Dương Thần
Chương 189: Thu Hoạch, Xử Lý.
Bồng bồng bồng bồng...
Vù vù vù vù vù...
Hai đội thuyền trong nháy mắt giao tranh trực diện, trên mặt biển chỉ còn hai loại âm thanh, một là tiếng dây cung chấn động, hai là tiếng tên bắn xé gió lao đi.
Mặc dù ban nãy những tuyệt đỉnh cao thủ đấu pháp khiến cho ai ai cũng sợ đến ngây người, nhưng sau khi màn đấu pháp trôi qua, tất cả đều khôi phục lại thần trí. Dù sao những người ở đây đều là binh lính trải qua máu tanh chém giết, trải qua muôn vàn huấn luyện nghiêm khắc, thần trí cũng cứng rắn hơn, đấy là chưa nói đến những tiên thiên cao thủ thân kinh bách chiến đang đứng trên thuyền.
- Thủy Quỷ doanh! Xuống nước! Nhân Hùng vệ, chuẩn bị hỏa tiễn! Hai mươi bốn Thiên Đao vệ, các ngươi cũng xuống biển, áp sát thuyền đối phương!
Lúc này tuy Khổng Tước vương đã mang Hạnh Vũ Tiên đi nhưng lực lượng truy sát Hồng Dịch vẫn rất mạnh.
Toàn bộ nhân mã của Vệ Thái Thương gồm ba mươi ba tiên thiên cao thủ gần như không tổn thất một người nào, còn cao thủ Vân Mông quốc Kim Lang quân cũng đầy đủ ba mươi chiếc khoái thuyền.
Bây giờ tối thiểu có đến hơn năm trăm người, hơn nữa tất cả đều là cao thủ tinh nhuệ, lực lượng này trên biển có thể nói là rất đáng sợ.
Vì thế Vệ Liên Thành hạ lệnh công kích xuống.
Lực lượng bên Hồng Dịch mặc dù có cao thủ đạo thuật, nhưng bây giờ số lượng thuyền chênh lệch quá lớn, chỉ cần khi hai bên áp sát vào nhau, đối phương nhảy lên thuyền, bằng vào số lượng tiên thiên cao thủ đông đảo như thế kia thì ngay cả quỷ tiên cũng phải chịu nhiều thiệt thòi.
Cận chiến, cao thủ đạo thuật cũng phải yếu thế.
Huống chi Vệ Liên Thành còn một chiêu sát thủ phía sau, đó chính là năm ngàn mũi hỏa tiễn cùng với hàng loạt xe bắn tên lửa.
- Hỏa tiễn! Đây chính là thứ quân khí bị cấm dùng. Vệ Thái Thương lại dám tích trữ trong nhà! Hơn nữa lại tích trữ nhiều như vậy! Chỉ riêng tội này, một khi dâng sớ tấu lên triều đình thì hắn chắc chắn bị xét vào tội diệt toàn gia tộc.
Hồng Dịch đứng trên sàn thuyền, sau khi hạ lệnh xong, hắn cũng không thi triển đạo thuật, mà đang suy tính điều gì đó.
Thứ nhất là hắn muốn luyện binh. Mặc dù bên cạnh mình nhiều cao thủ, nhưng một đám binh lính lục doanh kia vẫn cần phải rèn luyện nhiều.
Hai là truy binh của Vệ Thái Thương quá nhiều, trong đó toàn bộ đều là võ sư, đỉnh cấp võ sĩ, mặc dù giết chết tất cả bọn chúng thì quá đáng tiếc. Nhất định phải bắt làm tù bình, gia nhập dưới trướng của mình. Tuy rằng đám người đó đều trung thành với Vệ Thái Thương, nhưng có thể vì chúa tự sát thì cũng chỉ là số ít.
Thứ ba là Hạnh Vũ Tiên đã bị hóa thân Khổng Tước vương Hạnh Hiên mang đi, như vậy trong đám người truy sát kia cũng không còn nhân vật nào lợi hại. Chỉ bằng vào ba cao thủ đạo thuật là Thiện Ngân Sa, bản thân, và Chu đại tiên sinh thì hoàn toàn có thể trấn áp cục diện. Có thể nói bây giờ hoàn toàn là bắt đầu trận luyện binh thực chiến, gom bắt tù binh.
Thứ chuyện tốt như thế này Hồng Dịch tất nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.
Nhưng hắn cũng tính sai một nước.
Bởi lẽ hắn nhìn thấy được, ở trên những chiếc thuyền phía xa xa bỗng xuất hiện một trăm tên tráng hán cực kỳ cao lớn, thân thể cường tráng giống y như Trầm Thiết Trụ, toàn thân mặc giáp da trâu, trông không khác gì những con gấu khổng lồ. Bọn chúng đang kéo thật căng những cây cung cực lớn đen nhánh, bên cạnh mỗi người đều có một chiếc rương được mở sẵn ra, bên trong loáng thoáng truyền đến mùi hỏa dược nồng nặc pha lẫn với mùi dược liệu chống thấm nước.
Tiếp đó, bằng một loại thủ pháp cực kỳ tinh xảo, các tráng hán này lấy ra một loạt những mũi tên cực dài, toàn thân tản ra một thứ mùi hỏa dược nồng đậm, sau đó quẹt ngang qua rương, lập tức đầu mũi tên liền xuất tóe lửa, phát ra âm thanh rẹt rẹt.
Ngay sau đó những tráng hán này liền khai cung, đồng loạt bắn ra.
Những cây tên thật dài bắn vút lên bầu trời, lượn theo một góc độ vô cùng tinh xảo, ở giữa không trung bùng lên một ngọn lửa đỏ ngầu, sau đó chúi đầu xuống lao thẳng vào đội thuyền của Hồng Dịch.
Trong nháy mắt, một loạt hỏa tiễn giống như sao băng đâm xuống.
Hồng Dịch hét lớn một tiếng, không quản thần hồn mình đang bị hao tổn, lập tức vung tay lên, một trận âm phong bay nhanh ra ngoài, vô số bọt nước trên mặt biển bị cuốn dựng thẳng đứng lên, tạo thành một màn nước khổng lồ, chặn lại cơn mưa hỏa tiễn đang lao xuống.
Ầm! Ầm! Ầm!
Đám hỏa tiễn này vừa bị màn bọt nước chặn lại, liền lập tức phát nổ, phun ra từng khối lửa hình cầu, tản ra từng đợt sóng không khí, giống như những quả pháo khổng lồ đang nổ tung dữ dội trên bầu trời.
Uy lực của những mũi hỏa tiễn này mặc dù không được một phần ngàn như uy lực của Bạo Viêm Thần Phù kiếm, nhưng theo phán đoán của Hồng Dịch, đám hỏa tiễn này thực sự có thể đánh nát đá tảng thành mảnh vụn, so với thứ pháo nổ thông thường thì uy lực lớn hơn gấp mười lần, nếu bắn trúng đầu người thì thừa sức nổ tung thành một khối huyết nhục.
Hồng Dịch đọc qua sách sử nên cũng biết, loại hỏa tiễn này chính là loại binh khí thần bí nhất của Hỏa Khí doanh, là lợi khí trấn quốc, không phải vạn bất đắc dĩ thì cũng không dùng đến.
Loại hỏa tiễn này là triều đình Đại Kiền thuê đạo sĩ Phương Tiên đạo chế ra. Hơn nữa loại tên này không giống như Bạo Viêm Thần Phù kiếm. Bạo Viêm Thần Phù Kiếm phải dùng ý niệm đạo thuật để phát động, trong khi đó hỏa tiễn này người bình thường cũng có thể dùng được. Sau khi đốt đầu dẫn, dùng một thủ pháp tinh xảo bắn ra, từ trên trời phát lửa, sau đó dựa vào lực nổ mà lao xuống, không giống như những loại tên thường dùng lực xuyên thấu mà bắn tới.
Nhưng loại hỏa tiễn này lúc phóng ra cũng cực kỳ nguy hiểm, chỉ hơi sơ xảy một chút là sẽ phát nổ, gây thương tích cho người bắn. Những xạ thủ này nếu không được trải qua trăm nghìn đợt huấn luyện nghiêm khắc, nắm giữ được tính chất của hỏa dược cũng như các nhân tố kỹ xảo, thì không thể nào dùng thứ lợi khí này tiêu diệt địch nhân.
Những xạ thủ được huấn luyện dùng loại hỏa tiễn này, mười người thì chín người bị nổ chết hoặc bị thương. Do đó loại hỏa tiễn này không thể sử dụng rộng rãi, nhưng nó có thể dùng làm lợi khí trấn quốc.
Hơn nữa loại hỏa khí này trong lúc luyện chế rất dễ phát nổ, tính nguy hiểm quá lớn, ngay cả những đạo sĩ già dặn của Phương Tiên đạo cũng thường xuyên bị nổ chết.
Chính vì vậy số lượng hỏa tiễn triều đình có được cũng không nhiều. Hơn nữa thứ lợi khí này đều bị cấm dùng, đại thần triều đình nếu tàng trữ hỏa tiễn, chỉ cần tấu lên một cái thì quan cho dù lớn đến đâu cũng coi như xong đời.
Hồng Dịch không ngờ rằng Vệ Thái Thương lại hung mãnh đến như vậy, dám tích trữ hỏa tiễn, quan trọng hơn chính là còn nuôi dưỡng một lượng lớn những xạ thủ tinh nhuệ sử dụng thứ lợi khí này.
Nhìn những xạ thủ kia, kẻ nào cũng cường tráng giống như gấu rừng, thủ pháp vô cùng tinh xảo, rất chuẩn xác thành thục. Sau khi đốt đầu dẫn xong, không hề hoảng loạn chút nào, tiếp tục bắn ra rất chính xác. Hồng Dịch cũng biết, đây là những xạ thủ cực kỳ xuất sắc, được chọn ra từ không biết bao nhiêu người đã chết mới có được.
Mỗi một xạ thủ này đều là một bảo vật vô giá!
Mặc dù Vệ Thái Thương là tổng đốc Nam Châu, quyền uy hiển hách, thế nhưng lại có hỏa tiễn, còn dám huấn luyện ra những xạ thủ dùng hỏa tiễn! Điều này khiến cho Hồng Dịch thực sự chấn động trong lòng, lá gan của tên tổng đốc này thực sự quá lớn, việc như vậy cũng dám làm, quả thực không coi số mạng gia tộc của mình ra sao cả.
- Chu đại tiên sinh, dùng đạo thuật hộ thuyền, đặc biệt chú ý dưới nước! Đến một người, giết chết một người! Ngân Sa cô nương, cô nương khi động thủ không nên giết chết những đại hán bắn tên kia, ta muốn bắt sống chúng!
Sau khi chặn lại hơn một trăm mũi hỏa tiễn, thần hồn của Hồng Dịch lại tiếp tục chấn động kịch liệt, lập tức hắn thu hồi lại thần niệm, trước mắt liền hiện lên sao trăng loạn xạ.
Thiện Ngân Sa nhìn một trăm đại hán bất thình lình bắn ra một loạt hỏa tiễn, đầy trời giống như sao băng đổ ập xuống, trong mắt cũng cảm thấy hơi ngạc nhiên.
Nàng là cao thủ đạo thuật nên hiểu rất rõ sự lợi hại của những vũ khí hỏa dược do Phương Tiên đạo luyện chế ra. Phương Tiên đạo là một đạo môn lớn, chuyên chế tạo hỏa dược, luyện đan từ thời thượng cổ đến nay.
Trong đó có loại tử lôi hỏa dược rất lợi hại, là thứ khiến cho đến cả quỷ tiên cũng khiếp sợ. Bị thứ tử lôi hỏa dược này bắn vào, quỷ tiên không chết cũng bị trọng thương.
Nhìn thấy Hồng Dịch thi triển đạo thuật chặn lại đám hỏa tiễn này, Thiện Ngân Sa đang muốn thi triển đạo thuật giết chết toàn bộ đám xạ thủ này. Nên biết rằng hiện giờ thân thể nàng đang ở trên thuyền, lỡ có một mũi hỏa tiễn đâm trúng thuyền rồi phát nổ, như vậy cũng khiến cho nàng luống cuống chân tay.
Hồng Dịch nhìn thấy Thiện Ngân Sa đang muốn thi triển sát thủ liền lập tức ngăn cản lại. Những đại hán to lớn giống như gấu đó, chẳng những người nào cũng là cao thủ, quan trọng hơn là xạ tiễn của bọn họ rất tinh xảo, quen thuộc với việc bắn hỏa tiễn, hiểu rõ đặc tính của hỏa dược.
Nhân tài như vậy nếu không bắt sống được thì quá đáng tiếc.
Ngay trong lúc Hồng Dịch nói chuyền thì ầm ầm! Thuyền đối phương bỗng chấn động dữ dội, một cây hỏa tiễn to bằng cánh tay người đột nhiên phóng ra, cây hỏa tiễn này rõ ràng là do xe bắn tên phóng ra.
Thiện Ngân Sa liền lập tức ra tay, Vô Cực tiễn trong tay bay ra, ngăn cản cây hỏa tiễn này ngay giữa không trung.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, một ngọn lửa đỏ rực hình nấm bùng lên, không khí nồng nặc mùi hỏa dược, bao phủ cả mặt biển.
- Còn có cả xe bắn tên hỏa pháo! Vệ Thái Thương, ta chỉ giết có một đứa con trai của ngươi, ngươi cần gì phải liều mạng đến như vậy?
Hồng Dịch thầm kinh hãi trong lòng.
Lần này Vệ Thái Thương phái người truy sát mình, chẳng những xuất ra cao thủ, mà ngay cả hỏa tiễn, xe bắn tên hỏa pháo cũng dùng đến, rõ ràng là nhất quyết phải giết chết mình cho bằng được.
Chu đại tiên sinh cũng lập tức đứng dậy, chấn động hai tay, hơn mười thanh đao kiếm rối rít bay lên, sau đó liền như những con rắn biển lao thẳng vào nước. Trong nháy mắt, từ dưới đáy biển nổi lên vô số máu đỏ.
Đồng thời vô số cá mập từ ngoài khơi cũng ùn ùn kéo đến.
Những binh lính Thủy Quỷ doanh kia đang ẩn núp dưới biển chuẩn bị đục thuyền trong thoáng chốc bị tiêu diệt.
- Hắc Ma Ô Nha trận!
Trong lúc đám đại hán Nhân Hùng vệ chuẩn bị bắn đợt hỏa tiễn thứ hai thì Hồng Dịch bất thình lình thi triển đạo thuật trấn áp thần hồn của Huyền Thiên Quán mà trước đây học được từ Mộ Dung Yến, Hắc Ma Ô Nha trận.
Bằng vào thần hồn lực của hắn, Hắc Ma Ô Nha trận này thi triển ra uy lực cao hơn so với Mộ Dung Yến không biết bao nhiêu lần. Ngoại trừ những tiên thiên cao thủ có khí huyết cường đại không bị mê hoặc ra thì đám võ sư, võ sĩ còn lại đều đồng loạt ngã vật xuống sàn thuyền, nằm bất động không nhúc nhích, thần hồn đã bị trấn áp.
Liên tiếp thi triển hơn mười lần Hắc Ma Ô Nha trận, mỗi lần đều có hơn mười võ sĩ ngã xuống, ngay cả những xạ thủ Nhân Hùng vệ đều bất tỉnh nhân sự.
- Tà thuật của người này thật cao minh!
Vệ Thái Thương thấy quân mình trong nháy mắt tổn thất thảm trọng, ngay cả hỏa tiễn, xe bắn tên hỏa pháo cũng không còn bất cứ tác dụng gì.
Nhất là cá mập từ bốn phương tám hướng kéo tới càng ngày càng đông, hắn biết, lần này thực sự đã lâm vào tuyệt cảnh.
- Nhị thiếu gia, làm sao bây giờ? Đó là vạn sa đại trận tung hoành trên biển của Ngân Sa vương. Chúng ta lần này đi, vạn vạn lần không nghĩ tới Hồng Dịch lại cấu kết với Ngân Sa Vương! Nếu như không có Ngân Sa vương thì việc giết Hồng Dịch cũng không khó khăn! Nhưng bây giờ chúng ta cứ tiếp tục như vậy thì cũng không phải là đối thủ của hắn.
Lão quản gia Thương Liêm nhìn Vệ Thiên Thành, vội vàng nói.
- Chúng ta đầu hàng!
Ánh mắt Vệ Liên Thành chợt lóe lên:
- Tính trăm ngàn lân cũng không tính đến Ngân Sa Vương này, hơn nữa Hạnh Vũ Tiên lại bị Khổng Tước vương Hạnh Hiên mang đi!
Đúng là với thực lực hiện giờ của bọn họ, muốn giết Hồng Dịch cũng không phải là chuyện khó, nhưng bọn họ đã không tinh toán đến trường hợp này.
- Hồng Dịch! Chúng ta ngưng chiến! Ta xin đầu hàng! Ngươi giết chết đệ đệ Vệ Lôi của ta, cướp đi Toái Diệt đao của hắn, còn có cả Lôi Ngục đao kinh, ta tìm ngươi báo thù thì cũng là việc chính đáng! Bây giờ ta đã đầu hàng, ngươi cũng không nên xuống tay giết chóc nữa!
Trong lúc đó đột nhiên Vệ Liên Thành vận khí, hét lớn lên một tiếng, đồng thời hạ lệnh cho nhân mã bên mình không nên vọng động.
- Đầu hàng?
Hồng Dịch lạnh lùng cười một tiếng:
- Đơn giản thôi! Các ngươi lập tức mang tất cả binh khí, khôi giáp để lại trên thuyền, sau đó nhảy xuống biển, đàn cá mập sẽ chở các ngươi tới đây! Ta đếm đến ba, nếu như các ngươi không nhảy hết xuống biển để cá mập chở đến đây, ta sẽ lập tức hạ sát thủ, tiêu diệt toàn bộ các ngươi!
- Một chiêu này đúng thật là rút củi dưới đáy nồi!
Chu đại tiên sinh nhìn Hồng Dịch, trong lòng bội phục vô cùng.
Đối phương đầu hàng, chưa chắc trong lòng không có âm mưu. Thế nhưng bây giờ Hồng Dịch bắt bọn họ từng người một nhảy xuống biển, để cá mập chở đi, như vậy hoàn toàn cắt đứt tất cả con đường phản kích của bọn họ.
- Nhị thiếu gia, chúng ta liều mạng với hắn, tuyệt đối không thể làm theo những gì hắn nói!
Thương Chấn vội vàng nói.
- Không sao, các ngươi bỏ hết khôi giáp xuống!
Ánh mắt Vệ Liên Thành chợt lóe lên, tháo khôi giáp trên người ra, để lộ ra một tầng giáp màu xám bạc, đây chính là một bộ ngân sa giáp, sau khi cởi ra, trên thân chỉ còn một tầng áo lót, tiếp đó hắn tháo thanh bảo đao ra, để lại trên thuyền rồi nhảy xuống nước.
Quả nhiên lập tức có một con cá mập lớn lượn tới, chở hắn trên lưng, bơi ra giữa biển rộng.
Nhìn thấy thiếu gia bên mình làm mẫu, thủ lĩnh của đám Nhân Hùng vệ, hai mươi Thiên Đao vệ, thống lĩnh Ám Vệ tử sĩ, thống lĩnh Thủy Quỷ doanh, tất cả đều tháo khôi giáp, hạ vũ khí, rồi nhảy xuống biển. Bọn họ đều được những con cá mập lớn tiến đến mang trên lưng, bơi về phía xa.
- Quả nhiên là kẻ thức thời!
Hồng Dịch nhìn thấy Vệ Liên Thành quyết đoán nhưu vậy, trong lòng cũng khẽ bội phục.
Trong thoáng chốc, đối phương chỉ còn lại cao thủ của Vân Mông Kim Lang quân trên ba, bốn mươi khoái thuyền phía sau, bọn chúng vẫn đứng nghiêm, thân hình thẳng tắp, ánh mắt như lang sói nhìn về đội thuyền của Hồng Dịch.
- Xích Truy Dương, dùng ngôn ngữ Vân Mông nói với bọn họ!
Hồng Dịch nói.
- Được!
Xích Truy Dương vận khí, dùng tiếng Vân Mông quát lên một tiếng thật lớn:
- Các ngươi muốn sống thì lập tức cởikhôi giáp, nhảy xuống biển! Nếu không, sẽ chết!
- Giết!
Hơn hai trăm cao thủ Kim Lang quân trên ba, bốn mươi chiếc thuyền sau khi nghe thấy Vân Mộng ngũ xong, liền đồng loạt hét lớn lên một tiếng, sau đó đội thuyền lập tức ùn ùn lao tới bên này.
- Không biết sống chết, chẳng khác nào Tất Thấp Hoa!
Thiện Ngân Sa hung hăng nói, sau đó vung tay ra, đào thần kiếm liên bay lên. Cả bầu trời như bị muôn vàn kiếm ảnh bao phủ, từng đạo kiếm khí vọt tới, cắt vỡ toàn bộ yết hầu của đám cao thủ Kim Lang quân này.
Qua thời gian một bữa cơm, toàn bộ đám cao thủ này đều tử vong!
Trong đó cũng có mấy cao thủ kịp rút bảo đao ra liều mạng với đào thần kiếm, thể hiện ra đao pháp tinh xảo. Thế nhưng sự sắc bén của đào thần kiếm có thể sánh ngang với huyết văn cương, bất cứ thứ bảo đao gì cũng không thể chống lại.
- Đáng tiếc! Trong đó còn có mây tiên thiên cao thủ! Kim Lang quân cũng giống như Ngự Lâm quân, người nào cũng là đỉnh cấp võ sư!
Xích Truy Dương thở dài nói.
Khuôn mặt Hồng Dịch bất động, hắn biết những chiến sĩ ngoại tộc này không thể thu lại dưới trướng, tất cả đều phải giết chết.
- Binh lính lục doanh, dọn dẹp thuyền đối phương, thu lại binh khí!
Hồng Dịch bây giờ chỉ hạ một lệnh rất đơn giản.
Truy binh lần này đều là tinh anh, bảo đao, cung tên trong tay bọn chúng đều là những thứ thượng đẳng, hơn nữa có nhiều khoái thuyền như vậy cũng rất hữu dụng!
- Sau khi dọn dẹp chiến trường xong thì nên xử lý đám người Vệ Liên Thành thế nào đây? Những kẻ này cũng khó xử lý đây.
Hồng Dịch nhìn thấy mấy chiếc thiết giáp phi luân bắt đầu tiến tới, không chế từng chiếc khoái thuyền một, trong lòng đang nghĩ cách xử lý đám người Vệ Liên Thành này.