Gặp Anh Là Điều Đẹp Nhất Của Thanh Xuân - Stay With You 2003
Chương 1-2: Năm 2003 và tên tôi là Chân Thành!
2000 || 2001 || 2002 || 2003 || 2004 || 2005 || 2006 || 2007 || 2008 || 2009 || 2010 || 2011 || 2012 || 2013 || 2014 || 2015 || 2016 || 2017 || 2018
Ngày 20 tháng 10 năm 2003, cách đây mười năm, tôi là một nữ sinh mười bảy tuổi.
Có thiếu nữ nào lại không trải qua cái thời mơ mộng ấy không nhỉ? Đáng tiếc là trên thế giới vẫn chưa tìm ra ai có trường hợp ngoại lệ. Sao nào? Cái tuổi mười bảy thì đẹp thật đấy nhưng có quá nhiều thứ để lo và quan tâm, nhất là đối với một cô bé.
Này nhé, chuyện học hành, bài vở thi cử là vấn đề nghiêm trọng và hàng đầu. Chuyện vóc dáng, nổi mụn, tất tần tật những thứ liên quan tới tuổi dậy thì bởi vì bạn bắt đầu quan sát mấy thằng con trai rồi đó. Và bạn hiển nhiên sẽ luôn muốn mình thật xinh đẹp trong mắt họ. Cuối cùng là tình yêu to lớn dành cho các thần tượng. Thừa nhận đi, trong phòng bạn không thể không dán đầy hình ảnh của thần tượng, đúng chứ? Bởi vào cái tuổi mơ mộng, chúng ta dễ yêu mến những con người đẹp đẽ.
Không như thời đại Facebook, thậm chí Yahoo còn chưa thịnh hành, thì những năm đầu thế kỷ 21 chúng tôi chỉ biết có ca sĩ Lam Trường, Đan Trường, Phương Thanh, Mỹ Tâm, hay Mắt Ngọc, Mây Trắng... với những bài hát nổi tiếng là Cho bạn cho tôi, Cung đàn tình yêu, Rêu phong, Ngày xưa yêu dấu, Ước gì, Tuổi mộng xứ đông... Đặc biệt trong năm này, Cẩm Ly là ca sĩ đầu tiên thực hiện liveshow miễn phí phục vụ sinh viên "Vòng quanh ký túc xá".
Đó là cái thời mà hầu hết những nữ sinh chúng tôi say mê dán hình của các nam diễn viên thần tượng Đài Loan như Chân Du Dân, Ngôn Thừa Húc, Hoắc Kiến Hoa, Hứa Thiệu Dương... Thích nghe nhạc của Châu Kiệt Luân. Mơ được gặp mỹ nam Hàn Quốc Jang Dong Gun. Chết mê chết mệt với những bộ phim như Sao băng, Chuyện tình biển xanh, Anh em nhà bác sĩ, Ước mơ vươn tới một ngôi sao, Hoàn Châu công chúa, Hoa hồng tình yêu, Cơn lốc tình yêu...
Đó cũng là cái thời mà chúng tôi không tiếc tiền để mua cho bằng được những bộ truyện tranh đặc sắc nhất: Sakura, Lãng khách Kenshin, Slam dunk, Giỏ trái cây, Conan, Mặt nạ thuỷ tinh, Hoa hồng VecXay, Dòng sông huyền bí, Nữ hoàng Ai Cập...
Đó là thời đại của chúng tôi.
Năm 2003.
Và tên tôi là Chân Thành.
Tôi biết nó hơi kỳ lạ. Ngay chính bản thân tôi cũng gặp rắc rối với cái tên ấy.
Mỗi lần nói đến tên Chân Thành thì ai ai cũng đều nghĩ tôi là con trai.
Năm lớp bốn, cô giáo chủ nhiệm xếp nhầm chỗ vì khi đọc danh sách, cái tên Chân Thành khiến cô nghĩ tôi chỉ có thể là con trai. Năm lớp bảy, thầy giáo thể dục gọi một bạn nam lên để làm mẫu về nhảy xa và tất nhiên, thầy ấy chọn ngay tên tôi. Sự lúng túng của thầy khi đó khiến tôi dù đang ngượng cũng muốn bật cười. Và lên cấp ba, trong lúc bọn con trai lập ra một danh sách tên các bạn nữ để chinh phục theo đuổi thì tên tôi chưa bao giờ được lọt vô tóp nào cả.
Những sự cố gắn liền với cái tên Chân Thành không khỏi làm tôi nghĩ rằng, mình giống như một món đồ mà bị gán vào đó cách gọi tên sai lệch.
Trong khi tôi khổ sở như thế thì cha mẹ lại vô cùng tự hào về nó.
Họ tâm niệm, con người sống ở đời dù làm bất cứ việc gì cũng nên xuất phát từ sự chân thành ở trong lòng. Sống không gian dối, không giả tạo, không lừa gạt. Kiên trì nhẫn nại, và với một tấm lòng son sắt thì dẫu chuyện có khó khăn đến mấy cũng sẽ có ngày được đền đáp.
Tôi hiểu là cha mẹ đã mang những suy nghĩ tốt đẹp đó khi đặt tên cho con gái.
Nhưng bạn biết đấy, năm mười bảy tuổi là lúc bạn chưa hiểu ra được cái khỉ gì về cuộc đời này. Triết lí, sự sâu sắc, ý nghĩa - đại loại mấy cái điều như vậy thì đối với bọn trẻ chúng tôi chẳng quan trọng gì hết. Một cô bé mơ mộng thì cần quái gì về đạo nghĩa sâu xa. Chúng tôi chỉ cần một gương mặt thật đẹp không nổi mụn, mái tóc dài không quá dơ vì gàu, thân hình đừng phát phì và một cái tên nghe thật nữ tính. Thậm chí tôi còn soạn ra hàng loạt mấy tên dễ thương như Hằng Nga, Kim Chi, Ngọc Diệp, Huyền Diệu vân vân và vân vân để đến gặp cha mẹ và "kiện cáo" đòi đổi tên.
Lúc đó, cha mẹ chỉ làm duy nhất một hành động: nhẹ nhàng đặt tay lên vai tôi siết chặt, đồng thời nhìn sâu vào mắt tôi với một lời thật rõ ràng:
- Rồi sau này, con sẽ thấy cái tên mình tuyệt vời đến dường nào.
Nếu tôi của lúc ấy mà là tôi của sau này thì nhất định sẽ không do dự mà đáp ngay: "Đúng ạ". Bởi những năm tháng về sau, tôi mới thật sự hiểu rõ cái tên mình.
Ngày 20 tháng 10 năm 2003, cách đây mười năm, tôi là một nữ sinh mười bảy tuổi.
Có thiếu nữ nào lại không trải qua cái thời mơ mộng ấy không nhỉ? Đáng tiếc là trên thế giới vẫn chưa tìm ra ai có trường hợp ngoại lệ. Sao nào? Cái tuổi mười bảy thì đẹp thật đấy nhưng có quá nhiều thứ để lo và quan tâm, nhất là đối với một cô bé.
Này nhé, chuyện học hành, bài vở thi cử là vấn đề nghiêm trọng và hàng đầu. Chuyện vóc dáng, nổi mụn, tất tần tật những thứ liên quan tới tuổi dậy thì bởi vì bạn bắt đầu quan sát mấy thằng con trai rồi đó. Và bạn hiển nhiên sẽ luôn muốn mình thật xinh đẹp trong mắt họ. Cuối cùng là tình yêu to lớn dành cho các thần tượng. Thừa nhận đi, trong phòng bạn không thể không dán đầy hình ảnh của thần tượng, đúng chứ? Bởi vào cái tuổi mơ mộng, chúng ta dễ yêu mến những con người đẹp đẽ.
Không như thời đại Facebook, thậm chí Yahoo còn chưa thịnh hành, thì những năm đầu thế kỷ 21 chúng tôi chỉ biết có ca sĩ Lam Trường, Đan Trường, Phương Thanh, Mỹ Tâm, hay Mắt Ngọc, Mây Trắng... với những bài hát nổi tiếng là Cho bạn cho tôi, Cung đàn tình yêu, Rêu phong, Ngày xưa yêu dấu, Ước gì, Tuổi mộng xứ đông... Đặc biệt trong năm này, Cẩm Ly là ca sĩ đầu tiên thực hiện liveshow miễn phí phục vụ sinh viên "Vòng quanh ký túc xá".
Đó là cái thời mà hầu hết những nữ sinh chúng tôi say mê dán hình của các nam diễn viên thần tượng Đài Loan như Chân Du Dân, Ngôn Thừa Húc, Hoắc Kiến Hoa, Hứa Thiệu Dương... Thích nghe nhạc của Châu Kiệt Luân. Mơ được gặp mỹ nam Hàn Quốc Jang Dong Gun. Chết mê chết mệt với những bộ phim như Sao băng, Chuyện tình biển xanh, Anh em nhà bác sĩ, Ước mơ vươn tới một ngôi sao, Hoàn Châu công chúa, Hoa hồng tình yêu, Cơn lốc tình yêu...
Đó cũng là cái thời mà chúng tôi không tiếc tiền để mua cho bằng được những bộ truyện tranh đặc sắc nhất: Sakura, Lãng khách Kenshin, Slam dunk, Giỏ trái cây, Conan, Mặt nạ thuỷ tinh, Hoa hồng VecXay, Dòng sông huyền bí, Nữ hoàng Ai Cập...
Đó là thời đại của chúng tôi.
Năm 2003.
Và tên tôi là Chân Thành.
Tôi biết nó hơi kỳ lạ. Ngay chính bản thân tôi cũng gặp rắc rối với cái tên ấy.
Mỗi lần nói đến tên Chân Thành thì ai ai cũng đều nghĩ tôi là con trai.
Năm lớp bốn, cô giáo chủ nhiệm xếp nhầm chỗ vì khi đọc danh sách, cái tên Chân Thành khiến cô nghĩ tôi chỉ có thể là con trai. Năm lớp bảy, thầy giáo thể dục gọi một bạn nam lên để làm mẫu về nhảy xa và tất nhiên, thầy ấy chọn ngay tên tôi. Sự lúng túng của thầy khi đó khiến tôi dù đang ngượng cũng muốn bật cười. Và lên cấp ba, trong lúc bọn con trai lập ra một danh sách tên các bạn nữ để chinh phục theo đuổi thì tên tôi chưa bao giờ được lọt vô tóp nào cả.
Những sự cố gắn liền với cái tên Chân Thành không khỏi làm tôi nghĩ rằng, mình giống như một món đồ mà bị gán vào đó cách gọi tên sai lệch.
Trong khi tôi khổ sở như thế thì cha mẹ lại vô cùng tự hào về nó.
Họ tâm niệm, con người sống ở đời dù làm bất cứ việc gì cũng nên xuất phát từ sự chân thành ở trong lòng. Sống không gian dối, không giả tạo, không lừa gạt. Kiên trì nhẫn nại, và với một tấm lòng son sắt thì dẫu chuyện có khó khăn đến mấy cũng sẽ có ngày được đền đáp.
Tôi hiểu là cha mẹ đã mang những suy nghĩ tốt đẹp đó khi đặt tên cho con gái.
Nhưng bạn biết đấy, năm mười bảy tuổi là lúc bạn chưa hiểu ra được cái khỉ gì về cuộc đời này. Triết lí, sự sâu sắc, ý nghĩa - đại loại mấy cái điều như vậy thì đối với bọn trẻ chúng tôi chẳng quan trọng gì hết. Một cô bé mơ mộng thì cần quái gì về đạo nghĩa sâu xa. Chúng tôi chỉ cần một gương mặt thật đẹp không nổi mụn, mái tóc dài không quá dơ vì gàu, thân hình đừng phát phì và một cái tên nghe thật nữ tính. Thậm chí tôi còn soạn ra hàng loạt mấy tên dễ thương như Hằng Nga, Kim Chi, Ngọc Diệp, Huyền Diệu vân vân và vân vân để đến gặp cha mẹ và "kiện cáo" đòi đổi tên.
Lúc đó, cha mẹ chỉ làm duy nhất một hành động: nhẹ nhàng đặt tay lên vai tôi siết chặt, đồng thời nhìn sâu vào mắt tôi với một lời thật rõ ràng:
- Rồi sau này, con sẽ thấy cái tên mình tuyệt vời đến dường nào.
Nếu tôi của lúc ấy mà là tôi của sau này thì nhất định sẽ không do dự mà đáp ngay: "Đúng ạ". Bởi những năm tháng về sau, tôi mới thật sự hiểu rõ cái tên mình.
Tác giả :
Võ Anh Thơ