Em Tính Dễ Thương Chết Anh Hả?
Chương 84
Quả thật Kiều Thất Tịch đã nghi ngờ mình dịch sai, cậu đã dũng cảm xông lên nghĩ cách cứu trợ đối phương, không phải nên được khen là anh hùng nhỏ ư?
Tại sao lại bị con cá voi sát thủ to con này mắng là đồ ngốc chứ?!
Cậu không tin nên tạm thời không cũng không tức giận, chỉ hơi mờ mịt, ngoại trừ ngu ngốc ra thì đi thôi là ý gì nữa?
Đi đâu?
Không phải bây giờ đang bị mắc cạn à!
Cậu đẩy mạnh, hự – anh đi coi!
Kiều Thất Tịch đẩy đẩy, vậy mà thật sự đẩy được, tuy nhiên không phải do công của cậu mà là nhờ một đợt thủy triều khiến nước ào ào dâng lên, mực nước ở khu vực họ đang dừng lại bỗng cao lên.
Cá voi sát thủ ngậm báo biển bị mắc cạn thuận lợi chuyển mình, bơi về phía đại dương.
Mực nước dâng lên cũng nâng cơ thể của Kiều Thất Tịch lên, rốt cuộc bây giờ cậu mới biết tại sao con cá voi sát thủ này gọi cậu là đồ ngốc, bởi vì đối phương biết thủy triều đang lên.
Hóa ra đây chính là chiến thuật mắc cạn thần kỳ sao?
Alexander nghi ngờ liệu có phải mình đã xen vào việc của người khác hay không rồi nhanh chóng bơi về biển với đối phương.
Vào thời điểm hoàn toàn an toàn, con cá voi sát thủ to lớn ở trong mắt Kiều Thất Tịch đẹp trai đến phát sáng, oa oa oa, một anh cá voi vừa đẹp trai, hoang dã, vừa kiêu ngạo không bị gì trói buộc…
Anh trai cá voi sát thủ đẹp trai như vậy, liệu có phải là Otis không?
Alexander u mê sắc đẹp liền không biết xấu hổ bơi theo đối phương về phía bầy đàn, nơi đó có vài con cá voi đang chờ đợi.
Hiển nhiên Otis phát hiện đồ ngốc nghếch đáng yêu đang bơi theo mình, căn cứ vào trí thông kinh hắn cho ra kết luận: Con cá voi nhỏ này nhìn trúng con báo biển trong miệng mình.
Hiện tại hắn không đói bụng, theo lệ cũ thì con báo biển này sẽ thưởng cho những đồng bạn đang học tập chiến thuật để khuyến khích họ thử chiến thuật mới.
Nhưng hồi nãy con cá voi sát thủ nhỏ này nhảy ra, nghĩ cách cứu viện cho hành động của hắn, cảnh đó hình như đã lưu lại cho Otis một ấn tượng khác biệt.
Mặc dù hắn vốn không cần phải được nghĩ cách cứu viện.
Thì cũng có hứng thú kết thêm bạn mới.
Huống chi đây là một con cá voi nhỏ khác loài đến nói chuyện cũng lắp bắp.
Nhưng Otis nhớ đến chính mình, chính hắn cũng là một con cá voi sát thủ khác loài lang thang từ tận Đại Tay Dương ngàn dặm xa xôi đến đây.
“U…” Cho em nè, nghĩ tới nghĩ lui, Otis cắn chết báo biển, cứ như vì muốn thoát khỏi dây dưa của cá voi nhỏ mà nhường con báo biển cho nó.
Bị nhét vào miệng một con báo biển béo mập, Kiều Thất Tịch giật nảy mình, nhưng không phải vì kinh hãi mà là vui mừng.
“Ăng…???” Đây là cho hả? Thật không?
Alexander trừng mắt nhìn báo biển, con mắt sắp lồi ra ngoài tới nơi!
Nguyên một con báo biển nha, hạnh phúc tới quá đột ngột.
Nhưng tại sao?
Miệng Alexander ngậm báo biển, đang chuẩn bị ăn thì bỗng sững lại, mình đang làm gì thế này?
Anh trai cá voi sát thủ có nhiều đồng bạn chờ ăn cơm như vậy, thật vất vả dùng cách như tự sát bắt được báo biển, mặt mũi mình bao lớn mới dám nhận lấy con mồi của đối phương.
“U u…” Cho anh á, không đói bụng.
Con cá voi sát thủ dễ thương nhất đại dương lắc đầu trong nước, sau đó trả lại báo biển: Mau mang về cho đồng bạn của anh ăn đi!
Con báo biển sắp chết còn vùng vẫy trong miệng hắn thêm một hồi, Otis cắn thêm một phát, dù hắn thông minh thì cũng không thể hiểu nổi: Không đói bụng thì em đi theo làm gì?
Anh trai cá voi sát thủ suy nghĩ đơn giản, ngậm báo biển đi tìm đồng bạn của mình.
Kiều Thất Tịch đắc ý bơi theo, bởi vì trong lòng cậu đã có chút hi vọng, cảm giác rằng con cá voi sát thủ to lớn này rất có thể chính là bạn đời cậu tâm tâm niệm niệm.
Bé con cậu đây muốn giao lưu với đối phương.
Kích thước của cá voi sát thủ Đại Tây Dương hai mươi tuổi và cá voi sát thủ Nam Cực A bảy tuổi chêch lệch rất nhiều, một lớn một nhỏ trở lại bầy cá voi lang thang, Otis đưa đồ ăn cho đồng bạn ăn.
Nhưng các đồng bạn ngầu lòi của hắn đã để ý thấy sự tồn tại của một con cá voi khác, lập tức năm cặp mắt như quả nho lớn quét một lượt khắp người Kiều Thất Tịch.
Ồ, là một bé cá voi sát thủ Nam Cực bản địa, không phải đồng loại của chúng.
Không lớn quá trông thật đáng yêu, chỗ nên đen thì rất đen, chỗ nên trắng cũng rất trắng, vóc dáng cũng khá, cả người bóng loáng sạch sẽ, có sò vàng bám trên người, thoạt nhìn là một con cá voi được mẹ yêu thương.
Anh đại đầu đàn: Đây là ai?
Cá voi sát thủ là loài động vật rất am hiểu việc đặt câu hỏi, lòng hiếu kỳ của chúng đứng số một số hai trong số các loài động vật hải dương.
Otis: Không biết, một con cá voi sát thủ xa lạ.
Một thành viên khác: Ý đồ của nó là gì?
Là bạn hay là địch? Định làm gì?
Nếu là người do Otis dẫn về thì đương nhiên Otis phải trả lời câu hỏi, đây là những điều bọn chúng muốn biết rõ ràng.
Nếu trí thông minh của Otis cao hơn một tí thì hắn sẽ nhận ra lúc trước bầy cá voi này cũng đối xử với hắn y chang vậy.
Vây quanh hắn, một con cá voi sát thủ xa lạ, đặt ra một đống câu hỏi.
Nhưng Otis ít nói vẫn gia nhập cuộc thảo luận: Lúc tôi mắc cạn nó đã nghĩ cách cứu viện.
Cá voi sát thủ có thể dễ dàng nói ra điều này, thậm chí là rất nhiều các loài động vật hải dương cũng có thể, chúng biết cá voi lưng gù hay giúp người gặp nạn nên hay dặn dò đồng loại: Gặp nguy hiểm thì có thể nhờ cá voi lưng gù giúp đỡ.
Về sau tri thức nhỏ này hình như đã trở thành một văn hóa truyền thừa.
Kiều Thất Tịch đợi ở bên cạnh có thể hiểu được kha khá ngôn ngữ của sáu con cá voi lớn, không phải vì cậu uyên bác mà bởi vì cậu thông minh và biết cách giao tiếp.
Nhưng mà! Mấy anh trai có thể đừng trực tiếp thảo luận ngay trước mặt cậu không, thật xấu hổ.
Anh đại đầu đàn bình thường tiếc chữ như vàng, biết được thông tin đơn giản của con cá voi nhỏ lạ lẫm này rồi liền dừng việc nói chuyện lại, bọn chúng bắt đầu chia nhau con báo biển.
Cá voi sát thủ đầu đàn xé mở cơ thể báo biển, mỗi con cá voi được chia một phần.
Nhìn thịt báo biển tung bay trước mắt, Kiều Thất Tịch nhịn không nổi nữa, cậu cũng cắn một miếng…
Uuu, thật ngon miệng, hương vị giống y như trong trí nhớ, mà mình ăn một miếng này có làm chúng tức giận không?
Có không?
Alexander vừa ăn vừa quan sát mọi người, hiện giờ xung quanh cậu toàn là người lớn, đều quan tâm đến sự tồn tại của vật nhỏ cậu đây.
Cũng đúng, dù sao vừa nãy anh trai cá voi sát thủ sử dụng chiến thuật mắc cạn đầy khuyết điểm kia còn định cho cậu cả con báo biển.
Hiện tại cậu cắn một ngụm nhỏ này thì tính là gì đâu?!
Alexander hăng hái ăn một miếng.
Nhưng cậu cũng rất tò mò, không biết bầy cá voi sát thủ này thuộc loài nào, thế là thừa dịp mọi người tiến lên cắn xé báo biển, cậu liền cẩn thận quan sát.
Phát hiện ra sáu con cá voi sát thủ này đều thật to lớn và đẹp trai, năm con cá voi kia là đồng loại, còn con cá voi sử dụng chiến luật mắc cạn lại là loài khác.
Ngoại hình dáng dấp giống với mình, tuy nhiên có một chút khác biệt, Kiều Thất Tịch vò đầu, đủ loài cá voi sát thủ khác nhau, sao bọn họ lại tụ họp với nhau?
Chẳng lẽ trong vùng biển này cũng có một con cá voi sát thủ giống mình, thích đi học tập văn hóa của loài cá voi khác?
Biết rằng hiểu biết của mình về cá voi sát thủ quá ít, Kiều Thất Tịch không khỏi cảm khái, động vật hải dương thật bí ẩn, căn bản không hề đơn giản như tưởng tượng của con người.
Nghĩ đi nghĩ lại, cậu ăn thêm một miếng báo biển, sau đó phát hiện miếng mình ăn chính là miếng thịt cuối cùng.
Alexander cực kì lúng túng “ăng” một tiếng non nớt, chít chít biểu đạt: Báo biển ăn ngon quá đi, muốn ăn báo biển.
Dứt lời cậu hận không thể dùng cái đuôi che miệng mình lại, hỏng bét, bình thường nói ra quá tự nhiên, huhuhu, nũng nịu với một bầy cá voi sát thủ xa lạ, đời nào mà người ta thèm để ý đến cậu chứ?
Lúc mới gặp, bầy cá voi lang thang này đã nhận ra Kiều Thất Tịch là cá voi sát thủ khác loài, bây giờ đối phương lại mở miệng nói bằng thứ ngôn ngữ bọn chúng nghe hiểu được, khiến cả đám vô cùng nghi ngờ.
Tuy nhiên được cái là các thành viên bọn chúng đều có cùng một ví dụ, không ít cá voi nghĩ đến Otis ở trong lòng, hắn cũng là một con cá voi sát thủ khác loài.
Ngược lại thì hình như bọn chúng có hứng thú với Kiều Thất Tịch hơn, bởi vì bọn chúng chưa bao giờ gặp… Một con cá voi sát thủ ngọt ngào như thế này.
Đồng loại cá voi sát thủ của bọn chúng đều rất ít khi nói chuyện, cũng chẳng bao giờ dễ thương, dường như bẩm sinh đã không có ai có thể làm bọn chúng vừa lòng.
Sáu con cá voi sát thủ nhận được tín hiệu giống nhau: Cá voi nhỏ muốn ăn báo biển.
Nhưng biết thì biết, bọn chúng cũng không làm gì, bởi vì con cá voi sát thủ con này không phải thành viên của bầy, đằng sau đối phương là nguyên một đàn cá voi bản địa, không tới phiên bọn chúng lo.
Sáu con cá voi sát thủ ăn xong điểm tâm rồi bơi tản ra các phía.
Otis đi cuối cùng, hắn bơi chậm bởi vì bọn chúng không cần nhanh chóng lên đường.
Ở đây nhiều đồ ăn, hoàn cảnh cũng không tệ, không lâu nữa sẽ lại có một bầy cá voi sát thủ Nam Cực lớn rút khỏi nơi này, hải vực Nam Cực lớn như vậy sẽ trở thành thiên đường của bọn chúng.
“Ăng…” Anh trai đợi chút!
Kiều Thất Tịch quẫy đuôi bơi theo, tại vì cậu nghi con cá voi sát thủ rất đặc biệt này chính là Otis, bạn đời của cậu, cậu nhất định phải hỏi rõ ràng.
“Ăng ăng…” Hello, đại anh ơi, anh có bạn đời chưa?
Kiều Thất Tịch sắp xếp ngôn ngữ mãi, bây giờ có rất nhiều từ cậu không phiên dịch được, không hỏi được câu anh là Otis à? Cũng không tài nào hỏi anh còn nhớ Alexander ở thảo nguyên Châu Phi không?
Chỉ có thể đi từng bước, chầm chậm lên kế hoạch.
Nhưng đối với cá voi sát thủ, cái từ bạn đời này rất lạ lẫm, bọn nó không có bạn đời, chỉ có đồng bạn.
Cho nên chỉ có thể dùng đối tượng giao phối để hình dung, nhưng kết quả của việc hỏi như vậy là đoàn cá voi cun ngầu ở đằng trước bắt đầu thầm thì với nhau.
Đầu đàn: Cá voi sát thủ nhỏ ngưỡng mộ tên nào đó rồi.
Tên nào đó hẳn là biệt danh của Otis, sau này dùng thay cho Otis.
Anh trai ngầu B: Otis bị một con cá voi Nam Cực theo đuổi.
Tin tức bị lan truyền ra xa, trong lúc nhất thời chỗ nào trên biển hiểu được tiếng của đám cá voi lang thang chúng đều biết là một con cá voi lang thang Otis đang bị một con cá voi Nam Cực theo đuổi.
Ông trời ơi, tại sao cá voi lang thang lại bị cá voi sát thủ Nam Cực theo đuổi vậy?
Chẳng lẽ đây là tin rác?
Tuy nhiên cá voi sát thủ rất ít khi lừa người, nhất là cá voi lang thang nghiêm túc ít nói, bọn chúng khinh thường việc lừa gạt, có thể động thủ thì sẽ không dùng miệng!
Anh trai ngầu C nghiêm túc bổ sinh: Cá voi sát thủ Nam Cực trẻ tuổi, dáng dấp đáng yêu.
Kiều Thất Tịch đang câu giai ở đằng sau:!
Nếu trên lớp da bên ngoài của cậu có mạch máu thì hiện tại toàn thân đã đỏ bừng, a a theo đuổi cái gì hả?
Không phải như vậy có được không?
Cá voi Nam Cực trẻ tuổi đáng yêu giải thích cho bản thân: Không phải không phải, tò mò thôi.
Cá voi lang thang khắp đại dương có thể hiểu được: Không phải nói là cá voi sát thủ Nam Cực à? Sao nó có thể giao tiếp với nhóm ta vậy?
Giọng nói còn rất ngọt ngào.
Cá voi đương sự Otis trừng mắt nhìn, thực sự trả lời: Chưa có đối tượng giao phối.
Xác định được một nửa khác của anh cá voi sát thủ đẹp trai rồi, Kiều Thất Tịch tâm hoa nộ phóng, nhưng vấn đề cần hỏi thăm sau đó làm cậu rất xấu hổ.
Nhưng không hỏi như thế thì cậu lại không biết làm sao để xác nhận.
A a a a a, vì Otis, chỉ có thể hỏi ra lời thôi.
“Ăng ăng ăng?” Vậy anh cảm thấy thế nào?
Kiều Thất Tịch mắc cỡ chết đi được, thẹn thùng chết mất, cái đuôi cuộn lại, mà cậu còn không nói khẽ, cả đại dương đều nghe thấy cậu tán trai trắng trợn.
Thật xấu hổ.
Nhóm các anh trai cun ngầu: Lần này xác nhận được rồi, là theo đuổi.
Cá voi lang thang khắp đại dương: Là theo đuổi.
Alexander: Huhuhu! Không phải đâu!
Otis bị một con cá voi sát thủ lạ lẫm quyến rũ, im lặng một lúc, có lẽ hắn đang tổng kết lại ấn tượng của mình với con cá voi này.
“Y…” Được, rốt cuộc Otis cũng đưa ra câu trả lời, nhưng hình như đáp án lại không phải là cái mà Kiều Thất Tịch muốn.
Kiều Thất Tịch bị nghệ thuật ngôn ngữ sâu sắc của con người độc hại, tâm thủy tinh tràn đầy chờ mong lập tức vỡ đôi, trong lòng cậu nghĩ “được” ý chỉ bình thường thôi!
Nếu con cá voi sát thủ này thực sự là Otis thì cảm giác của hắn đối với cậu không thể chỉ là bình thường.
“Ăng.” Tốt quá.
Xem ra mình nhầm người rồi, Alexander thất vọng nghĩ, những cũng đúng thôi, đại dương lớn như vậy sao có thể dễ dàng gặp được thế chứ.
Thế nhưng trong lòng cá voi, được cũng nghĩ là đã chấp nhận, chấp nhận thật chứ chứ không phải dao động.
Thế nên sau khi nhận được câu trả lời như vậy, cậu vô cùng vui vẻ tiếp tục tiếp xúc với cá voi sát thủ mà mình ngưỡng mộ.
Có lẽ không lâu nữa cậu sẽ có thể đạt được ước nguyện “ngủ” với đối tượng mà mình thầm ngưỡng mộ.
Đực đực chọn nhau thì không có gì phải lo lắng như đực cái, trên cơ bản đều có thể triền miên một phen.
Thời điểm diễm ngộ chỉ trong nháy mắt.
Nhóm anh trai ngầu: À hiểu rồi.
Nơi này là một nơi huyên náo, vui tai vui mắt, việc chân thành bày tỏ tình cảm rất được hoan nghênh.
Cá voi lang thang bị ép nghe trực tiếp cũng thầm theo dõi bọn họ.
Ngay cả chính cá voi Otis cũng chấp nhận con cá voi sát thủ này tiếp tục tiếp xúc với mình.
Phương thức theo đuổi thường thấy nhất chính là kiên nhẫn theo sau lưng, tiếp theo thông qua sóng siêu âm để làm hai bên hiểu nhau sâu sắc hơn.
Đương nhiên những con cá voi sát thủ này chẳng hề quan tâm đến giao lưu tinh thần, bọn chúng chỉ coi trọng cơ thể của đối phương và sự khoái hoạt sinh ra lúc triền miên.
Một cá voi sát thủ cặn bã chân chính là thoải mái xong liền bái bai.
Kiều Thất Tịch không thèm giống ông cậu giữ liên lạc với các cậu em đẹp trai.
Kiều Thất Tịch: Có bạn x cố định cũng rất cặn bã đấy!
Dù sao cậu cũng không giống đám cá voi cặn bã kia đâu! Nếu con cá voi sát thủ đẹp trai này không phải Otis thì cậu không thèm hứng thú.
Coi như là một lần gặp gỡ mỹ lệ bất ngờ trong đại dương đi, hi vọng lần sau đối phương sử dụng chiến thuật mắc cạn nhớ cẩn thận hơn chút, tốt nhất là không bao giờ thất bại.
Đúng lúc này, cậu của Kiều Thất Tịch gọi tới: Bảo Bảo con đâu rồi? Mau về đi, chúng ta phải về nhà.
Nghe thấy tiếng gọi quen thuộc, Kiều Thất Tịch không dám chậm trễ, ăng một tiếng rồi tạm biệt sáu con cá voi sát thủ nhức đầu này: Người nhà đến tìm, bái bai mọi người, về sau có duyên gặp lại.
Nhớ kỹ âm thanh, sau này gặp lại còn nhận ra nhau.
Nhất là con cá voi sát thủ to lớn bị mình nhận lầm, Kiều Thất Tịch còn nói riêng một câu với đối phương: Sau này lên bờ bắt báo biển nhớ cẩn thận nha, gặp sau.
Cậu nói xong rồi rời đi.
Cả nhóm anh trai ngầu lòi im lặng một lúc, qua hồi lâu, con đầu đàn mở miệng nói một câu: Cá voi sát thủ Nam Cực đúng thật là con trai bảo bối của mẹ, Otis đừng buồn.
An ủi đồng bạn là hạng mục cá voi sát thủ giỏi nhất, bọn nó luôn tràn đầy tình yêu thương.
Anh trai ngầu B: Đồng loại mới là sự lựa chọn hẹn hò tốt nhất, đi thôi Otis.
Từ ngữ nói về việc xx của cá voi sát thủ khá thẳng thắn, dịch trực tiếp ra sẽ cay mắt mất, hẹn hò ở đây ý là chỉ loại hành vi kia.
Hành vi kia giữa hai con đực không thể dùng từ giao phối để diễn tả, cá voi sát thủ gọi nó là ma sát xx của nhau.
Không sai, chính là từ ma sát, bọn nó sử dụng rất thường xuyên.
Trong đại dương, có vài con cá heo cái để đạt được thỏa mãn còn ma sát trên xác rùa biển.
Rùa biển: …
Cá voi bị sò bám đầy trên người cần phải ma sát cơ thể vào đá, ừm, bọn nó rất thành tạo trong việc sử dụng và vận dụng từ ma sát này.
Anh trai ngầu C: Dáng dấp con cá voi sát thủ kia thật đáng yêu, nếu Otis có thể hẹn hò với nó, sẽ rất thích.
Hôm nay nhóm các anh trai cun ngầu đặc biệt náo nhiệt.
Có tính từ phong phú là điểm mạnh của cá voi sát thủ, chúng thể hiện cảm xúc và yêu thích của mình, đồng thời tạo ra một số từ ngữ để miêu tả đồ vật của chúng.
So với các loài động vật trong biển, chỉ cần cá voi sát thủ gặp qua thì sẽ đặt tên riêng cho chúng.
Thế nên tiếng địa phương cực kỳ nhiều, bởi vì có một nghìn Hamlet trong mắt một nghìn người*, một nghìn con cá voi sát thủ cũng sẽ có một nghìn từ để hình dung cá mập trắng khổng lồ.
*Cụm từ vốn dùng để nói về sự lý giải nghệ thuật của từng cá nhân, về việc những khán giả khác nhau sẽ lý giải câu chuyện về chàng hoàng tử Đan Mạch Hamlet như thế nào.
Anh trai ngầu D: Hẹn hò rất thích, cảm xúc đó rất thoải mái, câu này dành cho Otis, nhanh đi nếm thử đi!
Dĩ nhiên không phải anh trai ngầu lòi này nói sai mà là đang nói thẳng biệt danh.
Một đám cá voi sát thủ đáng yêu.
Anh trai ngầu D: Tôi cũng thích hẹn hò.
Sau đó nội dung nói chuyện phiếm của các anh trai A B C D E toàn là nội dung H, không thể thể dùng từ ngữ hoa mỹ để phiên dịch, chủ yếu là nói về những lần hẹn hò giao lưu, miêu tả kinh nghiệm bản thân, khái quát cảm thụ và tổng kết lại.
So sánh cá voi sát thủ ở vùng biển nào có dáng dấp xinh đẹp khiến cá nhớ mãi không quên, bình thường nhìn đẹp nhưng tự trải nghiệm cảm thì lại không thấy sướng lắm.
Chuyện này cũng phải thôi, cả một đám cá voi to lắm mồm thì sẽ mang lại hiệu quả như thế nào.
Otis, người đã làm nảy ra chủ đề im lặng một lúc lâu, không biết bởi vì hắn không có kinh nghiệm để chia sẻ hay là vì bản thân hắn không thích tham gia vào đề tài này.
Hoặc có thể hắn đang nghĩ đến cá voi sát thủ Nam Cực nho nhỏ đã rời đi kia.
Kiểu gặp nhau như thế này bọn chúng lang thang trong đại dương mấy năm nay đã gặp rất nhiều, không thiếu cá voi nhìn trúng Otis nhưng hắn luôn luôn từ chối.
Còn hôm nay Otis từ chối con cá voi nhỏ ngốc nghếch kia có lẽ là vì đối phương rất đặc biệt, vậy mà lại phấn đấu quên mình tiến lên giải cứu hắn, việc này có thể so với vạn câu tỏ tình.
Tuy nhiên hắn rất khó theo đuổi.
Bị hỏi có thích hay không cũng chỉ uể oải đáp một câu “được”.
Hắn còn đang nghĩ đến chuyện sau này của hai bên.
Nghĩ đến mức đối phương chạy luôn rồi.
Y…
Nhóm các anh trai cun ngầu bật mode lảm nhảm, thành lập nguyên một cái group chat khiến quá trình của bọn chúng bị ảnh hưởng.
Con người dùng máy bay không người lái để theo dõi cá voi sát thủ thông qua màn hình cơ bản không hề biết rằng đám cá voi đáng yêu đang nghiêm túc thảo luận chuyện 18+.
Mà không chỉ mỗi sáu con cá voi sát thủ này tham gia, thực tế có rất nhiều cá voi đồng loại đang bị động tham gia vào cuộc trò chuyện 18+ này.
Ờm, tuyên truyền văn hóa chính là như vậy đấy.
Bởi vì giữa chừng có đồng bạn gặp chuyện, rồi mọi người biết, lượng từ ngữ bèn càng lúc càng tăng.
Kiều Thất Tịch đang cố gắng bơi đến bên cậu mình, trước kia rất ít khi nghe cá voi lang thang nói chuyện trời đất, hôm nay chính bản thân cậu còn gây ra nhiều chuyện như vậy.
Cảm giác xấu hổ quá đi, lại còn là kiểu công khai nữa, cậu quẫy cái đuôi*!
*他当场表演一个脚抠别墅
Không được, đám cá voi sát thủ này có nghĩ vậy thật không?
Cứ như thể là cậu gây rối trước rồi cuối cùng vứt bỏ Otis, rõ ràng chính là đối phương không có hứng thú biết không?
Kết quả lại dám nói cậu là con trai bảo bối của mẹ?!
Bỗng nhiên công kích cá voi, đồ tố chất thấp.
Mài “súng” cái gì, đáng ghét đáng ghét đáng ghét, một đám cá voi to con háo sắc.
Alexander phỉ nhổ, cứ tưởng là cá voi sát thủ đứng đắn, hóa ra là một đám háo sắc cả thôi.
Cái tính y chang ông cậu của cậu.
Tuy nhiên nghe thấy giọng nói của con cá voi sát thủ khác loài kia ngược lại khiến cậu tò mò, con cá voi mà mình thích kia nghĩ thế nào?
Hắn, hắn có từng mài “súng” với cá voi đực khác chưa?
Kiều Thất Tịch không quan tâm, vẫn luôn chờ đợi âm thanh kia vang lên, nhưng mãi không nghe thấy.
Trở lại bên cạnh cậu, người cậu vừa mới hẹn hò thoải mái với các em trai đẹp xong thân mật hỏi cậu: Bảo bảo theo đuổi được cá lớn chưa?
Cá voi sát thủ nhỏ ra ngoài du lịch thả thính kêu ăng ăng một vòng: Đuổi được rồi, thịt báo biển ăn rất ngon.
Ông cậu: Báo… biển?
Bấy giờ Kiều Thất Tịch mới phát hiện cậu đã để lộ, không sao, ông cậu rất dễ lừa!
“Ăng.” Là cá voi đồng loại chia sẻ báo biển cho Bảo Bảo.
Ông cậu bơi vòng quanh bảo bối nhà mình, nói ra nghi ngờ: Đồng loại chúng ta không ăn báo biển.
Kiều Thất Tịch: …
Nụ cười của bé cá voi đáng yêu dần đông lại, vãi! Tại sao lại bị lật xe tới ba lần cơ chứ?!
Đáng sợ, chắc chắn là do đám cá voi sát thủ háo sắc kia sai, nói nhiều chuyện tình sắc như vậy, hại cậu mất hồn mất vía.
Hên là cậu không truy hỏi đến cùng, dẫn theo Kiều Thất Tịch bơi về nhà, trên đường đối phương còn liên lạc với đối tượng vừa hẹn hò xong.
Kiều Thất Tịch luôn tò mò rằng cậu mình phóng đãng thế này, chẳng lẽ các em trai đẹp giai trước kia của đối phương không ghen à?
Thực tế là không.
Cảm xúc ghen tuông này của cá voi sát thủ.
Không phải mỗi ngày cá voi đều suy nghĩ về chuyện kia, thời điểm cá voi sát thủ đang trong giai đoạn hiền hòa Phật hệ thì luôn yên lặng, lẳng lặng để thời gian trôi qua.
Kiều Thất Tịch nghi ngờ, thật không? Thế sao ông cậu già nhà cậu chưa từng có thời gian hiền hòa.
Mỗi ngày đều tràn đầy sức lực…
Bị dán cái nhãn con trai bảo bối của mẹ, cá voi sát thủ Nam Cực đáng yêu tâm trạng ỉu xìu trở về bên trong đàn, hình như có hơi không vui.
Có lẽ do cậu nhớ bạn đời của mình, hôm nay loại tâm tình này đột nhiên tăng lên.
Nghĩ nghĩ, Kiều Thất Tịch dùng ngôn ngữ của cá voi lang thang, liên lạc với bầy cá voi sát thủ vô tình gặp gỡ kia: Anh trai cá voi lớn ơi, em đã an toàn về đến nhà rồi.
Đây là lễ nghi cơ bản, không có ý tứ gì khác.
Âm thanh của cá voi Nam cực nhỏ non nớt ngọt lịm, mang theo chút phong tình khác lạ đến từ một con cá voi khác lạ.
Nhóm các anh trai cun ngầu mới vừa nãy còn ghét bỏ đối phương là con trai bảo bối của mẹ cùng kêu lên: Otis, hẹn hò với em ấy đi.
Tại sao lại bị con cá voi sát thủ to con này mắng là đồ ngốc chứ?!
Cậu không tin nên tạm thời không cũng không tức giận, chỉ hơi mờ mịt, ngoại trừ ngu ngốc ra thì đi thôi là ý gì nữa?
Đi đâu?
Không phải bây giờ đang bị mắc cạn à!
Cậu đẩy mạnh, hự – anh đi coi!
Kiều Thất Tịch đẩy đẩy, vậy mà thật sự đẩy được, tuy nhiên không phải do công của cậu mà là nhờ một đợt thủy triều khiến nước ào ào dâng lên, mực nước ở khu vực họ đang dừng lại bỗng cao lên.
Cá voi sát thủ ngậm báo biển bị mắc cạn thuận lợi chuyển mình, bơi về phía đại dương.
Mực nước dâng lên cũng nâng cơ thể của Kiều Thất Tịch lên, rốt cuộc bây giờ cậu mới biết tại sao con cá voi sát thủ này gọi cậu là đồ ngốc, bởi vì đối phương biết thủy triều đang lên.
Hóa ra đây chính là chiến thuật mắc cạn thần kỳ sao?
Alexander nghi ngờ liệu có phải mình đã xen vào việc của người khác hay không rồi nhanh chóng bơi về biển với đối phương.
Vào thời điểm hoàn toàn an toàn, con cá voi sát thủ to lớn ở trong mắt Kiều Thất Tịch đẹp trai đến phát sáng, oa oa oa, một anh cá voi vừa đẹp trai, hoang dã, vừa kiêu ngạo không bị gì trói buộc…
Anh trai cá voi sát thủ đẹp trai như vậy, liệu có phải là Otis không?
Alexander u mê sắc đẹp liền không biết xấu hổ bơi theo đối phương về phía bầy đàn, nơi đó có vài con cá voi đang chờ đợi.
Hiển nhiên Otis phát hiện đồ ngốc nghếch đáng yêu đang bơi theo mình, căn cứ vào trí thông kinh hắn cho ra kết luận: Con cá voi nhỏ này nhìn trúng con báo biển trong miệng mình.
Hiện tại hắn không đói bụng, theo lệ cũ thì con báo biển này sẽ thưởng cho những đồng bạn đang học tập chiến thuật để khuyến khích họ thử chiến thuật mới.
Nhưng hồi nãy con cá voi sát thủ nhỏ này nhảy ra, nghĩ cách cứu viện cho hành động của hắn, cảnh đó hình như đã lưu lại cho Otis một ấn tượng khác biệt.
Mặc dù hắn vốn không cần phải được nghĩ cách cứu viện.
Thì cũng có hứng thú kết thêm bạn mới.
Huống chi đây là một con cá voi nhỏ khác loài đến nói chuyện cũng lắp bắp.
Nhưng Otis nhớ đến chính mình, chính hắn cũng là một con cá voi sát thủ khác loài lang thang từ tận Đại Tay Dương ngàn dặm xa xôi đến đây.
“U…” Cho em nè, nghĩ tới nghĩ lui, Otis cắn chết báo biển, cứ như vì muốn thoát khỏi dây dưa của cá voi nhỏ mà nhường con báo biển cho nó.
Bị nhét vào miệng một con báo biển béo mập, Kiều Thất Tịch giật nảy mình, nhưng không phải vì kinh hãi mà là vui mừng.
“Ăng…???” Đây là cho hả? Thật không?
Alexander trừng mắt nhìn báo biển, con mắt sắp lồi ra ngoài tới nơi!
Nguyên một con báo biển nha, hạnh phúc tới quá đột ngột.
Nhưng tại sao?
Miệng Alexander ngậm báo biển, đang chuẩn bị ăn thì bỗng sững lại, mình đang làm gì thế này?
Anh trai cá voi sát thủ có nhiều đồng bạn chờ ăn cơm như vậy, thật vất vả dùng cách như tự sát bắt được báo biển, mặt mũi mình bao lớn mới dám nhận lấy con mồi của đối phương.
“U u…” Cho anh á, không đói bụng.
Con cá voi sát thủ dễ thương nhất đại dương lắc đầu trong nước, sau đó trả lại báo biển: Mau mang về cho đồng bạn của anh ăn đi!
Con báo biển sắp chết còn vùng vẫy trong miệng hắn thêm một hồi, Otis cắn thêm một phát, dù hắn thông minh thì cũng không thể hiểu nổi: Không đói bụng thì em đi theo làm gì?
Anh trai cá voi sát thủ suy nghĩ đơn giản, ngậm báo biển đi tìm đồng bạn của mình.
Kiều Thất Tịch đắc ý bơi theo, bởi vì trong lòng cậu đã có chút hi vọng, cảm giác rằng con cá voi sát thủ to lớn này rất có thể chính là bạn đời cậu tâm tâm niệm niệm.
Bé con cậu đây muốn giao lưu với đối phương.
Kích thước của cá voi sát thủ Đại Tây Dương hai mươi tuổi và cá voi sát thủ Nam Cực A bảy tuổi chêch lệch rất nhiều, một lớn một nhỏ trở lại bầy cá voi lang thang, Otis đưa đồ ăn cho đồng bạn ăn.
Nhưng các đồng bạn ngầu lòi của hắn đã để ý thấy sự tồn tại của một con cá voi khác, lập tức năm cặp mắt như quả nho lớn quét một lượt khắp người Kiều Thất Tịch.
Ồ, là một bé cá voi sát thủ Nam Cực bản địa, không phải đồng loại của chúng.
Không lớn quá trông thật đáng yêu, chỗ nên đen thì rất đen, chỗ nên trắng cũng rất trắng, vóc dáng cũng khá, cả người bóng loáng sạch sẽ, có sò vàng bám trên người, thoạt nhìn là một con cá voi được mẹ yêu thương.
Anh đại đầu đàn: Đây là ai?
Cá voi sát thủ là loài động vật rất am hiểu việc đặt câu hỏi, lòng hiếu kỳ của chúng đứng số một số hai trong số các loài động vật hải dương.
Otis: Không biết, một con cá voi sát thủ xa lạ.
Một thành viên khác: Ý đồ của nó là gì?
Là bạn hay là địch? Định làm gì?
Nếu là người do Otis dẫn về thì đương nhiên Otis phải trả lời câu hỏi, đây là những điều bọn chúng muốn biết rõ ràng.
Nếu trí thông minh của Otis cao hơn một tí thì hắn sẽ nhận ra lúc trước bầy cá voi này cũng đối xử với hắn y chang vậy.
Vây quanh hắn, một con cá voi sát thủ xa lạ, đặt ra một đống câu hỏi.
Nhưng Otis ít nói vẫn gia nhập cuộc thảo luận: Lúc tôi mắc cạn nó đã nghĩ cách cứu viện.
Cá voi sát thủ có thể dễ dàng nói ra điều này, thậm chí là rất nhiều các loài động vật hải dương cũng có thể, chúng biết cá voi lưng gù hay giúp người gặp nạn nên hay dặn dò đồng loại: Gặp nguy hiểm thì có thể nhờ cá voi lưng gù giúp đỡ.
Về sau tri thức nhỏ này hình như đã trở thành một văn hóa truyền thừa.
Kiều Thất Tịch đợi ở bên cạnh có thể hiểu được kha khá ngôn ngữ của sáu con cá voi lớn, không phải vì cậu uyên bác mà bởi vì cậu thông minh và biết cách giao tiếp.
Nhưng mà! Mấy anh trai có thể đừng trực tiếp thảo luận ngay trước mặt cậu không, thật xấu hổ.
Anh đại đầu đàn bình thường tiếc chữ như vàng, biết được thông tin đơn giản của con cá voi nhỏ lạ lẫm này rồi liền dừng việc nói chuyện lại, bọn chúng bắt đầu chia nhau con báo biển.
Cá voi sát thủ đầu đàn xé mở cơ thể báo biển, mỗi con cá voi được chia một phần.
Nhìn thịt báo biển tung bay trước mắt, Kiều Thất Tịch nhịn không nổi nữa, cậu cũng cắn một miếng…
Uuu, thật ngon miệng, hương vị giống y như trong trí nhớ, mà mình ăn một miếng này có làm chúng tức giận không?
Có không?
Alexander vừa ăn vừa quan sát mọi người, hiện giờ xung quanh cậu toàn là người lớn, đều quan tâm đến sự tồn tại của vật nhỏ cậu đây.
Cũng đúng, dù sao vừa nãy anh trai cá voi sát thủ sử dụng chiến thuật mắc cạn đầy khuyết điểm kia còn định cho cậu cả con báo biển.
Hiện tại cậu cắn một ngụm nhỏ này thì tính là gì đâu?!
Alexander hăng hái ăn một miếng.
Nhưng cậu cũng rất tò mò, không biết bầy cá voi sát thủ này thuộc loài nào, thế là thừa dịp mọi người tiến lên cắn xé báo biển, cậu liền cẩn thận quan sát.
Phát hiện ra sáu con cá voi sát thủ này đều thật to lớn và đẹp trai, năm con cá voi kia là đồng loại, còn con cá voi sử dụng chiến luật mắc cạn lại là loài khác.
Ngoại hình dáng dấp giống với mình, tuy nhiên có một chút khác biệt, Kiều Thất Tịch vò đầu, đủ loài cá voi sát thủ khác nhau, sao bọn họ lại tụ họp với nhau?
Chẳng lẽ trong vùng biển này cũng có một con cá voi sát thủ giống mình, thích đi học tập văn hóa của loài cá voi khác?
Biết rằng hiểu biết của mình về cá voi sát thủ quá ít, Kiều Thất Tịch không khỏi cảm khái, động vật hải dương thật bí ẩn, căn bản không hề đơn giản như tưởng tượng của con người.
Nghĩ đi nghĩ lại, cậu ăn thêm một miếng báo biển, sau đó phát hiện miếng mình ăn chính là miếng thịt cuối cùng.
Alexander cực kì lúng túng “ăng” một tiếng non nớt, chít chít biểu đạt: Báo biển ăn ngon quá đi, muốn ăn báo biển.
Dứt lời cậu hận không thể dùng cái đuôi che miệng mình lại, hỏng bét, bình thường nói ra quá tự nhiên, huhuhu, nũng nịu với một bầy cá voi sát thủ xa lạ, đời nào mà người ta thèm để ý đến cậu chứ?
Lúc mới gặp, bầy cá voi lang thang này đã nhận ra Kiều Thất Tịch là cá voi sát thủ khác loài, bây giờ đối phương lại mở miệng nói bằng thứ ngôn ngữ bọn chúng nghe hiểu được, khiến cả đám vô cùng nghi ngờ.
Tuy nhiên được cái là các thành viên bọn chúng đều có cùng một ví dụ, không ít cá voi nghĩ đến Otis ở trong lòng, hắn cũng là một con cá voi sát thủ khác loài.
Ngược lại thì hình như bọn chúng có hứng thú với Kiều Thất Tịch hơn, bởi vì bọn chúng chưa bao giờ gặp… Một con cá voi sát thủ ngọt ngào như thế này.
Đồng loại cá voi sát thủ của bọn chúng đều rất ít khi nói chuyện, cũng chẳng bao giờ dễ thương, dường như bẩm sinh đã không có ai có thể làm bọn chúng vừa lòng.
Sáu con cá voi sát thủ nhận được tín hiệu giống nhau: Cá voi nhỏ muốn ăn báo biển.
Nhưng biết thì biết, bọn chúng cũng không làm gì, bởi vì con cá voi sát thủ con này không phải thành viên của bầy, đằng sau đối phương là nguyên một đàn cá voi bản địa, không tới phiên bọn chúng lo.
Sáu con cá voi sát thủ ăn xong điểm tâm rồi bơi tản ra các phía.
Otis đi cuối cùng, hắn bơi chậm bởi vì bọn chúng không cần nhanh chóng lên đường.
Ở đây nhiều đồ ăn, hoàn cảnh cũng không tệ, không lâu nữa sẽ lại có một bầy cá voi sát thủ Nam Cực lớn rút khỏi nơi này, hải vực Nam Cực lớn như vậy sẽ trở thành thiên đường của bọn chúng.
“Ăng…” Anh trai đợi chút!
Kiều Thất Tịch quẫy đuôi bơi theo, tại vì cậu nghi con cá voi sát thủ rất đặc biệt này chính là Otis, bạn đời của cậu, cậu nhất định phải hỏi rõ ràng.
“Ăng ăng…” Hello, đại anh ơi, anh có bạn đời chưa?
Kiều Thất Tịch sắp xếp ngôn ngữ mãi, bây giờ có rất nhiều từ cậu không phiên dịch được, không hỏi được câu anh là Otis à? Cũng không tài nào hỏi anh còn nhớ Alexander ở thảo nguyên Châu Phi không?
Chỉ có thể đi từng bước, chầm chậm lên kế hoạch.
Nhưng đối với cá voi sát thủ, cái từ bạn đời này rất lạ lẫm, bọn nó không có bạn đời, chỉ có đồng bạn.
Cho nên chỉ có thể dùng đối tượng giao phối để hình dung, nhưng kết quả của việc hỏi như vậy là đoàn cá voi cun ngầu ở đằng trước bắt đầu thầm thì với nhau.
Đầu đàn: Cá voi sát thủ nhỏ ngưỡng mộ tên nào đó rồi.
Tên nào đó hẳn là biệt danh của Otis, sau này dùng thay cho Otis.
Anh trai ngầu B: Otis bị một con cá voi Nam Cực theo đuổi.
Tin tức bị lan truyền ra xa, trong lúc nhất thời chỗ nào trên biển hiểu được tiếng của đám cá voi lang thang chúng đều biết là một con cá voi lang thang Otis đang bị một con cá voi Nam Cực theo đuổi.
Ông trời ơi, tại sao cá voi lang thang lại bị cá voi sát thủ Nam Cực theo đuổi vậy?
Chẳng lẽ đây là tin rác?
Tuy nhiên cá voi sát thủ rất ít khi lừa người, nhất là cá voi lang thang nghiêm túc ít nói, bọn chúng khinh thường việc lừa gạt, có thể động thủ thì sẽ không dùng miệng!
Anh trai ngầu C nghiêm túc bổ sinh: Cá voi sát thủ Nam Cực trẻ tuổi, dáng dấp đáng yêu.
Kiều Thất Tịch đang câu giai ở đằng sau:!
Nếu trên lớp da bên ngoài của cậu có mạch máu thì hiện tại toàn thân đã đỏ bừng, a a theo đuổi cái gì hả?
Không phải như vậy có được không?
Cá voi Nam Cực trẻ tuổi đáng yêu giải thích cho bản thân: Không phải không phải, tò mò thôi.
Cá voi lang thang khắp đại dương có thể hiểu được: Không phải nói là cá voi sát thủ Nam Cực à? Sao nó có thể giao tiếp với nhóm ta vậy?
Giọng nói còn rất ngọt ngào.
Cá voi đương sự Otis trừng mắt nhìn, thực sự trả lời: Chưa có đối tượng giao phối.
Xác định được một nửa khác của anh cá voi sát thủ đẹp trai rồi, Kiều Thất Tịch tâm hoa nộ phóng, nhưng vấn đề cần hỏi thăm sau đó làm cậu rất xấu hổ.
Nhưng không hỏi như thế thì cậu lại không biết làm sao để xác nhận.
A a a a a, vì Otis, chỉ có thể hỏi ra lời thôi.
“Ăng ăng ăng?” Vậy anh cảm thấy thế nào?
Kiều Thất Tịch mắc cỡ chết đi được, thẹn thùng chết mất, cái đuôi cuộn lại, mà cậu còn không nói khẽ, cả đại dương đều nghe thấy cậu tán trai trắng trợn.
Thật xấu hổ.
Nhóm các anh trai cun ngầu: Lần này xác nhận được rồi, là theo đuổi.
Cá voi lang thang khắp đại dương: Là theo đuổi.
Alexander: Huhuhu! Không phải đâu!
Otis bị một con cá voi sát thủ lạ lẫm quyến rũ, im lặng một lúc, có lẽ hắn đang tổng kết lại ấn tượng của mình với con cá voi này.
“Y…” Được, rốt cuộc Otis cũng đưa ra câu trả lời, nhưng hình như đáp án lại không phải là cái mà Kiều Thất Tịch muốn.
Kiều Thất Tịch bị nghệ thuật ngôn ngữ sâu sắc của con người độc hại, tâm thủy tinh tràn đầy chờ mong lập tức vỡ đôi, trong lòng cậu nghĩ “được” ý chỉ bình thường thôi!
Nếu con cá voi sát thủ này thực sự là Otis thì cảm giác của hắn đối với cậu không thể chỉ là bình thường.
“Ăng.” Tốt quá.
Xem ra mình nhầm người rồi, Alexander thất vọng nghĩ, những cũng đúng thôi, đại dương lớn như vậy sao có thể dễ dàng gặp được thế chứ.
Thế nhưng trong lòng cá voi, được cũng nghĩ là đã chấp nhận, chấp nhận thật chứ chứ không phải dao động.
Thế nên sau khi nhận được câu trả lời như vậy, cậu vô cùng vui vẻ tiếp tục tiếp xúc với cá voi sát thủ mà mình ngưỡng mộ.
Có lẽ không lâu nữa cậu sẽ có thể đạt được ước nguyện “ngủ” với đối tượng mà mình thầm ngưỡng mộ.
Đực đực chọn nhau thì không có gì phải lo lắng như đực cái, trên cơ bản đều có thể triền miên một phen.
Thời điểm diễm ngộ chỉ trong nháy mắt.
Nhóm anh trai ngầu: À hiểu rồi.
Nơi này là một nơi huyên náo, vui tai vui mắt, việc chân thành bày tỏ tình cảm rất được hoan nghênh.
Cá voi lang thang bị ép nghe trực tiếp cũng thầm theo dõi bọn họ.
Ngay cả chính cá voi Otis cũng chấp nhận con cá voi sát thủ này tiếp tục tiếp xúc với mình.
Phương thức theo đuổi thường thấy nhất chính là kiên nhẫn theo sau lưng, tiếp theo thông qua sóng siêu âm để làm hai bên hiểu nhau sâu sắc hơn.
Đương nhiên những con cá voi sát thủ này chẳng hề quan tâm đến giao lưu tinh thần, bọn chúng chỉ coi trọng cơ thể của đối phương và sự khoái hoạt sinh ra lúc triền miên.
Một cá voi sát thủ cặn bã chân chính là thoải mái xong liền bái bai.
Kiều Thất Tịch không thèm giống ông cậu giữ liên lạc với các cậu em đẹp trai.
Kiều Thất Tịch: Có bạn x cố định cũng rất cặn bã đấy!
Dù sao cậu cũng không giống đám cá voi cặn bã kia đâu! Nếu con cá voi sát thủ đẹp trai này không phải Otis thì cậu không thèm hứng thú.
Coi như là một lần gặp gỡ mỹ lệ bất ngờ trong đại dương đi, hi vọng lần sau đối phương sử dụng chiến thuật mắc cạn nhớ cẩn thận hơn chút, tốt nhất là không bao giờ thất bại.
Đúng lúc này, cậu của Kiều Thất Tịch gọi tới: Bảo Bảo con đâu rồi? Mau về đi, chúng ta phải về nhà.
Nghe thấy tiếng gọi quen thuộc, Kiều Thất Tịch không dám chậm trễ, ăng một tiếng rồi tạm biệt sáu con cá voi sát thủ nhức đầu này: Người nhà đến tìm, bái bai mọi người, về sau có duyên gặp lại.
Nhớ kỹ âm thanh, sau này gặp lại còn nhận ra nhau.
Nhất là con cá voi sát thủ to lớn bị mình nhận lầm, Kiều Thất Tịch còn nói riêng một câu với đối phương: Sau này lên bờ bắt báo biển nhớ cẩn thận nha, gặp sau.
Cậu nói xong rồi rời đi.
Cả nhóm anh trai ngầu lòi im lặng một lúc, qua hồi lâu, con đầu đàn mở miệng nói một câu: Cá voi sát thủ Nam Cực đúng thật là con trai bảo bối của mẹ, Otis đừng buồn.
An ủi đồng bạn là hạng mục cá voi sát thủ giỏi nhất, bọn nó luôn tràn đầy tình yêu thương.
Anh trai ngầu B: Đồng loại mới là sự lựa chọn hẹn hò tốt nhất, đi thôi Otis.
Từ ngữ nói về việc xx của cá voi sát thủ khá thẳng thắn, dịch trực tiếp ra sẽ cay mắt mất, hẹn hò ở đây ý là chỉ loại hành vi kia.
Hành vi kia giữa hai con đực không thể dùng từ giao phối để diễn tả, cá voi sát thủ gọi nó là ma sát xx của nhau.
Không sai, chính là từ ma sát, bọn nó sử dụng rất thường xuyên.
Trong đại dương, có vài con cá heo cái để đạt được thỏa mãn còn ma sát trên xác rùa biển.
Rùa biển: …
Cá voi bị sò bám đầy trên người cần phải ma sát cơ thể vào đá, ừm, bọn nó rất thành tạo trong việc sử dụng và vận dụng từ ma sát này.
Anh trai ngầu C: Dáng dấp con cá voi sát thủ kia thật đáng yêu, nếu Otis có thể hẹn hò với nó, sẽ rất thích.
Hôm nay nhóm các anh trai cun ngầu đặc biệt náo nhiệt.
Có tính từ phong phú là điểm mạnh của cá voi sát thủ, chúng thể hiện cảm xúc và yêu thích của mình, đồng thời tạo ra một số từ ngữ để miêu tả đồ vật của chúng.
So với các loài động vật trong biển, chỉ cần cá voi sát thủ gặp qua thì sẽ đặt tên riêng cho chúng.
Thế nên tiếng địa phương cực kỳ nhiều, bởi vì có một nghìn Hamlet trong mắt một nghìn người*, một nghìn con cá voi sát thủ cũng sẽ có một nghìn từ để hình dung cá mập trắng khổng lồ.
*Cụm từ vốn dùng để nói về sự lý giải nghệ thuật của từng cá nhân, về việc những khán giả khác nhau sẽ lý giải câu chuyện về chàng hoàng tử Đan Mạch Hamlet như thế nào.
Anh trai ngầu D: Hẹn hò rất thích, cảm xúc đó rất thoải mái, câu này dành cho Otis, nhanh đi nếm thử đi!
Dĩ nhiên không phải anh trai ngầu lòi này nói sai mà là đang nói thẳng biệt danh.
Một đám cá voi sát thủ đáng yêu.
Anh trai ngầu D: Tôi cũng thích hẹn hò.
Sau đó nội dung nói chuyện phiếm của các anh trai A B C D E toàn là nội dung H, không thể thể dùng từ ngữ hoa mỹ để phiên dịch, chủ yếu là nói về những lần hẹn hò giao lưu, miêu tả kinh nghiệm bản thân, khái quát cảm thụ và tổng kết lại.
So sánh cá voi sát thủ ở vùng biển nào có dáng dấp xinh đẹp khiến cá nhớ mãi không quên, bình thường nhìn đẹp nhưng tự trải nghiệm cảm thì lại không thấy sướng lắm.
Chuyện này cũng phải thôi, cả một đám cá voi to lắm mồm thì sẽ mang lại hiệu quả như thế nào.
Otis, người đã làm nảy ra chủ đề im lặng một lúc lâu, không biết bởi vì hắn không có kinh nghiệm để chia sẻ hay là vì bản thân hắn không thích tham gia vào đề tài này.
Hoặc có thể hắn đang nghĩ đến cá voi sát thủ Nam Cực nho nhỏ đã rời đi kia.
Kiểu gặp nhau như thế này bọn chúng lang thang trong đại dương mấy năm nay đã gặp rất nhiều, không thiếu cá voi nhìn trúng Otis nhưng hắn luôn luôn từ chối.
Còn hôm nay Otis từ chối con cá voi nhỏ ngốc nghếch kia có lẽ là vì đối phương rất đặc biệt, vậy mà lại phấn đấu quên mình tiến lên giải cứu hắn, việc này có thể so với vạn câu tỏ tình.
Tuy nhiên hắn rất khó theo đuổi.
Bị hỏi có thích hay không cũng chỉ uể oải đáp một câu “được”.
Hắn còn đang nghĩ đến chuyện sau này của hai bên.
Nghĩ đến mức đối phương chạy luôn rồi.
Y…
Nhóm các anh trai cun ngầu bật mode lảm nhảm, thành lập nguyên một cái group chat khiến quá trình của bọn chúng bị ảnh hưởng.
Con người dùng máy bay không người lái để theo dõi cá voi sát thủ thông qua màn hình cơ bản không hề biết rằng đám cá voi đáng yêu đang nghiêm túc thảo luận chuyện 18+.
Mà không chỉ mỗi sáu con cá voi sát thủ này tham gia, thực tế có rất nhiều cá voi đồng loại đang bị động tham gia vào cuộc trò chuyện 18+ này.
Ờm, tuyên truyền văn hóa chính là như vậy đấy.
Bởi vì giữa chừng có đồng bạn gặp chuyện, rồi mọi người biết, lượng từ ngữ bèn càng lúc càng tăng.
Kiều Thất Tịch đang cố gắng bơi đến bên cậu mình, trước kia rất ít khi nghe cá voi lang thang nói chuyện trời đất, hôm nay chính bản thân cậu còn gây ra nhiều chuyện như vậy.
Cảm giác xấu hổ quá đi, lại còn là kiểu công khai nữa, cậu quẫy cái đuôi*!
*他当场表演一个脚抠别墅
Không được, đám cá voi sát thủ này có nghĩ vậy thật không?
Cứ như thể là cậu gây rối trước rồi cuối cùng vứt bỏ Otis, rõ ràng chính là đối phương không có hứng thú biết không?
Kết quả lại dám nói cậu là con trai bảo bối của mẹ?!
Bỗng nhiên công kích cá voi, đồ tố chất thấp.
Mài “súng” cái gì, đáng ghét đáng ghét đáng ghét, một đám cá voi to con háo sắc.
Alexander phỉ nhổ, cứ tưởng là cá voi sát thủ đứng đắn, hóa ra là một đám háo sắc cả thôi.
Cái tính y chang ông cậu của cậu.
Tuy nhiên nghe thấy giọng nói của con cá voi sát thủ khác loài kia ngược lại khiến cậu tò mò, con cá voi mà mình thích kia nghĩ thế nào?
Hắn, hắn có từng mài “súng” với cá voi đực khác chưa?
Kiều Thất Tịch không quan tâm, vẫn luôn chờ đợi âm thanh kia vang lên, nhưng mãi không nghe thấy.
Trở lại bên cạnh cậu, người cậu vừa mới hẹn hò thoải mái với các em trai đẹp xong thân mật hỏi cậu: Bảo bảo theo đuổi được cá lớn chưa?
Cá voi sát thủ nhỏ ra ngoài du lịch thả thính kêu ăng ăng một vòng: Đuổi được rồi, thịt báo biển ăn rất ngon.
Ông cậu: Báo… biển?
Bấy giờ Kiều Thất Tịch mới phát hiện cậu đã để lộ, không sao, ông cậu rất dễ lừa!
“Ăng.” Là cá voi đồng loại chia sẻ báo biển cho Bảo Bảo.
Ông cậu bơi vòng quanh bảo bối nhà mình, nói ra nghi ngờ: Đồng loại chúng ta không ăn báo biển.
Kiều Thất Tịch: …
Nụ cười của bé cá voi đáng yêu dần đông lại, vãi! Tại sao lại bị lật xe tới ba lần cơ chứ?!
Đáng sợ, chắc chắn là do đám cá voi sát thủ háo sắc kia sai, nói nhiều chuyện tình sắc như vậy, hại cậu mất hồn mất vía.
Hên là cậu không truy hỏi đến cùng, dẫn theo Kiều Thất Tịch bơi về nhà, trên đường đối phương còn liên lạc với đối tượng vừa hẹn hò xong.
Kiều Thất Tịch luôn tò mò rằng cậu mình phóng đãng thế này, chẳng lẽ các em trai đẹp giai trước kia của đối phương không ghen à?
Thực tế là không.
Cảm xúc ghen tuông này của cá voi sát thủ.
Không phải mỗi ngày cá voi đều suy nghĩ về chuyện kia, thời điểm cá voi sát thủ đang trong giai đoạn hiền hòa Phật hệ thì luôn yên lặng, lẳng lặng để thời gian trôi qua.
Kiều Thất Tịch nghi ngờ, thật không? Thế sao ông cậu già nhà cậu chưa từng có thời gian hiền hòa.
Mỗi ngày đều tràn đầy sức lực…
Bị dán cái nhãn con trai bảo bối của mẹ, cá voi sát thủ Nam Cực đáng yêu tâm trạng ỉu xìu trở về bên trong đàn, hình như có hơi không vui.
Có lẽ do cậu nhớ bạn đời của mình, hôm nay loại tâm tình này đột nhiên tăng lên.
Nghĩ nghĩ, Kiều Thất Tịch dùng ngôn ngữ của cá voi lang thang, liên lạc với bầy cá voi sát thủ vô tình gặp gỡ kia: Anh trai cá voi lớn ơi, em đã an toàn về đến nhà rồi.
Đây là lễ nghi cơ bản, không có ý tứ gì khác.
Âm thanh của cá voi Nam cực nhỏ non nớt ngọt lịm, mang theo chút phong tình khác lạ đến từ một con cá voi khác lạ.
Nhóm các anh trai cun ngầu mới vừa nãy còn ghét bỏ đối phương là con trai bảo bối của mẹ cùng kêu lên: Otis, hẹn hò với em ấy đi.
Tác giả :
Mạc Như Quy