Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
Chương 57
Bởi vì không thể so giàu thắng anh Triển, Ninh Thu Thu bị ép quay về, trong lòng đã lôi cái người hành tây xấu bụng Triển Thanh Việt này ra đánh tiểu nhân một trăm lần.
Nhưng nghĩ lại điều này chưa chắc không phải là chuyện tốt, dù sao phòng cô đã bị bà Ninh làm cho rối tung lên rồi, nếu cô không nói trước đã về, vậy bà Ninh chắc chắn sẽ nghĩ cách để Triển Thanh Việt đến đón cô.
Nói không chừng còn định ngủ lại.
Ngủ lại đó, nhà họ Ninh sẽ chuẩn bị hai phòng cho bạn họ sao?
Hiển nhiên là không thể nào.
Nghĩ đến tình cảnh này, hình như càng có thể chấp nhận kịch bản bây giờ hơn, dù sao cũng chỉ về trước một ngày, cô cũng không tổn thất gì, chỉ có Triển Thanh Việt này là người xấu, thủ đoạn khiến người ta khinh thường!
Xe chậm rãi chạy trên đường, Ninh Thu Thu nhìn ánh đèn neon và dòng xe cộ ngoài cửa sổ, nghe thấy giọng của Triển Thanh Việt: “ Hình như có một người bạn học của em là nhân viên của tôi. "
Anh cũng nhận ra được à, anh cũng quá tài giỏi đi.
Trên dưới Trác Sâm có nhiều người như vậy, Triển Thanh Việt lại nhớ kỹ một nhân viên vừa vào công ty, Ninh Thu Thu vốn còn muốn chiến tranh lại để thị uy với anh, rất không có tôn nghiêm bị đề tài này hấp dẫn sự chú ý.
Thế là cô nói với kiểu quái gở: “ Ánh mắt anh Triển thật tốt, trí nhớ tốt hơn một vạn cái đầu con cá vàng. "
"... "
Một vạn cái đầu con cá vàng, Triển Thanh Việt bị ví dụ này chọc cười, Ninh Thu Thu tức giận, hình như... đặc biệt thú vị.
Từ khi Triển Thanh Việt biết Ninh Thu Thu, phát hiện sở thích xấu của mình càng ngày càng nghiêm trọng, nhìn cô bị bản thân chọc tức, trong lòng lại không có chút áy náy nào, điều này đối với Triển Thanh Việt từng rất tôn trọng phụ nữ mà nói, chắc chắn là điều không thể xảy ra.
“ Nhân tài đi du học về ” Triển Thanh Việt giải thích, “ Tôi có xem qua tư liệu về cậu ta, đặc biệt chú ý một chút, liền nhớ kỹ mặt "
Đúng là người ưu tú, đi đến đâu cũng ưu tú, lúc trước Quan Nam Bồi thường xuyên đứng vị trí thứ nhất trong top ba cả trường, về sau thi đấu trường đại học hàng đầu cả nước, lại trở thành học sinh trao đổi ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, đến Trác Sâm vẫn được chú ý đến, ngay cả ông chủ cũng nhớ kỹ anh ta.
Hơn nữa, vừa được đi làm chính thức đã thăng chức, anh ta còn trẻ như vậy, tiền đồ đã không thể đo lường được.
Ninh Thu Thu nhếch môi, nếu cô không dính vào cái củ hành tây xấu bụng, đoán chừng sẽ thật sự ngưỡng mộ người ta.
Triển Thanh Việt thấy cô không nói lời nào, mỉm cười: " Cậu ta là học sinh xuất sắc hồi cấp ba mà mẹ vợ nói sao? "
"... "
Anh đối đáp thật giỏi.
Nhưng bây giờ Ninh Thu Thu vẫn còn đang hơi tức giận đó, thản nhiên thừa nhận: “ Đúng vậy, có phải rất ưu tú không? "
“ Ừm, rất ưu tú, thật không may, lại rơi vào tay tôi rồi. "
Ninh Thu Thu nghe vậy liền nói: “ Này, anh đừng làm loạn đó. "
Tuy cô không có cảm giác với Quan Nam Bồi, thậm chí có chút coi thường sự kiêu ngạo và tự phụ của anh ta, nhưng dù sao người ta cũng có thực lực, nếu vì việc cá nhân mà làm khó dễ anh ta, vậy cũng quá mất phong độ.
“ Tôi chỉ cảm thấy sự thích nghi của cậu ta rất mạnh, để cậu ta làm thêm giờ nhiều hơn nâng cao năng lực thôi, Thu Thu nghĩ đi đâu vậy. "
Ninh Thu Thu: "... "
Tuy không phải làm khó dễ, nhưng điều này còn đáng sợ hơn cả làm khó dễ đó, khốn kiếp!
Anh Triển uất ức nói: “ Thu Thu, em nghĩ tôi như vậy, tôi rất đau lòng. "
“ Em... "
Trong lòng Ninh Thu Thu đã đâm củ hành tây xấu bụng này thành quả bóng hạt dẻ rồi, hố cô hố cô hố cô!
Không được, phải hố lại, đầu óc Ninh Thu Thu nhanh chóng chuyển động: “ Đúng, lúc anh lừa em về như vậy, em cũng rất đau lòng đó. ”
Vì vậy, anh Triển đạt được âm mưu
“ Hòa nhau thì thế nào? "
" Không " Ninh Thu Thu nói, “ Em cảm thấy nên tức giận lẫn nhau chiến tranh lạnh mấy ngày "
Triển Thanh Việt: "??? "
Vợ càng ngày càng thông minh thì phải làm sao?
Tuy nhiên, Triển Thanh Việt cười khẽ, gật đầu đồng ý: “ Được. "
Trong ấn tượng của Ninh Uyển Uyển, Ninh Thu Thu và bà Ninh đều là tính cách thích khoe khoang, có người bạn trai ưu tú như vậy, không lấy ra khoe khoang, thật sự không phải tác phong của bọn họ.
Ninh Thu Thu: Vị hôn phu chỉ là giao hẹn của người lớn thôi, không thể tin được, bây giờ chị và anh ta đã nói rõ ràng rồi, sẽ không nhắc đến nữa
Tuy bà Ninh thích khoe khoang, nhưng luôn nhớ rằng con gái mình là ngôi sao lớn, không thể tùy tiện công khai tình cảm, vì vậy chỉ có thể kìm nén sở thích khoe khoang của mình, cảm giác như cuộc sống đã thiếu thứ gì đó vui vẻ.
Ninh Uyển Uyển: Hôm nay em cười chết mất, chắc chắn Phùng Đình kia nhắm vào chị và Quan Nam Bồi, kết quả không chiếm được lợi ở chỗ chị, Quan Nam Bồi cũng mặc kệ cô ta, chắc chắn tức chết rồi, từ lúc cấp ba em đã không ưa cô ta rồi, cũng biết sao Quan Nam Bồi lại mắt mù coi trọng cô ta
Ninh Thu Thu: Thẩm mỹ nam nữ khác nhau.
Ninh Uyển Uyển: Đúng rồi!!! Quan Nam Bồi còn hỏi em lấy Wechat của chị, cho không?
Ninh Thu Thu: Không cho
Ninh Uyển Uyển: Anh ta nói không phải vì việc riêng, đoán chừng là công việc rồi
Hiển nhiên suy nghĩ của Quan Nam Bồi giống với Ninh Thu Thu, anh ta lo lắng Ninh Thu Thu ghi hận hoặc là thù dai, hoặc là nguyên nhân khác, để Triển Thanh Việt làm khó dễ anh ta.
Nhìn thấy tin nhắn này, Ninh Thu Thu lập tức cảm nhận được tâm trạng vừa rồi của Triển Thanh Việt, dù cô không có tình cảm với Quan Nam Bồi, nhưng bị Quan Nam Bồi nghĩ thế, cũng cảm thấy rất uất ức.
Ninh Thu Thu: Em nói với anh ta, Trác Sâm là công ty trọng người tài
Vì vậy thuộc về anh ta vẫn là của anh ta, cố gắng sẽ nhận được rất nhiều sự báo đáp, Quận Nam Bồi thông minh như vậy, nhìn thấy câu nói này chắc chắn sẽ hiểu.
Kết thúc cuộc nói chuyện với Ninh Uyển Uyển, Ninh Thu Thu mở khung chat Wechat với Triển Thanh Việt ra, xoắn xuýt không biết có nên nói xin lỗi không.
Nhưng hình như... tính chất khác nhau, rõ ràng Triển Thanh Việt kia đào hố cho cô nhảy, hành động ác độc.
Nghĩ đến đó, Ninh Thu Thu vui vẻ tắt khung chat, tiếp tục chiến tranh lạnh.
Nhưng nghĩ lại điều này chưa chắc không phải là chuyện tốt, dù sao phòng cô đã bị bà Ninh làm cho rối tung lên rồi, nếu cô không nói trước đã về, vậy bà Ninh chắc chắn sẽ nghĩ cách để Triển Thanh Việt đến đón cô.
Nói không chừng còn định ngủ lại.
Ngủ lại đó, nhà họ Ninh sẽ chuẩn bị hai phòng cho bạn họ sao?
Hiển nhiên là không thể nào.
Nghĩ đến tình cảnh này, hình như càng có thể chấp nhận kịch bản bây giờ hơn, dù sao cũng chỉ về trước một ngày, cô cũng không tổn thất gì, chỉ có Triển Thanh Việt này là người xấu, thủ đoạn khiến người ta khinh thường!
Xe chậm rãi chạy trên đường, Ninh Thu Thu nhìn ánh đèn neon và dòng xe cộ ngoài cửa sổ, nghe thấy giọng của Triển Thanh Việt: “ Hình như có một người bạn học của em là nhân viên của tôi. "
Anh cũng nhận ra được à, anh cũng quá tài giỏi đi.
Trên dưới Trác Sâm có nhiều người như vậy, Triển Thanh Việt lại nhớ kỹ một nhân viên vừa vào công ty, Ninh Thu Thu vốn còn muốn chiến tranh lại để thị uy với anh, rất không có tôn nghiêm bị đề tài này hấp dẫn sự chú ý.
Thế là cô nói với kiểu quái gở: “ Ánh mắt anh Triển thật tốt, trí nhớ tốt hơn một vạn cái đầu con cá vàng. "
"... "
Một vạn cái đầu con cá vàng, Triển Thanh Việt bị ví dụ này chọc cười, Ninh Thu Thu tức giận, hình như... đặc biệt thú vị.
Từ khi Triển Thanh Việt biết Ninh Thu Thu, phát hiện sở thích xấu của mình càng ngày càng nghiêm trọng, nhìn cô bị bản thân chọc tức, trong lòng lại không có chút áy náy nào, điều này đối với Triển Thanh Việt từng rất tôn trọng phụ nữ mà nói, chắc chắn là điều không thể xảy ra.
“ Nhân tài đi du học về ” Triển Thanh Việt giải thích, “ Tôi có xem qua tư liệu về cậu ta, đặc biệt chú ý một chút, liền nhớ kỹ mặt "
Đúng là người ưu tú, đi đến đâu cũng ưu tú, lúc trước Quan Nam Bồi thường xuyên đứng vị trí thứ nhất trong top ba cả trường, về sau thi đấu trường đại học hàng đầu cả nước, lại trở thành học sinh trao đổi ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, đến Trác Sâm vẫn được chú ý đến, ngay cả ông chủ cũng nhớ kỹ anh ta.
Hơn nữa, vừa được đi làm chính thức đã thăng chức, anh ta còn trẻ như vậy, tiền đồ đã không thể đo lường được.
Ninh Thu Thu nhếch môi, nếu cô không dính vào cái củ hành tây xấu bụng, đoán chừng sẽ thật sự ngưỡng mộ người ta.
Triển Thanh Việt thấy cô không nói lời nào, mỉm cười: " Cậu ta là học sinh xuất sắc hồi cấp ba mà mẹ vợ nói sao? "
"... "
Anh đối đáp thật giỏi.
Nhưng bây giờ Ninh Thu Thu vẫn còn đang hơi tức giận đó, thản nhiên thừa nhận: “ Đúng vậy, có phải rất ưu tú không? "
“ Ừm, rất ưu tú, thật không may, lại rơi vào tay tôi rồi. "
Ninh Thu Thu nghe vậy liền nói: “ Này, anh đừng làm loạn đó. "
Tuy cô không có cảm giác với Quan Nam Bồi, thậm chí có chút coi thường sự kiêu ngạo và tự phụ của anh ta, nhưng dù sao người ta cũng có thực lực, nếu vì việc cá nhân mà làm khó dễ anh ta, vậy cũng quá mất phong độ.
“ Tôi chỉ cảm thấy sự thích nghi của cậu ta rất mạnh, để cậu ta làm thêm giờ nhiều hơn nâng cao năng lực thôi, Thu Thu nghĩ đi đâu vậy. "
Ninh Thu Thu: "... "
Tuy không phải làm khó dễ, nhưng điều này còn đáng sợ hơn cả làm khó dễ đó, khốn kiếp!
Anh Triển uất ức nói: “ Thu Thu, em nghĩ tôi như vậy, tôi rất đau lòng. "
“ Em... "
Trong lòng Ninh Thu Thu đã đâm củ hành tây xấu bụng này thành quả bóng hạt dẻ rồi, hố cô hố cô hố cô!
Không được, phải hố lại, đầu óc Ninh Thu Thu nhanh chóng chuyển động: “ Đúng, lúc anh lừa em về như vậy, em cũng rất đau lòng đó. ”
Vì vậy, anh Triển đạt được âm mưu
“ Hòa nhau thì thế nào? "
" Không " Ninh Thu Thu nói, “ Em cảm thấy nên tức giận lẫn nhau chiến tranh lạnh mấy ngày "
Triển Thanh Việt: "??? "
Vợ càng ngày càng thông minh thì phải làm sao?
Tuy nhiên, Triển Thanh Việt cười khẽ, gật đầu đồng ý: “ Được. "
Trong ấn tượng của Ninh Uyển Uyển, Ninh Thu Thu và bà Ninh đều là tính cách thích khoe khoang, có người bạn trai ưu tú như vậy, không lấy ra khoe khoang, thật sự không phải tác phong của bọn họ.
Ninh Thu Thu: Vị hôn phu chỉ là giao hẹn của người lớn thôi, không thể tin được, bây giờ chị và anh ta đã nói rõ ràng rồi, sẽ không nhắc đến nữa
Tuy bà Ninh thích khoe khoang, nhưng luôn nhớ rằng con gái mình là ngôi sao lớn, không thể tùy tiện công khai tình cảm, vì vậy chỉ có thể kìm nén sở thích khoe khoang của mình, cảm giác như cuộc sống đã thiếu thứ gì đó vui vẻ.
Ninh Uyển Uyển: Hôm nay em cười chết mất, chắc chắn Phùng Đình kia nhắm vào chị và Quan Nam Bồi, kết quả không chiếm được lợi ở chỗ chị, Quan Nam Bồi cũng mặc kệ cô ta, chắc chắn tức chết rồi, từ lúc cấp ba em đã không ưa cô ta rồi, cũng biết sao Quan Nam Bồi lại mắt mù coi trọng cô ta
Ninh Thu Thu: Thẩm mỹ nam nữ khác nhau.
Ninh Uyển Uyển: Đúng rồi!!! Quan Nam Bồi còn hỏi em lấy Wechat của chị, cho không?
Ninh Thu Thu: Không cho
Ninh Uyển Uyển: Anh ta nói không phải vì việc riêng, đoán chừng là công việc rồi
Hiển nhiên suy nghĩ của Quan Nam Bồi giống với Ninh Thu Thu, anh ta lo lắng Ninh Thu Thu ghi hận hoặc là thù dai, hoặc là nguyên nhân khác, để Triển Thanh Việt làm khó dễ anh ta.
Nhìn thấy tin nhắn này, Ninh Thu Thu lập tức cảm nhận được tâm trạng vừa rồi của Triển Thanh Việt, dù cô không có tình cảm với Quan Nam Bồi, nhưng bị Quan Nam Bồi nghĩ thế, cũng cảm thấy rất uất ức.
Ninh Thu Thu: Em nói với anh ta, Trác Sâm là công ty trọng người tài
Vì vậy thuộc về anh ta vẫn là của anh ta, cố gắng sẽ nhận được rất nhiều sự báo đáp, Quận Nam Bồi thông minh như vậy, nhìn thấy câu nói này chắc chắn sẽ hiểu.
Kết thúc cuộc nói chuyện với Ninh Uyển Uyển, Ninh Thu Thu mở khung chat Wechat với Triển Thanh Việt ra, xoắn xuýt không biết có nên nói xin lỗi không.
Nhưng hình như... tính chất khác nhau, rõ ràng Triển Thanh Việt kia đào hố cho cô nhảy, hành động ác độc.
Nghĩ đến đó, Ninh Thu Thu vui vẻ tắt khung chat, tiếp tục chiến tranh lạnh.
Tác giả :
Điềm Tức Chính Nghĩa