Em Là Người Của Tôi
Chương 12 Yến tiệc
Hân Nghi không về phòng khách sạn mà Lisa đã đặt trước do công việc quá nhiều và buổi tiệc bất ngờ khiến Hân Nghi không kịp chuẩn bị kĩ lưỡng và Lisa phải ở lại nước giải quyết công việc của công ty hiện nay nên không thể đi theo cô, Hân Nghi đến là vừa kịp lúc nên cô đã xuống máy bay và thay đổ luôn ở phòng thay đồ của sân bay, Hân Nghi mặc một chiếc váy màu đen tuyền ôm sát cơ thể vốn dĩ thân hình mảnh khảnh nên cô luôn chọn những bộ váy ôm sát và xòe ra dạng đuôi cá, hôm nay tuy thời gian có hạn nhưng Hân Nghi vẫn không quên sự quan trọng của buổi tiệc đây là buổi tiệc xã giao của các vị quan chức chính phủ cấp cao toàn thế giới diễn ra ở đất nước vạn người mê là nước C cũng là đất nước nắm trong tay quyền chi phối và điều tiết chính trị và mọi hoạt động của các nước. Hân Nghi trang điểm sơ lại vì khi trên máy bay cô đã trang điểm xong xuôi bây giờ chỉ cần dậm nhẹ và mặc váy là xong.
~Tòa nhà SMA
Đó là nơi diễn ra buổi tiệc cũng như nơi nghỉ ngơi của những người tham gia, đây là một sự kiện cấp cao nên chỉ có khoảng 150 người tham gia vì được chọn là gương mặt đại diện nữ doanh nhân trẻ thành đạt nước A kiêm hãng thời trang độc quyền cho chính phủ nước A năm nay nên sự có mặt của Hân Nghi cũng rất bình thường nhưng do dáng vẻ quyến rũ gương mặt đẹp sắc sảo nên thu hút ánh mắt của đông đúc mọi người khiến các cô gái đi cùng những vị quan chức kia tức giận mà muốn cắn xé chết Hân Nghi nhưng khi thấy ánh mắt của đám đàn ông kia cô chỉ cười xã giao mà không hề để tâm và tiếp tục tham gia buổi tiệc.
Rawn Vị Phó Chủ tịch nước D vốn là một người háo sắc nay gặp nữ nhân xinh đẹp khó lòng kiềm chế không ngừng nuốt nước bọt, Hân Nghi do đang lay hoay nói chuyện cùng đám người nước B mà không để ý có ánh mắt sắt bén của Rawn nhìn cô từ khi bước vào, khi tạm biệt do thái độ hòa nhã thân thiện cởi mở chia sẻ khiến anh chàng Cao Lâm thích thú mà xin phép được ôm hôn một cái xã giao Hân Nghi không quan trọng cô từ cái ngày bị hãm hiếp kia đã trở nên vô cảm với việc ôm hôn và xem nó như một phương tiện xã giao mà cuộc sống ngày càng phát triển nên cô cũng phải thích nghi cũng là điều bình thường, Cao Lâm thấy Hân Nghi không có ý từ chối mà cười vui vẻ đồng ý khiến anh ta mạnh dạng hơn mà ôm lấy Hân Nghi và đặt lên má cô một nụ hôn không quên nói vào tai Hân Nghi lời tán thưởng :
Hân Nghi cười dịu dàng vỗ vào lưng anh nói cảm ơn rồi hai người cũng nhanh chóng trở lại bình thường Hân Nghi chào tạm biệt rồi bỏ đi sau đó.
Đi đến dãy ghế dài dành thì cánh tay cô bị một người nào đó giữ lại, Hân Nghi nhanh chóng xoay người lại nhìn theo cánh tay kia, thì ra là... Hân Nghi nở nụ cười cất giọng dịu dàng lên tiếng hỏi:
-Ngài Rawn có gì ư?
Ông ta không nói muốn gì mà trực tiếp dùng lực ôm Hân Nghi vào lòng, tay phải giữ chặc em tay trái du ngoạn sờ qua sờ lại tấm lưng trần lộ liễu của Hân Nghi, cô biết ông ta là người thế nào nên không thèm chấp nhất nhưng không dừng lại ở đấy ông ta còn lần xuống chiếc mông vểnh lên tròn trịa say đắm lòng người mà bóp mạnh, Hân Nghi nheo mắt nhìn ông ta lên tiếng hỏi lại:
-Đây là chốn đông người và quan khách cấp cao xin ngài có chừng mực.
-Thế thì đi chỗ khác nhé!
Ông ta nói xong lôi Hân Nghi đi đến cửa thang máy, do sức lực khỏe mạnh và to lớn của ông ta nên Hân Nghi không thể chống đối mà cũng không thể làm gì ở đây được nếu chuyện gì xảy ra với ông ta chắc hẳn cô sẽ không mấy thuận lợi mà tiếp tục phát triển, khi vào thang máy chỉ có hai người họ mà lại không có camera giám xác ông ta liền một tay ỷ thế chiếc váy xẻ cao ngay dưới mông và xòe ra thuận lợi ông ta đưa tay vào xâm nhập, một tay phía trên bóp nhào nặng cặp ngực tròn trịa Hân Nghi hơi ưỡn nhẹ người trước hành động của ông ta, không nói không rằng Rawn buông tay đang bóp mông vểnh ra mà ôm eo nhỏ môi áp lên hôn Hân Nghi, khi ông ta hôn cảm giác có thứ gì đó đang chảy vào như là một viên kẹo rất nhỏ đi theo đó do nụ hôn gấp gáp nên cô không thể suy nghĩ nhiều mà nuốt nước bọt thuận thế không biết mà nuốt viên thuốc kíƈɦ ɖụƈ vào người.
*ting* tiếng thang máy mở ra Rawn nhanh chóng ôm người đẹp đi về phòng của mình, thật nhanh không tới 1 phút nói đúng là chừng 3s để viên thuốc bắt đầu tác dụng. Hân Nghi cảm thấy người hơi ngưa ngứa và nóng ran như nghìn ngọn lửa đang thiêu đốt khiến đầu óc theo đó cũng quay cuồng dần mất ý thức phân biệt được gì, Rawn thấy thế hài lòng mà cười gian sảo hôn lên gương mặt nhỏ nhắn của Hân Nghi giang xảo nói:
-Bảo bối chờ anh về phòng sẽ cưng chiều em.
Hân Nghi uốn nhẹ người cọ cặp ngực đẩy đà lên người Rawn chiếc miệng bé chưa gì mà đã rên khẽ "ừm".
Vừa đến phòng Rawn nhanh chóng đưa thẻ lên mở cửa, đóng cửa không đợi được nữa mà ép Hân Nghi đè lên cánh cửa, áp mặt lên cặp người trắng nõn không ngừng cọ sát.