Gián Điệp Ma Giáo Mỗi Ngày Đều Sơ Hở
Chương 27
Dù có hỏi như nào đi chăng nữa Cơ Vô Tà cũng không chịu để lộ ý đồ thực sự, nhưng Lâm Nhiễm cũng yên tâm biết y cũng không thực sự muốn lấy người sống luyện đan, trực tiếp không truy vấn, toàn tâm toàn ý chờ sư huynh xuất hiện. Cùng bị điểm huyệt vứt ở trên nóc nhà, Lâm Nhiễm hết sức là đồng cảm, ngẫm lại cũng rất đau trứng, thập phần lo lắng sư huynh mắc tè đến nứt bàng quang.
Hai ngày sau, sư huynh cuối cùng cũng xuất hiện.
Nửa canh giờ trước Cơ Vô Tà bảo phải ra ngoài bắt trẻ con về đốt lò, Lâm Nhiễm hoàn toàn không tin, Cơ Vô Tà hình như trông có vẻ hơi không được vui lắm. Bất quá mặc kệ y đi đâu thì hiện tại cũng là không có nhà.
Thế là Lâm Nhiễm nhiệt tình chạy đến nghênh đón sư huynh, sư huynh mặc dù có hơi ngốc, nhưng dù sao cũng là người duy nhất Lâm Nhiễm có thể tin tưởng ở thế giới này, Hai ngày không gặp thấy cũng có hơi lo lo.
Sư huynh mặt mũi nghiêm trọng che mặt né Lâm Nhiễm: Đừng chạm vào ta.
Lâm Nhiễm lại tưởng y giận mình ngày đó không ra tay giúp đỡ, thế là nhẹ giọng nói: Sư huynh ngươi nghe ta giải thích…
Sư huynh như gà con đứng nép bên tường: Ta rất dơ bẩn.
Lâm Nhiễm nghiêm túc tự hỏi một chút hà ý sâu xa của câu này, nhất thời thấy không ổn: Sư huynh ngươi không phải là…
Sư huynh dùng loại tư thế thiếu cảm giác an toàn kia ôm lấy mình ngồi xổm chân tường: Ta đã không còn là ta của trước kia.
Lâm Nhiễm: Ngươi đừng nghĩ nhiều, không phải lỗi của ngươi.
Sư huynh lắc đầu: Ngươi căn bản không hiểu, ta dùng một ngày một đêm tự giải huyệt, lại dùng một ngày một đêm tắm rửa.
Lâm Nhiễm lại khuyên nửa ngày cũng vô dụng, hận thiết bất thành cương nói (2): Sư huynh ngươi bị làm sao vậy hả? Không phải là phưn dính ra quần hay sao a làm gì mà ra nông nỗi a?
Sư huynh nhảy lên đánh hắn: Ai nói ta ị ra quần a! Ta vẫn cố nhịn đó!
Lâm Nhiễm nghi hoặc: Chứ không phải thì là cái gì?
Sư huynh quay lại hình thái gà con: Ta chỉ cần nhắm hai mắt lại thì những chuyện ngày đó lại hiện ra.
Trong phòng im lặng đến đáng sợ.
Thật lâu sau, Lâm Nhiễm mới thật cẩn thận hỏi một câu: Sư huynh ngươi, có phải hay không bị người, gì đó…
Sư huynh khóc thút thít gật đầu.
Tác giả có lời muốn nói: CP của sư huynh sẽ xuất hiện trong một câu chuyện sẽ kể sau, là một tên giang dương đại đạo (3)… *vẫy vẫy tay*
*Chú thích
(1) ảnh đế: diễn viên điện ảnh xuất sắc, hằng năm bên đó đều có trao ảnh đế cho nam và ảnh hậu cho nữ.
(2) thiết bất thành cương: sắt không thành thép, ý chỉ việc bất thành, không khuyên can nổi, nói không chịu nghe bla bla
(3) giang dương đại đạo: trộm cướp, ý chỉ kẻ trộm đi phiêu bạt giang hồ
Hai ngày sau, sư huynh cuối cùng cũng xuất hiện.
Nửa canh giờ trước Cơ Vô Tà bảo phải ra ngoài bắt trẻ con về đốt lò, Lâm Nhiễm hoàn toàn không tin, Cơ Vô Tà hình như trông có vẻ hơi không được vui lắm. Bất quá mặc kệ y đi đâu thì hiện tại cũng là không có nhà.
Thế là Lâm Nhiễm nhiệt tình chạy đến nghênh đón sư huynh, sư huynh mặc dù có hơi ngốc, nhưng dù sao cũng là người duy nhất Lâm Nhiễm có thể tin tưởng ở thế giới này, Hai ngày không gặp thấy cũng có hơi lo lo.
Sư huynh mặt mũi nghiêm trọng che mặt né Lâm Nhiễm: Đừng chạm vào ta.
Lâm Nhiễm lại tưởng y giận mình ngày đó không ra tay giúp đỡ, thế là nhẹ giọng nói: Sư huynh ngươi nghe ta giải thích…
Sư huynh như gà con đứng nép bên tường: Ta rất dơ bẩn.
Lâm Nhiễm nghiêm túc tự hỏi một chút hà ý sâu xa của câu này, nhất thời thấy không ổn: Sư huynh ngươi không phải là…
Sư huynh dùng loại tư thế thiếu cảm giác an toàn kia ôm lấy mình ngồi xổm chân tường: Ta đã không còn là ta của trước kia.
Lâm Nhiễm: Ngươi đừng nghĩ nhiều, không phải lỗi của ngươi.
Sư huynh lắc đầu: Ngươi căn bản không hiểu, ta dùng một ngày một đêm tự giải huyệt, lại dùng một ngày một đêm tắm rửa.
Lâm Nhiễm lại khuyên nửa ngày cũng vô dụng, hận thiết bất thành cương nói (2): Sư huynh ngươi bị làm sao vậy hả? Không phải là phưn dính ra quần hay sao a làm gì mà ra nông nỗi a?
Sư huynh nhảy lên đánh hắn: Ai nói ta ị ra quần a! Ta vẫn cố nhịn đó!
Lâm Nhiễm nghi hoặc: Chứ không phải thì là cái gì?
Sư huynh quay lại hình thái gà con: Ta chỉ cần nhắm hai mắt lại thì những chuyện ngày đó lại hiện ra.
Trong phòng im lặng đến đáng sợ.
Thật lâu sau, Lâm Nhiễm mới thật cẩn thận hỏi một câu: Sư huynh ngươi, có phải hay không bị người, gì đó…
Sư huynh khóc thút thít gật đầu.
Tác giả có lời muốn nói: CP của sư huynh sẽ xuất hiện trong một câu chuyện sẽ kể sau, là một tên giang dương đại đạo (3)… *vẫy vẫy tay*
*Chú thích
(1) ảnh đế: diễn viên điện ảnh xuất sắc, hằng năm bên đó đều có trao ảnh đế cho nam và ảnh hậu cho nữ.
(2) thiết bất thành cương: sắt không thành thép, ý chỉ việc bất thành, không khuyên can nổi, nói không chịu nghe bla bla
(3) giang dương đại đạo: trộm cướp, ý chỉ kẻ trộm đi phiêu bạt giang hồ
Tác giả :
Lữ Thiên Dật