Em Cứ Chạy, Tôi Đuổi Theo
Chương 56
"Bảo bối, đi ăn cơm thôi." Tưởng Từ Hi ngồi xuống bên giường véo nhẹ má phúng phính của người nào đó.
"Mệt, không đi." Diệp Bối Nhi xoay người đưa lưng về phía anh, cô nhích người về phía mép giường nhằm cách anh càng xa càng tốt.
Tưởng Từ Hi cười dịu dàng nhìn cừu nhỏ giận dỗi, anh nhích người lại gần Diệp Bối Nhi, sau đó đưa tay ôm cô ngồi dậy rồi đặt cô ngồi trên chân mình, "Bé con giận ông xã sao? Hửm?" Anh lấy hai ôm lấy gương mặt đang giận dỗi nào đó.
"Ai là bé con chứ?" Cừu nhỏ bĩu môi, nhìn nhìn gương mặt đẹp trai kia. Hừ! Đúng là yêu nghiệp mà, nhìn gần như vậy da mặt vẫn không thấy lỗ chân lông nào, da mặt rất láng mịn, còn đẹp hơn cả da mặt của cô.
"Em là bé con, là bé con của anh." Tưởng Từ Hi buồn cười nhìn Diệp Bối Nhi làm nũng. Aizzz, sao mà đáng yêu vậy nè!
"Bảo bối, ngoan, đi ăn cơm, được không?"
"Em muốn ăn kem." Cừu nhỏ hai tay ôm lấy eo ếch của anh, nhỏ giọng nói.
"Ăn cơm xong mới được ăn kem. Biết không? Hửm?" Tưởng Từ Hi nhéo nhéo má Diệp Bối Nhi, xúc cảm thật tốt.
Cừu nhỏ bĩu môi nhìn ông xã nhà mình, "Được rồi."
Ông xã của người nào đó cười dịu dàng nhìn bảo bối trong ngực mình, "Ăn xong cơm, ông xã liền dẫn bảo bối đi chơi được không?" Tưởng Từ Hi bế ngang Diệp Bối Nhi rời khỏi giường đi ra ngoài phòng khách, anh đặt cô ngồi trong lòng mình, rồi với tay lấy điện thoại gọi cho nhân viên khách sạn đặt món, "Bảo bối muốn ăn cái gì?"
"Mì xá xíu...."
"Cho nhiều nhiều hành phi nữa đúng không?" Tưởng Từ Hi cúi đầu nói với cừu nhỏ trong ngực mình.
"Ông xã hiểu em nhất." Diệp Bối Nhi cong mắt cười, cô ôm lấy Tưởng Từ Hi hôn một "chụt" một cái thật kêu trên má anh.
"Chỉ như vậy?" Tưởng Từ Hi cười gian, không biết lúc nào tay anh đã luồn vào váy cừu nhỏ vuốt ve đùi cô.
Diệp Bối Nhi cảm thấy có gì đó không ổn, cô vừa tức vừa thẹn đẩy cái tay liên tục vuốt ve đùi mình ra, cô trừng mắt nhìn anh, tức giạn nói, "Cái đồ háo sắc này. Bỏ tay ra!!!!"
Tưởng Từ Hi không những không bỏ tay ra mà còn thuận tiện kéo quần lót Diệp Bối Nhi xuống, cừu nhỏ nhanh tay nắm lại quần nhỏ, "Buông tay!!!"
Hai người cứ giằng co qua lại, cuối cùng Diệp Bối Nhi không nhịn được nữa liền cúi người cắn lên tay cái người xấu xa nào đó.
"Bảo bối nhả ra..." Tưởng Từ Hi buồn cười nhìn cô, răng cô cọ chỉ cắn nhẹ lên cánh tay anh, cảm giác như kiến cắn vậy. Tưởng Từ Hi buông tay khỏi quần nhỏ của cô, anh nhịn không được cười lớn.
"Ngoan, ông xã chọc em thôi." Tưởng Từ Hi mặc lại quần nhỏ cho cừu nhỏ đàng hoàng
Một lát sau, Diệp Bối Nhi mới há miệng buông cánh tay Tưởng Từ Hi ra, cô liếc anh một cái, rồi giận dỗi đứng dậy đi về phòng ngủ, cô đóng cửa "rầm" một tiếng thật lớn. Tưởng Từ Hi nhìn về phía cánh cửa đã đóng chặt, anh bất đắc dĩ cưng chiều lắc đầu.
===================
•Tác giả: mặt dày, biến thái....
"Mệt, không đi." Diệp Bối Nhi xoay người đưa lưng về phía anh, cô nhích người về phía mép giường nhằm cách anh càng xa càng tốt.
Tưởng Từ Hi cười dịu dàng nhìn cừu nhỏ giận dỗi, anh nhích người lại gần Diệp Bối Nhi, sau đó đưa tay ôm cô ngồi dậy rồi đặt cô ngồi trên chân mình, "Bé con giận ông xã sao? Hửm?" Anh lấy hai ôm lấy gương mặt đang giận dỗi nào đó.
"Ai là bé con chứ?" Cừu nhỏ bĩu môi, nhìn nhìn gương mặt đẹp trai kia. Hừ! Đúng là yêu nghiệp mà, nhìn gần như vậy da mặt vẫn không thấy lỗ chân lông nào, da mặt rất láng mịn, còn đẹp hơn cả da mặt của cô.
"Em là bé con, là bé con của anh." Tưởng Từ Hi buồn cười nhìn Diệp Bối Nhi làm nũng. Aizzz, sao mà đáng yêu vậy nè!
"Bảo bối, ngoan, đi ăn cơm, được không?"
"Em muốn ăn kem." Cừu nhỏ hai tay ôm lấy eo ếch của anh, nhỏ giọng nói.
"Ăn cơm xong mới được ăn kem. Biết không? Hửm?" Tưởng Từ Hi nhéo nhéo má Diệp Bối Nhi, xúc cảm thật tốt.
Cừu nhỏ bĩu môi nhìn ông xã nhà mình, "Được rồi."
Ông xã của người nào đó cười dịu dàng nhìn bảo bối trong ngực mình, "Ăn xong cơm, ông xã liền dẫn bảo bối đi chơi được không?" Tưởng Từ Hi bế ngang Diệp Bối Nhi rời khỏi giường đi ra ngoài phòng khách, anh đặt cô ngồi trong lòng mình, rồi với tay lấy điện thoại gọi cho nhân viên khách sạn đặt món, "Bảo bối muốn ăn cái gì?"
"Mì xá xíu...."
"Cho nhiều nhiều hành phi nữa đúng không?" Tưởng Từ Hi cúi đầu nói với cừu nhỏ trong ngực mình.
"Ông xã hiểu em nhất." Diệp Bối Nhi cong mắt cười, cô ôm lấy Tưởng Từ Hi hôn một "chụt" một cái thật kêu trên má anh.
"Chỉ như vậy?" Tưởng Từ Hi cười gian, không biết lúc nào tay anh đã luồn vào váy cừu nhỏ vuốt ve đùi cô.
Diệp Bối Nhi cảm thấy có gì đó không ổn, cô vừa tức vừa thẹn đẩy cái tay liên tục vuốt ve đùi mình ra, cô trừng mắt nhìn anh, tức giạn nói, "Cái đồ háo sắc này. Bỏ tay ra!!!!"
Tưởng Từ Hi không những không bỏ tay ra mà còn thuận tiện kéo quần lót Diệp Bối Nhi xuống, cừu nhỏ nhanh tay nắm lại quần nhỏ, "Buông tay!!!"
Hai người cứ giằng co qua lại, cuối cùng Diệp Bối Nhi không nhịn được nữa liền cúi người cắn lên tay cái người xấu xa nào đó.
"Bảo bối nhả ra..." Tưởng Từ Hi buồn cười nhìn cô, răng cô cọ chỉ cắn nhẹ lên cánh tay anh, cảm giác như kiến cắn vậy. Tưởng Từ Hi buông tay khỏi quần nhỏ của cô, anh nhịn không được cười lớn.
"Ngoan, ông xã chọc em thôi." Tưởng Từ Hi mặc lại quần nhỏ cho cừu nhỏ đàng hoàng
Một lát sau, Diệp Bối Nhi mới há miệng buông cánh tay Tưởng Từ Hi ra, cô liếc anh một cái, rồi giận dỗi đứng dậy đi về phòng ngủ, cô đóng cửa "rầm" một tiếng thật lớn. Tưởng Từ Hi nhìn về phía cánh cửa đã đóng chặt, anh bất đắc dĩ cưng chiều lắc đầu.
===================
•Tác giả: mặt dày, biến thái....
Tác giả :
Tử Ân