Dương Thần
Chương 235: Luyện Hóa Lôi Kiếp Cao Thủ! (Hạ)
Một phần ba giọt máu Tà Thần vừa mới hơi chạm vào mi tâm, Hồng Dịch lập tức cảm thấy mi tâm nhảy dựng lên một cách kịch liệt. Huyệt khiếu Tinh Nguyên Thượng Thai dường như rung lên dữ dội, phát ra một loại ý cảnh giống như nắng hạn gắp mưa rào.
Hồng Dịch biết, giọt máu Tà Thần này chính là dược vật cao nhất của Tinh Nguyên Thần miếu. Mặc dù không có hiệu quả đoạt tạo hóa của thiên địa như Thiên Nguyên Thần Đan của Thái Thượng đạo, sau khi phục dụng lại có thể mang thể xác của một cao thủ đạo thuật cương ngạnh ngưng luyện đến cảnh giới nhân tiên. Thế nhưng cũng có thể tăng thể lực lên rất nhiều, ngưng luyện tinh thần, giúp cho thần hồn trở nên tinh thuần, trấn áp tâm ma cũng như rất nhiều chỗ tốt khác.
Tác dụng của máu Tà Thần còn vượt rất xa so với Nguyên Tẫn Thiên Châu.
Hiện giờ Hồng Dịch đang lấy phương pháp tu hành Tinh Nguyên Thượng Thai để dung hợp giọt máu Tà Thần này.
Đây là đạo thuật chính tông của Tinh Nguyên Thần miếu, bây giờ dùng nó để luyện hóa máu Tà Thần thì quả là thích hợp nhất.
Mang tất cả thần niệm của bản thân thu sát lại, ngưng tụ thành bộ dáng của một tiểu hài nhi ở bên trong Tinh Nguyên Thượng Thai tại mi tâm.
Hài nhi liên tục hô hấp, khiến cho huyệt khiếu Tinh Nguyên Thượng Thai ở mi tâm biến thành cơ thể của người mẹ.
Tiếp đó thần hồn mang hình dáng hài nhi tại mi tâm lại biến đổi, hóa thành hình dáng của Quá Khứ Di Đà đại phật.
Trong lúc biến đổi, giọt máu Tà Thần kia cũng tiến sát vào bên trong thần hồn của hắn. Nhất thời, cảnh tượng đột nhiên biến hóa. Một cỗ ý chí khổng lồ, cương trực, phô thiên cái địa, lấp đầy vũ trụ, trực tiếp đánh thẳng vào bên trong thần hồn ý niệm của Hồng Dịch.
Thoáng chốc, bên trong thần hồn của Hồng Dịch bỗng xuất hiện rất nhiều hình ảnh.
Những hình cảnh này đều là những mảng cảnh tượng ngắn ngủi, thế nhưng hiện lên vô cùng sống động, giống như bản thân đang lạc vào một thế giới kỳ lạ nào đó.
Trong lúc hoảng hốt, Hồng Dịch đột nhiên giống như trở về một thời đại vô danh nào đó thời viễn cổ. Đứng tại một nơi không biết vị trí, hóa thành một pho tượng thần linh không biết tên tuổi.
Pho tượng thần linh này chính là một đại hán cao lớn, toàn thân thô kệch, tay cầm một cây đại chủy. Phía trên đại chủy dường như chạm trổ hình một cái đầu người.
- Chiếc chủy này không phải là Ma La Thần Chủy hay sao?
Bỗng nhiên Hồng Dịch phát hiện ra, cây đại chủy trong tay vị thần linh đại hán mà mình hóa thân thành, có chút tương tự với Ma La Thần Chủy mà trước đây từng ép hỏi Chủy Pháp từ Chu đại tiên sinh.
- Đây chính là Tà Thần sao? Trong máu Tà Thần lại ẩn chứa loại ý chí này sao? Hấp thu cỗ ý chí này có thể đạt tới quỷ tiên, đột phá sinh tử bình chướng sao?
Hồng Dịch biết, trong thần hồn của bản thân, cảnh tượng lạc vào thế giới kỳ lạ, vị thần linh mà mình hóa thân thành chính là Tà Thần.
Đây chính là huyết dịch của Tà Thần bị người sáng lập ra Tinh Nguyên Thần miếu chém giết năm đó. Bên trong giọt máu này bao hàm một cỗ ý chí tinh thuần của Tà Thần.
- Nơi này là chiến trường.
Sau khi biết tất cả những điều này, Hồng Dịch không còn cảm thấy kỳ lạ nữa, toàn tâm toàn ý dung hợp máu Tà Thần vào trong thần hồn của bản thân, cảm thụ cỗ ý chí tinh thuần kia.
Bên trong ý chí, một khung cảnh chiến trường rộng lớn hiện ra trước mắt Hồng Dịch.
Ở trên chiến trường đó, có rất nhiều binh mã, trường thương, loan đao, cung nỗ đang vây xung quanh bản thân. Bốn phương tám hướng đều là chiến xa, kỵ binh, bộ binh, xạ thủ!
Đây là một mảng sa mạc rộng lớn không biên giới, quân đội đang bao vây bản thân có đến mấy vạn thậm chí là mười mấy vạn người! Đưa mắt nhìn qua đều thấy đâu đâu cũng là người, chi chít như bầy kiến.
Trên bề mặt của sa mạc, khắp nơi đều là thi thể, máu tươi thẫm đẫm cát vàng.
- Đây là một vi đại tướng cái thế thần dũng lâm vào cảnh đường cùng!
Trong nháy mắt, Hồng Dịch cảm nhận được cỗ bi tráng cùng ý chí bất khuất của một vĩ đại tướng thống lĩnh hùng binh khi lâm vào cảnh cùng đường, không còn lối thoát.
Vị thần linh này bị hơn ngàn, hơn vạn đại quân bao vây xung quanh, lên trời không có lối, xuống đất không có cửa đi, liên tục gầm lên, vung cự chủy trong tay, điên cuồng tàn sát!
Những tấm khiến bằng tinh cương chắc chắn, dưới một chủy của hắn đều nát bấy, kể cả là những chiến xa không lồ, trong lúc hắn vung chủy lên liền lập tức văng đi chẳng khác nào lá cây.
Hắn lao tới, gầm lên, tạo thành một làn sóng máu lấy hắn làm trung tâm điên cuồng tản ra bốn phía. Tiếp đó cung tiễn chi chít dày đặc giống như bầy châu chấu bắn thẳng về phía hắn, xuyên thủng qua khôi giáp của hắn, thế nhưng lại bị da thịt của hắn kẹp chặt, cả người rung lên một cái, lập tức tất cả những thứ cung tiễn này lập tức bắn ngược trở lại, máu trên người không hề chảy ra một giọt.
- Thật là lợi hại! Người này! Người này chắc hẳn là nhân tiên rồi! Thậm chí không phải là loại nhân tiên sơ cấp bình thường!
Hồng Dịch cảm thấy bản thân đã dung hợp với vị thần linh này làm một thể, đối mặt với thiên quan vạn mã, tung hoành tàn sát, thống khoái vui sướng. Cảm thụ được vũ lực cường đại của vị thần linh này, trong lòng cảm thấy rung động dữ dội.
Người này quá mức cường đại, gầm to một tiếng, lập tức khiến cho toàn bộ binh lính trong chu vi hơn mười trượng mắt mũi trào máu huyết, tim vỡ nát. Đồng thời khiến cho chiến mã ở phía xa xa nằm rạp xuống đất, không dám nhúc nhích.
Đúng lúc này, đội nhân mã bỗng nhiên cuồn cuộn tản ra. Ở trung tâm đại quân, một chiến xa toàn thân lấp lánh sắc vàng, hình như là được chế tạo từ vàng nguyên chất, tiến ra. Trên chiến xa có một chiếc hoàng kim bảo tọa.
Trên chiếc hoàng kim bảo tọa này, có một người đang ngồi. Người này mặc một chiếc áo khoác rộng, đầu đội hoàng quan, tay cầm quyền trượng, thể hiện ra khí chất hoàng giả cực kỳ nguy hiểm.
Vừa thấy vị hoàng giả này, từ trong bản năng của mình, Hồng Dịch bỗng cảm thấy một sự khiếp sợ vô cùng, linh hồn dường như run lên cầm cập. Đồng thời hắn còn cảm nhận được một cỗ áp lực cực kỳ cường đại, không thể kháng cự được.
Loại áp lực kinh khủng như vậy giống như là thiên ý, bất luận là kẻ nào cũng đều không thể phản kháng được.
Kể cả là bản thân Hồng Dịch cũng chỉ có thể giữ chắc Quá Khứ kinh, bảo hộ thần hồn, bất động, chứ đừng nghĩ đến việc phản kháng nữa.
- Đây là đoạn ngắn về chiến trường thời viễn cổ, cũng là ký ức ẩn tàng bên trong máu Tà Thần. Như vậy thì vị hoàng giả kia là ai? Sao lại có thứ áp lực cường đại đến như vậy, so với Cửu Hỏa Viêm Long của Mộng Thần Cơ thì mạnh mẽ hơn rất nhiều đây! Mặc dù chỉ là một đoạn ký ức ngắn ngủi, thế nhưng ta vẫn có thể nhận thấy được, vị hoàng giả này lại đại biểu cho thiên ý chân chính! Chẳng lẽ, chẳng lẽ, đây chính là dương thần thần tiên sao?
Hồng Dịch dung hợp máu Tà Thần, dùng tinh thần cảm thụ đoạn ký ức ẩn chứa trong đó. Từ trong nội tâm liền sinh ra sự rung động mãnh liệt chưa từng có trước đây.
Ông ông ông!
Bên trong ký ức này, vị hoàng giả kia vừa xuất hiện, liền giơ quyền trượng trong tay lên, chỉ về phía vị thần linh mà mình hóa thân thành.
Rầm!
Đột nhiên, vị thần linh này cảm thấy không thể nhúc nhích được, toàn thân bị buộc chặt.
Vị hoàng giả kia không ngừng cất giọng nói lên một thứ ngôn ngữ mà Hồng Dịch không thể hiểu được, dường như để hàng phục vị thần linh này. Thế nhưng vị thần linh này lại gầm lên một tiếng, ra sức giãy dụa.
Từ trong sự phản kháng mãnh liệt này, Hồng Dịch cảm nhận được một cỗ ý chí dữ dội sinh ra, gần như giống với thực chất vậy.
Cỗ ý chí này chính là "Vĩnh viễn không khuất phục!
Trong không gian liên tiếp vang lên năm tiếng.
Phụt, phụt, phụt, phụt, phụt!
Những âm thanh này từ nơi xa xăm truyền ra mang theo năm cỗ lực lượng cường đại phá nát hư không vọt tới, đập thẳng xuống đầu và hai tay hai chân của vị thần linh kia! Nhất thời thân thể bị xé phanh ra.
Vị thần linh này lập tức bị cắt thành năm khối.
Thế nhưng cỗ ý chí vĩnh viễn không khuất phục dường như vẫn tồn tại mãi ở trong đất trời.
- Đúng là một khúc chiến ca bi tráng! Ra là như vậy! Ra là như vậy! Vị thần linh này, xem ra là một chiến thần thời viễn cổ, bị hoàng giả đánh bại. Thế nhưng cỗ ý chí vĩnh viễn không khuất phục được lưu lại trong máu huyết của bản thân. Vị hoàng giả kia sau khi thu thập lại, hủy đi tất cả tạp chất, chỉ để lại cỗ ý chí tinh thuần nhất. Khi dung hợp vào thần hồn của người tu luyện, bằng vào chút ý chí này, người tu luyện có thể hy vọng đột phát sinh tử bình chướng, đạt tới cảnh giới quỷ tiên!
Cuối cùng Hồng Dịch cũng hiểu được, tại sao nói một giọt máu Tà Thần lại có thể khiến cho người tu luyện đạo thuật đột phá đến cảnh giới quỷ tiên!
Trong giọt máu Tà Thần này bao hàm một cỗ ý chí tinh thuần, vĩnh viễn không chịu khuất phục của chiến thần thời thượng cổ.
Chiến thần thời thượng cổ, đấu với trời, đấu với đất, không khuất phục trước bất cứ sự tồn tại nào. Mặc dù bị xóa bỏ, thế nhưng ý chí vẫn tồn tại. Cỗ ý chí mạnh mẽ này, nếu như người tu luyện dung nạp được, tất nhiên có thể đột phá sinh tử bình chướng, tiến vào cảnh giới quỷ tiên!
- Đó cũng là một vị chiến thần thời thượng cổ. Pho tượng ma thần trong Chiến Thần Ma Kinh của Vu Quỷ đạo cũng là một vị chiến thần thời thượng cổ. Hai vị thần này tuy rằng là hai người khác nhau, thế nhưng đều có một điểm chung, đó chính là cỗ ý chí bất khuất, vĩnh viễn không chịu khuất phục.
Từ cổ chí kim đến nay, trong dòng chảy của lịch sử, nhân vật có thể được xưng là "chiến thần", mặc dù không nhiều lắm, thế nhưng cũng không phải có duy nhất một người. Những nhân vật như vậy cũng giống như thánh nhân trong nho đạo, năm trăm năm mới xuất hiện một lần.
{Tác giả: Nếu như mọi người không hiểu rõ về "Chiến thần" ở trong Dương Thần, thì có thể so sánh với những nhân vật như Xi Vưu, Hạng Vũ trong thế giới thực tại. Máu Tà Thần cũng giống như ý chí bất khuất của những nhân vật này, sau khi được ngưng luyện tinh thuần lại, khiến cho các cao thủ đạo thuật mượn cỗ ý chí này để giữ vững bản tâm, củng cố đạo tâm. Tất nhiên, thế giới Dương Thần không phải là thế giới địa cầu, chẳng qua chỉ là lấy một hình ảnh để so sánh mà thôi}.
Bằng vào loại ý chí tinh thần bất khuất này của bọn họ, phụ trợ thần hồn của người tu luyện, tất nhiên có thể đột phá tấm màn che chắn đến cảnh giới quỷ tiên.
Mang cỗ ý chí tinh thuần bất khuất này dung hợp vào trong thần hồn của bản thân, Hồng Dịch dường như cảm nhận thấy thần hồn lực của bản thân trở nên vô cùng vững vàng, bản tâm chân như ngưng kết lại, tu vi gần như tăng lên một bậc rất cao!
Chỉ hơi vận chuyển thần hồn một chút, quan tưởng năm đại ma thần, không ngờ lại vô cùng dễ dàng, không có chút trở ngại nào.
Nếu lúc trước, mỗi khi Hồng Dịch vận chuyển năm đại ma thần đều phải dốc toàn bộ lực lượng để trấn áp tâm ma, thì bây giờ chỉ cần dùng một nửa lực lượng là có thể trấn áp được rồi.
Từ đó có thể thấy được, thần hồn lực của hắn thực sự đã tăng lên gấp đôi!
Lực lượng của máu Tà Thần, bên trong bao hàm ý chí bất khuất của chiến thần. Đây là thứ tốt nhất khiến cho đạo tâm trở nên vững chắc, bản tính trở nên kiên định. Vạn vật trong đất trời, bất cứ thứ gì có linh tính, một khi hấp thụ loại ý chí này thì cũng sẽ đạt được thành tựu phi phàm.
- Thần hồn lực tăng thêm, để ta xem thân thể biến hóa thế nào? Lực lượng của giọt máu Tà Thần này, đối với thân thể cũng có công dụng rất lớn!
Sau khi hấp thụ cỗ ý chí bên trong máu Tà Thần, Hồng Dịch cảm thấy đạo tâm trở nên vững chắc, bản tính kiên định, tất cả đạo thuật trở nên điêu luyện, chỉ sợ bây giờ lập tức đi độ lôi kiếp cũng không có vấn đề gì hết.
Trong lúc tâm tình đang rất tốt, Hồng Dịch vận chuyển thần niệm, tản ra toàn thân, xem xét tình hình bên trong cơ thể.
Thần hồn vừa tản đi, Hồng Dịch liền cảm nhận được thân thể của mình dường như trở nên cường tráng vô cùng. Trong lúc hô hấp, cả người có cảm giác nhẹ nhàng như muốn bay bổng lên. Đồng thời khi hắn vừa hơi chút suy nghĩ đến quyền pháp, lập tức liền cảm thấy tất cả các chiêu thức dường như vọt lên cánh tay của bản thân, chỉ cần khẽ động một cái, những chiêu thức quyền pháp ấy lập tức giống như miệng cống đổ ra sông lớn, mãnh liệt phóng ra, khơi thông dòng nước.
Quyền ý vừa thu liễm lại, lực lượng toàn thân của Hồng Dịch dường như thu liễm lại thành từng khối từng khối, có cảm giác giống như bó chặt lại thành một quả trứng. Cùng lúc đó, Hồng Dịch hơi dùng một chút lực, cả người liền chấn động mạnh, cảm giác giống như gân cốt xương tủy tràn ngập sức mạnh.
- Đúng là thần khí. Quyền ý nội liễm, lực tràn cốt tủy, là cảnh giới đại tông sư đây! Đấy còn chưa phải là một giọt máu Tà Thần trọn vẹn, ngay cả nửa giọt cũng không đến, vậy mà đã có những biến hóa như vậy rồi! Khó trách tên thánh giả Đồ Nguyên này, bằng vào đạo thuật của một lần lôi kiếp mà cũng dám đuổi giết Mộng Thần Cơ đã vượt qua bảy tám lần lôi kiếp.
Hồng Dịch vừa vận thử qua thân thể một lần, cảm thấy mừng rỡ vô cùng.
Bởi lẽ hắn đã vận lực được vào tận đến cốt tủy, chấn động xương cốt bên trong, đây chính là điều mà chỉ có cảnh giới đại tông sư mới làm được. Từ nay hắn đã có thể bắt đầu luyện tủy rồi.
- Hồng Dịch! Không nên thử nghiệm võ đạo. Hiệu quả của máu Tà Thần đối với thân thể, cũng giống như Địa Nguyên Linh Đan trong Thái Thượng Đan Kinh của Thái Thượng đạo. Chàng sau khi phục dụng những thứ này, tiến được vào cảnh giới đại tông sư cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Chúng ta nhanh chóng luyện hóa thần hồn của thánh giả Đồ Nguyên đi.
Thiện Ngân Sa cũng dung hợp xong giọt máu Tà Thân, vừa nhìn thấy Hồng Dịch đứng dậy, múa may chân tay, rung chuyển thân thể, liền biết được hắn đã bước chân vào cảnh giới đại tông sự.
- Địa Nguyên Linh Đan?
Hồng Dịch dừng tay chân lại, rồi hỏi.
- Trong Thái Thượng Đan Kinh của Thái Thượng đạo có ba loại thần dược. Thứ nhất tất nhiên là Thiên Nguyên Thần Đan. Thứ hai là Địa Nguyên Linh Đan. Thứ ba chính là Nhân Nguyên Đại Đan.
Tinh Nhẫn hòa thượng nói.
Trong lúc Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa luyện công, Tinh Nhẫn hòa thượng tất nhiên là người đứng bên cạnh hộ pháp bảo vệ.
Vị hòa thượng võ thánh này, bây giờ đã xem Hồng Dịch giống như phương trượng của Đại Thiện tự. Mặc dù Hồng Dịch đã khẳng định rằng, bản thân hắn sẽ không xây dựng lại Đại Thiện tự, thế nhưng Tinh Nhẫn hòa thượng cũng không quá quan trọng việc này, tất cả đều theo duyên phận mà thôi.
- Mang Vạn Quỷ Lệnh Kỳ này tế luyện đi! Trên tấm Vạn Quỷ Lệnh Kỳ này có rất nhiều hồn phách, ma đầu, có thể thu nạp vào bên trong Hám Thiên cung, biến chúng thành lực lượng để thôi động Âm Dương Hỗn Động đại trận. Có được cỗ lực lượng này thì có thể chân chính một lần là luyện hóa hoàn toàn thần hồn của thánh giả Đồ Nguyên đấy.
Bỗng nhiên Tinh Nhẫn hòa thượng đưa ra một đề ý.
- Hả? Ý hay!
Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa cũng không nhịn được, cùng kêu lên một tiếng hay.
Vạn Quỷ Lệnh Kỳ của tông chủ Vu Quỷ đạo, bây giờ đã nằm trong tay của Hồng Dịch. Bên trên tấm lệnh kỳ này tồn tại rất nhiều oan hồn, ma đầu, quỷ vật, đồng thời cũng có rất nhiều sự thần kỳ.
Song, thứ bảo vật này, cứ cách nhiều ngày lại phải dùng một lượng lớn máu người để nuôi dưỡng. Hồng Dịch cũng không thể học Vu Quy đạo giết người để nuôi dưỡng thứ pháp bảo này.
Giải quyết theo phương án của Tinh Nhẫn hòa thượng quả thực là biện pháp hay nhất.
Vạn Quỷ Lệnh Kỳ đen nhánh trôi lơ lửng giữa không trung. Hồng Dịch cầm Hám Thiên cung trong tay, mãnh liệt bắn ra một cái, chín mũi Vô Cực tiễn liên dựng ngược lên, xuyên thủng qua mặt trên của tấm lệnh kỳ này.
Vù vù vù vù!
Vạn Quỷ Lệnh Kỳ thoáng chốc bị xuyên thủng!
Vô cùng vô tận khí đen xông ra. Những luồng hắc khí này vừa ùng ục, ùng ục phun ra giống như nước suối liền lập tức bị Vô Cực tiễn hút vào.
- Âm Dương Hỗn Động! Vận chuyển!
Thần niệm của Thiện Ngân Sa phân ra, thôi động thần hồn lực. Sau khi hấp thụ máu Tà Thần, thần hồn của nàng cường đại lên rất nhiều. Hồng Dịch cũng cảm nhận thấy thần hồn của nàng lúc này so với thánh giả Đồ Nguyên không chênh lệch là mấy. Tuy nhiên bởi vì còn chưa vượt qua lôi kiếp, cho nên cũng chưa có thứ dương phong giống như thánh giả Đồ Nguyên.
- A! A!
Thiện Ngân Sa vừa toàn lực vận chuyển Âm Dương Hỗn Động đại trận, bên trong Vô Cực tiễn lập tức truyền đến những âm thanh kêu gào dữ dội. Loại âm thanh gào rít này lúc đầu dữ dội như hổ gầm, về sau càng lúc càng trở nên thê lương vô cùng.
Trên thân của Vô Cực tiễn cũng không ngừng run lên từng hồi.
Ông Ông Ông!
Không khí xung quanh cũng bị chấn động mãnh liệt.
Rất dễ có thể nhận thấy, ở bên trong thân tiễn, một tia ký ức cuối cùng của thánh giả Đồ Nguyên, dưới sự khống chế khổng lồ của thần hồn đang tạo nên một sự kháng cự cuối cùng.
- Tên thánh giả Đồ Nguyên này đúng thật là lợi hại. Đến tận lúc này vẫn còn lại một tia ký ức, ương ngạnh không chịu chết? Chẳng lẽ đến lúc này còn muốn tìm một đường sống sao?
Hồng Dịch nhìn sinh mệnh lực dai dẳng của thánh giả Đồ Nguyên, liền cảm thấy không chênh lệch với bản thân là mấy. Trong lòng thầm than một tiếng trước sự cường đại của lôi kiếp cao thủ.
Trong lúc thân tiễn đang rung lên dữ dội, thậm chí Hồng Dịch còn nhìn thấy một bóng người giống y như đúc thánh giả Đồ Nguyên, đang từ trên thân tiễn trôi ra ngoài.
Thế nhưng cái bóng này không có khí thế cường đại như thánh giả Đồ Nguyên trước đây, vừa nhìn qua liền cảm thấy thần trí rất mơ hồ, không rõ ràng lắm.
Hồng Dịch biết, với thương thế nặng như vậy, lại bị Âm Dương Hỗn Động đại trận luyện hóa như vậy, ký ức của thánh giả Đồ Nguyên gần như bị tiêu trừ hoàn toàn.
- Hồng Dịch, giúp ta một tay nào, dùng linh hồn qua toàn nghiền nát thần hồn của hắn!
Thiện Ngân Sa nói.
- Được!
Hồng Dịch cũng không chút chậm trễ, trong lúc vung tay lên, năm đại ma thần liền hiện ra, vỡ nát, một vòng lốc xoáy linh hồn khổng lồ phủ xuống tàn hồn của thánh giả Đồ Nguyên.
Rầm!
Tàn hồn này lập tức bị nghiền nát, sau đó lại bị kéo vào bên trong Vô Cực tiễn.
Tiếp theo, một cỗ thần hồn lực tinh thuần từ trên thân tiễn thoát ra ngoài, từ từ quấn quanh lấy thân thể của đại kim chu!
Cỗ thần hồn lực này chính là lực lượng tinh thuần nhất sau khi luyện hóa toàn bộ ký ức của thánh giả Đồ Nguyen.
Sau khi hấp thụ được cỗ lực lượng này, thần hồn lực của đại kim chu so với Hạnh Vũ Tiên còn lớn mạnh hơn gấp mấy lần! Bởi lẽ Hạnh Vũ Tiên chẳng qua là luyện hóa một quỷ tiên, còn bây giờ luyện hóa chính là lôi kiếp cao thủ!
- Một chiêu linh hồn qua toàn thật hay! Hồng Dịch, thí chủ quả thật là thiên tài tu luyện đạo thuật. Không ngờ lại có thể mang vô thượng điển tịch của Đại Thiện tự ta dung hợp với bí pháp của Huyền Âm. Hai thứ đạo thuật này kết hợp lại tạo thành một vòng lốc xoáy linh hồn. Có thể nói gần như sánh với Chân Không Đại Thủ Ấn, thứ công kích thần hồn cường đại nhất của Đại Thiện ta.
Tinh Nhẫn hòa thượng nhìn linh hồn qua toàn của Hồng Dịch, cảm thán kêu lên.
- Chân Không Đại Thủ Ấn?
Hồng Dịch hỏi.
- Chân Không Đại Thủ Ấn, nghiền nát tất cả, chính là thứ đạo thuật công kích được ghi lại trong Vị Lai Vô Sinh kinh của Đại Thiện tự chúng ta. Đây là thứ đạo thuật phải tụ tập hương hỏa tín ngưỡng, sau khi ngưng tụ thành thân ngoại chi thân, thì mới có thể thi triển được. Tuy nhiên đó cũng chỉ là truyền thuyết, bởi lẽ Đại Thiện tự chúng ta, suốt mấy trăm năm nay không có ai tu luyện Vị Lai Vô Sinh kinh cả.
- Không ai tu luyện Vị Lai Vô Sinh kinh sai? Quá Khứ kinh thì chỉ có phương trượng mới có thể tu luyện. Vậy các đại sư trong Đại Thiện tự đều tu luyện Hiện Thế Như Lai kinh sao?
Hồng Dịch lại hỏi.
- Hiện Thế Như Lai kinh, chỉ có một mình Ấn Nguyệt sư thúc tu luyện, người bình thường sao có thể tu luyện nổi?
Tinh Nhẫn hòa thượng chắp hai tay lại trước ngực, nói.
- Có vô thượng bí tịch lại không tu luyện, Đại Thiện tự không bị diệt mới là lạ đấy.
Hồng Dịch lắc đầu.