Dũng Sĩ Cầy Thảo Nguyên
Chương 9: – Bảo tàng lớn nhất
Long tiên sinh cũng giống như đại đa số những con rồng khác, rất yêu thích thu tập bảo vật, vàng bạc châu báu, đồ cổ thư họa, linh đan diệu dược… Chỉ cần là quý giá, thì sẽ trăm phương ngàn kế thu gom lại.
Bảo tàng của Long tiên sinh có rất nhiều, phân bố ở các nơi trên thế giới, một vài cái chuyên dùng để cất đồ cổ, một vài cái chuyên dùng để cất binh khí… Hắn là một con rồng thích sắp xếp trật tự và sạch sẽ, không giống mấy con rồng khác chỉ làm qua loa.
Tính tình của hắn không tính là nhã nhặn, ngoài tật thích sạch sẽ còn có lúc rất cáu kỉnh. Hắn không có bạn bè gì. May là giá trị vũ lực của hắn siêu cao,nên mới có thể lấy được rất nhiều bảo vật mà hắn mong muốn, cũng không có con rồng hẹp hòi nào dám tìm đến hắn để gây sự.
Long tiên sinh vẫn cho rằng bảo vật là càng nhiều càng tốt, mãi đến khi hắn gặp được bảo tàng quý giá nhất.cloudyhiromi.wordpress.com
Đó là một buổi sáng ánh nắng chan hòa, hắn bay liên tục hai ngày, từ một lục địa khác đến bản tàng bí ẩn của hắn. Cái bảo tằng bí ẩn này chuyên dùng để đặt vàng bạc châu báu, Long tiên sinh vừa gom được vào tay một sợi dây chuyền hồng ngọc được chế tác rất tinh xảo, chuẩn bị đem cất ở chỗ này, thuận tiện thưởng thức bộ sưu tập của hắn.
Cách rất xa, Long tiên sinh đã nghe thấy mùi hôi, sau đó lại thấy động phủ của hắn bị rất nhiều hòn đá nhỏ chặn lại. Hắn thật sự muốn xách con rắn nhỏ kia ra lột da rút xương, bởi vì con rắn nhỏ đó dám không quét dọn động phủ của hắn cho sạch sẽ.
Vậy mà hắn lại nhìn thấy thi thể của con rắn nhỏ kia, và một tên tiểu tử chẳng lớn bằng cái đầu rắn phía trong góc
Long tiên sinh biết ở bên cạnh Long Sơn có một trấn nhỏ của cầy thảo nguyên. Trên thực tế, vì cầy thảo nguyên gan to bằng trời năm lần bảy lượt ăn vụng bảo thạch của hắn nên hắn mới tìm một tên rắn nhỏ thay hắn dạy dỗ đám cầy thảo nguyên tham ăn kia.
Tiểu tử là một con cầy thảo nguyên non, cả người dính đầy vết máu, mắt nhỏ híp thành một đường, cái miệng nho nhỏ mềm mại “Yaaaa” một tiếng, dường như đang lẩm bẩm gì đó.
Khắp nơi bên trong động phủ toàn là dấu móng tay và dấu chân của tiểu tử này, trên bảo thạch cũng dính mấy vệt máu đen giống như trên người tiểu tử kia, Long tiên sinh đánh giá nhanh chóng, chỗ dơ dáy bẩn thỉu này là do tiểu tử tạo thành. Hắn rất tức giận, đúng đặc biệt là càng tức giận với những thứ đồ không sạch sẽ, tức giận đến mức muốn dùng một mồi lửa thiêu trụi ngọn núi này.
“Tên tiểu quỷ lôi thôi từ đâu tới đây?”cloudyhiromi.wordpress.com
Long tiên sinh không phải là một con rồng không biết giảng đạo lý, hắn quyết định trước khi phóng hỏa thì cho tiểu tử này một cơ hội giải thích, miễn cho sau này bị người khác lên án.
Sau đó, hắn phát hiện, tiểu tử này giống như hắn, thích sạch sẽ.
Bộ lông của tiểu tử chăm sóc tới bóng loáng mượt mà, nhưng vì tư thế ngủ hơi bị đặc sắc, nên sẽ có vài đoạn vểnh lên, giống như đi vào cửa tiệm làm tóc để làm đẹp. Tiểu tử có thể vì chuyện này mà buồn rầu từ sáng đến tối, mãi đến khi hắn nói cho tiểu tử này biết, mấy sợi lông quăn quăn nhìn cũng rất đẹp.
“Có thật không?” Tiểu tử vui mừng hỏi.
Long tiên sinh đến giờ vẫn nhớ được đôi mắt nhỏ lấp lánh ánh sáng kia.
Tiểu tử gọi A Tình, là bởi vì đôi mắt rất sáng sao?
Long tiên sinh từng rủ tiểu tử lên đỉnh núi ngắm sao lúc nửa đêm, hắn cảm thấy mấy ngôi sao cũng không đẹp bằng đôi mắt của tiểu tử. Hắn cũng nói thế với tiểu tử, tiểu tử lại nói: “Không có gì đẹp bằng đôi mắt của Long tiên sinh!”cloudyhiromi.wordpress.com
Tiểu tử nhe hai cái răng cửa trắng nõn đã mòn.
Có một lần bọn họ hẹn nhau đi ra biển chơi đùa, buổi tối ngày hôm trước tiểu tử hưng phấn ngủ không yên, sáng ngày thứ hai ăn cơm cũng rất nhanh, đến bờ biển mới phát hiện hai cái răng cửa bị mài cho dài ngắn không đều. Trong lòng tiểu tử để ý cực kỳ, nhưng mà càng để ý càng mài không được, dùng hết bảo thạch mang theo bên người, hai cái răng vẫn là dài ngắn không đều. Tiểu tử nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, trầm tư một chút cầy sinh, bỗng khom lưng nhặt một nắm cát trên mặt đất, ném xuống đất, quyết tuyệt nói: “Hỏng răng thì thôi! Không thèm lo nó nữa!” Nói xong dùng đôi chân ngắn của mình, bẹp bẹp bẹp chạy đến cạnh biển, thả người nhảy một cái, nhảy xuống biển bơi đi.
Bơi một hồi, ở trong nước kêu to: “Long tiên sinh! Xuống đây cùng chơi nào!” Long tiên sinh dùng đuôi tạo ra từng đợt sóng cuồn cuộn…
Sau khi trở lại hang động, tiểu tử lại vuốt hai cái răng cửa buồn rầu nói: “Ai, phải chờ chúng nó dài ra một chút mới có thể mài tiếp, mấy ngày nay đành phải ăn kiêng vậy.”
Long tiên sinh thật vất vả mới tìm được một tiểu tử thích sạch sẽ giống như hắn, đương nhiên không nỡ dạy dỗ. Ngay cả tâm tình muốn đi thiêu trụi ngọn núi cũng không còn.
Lúc tiểu tử kia bị mình không cẩn thận làm cho bị thương, Long tiên sinh đau lòng muốn chết.
Hắn hoài nghi tiểu tử là do yêu ma quỷ quái muốn ngấp nghé bảo khố đưa tới phá hắn, nếu không tại sao hắn lại đau lòng như vậy; nhưng cũng cảm thấy mừng thầm, yêu ma quỷ quái hồ đồ nên đã đem bảo tàng tốt nhất đưa vào tay hắn.
Thế nhưng, hắn không thể không thừa nhận, hắn rất dễ dàng làm bị thương tiểu tử. Hắn không có cách nào bảo vệ tốt tiểu tử.
Ngoài ý muốn chính là, tiểu tử không muốn rời khỏi hắn, thậm chí vận dụng bán manh đại pháp. Điểm này làm cho Long tiên sinh rất là tự hào, bởi vì trong lòng tiểu tử có hắn, là bảo tàng không người nào có thể cướp được.cloudyhiromi.wordpress.com
Trước kia Long tiên sinh xem thường chuyện học ma pháp biến thân, dáng vẻ của hắn là kiểu giống y hệt với những gì người khác tưởng tượng ra.
Nhưng khi tiểu tử bị thương làm cho hắn phát hiện, hình thể của hắn quá cao to, móng vuốt cũng quá sắc nhọn, hơi thở cũng quá nóng rồi…
Hắn nói chuyện nhiều lần với tiểu tử, không cẩn thận đốt mất vài chỗ trên bộ lông được chăm sóc kỹ càng…
Long tiên sinh thừa dịp A Tình trở về nhà, mới rảnh rỗi học tập thật biến hình. Lúc thường phải ở cùng tiểu tử, không có thời gian, hơn nữa hắn sợ thuật biến hình luyện tập không đến nơi đến chốn, biến thành mấy loại kỳ quái, làm giảm ấn tượng của hắn trong lòng tiểu tử.
Vốn là muốn trở thành cầy thảo nguyên, nhưng trên đời chỉ có sách ma pháp làm thế nào để hóa thành hình người, Long tiên sinh cũng chẳng có nghiên cứu gì về ma pháp, không thể làm gì khác hơn là biến thành hình người.
Long tiên sinh cho là tiểu tử về nhà một chuyến, sẽ được đãi ngộ chúng sinh vây quanh. Hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ, khi tiểu tử trở về lại có bộ dạng đáng thương đến như vậy.
Tiểu tử sưng mặt sưng mũi, đôi mắt nhỏ cũng bị phần thịt sưng phù xung quanh che mất, không thể nhìn thấy, vả lại không còn sáng rọi. Lông mi cùng râu mép chẳng còn cái nào. Đám máu còn đọng lại làm cho bộ lông bết dính vào với nhau.cloudyhiromi.wordpress.com
Đó là máu của tiểu tử, Long tiên sinh không đời nào quên được mùi vị này.
Càng làm cho Long tiên sinh không thể tha thứ chính là, tiểu tử này bị gầy! Thịt ở hai gò má và cái bụng mập mập đều biến mất!
Lí trí của Long tiên sinh đã bị lửa giận che lấp toàn bộ. Cho dù là thứ gì, dám đối xử với tiểu tử như vậy, đều phải chuẩn bị chịu sự trả thù từ hắn.
A Tình cúi đầu, cả người co lại thành một nắm, nức nở nói:
“Sao ngày hôm nay Long tiên sinh không ngủ trưa vậy?”
Cậu còn tính thừa dịp Long tiên sinh ngủ trưa, đầu tiên là ăn mấy viên bảo thạch ngon lành, đem cái bụng mập trở lại, sau đó lại đi tắm rửa một phen.
Bảo tàng của Long tiên sinh có rất nhiều, phân bố ở các nơi trên thế giới, một vài cái chuyên dùng để cất đồ cổ, một vài cái chuyên dùng để cất binh khí… Hắn là một con rồng thích sắp xếp trật tự và sạch sẽ, không giống mấy con rồng khác chỉ làm qua loa.
Tính tình của hắn không tính là nhã nhặn, ngoài tật thích sạch sẽ còn có lúc rất cáu kỉnh. Hắn không có bạn bè gì. May là giá trị vũ lực của hắn siêu cao,nên mới có thể lấy được rất nhiều bảo vật mà hắn mong muốn, cũng không có con rồng hẹp hòi nào dám tìm đến hắn để gây sự.
Long tiên sinh vẫn cho rằng bảo vật là càng nhiều càng tốt, mãi đến khi hắn gặp được bảo tàng quý giá nhất.cloudyhiromi.wordpress.com
Đó là một buổi sáng ánh nắng chan hòa, hắn bay liên tục hai ngày, từ một lục địa khác đến bản tàng bí ẩn của hắn. Cái bảo tằng bí ẩn này chuyên dùng để đặt vàng bạc châu báu, Long tiên sinh vừa gom được vào tay một sợi dây chuyền hồng ngọc được chế tác rất tinh xảo, chuẩn bị đem cất ở chỗ này, thuận tiện thưởng thức bộ sưu tập của hắn.
Cách rất xa, Long tiên sinh đã nghe thấy mùi hôi, sau đó lại thấy động phủ của hắn bị rất nhiều hòn đá nhỏ chặn lại. Hắn thật sự muốn xách con rắn nhỏ kia ra lột da rút xương, bởi vì con rắn nhỏ đó dám không quét dọn động phủ của hắn cho sạch sẽ.
Vậy mà hắn lại nhìn thấy thi thể của con rắn nhỏ kia, và một tên tiểu tử chẳng lớn bằng cái đầu rắn phía trong góc
Long tiên sinh biết ở bên cạnh Long Sơn có một trấn nhỏ của cầy thảo nguyên. Trên thực tế, vì cầy thảo nguyên gan to bằng trời năm lần bảy lượt ăn vụng bảo thạch của hắn nên hắn mới tìm một tên rắn nhỏ thay hắn dạy dỗ đám cầy thảo nguyên tham ăn kia.
Tiểu tử là một con cầy thảo nguyên non, cả người dính đầy vết máu, mắt nhỏ híp thành một đường, cái miệng nho nhỏ mềm mại “Yaaaa” một tiếng, dường như đang lẩm bẩm gì đó.
Khắp nơi bên trong động phủ toàn là dấu móng tay và dấu chân của tiểu tử này, trên bảo thạch cũng dính mấy vệt máu đen giống như trên người tiểu tử kia, Long tiên sinh đánh giá nhanh chóng, chỗ dơ dáy bẩn thỉu này là do tiểu tử tạo thành. Hắn rất tức giận, đúng đặc biệt là càng tức giận với những thứ đồ không sạch sẽ, tức giận đến mức muốn dùng một mồi lửa thiêu trụi ngọn núi này.
“Tên tiểu quỷ lôi thôi từ đâu tới đây?”cloudyhiromi.wordpress.com
Long tiên sinh không phải là một con rồng không biết giảng đạo lý, hắn quyết định trước khi phóng hỏa thì cho tiểu tử này một cơ hội giải thích, miễn cho sau này bị người khác lên án.
Sau đó, hắn phát hiện, tiểu tử này giống như hắn, thích sạch sẽ.
Bộ lông của tiểu tử chăm sóc tới bóng loáng mượt mà, nhưng vì tư thế ngủ hơi bị đặc sắc, nên sẽ có vài đoạn vểnh lên, giống như đi vào cửa tiệm làm tóc để làm đẹp. Tiểu tử có thể vì chuyện này mà buồn rầu từ sáng đến tối, mãi đến khi hắn nói cho tiểu tử này biết, mấy sợi lông quăn quăn nhìn cũng rất đẹp.
“Có thật không?” Tiểu tử vui mừng hỏi.
Long tiên sinh đến giờ vẫn nhớ được đôi mắt nhỏ lấp lánh ánh sáng kia.
Tiểu tử gọi A Tình, là bởi vì đôi mắt rất sáng sao?
Long tiên sinh từng rủ tiểu tử lên đỉnh núi ngắm sao lúc nửa đêm, hắn cảm thấy mấy ngôi sao cũng không đẹp bằng đôi mắt của tiểu tử. Hắn cũng nói thế với tiểu tử, tiểu tử lại nói: “Không có gì đẹp bằng đôi mắt của Long tiên sinh!”cloudyhiromi.wordpress.com
Tiểu tử nhe hai cái răng cửa trắng nõn đã mòn.
Có một lần bọn họ hẹn nhau đi ra biển chơi đùa, buổi tối ngày hôm trước tiểu tử hưng phấn ngủ không yên, sáng ngày thứ hai ăn cơm cũng rất nhanh, đến bờ biển mới phát hiện hai cái răng cửa bị mài cho dài ngắn không đều. Trong lòng tiểu tử để ý cực kỳ, nhưng mà càng để ý càng mài không được, dùng hết bảo thạch mang theo bên người, hai cái răng vẫn là dài ngắn không đều. Tiểu tử nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, trầm tư một chút cầy sinh, bỗng khom lưng nhặt một nắm cát trên mặt đất, ném xuống đất, quyết tuyệt nói: “Hỏng răng thì thôi! Không thèm lo nó nữa!” Nói xong dùng đôi chân ngắn của mình, bẹp bẹp bẹp chạy đến cạnh biển, thả người nhảy một cái, nhảy xuống biển bơi đi.
Bơi một hồi, ở trong nước kêu to: “Long tiên sinh! Xuống đây cùng chơi nào!” Long tiên sinh dùng đuôi tạo ra từng đợt sóng cuồn cuộn…
Sau khi trở lại hang động, tiểu tử lại vuốt hai cái răng cửa buồn rầu nói: “Ai, phải chờ chúng nó dài ra một chút mới có thể mài tiếp, mấy ngày nay đành phải ăn kiêng vậy.”
Long tiên sinh thật vất vả mới tìm được một tiểu tử thích sạch sẽ giống như hắn, đương nhiên không nỡ dạy dỗ. Ngay cả tâm tình muốn đi thiêu trụi ngọn núi cũng không còn.
Lúc tiểu tử kia bị mình không cẩn thận làm cho bị thương, Long tiên sinh đau lòng muốn chết.
Hắn hoài nghi tiểu tử là do yêu ma quỷ quái muốn ngấp nghé bảo khố đưa tới phá hắn, nếu không tại sao hắn lại đau lòng như vậy; nhưng cũng cảm thấy mừng thầm, yêu ma quỷ quái hồ đồ nên đã đem bảo tàng tốt nhất đưa vào tay hắn.
Thế nhưng, hắn không thể không thừa nhận, hắn rất dễ dàng làm bị thương tiểu tử. Hắn không có cách nào bảo vệ tốt tiểu tử.
Ngoài ý muốn chính là, tiểu tử không muốn rời khỏi hắn, thậm chí vận dụng bán manh đại pháp. Điểm này làm cho Long tiên sinh rất là tự hào, bởi vì trong lòng tiểu tử có hắn, là bảo tàng không người nào có thể cướp được.cloudyhiromi.wordpress.com
Trước kia Long tiên sinh xem thường chuyện học ma pháp biến thân, dáng vẻ của hắn là kiểu giống y hệt với những gì người khác tưởng tượng ra.
Nhưng khi tiểu tử bị thương làm cho hắn phát hiện, hình thể của hắn quá cao to, móng vuốt cũng quá sắc nhọn, hơi thở cũng quá nóng rồi…
Hắn nói chuyện nhiều lần với tiểu tử, không cẩn thận đốt mất vài chỗ trên bộ lông được chăm sóc kỹ càng…
Long tiên sinh thừa dịp A Tình trở về nhà, mới rảnh rỗi học tập thật biến hình. Lúc thường phải ở cùng tiểu tử, không có thời gian, hơn nữa hắn sợ thuật biến hình luyện tập không đến nơi đến chốn, biến thành mấy loại kỳ quái, làm giảm ấn tượng của hắn trong lòng tiểu tử.
Vốn là muốn trở thành cầy thảo nguyên, nhưng trên đời chỉ có sách ma pháp làm thế nào để hóa thành hình người, Long tiên sinh cũng chẳng có nghiên cứu gì về ma pháp, không thể làm gì khác hơn là biến thành hình người.
Long tiên sinh cho là tiểu tử về nhà một chuyến, sẽ được đãi ngộ chúng sinh vây quanh. Hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ, khi tiểu tử trở về lại có bộ dạng đáng thương đến như vậy.
Tiểu tử sưng mặt sưng mũi, đôi mắt nhỏ cũng bị phần thịt sưng phù xung quanh che mất, không thể nhìn thấy, vả lại không còn sáng rọi. Lông mi cùng râu mép chẳng còn cái nào. Đám máu còn đọng lại làm cho bộ lông bết dính vào với nhau.cloudyhiromi.wordpress.com
Đó là máu của tiểu tử, Long tiên sinh không đời nào quên được mùi vị này.
Càng làm cho Long tiên sinh không thể tha thứ chính là, tiểu tử này bị gầy! Thịt ở hai gò má và cái bụng mập mập đều biến mất!
Lí trí của Long tiên sinh đã bị lửa giận che lấp toàn bộ. Cho dù là thứ gì, dám đối xử với tiểu tử như vậy, đều phải chuẩn bị chịu sự trả thù từ hắn.
A Tình cúi đầu, cả người co lại thành một nắm, nức nở nói:
“Sao ngày hôm nay Long tiên sinh không ngủ trưa vậy?”
Cậu còn tính thừa dịp Long tiên sinh ngủ trưa, đầu tiên là ăn mấy viên bảo thạch ngon lành, đem cái bụng mập trở lại, sau đó lại đi tắm rửa một phen.
Tác giả :
Khiêu Vũ Đích Thứ Vị