Đường Tăng Xông Tây Du
Chương 283: Tới Lạc Già Sơn gặp Hồng Hài Nhi (1)
Đường Tăng vội vàng vung Cửu Hoàn Tích Trượng lên chống lại trường thương của Mộc Tra, đồng thời bạo phát uy năng của trượng, vô cùng dứt khoát trấn áp.
Keng...
Cửu Hoàn Tích Trượng và trường thương của Mộc Tra va chạm nhau, kết quả bất ngờ là trường thương của Mộc Tra trực tiếp bị đánh bay.
- Cái gì...
Mộc Tra hoảng sợ, lúc này hắn chỉ cảm thấy một cỗ trấn áp khủng khiếp tới, giống như cả thiên địa chụp lên người hắn vậy.
Đường Tăng đá một cước lên lồng ngực Mộc Tra, đạp bay hắn ra ngoài.
Một tiếng "Oanh" vang lên, Mộc Tra va chạm làm gãy một cây đại thụ, rớt xuống đảo, rồi liên tục té ngã.
Đường Tăng đã lưu tình, nếu không chỉ một cước đã đạp chết hắn rồi.
Thực lực của Mộc Tra không tính là kém, đã là Huyền Tiên sơ kỳ rồi, chừng cấp 43. Đường Tăng dựa vào ý chí và trượng pháp cấp 47 thoải mái đánh bại hắn.
- Nếu như là Na Tra thì bần tăng còn muốn kiếm cớ thoái thác, nhưng người? Kém xa.
Đường Tăng khinh thường nói.
- Yêu Tăng, đều tại ngươi ép Tam đệ ta!
Mộc Tra oán hận nhìn chằm chằm Đường Tăng, nhưng cũng không dám lỗ mãng ra tay nữa.
- Bần tăng ép Tam Đệ ngươi? Na Tra? Chuyện đó từ đâu ra vậy?
Đường Tăng nhíu mày hỏi, mờ mịt chẳng hiểu gì, hắn không nhớ rõ bản thân đã từng làm chuyện như vậy.
Đột nhiên Đường Tăng nhớ tới chuyện bản thân đã từng nói với Na Tra qua về thân thế của hắn, có lẽ không phải vì chuyện này mà Na Tra trở mặt với người nhà đấy chứ?
Nhìn biểu tình của Mộc Tra, Đường Tăng cảm thấy suy đoán của bản thân đúng tám chín phần rồi.
Quả nhiên là trẻ nhỏ nóng nảy, vóc dáng Na Tra chỉ thuộc về một đứa trẻ, tính cách dường như còn chưa trưởng thành.
- Đường Tam Tạng, ngươi đến rồi.
Đột nhiên một giọng nói kỳ ảo linh động truyền từ trên núi xuống, chính là giọng nói của Quan Âm Bồ Tát:
- Vào đi.
- Bồ Tát...
Mộc Tra kêu lên.
- Cho hắn vào đi.
Quan Âm Bồ Tát nói.
Mộc Tra nghe vậy, mặc dù vẫn khó chịu với Đường Tăng, thậm chí hận không thể xử lý cái tên Đường Tam Tạng đã ép buộc Tam đệ hắn kia, nhưng lại không dám cãi lệnh Quan Âm Bồ Tát:
- Vâng, Bồ Tát. Đi theo ta, Đường Tam Tạng, ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi làm xằng làm bậy ở đây, đại đồ đệ của ngươi không cứu được đâu.
- Thiện tai, thiện tai.
Đường Tăng mỉm cười, một tay cầm Cửu Hoàn Tích Trượng, một tay cầm bó hoa hồng, đi sau lưng Mộc Tra bay lên đỉnh núi.
Không bao lâu sau, phía trước xuất hiện một hồ nước tỏa ra vầng sáng nhạt, đối diện hồ nước là một khoảng rừng trúc màu tím, có cây cầu gỗ nhỏ bắc ngang qua.
- Tự vào đi.
Mộc Tra lạnh lùng nói
Đường Tam Tạng, thái độ tôn kính Bồ Tát một chút!
Đường Tăng không để ý tới lời nói của Mộc Tra mà đáp xuống cây cầu gỗ, đi bộ về hướng rừng trúc tím, hắn không trực tiếp bay qua, đây là sự tôn trọng tối thiểu phải có dành cho Bồ Tát.
Cây cầu gỗ này chỉ dài hơn hai mươi thước, sau khi Đường Tăng đi tới rừng trúc tím liền nhìn thấy một con đường nhỏ, hắn liền bước lên đó, đi thêm về đằng trước hơn hai mươi mét nữa, rốt cục mới nhìn thấy Quan Âm Bồ Tát, đồng thời cũng không ngoài dự liệu nhìn thấy được bé gái Hồng Hài Nhi, nàng lúc này vẫn mặc chiếc váy ngắn màu đỏ như trước, dáng vẻ vô cùng xinh đẹp đáng yêu giống như búp bê vậy.
Hồng Hài Nhi nhìn thấy Đường Tăng, trong mắt xuất hiện tia sáng hung ác, nhưng lại không nói chuyện, yên tính đứng nơi đó.
Quan Âm Bồ Tát mặc làn váy dài màu trắng, khoác sa lụa mỏng trên đầu màu trắng ngồi trên một tảng đá cạnh bờ ao đang không ngừng bốc hơi thành những làn khói, giống như không nhìn thấy Đường Tăng, tay đang không ngừng bện một món đồ gì đó.
- Bần tăng bái kiến Bồ Tát.
Đường Tăng hơi khom người mở miệng.
- Ngươi tới rồi.
Lúc này Quan Âm Bồ Tát mới ngẩng đầu, khi nàng nhìn thấy bộ dạng lúc này của Đường Tăng, trong mắt lập tức xuất hiện tia cổ quái.
Đường Tam Tạng trước mắt không có mũ cao tăng, lại có thêm một quả đầu tóc màu đen ngắn, nhìn qua cực kỳ đẹp trai, là kiểu tóc mà nàng chưa từng nhìn thấy qua.
Ngoài ra, trong tay Đường Tam Tạng còn cầm một nhúm hoa nhỏ màu đỏ, loài hoa đó rất kiều diễm.
- Bồ Tát, bần tăng mạo muội tới đây bái kiến, không mang theo quà gì, bó hoa hồng này xin tặng cho Bồ Tát.
Đường Tăng nghiêm trang nói, một thứ sức mạnh thần kỳ nâng bó hoa hồng lên đưa tới trước mặt Quan Âm Bồ Tát.
Mặc dù Quan Âm Bồ Tát cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng vẫn mỉm cười nhận lấy bó hoa hồng, thuận tay đưa sang cho bé gái Hồng Hài Nhi bên cạnh.
Keng...
Cửu Hoàn Tích Trượng và trường thương của Mộc Tra va chạm nhau, kết quả bất ngờ là trường thương của Mộc Tra trực tiếp bị đánh bay.
- Cái gì...
Mộc Tra hoảng sợ, lúc này hắn chỉ cảm thấy một cỗ trấn áp khủng khiếp tới, giống như cả thiên địa chụp lên người hắn vậy.
Đường Tăng đá một cước lên lồng ngực Mộc Tra, đạp bay hắn ra ngoài.
Một tiếng "Oanh" vang lên, Mộc Tra va chạm làm gãy một cây đại thụ, rớt xuống đảo, rồi liên tục té ngã.
Đường Tăng đã lưu tình, nếu không chỉ một cước đã đạp chết hắn rồi.
Thực lực của Mộc Tra không tính là kém, đã là Huyền Tiên sơ kỳ rồi, chừng cấp 43. Đường Tăng dựa vào ý chí và trượng pháp cấp 47 thoải mái đánh bại hắn.
- Nếu như là Na Tra thì bần tăng còn muốn kiếm cớ thoái thác, nhưng người? Kém xa.
Đường Tăng khinh thường nói.
- Yêu Tăng, đều tại ngươi ép Tam đệ ta!
Mộc Tra oán hận nhìn chằm chằm Đường Tăng, nhưng cũng không dám lỗ mãng ra tay nữa.
- Bần tăng ép Tam Đệ ngươi? Na Tra? Chuyện đó từ đâu ra vậy?
Đường Tăng nhíu mày hỏi, mờ mịt chẳng hiểu gì, hắn không nhớ rõ bản thân đã từng làm chuyện như vậy.
Đột nhiên Đường Tăng nhớ tới chuyện bản thân đã từng nói với Na Tra qua về thân thế của hắn, có lẽ không phải vì chuyện này mà Na Tra trở mặt với người nhà đấy chứ?
Nhìn biểu tình của Mộc Tra, Đường Tăng cảm thấy suy đoán của bản thân đúng tám chín phần rồi.
Quả nhiên là trẻ nhỏ nóng nảy, vóc dáng Na Tra chỉ thuộc về một đứa trẻ, tính cách dường như còn chưa trưởng thành.
- Đường Tam Tạng, ngươi đến rồi.
Đột nhiên một giọng nói kỳ ảo linh động truyền từ trên núi xuống, chính là giọng nói của Quan Âm Bồ Tát:
- Vào đi.
- Bồ Tát...
Mộc Tra kêu lên.
- Cho hắn vào đi.
Quan Âm Bồ Tát nói.
Mộc Tra nghe vậy, mặc dù vẫn khó chịu với Đường Tăng, thậm chí hận không thể xử lý cái tên Đường Tam Tạng đã ép buộc Tam đệ hắn kia, nhưng lại không dám cãi lệnh Quan Âm Bồ Tát:
- Vâng, Bồ Tát. Đi theo ta, Đường Tam Tạng, ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi làm xằng làm bậy ở đây, đại đồ đệ của ngươi không cứu được đâu.
- Thiện tai, thiện tai.
Đường Tăng mỉm cười, một tay cầm Cửu Hoàn Tích Trượng, một tay cầm bó hoa hồng, đi sau lưng Mộc Tra bay lên đỉnh núi.
Không bao lâu sau, phía trước xuất hiện một hồ nước tỏa ra vầng sáng nhạt, đối diện hồ nước là một khoảng rừng trúc màu tím, có cây cầu gỗ nhỏ bắc ngang qua.
- Tự vào đi.
Mộc Tra lạnh lùng nói
Đường Tam Tạng, thái độ tôn kính Bồ Tát một chút!
Đường Tăng không để ý tới lời nói của Mộc Tra mà đáp xuống cây cầu gỗ, đi bộ về hướng rừng trúc tím, hắn không trực tiếp bay qua, đây là sự tôn trọng tối thiểu phải có dành cho Bồ Tát.
Cây cầu gỗ này chỉ dài hơn hai mươi thước, sau khi Đường Tăng đi tới rừng trúc tím liền nhìn thấy một con đường nhỏ, hắn liền bước lên đó, đi thêm về đằng trước hơn hai mươi mét nữa, rốt cục mới nhìn thấy Quan Âm Bồ Tát, đồng thời cũng không ngoài dự liệu nhìn thấy được bé gái Hồng Hài Nhi, nàng lúc này vẫn mặc chiếc váy ngắn màu đỏ như trước, dáng vẻ vô cùng xinh đẹp đáng yêu giống như búp bê vậy.
Hồng Hài Nhi nhìn thấy Đường Tăng, trong mắt xuất hiện tia sáng hung ác, nhưng lại không nói chuyện, yên tính đứng nơi đó.
Quan Âm Bồ Tát mặc làn váy dài màu trắng, khoác sa lụa mỏng trên đầu màu trắng ngồi trên một tảng đá cạnh bờ ao đang không ngừng bốc hơi thành những làn khói, giống như không nhìn thấy Đường Tăng, tay đang không ngừng bện một món đồ gì đó.
- Bần tăng bái kiến Bồ Tát.
Đường Tăng hơi khom người mở miệng.
- Ngươi tới rồi.
Lúc này Quan Âm Bồ Tát mới ngẩng đầu, khi nàng nhìn thấy bộ dạng lúc này của Đường Tăng, trong mắt lập tức xuất hiện tia cổ quái.
Đường Tam Tạng trước mắt không có mũ cao tăng, lại có thêm một quả đầu tóc màu đen ngắn, nhìn qua cực kỳ đẹp trai, là kiểu tóc mà nàng chưa từng nhìn thấy qua.
Ngoài ra, trong tay Đường Tam Tạng còn cầm một nhúm hoa nhỏ màu đỏ, loài hoa đó rất kiều diễm.
- Bồ Tát, bần tăng mạo muội tới đây bái kiến, không mang theo quà gì, bó hoa hồng này xin tặng cho Bồ Tát.
Đường Tăng nghiêm trang nói, một thứ sức mạnh thần kỳ nâng bó hoa hồng lên đưa tới trước mặt Quan Âm Bồ Tát.
Mặc dù Quan Âm Bồ Tát cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng vẫn mỉm cười nhận lấy bó hoa hồng, thuận tay đưa sang cho bé gái Hồng Hài Nhi bên cạnh.
Tác giả :
Thái Sầu