíu lại, trong nháy mắt hoàn toàn khẳng định hơi thở phiêu diêu kia không phải của một nam nhân, mà là một nữ nhân.
Kẻ áo xanh nhướng mày, hiển nhiên lâm vào kinh ngạc, vì người mà hắn đang thấy chính là nữ nhân.
Chỉ có một thân nam trang, nhưng không có hầu kết, áo phía dưới rộng mở, cơ hồ có thể thấy bên trong là bộ ngực cao ngất.
Tuy rằng giả dạng nam trang rất tốt, nhưng hơi thở kia là bản chất vốn có, hoàn toàn chính là một nữ nhân.
Kẻ áo xanh sắc mặt lập tức trầm xuống.Hắn nhớ rõ , cũng phát hiện rất rõ ràng.Kẻ dám ngang nhiên cướp bảo bối ngay trước mắt hắn là một nam nhân, là hơi thở của một nam nhân, tuyệt đối không phải là của một nữ nhân cải trang thành nam nhân.
“Các ngươi…… Các ngươi làm gì?” Vẻ mặt kinh ngạc cuả Phong Vân, lúc này tinh thần đã phục hồi lại bình thường, mạnh mẽ nhảy dựng lên.
Thân vừa động, lời nói vừa phát ra, đó hoàn toàn là tướng mạo của nữ nhân, nữ nhân.
Tác giả :
Nhất Thế Phong Lưu