Dục Tu Ký
Chương 111 Đồ Bệnh Hoạn
.....“Ngươi… có muốn đồng hành cùng ta ?.“Muốn ! ”.Hồng Nhược Lan đang có hơi men, nghe hắn hỏi vậy vô thức trả lời ngay tức khắc.Nhưng....!ngay khi nói xong mới cảm thấy mình có chút thất thố, khuôn mặt chợt ửng hồng lên.Đang định mở miệng giải thích thì.Lý Quý đã vươn sang miệng dính chặt lấy môi Hồng Nhược Lan.
Nàng ta có chút bất ngờ, sau đó ánh mắt thoáng hiện lên tiếu ý khó phát hiện, sắc mặt cũng dần dần giãn ra.Thật ra Hồng Nhược Lan một tháng bị giam cầm, đã nảy sinh tư tình với Lý Quý.Hạo Phi trước đây bị giam cầm trước mặt, nàng ta vô cùng khó xử, chẳng thể biểu hiện ra bên ngoài.Bây giờ thì Hạo Phi chỉ vừa mới tuyệt khí, nàng lại càng không thể mở miệng thổ lộ.
Nên mới tìm mọi lý do thoái thác, nói dối không thể trở về, không còn nơi nào để đi....Chuyện mấy mươi năm qua nàng ta chưa gặp qua Hồng Cự đúng là sự thật, bởi qua kí ức của Hạo Phi, Lý Quý đã xác thực điều này.Nhưng….Nữ nhi của Hồng Cự, một trong những người quyền lực vô song trong Thi Tông… chẳng lẽ ở Thi Tông lại không có chỗ dung thân ?...Cũng quá vô lý...Cho dù nàng có gián tiếp hay trực tiếp sát hại Hạo Phi đi nữa….
cao tầng lẫn hình bộ Thi Tông dám truy cứu ?...!Có Hồng Cự chống lưng....!tất nhiên là không…...Lý Quý cũng biết rõ điều này, nhưng cũng không hiểu sao hắn cũng không có truy hỏi.Cũng có thể vì khoái cảm nhục dục một tháng qua Hồng Nhược Lan mang lại, cũng có thể vì cảm thấy nàng ta thật sự đáng thương.Tiền căn, hậu quả chuyện này, nói sao đi nữa….… cũng đều là bởi Lý Quý hắn…..Hắn cũng không còn ngây thơ, cũng không còn lạ gì tâm tư nữ nhân.Hồng Nhược Lan có tình cảm với mình, nhưng chắc chắn, hắn có hỏi kiểu gì… nàng ta cũng sẽ không thú nhận…Bởi vừa mới trở mặt với Hạo Phi không lâu, bây giờ lại thú nhận tình cảm với Lý Quý….
Chỉ càng khiến Hồng Nhược Lan càng trở nên tráo trở, dễ thay lòng đổi dạ trong mắt Lý Quý hơn.Nhưng sự thật….....Hồng Nhược Lan đúng là tráo trở như vậy.Thứ duy nhất khiến Lý Quý tin tưởng Hồng Nhược Lan không phản bội mình, ngoại trừ biểu hiện của nàng ta mấy ngày qua, còn một nguyên nhân nữa….Chính là thời điểm ban nãy.Khi hắn trao trả tia thần hồn kia cho Hồng Nhược Lan, đúng như trước kia Hồng Nhược Lan có nói…..… Nàng ta vậy mà….….không hề bỏ đi….Ngược lại.Câu hỏi….
Ngươi có muốn đồng hành cùng ta của Lý Quý.
Lẫn nụ hôn bất ngờ này của hắn, đã giải vây cho nổi khó xử của Hồng Nhược Lan.Cũng như một phần thể hiện tâm ý của Lý Quý hắn đối với nàng ta.Hồng Nhược Lan lẫn Lý Quý, cả hai đều âm thầm hiểu ý tứ của nhau, nhưng cũng không nói gì, môi miệng chỉ dính chặt vào nhau....Không lâu sau, Hồng Nhược Lan mới rút miệng ra, thở nặng nề, ánh mắt mê li nhìn lên Lý Quý, chợt.......!liếc sang thi thể Hạo Phi.- Ta trước đây nói… muốn giao hoan với ngươi trước Thi Thể của Hạo Phi…Lý Quý nhăn mặt.- Chẳng lẽ thật sự…Hồng Nhược Lan lắc đầu.- Trước đây chỉ là oán hận… cho dù có chết cũng muốn dày vò hắn… nhưng giờ….Nàng ta chợt một tay vuốt má Lý Quý, nhìn hắn thâm tình.- Có còn quan trọng ?Lý Quý gật đầu.- Người dù sao đã chết… bỏ qua đi thôi.- Ta tin rằng….
có dày vò hắn như thế nào đi nữa… ngươi........!cũng sẽ không cảm thấy thoải mái hơn chút nào…Hồng Nhược Lan gật đầu, chợt đứng dậy đến phía trước Hạo Phi...“Xoẹt… xoẹt…”..Tiểu đao cắt đứt dây trói trên người Hạo Phi, Hồng Nhược Lan đặt hắn nằm xuống.
Ánh mắt có chút phức tạp.- Vẫn còn tình cảm với hắn ?Giọng Lý Quý phát ra.
Hồng Nhược Lan chợt giật mình, nghĩ gì đó, nhướng mày thâm ý.- Ngươi… cảm thấy khó chịu ?...- Không… chỉ là cảm thấy ngươi cũng không đến nỗi quá tuyệt tình…Hồng Nhược Lan khựng lại, chợt nghĩ gì đó, cũng không có trả lời.
Hai tay bỗng thọc sâu vào bụng Hạo Phi… lôi hết nội tạng bên trong ra.Thấy tràng cảnh trước mắt, Lý Quý ánh mắt nhăn lại..- Ngươi… chẳng lẽ .....Khuôn mặt Hồng Nhược Lan chăm chú, cũng không có trả lời.
Lôi hết nội tạng bên trong ra ngoài.
Hồng Nhược Lan lấy trong nhẫn trữ vật ra vô số linh thảo, niệm pháp quyết, nhồi nhét vào bên trong.Lý Quý ánh mắt chợt loé, cũng hiểu Hồng Nhược Lan muốn làm gì..- Ngươi vẫn....!thật độc ác….Hồng Nhược Lan cũng không có ngước lên, tay bên dưới vẫn điểm liên hồi lên người Hạo Phi..- Ngươi có nghĩ ta độc ác cũng được… ta thật sự… cũng không tốt lành gì….- Nhưng… Hạo Phi dù có tồi tệ đi nữa….ta muốn đứa bé này lớn lên… ít nhất cũng biết mặt cha nó là ai….Nghe đến đây, ánh mắt Lý Quý chợt phức tạp.
Đang bần thần lại nghe tiếp..- Nói gì thì nói… Hạo Phi chính là Địa Ma đại thành….
Cỗ thi này… cũng không dễ kiếm…....!Niệm pháp quyết thi pháp....!sau này chỉ cần tìm hai cánh tay khác nối cho hắn là được…..- Ngươi chỉ là Nhân Ma tầng 9, cũng chẳng thể…..Nghe Lý Quý nói, Hồng Nhược Lan chỉ gật đầu.- Đúng vậy, muốn chân chính điều khiển Hạo Phi, tu vi của ta ít nhất phải là Địa Ma trung kỳ…...Không lâu sau, làm xong tất cả.Hồng Nhược Lan liền thu thi thể Hạo Phi vào trữ thi vật, lau mồ hôi trên trán, đi đến trước mặt Lý Quý.
Mở miệng trêu chọc..- Ngươi sau này chẳng biết chừng chán ghét ta… ta vẫn còn hắn làm ấm giường a….Lý Quý đang uống một ngụm rượu liền phun hết ra ngoài.
Trợn tròn..- Thi Luyến ?...!ngươi…....thật bệnh hoạn…..Chợt nghĩ gì đó, ánh mắt khó hiểu..- Nhưng bên dưới của hắn đã….Hồng Nhược Lan nhìn biểu hiện của hắn, cũng không thể nhịn cười..- Bên dưới thì không thể nối lại… nhưng hắn........!vẫn còn lưỡi a….Nghe vậy, Lý Quý hai mắt tròn xoe, miệng không khép lại được.Tất nhiên không nói thành lời.Hồng Nhược Lan bất ngờ tiến tới, khẽ cúi xuống hôn lên mao côn lông lá bên dưới của Lý Quý.
Bàn tay cầm lấy vân vê, ngước lên..- Đồ ngốc….
ta chỉ là trêu chọc ngươi thôi a….Chợt nàng ta nghĩ gì đó, nói chầm chậm..- Nhưng cũng không thiếu người Thi Tông có sở thích này..….Cho dù không có sở thích này đi nữa… đệ tử Thi Tông bình thường, hai cỗ thi tu vi bằng nhau, bọn hắn sẽ chọn cỗ thi khác giới a….Lý Quý cũng không quan tâm bàn tay Hồng Nhược Lan đang cầm lấy dương vật mình bên dưới, ánh mắt tò mò..- Chẳng lẽ…..Hồng Nhược Lan nháy mắt..- Đồ ngốc… còn cần ta giải thích ư ?....!tất nhiên những lúc buồn chán cũng có thể tìm niềm vui rồi a….Lý Quý nghĩ gì đó, chợt tò mò..- Ta vẫn chưa thấy cỗ thi của ngươi… không lẽ….Nghe vậy Hồng Nhược Lan bật cười..- Không… cỗ thi của ta là nữ..Chợt ánh mắt nàng ta như nghĩ gì đó..- Nhưng cỗ thi Hạo Phi là nữ tử….
có mấy lần ta bắt gặp Hạo Phi ngắm nhìn thi thể Hoả Tông kia đầy si mê a….- Ngươi không ghen ?.Hồng Nhược Lan khuôn mặt trầm xuống..- Tất nhiên là có… nhưng có thể làm gì được… ở Thi Tông chuyện này cũng rất đỗi bình thường..Ánh mắt Hồng Nhược Lan chợt loé, mỉm cười thâm ý..- Ngươi có muốn thử cảm giác với cỗ thi của ta chăng….?.….ta cùng nàng ta… không tệ chút nào a….Lý Quý nghe vậy trợn tròn tặc lưỡi..- Thôi… bỏ đi…..Hồng Nhược Lan vẫn không buông tha, bàn tay vuốt mao côn bên dưới mạnh hơn..- Nàng ta chính là nữ tử Vân Tông… sắc đẹp không phải bàn a…....- Ngươi……đồ….bệnh hoạn…..Thấy Lý Quý vẫn tặc lưỡi, Hồng Nhược Lan liền đứng dậy, hai tay vòng qua cổ hắn..- Thú vị… thiếu chủ Hợp Hoan Tông mà lại e ngại việc này….….ta càng lúc càng thích ngươi đấy…..Lý Quý nhìn Hồng Nhược Lan chăm chú, miệng không chút cố kị..- Còn ngươi ….
không chỉ tư tưởng bệnh hoạn…mà còn… độc ác nữa …..Khuôn mặt Hồng Nhược Lan vẫn nhìn Lý Quý đầy si mê như thất thần, dường như chẳng quan tâm đến lời hắn nói..- Còn ngươi….
vẫn còn quá nhân từ…..Chợt nàng ta trố mắt..- Này...vừa mời ta đồng hành….
bây giờ đã hối hận…?.Lúc này chỉ thấy Lý Quý im bặt, ánh mắt đăm chiêu, cũng không có trả lời..“Ta… nhân từ sao..?”.“Thật sao…?”.“Để nàng ta đồng hành….
có phải là quyết định đúng đắn…?”.Chỉ thấy Hồng Nhược Lan đưa sát mặt tới.- Nhưng…….ngươi sẽ không hối hận….Ánh mắt Lý Quý chợt động, nhướng mày..- Vì sao?.Hồng Nhược Lan mỉm cười thâm ý, cũng không có trả lời.
Môi chỉ dán chặt vào miệng hắn.Lý Quý thấy biểu tình nàng ta cũng không có truy hỏi....Mọi thứ dường như có thượng thiên sắp đặt.Lý Quý cũng không hề ngờ rằng.Hắn không hề có tính toán trước, mà.....!có muốn tính toán trước cũng chẳng được.....nhưng....Việc Hồng Nhược Lan đồng hành hôm nay, là một trong những bước ngoặc lớn nhất trong cuộc đời Lý Quý hắn.Đồng thời….Đây là một trong những nguyên nhân.....!thay đổi sự thống trị của các phương thế lực sau này.Trực tiếp.....!lập nên cục diện mới của Mãn Hoang giới..