Em Là Nhà
Chương 129
Thứ hai đầu tuần anh có buổi họp quan trọng trên Viện Toán, chỉ mấy tiếng thôi mà cứ dặn đi dặn lại ý.
-“Khổ quá chồng yên tâm đi, vợ ngủ một giấc là chồng về chứ gì? Nhà thì năm sáu người giúp việc anh lo cái gì.”
-“Ừ…”
Ừ đấy mà quyến luyễn mãi mới chịu rời. Mình mệt nên miên man ngủ tiếp, không lâu sau đó có người lay, tưởng chồng nên vẫn rúc đầu trong chăn, chỉ lười lười nói.
-“Xong sớm vậy à anh?”
-“Anh ót gì, con khốn nạn dậy mau.”
Nghe tiếng quát liền giật mình tỉnh giấc, phát hoảng luôn, cả con Vi và mẹ chồng nó đang nhìn mình đầy hằn học.
-“Con hồ ly dám dụ dỗ con trai bà…”
-“Nguyệt ạ, mày lúc nào cũng tỏ vẻ ta đây chính trực, không ngờ mày lại làm cái trò bỉ ổi đấy.”
-“Còn nằm đấy à, mau dậy.”
-“Mày biết đợi một hôm cả nhà đi vắng khó như nào không? Tao nhịn sắp điên rồi, hôm nay nhất định cho mày biết lễ độ cái con giật chồng chó má này…”
Hai người ấy, một mẹ một con vừa lôi vừa kéo, đập vào mặt mình đoạn video trời ơi đất hỡi của thằng chồng nó thác loạn với gái.
-“Mày xem việc tốt mày làm đi…”
-“Điên à, liên quan gì, tôi mệt lắm mời hai vị về cho.”
-“Còn chối nữa à, ngực to mông nở như này chỉ có con đ.. nhà mày thôi, xem đi, đến kiểu tóc cũng giống, tay còn có chữ Trung kìa, không mày thì còn con méo nào?”
Phát điên với con dở này mất, mình liếc lại màn hình, con kia nhìn không rõ mặt nhưng đúng là khá giống mình, giống từ chi tiết xăm hình nữa, chả nhẽ có đứa chơi đểu?
-“Mày tỉnh lại đi, ngu nó vừa thôi, tao có thần kinh đâu mà dây vào thằng chồng khốn nạn của mày? Chưa rõ mặt rõ mũi mày đã kết luận là tao hả? Xăm này thì đi chỗ nào chả xăm được?”
-“Cái loại vô học nhà mày mà dám chửi con trai bà hả? Nó đường hoàng chính trực, chẳng qua bị hồ ly mày dụ dỗ thôi…”
Vãi thật.
Tự dưng đang yên đang lành cẩu huyết đíu chịu được.
-“Nói đi, đứa nhỏ này là con anh An phải không?”
-“Mày dở hơi à?”
-“Tao biết rồi, ông Trung là gay, chính con Mai tiết lộ với tao. Thảo nào, ông ấy lại cưới một con thấp kém như mày, hoá ra chỉ là vở kịch che mắt thiên hạ, có phải mày thoả thuận với lão rồi không? Mày vào nhà tao để trả thù?”
Mịa kiếp, lại là con cờ hó Mai, mình đã biết nó không tha cho mình dễ dàng mà, đíu ngờ được nó hèn đến mức này!
Cả cái con Vi nữa, ngu như bò đội nón, bị xỏ mũi như một con chó mà cũng không phân biệt được. Mình máu nóng dồn hết lên đỉnh đầu mà gọi người giúp việc không được, thân cô thế cô nên vẫn phải cố nén xuống.
-“Bình tĩnh đi, có gì đợi chồng tao về nói chuyện.”
Mình đang định với điện thoại gọi cho anh thì nó đã ném một phát vào cửa vỡ tan, con này điên rồi, cả bà mẹ chồng của nó nữa, không khác hai con cẩu lên cơn là mấy.
Cả cuộc đời mình, mới chỉ xem đánh ghen qua phim ảnh hoặc mấy cái video trên mạng thôi.
Thực sự, không thể ngờ được có ngày chính mình là người trong cuộc.
Cùng là phụ nữ với nhau, cớ sao ác độc?
-“Cái thứ vô học nhà mày mà dám mang thai con bà hả?”
-“Đừng hi vọng sinh đứa nhỏ này ra, đã là chồng của tao thì không bao giờ được phép có con ngoài giá thú mày hiểu không?”
-“Có trách chỉ trách mày lẳng lơ thôi…”
Từ xưa, với những kẻ khốn nạn, chẳng bao giờ mình xuống nước trước.
Bây giờ vì con, bất chấp sĩ diện mở lời năn nỉ. Nhưng đúng là với những con cẩu, không làm sao mà nói chuyện được.
Một ngày xưa kia, khi nó nguy kịch mình đã gọi xe cấp cứu giúp.
Đổi lại ngày hôm nay, hai mẹ con nhà nó đẩy mình ngã lộn từ trên giường xuống đất rồi vội vàng bỏ chạy.
Phía dưới máu chảy ngày một nhiều, xương cốt mình tưởng chừng nát vụn, cả người đau đến chết đi sống lại. Đứa nhỏ này, mình và anh đã mong mỏi yêu thương đến nhường nào, trải qua bao nhiêu gian khổ mới giữ được tới giờ.
Vậy mà…
Mãi mãi, mãi mãi không sao quên được lúc ấy, cái cảm giác đau đớn tuyệt vọng tái tê, như trăm ngàn mũi tên cứ lần lượt, lần lượt xuyên thẳng vào tim.
-“Khổ quá chồng yên tâm đi, vợ ngủ một giấc là chồng về chứ gì? Nhà thì năm sáu người giúp việc anh lo cái gì.”
-“Ừ…”
Ừ đấy mà quyến luyễn mãi mới chịu rời. Mình mệt nên miên man ngủ tiếp, không lâu sau đó có người lay, tưởng chồng nên vẫn rúc đầu trong chăn, chỉ lười lười nói.
-“Xong sớm vậy à anh?”
-“Anh ót gì, con khốn nạn dậy mau.”
Nghe tiếng quát liền giật mình tỉnh giấc, phát hoảng luôn, cả con Vi và mẹ chồng nó đang nhìn mình đầy hằn học.
-“Con hồ ly dám dụ dỗ con trai bà…”
-“Nguyệt ạ, mày lúc nào cũng tỏ vẻ ta đây chính trực, không ngờ mày lại làm cái trò bỉ ổi đấy.”
-“Còn nằm đấy à, mau dậy.”
-“Mày biết đợi một hôm cả nhà đi vắng khó như nào không? Tao nhịn sắp điên rồi, hôm nay nhất định cho mày biết lễ độ cái con giật chồng chó má này…”
Hai người ấy, một mẹ một con vừa lôi vừa kéo, đập vào mặt mình đoạn video trời ơi đất hỡi của thằng chồng nó thác loạn với gái.
-“Mày xem việc tốt mày làm đi…”
-“Điên à, liên quan gì, tôi mệt lắm mời hai vị về cho.”
-“Còn chối nữa à, ngực to mông nở như này chỉ có con đ.. nhà mày thôi, xem đi, đến kiểu tóc cũng giống, tay còn có chữ Trung kìa, không mày thì còn con méo nào?”
Phát điên với con dở này mất, mình liếc lại màn hình, con kia nhìn không rõ mặt nhưng đúng là khá giống mình, giống từ chi tiết xăm hình nữa, chả nhẽ có đứa chơi đểu?
-“Mày tỉnh lại đi, ngu nó vừa thôi, tao có thần kinh đâu mà dây vào thằng chồng khốn nạn của mày? Chưa rõ mặt rõ mũi mày đã kết luận là tao hả? Xăm này thì đi chỗ nào chả xăm được?”
-“Cái loại vô học nhà mày mà dám chửi con trai bà hả? Nó đường hoàng chính trực, chẳng qua bị hồ ly mày dụ dỗ thôi…”
Vãi thật.
Tự dưng đang yên đang lành cẩu huyết đíu chịu được.
-“Nói đi, đứa nhỏ này là con anh An phải không?”
-“Mày dở hơi à?”
-“Tao biết rồi, ông Trung là gay, chính con Mai tiết lộ với tao. Thảo nào, ông ấy lại cưới một con thấp kém như mày, hoá ra chỉ là vở kịch che mắt thiên hạ, có phải mày thoả thuận với lão rồi không? Mày vào nhà tao để trả thù?”
Mịa kiếp, lại là con cờ hó Mai, mình đã biết nó không tha cho mình dễ dàng mà, đíu ngờ được nó hèn đến mức này!
Cả cái con Vi nữa, ngu như bò đội nón, bị xỏ mũi như một con chó mà cũng không phân biệt được. Mình máu nóng dồn hết lên đỉnh đầu mà gọi người giúp việc không được, thân cô thế cô nên vẫn phải cố nén xuống.
-“Bình tĩnh đi, có gì đợi chồng tao về nói chuyện.”
Mình đang định với điện thoại gọi cho anh thì nó đã ném một phát vào cửa vỡ tan, con này điên rồi, cả bà mẹ chồng của nó nữa, không khác hai con cẩu lên cơn là mấy.
Cả cuộc đời mình, mới chỉ xem đánh ghen qua phim ảnh hoặc mấy cái video trên mạng thôi.
Thực sự, không thể ngờ được có ngày chính mình là người trong cuộc.
Cùng là phụ nữ với nhau, cớ sao ác độc?
-“Cái thứ vô học nhà mày mà dám mang thai con bà hả?”
-“Đừng hi vọng sinh đứa nhỏ này ra, đã là chồng của tao thì không bao giờ được phép có con ngoài giá thú mày hiểu không?”
-“Có trách chỉ trách mày lẳng lơ thôi…”
Từ xưa, với những kẻ khốn nạn, chẳng bao giờ mình xuống nước trước.
Bây giờ vì con, bất chấp sĩ diện mở lời năn nỉ. Nhưng đúng là với những con cẩu, không làm sao mà nói chuyện được.
Một ngày xưa kia, khi nó nguy kịch mình đã gọi xe cấp cứu giúp.
Đổi lại ngày hôm nay, hai mẹ con nhà nó đẩy mình ngã lộn từ trên giường xuống đất rồi vội vàng bỏ chạy.
Phía dưới máu chảy ngày một nhiều, xương cốt mình tưởng chừng nát vụn, cả người đau đến chết đi sống lại. Đứa nhỏ này, mình và anh đã mong mỏi yêu thương đến nhường nào, trải qua bao nhiêu gian khổ mới giữ được tới giờ.
Vậy mà…
Mãi mãi, mãi mãi không sao quên được lúc ấy, cái cảm giác đau đớn tuyệt vọng tái tê, như trăm ngàn mũi tên cứ lần lượt, lần lượt xuyên thẳng vào tim.
Tác giả :
Lan Rùa