GV Ký Sự
Chương 86
Cuối cùng cũng trở lại công ty, tất cả mọi người đã mỏi mệt không chịu nổi, Edgar trên đường đã cùng bàn với Brant, dù sao Denny cũng đã chuyển khỏi ký túc xá, vừa vặn mượn chỗ của hắn nghỉ ngơi.
Ai ngờ tại cửa ký túc xá đụng phải Denny, Edgar từ thật xa chào hỏi hắn: “Đang muốn điện thoại cho cậu đây, một hồi tôi muốn ở nhờ ổ của cậu vài ngày, có ý kiến gì không a?”
“Edgar, cậu biết điện thoại người nhà của Adrian không? Bạn gái cậu ấy cũng được.” Nhưng thái độ hôm nay của Denny thật khác thường, chẳng những không cùng Edgar cười đùa, mà biểu tình rất nghiêm trọng hỏi Edgar.
“Biết rõ, cậu có việc tìm Adrian?” Thấy thần sắc Denny kỳ lạ, dáng tươi cười trên mặt Edgar cũng biến mất, nghi ngờ hỏi.
“Không phải, cậu nhanh gọi bọn họ tới a, Adrian… Adrian cậu ấy… Đi rồi!” Denny cúi đầu, nghẹn ngào nói.
“Không có khả năng, mấy ngày trước tôi còn thấy Adrian đây này!” Edgar theo phản xạ mà phủ nhận: “Cậu ấy còn nói bạn gái mình lại mang thai, thật vui vẻ, làm sao lại…”
“Denny, chuyện này là lúc nào?” Lori và Brant cũng xông lên, “Adrian tại sao lại bất ngờ… đi rồi?”
Denny ổn định cảm xúc, mới đem sự tình hắn biết đơn giản kể cho bọn Edgar.
Sau khi Adrian rời khỏi cuộc sống rất không ổn định, sau khi làm người mẫu một thời gian, thu nhập thật sự không đủ nên đi làm MB. Adrian tính tình không tốt, cho nên không có mối quan hệ tốt cùng các đồng nghiệp, khách nhân cũng không nhiều, thu nhập tuy không thấp, nhưng nội tâm luôn không thoải mái.
Bạn gái Adrian, Yoshikazuko, trước khi hắn rời khỏi từng mang thai, đáng tiếc không cẩn thận sảy thai, gần đây cuối cùng lại có, Adrian đối với đứa bé này ôm kỳ vọng rất lớn. Nhưng, không biết có phải là do cảm thấy kinh tế có vấn đề không, khi đứa nhỏ này ra đời sẽ rất khó nuôi dưỡng, Yoshikazuko gạt Adrian đi phá thai.
Khi Adrian biết tin này, có thể bị đả kích trầm trọng, vì vậy, ngày hôm qua, Adrian uống rất nhiều rượu, từ một tòa nhà cao tầng nhảy xuống, tử vong ngay tại chỗ!
Cảnh sát theo giấy tờ tùy thân của Adrian tìm được điện thoại của quán bar hắn đang làm việc, nhưng vì thời gian công tác rất ngắn thêm chủ bar cũng không muốn quản chuyện này, biết Adrian từng làm tại công ty C, nên đem việc này đẩy qua công ty C.
Biết tin này Michelle có vẻ rất rộng rãi, đem việc này gánh vác, còn thuê địa điểm bố trí linh đường, chờ Edgar trở về thông báo người nhà Adrian.
“Tại sao có thể như vậy?” Edgar hai mắt đăm đăm, nghe xong Denny tự thuật thần thái của anh vẫn còn nghi ngờ, anh không thể tin được đây là sự thật!
“Edgar cậu đưa số điện thoại, tôi gọi cho người nhà Adrian.” Brant sầu lo nhìn Edgar, trong công ty quan hệ giữa Edgar cùng Adrian là tốt nhất, cho nên trong lúc nhất thời khẳng định không cách nào chấp nhận.
Lori cũng hiểu điểm này, cậu tiến đến cầm thật chặt tay Edgar, lấy điện thoại di động của anh, nhẹ giọng hỏi cái nào là điện nhà Adrian, sau đó giao cho Brant đi thông báo.
“Tất cả là gạt người a, Adrian mấy ngày hôm trước còn ở đây này!” Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể Lori, Edgar như người chết đuối bắt được cọc, lòng đầy hy vọng hỏi Ryou, hy vọng có thể từ miệng cậu tìm được đáp án anh muốn.
“Edgar, chúng ta lên phòng trước được không nào?” Lori để Van đến phòng ngủ của bọn Denny, cậu chậm rãi nói chuyện cùng Edgar.
Trở lại phòng ngủ, Edgar ngồi ngẩn người trên giường Lori.
Lori vuốt ve bả vai Edgar, suy nghĩ nên nói như thế nào để không tổn thương anh, có thể cho anh tiếp nhận tin tức Adrian đã qua đời.
“Anh lúc học cao trung quen biết Adrian, khi đó cậu ấy vẫn còn học trung học a,” Edgar đột nhiên mở lời: “gia cảnh Adrian không tốt, anh chị em rất nhiều, cậu ấy cảm thấy không có người quản lại không được coi trọng cho nên thường xuyên trốn nhà trốn học, đám bọn anh là chỗ những đứa trẻ hư hay tụ tập, cậu ấy cũng đến nhưng lúc đó chưa từng nói chuyện cùng nhau, chính thức quen biết là khi mới vào công ty.”
Edgar cúi đầu, dùng hai tay che mặt: “tính tình Adrian không tốt, rất nhiều người đều nói bộ dạng cậu ấy như vậy tiếp tục sẽ không có kết quả tốt, nhưng mà anh nghĩ cậu ấy đã lớn như vậy rồi, cũng có suy nghĩ của riêng mình, cho nên chưa từng khuyên nhủ cậu ấy…”
Bả vai Edgar run nhè nhẹ, vành mắt Lori cũng đỏ, nhưng cậu cực lực khống chế chính mình: “Adrian anh ấy, vẫn luôn chán ghét thế giới này, cho nên, như vậy cũng coi như là một cách giải thoát a, ít nhất là đối với Adrian!”
“Anh muốn đi gặp Adrian!” Edgar im lặng khóc một hồi, cảm thấy tốt hơn một chút liền đứng dậy nói với Lori.
Linh đường Adrian bố trí rất đơn giản, có mấy người trong công ty đang ở đó, Edgar hiện tại bình tĩnh hơn rất nhiều, đặt bó hoa ở trước linh cữu Adrian, Edgar lặng yên chăm chú nhìn dáng tươi cười sáng lạn của Adrian trên tấm ảnh, thật lâu không nói gì.
“Brant đã liên lạc với người nhà Adrian, buổi tối họ có thể đến, em nhờ dịch vụ tìm tăng lữ, hi vọng Adrian có thể rời đi không tiếc nuối, kiếp sau có được hạnh phúc anh ấy muốn!” Lori đốt một bó nhang thơm đặt trên bàn thờ Adrian.
“Cảm ơn!” Edgar Lori cẩn thận cảm ơn, “Anh tối hôm nay muốn túc trực bên linh cữu Adrian, em về trước nghỉ ngơi đi!”
“Bây giờ trở về cũng không ngủ được, em cũng ở lại, tiễn đưa Adrian một đoạn.” Lori nhìn qua linh vị, Mitsui Yoshi, đây là lần đầu tiên cậu biết tên thật của Adrian.
Tại sao phải từ bỏ chính mình? Tuy an ủi Edgar như vậy, nhưng Lori vẫn vì Adrian thở dài, hắn mới vừa tròn hai mươi tuổi, theo lý thuyết nhân sinh cuộc sống mới bắt đầu, lại lựa chọn kết thúc mình, cuối cùng là ai sai lầm đây?
“Yoshi!” Đột nhiên từ ngoài cửa một cô gái lảo đảo bước tới, tê tâm liệt phế mà gọi.
Edgar nghe được động tĩnh liền xoay mạnh người sang chỗ khác, ngăn trước linh vị Adrian.
“Biến, cô còn mặt mũi tới gặp cậu ấy!” Edgar một tay chỉ vào cô gái ngoài cửa phẫn nộ quát.
“Tôi không biết… Tôi thật không cố ý,” có thể thấy cô gái này cách ăn mặc cực kỳ xinh đẹp hợp thời, nhưng bây giờ nước mắt ràn rụa rửa trôi lớp trang điểm trên mặt, cô lại không hề hay biết, “Để cho tôi nhìn Yoshi, tôi muốn gặp anh ấy một lần!”
“Quan trọng sao?” Edgar cản trước mặt cô gái không cho cô đi qua, “Cha cô không phải một mực lo ngại Yoshi không có năng lực không có công việc đàng hoàng sao? Nhưng cũng không nghĩ, quần áo cô đang mặc không phải là Yoshi mua sao? Cha cô sinh bệnh nằm viện là ai trả viện phí? Kết quả cô báo đáp Yoshi như thế này sao, Yoshikazuko, cô cút ra ngoài cho tôi, hôm nay tôi sẽ không cho cô gặp Yoshi đâu!”
“Đừng, đừng mà!” Yoshikazuko hình như rất sợ Edgar, nhưng cô vẫn rất cố gắng muốn vượt qua Edgar, “Tôi không biết sẽ như thế… Thật sự không biết ah!”
“Cô bây giờ cái gì cũng không biết, vậy lúc cô phá thai cũng không biết sao?” nội tâm đau đớn của Edgar toàn bộ bộc phát trên người Yoshikazuko bạn gái Adrian, “Nếu cô không làm vậy, làm sao Yoshi sẽ… Cô là hung thủ giết người, giết con của các người giết Yoshi!”
“Edgar!” Lori bắt được Edgar, cảm giác anh đang không khống chế được cảm xúc, sợ anh kích động lỡ động thủ thì phiền toái, “Bình tĩnh một chút, đây không phải Yoshikazuko sai!”
“Không phải cô ta sai thì ai sai, nếu không Yoshi sao có thể chết?” Edgar muốn tránh cánh tay đang giữ mình của Lori.
“Bình tĩnh một chút, anh làm vậy Yoshi sẽ rất thương tâm đấy!” Lori sợ Edgar làm ra hành động quá kích, dứt khoát ôm ngang anh: “Ngoại trừ chính Yoshi, không ai có quyền lực trách cứ Yoshikazuko, nếu anh ấy còn yêu cô ta, anh làm khó Yoshikazuko, Yoshi sẽ khổ sở, cho cô ta gặp Yoshi lần cuối a, như vậy Yoshi cũng sẽ không còn gì nuối tiếc!”
Edgar ban đầu còn dùng sức giãy dụa, nhưng nghe xong lời Lori dần dần an tĩnh lại, anh biết Yoshi vẫn rất yêu Yoshikazuko, nếu không tại sao không hề trách cứ cô ấy mà một mình lựa chọn cái chết, khiến cho Yoshi phẫn nộ tuyệt vọng chính là bản thân hắn a?
Lori thấy Edgar cúi đầu bất động, đưa mắt liếc qua Yoshikazuko một cái, Yoshikazuko lướt qua Lori cảm ơn, bước tới trước linh cữu Adrian.
“Anh chán ghét tất cả!” Nghe được âm thanh khóc rống của Yoshikazuko khi nhìn Adrian, Edgar quay người ôm chặt Lori, vùi đầu vào vai Lori nức nở van xin: “Đừng rời xa anh, anh không muốn nếm trải cảm giác bất lực khi nhìn người mình yêu ra đi!”
Lori không nói một lời, chỉ là trở tay ôm chặt Edgar.
Ai ngờ tại cửa ký túc xá đụng phải Denny, Edgar từ thật xa chào hỏi hắn: “Đang muốn điện thoại cho cậu đây, một hồi tôi muốn ở nhờ ổ của cậu vài ngày, có ý kiến gì không a?”
“Edgar, cậu biết điện thoại người nhà của Adrian không? Bạn gái cậu ấy cũng được.” Nhưng thái độ hôm nay của Denny thật khác thường, chẳng những không cùng Edgar cười đùa, mà biểu tình rất nghiêm trọng hỏi Edgar.
“Biết rõ, cậu có việc tìm Adrian?” Thấy thần sắc Denny kỳ lạ, dáng tươi cười trên mặt Edgar cũng biến mất, nghi ngờ hỏi.
“Không phải, cậu nhanh gọi bọn họ tới a, Adrian… Adrian cậu ấy… Đi rồi!” Denny cúi đầu, nghẹn ngào nói.
“Không có khả năng, mấy ngày trước tôi còn thấy Adrian đây này!” Edgar theo phản xạ mà phủ nhận: “Cậu ấy còn nói bạn gái mình lại mang thai, thật vui vẻ, làm sao lại…”
“Denny, chuyện này là lúc nào?” Lori và Brant cũng xông lên, “Adrian tại sao lại bất ngờ… đi rồi?”
Denny ổn định cảm xúc, mới đem sự tình hắn biết đơn giản kể cho bọn Edgar.
Sau khi Adrian rời khỏi cuộc sống rất không ổn định, sau khi làm người mẫu một thời gian, thu nhập thật sự không đủ nên đi làm MB. Adrian tính tình không tốt, cho nên không có mối quan hệ tốt cùng các đồng nghiệp, khách nhân cũng không nhiều, thu nhập tuy không thấp, nhưng nội tâm luôn không thoải mái.
Bạn gái Adrian, Yoshikazuko, trước khi hắn rời khỏi từng mang thai, đáng tiếc không cẩn thận sảy thai, gần đây cuối cùng lại có, Adrian đối với đứa bé này ôm kỳ vọng rất lớn. Nhưng, không biết có phải là do cảm thấy kinh tế có vấn đề không, khi đứa nhỏ này ra đời sẽ rất khó nuôi dưỡng, Yoshikazuko gạt Adrian đi phá thai.
Khi Adrian biết tin này, có thể bị đả kích trầm trọng, vì vậy, ngày hôm qua, Adrian uống rất nhiều rượu, từ một tòa nhà cao tầng nhảy xuống, tử vong ngay tại chỗ!
Cảnh sát theo giấy tờ tùy thân của Adrian tìm được điện thoại của quán bar hắn đang làm việc, nhưng vì thời gian công tác rất ngắn thêm chủ bar cũng không muốn quản chuyện này, biết Adrian từng làm tại công ty C, nên đem việc này đẩy qua công ty C.
Biết tin này Michelle có vẻ rất rộng rãi, đem việc này gánh vác, còn thuê địa điểm bố trí linh đường, chờ Edgar trở về thông báo người nhà Adrian.
“Tại sao có thể như vậy?” Edgar hai mắt đăm đăm, nghe xong Denny tự thuật thần thái của anh vẫn còn nghi ngờ, anh không thể tin được đây là sự thật!
“Edgar cậu đưa số điện thoại, tôi gọi cho người nhà Adrian.” Brant sầu lo nhìn Edgar, trong công ty quan hệ giữa Edgar cùng Adrian là tốt nhất, cho nên trong lúc nhất thời khẳng định không cách nào chấp nhận.
Lori cũng hiểu điểm này, cậu tiến đến cầm thật chặt tay Edgar, lấy điện thoại di động của anh, nhẹ giọng hỏi cái nào là điện nhà Adrian, sau đó giao cho Brant đi thông báo.
“Tất cả là gạt người a, Adrian mấy ngày hôm trước còn ở đây này!” Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể Lori, Edgar như người chết đuối bắt được cọc, lòng đầy hy vọng hỏi Ryou, hy vọng có thể từ miệng cậu tìm được đáp án anh muốn.
“Edgar, chúng ta lên phòng trước được không nào?” Lori để Van đến phòng ngủ của bọn Denny, cậu chậm rãi nói chuyện cùng Edgar.
Trở lại phòng ngủ, Edgar ngồi ngẩn người trên giường Lori.
Lori vuốt ve bả vai Edgar, suy nghĩ nên nói như thế nào để không tổn thương anh, có thể cho anh tiếp nhận tin tức Adrian đã qua đời.
“Anh lúc học cao trung quen biết Adrian, khi đó cậu ấy vẫn còn học trung học a,” Edgar đột nhiên mở lời: “gia cảnh Adrian không tốt, anh chị em rất nhiều, cậu ấy cảm thấy không có người quản lại không được coi trọng cho nên thường xuyên trốn nhà trốn học, đám bọn anh là chỗ những đứa trẻ hư hay tụ tập, cậu ấy cũng đến nhưng lúc đó chưa từng nói chuyện cùng nhau, chính thức quen biết là khi mới vào công ty.”
Edgar cúi đầu, dùng hai tay che mặt: “tính tình Adrian không tốt, rất nhiều người đều nói bộ dạng cậu ấy như vậy tiếp tục sẽ không có kết quả tốt, nhưng mà anh nghĩ cậu ấy đã lớn như vậy rồi, cũng có suy nghĩ của riêng mình, cho nên chưa từng khuyên nhủ cậu ấy…”
Bả vai Edgar run nhè nhẹ, vành mắt Lori cũng đỏ, nhưng cậu cực lực khống chế chính mình: “Adrian anh ấy, vẫn luôn chán ghét thế giới này, cho nên, như vậy cũng coi như là một cách giải thoát a, ít nhất là đối với Adrian!”
“Anh muốn đi gặp Adrian!” Edgar im lặng khóc một hồi, cảm thấy tốt hơn một chút liền đứng dậy nói với Lori.
Linh đường Adrian bố trí rất đơn giản, có mấy người trong công ty đang ở đó, Edgar hiện tại bình tĩnh hơn rất nhiều, đặt bó hoa ở trước linh cữu Adrian, Edgar lặng yên chăm chú nhìn dáng tươi cười sáng lạn của Adrian trên tấm ảnh, thật lâu không nói gì.
“Brant đã liên lạc với người nhà Adrian, buổi tối họ có thể đến, em nhờ dịch vụ tìm tăng lữ, hi vọng Adrian có thể rời đi không tiếc nuối, kiếp sau có được hạnh phúc anh ấy muốn!” Lori đốt một bó nhang thơm đặt trên bàn thờ Adrian.
“Cảm ơn!” Edgar Lori cẩn thận cảm ơn, “Anh tối hôm nay muốn túc trực bên linh cữu Adrian, em về trước nghỉ ngơi đi!”
“Bây giờ trở về cũng không ngủ được, em cũng ở lại, tiễn đưa Adrian một đoạn.” Lori nhìn qua linh vị, Mitsui Yoshi, đây là lần đầu tiên cậu biết tên thật của Adrian.
Tại sao phải từ bỏ chính mình? Tuy an ủi Edgar như vậy, nhưng Lori vẫn vì Adrian thở dài, hắn mới vừa tròn hai mươi tuổi, theo lý thuyết nhân sinh cuộc sống mới bắt đầu, lại lựa chọn kết thúc mình, cuối cùng là ai sai lầm đây?
“Yoshi!” Đột nhiên từ ngoài cửa một cô gái lảo đảo bước tới, tê tâm liệt phế mà gọi.
Edgar nghe được động tĩnh liền xoay mạnh người sang chỗ khác, ngăn trước linh vị Adrian.
“Biến, cô còn mặt mũi tới gặp cậu ấy!” Edgar một tay chỉ vào cô gái ngoài cửa phẫn nộ quát.
“Tôi không biết… Tôi thật không cố ý,” có thể thấy cô gái này cách ăn mặc cực kỳ xinh đẹp hợp thời, nhưng bây giờ nước mắt ràn rụa rửa trôi lớp trang điểm trên mặt, cô lại không hề hay biết, “Để cho tôi nhìn Yoshi, tôi muốn gặp anh ấy một lần!”
“Quan trọng sao?” Edgar cản trước mặt cô gái không cho cô đi qua, “Cha cô không phải một mực lo ngại Yoshi không có năng lực không có công việc đàng hoàng sao? Nhưng cũng không nghĩ, quần áo cô đang mặc không phải là Yoshi mua sao? Cha cô sinh bệnh nằm viện là ai trả viện phí? Kết quả cô báo đáp Yoshi như thế này sao, Yoshikazuko, cô cút ra ngoài cho tôi, hôm nay tôi sẽ không cho cô gặp Yoshi đâu!”
“Đừng, đừng mà!” Yoshikazuko hình như rất sợ Edgar, nhưng cô vẫn rất cố gắng muốn vượt qua Edgar, “Tôi không biết sẽ như thế… Thật sự không biết ah!”
“Cô bây giờ cái gì cũng không biết, vậy lúc cô phá thai cũng không biết sao?” nội tâm đau đớn của Edgar toàn bộ bộc phát trên người Yoshikazuko bạn gái Adrian, “Nếu cô không làm vậy, làm sao Yoshi sẽ… Cô là hung thủ giết người, giết con của các người giết Yoshi!”
“Edgar!” Lori bắt được Edgar, cảm giác anh đang không khống chế được cảm xúc, sợ anh kích động lỡ động thủ thì phiền toái, “Bình tĩnh một chút, đây không phải Yoshikazuko sai!”
“Không phải cô ta sai thì ai sai, nếu không Yoshi sao có thể chết?” Edgar muốn tránh cánh tay đang giữ mình của Lori.
“Bình tĩnh một chút, anh làm vậy Yoshi sẽ rất thương tâm đấy!” Lori sợ Edgar làm ra hành động quá kích, dứt khoát ôm ngang anh: “Ngoại trừ chính Yoshi, không ai có quyền lực trách cứ Yoshikazuko, nếu anh ấy còn yêu cô ta, anh làm khó Yoshikazuko, Yoshi sẽ khổ sở, cho cô ta gặp Yoshi lần cuối a, như vậy Yoshi cũng sẽ không còn gì nuối tiếc!”
Edgar ban đầu còn dùng sức giãy dụa, nhưng nghe xong lời Lori dần dần an tĩnh lại, anh biết Yoshi vẫn rất yêu Yoshikazuko, nếu không tại sao không hề trách cứ cô ấy mà một mình lựa chọn cái chết, khiến cho Yoshi phẫn nộ tuyệt vọng chính là bản thân hắn a?
Lori thấy Edgar cúi đầu bất động, đưa mắt liếc qua Yoshikazuko một cái, Yoshikazuko lướt qua Lori cảm ơn, bước tới trước linh cữu Adrian.
“Anh chán ghét tất cả!” Nghe được âm thanh khóc rống của Yoshikazuko khi nhìn Adrian, Edgar quay người ôm chặt Lori, vùi đầu vào vai Lori nức nở van xin: “Đừng rời xa anh, anh không muốn nếm trải cảm giác bất lực khi nhìn người mình yêu ra đi!”
Lori không nói một lời, chỉ là trở tay ôm chặt Edgar.
Tác giả :
Vũ Lạc Tinh Thần