Dụ Tội
Chương 45
Ngao Dương đã trở lại.
Lại còn đang ngồi trên ghế sofa xem TV, trên màn hình TV một nữ nhân đang “Dây dưa” cùng hai nam nhân bên cạnh, thấy một màn như vậy, Hạ Vân Phong vẫn rất trấn định.
Chỉ là.
Thật không ngờ Ngao Dương tự mình từ yến hội trở về, còn ở trong phòng xem loại phim dành cho người lớn thế này, chẳng qua cuộn phim này là ai đưa cho Ngao Dương? Hạ Vân Phong biết chỉ số thông minh của Ngao Dương có hơi thấp, làm ra loại chuyện này cũng không kỳ quái.
Hạ Vân Phong nhẹ nhàng ho khan một tiếng, Ngao Dương có chút kinh hoảng nhìn về phía y, Ngao Dương khẩn trương đứng lên, miệng chi chi ô ô cũng không biết đang nói thầm cái gì. Hạ Vân Phong ngồi trên giường mặc xong áo ngủ, mới bước xuống giường đi đến cạnh Ngao Dương, cùng hắn xem. Hạ Vân Phong lười biếng tựa vào ghế sofa mềm mại, phát hiện thỉnh thoảng Ngao Dương lại liếc nhìn y, Hạ Vân Phong xem trong chốc lát, mới thờ ơ hỏi Ngao Dương:“Cuộn phim này là ai đưa cho ngươi? Ai bảo ngươi xem?”
“Là Tần Diễm……” Ngao Dương cúi đầu, dường như có chút ngượng ngùng,“Hắn nói ta chưa từng quen bạn gái, bảo ta nên học nhiều một chút, liền……”
“Liền đưa cho ngươi cuộn phim này, cho ngươi học kinh nghiệm.” Hạ Vân Phong từ tốn nghe Ngao Dương nói hết câu tiếp theo, hình ảnh trên màn hình TV rất *** mĩ, nhưng Hạ Vân Phong cũng không để ý, là nam nhân đều từng xem qua loại phim này, thời điểm y còn trẻ cũng xem qua không ít, chuyện này chẳng có gì phải kiêng dè,“Hôm nay ngươi cùng Tần Diễm đến buổi tiệc, có thu hoạch gì?”
“Nhìn thấy rất nhiều người……” Ngao Dương cúi đầu nói, ôm gối đầu,“Có hơi sợ……” Hạ Vân Phong thong thả hỏi, y vươn tay cầm lấy cái tẩu trên bàn, chậm rãi tắc một ít sợi thuốc vào, động tác của y rất thong thả, nhàn nhã không chút hoang mang:“Ngoài việc cho ngươi cuộn phim này, Tần Diễm còn nói gì với ngươi?”
“Hắn nói trước học, học giỏi rồi, hôm khác dẫn ta đi thực tiễn……” Ngao Dương sợ hãi liếc nhìn cái người đang lười biếng tên Hạ Vân Phong một cái, hắn tiểu tâm dực dực búng búng ngón tay.
Tiểu tâm dực dực (小心翼翼): nghiêm túc, cẩn thận cẩn trọng dè dặt.
Đáy mắt Hạ Vân Phong nhìn không ra có điều gì bất mãn cùng không vui, ngược lại y cảm thấy cách làm này của Tần Diễm cũng không tệ lắm, dù sao Ngao Dương đã lớn như vậy, còn chưa từng quen bạn gái, làm em trai có kinh nghiệm phong phú chỉ điểm một chút cũng chẳng có gì kỳ quái, ở Hạ Vân Phong xem ra, lần này Tần Diễm làm được không sai.
Hạ Vân Phong một bên hút thuốc, một bên cùng Ngao Dương xem, bất quá thời điểm Hạ Vân Phong xem mấy thứ này từ trước đến nay cũng không thật sự chú tâm lắm, rất nhanh y liền phát hiện Ngao Dương tựa hồ không nhìn màn hình, ngược lại đang nhìn y……
“Đừng nhìn ta.” Hạ Vân Phong dùng cái tẩu chỉ vào TV, chậm rãi nhắc nhở Ngao Dương,“Thứ cần xem lúc này hẳn là nên xem TV.” Y nói chuyện âm thanh không cao không thấp, nghe không ra cảm xúc gì.
“Ba……”
Ngao Dương nhỏ giọng gọi Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong quay đầu nhìn hắn, Ngao Dương cẩn thận tiến đến gần……
Hạ Vân Phong không rõ con trai muốn làm gì, y lẳng lặng nhìn chằm chằm Ngao Dương, nhìn thấy Ngao Dương càng ngày càng gần, Hạ Vân Phong cũng không có gì lảng tránh, ngay sau đó liền nge thấy Ngao Dương nói một câu:“Miệng ta đau quá……”
Hơi thở nóng ấm yếu ớt kia phun đến bên môi Hạ Vân Phong, nong nóng, ngưa ngứa……
Lại còn đang ngồi trên ghế sofa xem TV, trên màn hình TV một nữ nhân đang “Dây dưa” cùng hai nam nhân bên cạnh, thấy một màn như vậy, Hạ Vân Phong vẫn rất trấn định.
Chỉ là.
Thật không ngờ Ngao Dương tự mình từ yến hội trở về, còn ở trong phòng xem loại phim dành cho người lớn thế này, chẳng qua cuộn phim này là ai đưa cho Ngao Dương? Hạ Vân Phong biết chỉ số thông minh của Ngao Dương có hơi thấp, làm ra loại chuyện này cũng không kỳ quái.
Hạ Vân Phong nhẹ nhàng ho khan một tiếng, Ngao Dương có chút kinh hoảng nhìn về phía y, Ngao Dương khẩn trương đứng lên, miệng chi chi ô ô cũng không biết đang nói thầm cái gì. Hạ Vân Phong ngồi trên giường mặc xong áo ngủ, mới bước xuống giường đi đến cạnh Ngao Dương, cùng hắn xem. Hạ Vân Phong lười biếng tựa vào ghế sofa mềm mại, phát hiện thỉnh thoảng Ngao Dương lại liếc nhìn y, Hạ Vân Phong xem trong chốc lát, mới thờ ơ hỏi Ngao Dương:“Cuộn phim này là ai đưa cho ngươi? Ai bảo ngươi xem?”
“Là Tần Diễm……” Ngao Dương cúi đầu, dường như có chút ngượng ngùng,“Hắn nói ta chưa từng quen bạn gái, bảo ta nên học nhiều một chút, liền……”
“Liền đưa cho ngươi cuộn phim này, cho ngươi học kinh nghiệm.” Hạ Vân Phong từ tốn nghe Ngao Dương nói hết câu tiếp theo, hình ảnh trên màn hình TV rất *** mĩ, nhưng Hạ Vân Phong cũng không để ý, là nam nhân đều từng xem qua loại phim này, thời điểm y còn trẻ cũng xem qua không ít, chuyện này chẳng có gì phải kiêng dè,“Hôm nay ngươi cùng Tần Diễm đến buổi tiệc, có thu hoạch gì?”
“Nhìn thấy rất nhiều người……” Ngao Dương cúi đầu nói, ôm gối đầu,“Có hơi sợ……” Hạ Vân Phong thong thả hỏi, y vươn tay cầm lấy cái tẩu trên bàn, chậm rãi tắc một ít sợi thuốc vào, động tác của y rất thong thả, nhàn nhã không chút hoang mang:“Ngoài việc cho ngươi cuộn phim này, Tần Diễm còn nói gì với ngươi?”
“Hắn nói trước học, học giỏi rồi, hôm khác dẫn ta đi thực tiễn……” Ngao Dương sợ hãi liếc nhìn cái người đang lười biếng tên Hạ Vân Phong một cái, hắn tiểu tâm dực dực búng búng ngón tay.
Tiểu tâm dực dực (小心翼翼): nghiêm túc, cẩn thận cẩn trọng dè dặt.
Đáy mắt Hạ Vân Phong nhìn không ra có điều gì bất mãn cùng không vui, ngược lại y cảm thấy cách làm này của Tần Diễm cũng không tệ lắm, dù sao Ngao Dương đã lớn như vậy, còn chưa từng quen bạn gái, làm em trai có kinh nghiệm phong phú chỉ điểm một chút cũng chẳng có gì kỳ quái, ở Hạ Vân Phong xem ra, lần này Tần Diễm làm được không sai.
Hạ Vân Phong một bên hút thuốc, một bên cùng Ngao Dương xem, bất quá thời điểm Hạ Vân Phong xem mấy thứ này từ trước đến nay cũng không thật sự chú tâm lắm, rất nhanh y liền phát hiện Ngao Dương tựa hồ không nhìn màn hình, ngược lại đang nhìn y……
“Đừng nhìn ta.” Hạ Vân Phong dùng cái tẩu chỉ vào TV, chậm rãi nhắc nhở Ngao Dương,“Thứ cần xem lúc này hẳn là nên xem TV.” Y nói chuyện âm thanh không cao không thấp, nghe không ra cảm xúc gì.
“Ba……”
Ngao Dương nhỏ giọng gọi Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong quay đầu nhìn hắn, Ngao Dương cẩn thận tiến đến gần……
Hạ Vân Phong không rõ con trai muốn làm gì, y lẳng lặng nhìn chằm chằm Ngao Dương, nhìn thấy Ngao Dương càng ngày càng gần, Hạ Vân Phong cũng không có gì lảng tránh, ngay sau đó liền nge thấy Ngao Dương nói một câu:“Miệng ta đau quá……”
Hơi thở nóng ấm yếu ớt kia phun đến bên môi Hạ Vân Phong, nong nóng, ngưa ngứa……
Tác giả :
Mặc Kỳ Lân