Dưỡng Ngư
Chương 20
Hôm nay Thiệu Niên Hoa mang tới một bình thịt hầm lớn do chính tay sư phụ đầu bếp của khách sạn chuẩn bị đặc biệt giúp hắn. Một bình đầy ắp, một tầng xếp một tầng gân bò chưng đến mềm trơn thơm phức, xương cừu tươi ngon, thịt ba chỉ cùng thịt vịt thịt khô mềm nát, chính giữa dùng rau tươi ngăn cách, nhồi cá mực cùng nấm hương măng cắt nhỏ vào các khe hở. Mặc dù chỉ dùng một ít muối để điều vị, nhưng có nguyên liệu nấu ăn phong phú, hương vị được xử lý rất tốt, tuy có chút loãng cũng không làm mất mỹ vị xứng đáng trở thành món chính.
Âu ôm bình nằm sấp trên mép thuyền, lấy tay moi thịt trong bình, ăn dính đầy nước thịt trên mặt, đuôi cá vung phặc phặc trên mặt nước, sướng đến muốn bốc bọt khí bay bay, nếu không phải phải ôm bình, y không nỡ buông ra, không thôi chắc chắn y sẽ xoay vài vòng lăn mấy cái để biểu đạt cảm giác hạnh phúc lúc này.
Thiệu Niên Hoa thấy nhân ngư ăn thích vô cùng, hết thảy đều như bình thường, nhưng hắn lại nhăn lông mày: Góc trên mép thuyền không trơn nhẵn một chút nào, nằm không khó chịu sao?
Vì thế hắn thừa dịp thời điểm nhân ngư không để ý chỉ lo ngẩng đầu liếm nước thịt chảy trên cánh tay, thò tay ôm lấy y để y ngồi trên đùi của mình__ may mắn có sức nổi của nước biển, khiến cho nhân ngư có vẻ không nặng lắm.
Nhân ngư vặn vẹo, có lẽ phát hiện ngồi như vậy thoải mái hơn nhiều, liền không hề giãy dụa nữa, ôm bình ghé vào trên đùi hắn tiếp tục ăn.
Thiệu Niên Hoa nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng bóng loáng của nhân ngư, trong lòng lén lút phiêu ra bong bóng phấn hồng.
Khối thịt lớn đều bị vét sạch sẽ, ngón tay của nhân ngư có móng tay sắc bén không tiện để lấy mấy khối thịt nhỏ trong bình đựng đồ ăn, vì thế y có ý đồ vói đầu vào trong bình. Thiệu Niên Hoa cuống quít ngăn trở hành động nguy hiểm này, lấy thìa đã chuẩn bị trước, múc một muỗng nước thịt cùng nấm măng trong bình ra đút cho nhân ngư.
Âu ôm cổ Thiệu Niên Hoa tựa vào người hắn, ngoan ngoãn hưởng thụ hắn đút ăn, thỏa mãn vô cùng, cảm thán: Người này nuôi rất đáng giá!
Ưm, thìa này, sáng sáng lấp lánh thật đẹp, Âu đảo mắt nghĩ, hạ quyết tâm: Nhất định phải trộm giấu mang về nhà!
Một bình thịt hầm lớn ăn sạch sẽ, dù là sức ăn cỡ Âu cũng có chút… no rồi, y nhảy xuống biển tắm rửa___ trên da cùng tóc y có một lớp vật trơn mỏng, giúp trong thời gian ngắn y rời xa nước không bởi vì khô ráo mà khó chịu, cũng thuận tiện rửa sạch vết bẩn ô uế __ Sau đó lại bò lên thuyền, lười biếng ổ trên đùi Thiệu Niên Hoa: Độ ấm trên người hắn làm cho y cảm thấy thật thoải mái, tuy rằng bộ lông phía dưới đâm hơi ngứa, nhưng làn da trần trụi ma sát lẫn nhau cảm giác thật cũng không tệ.
[Tiết tháo của người viết (tác giả) giải thích: bộ lông ở dưới thân đâm hơi ngứa là lông chân… Đừng nghĩ nhiều nha…. _(:з” ∠)_]
Âu ôm bình nằm sấp trên mép thuyền, lấy tay moi thịt trong bình, ăn dính đầy nước thịt trên mặt, đuôi cá vung phặc phặc trên mặt nước, sướng đến muốn bốc bọt khí bay bay, nếu không phải phải ôm bình, y không nỡ buông ra, không thôi chắc chắn y sẽ xoay vài vòng lăn mấy cái để biểu đạt cảm giác hạnh phúc lúc này.
Thiệu Niên Hoa thấy nhân ngư ăn thích vô cùng, hết thảy đều như bình thường, nhưng hắn lại nhăn lông mày: Góc trên mép thuyền không trơn nhẵn một chút nào, nằm không khó chịu sao?
Vì thế hắn thừa dịp thời điểm nhân ngư không để ý chỉ lo ngẩng đầu liếm nước thịt chảy trên cánh tay, thò tay ôm lấy y để y ngồi trên đùi của mình__ may mắn có sức nổi của nước biển, khiến cho nhân ngư có vẻ không nặng lắm.
Nhân ngư vặn vẹo, có lẽ phát hiện ngồi như vậy thoải mái hơn nhiều, liền không hề giãy dụa nữa, ôm bình ghé vào trên đùi hắn tiếp tục ăn.
Thiệu Niên Hoa nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng bóng loáng của nhân ngư, trong lòng lén lút phiêu ra bong bóng phấn hồng.
Khối thịt lớn đều bị vét sạch sẽ, ngón tay của nhân ngư có móng tay sắc bén không tiện để lấy mấy khối thịt nhỏ trong bình đựng đồ ăn, vì thế y có ý đồ vói đầu vào trong bình. Thiệu Niên Hoa cuống quít ngăn trở hành động nguy hiểm này, lấy thìa đã chuẩn bị trước, múc một muỗng nước thịt cùng nấm măng trong bình ra đút cho nhân ngư.
Âu ôm cổ Thiệu Niên Hoa tựa vào người hắn, ngoan ngoãn hưởng thụ hắn đút ăn, thỏa mãn vô cùng, cảm thán: Người này nuôi rất đáng giá!
Ưm, thìa này, sáng sáng lấp lánh thật đẹp, Âu đảo mắt nghĩ, hạ quyết tâm: Nhất định phải trộm giấu mang về nhà!
Một bình thịt hầm lớn ăn sạch sẽ, dù là sức ăn cỡ Âu cũng có chút… no rồi, y nhảy xuống biển tắm rửa___ trên da cùng tóc y có một lớp vật trơn mỏng, giúp trong thời gian ngắn y rời xa nước không bởi vì khô ráo mà khó chịu, cũng thuận tiện rửa sạch vết bẩn ô uế __ Sau đó lại bò lên thuyền, lười biếng ổ trên đùi Thiệu Niên Hoa: Độ ấm trên người hắn làm cho y cảm thấy thật thoải mái, tuy rằng bộ lông phía dưới đâm hơi ngứa, nhưng làn da trần trụi ma sát lẫn nhau cảm giác thật cũng không tệ.
[Tiết tháo của người viết (tác giả) giải thích: bộ lông ở dưới thân đâm hơi ngứa là lông chân… Đừng nghĩ nhiều nha…. _(:з” ∠)_]
Tác giả :
Thụy Bất Tỉnh