Fangirl Thành Công
Chương 5
Ngồi trong xe, Đỗ Nhược Lam vì còn xấu hổ chuyện lúc nảy nên không lên tiếng nói chuyện, luôn quay đầu ngắm cảnh vật bên ngoài cửa sổ.
Vũ Thiếu Kiệt cũng yên lặng, lấy vài tấm thiệp ra đọc. Sau khi đọc xong, anh quay đầu nhìn cô gái nhỏ bên cạnh. Nghĩ tới tình huống lúc nảy, anh cũng rất hoảng hốt, nếu không phải tìn cờ ở ngay bên cạnh cô, có lẽ cô đã thật sự hôn đất thật rồi. Nghĩ đến đây, anh lại nhớ tới cảm giác mềm mại lúc nảy. Thật không ngờ, cô quản lý nhỏ bên cạnh anh lại có dáng người hấp dẫn như vậy ẩn trong lớp quần áo rộng thùng thình mà cô hay mặc hàng ngày.
Lúc cô hô hấp hoảng loạn, mềm mại của cô cứ như có như không cọ vào ngực anh, cộng thêm gương bầu bĩnh vì lúng túng mà đỏ ửng làm cho người ta muốn cắn một cái. Lòng anh cảm thấy ngứa ngáy, không ngờ cô cũng có điểm đáng yêu như vậy.
Cuối năm là khoảng thời gian bận rộn nhất của các nghệ sĩ. Vũ Thiếu Kiệt cũng vậy.
Từ 2 tháng trước, anh đã phải chuẩn bị thu âm, quay hình cho album trở lại vào cuối năm. Dự kiến album sẽ được phát hành vào đúng dịp Giáng sinh, như là một món quà gửi đến người hâm mộ. Bên cạnh đó, anh cũng tham gia một số lễ trao giải, chương trình truyền hình, còn phải đi biểu diễn ở nước ngoài.
Nói chung là vô cùng bận rộn.
Mà Đỗ Nhược Lam cũng bận rộn không kém, suốt cả ngày chạy đi chạy lại. Vừa lo sắp xếp lịch trình hiện tại của Vũ Thiếu Kiệt, còn phải xem xét và lựa chọn kế hoạch hoạt động của anh cho năm sau.
Mặc dù mỗi ngày cô thường ở bên cạnh anh nhưng hai người rất ít có cơ hội nói chuyện.
“Đây, anh Thiếu Kiệt, uống nước đi” – Đỗ Nhược Lam tranh thủ lúc Vũ Thiếu Kiệt nghỉ ngơi giữa buổi chụp hình quảng cáo, mang một ly nước trái cây mát lạnh.
“Cảm ơn em. Còn có chuyện gì sao?” Vũ Thiếu Kiệt uống nước, lại nhìn cô gái nhỏ bên cạnh như có điều muốn nói lại thôi.
“À, em muốn hỏi anh chuyện này…”
“Ừm, em cứ nói”
“À, chiều nay anh có lịch quay MV cho bài hát chủ đề trong album sắp tới a. Nhưng thật sự là anh không muốn dùng diễn viên đóng thế sao. Em thật sự rất lo lắng, mặc dù anh đã tập luyện kỹ càng, nhưng cảnh quay đó thật sự rất khó và nguy hiểm. Anh không lo lắng sao. Nếu anh đổi ý, bây giờ vẫn còn kịp. Em sẽ gọi điện cho đạo diễn tìm người giúp anh.”
Nghe cô nói vậy, anh cũng khá ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên cô do dự về quyết định của anh.
Lúc trước, dù anh quyết định như thế nào, cô cũng đều ủng hộ anh, có khi còn tranh luận nảy lửa với công ty để bảo vệ quan điểm của anh. Nhưng lần này lại khác. Nghe được cô nói lo lắng cho mình, trong lòng anh như có dòng nước ấm chảy qua.
“Em yên tâm, mặc dù là cảnh quay khó nhưng anh đã bỏ công tập luyện rất vất vả, hơn nữa còn có những thiết bị bảo hộ. Anh cảm thấy rất tự tin. Lần này anh cũng muốn thách thức bản thân mình một chút.”
“Cậu Vũ, chúng ta bắt đầu thôi” – Tiếng nhiếp ảnh gia vang lên cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người
“Được” – Anh quay qua trả lời với đạo diễn
Uống thêm một ngụm nước, anh đưa lại cái ly rỗng cho cô
“Yêm tâm” – Anh xoa đầu cô nói
Nói rồi, anh đi về phía trung tâm, tiếp tục chụp ảnh
Đỗ Nhược Lam vẫn đứng đó, nhìn anh, thật sự trong lòng cô rất bồn chồn. Không hiểu sao hôm nay cô lại cảm thấy trong lòng nao nao, cứ thấp thỏm không yên. Nhưng anh đã nói như thế, cô cũng đành chịu, chỉ hy vọng mọi chuyện diễn ra suôn sẻ.
Cuối cùng cũng đến chiều.
Hai người đền phim trường để quay những cảnh quay cuối cùng của bài hát.
Bài hát lần này là một bài ballad, mang chút cổ điển. Nội dung MV cũng được dàn dựng theo bối cảnh cổ trang.
Lúc này, Vũ Thiếu Kiệt đang ở phòng hóa trang và thay trang phục.
“Cạch”
Sau 30 phút, anh mở cửa bước ra, thời gian như ngừng lại lúc đó, khi những nhân viên nữ có mặt ở đó đều quay lại nhìn anh, vẻ mặt ai cũng say mê, ánh mắt dán chặt vào một thân màu trắng đang đứng trước cửa phòng trang điểm, trong đó cũng có Đỗ Nhược Lam.
Sau khi hóa trang, Vũ Thiếu Kiệt trở thành một nam nhân cỗ trang đầy mê hoặc, trên nguời khoác bộ xiêm y màu trắng, thắt lưng có đeo một miếng ngọc bội màu xanh ngọc bích. Mái tóc đen dài được búi lên phân nửa, một cây trâm ngọc màu trắng đơn giản được xỏ vào giữa búi tóc, tay cầm một cây quạt giấy.
Nhìn anh như một vị công tử nho nhã, cao sang của một gia đình quyền quý.
Chú đạo diễn bên cạnh thấy mọi người cứ đứng ngây ra khẽ mỉm cười ngán ngẫm
“Này, ngắm như vậy đủ rồi, mọi người tập trung vào công việc đi.”
Mọi người nghe tiếng nhắc nhở của đạo diễn cũng giật mình quay lại công việc, nhưng thỉnh thoảng cũng lén liếc mắt nhìn về phía Vũ Thiếu Kiệt.
Bạn diễn lần này của Vũ Thiếu Kiệt là nữ diễn viên mới của công ty, vừa ra mắt chưa được bao lâu, Lương Nhi, là một người mang nét đẹp thanh tú, hấp dẫn. Đặc biệt đôi mắt đen sâu thẩm khiến người ta đắm chìm khi nhìn vào đó. Hơn nữa, vì tính cách thân thiện, cởi mở nên cô cũng được mọi người yêu mến.
Cô cũng vừa hóa trang xong, một thân hồng y xinh đẹp, tóc được tết hai bên đơn giản, lại cài thêm một cây trâm cài hình cánh bướm, trông cô rất dịu dàng, xinh đẹp mê người.
Vũ Thiếu Kiệt cũng yên lặng, lấy vài tấm thiệp ra đọc. Sau khi đọc xong, anh quay đầu nhìn cô gái nhỏ bên cạnh. Nghĩ tới tình huống lúc nảy, anh cũng rất hoảng hốt, nếu không phải tìn cờ ở ngay bên cạnh cô, có lẽ cô đã thật sự hôn đất thật rồi. Nghĩ đến đây, anh lại nhớ tới cảm giác mềm mại lúc nảy. Thật không ngờ, cô quản lý nhỏ bên cạnh anh lại có dáng người hấp dẫn như vậy ẩn trong lớp quần áo rộng thùng thình mà cô hay mặc hàng ngày.
Lúc cô hô hấp hoảng loạn, mềm mại của cô cứ như có như không cọ vào ngực anh, cộng thêm gương bầu bĩnh vì lúng túng mà đỏ ửng làm cho người ta muốn cắn một cái. Lòng anh cảm thấy ngứa ngáy, không ngờ cô cũng có điểm đáng yêu như vậy.
Cuối năm là khoảng thời gian bận rộn nhất của các nghệ sĩ. Vũ Thiếu Kiệt cũng vậy.
Từ 2 tháng trước, anh đã phải chuẩn bị thu âm, quay hình cho album trở lại vào cuối năm. Dự kiến album sẽ được phát hành vào đúng dịp Giáng sinh, như là một món quà gửi đến người hâm mộ. Bên cạnh đó, anh cũng tham gia một số lễ trao giải, chương trình truyền hình, còn phải đi biểu diễn ở nước ngoài.
Nói chung là vô cùng bận rộn.
Mà Đỗ Nhược Lam cũng bận rộn không kém, suốt cả ngày chạy đi chạy lại. Vừa lo sắp xếp lịch trình hiện tại của Vũ Thiếu Kiệt, còn phải xem xét và lựa chọn kế hoạch hoạt động của anh cho năm sau.
Mặc dù mỗi ngày cô thường ở bên cạnh anh nhưng hai người rất ít có cơ hội nói chuyện.
“Đây, anh Thiếu Kiệt, uống nước đi” – Đỗ Nhược Lam tranh thủ lúc Vũ Thiếu Kiệt nghỉ ngơi giữa buổi chụp hình quảng cáo, mang một ly nước trái cây mát lạnh.
“Cảm ơn em. Còn có chuyện gì sao?” Vũ Thiếu Kiệt uống nước, lại nhìn cô gái nhỏ bên cạnh như có điều muốn nói lại thôi.
“À, em muốn hỏi anh chuyện này…”
“Ừm, em cứ nói”
“À, chiều nay anh có lịch quay MV cho bài hát chủ đề trong album sắp tới a. Nhưng thật sự là anh không muốn dùng diễn viên đóng thế sao. Em thật sự rất lo lắng, mặc dù anh đã tập luyện kỹ càng, nhưng cảnh quay đó thật sự rất khó và nguy hiểm. Anh không lo lắng sao. Nếu anh đổi ý, bây giờ vẫn còn kịp. Em sẽ gọi điện cho đạo diễn tìm người giúp anh.”
Nghe cô nói vậy, anh cũng khá ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên cô do dự về quyết định của anh.
Lúc trước, dù anh quyết định như thế nào, cô cũng đều ủng hộ anh, có khi còn tranh luận nảy lửa với công ty để bảo vệ quan điểm của anh. Nhưng lần này lại khác. Nghe được cô nói lo lắng cho mình, trong lòng anh như có dòng nước ấm chảy qua.
“Em yên tâm, mặc dù là cảnh quay khó nhưng anh đã bỏ công tập luyện rất vất vả, hơn nữa còn có những thiết bị bảo hộ. Anh cảm thấy rất tự tin. Lần này anh cũng muốn thách thức bản thân mình một chút.”
“Cậu Vũ, chúng ta bắt đầu thôi” – Tiếng nhiếp ảnh gia vang lên cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người
“Được” – Anh quay qua trả lời với đạo diễn
Uống thêm một ngụm nước, anh đưa lại cái ly rỗng cho cô
“Yêm tâm” – Anh xoa đầu cô nói
Nói rồi, anh đi về phía trung tâm, tiếp tục chụp ảnh
Đỗ Nhược Lam vẫn đứng đó, nhìn anh, thật sự trong lòng cô rất bồn chồn. Không hiểu sao hôm nay cô lại cảm thấy trong lòng nao nao, cứ thấp thỏm không yên. Nhưng anh đã nói như thế, cô cũng đành chịu, chỉ hy vọng mọi chuyện diễn ra suôn sẻ.
Cuối cùng cũng đến chiều.
Hai người đền phim trường để quay những cảnh quay cuối cùng của bài hát.
Bài hát lần này là một bài ballad, mang chút cổ điển. Nội dung MV cũng được dàn dựng theo bối cảnh cổ trang.
Lúc này, Vũ Thiếu Kiệt đang ở phòng hóa trang và thay trang phục.
“Cạch”
Sau 30 phút, anh mở cửa bước ra, thời gian như ngừng lại lúc đó, khi những nhân viên nữ có mặt ở đó đều quay lại nhìn anh, vẻ mặt ai cũng say mê, ánh mắt dán chặt vào một thân màu trắng đang đứng trước cửa phòng trang điểm, trong đó cũng có Đỗ Nhược Lam.
Sau khi hóa trang, Vũ Thiếu Kiệt trở thành một nam nhân cỗ trang đầy mê hoặc, trên nguời khoác bộ xiêm y màu trắng, thắt lưng có đeo một miếng ngọc bội màu xanh ngọc bích. Mái tóc đen dài được búi lên phân nửa, một cây trâm ngọc màu trắng đơn giản được xỏ vào giữa búi tóc, tay cầm một cây quạt giấy.
Nhìn anh như một vị công tử nho nhã, cao sang của một gia đình quyền quý.
Chú đạo diễn bên cạnh thấy mọi người cứ đứng ngây ra khẽ mỉm cười ngán ngẫm
“Này, ngắm như vậy đủ rồi, mọi người tập trung vào công việc đi.”
Mọi người nghe tiếng nhắc nhở của đạo diễn cũng giật mình quay lại công việc, nhưng thỉnh thoảng cũng lén liếc mắt nhìn về phía Vũ Thiếu Kiệt.
Bạn diễn lần này của Vũ Thiếu Kiệt là nữ diễn viên mới của công ty, vừa ra mắt chưa được bao lâu, Lương Nhi, là một người mang nét đẹp thanh tú, hấp dẫn. Đặc biệt đôi mắt đen sâu thẩm khiến người ta đắm chìm khi nhìn vào đó. Hơn nữa, vì tính cách thân thiện, cởi mở nên cô cũng được mọi người yêu mến.
Cô cũng vừa hóa trang xong, một thân hồng y xinh đẹp, tóc được tết hai bên đơn giản, lại cài thêm một cây trâm cài hình cánh bướm, trông cô rất dịu dàng, xinh đẹp mê người.
Tác giả :
JennyD