Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc
Chương 67: Kết hôn đi
Nghĩ tới đây, Tố Tâm hốt hoảng ngẩng đầu lên, đôi mắt màu tím cố gắng cứng cỏi, cô nhìn thẳng Mục Thần, dứt khoát nói: "Tôi muốn đứa bé này, anh không thể bắt tôi bỏ nó! Về sau tôi sẽ nuôi dướng nó, anh không thích cũng không sao, về sau chúng tôi có thể không có liên quan tới anh, sẽ không quấy rầy anh --"
"Người phụ nữ này, rốt cuộc em đang nghĩ gì vậy! Ai nói tôi không muốn đứa bé!" Vẻ mặt Mục Thần mới vừa hoảng hốt sau khi nghe thấy lời Tố Tâm, sắc mặt đen lại, "Đó là con của tôi, tại sao tôi lại muốn bỏ nó!Em lại còn dám nói nó và tôi không có liên quan thử xem, nếu như không có tôi, chẳng lẽ em là loài lưỡng tính có thể tự mình mang thai hay sao --"
"Mẹ, cha, này -- rốt cuộc chuyện này là thế nào . . . . . . Không phải kết hôn thì mới có thể sinh bảo bảo sao, chẳng lẽ hai người đã kết hôn sau lưng con--" Mịch Nhi nhíu mày lại, nghi ngờ hỏi.
Cô bé không hiểu gì, cô bé đọc truyện đều thấy sau khi kết hôn thì mới sinh con, còn mình là hạt giống đã được mẹ trọn lựa kĩ càng thì mới thụ tinh trong ống nghiệm, đương nhiên là ngoại trừ, nhưng nếu như bảo bảo trong bụng mẹ là của cha, thì như tính tình của cha thì nhất định sẽ không đồng ý làm thụ tinh ống nghiệm rồi, vậy cha mẹ có thể giống người bình thường, làm vợ chồng trước rồi mới sinh em bé?!
"Kết hôn. . . . . ." Mục Thần lặp lại hai chữ này một lần nữa, sau đó chợt lôi kéo Tố Tâm nói, "Đúng, chúng ta kết hôn đi, đứa bé này là của tôi, tôi muốn cho nó một gia đình ấm áp, chúng ta kết hôn đi!"
Tố Tâm thay đổi sắc mặt, tránh tay Mục Thần nói: "Tôi không muốn anh vì đứa bé mà kết hôn với tôi, trước kia Mịch Nhi mồ côi cha lớn lên, thì đứa bé này cũng có thể giống vậy --"
Ở một bên nghe, Tiểu Bạch biết hai người này có chuyện của người lớn, đã không phải là chuyện bọn chúng có thể đứng xem, cậu lặng lẽ nói với Mịch Nhi và Tiểu Hắc: "Chúng ta ra ngoài trước đi, để dì Tố và chú Mục nói chuyện một chút, chúng ta ở đây, có thể bọn họ có lời khó nói."
Mịch Nhi bốc đồng lắc đầu: "Không cần, em muốn ở chỗ này!"
Tiểu Bạch tiến lên lôi kéo Mịch Nhi, nói bên tai cô bé: "Mịch Nhi, cùng anh ra ngoài, để dì và chú nói chuyện riêng đi. Tin tưởng anh, sẽ không có kết quả xấu, nếu như em ở đây, ngược lại có thể sẽ hỏng bét đấy --"
Theo như suy đoán của cậu, chú Mụcđã có thể làm dì Tố mang thai, thì nhất định là có tình cảm không thường với dì Tố. Mặc kệ bây giờ chú ấy vì dì Tố, hay là vì bảo bảo trong bụng, chú ấy đã nguyện ý cầu hôn, đã nói lên những lời thật lòng khi chung đụng với nhau, nguyện ý tiếp nhận dì Tố, nếu không thì sau chú ấy có thể lấy cuộc đời mình ra đảm bảo chứ!
Sau đó, chỉ cần bọn chúng đi ra ngoài, chờ chú Mục vừa đấm vừa xoa nói với dì Tố, thì nhất định dì Tố sẽ khuất phục đồng ý kết hôn với chú Mục Thần!
"Người phụ nữ này, rốt cuộc em đang nghĩ gì vậy! Ai nói tôi không muốn đứa bé!" Vẻ mặt Mục Thần mới vừa hoảng hốt sau khi nghe thấy lời Tố Tâm, sắc mặt đen lại, "Đó là con của tôi, tại sao tôi lại muốn bỏ nó!Em lại còn dám nói nó và tôi không có liên quan thử xem, nếu như không có tôi, chẳng lẽ em là loài lưỡng tính có thể tự mình mang thai hay sao --"
"Mẹ, cha, này -- rốt cuộc chuyện này là thế nào . . . . . . Không phải kết hôn thì mới có thể sinh bảo bảo sao, chẳng lẽ hai người đã kết hôn sau lưng con--" Mịch Nhi nhíu mày lại, nghi ngờ hỏi.
Cô bé không hiểu gì, cô bé đọc truyện đều thấy sau khi kết hôn thì mới sinh con, còn mình là hạt giống đã được mẹ trọn lựa kĩ càng thì mới thụ tinh trong ống nghiệm, đương nhiên là ngoại trừ, nhưng nếu như bảo bảo trong bụng mẹ là của cha, thì như tính tình của cha thì nhất định sẽ không đồng ý làm thụ tinh ống nghiệm rồi, vậy cha mẹ có thể giống người bình thường, làm vợ chồng trước rồi mới sinh em bé?!
"Kết hôn. . . . . ." Mục Thần lặp lại hai chữ này một lần nữa, sau đó chợt lôi kéo Tố Tâm nói, "Đúng, chúng ta kết hôn đi, đứa bé này là của tôi, tôi muốn cho nó một gia đình ấm áp, chúng ta kết hôn đi!"
Tố Tâm thay đổi sắc mặt, tránh tay Mục Thần nói: "Tôi không muốn anh vì đứa bé mà kết hôn với tôi, trước kia Mịch Nhi mồ côi cha lớn lên, thì đứa bé này cũng có thể giống vậy --"
Ở một bên nghe, Tiểu Bạch biết hai người này có chuyện của người lớn, đã không phải là chuyện bọn chúng có thể đứng xem, cậu lặng lẽ nói với Mịch Nhi và Tiểu Hắc: "Chúng ta ra ngoài trước đi, để dì Tố và chú Mục nói chuyện một chút, chúng ta ở đây, có thể bọn họ có lời khó nói."
Mịch Nhi bốc đồng lắc đầu: "Không cần, em muốn ở chỗ này!"
Tiểu Bạch tiến lên lôi kéo Mịch Nhi, nói bên tai cô bé: "Mịch Nhi, cùng anh ra ngoài, để dì và chú nói chuyện riêng đi. Tin tưởng anh, sẽ không có kết quả xấu, nếu như em ở đây, ngược lại có thể sẽ hỏng bét đấy --"
Theo như suy đoán của cậu, chú Mụcđã có thể làm dì Tố mang thai, thì nhất định là có tình cảm không thường với dì Tố. Mặc kệ bây giờ chú ấy vì dì Tố, hay là vì bảo bảo trong bụng, chú ấy đã nguyện ý cầu hôn, đã nói lên những lời thật lòng khi chung đụng với nhau, nguyện ý tiếp nhận dì Tố, nếu không thì sau chú ấy có thể lấy cuộc đời mình ra đảm bảo chứ!
Sau đó, chỉ cần bọn chúng đi ra ngoài, chờ chú Mục vừa đấm vừa xoa nói với dì Tố, thì nhất định dì Tố sẽ khuất phục đồng ý kết hôn với chú Mục Thần!
Tác giả :
Tả Nhi Thiển