Em Cứ Chạy, Tôi Đuổi Theo
Chương 28: Tuyên bố quan trọng
Vốn vẫn cho rằng nhân sinh lẽ đời là vậy.
Trái tim bình lặng cự tuyệt những đợt sóng triều.
Dù đã cắt ngàn lần mà tơ tình vẫn không dứt.
Trăm lần ngàn lượt vây quanh lấy anh.
Có người hỏi anh rằng rốt cuộc anh yêu em ở điểm nào??
Đã bao năm trôi qua nhưng anh sẽ không bao giờ quên.
Nụ cười của em còn đẹp hơn cả làn gió xuân.
Những người chưa gặp em làm sao có thể hiểu được.
Là quỷ đưa đường ma dẫn lối.
Là tiền duyên từ kiếp trước
Cho dù giờ đây tất cả đã không còn quan trọng.
Nếu như em có thể đáp lại lòng anh.
Là an bài của vận mệnh.
Là trò đùa của trái tim em.
Cho dù giờ đây tất cả đã không còn quan trọng.
Anh vẫn nguyện cùng em đi tới chân trời góc bể.
Dù cho tuổi tác vẫn luôn bám đuổi.
Dù cho tình yêu khiến người ta đau đớn.
Dù cho tương lai vẫn còn là một ẩn số.
Giờ đây nói câu tạm biệt có phải là quá sớm chăng?????
-鬼迷心窍- Châu Hoa Kiện-
=•=•=•=•=•=•=•=•=•=•=•=•
Tưởng Từ Hi đưa tay nhìn đồng hồ, 2h30 chiều.
Ừm, còn sớm, mắt thấy mĩ nhân trong lòng, Tưởng Từ Hi ôm Diệp Bối Nhi đi về phía giường kingsize cùng cô ngủ trưa.
♪───O(≧∇≦)O────♪
Hai tiếng trôi qua. Hiện tại 4h30 chiều.
Tưởng Từ Hi đã tỉnh, anh nghiêng người nhìn chằm chằm Diệp Bối Nhi, anh lại lấy tay chọc chọc gương mặt đang ngủ say như chết của Diệp Bối Nhi. Hình như dạo gần đây anh có một "thú vui tao nhã" hễ khi nhìn cô, y như rằng sẽ đưa tay véo hoặc chọc chọc gò má Diệp Bối Nhi. Vị đại boss này rất thích cái cảm giác ngón tay tiếp xúc với da mặt nhẵn nhụi của cô.
***( Tác giả: Ờ. Thú vui tao nhã...
Trái tim bình lặng cự tuyệt những đợt sóng triều.
Dù đã cắt ngàn lần mà tơ tình vẫn không dứt.
Trăm lần ngàn lượt vây quanh lấy anh.
Có người hỏi anh rằng rốt cuộc anh yêu em ở điểm nào??
Đã bao năm trôi qua nhưng anh sẽ không bao giờ quên.
Nụ cười của em còn đẹp hơn cả làn gió xuân.
Những người chưa gặp em làm sao có thể hiểu được.
Là quỷ đưa đường ma dẫn lối.
Là tiền duyên từ kiếp trước
Cho dù giờ đây tất cả đã không còn quan trọng.
Nếu như em có thể đáp lại lòng anh.
Là an bài của vận mệnh.
Là trò đùa của trái tim em.
Cho dù giờ đây tất cả đã không còn quan trọng.
Anh vẫn nguyện cùng em đi tới chân trời góc bể.
Dù cho tuổi tác vẫn luôn bám đuổi.
Dù cho tình yêu khiến người ta đau đớn.
Dù cho tương lai vẫn còn là một ẩn số.
Giờ đây nói câu tạm biệt có phải là quá sớm chăng?????
-鬼迷心窍- Châu Hoa Kiện-
=•=•=•=•=•=•=•=•=•=•=•=•
Tưởng Từ Hi đưa tay nhìn đồng hồ, 2h30 chiều.
Ừm, còn sớm, mắt thấy mĩ nhân trong lòng, Tưởng Từ Hi ôm Diệp Bối Nhi đi về phía giường kingsize cùng cô ngủ trưa.
♪───O(≧∇≦)O────♪
Hai tiếng trôi qua. Hiện tại 4h30 chiều.
Tưởng Từ Hi đã tỉnh, anh nghiêng người nhìn chằm chằm Diệp Bối Nhi, anh lại lấy tay chọc chọc gương mặt đang ngủ say như chết của Diệp Bối Nhi. Hình như dạo gần đây anh có một "thú vui tao nhã" hễ khi nhìn cô, y như rằng sẽ đưa tay véo hoặc chọc chọc gò má Diệp Bối Nhi. Vị đại boss này rất thích cái cảm giác ngón tay tiếp xúc với da mặt nhẵn nhụi của cô.
***( Tác giả: Ờ. Thú vui tao nhã...
Tác giả :
Tử Ân