Dược Sư 0 Cấp
Quyển 4 - Chương 37: Lao ngục
[Phụ cận] [Hệ thống] Bảo vệ Tác Đa Mã 030405: Xin chào, ta là bảo vệ thành Tác Đa Mã mã hiệu 030405, xin hỏi tên của ngài có phải là Không Phải Dược Sư không?
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Đúng vậy.
[Phụ cận] [Hệ thống] Bảo vệ Tác Đa Mã 030405: Xin hỏi lúc này giá trị PK của ngài có phải là 23 hay không?
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư:... Phải!
[Phụ cận] [Hệ thống] Bảo vệ Tác Đa Mã 030405: Xin hỏi ngài có nguyện ý đến ngục giam hay không? Nếu như ngài không muốn, trong vòng 24 tiếng đồng hồ sẽ phải chịu sự báo thù của tất cả người chơi mà ngài đã giết. Còn nếu như trong khoảng thời gian này, ngài bị giết hoặc bị bảo vệ khác bắt được thì trừng phạt của ngài sẽ tăng gấp bội.
Thật sự là hệ thống NPC tao nhã, vừa vào đề đã uyển chuyển hơn người, không hổ là thế giới Tây phương chú trọng nhân quyền.
Bởi vì trận hỗn chiến lần trước mà ngục giam của thành Tác Đa Mã đã chật kín người, trong tù có một chỗ để đứng thẳng cũng xem như là kẻ có máu mặt. Dùng lời của Chúng Nhân Bang để nói thì chính là thân thể nghiêng một góc 30 độ so với mặt đất vẫn có thể đứng không ngã. Cũng may, với những người có thói quen ngồi xổm trong ngục giam như Chúng Nhân Bang thì cũng không có gì là không thích ứng được, dần dần mọi người bắt đầu chia phe phái ra mà đánh bài.
Phòng giam số 03 của thành Tác Đa Mã, lá bài bay loạn như ám khí.
Phòng giam số 04 của thành Tác Đa Mã, lá bài bay đến phòng giam số 07 đối diện. Các bang chúng thích thú mời vị bang chủ mới vừa bị NPC giải đến.
[Phụ cận] Thủy Lưu Hương: Bang chủ Không Phải! Mau ném qua cho chúng tôi đi!
Phòng giam số 07 của thành Tác Đa Mã nằm ở phía bắc, rộng rãi sáng ngời, nhìn sơ cũng biết là một nhà tù xa hoa dành cho ‘phạm nhân cao cấp’. Vì ngăn ngừa ẩu đả ác ý trong phòng giam, hệ thống đã chia đẳng cấp phòng giam theo giá trị PK, mã số càng cao thì giá trị PK càng dọa người.
Hưởng thụ phòng giam cao cấp giành cho Boss chính là Diệp Ly Ly.
Theo lý thì giá trị PK của đám người Tài Lang cũng tuyệt đối không thua cô, tại sao lại không thấy một bóng dáng nào của họ?
Gian tình! Tuyệt đối là có gian tình!
So sánh sự kích động ở những nơi khác, trong căn phòng giam cao cấp dành cho Boss cuồng PK này lại yên tĩnh hơn rất nhiều. Kỳ lạ chính là, một người lạ ngồi bên trong cũng không phải thành viên của Chúng Nhân Bang, lại càng không phải người chơi ở Thế Giới Giang Hồ, dường như hắn đã ngồi trong phòng giam số 07 này từ rất lâu rồi. Lúc Diệp Ly Ly vào thì hắn vẫn an vị trên chiếc giường đá phủ kín rơm rạ, yên lặng nhìn vườn mai bên ngoài song sắt.
Một nửa là xanh ngắt.
Một nửa là tuyết trắng.
Diệp Ly Ly nhịn không được mà khinh bỉ với sơ đồ thiết kế phong cảnh của Kỷ Nguyên Ma Pháp. Rõ ràng là mô phỏng cảnh thật, vậy mà hết lần này tới lần khác lại xuất hiện những sự vậy không hợp với lẽ thường khắp mọi nơi. Thế nhưng, phòng giam cao cấp cũng quá buồn chán rồi, đồng bạn duy nhất vẫn không nói một lời, chỉ an tĩnh ngồi đó.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Giết rất nhiều người?
Người nọ bỗng nhiên quay đầu lại, sắc mặt tái nhợt, mang đến một cảm giác yếu ớt cho người nhìn. Đôi mắt màu xanh lộ ra sự ôn hòa cùng sạch sẽ. Rất khó tưởng tượng được là loại người này lại bị nhốt vào phòng giam số 07, nhìn hắn giống như một mục sư, cứu trợ đồng đội, hồi sinh đồng bạn.
Diệp Ly Ly nhìn những vết dơ màu đen trên vạt áo, cùng với khí đen nhàn nhạt giữa mi tâm hắn. Cô biết rõ người này không chỉ thuộc phe phái tà ác mà chức nghiệp cũng thuộc về hắc ám. Cũng bởi vậy, hơi thở hắc ám cùng với khí chất trong trẻo của hắn lại tạo ra một nét đẹp rất mâu thuẫn.
Mỹ nhân!
Xem như chuyến ngồi tù này cũng có giá trị!
Đám bang chúng Chúng Nhân Bang đều xem cô như bạn thân, đem hết kinh nghiệm tán gái vạn năm ân cần truyền thụ cho cô. Điều thứ nhất chính là bình tĩnh, sau đó là lạnh nhạt, đạm mạc. Cuối cùng phải giả vờ tư chất thanh cao giống như Minh Nguyệt Thiên Lý.
Giả vờ!
Nhìn vào đôi mắt xanh như ngọc bích kia, Diệp Ly Ly mỉm cười.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Cũng không coi là nhiều, cũng hơn hai mươi thôi.
Đủ hời hợt.
Người nọ xoay đầu, nhìn vườn mai bên ngoai, thanh âm lại càng hời hợt hơn:
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Đúng là không nhiều lắm.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: …
Phòng giam số 07 của thành Tác Đa Mã lại lâm vào không gian yên tĩnh một cách kỳ lạ. Ước chừng là đã đánh bài chán chê rồi, đám bang chúng Chúng Nhân Bang kia rốt cuộc cũng chú ý tới vị bang chủ đáng kính của mình.
[Phụ cận] Tiểu Đệ Đệ: Bang chủ Không Phải đừng có sa sút tinh thần như vậy, mọi người bên ngoài đã sắp xếp hết mọi chuyện đâu vào đấy rồi!
[Phụ cận] Lão Tử Là Chu Bá Thông: Xem lão tử nè, chẳng lo lắng một chút nào!
[Phụ cận] Cửu Vỹ Hồ Ly: Đúng vậy! Người bên ngoài đã nói chúng ta cứ yên tâm ở trong này đi.
[Phụ cận] Cái Bang Ta đã đem hết trang bị có giá trị đưa cho hắn rồi, cho nên không cần lo lắng!
[Phụ cận] Thủy Lưu Hương: Tình huynh đệ cao thượng vĩ đại của chúng ta vốn dĩ rất khó lý giải!
[Phụ cận] Đại Lão Gia: Này! Đừng nhân cơ hội mà ăn gian!
Người nọ nhìn qua ngoài cửa sổ, thản nhiên nói:
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Một đám con nít rất thú vị.
Khóe môi Diệp Ly Ly run rẩy.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Thật ra thì trước khi nâng cấp toàn bộ hệ thống, Kỷ Nguyên Ma Pháp chắc chắn sẽ không để cho bọn họ muốn làm gì thì làm.
Người nọ bóp nát cánh hoa mai vừa bay vào phòng giam, chậm rãi quay đầu lại, nói tiếp:
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Cũng giống như Thế Giới Giang Hồ, trước khi nâng cấp toàn bộ hệ thống thì Kỷ Nguyên Ma Pháp cũng từng trải qua những trận bang chiến thảm thiết. Thế nhưng, Kỷ Nguyên Ma Pháp lại không có nhân vật chính trực như Lam Kiều, cũng không có nhân vật hiểu rõ sức mạnh liên minh như Minh Nguyệt Thiên Lý, chỉ có chém giết, phản bội, ly gián, ngoài ra thì còn có “mỹ nhân kế” mê hoặc đám người chơi bất tài kia. Cái loại “nụ cười giai nhân” tàn sát hết đám người kia, quả thật là cực kỳ buồn nôn.
Sau lưng người nọ, hoa rơi như mưa.
Sự chán ghét tràn ngập hai đầu lông mày.
Diệp Ly Ly ngửi được hương vị của gian tình đen tối, lẳng lặng chờ đợi phản ứng của người nọ. Người chơi nho nhã ngược lại có mấy phần mạch văn nhiều hơn so với đám bang chúng kia, nếu đặt trong phong cảnh đêm trăng sáng ở Thế Giới Giang Hồ thì nhất định sẽ là cảnh quan rất đẹp.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Trò chơi này đã bị chướng khí mù mịt từ lâu rồi, rất nhiều người chơi già dặn kinh nghiệm không còn muốn vui đùa với những người mới nữa. Thực lực không đấu nổi thì thôi, ngay cả chấp nhận thua cũng không làm được sao? Đám già dặn kinh nghiệm kia, ai cũng nhao nhao đăng ký tài khoản ở Thế Giới Giang Hồ, nếu có cơ hội qua bên đó, hẳn là người quen của ta rất nhiều.
Diệp Ly Ly cảm thấy một chút nguy cơ.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Đừng lo lắng, bọn họ đều là người nhiệt tình, yêu trò chơi, sẽ không tạo ra ảnh hưởng gì đối với Thế Giới Giang Hồ.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Vậy thì… trong bang chiến, ngươi sắm vai nhân vật gì?
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Tàn sát.
Hắn ta cười đến thản nhiên.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Người chết trong tay ta cũng khoảng chừng hai hay ba trăm tên gì đó. Thần Vương - người chơi lợi hại nhất trong phe phái chính nghĩa, cũng vì vậy mà lâm vào giấc ngủ say. Hắn ta chắc cũng không ngờ mình lại vô tình bao che cho người chơi ở phe phái tà ác. Không biết bây giờ có phải là hắn đang dùng tiền nện vào mặt công ty Quỳnh Đạo Tư, mong ngóng từng ngày được thức tỉnh hay không.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Thú vị chính là, người mà hắn ta nâng trong lòng bàn tay lại là nhân yêu (1), ha ha. Hơn nữa, thừa dịp thời gian hắn ta ngủ say mà nhét thế lực của hắn ta vào danh nghĩa của mình, còn đá hắn ta ra khỏi bang hội! Đáng đời!
(1) Nhân yêu: Nam chơi nhân vật nữ.
Người nọ tuy cười, nhưng Diệp Ly Ly lại nhận ra giữa hai hàng lông mày của hắn mang theo bi ai nhàn nhạt. Hắn lại nghiêng đầu, né tránh ánh mắt của cô.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Đương nhiên, ta cũng là bị đá ra. Giết kẻ lừa gạt, vong ân phụ nghĩa tính ra cũng hơn hai trăm người. Tính cả trước đó thì giá trị PK ước chừng cũng 500.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Ta lựa chọn không bị bắt giam, đám người lừa gạt kia tụ tập người đến báo thù, sau đó bị đánh rớt cấp, rồi hối lộ NPC rời khỏi nơi đó để đến ngục giam của “thành tội ác” này.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: NPC còn có thể hối lộ?
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Đương nhiên, nếu người có giá trị đạo đức cao trong bang hội nộp tiền bảo lãnh.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: A?
Lúc này, phòng giam số 03 và 04 đối diện vang lên âm thanh sôi nổi.
[Phụ cận] Bánh Bao Nhân Thịt: Lão đại Thính Tùng đến!
[Hệ thống] Người chơi Bánh Bao Nhân Thịt được phán vô tội, phóng thích.
[Hệ thống] Người chơi Tiểu Đệ Đệ được phán vô tội, phóng thích.
[Hệ thống] Người chơi Hắc Bạch Lưỡng Đạo được phán vô tội, phóng thích.
...
[Hệ thống] Người chơi Không Phải Dược Sư được phán vô tội, phóng thích.
Diệp Ly Ly đờ đẫn đứng trong lối đi nhỏ có những cánh hoa rơi lả tả, trên áo còn vướng rơm rạ chưa kịp phủi đi.
Khó trách đám nhóc kia không chút kiêng nể gì cả!
Thế nhưng, giá trị đạo đức là chuyện gì xảy ra? Lúc cô lật tìm hết tất cả chuyên mục cũng không thấy hạng mục này. Sau khi được tự do, cuộc sống sôi động của bang chúng Chúng Nhân Bang lại bắt đầu. Trong phòng giam không thể PK sinh tử, vừa ra ngoài liền đuổi đánh nhau thừa sống thiếu chết.
[Phụ cận] Hắc Bạch Lưỡng Đạo: Đánh bài là một hoạt động thử thách lòng cao thượng!
[Phụ cận] Lão Tử Là Chu Bá Thông: Dám ăn gian lão tử!
[Phụ cận] Tiểu Đệ Đệ: Giám thông đồng với bọn họ ăn gian ta!
[Phụ cận] Bánh Bao Nhân Thịt: Đừng tưởng rằng là huynh đệ của ta thì ta không dám chém, đám huynh đệ đáng khinh bỉ này!
Ồn ào náo động, Trúc Hải Thính Tùng đứng dưới gốc cây Lê, cánh hoa Lê rơi xuống lả tả, bám trên vai hắn.
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Đi thôi.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: …
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng:?
Diệp Ly Ly bi phẫn khi nhìn thấy Trúc Hải Thính Tùng tội ác chồng chất mà vẫn có thể nhởn nhơn ngoài vòng pháp luật.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Rõ ràng huynh giết người còn nhiều hơn ta!
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Nhờ nhận nhiệm vụ ẩn tàng.
Diệp Ly Ly vẫn bi phẫn như cũ.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Thế còn Tài Lang?
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Cậu ta tổ đội với ta.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Hai người cấu kết với nhau làm việc xấu, hèn hạ, mặt dày, vô sỉ. Khoan đã! nhiệm vụ ẩn tàng? Nhiệm vụ gì?
Trúc Hải Thính Tùng mỉm cười.
Diệp Ly Ly lết đến, rất a dua, rất chân chó:
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Thính Tùng đại nhân, nói nghe một chút đi a ~~
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Nhiệm vụ là giúp Thuấn Đế loại bỏ những kẻ vô đạo đức, bất chính hay những người thấy chuyện bất bình không rút dao tương trợ gì đó trong nhân gian.
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Chỉ cần người chơi có một chút không thuộc loại hình bình thường thì đều là đối tượng trong nhiệm vụ.
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Để kết thúc nhiệm vụ thì phải đến núi Bình Tuyền Cửu Nghi, giết chết Nghiệt Long mà Thuấn Đế đã vây khốn trong kết giới. Tọa độ cụ thể là Cửu Nghi 23.66, giết được Nghiệt Long sẽ rửa sạch tất cả giá trị PK, trang bị không được mang theo bất kỳ thuộc tính hắc ám gì. Có thể quần ẩu nhiều người nhưng người nhận nhiệm vụ thì chỉ có một.
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Sau khi nhận nhiệm vụ, người chơi trong phạm vi cho phép cứ giết một người sẽ tăng một giá trị đạo đức.
Một phút.
Mười phút.
...
Trúc Hải Thính Tùng kiên nhẫn giới thiệu nội dung nhiệm vụ ẩn tàng, ba mươi phút trôi qua.
Diệp Ly Ly cầm giấy bút trong tay ghi ghi chép chép cẩn thận, lại nghe Trúc Hải Thính Tùng nói tiếp:
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Thế nhưng, có một chuyện vẫn chưa nói.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Xin rửa tai lắng nghe.
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Nhiệm vụ này chỉ có một lần duy nhất. Còn nữa, video là một công cụ có thể bán ra tiền, sau này nhớ phải ghi chép thông tin bằng video.
Diệp Ly Ly lệ rơi đầy mặt.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư:... Luyện chữ!
Mẹ nó! Bất luận thời điểm gì cũng không thể đắc tội Trúc Hải Thính Tùng, bất luận là bằng miệng hay bằng đao!
--- ------ ------ --------
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Đúng vậy.
[Phụ cận] [Hệ thống] Bảo vệ Tác Đa Mã 030405: Xin hỏi lúc này giá trị PK của ngài có phải là 23 hay không?
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư:... Phải!
[Phụ cận] [Hệ thống] Bảo vệ Tác Đa Mã 030405: Xin hỏi ngài có nguyện ý đến ngục giam hay không? Nếu như ngài không muốn, trong vòng 24 tiếng đồng hồ sẽ phải chịu sự báo thù của tất cả người chơi mà ngài đã giết. Còn nếu như trong khoảng thời gian này, ngài bị giết hoặc bị bảo vệ khác bắt được thì trừng phạt của ngài sẽ tăng gấp bội.
Thật sự là hệ thống NPC tao nhã, vừa vào đề đã uyển chuyển hơn người, không hổ là thế giới Tây phương chú trọng nhân quyền.
Bởi vì trận hỗn chiến lần trước mà ngục giam của thành Tác Đa Mã đã chật kín người, trong tù có một chỗ để đứng thẳng cũng xem như là kẻ có máu mặt. Dùng lời của Chúng Nhân Bang để nói thì chính là thân thể nghiêng một góc 30 độ so với mặt đất vẫn có thể đứng không ngã. Cũng may, với những người có thói quen ngồi xổm trong ngục giam như Chúng Nhân Bang thì cũng không có gì là không thích ứng được, dần dần mọi người bắt đầu chia phe phái ra mà đánh bài.
Phòng giam số 03 của thành Tác Đa Mã, lá bài bay loạn như ám khí.
Phòng giam số 04 của thành Tác Đa Mã, lá bài bay đến phòng giam số 07 đối diện. Các bang chúng thích thú mời vị bang chủ mới vừa bị NPC giải đến.
[Phụ cận] Thủy Lưu Hương: Bang chủ Không Phải! Mau ném qua cho chúng tôi đi!
Phòng giam số 07 của thành Tác Đa Mã nằm ở phía bắc, rộng rãi sáng ngời, nhìn sơ cũng biết là một nhà tù xa hoa dành cho ‘phạm nhân cao cấp’. Vì ngăn ngừa ẩu đả ác ý trong phòng giam, hệ thống đã chia đẳng cấp phòng giam theo giá trị PK, mã số càng cao thì giá trị PK càng dọa người.
Hưởng thụ phòng giam cao cấp giành cho Boss chính là Diệp Ly Ly.
Theo lý thì giá trị PK của đám người Tài Lang cũng tuyệt đối không thua cô, tại sao lại không thấy một bóng dáng nào của họ?
Gian tình! Tuyệt đối là có gian tình!
So sánh sự kích động ở những nơi khác, trong căn phòng giam cao cấp dành cho Boss cuồng PK này lại yên tĩnh hơn rất nhiều. Kỳ lạ chính là, một người lạ ngồi bên trong cũng không phải thành viên của Chúng Nhân Bang, lại càng không phải người chơi ở Thế Giới Giang Hồ, dường như hắn đã ngồi trong phòng giam số 07 này từ rất lâu rồi. Lúc Diệp Ly Ly vào thì hắn vẫn an vị trên chiếc giường đá phủ kín rơm rạ, yên lặng nhìn vườn mai bên ngoài song sắt.
Một nửa là xanh ngắt.
Một nửa là tuyết trắng.
Diệp Ly Ly nhịn không được mà khinh bỉ với sơ đồ thiết kế phong cảnh của Kỷ Nguyên Ma Pháp. Rõ ràng là mô phỏng cảnh thật, vậy mà hết lần này tới lần khác lại xuất hiện những sự vậy không hợp với lẽ thường khắp mọi nơi. Thế nhưng, phòng giam cao cấp cũng quá buồn chán rồi, đồng bạn duy nhất vẫn không nói một lời, chỉ an tĩnh ngồi đó.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Giết rất nhiều người?
Người nọ bỗng nhiên quay đầu lại, sắc mặt tái nhợt, mang đến một cảm giác yếu ớt cho người nhìn. Đôi mắt màu xanh lộ ra sự ôn hòa cùng sạch sẽ. Rất khó tưởng tượng được là loại người này lại bị nhốt vào phòng giam số 07, nhìn hắn giống như một mục sư, cứu trợ đồng đội, hồi sinh đồng bạn.
Diệp Ly Ly nhìn những vết dơ màu đen trên vạt áo, cùng với khí đen nhàn nhạt giữa mi tâm hắn. Cô biết rõ người này không chỉ thuộc phe phái tà ác mà chức nghiệp cũng thuộc về hắc ám. Cũng bởi vậy, hơi thở hắc ám cùng với khí chất trong trẻo của hắn lại tạo ra một nét đẹp rất mâu thuẫn.
Mỹ nhân!
Xem như chuyến ngồi tù này cũng có giá trị!
Đám bang chúng Chúng Nhân Bang đều xem cô như bạn thân, đem hết kinh nghiệm tán gái vạn năm ân cần truyền thụ cho cô. Điều thứ nhất chính là bình tĩnh, sau đó là lạnh nhạt, đạm mạc. Cuối cùng phải giả vờ tư chất thanh cao giống như Minh Nguyệt Thiên Lý.
Giả vờ!
Nhìn vào đôi mắt xanh như ngọc bích kia, Diệp Ly Ly mỉm cười.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Cũng không coi là nhiều, cũng hơn hai mươi thôi.
Đủ hời hợt.
Người nọ xoay đầu, nhìn vườn mai bên ngoai, thanh âm lại càng hời hợt hơn:
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Đúng là không nhiều lắm.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: …
Phòng giam số 07 của thành Tác Đa Mã lại lâm vào không gian yên tĩnh một cách kỳ lạ. Ước chừng là đã đánh bài chán chê rồi, đám bang chúng Chúng Nhân Bang kia rốt cuộc cũng chú ý tới vị bang chủ đáng kính của mình.
[Phụ cận] Tiểu Đệ Đệ: Bang chủ Không Phải đừng có sa sút tinh thần như vậy, mọi người bên ngoài đã sắp xếp hết mọi chuyện đâu vào đấy rồi!
[Phụ cận] Lão Tử Là Chu Bá Thông: Xem lão tử nè, chẳng lo lắng một chút nào!
[Phụ cận] Cửu Vỹ Hồ Ly: Đúng vậy! Người bên ngoài đã nói chúng ta cứ yên tâm ở trong này đi.
[Phụ cận] Cái Bang Ta đã đem hết trang bị có giá trị đưa cho hắn rồi, cho nên không cần lo lắng!
[Phụ cận] Thủy Lưu Hương: Tình huynh đệ cao thượng vĩ đại của chúng ta vốn dĩ rất khó lý giải!
[Phụ cận] Đại Lão Gia: Này! Đừng nhân cơ hội mà ăn gian!
Người nọ nhìn qua ngoài cửa sổ, thản nhiên nói:
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Một đám con nít rất thú vị.
Khóe môi Diệp Ly Ly run rẩy.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Thật ra thì trước khi nâng cấp toàn bộ hệ thống, Kỷ Nguyên Ma Pháp chắc chắn sẽ không để cho bọn họ muốn làm gì thì làm.
Người nọ bóp nát cánh hoa mai vừa bay vào phòng giam, chậm rãi quay đầu lại, nói tiếp:
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Cũng giống như Thế Giới Giang Hồ, trước khi nâng cấp toàn bộ hệ thống thì Kỷ Nguyên Ma Pháp cũng từng trải qua những trận bang chiến thảm thiết. Thế nhưng, Kỷ Nguyên Ma Pháp lại không có nhân vật chính trực như Lam Kiều, cũng không có nhân vật hiểu rõ sức mạnh liên minh như Minh Nguyệt Thiên Lý, chỉ có chém giết, phản bội, ly gián, ngoài ra thì còn có “mỹ nhân kế” mê hoặc đám người chơi bất tài kia. Cái loại “nụ cười giai nhân” tàn sát hết đám người kia, quả thật là cực kỳ buồn nôn.
Sau lưng người nọ, hoa rơi như mưa.
Sự chán ghét tràn ngập hai đầu lông mày.
Diệp Ly Ly ngửi được hương vị của gian tình đen tối, lẳng lặng chờ đợi phản ứng của người nọ. Người chơi nho nhã ngược lại có mấy phần mạch văn nhiều hơn so với đám bang chúng kia, nếu đặt trong phong cảnh đêm trăng sáng ở Thế Giới Giang Hồ thì nhất định sẽ là cảnh quan rất đẹp.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Trò chơi này đã bị chướng khí mù mịt từ lâu rồi, rất nhiều người chơi già dặn kinh nghiệm không còn muốn vui đùa với những người mới nữa. Thực lực không đấu nổi thì thôi, ngay cả chấp nhận thua cũng không làm được sao? Đám già dặn kinh nghiệm kia, ai cũng nhao nhao đăng ký tài khoản ở Thế Giới Giang Hồ, nếu có cơ hội qua bên đó, hẳn là người quen của ta rất nhiều.
Diệp Ly Ly cảm thấy một chút nguy cơ.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Đừng lo lắng, bọn họ đều là người nhiệt tình, yêu trò chơi, sẽ không tạo ra ảnh hưởng gì đối với Thế Giới Giang Hồ.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Vậy thì… trong bang chiến, ngươi sắm vai nhân vật gì?
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Tàn sát.
Hắn ta cười đến thản nhiên.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Người chết trong tay ta cũng khoảng chừng hai hay ba trăm tên gì đó. Thần Vương - người chơi lợi hại nhất trong phe phái chính nghĩa, cũng vì vậy mà lâm vào giấc ngủ say. Hắn ta chắc cũng không ngờ mình lại vô tình bao che cho người chơi ở phe phái tà ác. Không biết bây giờ có phải là hắn đang dùng tiền nện vào mặt công ty Quỳnh Đạo Tư, mong ngóng từng ngày được thức tỉnh hay không.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Thú vị chính là, người mà hắn ta nâng trong lòng bàn tay lại là nhân yêu (1), ha ha. Hơn nữa, thừa dịp thời gian hắn ta ngủ say mà nhét thế lực của hắn ta vào danh nghĩa của mình, còn đá hắn ta ra khỏi bang hội! Đáng đời!
(1) Nhân yêu: Nam chơi nhân vật nữ.
Người nọ tuy cười, nhưng Diệp Ly Ly lại nhận ra giữa hai hàng lông mày của hắn mang theo bi ai nhàn nhạt. Hắn lại nghiêng đầu, né tránh ánh mắt của cô.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Đương nhiên, ta cũng là bị đá ra. Giết kẻ lừa gạt, vong ân phụ nghĩa tính ra cũng hơn hai trăm người. Tính cả trước đó thì giá trị PK ước chừng cũng 500.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Ta lựa chọn không bị bắt giam, đám người lừa gạt kia tụ tập người đến báo thù, sau đó bị đánh rớt cấp, rồi hối lộ NPC rời khỏi nơi đó để đến ngục giam của “thành tội ác” này.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: NPC còn có thể hối lộ?
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Đương nhiên, nếu người có giá trị đạo đức cao trong bang hội nộp tiền bảo lãnh.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: A?
Lúc này, phòng giam số 03 và 04 đối diện vang lên âm thanh sôi nổi.
[Phụ cận] Bánh Bao Nhân Thịt: Lão đại Thính Tùng đến!
[Hệ thống] Người chơi Bánh Bao Nhân Thịt được phán vô tội, phóng thích.
[Hệ thống] Người chơi Tiểu Đệ Đệ được phán vô tội, phóng thích.
[Hệ thống] Người chơi Hắc Bạch Lưỡng Đạo được phán vô tội, phóng thích.
...
[Hệ thống] Người chơi Không Phải Dược Sư được phán vô tội, phóng thích.
Diệp Ly Ly đờ đẫn đứng trong lối đi nhỏ có những cánh hoa rơi lả tả, trên áo còn vướng rơm rạ chưa kịp phủi đi.
Khó trách đám nhóc kia không chút kiêng nể gì cả!
Thế nhưng, giá trị đạo đức là chuyện gì xảy ra? Lúc cô lật tìm hết tất cả chuyên mục cũng không thấy hạng mục này. Sau khi được tự do, cuộc sống sôi động của bang chúng Chúng Nhân Bang lại bắt đầu. Trong phòng giam không thể PK sinh tử, vừa ra ngoài liền đuổi đánh nhau thừa sống thiếu chết.
[Phụ cận] Hắc Bạch Lưỡng Đạo: Đánh bài là một hoạt động thử thách lòng cao thượng!
[Phụ cận] Lão Tử Là Chu Bá Thông: Dám ăn gian lão tử!
[Phụ cận] Tiểu Đệ Đệ: Giám thông đồng với bọn họ ăn gian ta!
[Phụ cận] Bánh Bao Nhân Thịt: Đừng tưởng rằng là huynh đệ của ta thì ta không dám chém, đám huynh đệ đáng khinh bỉ này!
Ồn ào náo động, Trúc Hải Thính Tùng đứng dưới gốc cây Lê, cánh hoa Lê rơi xuống lả tả, bám trên vai hắn.
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Đi thôi.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: …
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng:?
Diệp Ly Ly bi phẫn khi nhìn thấy Trúc Hải Thính Tùng tội ác chồng chất mà vẫn có thể nhởn nhơn ngoài vòng pháp luật.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Rõ ràng huynh giết người còn nhiều hơn ta!
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Nhờ nhận nhiệm vụ ẩn tàng.
Diệp Ly Ly vẫn bi phẫn như cũ.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Thế còn Tài Lang?
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Cậu ta tổ đội với ta.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Hai người cấu kết với nhau làm việc xấu, hèn hạ, mặt dày, vô sỉ. Khoan đã! nhiệm vụ ẩn tàng? Nhiệm vụ gì?
Trúc Hải Thính Tùng mỉm cười.
Diệp Ly Ly lết đến, rất a dua, rất chân chó:
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Thính Tùng đại nhân, nói nghe một chút đi a ~~
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Nhiệm vụ là giúp Thuấn Đế loại bỏ những kẻ vô đạo đức, bất chính hay những người thấy chuyện bất bình không rút dao tương trợ gì đó trong nhân gian.
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Chỉ cần người chơi có một chút không thuộc loại hình bình thường thì đều là đối tượng trong nhiệm vụ.
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Để kết thúc nhiệm vụ thì phải đến núi Bình Tuyền Cửu Nghi, giết chết Nghiệt Long mà Thuấn Đế đã vây khốn trong kết giới. Tọa độ cụ thể là Cửu Nghi 23.66, giết được Nghiệt Long sẽ rửa sạch tất cả giá trị PK, trang bị không được mang theo bất kỳ thuộc tính hắc ám gì. Có thể quần ẩu nhiều người nhưng người nhận nhiệm vụ thì chỉ có một.
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Sau khi nhận nhiệm vụ, người chơi trong phạm vi cho phép cứ giết một người sẽ tăng một giá trị đạo đức.
Một phút.
Mười phút.
...
Trúc Hải Thính Tùng kiên nhẫn giới thiệu nội dung nhiệm vụ ẩn tàng, ba mươi phút trôi qua.
Diệp Ly Ly cầm giấy bút trong tay ghi ghi chép chép cẩn thận, lại nghe Trúc Hải Thính Tùng nói tiếp:
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Thế nhưng, có một chuyện vẫn chưa nói.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Xin rửa tai lắng nghe.
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Nhiệm vụ này chỉ có một lần duy nhất. Còn nữa, video là một công cụ có thể bán ra tiền, sau này nhớ phải ghi chép thông tin bằng video.
Diệp Ly Ly lệ rơi đầy mặt.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư:... Luyện chữ!
Mẹ nó! Bất luận thời điểm gì cũng không thể đắc tội Trúc Hải Thính Tùng, bất luận là bằng miệng hay bằng đao!
--- ------ ------ --------
Tác giả :
Dạ Hoang