Em Nghĩ Có Thể Thoát Khỏi Tay Tôi Sao!!?
Chương 27: Mặt dày
Mấy phút sau. Lại vẫn là anh chàng phục vụ đó, tay cầm một chiếc bánh gato to tướng được phủ một lớp socola lên, trang trí nhìn rất công phu và điêu nghệ. Tay kia cầm khay đựng 1 chai rượu và 1 ly nước cam.
- Mời mọi người! - Anh chàng kia mang đồ đặt xuống rồi mỉm cười nói
- Cảm ơn a!! - Nguyệt đưa tay vừa đỡ đồ vừa nói cảm ơn.
- Này Phong, sao mày gọi lắm đồ vậy mày? - BH tế nhị quay ra chỗ hắn hỏi nhỏ
- Haizz...Vợ tao kêu đó. - Hắn ko thôi tỏ vẻ chán nản
- Khiếp, bé Nguyệt ăn lắm đến vậy ư? - BH kinh người
- Mày ko biết đó thôi. Trước khi bọn mày đến, cổ đã ăn hết đĩa tôm hùm nướng.
- Oạch... - BH cạn lời
Kết thúc cuộc hội thoại nhàm chán này, cậu và hắn quay ra thấy mọi người chả ai nói ai câu nào, mắt thì cứ liếc liếc đưa tình với những món ăn phong phú ở trên bàn. Hắn chợt cười.
- Mời mọi người cứ tự nhiên ăn nhé! - Bây giờ, hắn mới chịu lên tiếng làm Nguyệt từ nãy đến giờ cứ nhắm mãi em tôm hùm bây giờ đã được ăn. Nhưng ai ngờ...
" Cạch" những chiếc đũa chạm vào nhau gây ra tiếng động ko hề nhẹ.
Nó nhìn mọi người, nhìn đôi đũa thì thấy những vị chủ nhân của chiếc đũa này không ai khác là chồng nó, cô, nhỏ, Bạch Hi còn có cả Anh Nhi nữa. Kì này những 5 người tranh giành nhau một con tôm to nhất. Ai cũng không chịu nhường ai, ở dưới thì cứ đẩy qua đẩy lại con tôm, trên thì phóng điện tích bằng mắt.
- Ấy hai bạn, tao nhỏ con nhất lên được ăn nhé! - Nguyệt cười xuề xoà
- Ko đc. - Cả cô và nhỏ cùng lên tiếng
- Vậy các em nhường chị đi, chị là người lớn nhất ở đây nên đc ăn mà. - Nhi
- Mày mà lớn nhất á? Cho nhìn lại đê. Tôi mới là người lớn nhất. - BH ko vừa lên tiếng
- Ta là người đc ăn chứ. - Hắn giờ mới chịu lên tiếng
.......
Những người phục vụ nhìn cũng thấy 5 người họ như sinh vật lạ.
( Tg: Haiz... tội nghiệp em tôm quá!!! / Tôm: Hu... hu... em có tội tình gì đâu mà các anh chị lại tranh nhau như thế chứ? * khóc ròng*)
Bảo ngồi đó từ nãy đến giờ chỉ nhấm nháp ly rượu, ko đoái hoái gì đến nhưng trong cuộc vui này có bảo bối của anh nên đành phải ra tay thôi.
" Cạch" Vâng con tôm đã từ ở dưới bay như siêu nhân đến thẳng chiếc đĩa của Bảo. Mọi người trố mắt nhìn nhau, ko nói lên lời. Quay ngoắt 360 độ sang nhìn kẻ đã cướp đi đời em tôm.
Bảo coi như ko thấy vẫn từ tốn lột vỏ, cắt thành miếng nhỏ con tôm ra. đc một lúc, đem đĩa tôm đã đc cắt kia đổi sang đĩa cho Mai Anh.
Mai Anh hơi shock nhưng cũng mỉm cười đón nhận lấy đĩa tôm từ tay anh. Vẫn vẻ mặt lạnh lùng đó khiến ai cũng sợ nhưng thực chất trong lòng anh đang vui vì cô cười với anh.
4 người còn lại oán hận, trừng mắt nhìn hai con người mặt dày kia. Lại còn tình tứ cắt tôm cho nhau khiến mọi người oán hận họ.
- Mời mọi người! - Anh chàng kia mang đồ đặt xuống rồi mỉm cười nói
- Cảm ơn a!! - Nguyệt đưa tay vừa đỡ đồ vừa nói cảm ơn.
- Này Phong, sao mày gọi lắm đồ vậy mày? - BH tế nhị quay ra chỗ hắn hỏi nhỏ
- Haizz...Vợ tao kêu đó. - Hắn ko thôi tỏ vẻ chán nản
- Khiếp, bé Nguyệt ăn lắm đến vậy ư? - BH kinh người
- Mày ko biết đó thôi. Trước khi bọn mày đến, cổ đã ăn hết đĩa tôm hùm nướng.
- Oạch... - BH cạn lời
Kết thúc cuộc hội thoại nhàm chán này, cậu và hắn quay ra thấy mọi người chả ai nói ai câu nào, mắt thì cứ liếc liếc đưa tình với những món ăn phong phú ở trên bàn. Hắn chợt cười.
- Mời mọi người cứ tự nhiên ăn nhé! - Bây giờ, hắn mới chịu lên tiếng làm Nguyệt từ nãy đến giờ cứ nhắm mãi em tôm hùm bây giờ đã được ăn. Nhưng ai ngờ...
" Cạch" những chiếc đũa chạm vào nhau gây ra tiếng động ko hề nhẹ.
Nó nhìn mọi người, nhìn đôi đũa thì thấy những vị chủ nhân của chiếc đũa này không ai khác là chồng nó, cô, nhỏ, Bạch Hi còn có cả Anh Nhi nữa. Kì này những 5 người tranh giành nhau một con tôm to nhất. Ai cũng không chịu nhường ai, ở dưới thì cứ đẩy qua đẩy lại con tôm, trên thì phóng điện tích bằng mắt.
- Ấy hai bạn, tao nhỏ con nhất lên được ăn nhé! - Nguyệt cười xuề xoà
- Ko đc. - Cả cô và nhỏ cùng lên tiếng
- Vậy các em nhường chị đi, chị là người lớn nhất ở đây nên đc ăn mà. - Nhi
- Mày mà lớn nhất á? Cho nhìn lại đê. Tôi mới là người lớn nhất. - BH ko vừa lên tiếng
- Ta là người đc ăn chứ. - Hắn giờ mới chịu lên tiếng
.......
Những người phục vụ nhìn cũng thấy 5 người họ như sinh vật lạ.
( Tg: Haiz... tội nghiệp em tôm quá!!! / Tôm: Hu... hu... em có tội tình gì đâu mà các anh chị lại tranh nhau như thế chứ? * khóc ròng*)
Bảo ngồi đó từ nãy đến giờ chỉ nhấm nháp ly rượu, ko đoái hoái gì đến nhưng trong cuộc vui này có bảo bối của anh nên đành phải ra tay thôi.
" Cạch" Vâng con tôm đã từ ở dưới bay như siêu nhân đến thẳng chiếc đĩa của Bảo. Mọi người trố mắt nhìn nhau, ko nói lên lời. Quay ngoắt 360 độ sang nhìn kẻ đã cướp đi đời em tôm.
Bảo coi như ko thấy vẫn từ tốn lột vỏ, cắt thành miếng nhỏ con tôm ra. đc một lúc, đem đĩa tôm đã đc cắt kia đổi sang đĩa cho Mai Anh.
Mai Anh hơi shock nhưng cũng mỉm cười đón nhận lấy đĩa tôm từ tay anh. Vẫn vẻ mặt lạnh lùng đó khiến ai cũng sợ nhưng thực chất trong lòng anh đang vui vì cô cười với anh.
4 người còn lại oán hận, trừng mắt nhìn hai con người mặt dày kia. Lại còn tình tứ cắt tôm cho nhau khiến mọi người oán hận họ.
Tác giả :
Tiểu Phong