Hạ Lưu Vô Sỉ Thông Thiên Lộ
Chương 127: Quyết định của lệnh hồ xung
Nghe xong lời nói của Lâm Thanh Phong, Nhậm Doanh Doanh lập tức hét lên.
-Không thể nào, phụ thân của ta đã chết từ lâu, làm sao có thể bảo hắn truyền thụ Hấp Tinh Đại Pháp cho Xung ca?
Lệnh Hồ Xung nghe xong thì kinh ngạc nhìn về Nhậm Doanh Doanh, còn Lâm Thanh Phong thì cười nhẹ một cái rồi trả lời.
-Ngươi đã từng thấy thi thể của hắn sao?
Lời này của Lâm Thanh Phong ngay lập tức khiến Nhậm Doanh Doanh á khẩu không trả lời được, đúng là nàng chưa từng nhìn thấy thi thể của phụ thân nàng, vì thế nàng nhanh chóng hỏi.
-Như vậy, ý ngươi là ngươi biết phụ thân ta hiện tại đang ở đâu?
Lâm Thanh Phong mỉm cười rồi gật đầu trả lời.
-Dĩ nhiên, hắn đang bị giam trong một căn mật thất dưới đáy Tây Hồ, nhưng hiện tại các ngươi cũng đừng vội tìm hắn mà hãy tới Thiếu Lâm Tự ở một khoảng thời gian rồi lại đi tìm, khi đó sẽ có người giúp các ngươi cứu hắn ra.
Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh tìm thấy hi vọng, ảnh mắt hai người đều sáng lên, mặc dù bọn hắn không biết tại sao Lâm Thanh Phong lại muốn bọn hắn tới Thiếu Lâm Tự, nhưng điều đó không quan trọng.
Lâm Thanh Phong cũng không quản bọn hắn vui mừng, hắn đi tới một phía rồi bắt đầu cùng Nam Cung Mị Ảnh nhóm lửa nấu nướng.
Một lúc sau Lâm Thanh Phong đã nấu xong thức ăn, hắn nhanh chóng lấy ra một cái bàn cùng vài hũ rượu từ nhẫn trữ vật mà lúc trước đã nhờ Bạch Dạ chuẩn bị trước khi tiến về Dragonball thế giới.
Nhưng sau khi tới Dragonball thế giới thì hắn cũng không có cơ hội dùng, những thứ này đặt trong nhẫn trữ vật cũng không bị hư, vì thế hắn lấy ra để chúc mừng Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh.
Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh có chút ngạc nhiên, nhưng khi nghĩ tới Lâm Thanh Phong là thần tiên thì bọn hắn cũng không còn ngạc nhiên nữa.
Lâm Thanh Phong nở nụ cười rồi lên tiếng.
-Đêm nay là ngày vui của hai người, ta cũng chỉ có thể làm được như vậy để chúc mừng, thật sự có lỗi.
Lệnh Hồ Xung ánh mắt tràn đầy nhu tình nhìn Nhậm Doanh Doanh khiến nàng đỏ mặt cúi đầu, sau đó hắn lại nở nụ cười nhìn Lâm Thanh Phong rồi trả lời.
-Lâm huynh cũng đừng nói vậy, hai người chúng ta đến với nhau cũng nhờ có huynh đây, còn nữa, ở nơi thâm sơn cùng cốc thế này, huynh có thể chuẩn bị cho chúng ta một bữa tiệc như thế này là tốt lắm rồi.
Lâm Thanh Phong cũng nở nụ cười, hắn lấy ra hai chén nhỏ, rót đầy rượu rồi đưa cho Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh rồi nói.
-Cũng đừng nói những chuyện như vậy nữa, hai người mau uống hai chén rượu giao bôi a, sau này cả hai chính thức là phu thê rồi.
Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh hai người cũng không từ chối, bọn hắn nhận lấy hai chén rượu rồi cùng nhau uống rượu giao bôi.
Nhưng Lâm Thanh Phong lại quên mất một điều, bọn hắn là tu sĩ, rượu mà Bạch Dạ chuẩn bị tất nhiên chỉ dành cho tu sĩ uống, bên trong đương nhiên có chứa linh khí, mặc dù không nhiều lắm nhưng đưa cho phàm nhân như Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh thì hai người bọn hắn làm sao có thể chịu nổi?
Cũng chính vì thế, sau khi hai người Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh vừa uống xong, khuôn mặt hai người nhanh chóng đỏ lên, Lệnh Hồ Xung nhanh chóng gục xuống bàn.
Biểu hiện của hai người bọn hắn khiến Lâm Thanh Phong cùng Nam Cung Mị Ảnh đều giật mình.
Lệnh Hồ Xung miệng lười khô khốc, hắn khó khăn nói lên từng chữ.
-Lâm…huynh…, thân thể ta… nóng quá… chân khí… không khống chế nổi…sắp bạo thể…
Lệnh Hồ Xung đã như vậy, thì Nhậm Doanh Doanh cũng không khá hơn tí nào, hiện tại cả hai người đều trong tình trạng linh khí dư thừa, đều sắp bạo thể tới nơi rồi.
Lâm Thanh Phong cũng rối lên, hắn quay sang nhìn Nam Cung Mị Ảnh rồi hỏi.
-Tại sao bọn hắn lại như vậy?
Nam Cung Mị Ảnh nhíu mày, bởi vì hai chén rượu lúc nãy cũng không phải do nàng đưa cho Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh nên lúc này nàng bình tĩnh hơn Lâm Thanh Phong nhiều.
Nam Cung Mị Ảnh nhìn về bình rượu một lúc, sau đó nàng nhanh chóng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, nàng liền lấy ra hai quyển Luyện Khí Quyết đưa đến trước mặt Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh rồi lên tiếng.
-Mau vận chuyển linh khí trong cơ thể theo trong sách, nếu không hai người sẽ bạo thể thật.
Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh thật sự sợ, bọn hắn cắn răng cố gắng đọc Luyện Khí Quyết rồi ngồi xuống nhắm mắt bắt đầu vận chuyển linh khí trong cơ thể theo nội dung tầng một.
Một lúc sau, linh khí trong cơ thể hai người bọn hắn cũng dần dần được luyện hóa thành Linh Lực, hai người bọn hắn cũng không còn cảm giác muốn bạo thể, đều ngồi yên tĩnh luyện hóa hết số linh khí trong cơ thể.
Nhìn biểu hiện của bọn hắn lúc này, Lâm Thanh Phong cùng Nam Cung Mị Ảnh mới thở ra một hơi, cũng không cần Nam Cung Mị Ảnh giải thích gì thì Lâm Thanh Phong cũng đã hiểu ra mọi chuyện.
Lần này thật sự chơi lớn, Lâm Thanh Phong không nói gì mà chỉ yên lặng nhìn về hai người Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh rồi trầm tư suy nghĩ.
-Không biết tình trạng của hai người Lệnh Hồ Xung, Nhậm Doanh Doanh sau khi trở thành tu sĩ sẽ như thế nào?
-Bọn hắn đồng thời mang theo Chân Khí cùng Linh Lực trong cơ thể, không biết đan điền của bọn hắn có chứa đựng nổi hay không?
….Một đêm yên tĩnh….
Trời vừa sáng, Nam Cung Mị Ảnh lại đi sang một bên tiếp tục luyện tập Vô Cực Kiếm Pháp, còn Lâm Thanh Phong thì vẫn ngồi xem xét tình hình của Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh.
Lâm Thanh Phong để ý tới từng chi tiết nhỏ trong cơ thể hai người, hắn liền nhận ra Linh Lực cùng Chân Khí trong cơ thể hai người bắt đầu có dấu hiệu bài xích lẫn nhau, mặc dù rất nhỏ nhưng vẫn gây hại cho hai người.
Điều này khiến hắn cảm thấy thật sự đau đầu.
Chỉ một lúc thì Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh hai người, đều đồng thời mở mắt, hiện tại bọn hắn đều đạt tới Luyện Khí tầng 1.
Mặc dù linh khí trong cơ thể còn rất nhiều, nhưng hiện tại bọn hắn đã có thể dùng linh lực khống chế chúng, không để chúng làm loạn.
Với tình trạng hiện tại của hai người, Lâm Thanh Phong có thể xác định rằng, chỉ cần hai người luyện hóa hết những linh khí còn lại trong cơ thể thì có thể đạt tới luyện khí tầng 2.
Lâm Thanh Phong cũng đã phát hiện bọn hắn tỉnh lại, hắn thở dài một hơi rồi lên tiếng.
-Thật xin lỗi hai người, cũng vì ta mà hai người lại trở nên như vậy.
Lệnh Hồ Xung có chút không hiểu, hắn mới hỏi lại.
-Đừng a Lâm huynh, mặc dù ta không biết đêm qua chúng ta xảy ra chuyện gì, nhưng sau khi học theo quyển sách mà Mị Ảnh cô nương đã đưa, hiện tại chúng ta rất tốt không phải sao?
Lệnh Hồ Xung tính tình phóng khoáng, mặc dù vừa trải qua nguy hiểm nhưng hiện tại lại không sao, vì thế hắn sẵn sàng bỏ qua tất cả, mặc dù biết vậy nhưng Lâm Thanh Phong lắc đầu thở dài rồi mới giải thích.
-Ta muốn cho hai người biết rõ một chuyện, ta cùng lão bà cũng không phải người thuộc thế giới này, bọn ta là tu sĩ, chỉ vì một ít chuyện nên mới tới đây cũng không có khả năng ở lại đây lâu.
Đối với lời nói của Lâm Thanh Phong, Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh đều không có một điểm bất ngờ nào, trong ấn tượng của bọn hắn, Lâm Thanh Phong là thần tiên, đương nhiên sẽ trở về tiên giới không thể ở lại phàm gian lâu.
Lệnh Hồ Xung lại nở nụ cười rồi trả lời.
-Lâm huynh, chuyện ngươi là thần tiên thì Doanh Doanh đã kể cho ta rồi, ngươi cũng đầu cần nghiêm trọng hóa vấn đề như vậy?
Nhưng Lâm Thanh Phong lại lắc đầu rồi tiếp tục giải thích.
-Không, chuyện ta muốn nói sẽ liên quan tới bọn ngươi, ta sẽ để bọn ngươi quyết định.
Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh hai mặt nhìn nhau, sau đó cả hai người cùng nghiêm túc mà nhìn Lâm Thanh Phong.
Lâm Thanh Phong thấy hai người đã nghiêm túc lại thì tiếp tục nói.
-Thứ rượu hôm qua bọn ngươi uống, là rượu mà thường ngày bọn ta uống, trong đó có chứa một thứ gọi là Linh Khí.
-Linh Khí là thứ cần thiết cho tu sĩ bọn ta tu luyện, còn các ngươi chỉ là phàm nhân, vì thế các ngươi không chịu nổi lượng Linh Khí đó, cũng vì vậy mà đêm qua các ngươi gần như đã muốn bạo thể rồi.
Lệnh Hồ Xung nghe xong, hắn gãi đầu rồi hỏi lại.
-Nhưng chẳng phải hiện tại bọn ta đã tốt rồi sao? Ta cảm thấy cơ thể ta rất khỏe mạnh a? Ngoài việc phải áp chế Linh Khí trong cơ thể thì tất cả đều tốt.
Lâm Thanh Phong lắc đầu, hắn thở ra một hơi rồi giải thích.
-Hôm qua chỉ vì quá gấp rút, nên Mị Ảnh đã đưa hai người công pháp nhập môn làm tu sĩ, để hai người có thể chuyển hóa Linh Khí thành Linh Lực, hiện tại hai người đều đạt tới Luyện Khí tầng 1, cũng tức là hai người đã chính thức trở thành tu sĩ.
-Nhưng điều mà ta muốn hai người phải suy nghĩ đó là, hai người có muốn tiếp tục đi trên con đường này hay không?
-Nếu hai người muốn tiếp tục, thì ta sẽ tìm cách đưa hai người tới thế giới của bọn ta, ở nơi đó hai người có dư thừa linh khí để tu luyện đạt tới đẳng cấp cao hơn.
-Còn nếu hai người không muốn, thì hiện tại ta sẽ phế hết tu vi của hai người, để hai người trở lại thành phàm nhân, nhưng đồng nghĩa với việc ta sẽ phá hủy đan điền của hai người, hai người sẽ mất hết chân khí, chỉ có thể là một người bình thường, về sau cũng không tu luyện được nữa.
….Hết Chương 127….
-Không thể nào, phụ thân của ta đã chết từ lâu, làm sao có thể bảo hắn truyền thụ Hấp Tinh Đại Pháp cho Xung ca?
Lệnh Hồ Xung nghe xong thì kinh ngạc nhìn về Nhậm Doanh Doanh, còn Lâm Thanh Phong thì cười nhẹ một cái rồi trả lời.
-Ngươi đã từng thấy thi thể của hắn sao?
Lời này của Lâm Thanh Phong ngay lập tức khiến Nhậm Doanh Doanh á khẩu không trả lời được, đúng là nàng chưa từng nhìn thấy thi thể của phụ thân nàng, vì thế nàng nhanh chóng hỏi.
-Như vậy, ý ngươi là ngươi biết phụ thân ta hiện tại đang ở đâu?
Lâm Thanh Phong mỉm cười rồi gật đầu trả lời.
-Dĩ nhiên, hắn đang bị giam trong một căn mật thất dưới đáy Tây Hồ, nhưng hiện tại các ngươi cũng đừng vội tìm hắn mà hãy tới Thiếu Lâm Tự ở một khoảng thời gian rồi lại đi tìm, khi đó sẽ có người giúp các ngươi cứu hắn ra.
Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh tìm thấy hi vọng, ảnh mắt hai người đều sáng lên, mặc dù bọn hắn không biết tại sao Lâm Thanh Phong lại muốn bọn hắn tới Thiếu Lâm Tự, nhưng điều đó không quan trọng.
Lâm Thanh Phong cũng không quản bọn hắn vui mừng, hắn đi tới một phía rồi bắt đầu cùng Nam Cung Mị Ảnh nhóm lửa nấu nướng.
Một lúc sau Lâm Thanh Phong đã nấu xong thức ăn, hắn nhanh chóng lấy ra một cái bàn cùng vài hũ rượu từ nhẫn trữ vật mà lúc trước đã nhờ Bạch Dạ chuẩn bị trước khi tiến về Dragonball thế giới.
Nhưng sau khi tới Dragonball thế giới thì hắn cũng không có cơ hội dùng, những thứ này đặt trong nhẫn trữ vật cũng không bị hư, vì thế hắn lấy ra để chúc mừng Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh.
Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh có chút ngạc nhiên, nhưng khi nghĩ tới Lâm Thanh Phong là thần tiên thì bọn hắn cũng không còn ngạc nhiên nữa.
Lâm Thanh Phong nở nụ cười rồi lên tiếng.
-Đêm nay là ngày vui của hai người, ta cũng chỉ có thể làm được như vậy để chúc mừng, thật sự có lỗi.
Lệnh Hồ Xung ánh mắt tràn đầy nhu tình nhìn Nhậm Doanh Doanh khiến nàng đỏ mặt cúi đầu, sau đó hắn lại nở nụ cười nhìn Lâm Thanh Phong rồi trả lời.
-Lâm huynh cũng đừng nói vậy, hai người chúng ta đến với nhau cũng nhờ có huynh đây, còn nữa, ở nơi thâm sơn cùng cốc thế này, huynh có thể chuẩn bị cho chúng ta một bữa tiệc như thế này là tốt lắm rồi.
Lâm Thanh Phong cũng nở nụ cười, hắn lấy ra hai chén nhỏ, rót đầy rượu rồi đưa cho Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh rồi nói.
-Cũng đừng nói những chuyện như vậy nữa, hai người mau uống hai chén rượu giao bôi a, sau này cả hai chính thức là phu thê rồi.
Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh hai người cũng không từ chối, bọn hắn nhận lấy hai chén rượu rồi cùng nhau uống rượu giao bôi.
Nhưng Lâm Thanh Phong lại quên mất một điều, bọn hắn là tu sĩ, rượu mà Bạch Dạ chuẩn bị tất nhiên chỉ dành cho tu sĩ uống, bên trong đương nhiên có chứa linh khí, mặc dù không nhiều lắm nhưng đưa cho phàm nhân như Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh thì hai người bọn hắn làm sao có thể chịu nổi?
Cũng chính vì thế, sau khi hai người Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh vừa uống xong, khuôn mặt hai người nhanh chóng đỏ lên, Lệnh Hồ Xung nhanh chóng gục xuống bàn.
Biểu hiện của hai người bọn hắn khiến Lâm Thanh Phong cùng Nam Cung Mị Ảnh đều giật mình.
Lệnh Hồ Xung miệng lười khô khốc, hắn khó khăn nói lên từng chữ.
-Lâm…huynh…, thân thể ta… nóng quá… chân khí… không khống chế nổi…sắp bạo thể…
Lệnh Hồ Xung đã như vậy, thì Nhậm Doanh Doanh cũng không khá hơn tí nào, hiện tại cả hai người đều trong tình trạng linh khí dư thừa, đều sắp bạo thể tới nơi rồi.
Lâm Thanh Phong cũng rối lên, hắn quay sang nhìn Nam Cung Mị Ảnh rồi hỏi.
-Tại sao bọn hắn lại như vậy?
Nam Cung Mị Ảnh nhíu mày, bởi vì hai chén rượu lúc nãy cũng không phải do nàng đưa cho Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh nên lúc này nàng bình tĩnh hơn Lâm Thanh Phong nhiều.
Nam Cung Mị Ảnh nhìn về bình rượu một lúc, sau đó nàng nhanh chóng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, nàng liền lấy ra hai quyển Luyện Khí Quyết đưa đến trước mặt Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh rồi lên tiếng.
-Mau vận chuyển linh khí trong cơ thể theo trong sách, nếu không hai người sẽ bạo thể thật.
Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh thật sự sợ, bọn hắn cắn răng cố gắng đọc Luyện Khí Quyết rồi ngồi xuống nhắm mắt bắt đầu vận chuyển linh khí trong cơ thể theo nội dung tầng một.
Một lúc sau, linh khí trong cơ thể hai người bọn hắn cũng dần dần được luyện hóa thành Linh Lực, hai người bọn hắn cũng không còn cảm giác muốn bạo thể, đều ngồi yên tĩnh luyện hóa hết số linh khí trong cơ thể.
Nhìn biểu hiện của bọn hắn lúc này, Lâm Thanh Phong cùng Nam Cung Mị Ảnh mới thở ra một hơi, cũng không cần Nam Cung Mị Ảnh giải thích gì thì Lâm Thanh Phong cũng đã hiểu ra mọi chuyện.
Lần này thật sự chơi lớn, Lâm Thanh Phong không nói gì mà chỉ yên lặng nhìn về hai người Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh rồi trầm tư suy nghĩ.
-Không biết tình trạng của hai người Lệnh Hồ Xung, Nhậm Doanh Doanh sau khi trở thành tu sĩ sẽ như thế nào?
-Bọn hắn đồng thời mang theo Chân Khí cùng Linh Lực trong cơ thể, không biết đan điền của bọn hắn có chứa đựng nổi hay không?
….Một đêm yên tĩnh….
Trời vừa sáng, Nam Cung Mị Ảnh lại đi sang một bên tiếp tục luyện tập Vô Cực Kiếm Pháp, còn Lâm Thanh Phong thì vẫn ngồi xem xét tình hình của Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh.
Lâm Thanh Phong để ý tới từng chi tiết nhỏ trong cơ thể hai người, hắn liền nhận ra Linh Lực cùng Chân Khí trong cơ thể hai người bắt đầu có dấu hiệu bài xích lẫn nhau, mặc dù rất nhỏ nhưng vẫn gây hại cho hai người.
Điều này khiến hắn cảm thấy thật sự đau đầu.
Chỉ một lúc thì Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh hai người, đều đồng thời mở mắt, hiện tại bọn hắn đều đạt tới Luyện Khí tầng 1.
Mặc dù linh khí trong cơ thể còn rất nhiều, nhưng hiện tại bọn hắn đã có thể dùng linh lực khống chế chúng, không để chúng làm loạn.
Với tình trạng hiện tại của hai người, Lâm Thanh Phong có thể xác định rằng, chỉ cần hai người luyện hóa hết những linh khí còn lại trong cơ thể thì có thể đạt tới luyện khí tầng 2.
Lâm Thanh Phong cũng đã phát hiện bọn hắn tỉnh lại, hắn thở dài một hơi rồi lên tiếng.
-Thật xin lỗi hai người, cũng vì ta mà hai người lại trở nên như vậy.
Lệnh Hồ Xung có chút không hiểu, hắn mới hỏi lại.
-Đừng a Lâm huynh, mặc dù ta không biết đêm qua chúng ta xảy ra chuyện gì, nhưng sau khi học theo quyển sách mà Mị Ảnh cô nương đã đưa, hiện tại chúng ta rất tốt không phải sao?
Lệnh Hồ Xung tính tình phóng khoáng, mặc dù vừa trải qua nguy hiểm nhưng hiện tại lại không sao, vì thế hắn sẵn sàng bỏ qua tất cả, mặc dù biết vậy nhưng Lâm Thanh Phong lắc đầu thở dài rồi mới giải thích.
-Ta muốn cho hai người biết rõ một chuyện, ta cùng lão bà cũng không phải người thuộc thế giới này, bọn ta là tu sĩ, chỉ vì một ít chuyện nên mới tới đây cũng không có khả năng ở lại đây lâu.
Đối với lời nói của Lâm Thanh Phong, Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh đều không có một điểm bất ngờ nào, trong ấn tượng của bọn hắn, Lâm Thanh Phong là thần tiên, đương nhiên sẽ trở về tiên giới không thể ở lại phàm gian lâu.
Lệnh Hồ Xung lại nở nụ cười rồi trả lời.
-Lâm huynh, chuyện ngươi là thần tiên thì Doanh Doanh đã kể cho ta rồi, ngươi cũng đầu cần nghiêm trọng hóa vấn đề như vậy?
Nhưng Lâm Thanh Phong lại lắc đầu rồi tiếp tục giải thích.
-Không, chuyện ta muốn nói sẽ liên quan tới bọn ngươi, ta sẽ để bọn ngươi quyết định.
Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh hai mặt nhìn nhau, sau đó cả hai người cùng nghiêm túc mà nhìn Lâm Thanh Phong.
Lâm Thanh Phong thấy hai người đã nghiêm túc lại thì tiếp tục nói.
-Thứ rượu hôm qua bọn ngươi uống, là rượu mà thường ngày bọn ta uống, trong đó có chứa một thứ gọi là Linh Khí.
-Linh Khí là thứ cần thiết cho tu sĩ bọn ta tu luyện, còn các ngươi chỉ là phàm nhân, vì thế các ngươi không chịu nổi lượng Linh Khí đó, cũng vì vậy mà đêm qua các ngươi gần như đã muốn bạo thể rồi.
Lệnh Hồ Xung nghe xong, hắn gãi đầu rồi hỏi lại.
-Nhưng chẳng phải hiện tại bọn ta đã tốt rồi sao? Ta cảm thấy cơ thể ta rất khỏe mạnh a? Ngoài việc phải áp chế Linh Khí trong cơ thể thì tất cả đều tốt.
Lâm Thanh Phong lắc đầu, hắn thở ra một hơi rồi giải thích.
-Hôm qua chỉ vì quá gấp rút, nên Mị Ảnh đã đưa hai người công pháp nhập môn làm tu sĩ, để hai người có thể chuyển hóa Linh Khí thành Linh Lực, hiện tại hai người đều đạt tới Luyện Khí tầng 1, cũng tức là hai người đã chính thức trở thành tu sĩ.
-Nhưng điều mà ta muốn hai người phải suy nghĩ đó là, hai người có muốn tiếp tục đi trên con đường này hay không?
-Nếu hai người muốn tiếp tục, thì ta sẽ tìm cách đưa hai người tới thế giới của bọn ta, ở nơi đó hai người có dư thừa linh khí để tu luyện đạt tới đẳng cấp cao hơn.
-Còn nếu hai người không muốn, thì hiện tại ta sẽ phế hết tu vi của hai người, để hai người trở lại thành phàm nhân, nhưng đồng nghĩa với việc ta sẽ phá hủy đan điền của hai người, hai người sẽ mất hết chân khí, chỉ có thể là một người bình thường, về sau cũng không tu luyện được nữa.
….Hết Chương 127….
Tác giả :
Tác Tử Chân Nhân