Hà Tần Hợp Lý
Chương 59: Trong tim em chỉ có mình anh
Dựa vào nằm trên người anh, bên phải một chút.”
Thân thể Hà Đường đã rất mềm mại, cô nghe lời Tần Lý dựa sát vào trước ngực phải của anh, đầu tựa trên vai phải của anh, thân thể trong tư thế nằm ngửa nhìn trần nhà.
Hà Đường biết thiết kế trần nhà trong phòng tắm này, từng ô kính hình vuông được khảm trên trần, có điều, cô chưa từng ngâm mình trong bồn tắm, cho nên lúc này nằm ở một góc độ như vậy, một tư thế như vậy, nhìn thấy từng ô kính phản chiếu hình ảnh mình và Tần Lý, lập tức liền ngại ngùng mặt đỏ đến tận mang tai.
Bối rối cúi đầu, Hà Đường nhìn đến nửa người dưới của cô cùng anh ở dưới nước quấn lấy nhau.
Hai chân cô nghiêng qua đặt trên đùi anh, bởi vì có nước ấm nên không cảm giác được hai chân anh lạnh buốt, nhưng vẫn có thể cảm nhận được đầu gối anh nổi lên một cách dị thường.
Trạng thái tiểu A Lý của anh rất tốt, hùng dũng oai vệ đứng vững ở trong rừng rậm, vì ở trong nước nên màu sắc so với ngày thường không giống nhau lắm, dường như hồng hơn một chút.
Thật đáng yêu quá đi… ý niệm chợt lóe lên trong đầu, Hà Đường chỉ hận không thể che đi mặt mình. Cô nghĩ, sao cô lại trở nên hạ lưu như vậy chứ.
Ánh sáng dường như xoay tròn trên đỉnh đầu cô, Hà Đường cảm thấy có chút váng đầu, lúc này, cô cảm giác được trái tay Tần Lý chống đáy bồn tắm điều chỉnh lại tư thế ngồi, cô lập tức nghiêng đầu nhìn anh, lo lắng nói: “Anh cẩn thận chút.”
“Đừng nói chuyện.” Tần Lý thì thầm bên tai cô, “Bồn tắm này thiết kế dựa theo thân thể của anh, ngồi hết sức ổn, không cần phải lo lắng.”
“A…”
Tần Lý hình như đã tìm được vị trí thoải mái, tay trái anh đưa đến trước ngực Hà Đường, nhẹ mà chậm chạp bắt đầu mân mê bầu ngực cô.
Hà Đường bỗng chốc liền cong lưng lên, thân thể co rút thành một cục, Tần Lý hôn lên má cô, mỗi một lần hôn lại thì thầm: “Thả lỏng một chút, Đường Đường, thả lỏng một chút…”
Giọng anh trầm thấp ưu mỹ làm say đắm lòng người, cơ thể Hà Đường dần dần thả lỏng, nhưng cô vẫn không dám ngẩng đầu nhìn trần nhà, bởi vì có thể từ trong gương nhìn đến hai người hoàn toàn lõa thể, cùng với mỗi một động tác của hai người, thậm chí có thể nhìn thấy mỗi một biểu cảm trên khuôn mặt, đúng là quá khó xử. Hà Đường cố gắng cúi đầu thật thấp chỉ đem sự chú ý đặt vào mình và Tần Lý dây dưa.
Tần Lý vẫn hôn cô.
Đầu tiên là tai, anh cắn vành tai trái cô, đầu lưỡi liếm mút từng chút từng chút, tiếp theo lại kéo dài đến trái tai, nụ hôn nóng hổi nồng nhiệt của anh chạy bên tai cô, hợp với tiếng hít thở cũng rõ ràng như vậy.
Thân thể Hà Đường mềm nhũn, cảm giác như mình bị rút gân cốt, cả người đều rũ ra trên người Tần Lý, sau đó, nụ hôn của anh chuyển sang cổ của cô.
Môi Tần Lý xẹt qua cổ Hà Đường, hầu như không bỏ qua một tấc da thịt nào, đồng thời, tay trái anh cũng đang từ từ dời xuống, anh buông lỏng bầu ngực trái của cô, đầu ngón tay như đánh đàn mơn trớn xương sườn, lại đi qua vòng eo mảnh khảnh của cô, cuối cùng đến “mảnh đất thần bí” kia.
Đây không ohair là lần đầu tiên Tần Lý khai thác mật hoa, nhưng thân thể Hà Đường vẫn không chịu được bắt đầu nóng ran lên, thậm chí trong lòng có chút mong đợi, đối với chuyện tiếp theo Tần Lý cần làm, cô thật thích.
Nhưng lúc này đây dường như có chút khác ngày thường. Ngón tay Tần Lý trêu chọc nhụy hoa của Hà Đường, chút nhẹ chút nặng, tìm được vị trí cực chuẩn xác. Không lâu sau, Hà Đường liền thấp giọng hừ hừ lên, thân thể cô không ngừng vặn vẹo trên người anh, hai chân kẹp quá chặt chẽ, từng chút từng chút theo động tác Tần Lý chuyển động eo thon.
Trong lòng như có bảy tám thanh bàn chải nhỏ đang cọ xát, trái cong một cái, phải cong một cái, cong đến toàn thân Hà Đường đều bồn chồn, nhưng lại không biết như thế nào để ngừng lại.
Ánh mắt cô mê ly đến tột độ, nghiêng đầu sang nhìn Tần Lý, anh đang chăm chú nhìn cô, đôi môi hé mở, hô hấp dồn dập.
Cúi đầu, Hà Đường thấy tiểu A Lý giữa hai chân Tần Lý ngạo nghễ đứng thẳng, kết hợp với thân thể gầy yếu của anh ở dưới nước tỏ ra rất cường tráng.
Tần Lý theo ánh mắt Hà Đường nhìn lại, anh không nói gì, lại đột nhiên tăng thêm lực, nhụy hoa của Hà Đường bị anh một trận vân vê chơi đùa, giống như có một luồng điện xẹt qua. Thân thể cô chợt co rụt lại, ngước cổ kêu lên một tiếng đau đớn, chính mình đều cảm thấy thanh âm này quá mức phóng đãng, nhưng căn bản không cách nào khống chế chính mình.
Cô đang chờ đợi “mệnh lệnh” của Tần Lý, những lần trước vào lúc này, Hà Đường đã động tình, Tần Lý cũng đã vận sức chờ phát động, anh sẽ kêu Hà Đường dang chân đến trên người anh đi, dùng cô vườn hoa nhỏ đi bao lấy nơi “kiêu ngạo” của anh. Nhưng lúc này đây anh vẫn không mở miệng, chỉ liên tục duy trì lấy ngón tay khêu gợi cô, làm cho cô thật giống như bay lên thiên đường, lại luôn không đến được tối tiêu hồn thực cốt một khắc.
Hà Đường cũng sắp chịu đựng không nổi nữa, cô cực kỳ khó chịu, tay trái run rẩy nắm Tần Lý nóng rực, tiểu A Lý trong tay cô thong thả nhúc nhích, ngay cả phần bao quanh tiểu A Lý đều là từng đợt từng đợt co rút lại.
Hà Đường chống tay lên trồi mình dậy trong tư thế hết sức vụng về, hoàn toàn không có kỹ xảo, giống như máy móc piston vận động.
Cô cũng không biết mình làm như vậy có đúng hay không, nhưng dưới thân trống trải như thế hết sức khó chịu, làm cô không thể không tìm một “cửa ra” phát tiết.
Cô nắm tiểu A Lý, càng lúc càng dùng sức, tiểu A Lý cũng không phụ sứ mạng dường như càng lúc càng cường tráng, nó trướng lên hết sức cứng rắn.
Thân thể Hà Đường giống như một con cá bị ném khỏi dòng nước, trăn trở vặn vẹo không ngừng, trong miệng cô không ngừng phát ra âm thanh hừ hừ, còn mang theo hàm hồ không rõ lời: “Mạnh một chút…ừ…mạnh hơn một chút… Chính là chỗ này, mau! Mau một chút! A – – – – “
Tần Lý mặc cho cô đang cưỡi trên người mình, so với thân thể nóng bỏng của cô, thân thể của anh lại là yên tĩnh lạ thường. Anh rất nghe lời, hoàn toàn làm theo chỉ thị của Hà Đường, nhưng trong lòng Hà Đường lại càng lúc càng cảm thấy không đủ. Lúc này, Tần Lý đột nhiên nói bên tai cô: “Đường Đường, kêu lên đi.”
Hà Đường thở hổn hển, máu toàn bộ xông lên đầu, căn bản là khó có thể mở miệng, nhưng Tần Lý không cho cô thời gian suy tính, tiếp tục nói: “Kêu lên đi, Đường Đường, gọi cho anh nghe.”
Cùng với lờn nói, ngón tay anh giống như là làm ma pháp, khiến cho thân thể Hà Đường một trận co rút, ngón giữa của anh thậm chí tiến vào “con đường bí mật” của Hà Đường, cho dù ở trong nước, anh cũng có thể cảm nhận được vườn hoa nhỏ của cô đã ướt át, vẻ mặt Tần Lý càng lúc càng mê ly, Hà Đường ngẫu nhiên nghiêng đầu nhìn đến anh, chỉ thấy một đôi mắt sâu thẳm như biển cả của anh.
Cuối cùng, lại là một luồng điện xuyên qua thân thể cô, Hà Đường không thể kìm nén được, lớn tiếng kêu lên.
Âm thânh đã không giống như thanh âm của cô nữa.
Sau tiếng kêu thứ nhất, Hà Đường dứt khoát buông ra, cô không đè nén chính mình nữa, tay trái vỗ về chơi đùa tiểu A Lý, tay phải xoa ngực của mình, nhắm mắt lại càng không ngừng rên rỉ.
Nhưng trong lòng cô vẫn không hiểu.
Làm sao lại khó dung hợp như vậy! Vì sao lại khó dung hợp như vậy?! Hai chân Hà Đường vững vàng cũng trụ, tay phải đột nhiên áp vào trong tay trái Tần Lý, đè tay anh đang che ở trên “vườn hoa nhỏ” của mình.
“A Lý…A Lý…mạnh hơn một chút, sâu một chút nữa!” Cô lớn tiếng kêu, đã không để ý hay cảm thấy xấu hổ gì nữa, “Chính là chỗ này, a — mạnh hơn một chút! A Lý — “
Tay trái Tần Lý lại đột nhiên rời khỏi thân thể cô.
Hà Đường lập tức liền bối rối, rõ ràng đã như lọt vào trong sương mù, như leo núi sắp đến đỉnh, anh vừa rời khỏi, cô giống như từ trên trời rớt xuống, bất kể là thân thể hay là tâm hồn, đều là khó có thể hình dung sự trống rỗng mất mát.
Dường như còn có chất lỏng cuồn cuộn không ngừng tiết ra, nhưng là mất đi nguồn gốc kích thích, hết thảy đều có vẻ hoang đường như vậy, đầu Hà Đường trống rỗng, tay phải đột nhiên tìm đến nơi đó của chính mình.
Tay trái Tần Lý giữ chặt lại cổ tay phải của cô.
Trái tay Hà Đường buông lỏng tiểu Tiểu Lý của anh ra, còn chưa kịp dời đi, liền nghe Tần Lý nói: “Cầm.”
“…” Hà Đường cực kỳ khó chịu, nhưng vì giọng anh hơi nghiêm khắc nên không dám lỗ mãng, cô lại cầm chặt tiểu A Lý, ngực không ngừng phập phồng.
Cô không hiểu tại sao Tần Lý lại như vậy, giọng run rẩy nói: “Làm cho nó đi vào được không, A Lý?”
“Không được.”
Tần Lý đột nhiên cắn vào cổ Hà Đường, hai giây, tay trái anh giống như điên nghiền trên nhụy hoa của cô, Hà Đường gần như kêu thét lên.
Tay trái cô cũng theo bản năng nắm chặt tiểu A Lý, phối hợp với tiết tấu của anh, tay hai người cùng nhau điên cuồng mà động, tim đập cũng đậpcàng lúc càng nhanh.
Vào lúc đang điên cuồng, cô nghe được Tần Lý ở bên tai nói: “Đường Đường, anh muốn trong lòng em chỉ có một mình anh mà thôi.”
“…”
“Nói, trong lòng em chỉ có một mình anh, không có người khác.”
“…”
“Mau nói!”
Giữa một trận mưa to gió lớn như vậy, Hà Đường cuối cùng mở miệng.
Giọng cô vừa mềm vừa khàn khiến chính cô cũng khó mà tin được: “Trong tim em chỉ có một mình anh, không có người khác.”
“Thêm tên.”
“A – – – – “
“Thêm tên!”
“Tần Lý! Trong tim em chỉ có một mình anh! Không có người khác! A – – – – – – “
Tần Lý không hành hạ Hà Đường nữa, sau một hồi thử thách, anh mạnh mẽ phát lực, thân thể Hà Đường kịch liệt co rút lại, cô khàn cả giọng kêu lên. Ở dưới nước, Tần Lý cảm nhận được dưới ngón tay của anh, vườn hoa nhỏ của Hà Đường đột nhiên có chất lỏng bắn nhanh ra, sau đó, nó không ngừng run rẩy, từ từ, từ từ, gần như yên tĩnh.
Cùng lúc đó, Tần Lý đột nhiên gầm nhẹ ra tiếng, tiểu A Lý của anh trong tay Hà Đường kìm nén đã lâu, trong nháy mắt bắn ra dịch nhờn màu trắng, trong nước thấy được rõ ràng.
Có điều nửa người dưới của anh, vẫn như cũ không nhúc nhích. Không một ai biết rõ, anh như thế nào có thể dùng thân thể bất động như vậy để hưởng thụ thụ hoan ái, có lẽ cả đời này Tần Lý cũng sẽ không biết, làm một người đàn ông, cùng với người phụ nữ mình yêu trải qua tình thú, đến tột cùng là cảm giác thế nào.
Sau khi bình tĩnh lại, Hà Đường mờ mịt dựa vào trên người Tần Lý, ngẩng đầu lên nhìn về phía trần nhà.
Cô dường như không còn sợ hãi nhìn thấy chính mình trong kính.
Đầu tóc cô và Tần Lý đều thấm ướt, kiệt sức dựa vào bồn tắm, sắc mặt hai người đều ửng hồng, nhưng vẻ mặt lại hoàn toàn không giống nhau.
Anh hết sức thỏa mãn, còn cô lại hết sức hoang mang.
Thân thể Hà Đường đã rất mềm mại, cô nghe lời Tần Lý dựa sát vào trước ngực phải của anh, đầu tựa trên vai phải của anh, thân thể trong tư thế nằm ngửa nhìn trần nhà.
Hà Đường biết thiết kế trần nhà trong phòng tắm này, từng ô kính hình vuông được khảm trên trần, có điều, cô chưa từng ngâm mình trong bồn tắm, cho nên lúc này nằm ở một góc độ như vậy, một tư thế như vậy, nhìn thấy từng ô kính phản chiếu hình ảnh mình và Tần Lý, lập tức liền ngại ngùng mặt đỏ đến tận mang tai.
Bối rối cúi đầu, Hà Đường nhìn đến nửa người dưới của cô cùng anh ở dưới nước quấn lấy nhau.
Hai chân cô nghiêng qua đặt trên đùi anh, bởi vì có nước ấm nên không cảm giác được hai chân anh lạnh buốt, nhưng vẫn có thể cảm nhận được đầu gối anh nổi lên một cách dị thường.
Trạng thái tiểu A Lý của anh rất tốt, hùng dũng oai vệ đứng vững ở trong rừng rậm, vì ở trong nước nên màu sắc so với ngày thường không giống nhau lắm, dường như hồng hơn một chút.
Thật đáng yêu quá đi… ý niệm chợt lóe lên trong đầu, Hà Đường chỉ hận không thể che đi mặt mình. Cô nghĩ, sao cô lại trở nên hạ lưu như vậy chứ.
Ánh sáng dường như xoay tròn trên đỉnh đầu cô, Hà Đường cảm thấy có chút váng đầu, lúc này, cô cảm giác được trái tay Tần Lý chống đáy bồn tắm điều chỉnh lại tư thế ngồi, cô lập tức nghiêng đầu nhìn anh, lo lắng nói: “Anh cẩn thận chút.”
“Đừng nói chuyện.” Tần Lý thì thầm bên tai cô, “Bồn tắm này thiết kế dựa theo thân thể của anh, ngồi hết sức ổn, không cần phải lo lắng.”
“A…”
Tần Lý hình như đã tìm được vị trí thoải mái, tay trái anh đưa đến trước ngực Hà Đường, nhẹ mà chậm chạp bắt đầu mân mê bầu ngực cô.
Hà Đường bỗng chốc liền cong lưng lên, thân thể co rút thành một cục, Tần Lý hôn lên má cô, mỗi một lần hôn lại thì thầm: “Thả lỏng một chút, Đường Đường, thả lỏng một chút…”
Giọng anh trầm thấp ưu mỹ làm say đắm lòng người, cơ thể Hà Đường dần dần thả lỏng, nhưng cô vẫn không dám ngẩng đầu nhìn trần nhà, bởi vì có thể từ trong gương nhìn đến hai người hoàn toàn lõa thể, cùng với mỗi một động tác của hai người, thậm chí có thể nhìn thấy mỗi một biểu cảm trên khuôn mặt, đúng là quá khó xử. Hà Đường cố gắng cúi đầu thật thấp chỉ đem sự chú ý đặt vào mình và Tần Lý dây dưa.
Tần Lý vẫn hôn cô.
Đầu tiên là tai, anh cắn vành tai trái cô, đầu lưỡi liếm mút từng chút từng chút, tiếp theo lại kéo dài đến trái tai, nụ hôn nóng hổi nồng nhiệt của anh chạy bên tai cô, hợp với tiếng hít thở cũng rõ ràng như vậy.
Thân thể Hà Đường mềm nhũn, cảm giác như mình bị rút gân cốt, cả người đều rũ ra trên người Tần Lý, sau đó, nụ hôn của anh chuyển sang cổ của cô.
Môi Tần Lý xẹt qua cổ Hà Đường, hầu như không bỏ qua một tấc da thịt nào, đồng thời, tay trái anh cũng đang từ từ dời xuống, anh buông lỏng bầu ngực trái của cô, đầu ngón tay như đánh đàn mơn trớn xương sườn, lại đi qua vòng eo mảnh khảnh của cô, cuối cùng đến “mảnh đất thần bí” kia.
Đây không ohair là lần đầu tiên Tần Lý khai thác mật hoa, nhưng thân thể Hà Đường vẫn không chịu được bắt đầu nóng ran lên, thậm chí trong lòng có chút mong đợi, đối với chuyện tiếp theo Tần Lý cần làm, cô thật thích.
Nhưng lúc này đây dường như có chút khác ngày thường. Ngón tay Tần Lý trêu chọc nhụy hoa của Hà Đường, chút nhẹ chút nặng, tìm được vị trí cực chuẩn xác. Không lâu sau, Hà Đường liền thấp giọng hừ hừ lên, thân thể cô không ngừng vặn vẹo trên người anh, hai chân kẹp quá chặt chẽ, từng chút từng chút theo động tác Tần Lý chuyển động eo thon.
Trong lòng như có bảy tám thanh bàn chải nhỏ đang cọ xát, trái cong một cái, phải cong một cái, cong đến toàn thân Hà Đường đều bồn chồn, nhưng lại không biết như thế nào để ngừng lại.
Ánh mắt cô mê ly đến tột độ, nghiêng đầu sang nhìn Tần Lý, anh đang chăm chú nhìn cô, đôi môi hé mở, hô hấp dồn dập.
Cúi đầu, Hà Đường thấy tiểu A Lý giữa hai chân Tần Lý ngạo nghễ đứng thẳng, kết hợp với thân thể gầy yếu của anh ở dưới nước tỏ ra rất cường tráng.
Tần Lý theo ánh mắt Hà Đường nhìn lại, anh không nói gì, lại đột nhiên tăng thêm lực, nhụy hoa của Hà Đường bị anh một trận vân vê chơi đùa, giống như có một luồng điện xẹt qua. Thân thể cô chợt co rụt lại, ngước cổ kêu lên một tiếng đau đớn, chính mình đều cảm thấy thanh âm này quá mức phóng đãng, nhưng căn bản không cách nào khống chế chính mình.
Cô đang chờ đợi “mệnh lệnh” của Tần Lý, những lần trước vào lúc này, Hà Đường đã động tình, Tần Lý cũng đã vận sức chờ phát động, anh sẽ kêu Hà Đường dang chân đến trên người anh đi, dùng cô vườn hoa nhỏ đi bao lấy nơi “kiêu ngạo” của anh. Nhưng lúc này đây anh vẫn không mở miệng, chỉ liên tục duy trì lấy ngón tay khêu gợi cô, làm cho cô thật giống như bay lên thiên đường, lại luôn không đến được tối tiêu hồn thực cốt một khắc.
Hà Đường cũng sắp chịu đựng không nổi nữa, cô cực kỳ khó chịu, tay trái run rẩy nắm Tần Lý nóng rực, tiểu A Lý trong tay cô thong thả nhúc nhích, ngay cả phần bao quanh tiểu A Lý đều là từng đợt từng đợt co rút lại.
Hà Đường chống tay lên trồi mình dậy trong tư thế hết sức vụng về, hoàn toàn không có kỹ xảo, giống như máy móc piston vận động.
Cô cũng không biết mình làm như vậy có đúng hay không, nhưng dưới thân trống trải như thế hết sức khó chịu, làm cô không thể không tìm một “cửa ra” phát tiết.
Cô nắm tiểu A Lý, càng lúc càng dùng sức, tiểu A Lý cũng không phụ sứ mạng dường như càng lúc càng cường tráng, nó trướng lên hết sức cứng rắn.
Thân thể Hà Đường giống như một con cá bị ném khỏi dòng nước, trăn trở vặn vẹo không ngừng, trong miệng cô không ngừng phát ra âm thanh hừ hừ, còn mang theo hàm hồ không rõ lời: “Mạnh một chút…ừ…mạnh hơn một chút… Chính là chỗ này, mau! Mau một chút! A – – – – “
Tần Lý mặc cho cô đang cưỡi trên người mình, so với thân thể nóng bỏng của cô, thân thể của anh lại là yên tĩnh lạ thường. Anh rất nghe lời, hoàn toàn làm theo chỉ thị của Hà Đường, nhưng trong lòng Hà Đường lại càng lúc càng cảm thấy không đủ. Lúc này, Tần Lý đột nhiên nói bên tai cô: “Đường Đường, kêu lên đi.”
Hà Đường thở hổn hển, máu toàn bộ xông lên đầu, căn bản là khó có thể mở miệng, nhưng Tần Lý không cho cô thời gian suy tính, tiếp tục nói: “Kêu lên đi, Đường Đường, gọi cho anh nghe.”
Cùng với lờn nói, ngón tay anh giống như là làm ma pháp, khiến cho thân thể Hà Đường một trận co rút, ngón giữa của anh thậm chí tiến vào “con đường bí mật” của Hà Đường, cho dù ở trong nước, anh cũng có thể cảm nhận được vườn hoa nhỏ của cô đã ướt át, vẻ mặt Tần Lý càng lúc càng mê ly, Hà Đường ngẫu nhiên nghiêng đầu nhìn đến anh, chỉ thấy một đôi mắt sâu thẳm như biển cả của anh.
Cuối cùng, lại là một luồng điện xuyên qua thân thể cô, Hà Đường không thể kìm nén được, lớn tiếng kêu lên.
Âm thânh đã không giống như thanh âm của cô nữa.
Sau tiếng kêu thứ nhất, Hà Đường dứt khoát buông ra, cô không đè nén chính mình nữa, tay trái vỗ về chơi đùa tiểu A Lý, tay phải xoa ngực của mình, nhắm mắt lại càng không ngừng rên rỉ.
Nhưng trong lòng cô vẫn không hiểu.
Làm sao lại khó dung hợp như vậy! Vì sao lại khó dung hợp như vậy?! Hai chân Hà Đường vững vàng cũng trụ, tay phải đột nhiên áp vào trong tay trái Tần Lý, đè tay anh đang che ở trên “vườn hoa nhỏ” của mình.
“A Lý…A Lý…mạnh hơn một chút, sâu một chút nữa!” Cô lớn tiếng kêu, đã không để ý hay cảm thấy xấu hổ gì nữa, “Chính là chỗ này, a — mạnh hơn một chút! A Lý — “
Tay trái Tần Lý lại đột nhiên rời khỏi thân thể cô.
Hà Đường lập tức liền bối rối, rõ ràng đã như lọt vào trong sương mù, như leo núi sắp đến đỉnh, anh vừa rời khỏi, cô giống như từ trên trời rớt xuống, bất kể là thân thể hay là tâm hồn, đều là khó có thể hình dung sự trống rỗng mất mát.
Dường như còn có chất lỏng cuồn cuộn không ngừng tiết ra, nhưng là mất đi nguồn gốc kích thích, hết thảy đều có vẻ hoang đường như vậy, đầu Hà Đường trống rỗng, tay phải đột nhiên tìm đến nơi đó của chính mình.
Tay trái Tần Lý giữ chặt lại cổ tay phải của cô.
Trái tay Hà Đường buông lỏng tiểu Tiểu Lý của anh ra, còn chưa kịp dời đi, liền nghe Tần Lý nói: “Cầm.”
“…” Hà Đường cực kỳ khó chịu, nhưng vì giọng anh hơi nghiêm khắc nên không dám lỗ mãng, cô lại cầm chặt tiểu A Lý, ngực không ngừng phập phồng.
Cô không hiểu tại sao Tần Lý lại như vậy, giọng run rẩy nói: “Làm cho nó đi vào được không, A Lý?”
“Không được.”
Tần Lý đột nhiên cắn vào cổ Hà Đường, hai giây, tay trái anh giống như điên nghiền trên nhụy hoa của cô, Hà Đường gần như kêu thét lên.
Tay trái cô cũng theo bản năng nắm chặt tiểu A Lý, phối hợp với tiết tấu của anh, tay hai người cùng nhau điên cuồng mà động, tim đập cũng đậpcàng lúc càng nhanh.
Vào lúc đang điên cuồng, cô nghe được Tần Lý ở bên tai nói: “Đường Đường, anh muốn trong lòng em chỉ có một mình anh mà thôi.”
“…”
“Nói, trong lòng em chỉ có một mình anh, không có người khác.”
“…”
“Mau nói!”
Giữa một trận mưa to gió lớn như vậy, Hà Đường cuối cùng mở miệng.
Giọng cô vừa mềm vừa khàn khiến chính cô cũng khó mà tin được: “Trong tim em chỉ có một mình anh, không có người khác.”
“Thêm tên.”
“A – – – – “
“Thêm tên!”
“Tần Lý! Trong tim em chỉ có một mình anh! Không có người khác! A – – – – – – “
Tần Lý không hành hạ Hà Đường nữa, sau một hồi thử thách, anh mạnh mẽ phát lực, thân thể Hà Đường kịch liệt co rút lại, cô khàn cả giọng kêu lên. Ở dưới nước, Tần Lý cảm nhận được dưới ngón tay của anh, vườn hoa nhỏ của Hà Đường đột nhiên có chất lỏng bắn nhanh ra, sau đó, nó không ngừng run rẩy, từ từ, từ từ, gần như yên tĩnh.
Cùng lúc đó, Tần Lý đột nhiên gầm nhẹ ra tiếng, tiểu A Lý của anh trong tay Hà Đường kìm nén đã lâu, trong nháy mắt bắn ra dịch nhờn màu trắng, trong nước thấy được rõ ràng.
Có điều nửa người dưới của anh, vẫn như cũ không nhúc nhích. Không một ai biết rõ, anh như thế nào có thể dùng thân thể bất động như vậy để hưởng thụ thụ hoan ái, có lẽ cả đời này Tần Lý cũng sẽ không biết, làm một người đàn ông, cùng với người phụ nữ mình yêu trải qua tình thú, đến tột cùng là cảm giác thế nào.
Sau khi bình tĩnh lại, Hà Đường mờ mịt dựa vào trên người Tần Lý, ngẩng đầu lên nhìn về phía trần nhà.
Cô dường như không còn sợ hãi nhìn thấy chính mình trong kính.
Đầu tóc cô và Tần Lý đều thấm ướt, kiệt sức dựa vào bồn tắm, sắc mặt hai người đều ửng hồng, nhưng vẻ mặt lại hoàn toàn không giống nhau.
Anh hết sức thỏa mãn, còn cô lại hết sức hoang mang.
Tác giả :
Hàm Yên