Đừng Rời Xa Vì Em Lỡ Yêu Anh Mất Rồi
Chương 46: Anh tìm được em rồi
Sáng hôm sau , cả gia đình tụ họp ở phòng bếp , Lam Phương mỉm cười nhìn Thiên Ân .
- Tiểu bảo bối , cổ áo con chưa ngay này !- Lam Phương bước tới
- Vâng..mami à..sau này đừng gọi con với sến như thế ..người con sởn ra ốc rồi này !- Thiên Ân nói
- Thằng nhóc này ..nhớ vào trường hướng dẫn cho Linh Đan và Khải Nguyên rõ chưa ? - Lam Phương nói
- Vâng ..thưa mẹ đại nhân !- Thiên Ân nói
Lam Phương khẽ xoa đầu Thiên Ân mỉm cười , Hạo Nhiên nhìn Lam Phương ,cảm giác trong lòng dâng lên như Lam Phương là mẹ cậu vậy , nhìn cách Lam Phương âu yếm chăm lo cho Thiên Ân mà ghen tỵ , họ mới là một gia đình thật sự còn cậu là kẻ ngoài thôi , lắc đầu chán nản xóa bỏ ý nghĩ đó. Bỗng Lam Phương quay sang nhìn Hạo Nhiên , rồi tiến tới .
- Hạo Nhiên..áo của con cũng chưa ngay này !- Lam Phương nói
- Vâng..vâng ..con cám ơn !- Hạo Nhiên nói
Lam Phương mỉm cười xoa đầu cậu .
- Thôi ..các con mau ra xe đi ! Kẻo trễ học !- Lam Phương nói
- Vâng..mama!- cả đám la lên chạy nhanh ra xe
Lam Phương nhìn mà khẽ cười , Vũ Phong bất ngờ từ đằng sau ôm lấy cô nói
- Vợ à ..em ra dáng nội trợ rồi đấy !
- Vũ..Vũ Phong..anh làm gì thế này ? Hừ.mau đi làm thôi !- Gương mặt của Lam Phương đỏ lên vội cầm túi xách đi theo bước ra xe
Vũ Phong khẽ cười nhìn cô rồi khoác chiếc áo khoác lên , bước theo cô ra xe. Chiếc xe lăn dài cứ thế tới công ty Phương Ân , mỉm cười Lam Phương bước xuống xe , thì ngay lập tức phía sau Vũ Pong đóng cửa xe lại chạy theo quay người cô lại hôn nhẹ vào môi cô.
- Qùa buổi sáng của anh !- Vũ Phong nói
- A...anh có biết đây là công ty không hả ?- Lam Phương đánh vào người cậu
- Haha..làm việc tốt nha vợ !- Vũ Phong chạy nhanh đi kẻo cơn thịnh nộ của cô tới thì chết
Lam Phương nhìn theo bóng chiếc xe mà khẽ cười đưa tay lên môi , hơi ấm của anh vẫn còn đây , quay người bước vào công ty . Tất cả nhân viên nhanh chóng chạy đi làm việc , nhìn vào Chelly rồi bước lên phòng. Đợi cô đi xong cả đám nhân viên tụ lại .
- Woa.thì ra chủ tịch là vợ của chủ tịch tập đoàn BlackStart ..đúng là xứng đôi quá mà !- tất cả nhân viên nữ ngưỡng mộ
- Ôi..vậy là chúng tôi vỡ mộng rồi !- tất cả nhân viên nam nói
- Thôi đi..hạng như mấy ông không biết xách dép được hông mà mơ mộng ! - cô nhân viên 1 nói
- Đúng đó chủ tịch chúng ta ngoài quản lí tất cả công ty ở đây ..mà còn là siêu mãu của Hàn Quốc đó !- cô nhân viên 2 nói
- Đúng đấy ..vừa đẹp lại giỏi nên chỉ có những người như chủ tịch tập đoàn BlackStart mới xứng thôi !- cô nhanh6 viên 3 nói
- Thế các người nghĩ tôi thì sao ?- Một giọng nói ấm áp vang lên đầy quyền lực
- Chủ tịch Du Thị ..!- tất cả cúi đầu
- Tôi hỏi tôi có hợp không ?- Bảo Minh tức giận
- Dạ ..dạ hợp ạ !- cô nhân viên 1 nói run sợ
- Đừng để tôi nghe thấy các người nói Lam Phương với tên khốn đó !- Bảo Minh bỏ đi
Tất cả nhân viên thở phào nhẹ nhõm , Bảo Minh bước vào thang máy , bàn tay bốp chặt lại ..dám nói 2 người đó xứng à ..trên đời này chỉ có một mình cậu mới xứng với Lam Phương thôi .. Thang máy dừng lại , cánh cửa mở ra . Lam Phương ngước mắt lên nhìn hốt hoảng , Bảo Minh khẽ cười bước vào.
- Lam Phương..anh tìm được em rồi !- Bảo Minh mỉm cười ngồi xuống sôpha
- Tiểu bảo bối , cổ áo con chưa ngay này !- Lam Phương bước tới
- Vâng..mami à..sau này đừng gọi con với sến như thế ..người con sởn ra ốc rồi này !- Thiên Ân nói
- Thằng nhóc này ..nhớ vào trường hướng dẫn cho Linh Đan và Khải Nguyên rõ chưa ? - Lam Phương nói
- Vâng ..thưa mẹ đại nhân !- Thiên Ân nói
Lam Phương khẽ xoa đầu Thiên Ân mỉm cười , Hạo Nhiên nhìn Lam Phương ,cảm giác trong lòng dâng lên như Lam Phương là mẹ cậu vậy , nhìn cách Lam Phương âu yếm chăm lo cho Thiên Ân mà ghen tỵ , họ mới là một gia đình thật sự còn cậu là kẻ ngoài thôi , lắc đầu chán nản xóa bỏ ý nghĩ đó. Bỗng Lam Phương quay sang nhìn Hạo Nhiên , rồi tiến tới .
- Hạo Nhiên..áo của con cũng chưa ngay này !- Lam Phương nói
- Vâng..vâng ..con cám ơn !- Hạo Nhiên nói
Lam Phương mỉm cười xoa đầu cậu .
- Thôi ..các con mau ra xe đi ! Kẻo trễ học !- Lam Phương nói
- Vâng..mama!- cả đám la lên chạy nhanh ra xe
Lam Phương nhìn mà khẽ cười , Vũ Phong bất ngờ từ đằng sau ôm lấy cô nói
- Vợ à ..em ra dáng nội trợ rồi đấy !
- Vũ..Vũ Phong..anh làm gì thế này ? Hừ.mau đi làm thôi !- Gương mặt của Lam Phương đỏ lên vội cầm túi xách đi theo bước ra xe
Vũ Phong khẽ cười nhìn cô rồi khoác chiếc áo khoác lên , bước theo cô ra xe. Chiếc xe lăn dài cứ thế tới công ty Phương Ân , mỉm cười Lam Phương bước xuống xe , thì ngay lập tức phía sau Vũ Pong đóng cửa xe lại chạy theo quay người cô lại hôn nhẹ vào môi cô.
- Qùa buổi sáng của anh !- Vũ Phong nói
- A...anh có biết đây là công ty không hả ?- Lam Phương đánh vào người cậu
- Haha..làm việc tốt nha vợ !- Vũ Phong chạy nhanh đi kẻo cơn thịnh nộ của cô tới thì chết
Lam Phương nhìn theo bóng chiếc xe mà khẽ cười đưa tay lên môi , hơi ấm của anh vẫn còn đây , quay người bước vào công ty . Tất cả nhân viên nhanh chóng chạy đi làm việc , nhìn vào Chelly rồi bước lên phòng. Đợi cô đi xong cả đám nhân viên tụ lại .
- Woa.thì ra chủ tịch là vợ của chủ tịch tập đoàn BlackStart ..đúng là xứng đôi quá mà !- tất cả nhân viên nữ ngưỡng mộ
- Ôi..vậy là chúng tôi vỡ mộng rồi !- tất cả nhân viên nam nói
- Thôi đi..hạng như mấy ông không biết xách dép được hông mà mơ mộng ! - cô nhân viên 1 nói
- Đúng đó chủ tịch chúng ta ngoài quản lí tất cả công ty ở đây ..mà còn là siêu mãu của Hàn Quốc đó !- cô nhân viên 2 nói
- Đúng đấy ..vừa đẹp lại giỏi nên chỉ có những người như chủ tịch tập đoàn BlackStart mới xứng thôi !- cô nhanh6 viên 3 nói
- Thế các người nghĩ tôi thì sao ?- Một giọng nói ấm áp vang lên đầy quyền lực
- Chủ tịch Du Thị ..!- tất cả cúi đầu
- Tôi hỏi tôi có hợp không ?- Bảo Minh tức giận
- Dạ ..dạ hợp ạ !- cô nhân viên 1 nói run sợ
- Đừng để tôi nghe thấy các người nói Lam Phương với tên khốn đó !- Bảo Minh bỏ đi
Tất cả nhân viên thở phào nhẹ nhõm , Bảo Minh bước vào thang máy , bàn tay bốp chặt lại ..dám nói 2 người đó xứng à ..trên đời này chỉ có một mình cậu mới xứng với Lam Phương thôi .. Thang máy dừng lại , cánh cửa mở ra . Lam Phương ngước mắt lên nhìn hốt hoảng , Bảo Minh khẽ cười bước vào.
- Lam Phương..anh tìm được em rồi !- Bảo Minh mỉm cười ngồi xuống sôpha
Tác giả :
Pơry Susu