Em Yêu Nghiệt Anh Ác Ma
Chương 12: Trước tiệc hội
Nhìn dáng vẻ làm cho người ta không nhịn được đau lòng này của Lộ Tư Hiên, lòng Lộ Tiểu Lộ mềm nhĩn, cô không biết đến tột cùng làanh trai mình đã biết được những gì, đã trải qua chuyện gì, nhưng côkhông nhìn nổi dáng vẻ này của hắn.
Bởi vì anh trai, chính là anh trai.
cô cố gắng điều chỉnh lại hô hấp, chậm rãi đi tới bên cạnh Lộ Tư Hiên, nhẹ nhàng đặt tay lên vai đang run rẩy của Lộ Tư Hiên.
"anh, Tiểu Lộ không trách anh".
Nghe vậy, Lộ Tư Hiên chậm rãi ngẩng đầu lên, trong hai mắt đẹp nhỏdài của hắn là nước mắt trong suốt, làm cho khuôn mặt anh tuấn trong trẻo nhưng lạnh lùng của hắn nhiều hơn một chút mị hoặckhông nói thành lời, đôi đồng tử đen láy của hắn gắt gao nhìn chăm chú khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng thanh thoát của Lộ Tiểu Lộ.
Cuối cùng giọng nói khàn khàn của hắn không xác định hỏi: "thật sựkhông trách anh sao?"
Nhìn dáng vẻ bây giờ của Lộ Tư Hiên, Lộ Tiểu Lộ không thể nói được cảm giác hiện tại của mình là gì, chẳng qua thật sự cô không hy vọng nhìn thấy anh trai lợi hại giỏi giang trong kinh doanh hôm nay lại làm cho người ta đau lòng như vậy.
cô khẳng định gật đầu, còn muốn nói tiếp thì lại bị Lộ Tư Hiên ôm chặt vào lòng.
Đầu của cô dựa lên khuôn ngực trần trụi của hắn, cô có thể nghe được tiếng tim đập mạnh mẽ dồn dập, đột nhiên cô cảm thấy khôngcòn phản cảm như vừa rồi, trên người Lộ Tư Hiên có một loại mùi thơn thành thục gợi cảm chỉ thuộc về đàn ông, không biết vì sao, lần đầu tiên ở trong lòng anh cô lại có cảm giác an tâm, nếu như giờ phút này hắn muốn cô ôm hắn, vậy thì cứ ôm hắn đi.
Chậm rãi, cô chủ động vươn tay ôm lấy cổ hắn.
Mạnh, Lộ Tư Hiên cảm giác được trong lòng run lên, đây là em gáicủa hắn, là đứa em gái hắn nhìn lớn lên từ nhỏ, chủ động ôm mình, đây là lần đầu tiên hắn không cảm nhận được cô hoảng sợ.
hắn chậm rãi ôm chặt thân thể mềm yếu của cô, mở miệng: "Tiểu Lộ, dù thế nào em cũng sẽ thuộc về anh, anh sẽ làm em cam tâm tình nguyện ở bên cạnh anh".
nói xong hắn cúi mạnh xuống hôn lên môi cánh hoa đỏ bừng khát vọng đã lâu, dịu dàng nhưng tràn ngập tình cảm mãnh liệt.
Lộ Tiểu Lộ bị ép tiếp nhận, đột nhiên dùng sức đẩy hắn ra.
"anh, anh, anh không nên như vậy".
Lộ Tư Hiên nghe vậy con ngươi đen càng trở nên tối mịt, đột nhiênhắn nhìn cô gật nhẹ: "Được rồi, sau này không có sự cho phép, anhsẽ không chạm vào em".
"anh, anh sẽ giữ lời sao?".
"Ừ, cho tới bây giờ Lộ Tư Hiên anh nói được thì làm được".
Cuối cùng, hắn thật sự đứng lên sửa sang lại quần áo rồi đi ra ngoài. Chỉ có điều Lộ Tiểu Lộ không thể nhìn thấy trong con ngươi đen củahắn chợt lóe lên sự khôn khéo và tính kế.
Tối đen yêu mị.
Trong một gian phòng xa hoa nhất ở quán bar tên là "Hồng Tiêu", Lộ Tư Thần đang tựa vào chiếc ghế phía sau, mặt không chút thay đổi nhìn người phụ nữ yêu diễm nửa thân trần mặc quần lụa mỏng đangmúa thoát y vừa kích thích vừa nóng bỏng trước mặt hắn.
Người đàn ông có khuôn mặt tuấn mỹ cuồng dã bên cạnh đột nhiên đưa cho Lộ Tư Thần một chén rượu hồng, nhìn hắn tà khí nở nụ cười: "Sao vậy, Tư Thần có tâm sự à, hiếm khi được nhìn thấy một người phụ nữ cực phẩm như thế này, còn đang múa cho chúng xem, chúng ta hẳn là phải vui vẻ mới đúng chứ".
Nghe vậy Lộ Tư Thần chỉ lạnh nhạt quét mắt nhìn hắn một cái: "Mộ Dung Diễm, mày nói có việc gấp là bảo tao tới xem thứ này sao?"
Đột nhiên Mộ Dung Diễm cười ha hả: "Ha ha, Tư Thần à, Tư Thần, mày một chút cũng không thay đổi”.
"Giống nhau".
"Vậy mày đem vị trí Đường chủ Ảnh đường tặng cho tao đi?" Mộ Dung Diễm nhìn chăm chú theo rượu hồng trước mắt, khóe miệng xé ra một nụ cười không có bất cứ độ ấm nào.
Đột nhiên, Lộ Tư Thần đặt rượu hồng trong tay tới trước mặt hắn, vỗ vỗ lên vai hắn: "Mày muốn thì cho mày đó, hẳn là mày biết đối với những chuyện tranh đấu này tao không quan tâm, nhất là khi cái vị trí Đường chủ này không phải do tao tự nguyện, tao là anh em của mày, trước đây chúng ta không như vậy".
nói xong Lộ Tư Thần đứng dậy định ra khỏi phòng.
"Người khác không biết nhưng mày phải biết, mày cứu ông già taomột mạng, ông ta cho mày vị trí Đường chủ, vậy nhất định tao sẽdốc hết toàn lực ủng hộ mày.
Nhưng mà, nếu như mày vẫn cứ ỳ ạch không chịu tiến lên thế này, tao sẽ rất khó sử".
Cuối cùng Lộ Tư Thần dừng chân, hắn bất đắc dĩ thở dài một hơi: "Vậy mày muốn thế nào, Đường chủ vốn là mày, hôm nay tao trả lại cho mày, mày lại không muốn, Mộ Dung Diễm, mày cố ý đúngkhông?"
"Ha ha ha, là tao cố ý, Lộ Tư Thần, mày vẫn thông minh như vậy".
Lộ Tư Thần không nhịn được khóe miệng co quắp, không thèm ý đếnhắn tiếp tục đi ra ngoài cửa.
Đúng lúc này, vũ nữ kia đột nhiên chặn đường Lộ Tư Thần. Tay nhỏbé mềm mại khiêu khích vuốt ve hạ thể Lộ Tư Thần, nửa người trêngần như trần trụi quyến rũ cọ xát lên người Lộ Tư Thần, hai vú đầy đặn theo động tác cọ xát của cô dần dần hiện rõ nhũ hoa câu người.
Mà giờ phút này Lộ Tư Thần lại đang suy nghĩ, nếu như chị cũng quyến rũ mình như vậy thì nhất định rất thú vị.
Vũ nữ rất tốn tâm tư khiêu khích hắn, nhưng Lộ Tư Thần lại khônghề động đậy, cuối cùng, mặt hắn không chút thay đổi đẩy cô ra, đitới cửa.
Nhìn thấy hắn rời đi, vũ nữ sợ hãi nói với Mộ Dung Diễm: "Thiếu gia, xin lỗi, em không thể ngăn cản hắn".
Thấy tình hình này, Mộ Dung Diễm nhìn cô cười: "Tinh Tinh, em lại đây, thiếu gia không trách em".
Nghe vậy, vũ nữ gọi là Tinh Tinh có chút run rẩy đi tới chỗ Mộ Dung Diễm.
Mộ Dung Diễm kéo cô vào trong lòng, dùng ngón tay thon dài sắc tình dùng sức xoa bóp hai vú căng tròn trước ngực cô, nghe tiếng rên rỉ quyến rũ của cô, đột nhiên hắn cúi đầu tới bên tai cô nhỏgiọng nói: "Em cũng biết, Mộ Dung Diễm tôi chưa bao giờ giữ người vô dụng".
"Thiếu gia em sai rồi, cầu anh tha thứ cho em. Lần sau nhất định emsẽ làm tốt, van anh".
không để ý tới lời cầu khẩn của cô gái, hắn lấy điện thoại ra, bấmmột dãy số, giọng nói lạnh như băng cất lên: "Được rồi, các cậu có thể xử lý Tinh Tinh".
hắn cúp điện thoại, hài lòng mà nhìn thấy vũ nữ hoảng sợ mở to hai mắt, sau đó cô điên cuồng ôm lấy cánh tay Mộ Dung Diễm, liều mạng cầu xin tha thứ: "Em sai rồi, thật sự em sai rồi, van anh..."
Nhìn dáng vẻ mềm mại của cô gái xinh đẹp yêu diễm trước mắt như lê hoa mang vũ, đột nhiên Mộ Dung Diễm dịu dàng hôn lên mắt cô: "Ngoan, đừng khóc, phụ nữ khóc sẽ rất xấu, thiếu gia tôi sao có thể nhẫn tâm giết em chứ, chỉ cắt đầu lưỡi không biết tiếp khách của em thôi, ngoan".
Cuối cùng, cửa phòng được người mở ra, hai người khỏe mạnh đivào, cúi người chào Mộ Dung Diễm, rồi sau đó kéo người phụ nữ khóc đến nỗi thở không ra hơi ra ngoài.
Trong phòng nháy mắt trở lên yên tĩnh, chỉ còn lại một mình Mộ Dung Diễm, hắn cầm cốc rượu trong tay lên, cười tà ác vô cùng, Lộ Tư Thần sao, hắn có biện pháp làm hắn ta cam tâm tình nguyện trở thành phụ tá Đường chủ Ảnh đường của hắn, hắn nhớ rõ hắn ta cómột người anh trai và một người chị gái đấy.
Lộ Tiểu Lộ đứng ở trước gương, xoay trái lại xoay phải, liên tục nhíu mày.
anh trai đưa bộ lễ phục dạ hội màu đỏ trễ ngực này cho cô có phải hơi thiếu vải hay không.
cô buồn bực nhìn màu đỏ chói mắt này, và khuôn mặt xinh đẹpkhông chút tì vết mà người tạo mẫu Lộ Tư Hiên đưa tới trang điểm cho cô, cô không biết bản thân sau khi trang điểm lại xinh đẹp như vậy.
cô luôn giản dị, nhưng giờ anh trai bắt cô phải như vậy đúng là chocô một bài toán khó.
Ở phía sau, Lộ Tư Thần mở cánh cửa phòng cô ra, cô quanh ngoắt lại, thì nhìn thấy em trai mình giống như một vương tử vậy.
Tây trang màu trắng vừa người làm cho vóc dáng thon dài của hắncàng thêm hoàn mũ, nhất là màu trắng thuần khiết này càng làm nổi bật sự cao quý ưu nhã tà mị của Lộ Tư Thần, giờ đây con ngươi mị hoặc của hắn đang lẳng lặng chăm chú tiểu mỹ nhân làm người takhông thể dời ánh mắt trước mặt.
"Chị, nhất định đêm nay chị sẽ là người đẹp nhất".
Nghe vậy mặt Lộ Tiểu Lộ trong nháy mắt đỏ lên: "Được rồi, được rồi, chúng ta mau đi thôi, anh còn đang ở dưới nhà chờ chúng ta đấy”.
Mặc dù Lộ Tiểu Lộ vẫn có chút gì đó e ngại Lộ Tư Hiên, nhưng hắnnói không động vào mình, hắn nói được chắc chắn sẽ làm được.
Lúc bọn họ đi xuống dưới lầu, thì nhìn thấy bên cạnh Lộ Tư có mộtmỹ lữ tóc dài với thắt lưng yêu diễm vô cùng.
Thấy hai người đi xuống, Lộ Tư Hiên liền giới thiệu với bọn họ: "Tiểu Lộ, Tư Thần, đây là bạn gái anh Tất Tâm Khiết, mấy đứa mau tới chào chị dâu tương lai của mấy đứa đi".
Bởi vì anh trai, chính là anh trai.
cô cố gắng điều chỉnh lại hô hấp, chậm rãi đi tới bên cạnh Lộ Tư Hiên, nhẹ nhàng đặt tay lên vai đang run rẩy của Lộ Tư Hiên.
"anh, Tiểu Lộ không trách anh".
Nghe vậy, Lộ Tư Hiên chậm rãi ngẩng đầu lên, trong hai mắt đẹp nhỏdài của hắn là nước mắt trong suốt, làm cho khuôn mặt anh tuấn trong trẻo nhưng lạnh lùng của hắn nhiều hơn một chút mị hoặckhông nói thành lời, đôi đồng tử đen láy của hắn gắt gao nhìn chăm chú khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng thanh thoát của Lộ Tiểu Lộ.
Cuối cùng giọng nói khàn khàn của hắn không xác định hỏi: "thật sựkhông trách anh sao?"
Nhìn dáng vẻ bây giờ của Lộ Tư Hiên, Lộ Tiểu Lộ không thể nói được cảm giác hiện tại của mình là gì, chẳng qua thật sự cô không hy vọng nhìn thấy anh trai lợi hại giỏi giang trong kinh doanh hôm nay lại làm cho người ta đau lòng như vậy.
cô khẳng định gật đầu, còn muốn nói tiếp thì lại bị Lộ Tư Hiên ôm chặt vào lòng.
Đầu của cô dựa lên khuôn ngực trần trụi của hắn, cô có thể nghe được tiếng tim đập mạnh mẽ dồn dập, đột nhiên cô cảm thấy khôngcòn phản cảm như vừa rồi, trên người Lộ Tư Hiên có một loại mùi thơn thành thục gợi cảm chỉ thuộc về đàn ông, không biết vì sao, lần đầu tiên ở trong lòng anh cô lại có cảm giác an tâm, nếu như giờ phút này hắn muốn cô ôm hắn, vậy thì cứ ôm hắn đi.
Chậm rãi, cô chủ động vươn tay ôm lấy cổ hắn.
Mạnh, Lộ Tư Hiên cảm giác được trong lòng run lên, đây là em gáicủa hắn, là đứa em gái hắn nhìn lớn lên từ nhỏ, chủ động ôm mình, đây là lần đầu tiên hắn không cảm nhận được cô hoảng sợ.
hắn chậm rãi ôm chặt thân thể mềm yếu của cô, mở miệng: "Tiểu Lộ, dù thế nào em cũng sẽ thuộc về anh, anh sẽ làm em cam tâm tình nguyện ở bên cạnh anh".
nói xong hắn cúi mạnh xuống hôn lên môi cánh hoa đỏ bừng khát vọng đã lâu, dịu dàng nhưng tràn ngập tình cảm mãnh liệt.
Lộ Tiểu Lộ bị ép tiếp nhận, đột nhiên dùng sức đẩy hắn ra.
"anh, anh, anh không nên như vậy".
Lộ Tư Hiên nghe vậy con ngươi đen càng trở nên tối mịt, đột nhiênhắn nhìn cô gật nhẹ: "Được rồi, sau này không có sự cho phép, anhsẽ không chạm vào em".
"anh, anh sẽ giữ lời sao?".
"Ừ, cho tới bây giờ Lộ Tư Hiên anh nói được thì làm được".
Cuối cùng, hắn thật sự đứng lên sửa sang lại quần áo rồi đi ra ngoài. Chỉ có điều Lộ Tiểu Lộ không thể nhìn thấy trong con ngươi đen củahắn chợt lóe lên sự khôn khéo và tính kế.
Tối đen yêu mị.
Trong một gian phòng xa hoa nhất ở quán bar tên là "Hồng Tiêu", Lộ Tư Thần đang tựa vào chiếc ghế phía sau, mặt không chút thay đổi nhìn người phụ nữ yêu diễm nửa thân trần mặc quần lụa mỏng đangmúa thoát y vừa kích thích vừa nóng bỏng trước mặt hắn.
Người đàn ông có khuôn mặt tuấn mỹ cuồng dã bên cạnh đột nhiên đưa cho Lộ Tư Thần một chén rượu hồng, nhìn hắn tà khí nở nụ cười: "Sao vậy, Tư Thần có tâm sự à, hiếm khi được nhìn thấy một người phụ nữ cực phẩm như thế này, còn đang múa cho chúng xem, chúng ta hẳn là phải vui vẻ mới đúng chứ".
Nghe vậy Lộ Tư Thần chỉ lạnh nhạt quét mắt nhìn hắn một cái: "Mộ Dung Diễm, mày nói có việc gấp là bảo tao tới xem thứ này sao?"
Đột nhiên Mộ Dung Diễm cười ha hả: "Ha ha, Tư Thần à, Tư Thần, mày một chút cũng không thay đổi”.
"Giống nhau".
"Vậy mày đem vị trí Đường chủ Ảnh đường tặng cho tao đi?" Mộ Dung Diễm nhìn chăm chú theo rượu hồng trước mắt, khóe miệng xé ra một nụ cười không có bất cứ độ ấm nào.
Đột nhiên, Lộ Tư Thần đặt rượu hồng trong tay tới trước mặt hắn, vỗ vỗ lên vai hắn: "Mày muốn thì cho mày đó, hẳn là mày biết đối với những chuyện tranh đấu này tao không quan tâm, nhất là khi cái vị trí Đường chủ này không phải do tao tự nguyện, tao là anh em của mày, trước đây chúng ta không như vậy".
nói xong Lộ Tư Thần đứng dậy định ra khỏi phòng.
"Người khác không biết nhưng mày phải biết, mày cứu ông già taomột mạng, ông ta cho mày vị trí Đường chủ, vậy nhất định tao sẽdốc hết toàn lực ủng hộ mày.
Nhưng mà, nếu như mày vẫn cứ ỳ ạch không chịu tiến lên thế này, tao sẽ rất khó sử".
Cuối cùng Lộ Tư Thần dừng chân, hắn bất đắc dĩ thở dài một hơi: "Vậy mày muốn thế nào, Đường chủ vốn là mày, hôm nay tao trả lại cho mày, mày lại không muốn, Mộ Dung Diễm, mày cố ý đúngkhông?"
"Ha ha ha, là tao cố ý, Lộ Tư Thần, mày vẫn thông minh như vậy".
Lộ Tư Thần không nhịn được khóe miệng co quắp, không thèm ý đếnhắn tiếp tục đi ra ngoài cửa.
Đúng lúc này, vũ nữ kia đột nhiên chặn đường Lộ Tư Thần. Tay nhỏbé mềm mại khiêu khích vuốt ve hạ thể Lộ Tư Thần, nửa người trêngần như trần trụi quyến rũ cọ xát lên người Lộ Tư Thần, hai vú đầy đặn theo động tác cọ xát của cô dần dần hiện rõ nhũ hoa câu người.
Mà giờ phút này Lộ Tư Thần lại đang suy nghĩ, nếu như chị cũng quyến rũ mình như vậy thì nhất định rất thú vị.
Vũ nữ rất tốn tâm tư khiêu khích hắn, nhưng Lộ Tư Thần lại khônghề động đậy, cuối cùng, mặt hắn không chút thay đổi đẩy cô ra, đitới cửa.
Nhìn thấy hắn rời đi, vũ nữ sợ hãi nói với Mộ Dung Diễm: "Thiếu gia, xin lỗi, em không thể ngăn cản hắn".
Thấy tình hình này, Mộ Dung Diễm nhìn cô cười: "Tinh Tinh, em lại đây, thiếu gia không trách em".
Nghe vậy, vũ nữ gọi là Tinh Tinh có chút run rẩy đi tới chỗ Mộ Dung Diễm.
Mộ Dung Diễm kéo cô vào trong lòng, dùng ngón tay thon dài sắc tình dùng sức xoa bóp hai vú căng tròn trước ngực cô, nghe tiếng rên rỉ quyến rũ của cô, đột nhiên hắn cúi đầu tới bên tai cô nhỏgiọng nói: "Em cũng biết, Mộ Dung Diễm tôi chưa bao giờ giữ người vô dụng".
"Thiếu gia em sai rồi, cầu anh tha thứ cho em. Lần sau nhất định emsẽ làm tốt, van anh".
không để ý tới lời cầu khẩn của cô gái, hắn lấy điện thoại ra, bấmmột dãy số, giọng nói lạnh như băng cất lên: "Được rồi, các cậu có thể xử lý Tinh Tinh".
hắn cúp điện thoại, hài lòng mà nhìn thấy vũ nữ hoảng sợ mở to hai mắt, sau đó cô điên cuồng ôm lấy cánh tay Mộ Dung Diễm, liều mạng cầu xin tha thứ: "Em sai rồi, thật sự em sai rồi, van anh..."
Nhìn dáng vẻ mềm mại của cô gái xinh đẹp yêu diễm trước mắt như lê hoa mang vũ, đột nhiên Mộ Dung Diễm dịu dàng hôn lên mắt cô: "Ngoan, đừng khóc, phụ nữ khóc sẽ rất xấu, thiếu gia tôi sao có thể nhẫn tâm giết em chứ, chỉ cắt đầu lưỡi không biết tiếp khách của em thôi, ngoan".
Cuối cùng, cửa phòng được người mở ra, hai người khỏe mạnh đivào, cúi người chào Mộ Dung Diễm, rồi sau đó kéo người phụ nữ khóc đến nỗi thở không ra hơi ra ngoài.
Trong phòng nháy mắt trở lên yên tĩnh, chỉ còn lại một mình Mộ Dung Diễm, hắn cầm cốc rượu trong tay lên, cười tà ác vô cùng, Lộ Tư Thần sao, hắn có biện pháp làm hắn ta cam tâm tình nguyện trở thành phụ tá Đường chủ Ảnh đường của hắn, hắn nhớ rõ hắn ta cómột người anh trai và một người chị gái đấy.
Lộ Tiểu Lộ đứng ở trước gương, xoay trái lại xoay phải, liên tục nhíu mày.
anh trai đưa bộ lễ phục dạ hội màu đỏ trễ ngực này cho cô có phải hơi thiếu vải hay không.
cô buồn bực nhìn màu đỏ chói mắt này, và khuôn mặt xinh đẹpkhông chút tì vết mà người tạo mẫu Lộ Tư Hiên đưa tới trang điểm cho cô, cô không biết bản thân sau khi trang điểm lại xinh đẹp như vậy.
cô luôn giản dị, nhưng giờ anh trai bắt cô phải như vậy đúng là chocô một bài toán khó.
Ở phía sau, Lộ Tư Thần mở cánh cửa phòng cô ra, cô quanh ngoắt lại, thì nhìn thấy em trai mình giống như một vương tử vậy.
Tây trang màu trắng vừa người làm cho vóc dáng thon dài của hắncàng thêm hoàn mũ, nhất là màu trắng thuần khiết này càng làm nổi bật sự cao quý ưu nhã tà mị của Lộ Tư Thần, giờ đây con ngươi mị hoặc của hắn đang lẳng lặng chăm chú tiểu mỹ nhân làm người takhông thể dời ánh mắt trước mặt.
"Chị, nhất định đêm nay chị sẽ là người đẹp nhất".
Nghe vậy mặt Lộ Tiểu Lộ trong nháy mắt đỏ lên: "Được rồi, được rồi, chúng ta mau đi thôi, anh còn đang ở dưới nhà chờ chúng ta đấy”.
Mặc dù Lộ Tiểu Lộ vẫn có chút gì đó e ngại Lộ Tư Hiên, nhưng hắnnói không động vào mình, hắn nói được chắc chắn sẽ làm được.
Lúc bọn họ đi xuống dưới lầu, thì nhìn thấy bên cạnh Lộ Tư có mộtmỹ lữ tóc dài với thắt lưng yêu diễm vô cùng.
Thấy hai người đi xuống, Lộ Tư Hiên liền giới thiệu với bọn họ: "Tiểu Lộ, Tư Thần, đây là bạn gái anh Tất Tâm Khiết, mấy đứa mau tới chào chị dâu tương lai của mấy đứa đi".
Tác giả :
Mạc Yên