[Fanfic Đam Mỹ] [SessInu] Yêu Một Người Có Lẽ...
Chương 8
Gia tộc Tetsuya ở phía bắc Tây quốc, đứng đầu là Tetsuya Akashi có công lớn giúp phụ thân của Sesshoumaru bảo vệ và mở rộng Tây quốc nên rất được coi trọng. Akashi có 3 người con, hai nam một nữ. Con trưởng là Tetsuya Natsu(gã) tuy nhỏ hơn hắn nhưng là kẻ có dã tâm lớn và có thực lực bằng Sesshoumaru, nắm trong tay hầu hết binh quyền của gia tộc cũng là người kế vị của Tetsuya Akashi. Con trai thứ tên Tetsuya Naraku, tuy không giỏi võ như anh nhưng lại là người có nhiều mưu mô quỷ quyệt, thường bày mưu cho anh. Con gái út là Tetsuya Kagura, vì sống trong gia đình có danh tiếng nên từ nhỏ đã được dạy dỗ rất nghiêm khắc, nữ công gia chánh, cầm kì thi họa, may vá thêu thùa đều biết, là chuẩn mực con dâu của nhiều người. Mẫu thân tức vợ của Akashi là con gái của một tướng quân tên Tetsuya Akiko.
*Thao trường của nhà Tetsuya*
Giữa sân tập có một tốp người đang bao vây một nam tử thân hình cường tráng, nước da màu đồng ướt mồ hôi. Gương mặt góc cạnh tràn đầy nhiệt huyết, mắt diều hâu nhìn theo tốp người bao vây mình. Bạc môi khẽ nhếch, giọng nói đầy uy quyền ra lệnh:
- Xông vào đi
Những người đó ngay lập tức xông vào đánh với gã. Một tên vung quyền ảo ra trước mặt gã, một tên khác nhân cơ hội thúc một cú vào bụng gã. Những tên khác cũng liên tục xông vào so chiêu. Bỗng hắn vật một tên xuống đất, dùng tốc độ nhanh nhất đi ra phía sau từng tên một đòn giáng xuống làm chúng ngã gục, bò dưới sân nhe răng kêu đau. Gã phủi tay cười lạnh, đi về trong lều trướng thay đồ. Một nam nhân tóc đen rất tự nhiên đi vào lều của gã giả vờ thở dài:
- Lại không có ai có thể làm huynh bị thương sao?
- Ngươi có muốn thử không? – gã nhướn mày
- Thôi khỏi. Ta biết bản thân không bằng huynh – nam nhân phẩy tay rồi ngồi xuống ghế uống trà
Gã đeo giáp xong quay ra nhìn nam tử đang uống trà cợ nhả:
- Ngươi thì không nhưng hắn thì có đấy Naraku
Naraku nhíu mày một chút sau đó bật cười, đặt tách trà xuống nhìn gã nói ý tứ:
- Làm bại tướng của hắn nên tức sao?
- Ta lần đó chi là không cẩn thận mà thôi – gã chống chế
- Nói sao thì ngươi cũng đã bại dưới tay hắn – Naraku nói với gã bằng bộ dạng rất ư là thiếu đòn
Gã hừ một tiếng. Trận chiến ngày đó chính là nỗi nhục của gã! Rõ ràng đã chuẩn bị kĩ càng rồi nhưng lại bị lời nói và bản mặt khiêu khích của hắn làm phân tâm, rồi sa vào bẫy hắn đã bày sẵn, tự mình hại mình bại trận. Từ ngày đó gã cố gắng tập luyện cho bản thân bớt nóng hơn, suy nghĩ chín chắn hơn. Naraku bên cạnh thấy vẻ mặt đăm chiêu của gã, ghé vào tai gã hít thật sâu, hét (gọi hồn có tâm ghê):
- TỈNH LẠI
Gã bị y hét cho tỉnh, bất quá lỗ tay bị tiếng hét làm cho ong ong nhất thời không nghe được cái gì (au: nar à con hét có tâm a; nar: như vậy tên kia mới tỉnh, mà tui lớn hơn bà nha, con cái gì, muốn chết hả; au ta dìm chết ngươi). Binh sĩ hình như đã quá quen với cảnh này, rất tự nhiên lấy cục bông trong tai ra. May mắn có chuẩn bị từ trước a~. Gã sau một vài phút cho tai bớt ù, quay ra áp y xuống bàn, gương mặt hắc ám nói đủ cho hai người nghe:
- Phải phạt ngươi sao đây (đề nghị dân tình bớt ảo tưởng)
Y nuốt ngụm nước bọt, lòng thầm oán sao mình lại có một ca ca hắc ám như vậy, lại còn có... mà thôi cái này ít có liên quan. Nhìn gương mặt gã gần như vậy, cơ hồ hai môi cũng sắp chạm y lắp bắp trả lời:
- Ng... ngươi muốn...ực cái.. gì?
- Ta muốn......
Ngay lúc y sắp đột quỵ vì đau tim thì tiến của cô từ ngoài lêu trại vọng tới. Bỏ y ra, gã không quên tặng y một cái lườm ý cảnh cáo y không có lần sau nữa rồi xoa đầu muội muội nhỏ (au: 170 tuổi rồi anh ơi; natsu: nó nhỏ hơn ta; au: ta không còn gì đẻ nói). Cô cười tươi nhận sự yêu thương từ ca ca, khóe mắt thấy nhị ca(Naraku) thì càng sáp vào gần đại ca hơn, hai tay còn vòng qua ôm eo đại ca, hơi nhướng mày về phía nhị ca khiêu khích. Nói thật luôn, cô là thích đại ca lâu rồi. Ai bảo đại ca hoàn hảo như vậy chứ. Không chỉ có nhan sắc mà tính cách và tài năng của đại ca cũng đủ khiến cho nữ nhân say mê(ta sẽ cho kagura gọi natsu là đại ca, naraku là nhị ca nha). Nhưng vài năm gần đây cô nhận ra nhị ca dường như đối với đại ca cũng có tình cảm quá giới hạn như cô. Từ đó cô đối với nhị ca luôn có điều đố kị ghen ghét, cũng có vài lần thử ám toán nị ca nhưng đều là đại ca không biết vô tình hữu ý thế nào mà cứu được. Tỉ như tuần trước cô có sai người bỏ thuốc độc vào bình trà của nhị ca, ai ngờ đại ca lại uống phải may mắn không chết, làm cô vừa lo vừa giận. Hôm nay định tới bắt đại ca đưa đi chơi thì bắt gặp cảnh hai người có hành vi mờ ám liền xông vào, nhìn bộ dạng ngại ngùng như nữ nhân của nhị ca càng khiến cô tức giận hơn, cố ý bày ra dáng vẻ được đại ca cưng chiều hơn cho nhị ca xem, nhìn ánh mắt hiện ra vài tia đau lòng kia làm cô thấy bản thân có chút hả hê. Còn về y, đúng là y thích.. à không, là y yêu gã. Nhìn người nình yêu thân mật với người khác như vậy ai mà không buồn chứ, cho dù đó có là muội muội của mình đi chăng nữa thì cơn ghe cũng không thể lắng xuống được, mà trong cơn ghe này còn có đau lòng hiện lên. Vội hít sâu một hơi giữ bình tĩnh lại, y lấy trong tay áo ra một cuộn giấy đặt lên bàn vội vàng rời đi. Gã lướt qua bóng lưng vội đi kia có xúc động muốn ôm lấy, nhưng lại cho là ảo giác, khôi phục vẻ mặt vốn có nghe cô nói:
- Đại ca, đưa muội đi chơi được không
Gỡ cánh tay ôm eo mình ra gã lãnh đạm trả lời(lật mặt như lật sách):
- Ta bận muội tìm Kanna chơi đi
Cô bất mãn nhưng cũng không dám nhiễu, lui ra ngoài. Vừa ra ngoài liền không ngừng rủa xả nhị ca làm đại ca mất hứng không cùng cô ra ngoài. Y đang ở kho lương hắt xì một cái rõ to, lắc đầu lẩm bẩm:
- Con nhỏ này lại bị từ chối đây mà
End chap 8
*Thao trường của nhà Tetsuya*
Giữa sân tập có một tốp người đang bao vây một nam tử thân hình cường tráng, nước da màu đồng ướt mồ hôi. Gương mặt góc cạnh tràn đầy nhiệt huyết, mắt diều hâu nhìn theo tốp người bao vây mình. Bạc môi khẽ nhếch, giọng nói đầy uy quyền ra lệnh:
- Xông vào đi
Những người đó ngay lập tức xông vào đánh với gã. Một tên vung quyền ảo ra trước mặt gã, một tên khác nhân cơ hội thúc một cú vào bụng gã. Những tên khác cũng liên tục xông vào so chiêu. Bỗng hắn vật một tên xuống đất, dùng tốc độ nhanh nhất đi ra phía sau từng tên một đòn giáng xuống làm chúng ngã gục, bò dưới sân nhe răng kêu đau. Gã phủi tay cười lạnh, đi về trong lều trướng thay đồ. Một nam nhân tóc đen rất tự nhiên đi vào lều của gã giả vờ thở dài:
- Lại không có ai có thể làm huynh bị thương sao?
- Ngươi có muốn thử không? – gã nhướn mày
- Thôi khỏi. Ta biết bản thân không bằng huynh – nam nhân phẩy tay rồi ngồi xuống ghế uống trà
Gã đeo giáp xong quay ra nhìn nam tử đang uống trà cợ nhả:
- Ngươi thì không nhưng hắn thì có đấy Naraku
Naraku nhíu mày một chút sau đó bật cười, đặt tách trà xuống nhìn gã nói ý tứ:
- Làm bại tướng của hắn nên tức sao?
- Ta lần đó chi là không cẩn thận mà thôi – gã chống chế
- Nói sao thì ngươi cũng đã bại dưới tay hắn – Naraku nói với gã bằng bộ dạng rất ư là thiếu đòn
Gã hừ một tiếng. Trận chiến ngày đó chính là nỗi nhục của gã! Rõ ràng đã chuẩn bị kĩ càng rồi nhưng lại bị lời nói và bản mặt khiêu khích của hắn làm phân tâm, rồi sa vào bẫy hắn đã bày sẵn, tự mình hại mình bại trận. Từ ngày đó gã cố gắng tập luyện cho bản thân bớt nóng hơn, suy nghĩ chín chắn hơn. Naraku bên cạnh thấy vẻ mặt đăm chiêu của gã, ghé vào tai gã hít thật sâu, hét (gọi hồn có tâm ghê):
- TỈNH LẠI
Gã bị y hét cho tỉnh, bất quá lỗ tay bị tiếng hét làm cho ong ong nhất thời không nghe được cái gì (au: nar à con hét có tâm a; nar: như vậy tên kia mới tỉnh, mà tui lớn hơn bà nha, con cái gì, muốn chết hả; au ta dìm chết ngươi). Binh sĩ hình như đã quá quen với cảnh này, rất tự nhiên lấy cục bông trong tai ra. May mắn có chuẩn bị từ trước a~. Gã sau một vài phút cho tai bớt ù, quay ra áp y xuống bàn, gương mặt hắc ám nói đủ cho hai người nghe:
- Phải phạt ngươi sao đây (đề nghị dân tình bớt ảo tưởng)
Y nuốt ngụm nước bọt, lòng thầm oán sao mình lại có một ca ca hắc ám như vậy, lại còn có... mà thôi cái này ít có liên quan. Nhìn gương mặt gã gần như vậy, cơ hồ hai môi cũng sắp chạm y lắp bắp trả lời:
- Ng... ngươi muốn...ực cái.. gì?
- Ta muốn......
Ngay lúc y sắp đột quỵ vì đau tim thì tiến của cô từ ngoài lêu trại vọng tới. Bỏ y ra, gã không quên tặng y một cái lườm ý cảnh cáo y không có lần sau nữa rồi xoa đầu muội muội nhỏ (au: 170 tuổi rồi anh ơi; natsu: nó nhỏ hơn ta; au: ta không còn gì đẻ nói). Cô cười tươi nhận sự yêu thương từ ca ca, khóe mắt thấy nhị ca(Naraku) thì càng sáp vào gần đại ca hơn, hai tay còn vòng qua ôm eo đại ca, hơi nhướng mày về phía nhị ca khiêu khích. Nói thật luôn, cô là thích đại ca lâu rồi. Ai bảo đại ca hoàn hảo như vậy chứ. Không chỉ có nhan sắc mà tính cách và tài năng của đại ca cũng đủ khiến cho nữ nhân say mê(ta sẽ cho kagura gọi natsu là đại ca, naraku là nhị ca nha). Nhưng vài năm gần đây cô nhận ra nhị ca dường như đối với đại ca cũng có tình cảm quá giới hạn như cô. Từ đó cô đối với nhị ca luôn có điều đố kị ghen ghét, cũng có vài lần thử ám toán nị ca nhưng đều là đại ca không biết vô tình hữu ý thế nào mà cứu được. Tỉ như tuần trước cô có sai người bỏ thuốc độc vào bình trà của nhị ca, ai ngờ đại ca lại uống phải may mắn không chết, làm cô vừa lo vừa giận. Hôm nay định tới bắt đại ca đưa đi chơi thì bắt gặp cảnh hai người có hành vi mờ ám liền xông vào, nhìn bộ dạng ngại ngùng như nữ nhân của nhị ca càng khiến cô tức giận hơn, cố ý bày ra dáng vẻ được đại ca cưng chiều hơn cho nhị ca xem, nhìn ánh mắt hiện ra vài tia đau lòng kia làm cô thấy bản thân có chút hả hê. Còn về y, đúng là y thích.. à không, là y yêu gã. Nhìn người nình yêu thân mật với người khác như vậy ai mà không buồn chứ, cho dù đó có là muội muội của mình đi chăng nữa thì cơn ghe cũng không thể lắng xuống được, mà trong cơn ghe này còn có đau lòng hiện lên. Vội hít sâu một hơi giữ bình tĩnh lại, y lấy trong tay áo ra một cuộn giấy đặt lên bàn vội vàng rời đi. Gã lướt qua bóng lưng vội đi kia có xúc động muốn ôm lấy, nhưng lại cho là ảo giác, khôi phục vẻ mặt vốn có nghe cô nói:
- Đại ca, đưa muội đi chơi được không
Gỡ cánh tay ôm eo mình ra gã lãnh đạm trả lời(lật mặt như lật sách):
- Ta bận muội tìm Kanna chơi đi
Cô bất mãn nhưng cũng không dám nhiễu, lui ra ngoài. Vừa ra ngoài liền không ngừng rủa xả nhị ca làm đại ca mất hứng không cùng cô ra ngoài. Y đang ở kho lương hắt xì một cái rõ to, lắc đầu lẩm bẩm:
- Con nhỏ này lại bị từ chối đây mà
End chap 8
Tác giả :
baobinh