Đương Ngưu Lang Xuyên Việt Biến Thành Tiểu Quan
Chương 32
Edit: Đông Thảo
Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã là buổi tối ngày hôm sau, bộ đồ đỏ thẫm mới được đưa đến, ta cùng Thành mỹ nhân ở trong phòng thay quần áo. Hai kiện hỉ phục nhìn thì giống nhau, chính là Thành mỹ nhân lớn hơn ta một số.
Lúc nhìn thấy Thành mỹ nhân mặc xong quần áo, ta đều sợ ngây người. Ta chưa bao giờ biết nguyên lai hắn thích hợp màu đỏ sắc như vậy, càng tôn lên làn da trắng nõn của hắn, mà nguyên bản khuôn mặt phi thường tinh xảo hiện tại tuy rằng mang một tầng sắc thái dễ thương, lại không mất vẻ thanh nhã. (tả như con gái dzậy nè..)
Trước kia vẫn cảm thấy Thành mỹ nhân chỉ thích hợp với màu trắng lạnh lùng, nhưng hiện tại ý nghĩ này đã hoàn toàn bị ta phá vỡ, nhìn thấy Thành mỹ nhân trong trẻo nhưng lạnh lùng tuyệt diễm, thật là…… Rất mị hoặc lòng người. Hơn nữa ánh mắt lãnh đạm của hắn, lại càng làm cho người ta muốn…… Hung hăng đem hắn áp đảo. (áp được thì áp… cho cả tháng ko xuống được giường)
Trong khi đang sửng sốt, Thành mỹ nhân cũng đã đi đến trước mặt ta, cẩn thận đánh giá một phen, cảm khái nói:“Xem Đào Y đẹp như vậy, thật muốn đem ngươi hung hăng áp đảo!”
“……”
Không biết là ai mở đầu trước, thần trí có chút thanh tỉnh lại liền phát hiện hai người đã ôm nhau kịch liệt hôn nồng nhiệt, hai người đều dùng phương thức khẳng cắn đối phương một cách nồng nhiệt, khí thế đều muốn đem đối phương áp đảo, ai cũng không chịu nhượng bộ.
Môi dưới bị cắn gần gần như chết lặng, lại mang điểm hơi hơi đau đớn, ta cũng không cam lòng yếu thế gợi lên đầu lưỡi Thành mỹ nhân, dùng mọi cách dụ dỗ, đồng thời tay cũng không khách khí cởi nút thắt trên áo của hắn……
Khấu khấu! Ngoài cửa truyền đến thanh âm nơm nớp lo sợ:“Hai vị chị dâu mặc có vừa hay không? Có cần sửa chỗ nào không?”
Quên mất! Còn có thợ may đang đứng bên ngoài mà.
Ta cùng Thành mỹ nhân nhanh chóng tách ra, Thành mỹ nhân hoãn hoãn hô hấp, bình tĩnh mở miệng:“Không có, thực thích hợp.”
“Nga.” Thợ may cúi đầu lên tiếng, lại vẫn là đứng ở cửa, không ly khai.
“Ngươi còn có chuyện gì?” Thanh âm của Thành mỹ nhân tuy rằng có thể nói là ôn nhu, sắc mặt đã rất muốn thực không tốt.
“Hắn, bọn hắn còn không có cho ta tiền.” Thanh âm như khóc tang của thợ may, đáng thương.
(ôi kute thế)
“……” Ta rõ ràng thấy trên trán Thành mỹ nhân bạo khởi gân xanh.
“Ngươi đem bạc thanh toán đi! Ta quả thực sống cũng không dễ dàng, trong nhà còn già còn trẻ, một nhà đang chờ ta nuôi sống, lại nói, hỉ phục đó thực đắt tiền, huống chi là một lần làm hai kiện, ta không thể cả vốn cũng không thu được a, cô nương, xin ngươi thương xót, kêu bọn họ đem bạc trả cho ta đi. Ta xem ngài ở trong này cũng là rất có địa vị, ngươi theo chân bọn họ nói một tiếng……”
Kích tình ban nãy mãnh liệt bao nhiêu đều bị thợ may kiên trì đòi tiền mà tiêu tán không còn một mảnh. Rơi vào đường cùng, Thành mỹ nhân phải đi tìm tiểu huynh đệ ở phụ cận, kêu bọn họ đem tiền trả, thợ may lúc này mới vạn phần cảm tạ cầm bạc đi.
“Sách, bao nhiêu hưng trí đều mất hết.” Thành mỹ nhân thô lỗ đem hỉ phục ném tới một bên, ngã vào trên giường.
“……” Kỳ thật ta còn đang hối hận, vừa rồi như xúc động, cách âm không hiệu quả như vậy, bên ngoài nhất định sẽ nghe rành mạch, đến lúc đó liền khó làm, thân phận bị vạch trần thật vẫn là việc nhỏ, chỉ sợ bọn sơn tặc này giận quá, giết người diệt khẩu……
Ta không khỏi sợ run cả người.
“Thành Lãng?” Ta kéo kéo Thành mỹ nhân,“Ngươi xác định phải chờ tới sau khi bái hoàn đường? Đến lúc đó chúng ta như thế nào đi ra ngoài a?”
Thành mỹ nhân coi thường mở hai mắt, nói lời lại rõ ràng lưu loát:“Không nói cho ngươi!”
“……” Ngươi thật sự có suy nghĩ biện pháp sao?
“Bất quá nếu ra không được, liền đi theo Đào Y làm việc thiên tư.” Khẩu khí nửa đùa.
“……” Ta còn không muốn chết!
“Nhưng là nếu đi ra ngoài, Đào Y muốn lấy thân báo đáp nha. Dù sao cũng là ta cứu ngươi mà!”
“……” Nhưng cũng chính ngươi hại chúng ta rơi vào tay sơn tặc mà!
“Liền hứa cả đời đi!” Thành mỹ nhân tự tiện thay ta quyết định.
“……” Nếu là ngươi để cho ta áp cả đời, ta sẽ rất thích!
Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã là buổi tối ngày hôm sau, bộ đồ đỏ thẫm mới được đưa đến, ta cùng Thành mỹ nhân ở trong phòng thay quần áo. Hai kiện hỉ phục nhìn thì giống nhau, chính là Thành mỹ nhân lớn hơn ta một số.
Lúc nhìn thấy Thành mỹ nhân mặc xong quần áo, ta đều sợ ngây người. Ta chưa bao giờ biết nguyên lai hắn thích hợp màu đỏ sắc như vậy, càng tôn lên làn da trắng nõn của hắn, mà nguyên bản khuôn mặt phi thường tinh xảo hiện tại tuy rằng mang một tầng sắc thái dễ thương, lại không mất vẻ thanh nhã. (tả như con gái dzậy nè..)
Trước kia vẫn cảm thấy Thành mỹ nhân chỉ thích hợp với màu trắng lạnh lùng, nhưng hiện tại ý nghĩ này đã hoàn toàn bị ta phá vỡ, nhìn thấy Thành mỹ nhân trong trẻo nhưng lạnh lùng tuyệt diễm, thật là…… Rất mị hoặc lòng người. Hơn nữa ánh mắt lãnh đạm của hắn, lại càng làm cho người ta muốn…… Hung hăng đem hắn áp đảo. (áp được thì áp… cho cả tháng ko xuống được giường)
Trong khi đang sửng sốt, Thành mỹ nhân cũng đã đi đến trước mặt ta, cẩn thận đánh giá một phen, cảm khái nói:“Xem Đào Y đẹp như vậy, thật muốn đem ngươi hung hăng áp đảo!”
“……”
Không biết là ai mở đầu trước, thần trí có chút thanh tỉnh lại liền phát hiện hai người đã ôm nhau kịch liệt hôn nồng nhiệt, hai người đều dùng phương thức khẳng cắn đối phương một cách nồng nhiệt, khí thế đều muốn đem đối phương áp đảo, ai cũng không chịu nhượng bộ.
Môi dưới bị cắn gần gần như chết lặng, lại mang điểm hơi hơi đau đớn, ta cũng không cam lòng yếu thế gợi lên đầu lưỡi Thành mỹ nhân, dùng mọi cách dụ dỗ, đồng thời tay cũng không khách khí cởi nút thắt trên áo của hắn……
Khấu khấu! Ngoài cửa truyền đến thanh âm nơm nớp lo sợ:“Hai vị chị dâu mặc có vừa hay không? Có cần sửa chỗ nào không?”
Quên mất! Còn có thợ may đang đứng bên ngoài mà.
Ta cùng Thành mỹ nhân nhanh chóng tách ra, Thành mỹ nhân hoãn hoãn hô hấp, bình tĩnh mở miệng:“Không có, thực thích hợp.”
“Nga.” Thợ may cúi đầu lên tiếng, lại vẫn là đứng ở cửa, không ly khai.
“Ngươi còn có chuyện gì?” Thanh âm của Thành mỹ nhân tuy rằng có thể nói là ôn nhu, sắc mặt đã rất muốn thực không tốt.
“Hắn, bọn hắn còn không có cho ta tiền.” Thanh âm như khóc tang của thợ may, đáng thương.
(ôi kute thế)
“……” Ta rõ ràng thấy trên trán Thành mỹ nhân bạo khởi gân xanh.
“Ngươi đem bạc thanh toán đi! Ta quả thực sống cũng không dễ dàng, trong nhà còn già còn trẻ, một nhà đang chờ ta nuôi sống, lại nói, hỉ phục đó thực đắt tiền, huống chi là một lần làm hai kiện, ta không thể cả vốn cũng không thu được a, cô nương, xin ngươi thương xót, kêu bọn họ đem bạc trả cho ta đi. Ta xem ngài ở trong này cũng là rất có địa vị, ngươi theo chân bọn họ nói một tiếng……”
Kích tình ban nãy mãnh liệt bao nhiêu đều bị thợ may kiên trì đòi tiền mà tiêu tán không còn một mảnh. Rơi vào đường cùng, Thành mỹ nhân phải đi tìm tiểu huynh đệ ở phụ cận, kêu bọn họ đem tiền trả, thợ may lúc này mới vạn phần cảm tạ cầm bạc đi.
“Sách, bao nhiêu hưng trí đều mất hết.” Thành mỹ nhân thô lỗ đem hỉ phục ném tới một bên, ngã vào trên giường.
“……” Kỳ thật ta còn đang hối hận, vừa rồi như xúc động, cách âm không hiệu quả như vậy, bên ngoài nhất định sẽ nghe rành mạch, đến lúc đó liền khó làm, thân phận bị vạch trần thật vẫn là việc nhỏ, chỉ sợ bọn sơn tặc này giận quá, giết người diệt khẩu……
Ta không khỏi sợ run cả người.
“Thành Lãng?” Ta kéo kéo Thành mỹ nhân,“Ngươi xác định phải chờ tới sau khi bái hoàn đường? Đến lúc đó chúng ta như thế nào đi ra ngoài a?”
Thành mỹ nhân coi thường mở hai mắt, nói lời lại rõ ràng lưu loát:“Không nói cho ngươi!”
“……” Ngươi thật sự có suy nghĩ biện pháp sao?
“Bất quá nếu ra không được, liền đi theo Đào Y làm việc thiên tư.” Khẩu khí nửa đùa.
“……” Ta còn không muốn chết!
“Nhưng là nếu đi ra ngoài, Đào Y muốn lấy thân báo đáp nha. Dù sao cũng là ta cứu ngươi mà!”
“……” Nhưng cũng chính ngươi hại chúng ta rơi vào tay sơn tặc mà!
“Liền hứa cả đời đi!” Thành mỹ nhân tự tiện thay ta quyết định.
“……” Nếu là ngươi để cho ta áp cả đời, ta sẽ rất thích!
Tác giả :
Đào Đào