Hạ Tinh Chi Tử
Chương 19
Thật mất mặt! Vì cái gì lại muốn lùi bước? Cũng không phải chưa từng làm qua, thử một lần thì có làm sao? Hà tất làm cho chính mình lại giống như một tiểu xử nam, thật đáng xấu hổ. Lần này thật sự là quê quá rồi!
Đã không muốn đi vào vết xe đổ, Thiếu Phong đâu có thực sự tốt như vậy……
Tôi cùng Thiếu Phong xác nhận quan hệ đều là ở trên giường. Nhưng mà vừa đến trên giường, tôi liền xác định mình là một tên thất bại. Ở trên giường, Thiếu Phong chính là một cao thủ tán tỉnh. Anh ta là một tên có thể cho người khác khoái cảm nhưng lại đem khoái cảm của mình áp chế rất tốt, không giống nhơ tôi ngu ngốc mà nổi lên phản ứng…… Kỳ thật nói về Thiếu Phong như vậy cũng đều là vô nghĩa. Anh ta có nhiều kinh nghiệm như vậy thì sao lại không nhìn ra tôi khi đó cái gì cũng không biết? Tôi khi đó còn cho rằng Thiếu Phong ở trên giường đều là thực tâm……
Trong mắt anh ta, thân thể tôi so với nhà vệ sinh đâu có gì khác biệt? Tôi có phải nên cảm thấy may mắn vì anh ta ít ra không để lại nước tiểu trong cơ thể tôi……
Dùng sức đem quần áo nhét vào ba lô, tôi cũng hung hăng đem sự đau đơn kia áp xuống đáy lòng. Đã đến nước này, tôi còn cái thể diện gì để đối mặt với Quý Hậu Phong?
Nhẹ nhàng gõ cửa phòng Quý Hậu Phong, tôi rốt cuộc cũng từ bỏ ý niệm không từ mà biệt. Gây ra họa lớn như vậy, ít nhất cũng muốn hướng Quý Hậu Phong nói lời xin lỗi, tôi mới có thể an tâm rời đi. Tối hôm qua, tôi thật sự đã quá mức.
Đợi trong chốc lát, cửa phòng Quý Hậu Phong cửa phòng rốt cuộc cũng mở ra một khe hở nhỏ. Một đôi mắt to đen lúng liếng linh động từ sau cánh cửa nhìn tôi một lúc lâu, mới chậm rãi đem cửa mở ra. Chủ nhân của đôi mắt mỹ lệ kia là một nam hài khá đẹp. Khuôn mặt đáng yêu khẽ hồng lên vì thẹn thùng, ánh mắt vẫn còn nồng đậm ý xuân.
“Anh…… Tìm Phong sao?” Nam hài có điểm nhút nhát, nhỏ giọng hỏi tôi. Được bọc trong một chiếc chăn màu trắng đơn giản, cơ thể gầy và trắng mịn của cậu ta vẫn còn vài dấu hôn nhàn nhạt, giống như mận đỏ trong tuyết, thật chói mắt.
“Đúng vậy! Hắn hiện tại có thuận tiện gặp mặt không?” Tôi lộ ra một cái mỉm cười nhợt nhạt, khách khí hỏi cậu ta.
“Anh ấy…… Anh ấy đang tắm…… Anh có muốn vào đợi anh ấy không?” Nam hài phi thường lễ phép mời, nhưng mặt cậu ta đã hồng đến mức đủ để cho tôi cảm thấy ngượng ngùng.
“Không cần. Ngươi giúp ta nói với hắn rằng Tử Hiên đi trước. Chúc hắn chơi vui vẻ.” Tôi tự nhiên thức thời. Trong phòng khách sạn xa hoa, chỉ sợ vẫn là một mảng hỗn độn đi?
“Không thành vấn đề.” Nam hài ngữ khí rõ ràng mà nhẹ nhàng thở ra. “Anh ấy ra tôi liền nói.”
“Cám ơn.” Nhẹ nhàng gật gật đầu, tôi xoay người hướng thang máy phía cuối hành lang đi tới. Không rõ là vì cái gì, hành lang hôm nay đặc biệt dài……
Là nhẹ nhõm, hay vẫn là mất mát, tôi đã phân không phân định được nữa rồi. Cùng loại người như Quý Hậu Phong giao tiếp kỳ thật rất tốt, sẽ không có cảm giác áy náy, cũng không có áp lực. Là do tôi không tốt, đã có lửa lại không dập lửa, Quý Hậu Phong có thể tại thời điểm như vậy tìm được một người bạn giường ưu tú như thế, tôi hẳn là nên vì hắn mà cao hứng mới đúng.
Hừm, cái loại cảm giác đè nén ở trong lòng kia đến tột cùng là gì? Một loại cảm giác thật giống như đã từng quen biết, lại giống như là không quen biết…… Chẳng lẽ đây là số mệnh của tôi? Đến người cũng phân biệt được, thì lưu lại có tác dụng gì cơ chứ?
Vừa rồi nam hài kia phảng phất có chút nghiêm túc, làm tôi đột nhiên thanh tỉnh. Năm tháng không buông tha một ai, tôi sớm nên ý thức được chính mình đã già rồi. Đã là một lão nam nhân ba mươi tuổi, còn muốn học người trẻ tuổi chơi loại trò chơi tình yêu này, thực là nực cười đến cực điểm.
Sự việc hôm qua cũng khiến tôi thật thống khổ. Bất luận tôi không muốn thừa nhận cỡ nào, hành trình này đối với tôi mà nói thực là dài. Không hề có oán khí như lúc ban đầu, hiện tại tôi lại có rất nhiều vướng bận…… Vướng bận vì có khả năng có người đã quên mất tôi…… Kỳ thật chuyện quan trọng kia có thể thương lượng cùng tôi, để tôi còn có thể chuẩn bị, hài tử có thể sẽ giữ được. Nếu tôi không trở về Úc Châu, nếu tôi quyết định ở nước Mỹ hạ sinh hài tử, thì ngay cả khi cảm xúc của hài tử không tốt, cũng sẽ không làm đến nỗi động thai khí đi? Nếu hài tử còn sống, thật là tốt biết bao……
Thong thả bước từng bước vô lực rốt cuộc vẫn dừng lại. Hơi hơi ngẩng đầu, lại ngạc nhiên phát hiện tủ kinh pha lê phản lại một hình ảnh thật xa lạ. Mái tóc dài màu đen với khuôn mặt khá trẻ con khiến tôi lại càng giống một nữ nhân bình thường hơn. Dù sao cũng là quan hệ huyết thống, tôi cùng Stephanie vốn đã có vài phần tương tự, tương tự đến nỗi làm cho tôi đủ đau lòng. Lưu lại bộ tóc dài này là do vô tâm hay vẫn là có một phần dụng tâm trong đó, chỉ sợ ngay cả bản thân tôi cũng không rõ ràng. Nếu tôi là nữ nhân, Thiếu Phong liệu có còn đối xử với tôi như vậy hay không?
Rất sớm trước kia tôi liền phát hiện, tôi thích Thiếu Phong đã là một sai lầm.
Thiếu Phong hiện tại sống như thế nào? Hắn đã thành ba ba rồi đi? Liền như vậy chạy ra nói không quan tâm thì cũng không đúng? Nói rằng đứa con kia là của ta cùng một nữ nhân khác……
“Tử Hiên!” Thanh âm mang vẻ tức giận, đem tôi kéo về hiện tại.Quý Hậu Phong ăn mặc thoải mái với chiếc áo ba lỗ và quần short mát mẻ chạy về phía tôi.
“Hậu Phong? Ngươi như thế nào lại đi ra đây.”
“Ngươi phải đi?” Quý Hậu Phong toàn thân là mùi sữa tắm, trên tóc còn dính chút bọt nước. Mùi hương quen thuộc, loại sữa tắm này là khi chúng tôi vừa đến Singapore, tôi giúp hắn mua. Đây là loại Thiếu Phong rất hay dùng…… Tôi thế nhưng hiện tại mới phát hiện.
“Đúng vậy.”
“Tối hôm qua……”
“Việc tối hôm qua, thực xin lỗi. Ta không phải cố ý, là……” Là cái gì……? Chỉ sợ ngay cả ban thân tôi cũng không nói nên lời.
” Chuyện tối hôm qua, quên đi!” Quý Hậu Phong hào sảng vỗ vỗ bả vao tôi: “Ta là lo lắng cho ngươi. Ngươi định tính đi đâu tiếp theo?”
“Malaysia.”
“Không phải bởi vì nam hài kia đi?”
“Như thế nào lại vì cậu ta? Ngươi nói ta thích nhìn ngắm khắp nơi. Nam hài kia thực tốt, ngươi phải hảo hảo quý trọng hắn.”
“419 thôi, hà tất phải nghiêm trọng hóa vấn đề như vậy.” Đúng vậy, vì cái gì tôi luôn không nhớ được loại trò chơi này còn có quy tắc?
Nhẹ nhàng gật đầu, tôi im lặng không nói gì. Thói quen mà thôi, không phải sao?
“Hậu Phong, ta có thể hay không hỏi ngươi một việc?”
“Chuyện gì?”
“Khi đó, ngươi vì cái gì tìm tới ta? Bởi vì ta thoạt nhìn thực tùy tiện sao?”
“Đương nhiên không phải. Ta là cảm thấy ngươi thực dễ chọc giận người khác.”
“Phải không? Cám ơn, ngươi đã nói như vậy.” Tôi cúi đầu và thưởng thức những lời Quý Hậu Phong nói.
Sau một lúc lâu, tôi ngẩng đầu đối với hắn nói: “Ta phải đi rồi……”
“Được rồi! Vậy ngươi nhất định phải thật vui vẻ mà hưởng thụ 419.”
“Ta sẽ.” Ta sẽ, nhất định.
Lại tueeps tục một hành trình. Khôi phục lại sự bình thản trong sinh hoạt, tôi đối với nhân sinh không hề ôm bất luận ảo tưởng gì. Tôi đến rất nhiều quốc gia, cũng gặp rất nhiều người, đáng tiếc nhận thức càng nhiều,liền càng trở nên tịch mịch. Những người này có không ít người giống như Quý Hậu Phong, là ham đêm dục vọng mãnh liệt, đáng tiếc loại sự tình 419 này tôi đã không tính toán cũng không có khả năng sẽ lại đụng vào.
Tôi không cần một nam hài khác đên nhắc nhở bản thân tôi vô dụng tới cỡ nào. Bất luận là cảm tình hay thân thể thì ở trong mắt người khác trong mắt đều giống như một thứ sản phẩm nhất thời, không dùng nữa thì ném. Huống chi, đằng sau mỗi một loại trò chơi tình yêu đều làm tôi không ngừng nhìn thấy cùng một loại bóng dáng, trải qua cùng một loại đau lòng. Tự chà đạp bản thân, thế giới cũng sẽ không đáng thương cho những người tự sa ngã.
Sự tự tin cuối cùng trong mắt tôi chính thức dừng lại dưới cặp mắt to linh động kia.
Nếu Thiếu Phong nói tôi ở giờ phút này quẫn cảnh, nhất định sẽ phi thường đắc ý?
Trời đầy mây, đột nhiên lại nhớ nhà. Có lẽ chim mỏi cũng nên về tổ rồi đi?
Tại một hẻm nhỏ không quá náo nhiệt ở Thượng Hải, tôi tìm được một quán cà phê có Internet. Ở bên ngoài lang thang lâu như vậy, cũng nên báo bình an về nhà rồi đi.
Thuần thục vào email, tôi quyết định viết cho lão mẹ cùng ba ba một phong thư. Mười tháng không có lên mạng, tôi đoán ba mẹ nhất định gửi rất nhiều điện bưu cho tôi, hy vọng có thể liên lạc được với tôi?
Nhưng mà, tâm tình tôi vốn dĩ rất bình tĩnh ở thời khắc vừa mở hòm thư ra liền lập tức rối loạn. Màn hình đầy thư thế nhưng có một cái ký tên: Đổng Thiếu Phong!
Ở tình huống không hề phòng bị nhìn thấy cái tên này, tâm tôi phảng phất bị người ta đem chùy đánh vào một phát. Hoảng loạn đóng lại hòm thư, tôi vội vàng thanh toán tiền, sau đó không màng tất cả hường vào dòng người chạy đi…..
Đã không muốn đi vào vết xe đổ, Thiếu Phong đâu có thực sự tốt như vậy……
Tôi cùng Thiếu Phong xác nhận quan hệ đều là ở trên giường. Nhưng mà vừa đến trên giường, tôi liền xác định mình là một tên thất bại. Ở trên giường, Thiếu Phong chính là một cao thủ tán tỉnh. Anh ta là một tên có thể cho người khác khoái cảm nhưng lại đem khoái cảm của mình áp chế rất tốt, không giống nhơ tôi ngu ngốc mà nổi lên phản ứng…… Kỳ thật nói về Thiếu Phong như vậy cũng đều là vô nghĩa. Anh ta có nhiều kinh nghiệm như vậy thì sao lại không nhìn ra tôi khi đó cái gì cũng không biết? Tôi khi đó còn cho rằng Thiếu Phong ở trên giường đều là thực tâm……
Trong mắt anh ta, thân thể tôi so với nhà vệ sinh đâu có gì khác biệt? Tôi có phải nên cảm thấy may mắn vì anh ta ít ra không để lại nước tiểu trong cơ thể tôi……
Dùng sức đem quần áo nhét vào ba lô, tôi cũng hung hăng đem sự đau đơn kia áp xuống đáy lòng. Đã đến nước này, tôi còn cái thể diện gì để đối mặt với Quý Hậu Phong?
Nhẹ nhàng gõ cửa phòng Quý Hậu Phong, tôi rốt cuộc cũng từ bỏ ý niệm không từ mà biệt. Gây ra họa lớn như vậy, ít nhất cũng muốn hướng Quý Hậu Phong nói lời xin lỗi, tôi mới có thể an tâm rời đi. Tối hôm qua, tôi thật sự đã quá mức.
Đợi trong chốc lát, cửa phòng Quý Hậu Phong cửa phòng rốt cuộc cũng mở ra một khe hở nhỏ. Một đôi mắt to đen lúng liếng linh động từ sau cánh cửa nhìn tôi một lúc lâu, mới chậm rãi đem cửa mở ra. Chủ nhân của đôi mắt mỹ lệ kia là một nam hài khá đẹp. Khuôn mặt đáng yêu khẽ hồng lên vì thẹn thùng, ánh mắt vẫn còn nồng đậm ý xuân.
“Anh…… Tìm Phong sao?” Nam hài có điểm nhút nhát, nhỏ giọng hỏi tôi. Được bọc trong một chiếc chăn màu trắng đơn giản, cơ thể gầy và trắng mịn của cậu ta vẫn còn vài dấu hôn nhàn nhạt, giống như mận đỏ trong tuyết, thật chói mắt.
“Đúng vậy! Hắn hiện tại có thuận tiện gặp mặt không?” Tôi lộ ra một cái mỉm cười nhợt nhạt, khách khí hỏi cậu ta.
“Anh ấy…… Anh ấy đang tắm…… Anh có muốn vào đợi anh ấy không?” Nam hài phi thường lễ phép mời, nhưng mặt cậu ta đã hồng đến mức đủ để cho tôi cảm thấy ngượng ngùng.
“Không cần. Ngươi giúp ta nói với hắn rằng Tử Hiên đi trước. Chúc hắn chơi vui vẻ.” Tôi tự nhiên thức thời. Trong phòng khách sạn xa hoa, chỉ sợ vẫn là một mảng hỗn độn đi?
“Không thành vấn đề.” Nam hài ngữ khí rõ ràng mà nhẹ nhàng thở ra. “Anh ấy ra tôi liền nói.”
“Cám ơn.” Nhẹ nhàng gật gật đầu, tôi xoay người hướng thang máy phía cuối hành lang đi tới. Không rõ là vì cái gì, hành lang hôm nay đặc biệt dài……
Là nhẹ nhõm, hay vẫn là mất mát, tôi đã phân không phân định được nữa rồi. Cùng loại người như Quý Hậu Phong giao tiếp kỳ thật rất tốt, sẽ không có cảm giác áy náy, cũng không có áp lực. Là do tôi không tốt, đã có lửa lại không dập lửa, Quý Hậu Phong có thể tại thời điểm như vậy tìm được một người bạn giường ưu tú như thế, tôi hẳn là nên vì hắn mà cao hứng mới đúng.
Hừm, cái loại cảm giác đè nén ở trong lòng kia đến tột cùng là gì? Một loại cảm giác thật giống như đã từng quen biết, lại giống như là không quen biết…… Chẳng lẽ đây là số mệnh của tôi? Đến người cũng phân biệt được, thì lưu lại có tác dụng gì cơ chứ?
Vừa rồi nam hài kia phảng phất có chút nghiêm túc, làm tôi đột nhiên thanh tỉnh. Năm tháng không buông tha một ai, tôi sớm nên ý thức được chính mình đã già rồi. Đã là một lão nam nhân ba mươi tuổi, còn muốn học người trẻ tuổi chơi loại trò chơi tình yêu này, thực là nực cười đến cực điểm.
Sự việc hôm qua cũng khiến tôi thật thống khổ. Bất luận tôi không muốn thừa nhận cỡ nào, hành trình này đối với tôi mà nói thực là dài. Không hề có oán khí như lúc ban đầu, hiện tại tôi lại có rất nhiều vướng bận…… Vướng bận vì có khả năng có người đã quên mất tôi…… Kỳ thật chuyện quan trọng kia có thể thương lượng cùng tôi, để tôi còn có thể chuẩn bị, hài tử có thể sẽ giữ được. Nếu tôi không trở về Úc Châu, nếu tôi quyết định ở nước Mỹ hạ sinh hài tử, thì ngay cả khi cảm xúc của hài tử không tốt, cũng sẽ không làm đến nỗi động thai khí đi? Nếu hài tử còn sống, thật là tốt biết bao……
Thong thả bước từng bước vô lực rốt cuộc vẫn dừng lại. Hơi hơi ngẩng đầu, lại ngạc nhiên phát hiện tủ kinh pha lê phản lại một hình ảnh thật xa lạ. Mái tóc dài màu đen với khuôn mặt khá trẻ con khiến tôi lại càng giống một nữ nhân bình thường hơn. Dù sao cũng là quan hệ huyết thống, tôi cùng Stephanie vốn đã có vài phần tương tự, tương tự đến nỗi làm cho tôi đủ đau lòng. Lưu lại bộ tóc dài này là do vô tâm hay vẫn là có một phần dụng tâm trong đó, chỉ sợ ngay cả bản thân tôi cũng không rõ ràng. Nếu tôi là nữ nhân, Thiếu Phong liệu có còn đối xử với tôi như vậy hay không?
Rất sớm trước kia tôi liền phát hiện, tôi thích Thiếu Phong đã là một sai lầm.
Thiếu Phong hiện tại sống như thế nào? Hắn đã thành ba ba rồi đi? Liền như vậy chạy ra nói không quan tâm thì cũng không đúng? Nói rằng đứa con kia là của ta cùng một nữ nhân khác……
“Tử Hiên!” Thanh âm mang vẻ tức giận, đem tôi kéo về hiện tại.Quý Hậu Phong ăn mặc thoải mái với chiếc áo ba lỗ và quần short mát mẻ chạy về phía tôi.
“Hậu Phong? Ngươi như thế nào lại đi ra đây.”
“Ngươi phải đi?” Quý Hậu Phong toàn thân là mùi sữa tắm, trên tóc còn dính chút bọt nước. Mùi hương quen thuộc, loại sữa tắm này là khi chúng tôi vừa đến Singapore, tôi giúp hắn mua. Đây là loại Thiếu Phong rất hay dùng…… Tôi thế nhưng hiện tại mới phát hiện.
“Đúng vậy.”
“Tối hôm qua……”
“Việc tối hôm qua, thực xin lỗi. Ta không phải cố ý, là……” Là cái gì……? Chỉ sợ ngay cả ban thân tôi cũng không nói nên lời.
” Chuyện tối hôm qua, quên đi!” Quý Hậu Phong hào sảng vỗ vỗ bả vao tôi: “Ta là lo lắng cho ngươi. Ngươi định tính đi đâu tiếp theo?”
“Malaysia.”
“Không phải bởi vì nam hài kia đi?”
“Như thế nào lại vì cậu ta? Ngươi nói ta thích nhìn ngắm khắp nơi. Nam hài kia thực tốt, ngươi phải hảo hảo quý trọng hắn.”
“419 thôi, hà tất phải nghiêm trọng hóa vấn đề như vậy.” Đúng vậy, vì cái gì tôi luôn không nhớ được loại trò chơi này còn có quy tắc?
Nhẹ nhàng gật đầu, tôi im lặng không nói gì. Thói quen mà thôi, không phải sao?
“Hậu Phong, ta có thể hay không hỏi ngươi một việc?”
“Chuyện gì?”
“Khi đó, ngươi vì cái gì tìm tới ta? Bởi vì ta thoạt nhìn thực tùy tiện sao?”
“Đương nhiên không phải. Ta là cảm thấy ngươi thực dễ chọc giận người khác.”
“Phải không? Cám ơn, ngươi đã nói như vậy.” Tôi cúi đầu và thưởng thức những lời Quý Hậu Phong nói.
Sau một lúc lâu, tôi ngẩng đầu đối với hắn nói: “Ta phải đi rồi……”
“Được rồi! Vậy ngươi nhất định phải thật vui vẻ mà hưởng thụ 419.”
“Ta sẽ.” Ta sẽ, nhất định.
Lại tueeps tục một hành trình. Khôi phục lại sự bình thản trong sinh hoạt, tôi đối với nhân sinh không hề ôm bất luận ảo tưởng gì. Tôi đến rất nhiều quốc gia, cũng gặp rất nhiều người, đáng tiếc nhận thức càng nhiều,liền càng trở nên tịch mịch. Những người này có không ít người giống như Quý Hậu Phong, là ham đêm dục vọng mãnh liệt, đáng tiếc loại sự tình 419 này tôi đã không tính toán cũng không có khả năng sẽ lại đụng vào.
Tôi không cần một nam hài khác đên nhắc nhở bản thân tôi vô dụng tới cỡ nào. Bất luận là cảm tình hay thân thể thì ở trong mắt người khác trong mắt đều giống như một thứ sản phẩm nhất thời, không dùng nữa thì ném. Huống chi, đằng sau mỗi một loại trò chơi tình yêu đều làm tôi không ngừng nhìn thấy cùng một loại bóng dáng, trải qua cùng một loại đau lòng. Tự chà đạp bản thân, thế giới cũng sẽ không đáng thương cho những người tự sa ngã.
Sự tự tin cuối cùng trong mắt tôi chính thức dừng lại dưới cặp mắt to linh động kia.
Nếu Thiếu Phong nói tôi ở giờ phút này quẫn cảnh, nhất định sẽ phi thường đắc ý?
Trời đầy mây, đột nhiên lại nhớ nhà. Có lẽ chim mỏi cũng nên về tổ rồi đi?
Tại một hẻm nhỏ không quá náo nhiệt ở Thượng Hải, tôi tìm được một quán cà phê có Internet. Ở bên ngoài lang thang lâu như vậy, cũng nên báo bình an về nhà rồi đi.
Thuần thục vào email, tôi quyết định viết cho lão mẹ cùng ba ba một phong thư. Mười tháng không có lên mạng, tôi đoán ba mẹ nhất định gửi rất nhiều điện bưu cho tôi, hy vọng có thể liên lạc được với tôi?
Nhưng mà, tâm tình tôi vốn dĩ rất bình tĩnh ở thời khắc vừa mở hòm thư ra liền lập tức rối loạn. Màn hình đầy thư thế nhưng có một cái ký tên: Đổng Thiếu Phong!
Ở tình huống không hề phòng bị nhìn thấy cái tên này, tâm tôi phảng phất bị người ta đem chùy đánh vào một phát. Hoảng loạn đóng lại hòm thư, tôi vội vàng thanh toán tiền, sau đó không màng tất cả hường vào dòng người chạy đi…..
Tác giả :
Lãnh Dực.