Gài Bẫy Vợ Yêu! Lão Đại Rất Nguy Hiểm!!!
Chương 25: Tình huống khó xử
Mặc Tử Thần nhếch nụ cười nhẹ ôm cô vào lòng.
- Sáng rồi! - Lục Nhiễm Vy nhắc nhở
- Ừm! Tôi biết!
- Vậy thì anh mau buông ra....
Nói gì thì nói Lục Nhiễm Vy không thể nào mặt dày như Mặc Tử Thần được. Dù muốn nói thẳng ra thì lại ngập ngừng mà đỏ mặt.
Bỗng tiếng gõ cửa làm cô giật mình, Mặc Tử Thần thì không phải nói. Thản nhiên như không. Tiêu Triệt nói vọng vào
- Lão đại! Bữa sáng đã chuẩn bị xong!
- Tôi biết rồi!
Dặn dò 1 hồi mà Mặc Tử Thần vẫn giữ nguyên tư thế, Lục Nhiễm Vy cảm thấy gượng gạo nhưng lại không dám nói. Chưa kịp suy nghĩ hết, bỗng hắn bế cô dậy xuống giường
- Anh... anh làm gì vậy???
- Đi tắm!
- Nhưng... anh có thể vào tắm trước....
- Mất thời gian!
Không kịp để cho cô kịp phản kháng thì Mặc Tử Thần đã ôm cô vào phòng tắm.
Vậy là lại một màn khiến Lục Nhiễm Vy thẹn thùng. Cho đến lúc ra khỏi phòng tắm mặt cô vẫn đỏ ửng không khác gì 1 quả cà chua.
________________
7h30 phút.
Cô cùng Mặc Tử Thần bước vào khu nhà hàng trên du thuyền.
Do Niêm Khản muốn thông qua buổi sinh nhật của cô con gái để gắn kết mối quan hệ của mình với các nhân vật lớn nên du thuyền sẽ vượt đại dương đến Pháp trong vòng 2 ngày.
Vừa bước vào thì Lục Nhiễm Vy có thể ngửi thấy rất nhiều mùi hương của các món ăn.
Cái bụng của cô đang ùng ục như muốn thúc giục muốn ăn hết đồ ăn ngay...
Mặc Tử Thần bên cạnh biết ý, nhanh chóng ngồi vào bàn ăn. Lục Nhiễm Vy nhanh nhẹn ngồi xuống. Còn đám Tần Hàn thì ngồi bàn bên cạnh. Bàn có đến 5 chiếc ghế, cô và Mặc Tử Thần ngồi còn 3 chiếc. Bỗng dưng Lục Nhiễm Vy lại cảm giác như sắp có chuyện....
- Lục Tiểu Thư!
Đang định bỏ miếng salat hoa quả vào miệng thì bỗng tiếng nói trong trẻo từ đằng sau vọng đến khiến cô khựng lại động tác. Niêm Mỹ bước tới, trước mặt cô nở nụ cười tươi
- Niêm tiểu thư! Buổi sáng vui vẻ!
- Cô cũng vậy! Mặc lão đại buổi sáng vui vẻ!
Niêm Mỹ mở lời chào hỏi thân thiện nhưng Mặc Tử Thần chỉ gật đầu rồi thản nhiên dùng bữa.
Hành động này khiến cô thở dài. Từ đó Lục Nhiễm Vy rút ra 1 kết luận là cho dù Mặc Tử Thần có giỏi thứ gì đi chăng nữa thì cách giao tiếp chỉ là con số không...
- Niêm tiểu thư! Cùng ngồi ăn với chúng tôi chứ?
Động tác của Mặc Tử Thần bỗng khựng lại. Ho nhẹ rồi dùng tiếp bữa ăn của mình. Lục Nhiễm Vy ngơ ngác còn Niêm Mỹ thì hiểu ra vấn đề ngay. Từ nhỏ cô đã tiếp xúc với tất cả những nhân vật tầm cỡ lớn nên chỉ cần họ hành động ra sao thì cô cũng biết họ đang cảm thấy gì
- Không phiền. Lát nữa tôi sẽ dùng chung bữa sáng với ba.
Niêm Mỹ từ chối khéo. Đôi lông mày của Mặc Tử Thần giãn ra có vẻ hài lòng.
Lục Nhiễm Vy thở dài cũng gật đầu. Niêm Mỹ định cất bước quay đi thì thấy Từ Bạch đang đi về phía này, mắt lập tức sáng lên.
Bước tới chỗ Lục Nhiễm Vy, Từ Bạch ngỏ lời
- Có thể cho tôi ngồi chung được chứ?
Hửm?! Mặc Tử Thần buông miếng bò bít tết định đưa vào miệng xuống.
- Không thể! Rất phiền!- Câu nói lạnh lùng
Nghe Mặc Tử Thần nói vậy thì Từ Bạch không thèm để ý, vẫn xem thái độ của cô
Lục Nhiễm Vy khó xử. Xung quanh đât đông người như vậy thì từ chối thật không phải nhẽ. Huống chi Từ Bạch lại là người thừa kế của Từ gia đứng đầu Bạch Đạo
- Được thôi! Mời!
Từ Bạch mỉm cười ung dung ngồi chiếc ghế cạnh Lục Nhiễm Vy. Đúng lúc này thì Niêm Mỹ vội chen vào ngồi chiếc ghế đó.
- Lục tiểu thư tôi ngồi cùng cô! Không phiền chứ?
Lục Nhiễm Vy ngạc nhiên, định nói gì đó nhưng Niêm Mỹ lại nháy mắt ra hiệu cho cô nên đành thôi. Haizzz.... biết sao được đành phải giúp Niêm Mỹ gắn kết mối quan hệ này thôi..
Từ Bạch trong lòng cảm thấy hơi khó chịu nhưng vẫn nở nụ cười ngồi ghế bên cạnh. Mặc Tử Thần tuy không nói nhưng lại quay sang phía cô dùng ánh mắt ra hiệu: Rồi em sẽ chết với tôi...
Lục Nhiễm Vy lạnh sống lưng. Lòng thầm lo lắng cho mình... Thật bất công...
Vừa đưa được miếng salat hoa quả vào miệng thì đằng sau bỗng vang lên tiếng nói nhẹ nhàng của 1 cô gái
- Mặc lão đại! Chúng ta lại gặp nhau rồi, có thể cho tôi ngồi cùng bàn này không?
Ngẩng đầu lên thì Lục Nhiễn Vy bỗng chỗ ho sặc sụa, vội vơ tay lấy ly nước trên bàn uống. Lại là cô ta, đúng là oan gia ngõ hẹp!!!
Diệp Như cau mày, cánh tay bất giác nắm chặt nhìn Lục Nhiễm Vy. Trông lòng cô ta khó chịu vô cùng. Đáng nhẽ Lục Nhiễm Vy phải bị nổ banh xác bây giờ vẫn còn sống ngồi trước mặt khiến Diệp Như suýt mất bình tĩnh mà nhào đến bóp chết Lục Nhiễm Vy.
- Thì ra là Diệp tiểu thư. Tôi thường thấy cô trên các tạp chí truyền thông quốc tế. Không ngờ ở ngoài đời cô còn xinh đẹp hơn!
Niêm Mỹ tỏ ra thân thiện bắt chuyện. Diệp Như vừa thấy có người khen mình lập tức lấy lại vẻ tự nhiên khiêm tốn
- Niêm tiểu thư nói quá rồi! Cô cũng rất đẹp nữa!
- Vậy Lục tiểu thư không phiền cho cô ấy ngồi chung chứ?
Niêm Mỹ quay sang cô. Lục NhiễmVy vừa bị cơn ho làm cho mất vẻ tự nhiên. Khi Niêm Mỹ hỏi vậy thì khó xử quay sang nhìn Mặc Tử Thần.
Gương mặt của Mặc Tử Thần đã trở lên khó coi hơn. Hàn khí tỏa ra khiến Lục Nhiễm Vy không khỏi lo sợ....
Lại quay sang nhìn Niêm Mỹ thì thấy cô tươi cười chờ mình trả lời, quyết định khó nhọc thở dài. Lục Nhiễm Vy vui vẻ gật đầu....
Bây giờ bàn có 5 chiếc ghế đủ 5 người đúng như theo dự cảm xấu của cô. Kiểu này chắc Mặc Tử Thần sẽ không tha cho cô mất.......
- Sáng rồi! - Lục Nhiễm Vy nhắc nhở
- Ừm! Tôi biết!
- Vậy thì anh mau buông ra....
Nói gì thì nói Lục Nhiễm Vy không thể nào mặt dày như Mặc Tử Thần được. Dù muốn nói thẳng ra thì lại ngập ngừng mà đỏ mặt.
Bỗng tiếng gõ cửa làm cô giật mình, Mặc Tử Thần thì không phải nói. Thản nhiên như không. Tiêu Triệt nói vọng vào
- Lão đại! Bữa sáng đã chuẩn bị xong!
- Tôi biết rồi!
Dặn dò 1 hồi mà Mặc Tử Thần vẫn giữ nguyên tư thế, Lục Nhiễm Vy cảm thấy gượng gạo nhưng lại không dám nói. Chưa kịp suy nghĩ hết, bỗng hắn bế cô dậy xuống giường
- Anh... anh làm gì vậy???
- Đi tắm!
- Nhưng... anh có thể vào tắm trước....
- Mất thời gian!
Không kịp để cho cô kịp phản kháng thì Mặc Tử Thần đã ôm cô vào phòng tắm.
Vậy là lại một màn khiến Lục Nhiễm Vy thẹn thùng. Cho đến lúc ra khỏi phòng tắm mặt cô vẫn đỏ ửng không khác gì 1 quả cà chua.
________________
7h30 phút.
Cô cùng Mặc Tử Thần bước vào khu nhà hàng trên du thuyền.
Do Niêm Khản muốn thông qua buổi sinh nhật của cô con gái để gắn kết mối quan hệ của mình với các nhân vật lớn nên du thuyền sẽ vượt đại dương đến Pháp trong vòng 2 ngày.
Vừa bước vào thì Lục Nhiễm Vy có thể ngửi thấy rất nhiều mùi hương của các món ăn.
Cái bụng của cô đang ùng ục như muốn thúc giục muốn ăn hết đồ ăn ngay...
Mặc Tử Thần bên cạnh biết ý, nhanh chóng ngồi vào bàn ăn. Lục Nhiễm Vy nhanh nhẹn ngồi xuống. Còn đám Tần Hàn thì ngồi bàn bên cạnh. Bàn có đến 5 chiếc ghế, cô và Mặc Tử Thần ngồi còn 3 chiếc. Bỗng dưng Lục Nhiễm Vy lại cảm giác như sắp có chuyện....
- Lục Tiểu Thư!
Đang định bỏ miếng salat hoa quả vào miệng thì bỗng tiếng nói trong trẻo từ đằng sau vọng đến khiến cô khựng lại động tác. Niêm Mỹ bước tới, trước mặt cô nở nụ cười tươi
- Niêm tiểu thư! Buổi sáng vui vẻ!
- Cô cũng vậy! Mặc lão đại buổi sáng vui vẻ!
Niêm Mỹ mở lời chào hỏi thân thiện nhưng Mặc Tử Thần chỉ gật đầu rồi thản nhiên dùng bữa.
Hành động này khiến cô thở dài. Từ đó Lục Nhiễm Vy rút ra 1 kết luận là cho dù Mặc Tử Thần có giỏi thứ gì đi chăng nữa thì cách giao tiếp chỉ là con số không...
- Niêm tiểu thư! Cùng ngồi ăn với chúng tôi chứ?
Động tác của Mặc Tử Thần bỗng khựng lại. Ho nhẹ rồi dùng tiếp bữa ăn của mình. Lục Nhiễm Vy ngơ ngác còn Niêm Mỹ thì hiểu ra vấn đề ngay. Từ nhỏ cô đã tiếp xúc với tất cả những nhân vật tầm cỡ lớn nên chỉ cần họ hành động ra sao thì cô cũng biết họ đang cảm thấy gì
- Không phiền. Lát nữa tôi sẽ dùng chung bữa sáng với ba.
Niêm Mỹ từ chối khéo. Đôi lông mày của Mặc Tử Thần giãn ra có vẻ hài lòng.
Lục Nhiễm Vy thở dài cũng gật đầu. Niêm Mỹ định cất bước quay đi thì thấy Từ Bạch đang đi về phía này, mắt lập tức sáng lên.
Bước tới chỗ Lục Nhiễm Vy, Từ Bạch ngỏ lời
- Có thể cho tôi ngồi chung được chứ?
Hửm?! Mặc Tử Thần buông miếng bò bít tết định đưa vào miệng xuống.
- Không thể! Rất phiền!- Câu nói lạnh lùng
Nghe Mặc Tử Thần nói vậy thì Từ Bạch không thèm để ý, vẫn xem thái độ của cô
Lục Nhiễm Vy khó xử. Xung quanh đât đông người như vậy thì từ chối thật không phải nhẽ. Huống chi Từ Bạch lại là người thừa kế của Từ gia đứng đầu Bạch Đạo
- Được thôi! Mời!
Từ Bạch mỉm cười ung dung ngồi chiếc ghế cạnh Lục Nhiễm Vy. Đúng lúc này thì Niêm Mỹ vội chen vào ngồi chiếc ghế đó.
- Lục tiểu thư tôi ngồi cùng cô! Không phiền chứ?
Lục Nhiễm Vy ngạc nhiên, định nói gì đó nhưng Niêm Mỹ lại nháy mắt ra hiệu cho cô nên đành thôi. Haizzz.... biết sao được đành phải giúp Niêm Mỹ gắn kết mối quan hệ này thôi..
Từ Bạch trong lòng cảm thấy hơi khó chịu nhưng vẫn nở nụ cười ngồi ghế bên cạnh. Mặc Tử Thần tuy không nói nhưng lại quay sang phía cô dùng ánh mắt ra hiệu: Rồi em sẽ chết với tôi...
Lục Nhiễm Vy lạnh sống lưng. Lòng thầm lo lắng cho mình... Thật bất công...
Vừa đưa được miếng salat hoa quả vào miệng thì đằng sau bỗng vang lên tiếng nói nhẹ nhàng của 1 cô gái
- Mặc lão đại! Chúng ta lại gặp nhau rồi, có thể cho tôi ngồi cùng bàn này không?
Ngẩng đầu lên thì Lục Nhiễn Vy bỗng chỗ ho sặc sụa, vội vơ tay lấy ly nước trên bàn uống. Lại là cô ta, đúng là oan gia ngõ hẹp!!!
Diệp Như cau mày, cánh tay bất giác nắm chặt nhìn Lục Nhiễm Vy. Trông lòng cô ta khó chịu vô cùng. Đáng nhẽ Lục Nhiễm Vy phải bị nổ banh xác bây giờ vẫn còn sống ngồi trước mặt khiến Diệp Như suýt mất bình tĩnh mà nhào đến bóp chết Lục Nhiễm Vy.
- Thì ra là Diệp tiểu thư. Tôi thường thấy cô trên các tạp chí truyền thông quốc tế. Không ngờ ở ngoài đời cô còn xinh đẹp hơn!
Niêm Mỹ tỏ ra thân thiện bắt chuyện. Diệp Như vừa thấy có người khen mình lập tức lấy lại vẻ tự nhiên khiêm tốn
- Niêm tiểu thư nói quá rồi! Cô cũng rất đẹp nữa!
- Vậy Lục tiểu thư không phiền cho cô ấy ngồi chung chứ?
Niêm Mỹ quay sang cô. Lục NhiễmVy vừa bị cơn ho làm cho mất vẻ tự nhiên. Khi Niêm Mỹ hỏi vậy thì khó xử quay sang nhìn Mặc Tử Thần.
Gương mặt của Mặc Tử Thần đã trở lên khó coi hơn. Hàn khí tỏa ra khiến Lục Nhiễm Vy không khỏi lo sợ....
Lại quay sang nhìn Niêm Mỹ thì thấy cô tươi cười chờ mình trả lời, quyết định khó nhọc thở dài. Lục Nhiễm Vy vui vẻ gật đầu....
Bây giờ bàn có 5 chiếc ghế đủ 5 người đúng như theo dự cảm xấu của cô. Kiểu này chắc Mặc Tử Thần sẽ không tha cho cô mất.......
Tác giả :
Đông Phương Lạc Diệp