Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé
Chương 981: Lời nói dối thiện ý mà
Nghiêm Linh Trang nghiêm túc nói: “Trừ anh ra, tôi không có bảo bối đáng giá nào cả”
Chiến Hàn Quân: “..”
“Đưa túi xách cho bọn chúng đi.”
Nghiêm Linh Trang bèn ném túi xách cho.
đám cướp giật kia. Đám cướp giật trút túi xách xuống, không lục lọi ra được bảo bối quý giá gì, thẹn quá hóa giận.
“Mặt mày con bé này cũng được, hay là để nó đi theo mua vui cho bọn tao.”
“Được”
Chiến Hàn Quân kéo Nghiêm Linh Trang ra sau lưng mình: “Cô lùi về sau” Anh ra lệnh với khí thế lạnh lùng.
Khí thế của anh có sức mạnh khiến lòng người kinh sợ, Nghiêm Linh Trang có cảm giác mình đã nhìn thấy Chiến Hàn Quân oai phong lãm liệt lúc trước đã quay lại. Cô đứng sau lưng anh, lưng đưa lưng ngược về phía ánh sáng, như ngọn núi đồ sộ, nguy nga cao ngất, khiến cô cực kỳ an tâm.
Khi đám cướp giật kia giơ đao tiến lên, Chiến Hàn Quân ra lệnh cho Nghiêm Linh Trang: “Cô chạy mau đi!”
Còn anh thì đón nhận mũi đao của kẻ địch, đánh đấm với đám cướp kia.
Nghiêm Linh Trang đâu dám bỏ anh lại, hai mắt như ưng, nhìn Chiến Hàn Quân bằng ánh mắt cực kỳ sắc bén.
Chiến Hàn Quân chỉ có hai tay, anh không nghĩ hôm nay mình có thể tránh được kiếp nạn này, đám cướp giật bao vây xung quanh anh, bỗng nhiên lao lên. Ngay khi anh cảm thấy có hơi lực bất tòng tâm…
Bỗng nhiên, Nghiêm Linh Trang vọt lên không trung, giắm bả vai một tên cướp rồi nhảy xuống trước mặt Chiến Hàn Quân, tóm lấy thanh đao đang chém ngang về phía Chiến Hàn Quân vào tay, sau đó tung cước đá bay, người đàn ông kia vứt đao lại, cong bụng văng ra xa.
“Anh A Nguyệt, anh đi nghỉ ngơi đi”
Nghiêm Linh Trang cực kỳ khí phách nói Chiến Hàn Quân ngây ra tại chỗ Nghiêm Linh Trang cực kỳ nhanh nhẹn, đấm đá tàn nhẫn, động tác linh hoạt nước chảy mây trôi, phóng khoáng dứt khoát, là một cao thủ võ công chân chính. Nhận ra bản thân bị cô lừa, vẻ mặt Chiến Hàn Quân càng lúc càng lạnh, hệt như một máy làm lạnh hiệu suất lớn, khiến không khí xung quanh mình lạnh xuống mấy độ.
Vậy mà anh lại tin cô là một cô gái nhỏ yếu bất lực?
Không bao lâu sau, Nghiêm Linh Trang đánh đám cướp giật kia gục dưới đất, còn bắt đầu chơi chồng người một cách đầy hứng thú, rõ ràng bọn họ đều là những người đàn ông cao to vạm vỡ, nhưng cô chỉ cần đá một cước chồng bọn họ lên nhau một cách chính xác âm thầm, sức mạnh thần thánh này sánh ngang với thủy thủ Popeye.
Nghiêm Linh Trang đánh xong bèn phủi tay, rất là khoái chí mà nói: “Dám cướp túi xách của bà đây à? Sao không hỏi bà đây là ai?
Chiến Hàn Quân lạnh mặt bỏ đi, bỗng nghe thấy tiếng Nghiêm Linh Trang dạy dỗ đám cướp giật với vẻ hung ác: “Cướp túi xách của bà cũng được, dám động anh A.
Nguyệt của tôi thì là thắp đèn lồng trong WC, tự đâm đầu vào chỗ chết! Các người nhớ kỹ cho bà đây, người đàn ông kia là do Nghiêm Linh Trang này bảo kê, thiếu cọng tóc gáy thôi là bà cũng sẽ chôn các người theo cùng!”
“Bà nội ơi, bảo bối tâm can của bà nội đã đi rồi, sao bà còn không đuổi theo?” Tên cướp nhắc nhở cô.
Nghiêm Linh Trang nhặt túi xách dưới đất lên, nhanh chóng đuổi theo.
“Anh A Nguyệt!”
Chiến Hàn Quân không để ý đến cô.
“Anh sao vậy? Tức giận à?” Vì có thể nhìn được mặt anh, Nghiêm LinhTrang chọn đi lùi về sau.
Chiến Hàn Quân giễu cợt nói: “Võ công tốt ghê đớ?”
Nghiêm Linh Trang kiêu căng nói: “Dĩ nhiên rồi, nhớ năm đó tôi chính là bá vương đánh tám tên cao thủ Taekwondo đai đen chín đẳng!”
Lớp băng trong mắt Chiến Hàn Quân càng dày: “Ghê gớm như vậy còn cần tôi đưa cô về nhà?”
Nghiêm Linh Trang đập đập vào miệng mình, nhận ra mình nói lỡ lời rồi, cô vội vàng xoay chuyển: “Anh A Nguyệt, mặc dù võ công của tôi xuất sắc như vậy nhưng lá gan của tôi rất nhỏ, không dám đi đêm một mình”
“Sao vậy? Cô làm chuyện thẹn với lương tâm gì à?” Chiến Hàn Quân chế nhạo cô mà không hề khách sáo.
Nghiêm Linh Trang nói: “Tôi không làm chuyện thẹn với lương tâm!”
Chiến Hàn Quân: “Quỷ nói dối Nghiêm Linh Trang: “..”
“Lời nói dối thiện ý mà” Cô nhỏ giọng thanh minh cho bản thân.
Chiến Hàn Quân: “..”
“Đưa túi xách cho bọn chúng đi.”
Nghiêm Linh Trang bèn ném túi xách cho.
đám cướp giật kia. Đám cướp giật trút túi xách xuống, không lục lọi ra được bảo bối quý giá gì, thẹn quá hóa giận.
“Mặt mày con bé này cũng được, hay là để nó đi theo mua vui cho bọn tao.”
“Được”
Chiến Hàn Quân kéo Nghiêm Linh Trang ra sau lưng mình: “Cô lùi về sau” Anh ra lệnh với khí thế lạnh lùng.
Khí thế của anh có sức mạnh khiến lòng người kinh sợ, Nghiêm Linh Trang có cảm giác mình đã nhìn thấy Chiến Hàn Quân oai phong lãm liệt lúc trước đã quay lại. Cô đứng sau lưng anh, lưng đưa lưng ngược về phía ánh sáng, như ngọn núi đồ sộ, nguy nga cao ngất, khiến cô cực kỳ an tâm.
Khi đám cướp giật kia giơ đao tiến lên, Chiến Hàn Quân ra lệnh cho Nghiêm Linh Trang: “Cô chạy mau đi!”
Còn anh thì đón nhận mũi đao của kẻ địch, đánh đấm với đám cướp kia.
Nghiêm Linh Trang đâu dám bỏ anh lại, hai mắt như ưng, nhìn Chiến Hàn Quân bằng ánh mắt cực kỳ sắc bén.
Chiến Hàn Quân chỉ có hai tay, anh không nghĩ hôm nay mình có thể tránh được kiếp nạn này, đám cướp giật bao vây xung quanh anh, bỗng nhiên lao lên. Ngay khi anh cảm thấy có hơi lực bất tòng tâm…
Bỗng nhiên, Nghiêm Linh Trang vọt lên không trung, giắm bả vai một tên cướp rồi nhảy xuống trước mặt Chiến Hàn Quân, tóm lấy thanh đao đang chém ngang về phía Chiến Hàn Quân vào tay, sau đó tung cước đá bay, người đàn ông kia vứt đao lại, cong bụng văng ra xa.
“Anh A Nguyệt, anh đi nghỉ ngơi đi”
Nghiêm Linh Trang cực kỳ khí phách nói Chiến Hàn Quân ngây ra tại chỗ Nghiêm Linh Trang cực kỳ nhanh nhẹn, đấm đá tàn nhẫn, động tác linh hoạt nước chảy mây trôi, phóng khoáng dứt khoát, là một cao thủ võ công chân chính. Nhận ra bản thân bị cô lừa, vẻ mặt Chiến Hàn Quân càng lúc càng lạnh, hệt như một máy làm lạnh hiệu suất lớn, khiến không khí xung quanh mình lạnh xuống mấy độ.
Vậy mà anh lại tin cô là một cô gái nhỏ yếu bất lực?
Không bao lâu sau, Nghiêm Linh Trang đánh đám cướp giật kia gục dưới đất, còn bắt đầu chơi chồng người một cách đầy hứng thú, rõ ràng bọn họ đều là những người đàn ông cao to vạm vỡ, nhưng cô chỉ cần đá một cước chồng bọn họ lên nhau một cách chính xác âm thầm, sức mạnh thần thánh này sánh ngang với thủy thủ Popeye.
Nghiêm Linh Trang đánh xong bèn phủi tay, rất là khoái chí mà nói: “Dám cướp túi xách của bà đây à? Sao không hỏi bà đây là ai?
Chiến Hàn Quân lạnh mặt bỏ đi, bỗng nghe thấy tiếng Nghiêm Linh Trang dạy dỗ đám cướp giật với vẻ hung ác: “Cướp túi xách của bà cũng được, dám động anh A.
Nguyệt của tôi thì là thắp đèn lồng trong WC, tự đâm đầu vào chỗ chết! Các người nhớ kỹ cho bà đây, người đàn ông kia là do Nghiêm Linh Trang này bảo kê, thiếu cọng tóc gáy thôi là bà cũng sẽ chôn các người theo cùng!”
“Bà nội ơi, bảo bối tâm can của bà nội đã đi rồi, sao bà còn không đuổi theo?” Tên cướp nhắc nhở cô.
Nghiêm Linh Trang nhặt túi xách dưới đất lên, nhanh chóng đuổi theo.
“Anh A Nguyệt!”
Chiến Hàn Quân không để ý đến cô.
“Anh sao vậy? Tức giận à?” Vì có thể nhìn được mặt anh, Nghiêm LinhTrang chọn đi lùi về sau.
Chiến Hàn Quân giễu cợt nói: “Võ công tốt ghê đớ?”
Nghiêm Linh Trang kiêu căng nói: “Dĩ nhiên rồi, nhớ năm đó tôi chính là bá vương đánh tám tên cao thủ Taekwondo đai đen chín đẳng!”
Lớp băng trong mắt Chiến Hàn Quân càng dày: “Ghê gớm như vậy còn cần tôi đưa cô về nhà?”
Nghiêm Linh Trang đập đập vào miệng mình, nhận ra mình nói lỡ lời rồi, cô vội vàng xoay chuyển: “Anh A Nguyệt, mặc dù võ công của tôi xuất sắc như vậy nhưng lá gan của tôi rất nhỏ, không dám đi đêm một mình”
“Sao vậy? Cô làm chuyện thẹn với lương tâm gì à?” Chiến Hàn Quân chế nhạo cô mà không hề khách sáo.
Nghiêm Linh Trang nói: “Tôi không làm chuyện thẹn với lương tâm!”
Chiến Hàn Quân: “Quỷ nói dối Nghiêm Linh Trang: “..”
“Lời nói dối thiện ý mà” Cô nhỏ giọng thanh minh cho bản thân.
Tác giả :
Lạc Thanh Du