Dụ Tội
Chương 161
Hạ Vân Phong nhận lời yêu cầu của Hạ Đông.
Nhưng Hạ Đông lại chống cửa, thấp giọng nói: “Ta với A Lâm cùng một chỗ thực nhẹ nhàng, không có áp lực. Ta hy vọng ngươi từ nay trở về sau, trăm ngàn không cần thương tổn người nhà A Lâm.”
“Ngươi đang ra lệnh cho ta?” Hạ Vân Phong vững vàng nhìn hắn.
Hạ Đông lắc đầu: “Xem như ta cầu ngươi.” Hắn nói xong lại buông tay ra, chậm rãi lui ra phía sau một bước, liền như vậy bình tĩnh nhìn chăm chú nam nhân thần thái lười biếng trong thang máy……
Một khắc sau khi cánh cửa thang máy kia đóng lại, Hạ Vân Phong quả thực sắp hít thở không thông.
Cầu y.
Vì một người ngoài, cầu y.
Cầu y……
Hạ Đông thế nhưng vì người khác cầu y.
Hạ Vân Phong chậm rãi xiết chặt tay vịn, thang máy thong thả đi xuống, liền giống như tâm tình Hạ Vân Phong lúc này dần dần trầm xuống, cảnh đêm ngoài cửa sổ đều bị che khuất.
Hạ Đông là đứa con mà do lúc y uống say đã sinh ra, mẫu thân Hạ Đông cũng không danh không phận, Hạ Vân Phong đã không nhớ được bộ dáng của nữ nhân kia nữa. Khi Hạ Đông được y đón về nhà thì còn rất nhỏ, cụ thể mấy tuổi y căn bản cũng không nhớ rõ. Y chỉ nhớ rõ thời điểm kia Bắc Đường phi rhường không ổn định, vì bảo hộ Hạ Đông y chỉ chỉ có thể lấy danh nghĩ là cha nuôi thu dưỡng Hạ Đông.
Hơn nữa.
Trước lúc kia lão bà cuả Hạ Vân Phong đều bị chết sạch, bốn nhi tử cũng đều được đưa ra nước ngoài, y không thể để cho người khác biết y vẫn còn một nhi tử ở bên cạnh…..
Nếu không Hạ Đông cũng sẽ gặp nguy hiểm, tuy rằng Hạ Đông là nhi tử y, nhưng ở trước mặt thuộc hạ hoặc là người ngoài, y cho tới bây giờ đều là vừa đánh vừa mắng, nhưng Hà Đông từ nhỏ cũng rất hiểu chuyện.
Cũng biết dụng tâm của Hạ Vân Phong.
Cho nên.
Mỗi thời điểm Hạ Vân Phong đánh hắn, hắn cũng không cãi lại, càng sẽ không đánh trả, cũng chỉ là cúi đầu.
Sau khi Hạ Đông lớn lên.
Hạ Đông quen bạn gái, hắn lần đầu tiên quen bạn gái, mang về nhà vội đến chỗ Hạ Vân Phong để cho hắn xem, Hạ Vân Phong nhìn bạn gái hắn bằng nửa con mắt, đến sau đó……
Hạ Đông đã không dẫn người về nhà nữa, từ nhỏ đến lớn Hạ Vân Phong cũng không xem phiếu điểm Hạ Đông, cũng chưa bao giờ quan tâm Hạ Đông có phải hay không lại đứng thứ nhất, có phải hay không lại cao thêm……
Y chỉ biết phê bình bạn gái Hạ Đông có bao nhiêu khó coi: “Cái loại mặt hàng này ngươi cũng muốn, về sau không được mang nữ hài tử về nhà.” Hạ Vân Phong nói qua một lần như vậy, Hạ Đông từ đó về sau đều không có tiếp tục mang nữ hài tử xuất hiện ở trước mặt Hạ Vân Phong. (=..=)
Kỳ thật Hạ Vân Phong cũng biết bạn gái Hạ Đông thực văn tĩnh (văn nhã, điềm tĩnh), gia thế bối cảnh đều tốt lắm, nhưng y không muốn nữ nhân làm chậm trễ con của y, con của y còn nhỏ, về sau cơ hội còn nhiều……
Cho đến khi.
Sau khi Hạ Đông lên trung học, Hạ Vân Phong ngẫu nhiên phát hiện hắn cùng với vài lão đại đường khẩu của y ở khu này đi lại với nhau. Hạ Vân Phong biết việc này sau đó để cho người ta đem Hạ Đông trói trở về, cầm roi đánh hắn một chút.
“Không cho cùng những người đó lui tới, ta nói bao nhiêu lần rồi, ngươi không thể đi đường xưa của ta, ngươi không thể bước vào hắc đạo.” Hạ Vân Phong bây giờ còn nhớ rõ hắn lúc trước, ném roi nhìn nhi tử hấp hối, tâm y đã đầy máu. (=..= bạo lực thật)
Nhưng y không thể mềm lòng.
Hạ Đông ở bệnh viện ở suốt một tháng, Hạ Vân Phong một lần cũng chưa đến nhìn qua hắn. Từ lần đó trở đi, Hạ Đông liền ngoan ngoãn cùng những người đó chặt đứt tất cả quan hệ.
Thời điểm kia Bắc đường của Hạ Vân Phong đã đi vào quỹ đạo, y ở Bắc khu hắc bạch đều ăn thật sự lớn, nhưng y vẫn không có thừa nhận thân phận Hạ Đông. Nhưng những thứ mà y cấp Hạ Đông đều là tốt nhất.
Trường học tốt nhất, giáo dục tốt nhất, nơi dừng chân tốt nhất, tất cả yêu cầu về vật chất y đều được thỏa mãn Hạ Đông, y đưa Hạ Đông ra ngoại quốc học trường quý tộc tốt nhất, nhưng Hạ Đông lại ở sau lưng y ở Bắc Mĩ bên kia đánh quyền, chẳng những ở sau lưng y đi đánh quyền, còn chơi trò đại chiến trong ***g sắt huyết nhục mơ hồ, dựa vào đánh quyền để nộp học phí.
Hạ Vân Phong biết sau đó thực sinh khí, y cũng không phải không cho Hạ Đông tiền, y cho Hạ Đông rất nhiều tiền, nhưng Hạ Đông một phân tiền cũng không dùng. Cuộc sống ở nước ngoài, toàn là dựa vào chính mình kiếm tiền.
Hạ Vân Phong biết sau đó bình tĩnh thật lâu mới bảo thủ hạ đi nước ngoài đem Hạ Đông bắt trở về.
Y nhớ rất rõ Hạ Đông lúc ấy nói với y: “Ba ba, ta về sau không đánh quyền nữa.”
“Đừng gọi ta ba ba, ta có không loại nhi tử không chịu thua kém như ngươi.” Hạ Vân Phong lúc ấy nhìn cũng không nhìn hắn một cái, cả tháng cũng chưa cùng Hạ Đông nói một câu, nhưng vẫn là làm cho Hạ Đông lấy được bằng cấp.
Y biết.
Hạ Đông ở nước ngoài sau lưng y đánh quyền, y đều được mở một con mắt, nhắm một con mắt, nhưng Hạ Đông đem thủ lĩnh địa thủ xà của khu phố đánh thành người thực vật, Hạ Vân Phong tìm rất nhiều quan hệ, rất nhiều tiền, mới hòa hoãn được chuyện này.
“Có bản lĩnh ngươi liền đem hắn khóa ở trong ***g sắt đánh chết tươi đi, hiện tại đánh cho người khác nửa sống nửa chết, còn muốn ta thu dọn cục diện rối rắm cho ngươi, ngươi thật sự thực vô liêm sỉ.”
“Là hắn mắng ta tạp chủng trước…… (=..= có nguyên do đó)”
……
Từ đó về sau Hạ Vân Phong không cho Hạ Đông tiếp tục đánh quyền, Hạ Đông về nước sau đó vẫn cùng y ở một chỗ, y thậm chí để cho Hạ Đông đến công ty y đi làm.
Ban đầu Hạ Đông xem văn kiện công ty đều ngủ gà ngủ gật, mỗi lần Hạ Vân Phong đều là gõ cái bàn đem hắn đánh thức, hắn lại tiếp tục xem văn kiện.
“Nếu ngươi không thích xem văn kiện cũng đừng xem, ngày mai sẽ không cần đến công ty làm nữa.” Hạ Vân Phong mỗi lần nhìn thấy Hạ Đông không tiếp thu, y đều ở bên cạnh nhắc nhở Hạ Đông, “Dù sao ngươi chỉ có chừng ấy tiền đồ, ta cũng không trông cậy vào ngươi có thể giúp ta quản lý công ty.” Y mỗi lần đều là lười dương dương hút thuốc, bán híp hai tròng mắt nhìn cảnh đêm phù hoa ngoài cửa sổ……
Chính là.
Chờ mong trong mắt y không có người có thể xem tới.
Hạ Đông là một trong số vài nhi tử của y tuổi gần Tần Diễm nhất, nhưng Hạ Vân Phong sửa lại tuổi cho hắn, lớn hơn bốn tuổi. Hạ Đông hiện tại trên hộ tịch là hai mươi tư, kỳ thật chỉ có hai mươi mà thôi.
Trước lúc hắn trở về Hạ Vân Phong liền làm xét nghiệm DNA, Hạ Đông thật là thân sinh của y, cho nên hắn cùng họ với Hạ Vân Phong. Hơn nữa Hạ Đông thực thông minh, chương trình học người khác phải học ba năm, hắn một năm đã học xong.
Hạ Đông rất sớm đã trở về công ty giúp Hạ Vân Phong làm việc, nhưng hắn học rất nhanh, cũng thực giỏi, hơn nữa hắn có nhân mạch, rất nhanh liền tiếp được vài mối làm ăn lớn lâu dài.
Hắn cũng không có cô phụ kỳ vọng của Hạ Vân Phong, những năm gần đây đem công ty phát triển rất tốt mà Hạ Vân Phong cái gì cũng không cần quan tâm, y thật vất vả làm cho Hạ Đông ổn định xuống dưới.
Hạ Đông cũng không đánh quyền nữa.
Cũng không quen bạn gái.
Chi chuyên tâm thay Hạ Vân Phong làm việc.
Y nhớ rõ, thời điểm lần đầu tiên y khích lệ Hạ Đông, Hạ Đông cười đến thực vui vẻ. Y cũng nhớ rõ, một lần lúc y hỏi Hạ Đông nghĩ muốn cái gì y sẽ thưởng cho, Hạ Đông suy nghĩ thật lâu không dám nói.
“Ta muốn ở thời điểm không có ai, thời điểm chúng ta một mình cùng một chỗ, ta có thể gọi ngươi một tiếng ‘Ba ba’.” Đây là Hà Đông lần đầu tiên đề ra yêu cầu.
Hạ Vân Phong cũng đồng ý.
Nhưng Hạ Vân Phong không cho Hạ Đông nói với bất luận kẻ nào hai người có quan hệ phụ tử huyết mạch tương liên giữa bọn họ, trong mắt người ngoài Hạ Đông cũng chính là đứa con nuôi không sao mà yêu thương được, động hay không động liền vừa đánh vừa mắng mà thôi.
Y còn nhớ rõ Hạ Đông lần đầu tiên cùng y đồng giường, là lúc Hạ Đông về nước không bao lâu, bởi vì Hạ Đông xem văn kiện xem đến mệt, trực tiếp ngã vào ngủ trên giường Hạ Vân Phong, y cũng không chút nào keo kiệt để cho Hạ Đông ngủ ở trên giường nghỉ ngơi.
Y vốn là muốn thay Hạ Đông cởi quần áo nhưng Hạ Đông lại ngăn y lại. Chính là Hạ Đông quá mệt mỏi không có tỉnh, ngày hôm sau buổi sáng lúc Hạ Đông tỉnh lại còn hướng Hạ Vân Phong nói xin lỗi.
“Tối hôm qua quá mệt mỏi rồi, thực xin lỗi.” Hạ Vân Phong sửng sốt thật lâu, đây cũng là câu đầu tiên Hạ Đông nói với y, Hạ Đông cứ như vậy đè nặng y ngủ cả một đêm.
Y biết Hạ Đông sợ hãi bị đánh, nhìn thấy Hạ Đông sững sờ, y cũng khó có được mở miệng nói: “Không quan hệ.” Y rất sớm trước kia liền dưỡng thành thói quen ngủ lõa thể, mỗi lần khi Hạ Đông cùng y đồng giường, cũng không quá dám nhìn y. (=..= cứ thế mà dụ Đông ca vạn kiếp bất phục)
Y biết Hạ Đông thực nghe lời.
Cho nên, y thực yên tâm nhi tử này, cho dù y không có cho Hạ Đông “Danh phận”, Hạ Đông vẫn là toàn tâm toàn ý thay y làm việc, y cùng Hạ Đông đồng giường cũng ngủ thực an ổn.
Chính là sau đó Hạ Đông đối với y có chút tình cảm vượt qua quan hệ giữa phụ tử tầm thường, Hạ Vân Phong cũng cảm giác được thời gian Hạ Đông nhìn y, cũng dần dần trở nên càng ngày càng dài.
Bởi vì Hạ Đông thực thông minh, công ty bắt đầu cũng rất phát triển, cho nên thái độ Hạ Vân Phong đối hắn tốt hơn rất nhiều, còn có thể chủ động hỏi hắn nghĩ muốn cái gì sẽ thưởng cho hắn.
Nhưng Hạ Đông cũng nói: “Không cần.”
Đương nhiên Hạ Vân Phong vẫn tự ý đưa chút quà thưởng cho cho hắn, Hạ Đông thu được quà Hạ Vân Phong chuẩn bị sau đều thật cao hứng, thẳng đến khi phát sinh vài việc…..
Hạ Vân Phong mới để cho Hạ Đông tự mình chuyển đi ra ngoài ở.
Y cũng không muốn nhắc lại.
Y biết Hạ Đông luôn luôn thực ngoan ngoãn.
Thực nghe lời.
Hiện tại thế nhưng vì một người nam nhân, không nghe lời y nói, điều này làm cho Hạ Vân Phong phi thường để ý. Y lúc trước đã nói rồi, con y không thể là đồng tính luyến ái.
Ngoạn ngoạn nhưng thật ra không thành vấn đề.
Nếu đến như vậy thì không thể.
Lần này Hạ Đông cùng A Lâm kia thật sự đến với nhau Hạ Vân Phong tự nhiên là thập phần không hài lòng, hơn nữa Hạ Đông còn cầu y, không cần thương tổn người nhà A Lâm, đem hậu đài của y cũng chặt đứt.
Hôm nay sắc trời rất âm u.
Từ lần trước Hạ Vân Phong trở về sau, tâm tình đã không tốt, bất quá hoàn hảo còn có hai nhi tử mỗi ngày đều cùng y, nửa tháng sau Hoằng Dạ cùng Hình Liệt đều xuất viện.
Cũng chưa có cái gì đáng ngại, bất quá còn cần ở nhà tĩnh dưỡng một đoạn thời gian. Hạ Vân Phong mặc áo ngủ đen bằng gấm, nằm trên ở phòng khách sô pha thoải mái hút thuốc.
Hình Liệt vừa khỏe không bao lâu, liền hẹn bằng hữu đi ra ngoài uống rượu tiêu khiển. Buồn nửa tháng đều sắp buồn hỏng rồi, mà Hoằng Dạ thì ngồi ở nhà cùng Hạ Vân Phong nghỉ ngơi.
Nửa tháng này, Hoằng Dạ cùng Hình Liệt tắm rửa lau thân thể đều là Hạ Vân Phong hỗ trợ, điều này làm cho Hạ Vân Phong cũng không còn suy nghĩ chuyện Hạ Đông cùng A Lâm kia……
Trong lúc này.
Hạ Vân Phong vừa về nhà không lâu, liền nhận được điện thoại của người kia……
“Hạ Vân Phong, có phải hay không thực hoài niệm thanh âm của ta?” thanh âm đối phương quỷ dị khó nghe, cũng không phải y hoài niệm, bởi vì mỗi lần người này gọi điện cho y, đều không có chuyện gì.tốt
“Ân.” Hạ Vân Phong miễn cưỡng hút thuốc, “Ngươi đùa khoái trá không?” Y thong thả động môi, thanh âm cũng không có khí lực gì……
Đối phương hoàn toàn không quan tâm y.
“Ta biết ngày mai, nhi tử ngốc cùng nhi tử đại luật sư kia của ngươi đều sẽ về nước.” Người kia cười đến thập phần quỷ dị, quỷ dị đến nỗi làm cho Hạ Vân Phong nhíu mày, người kia nở nụ cười trong chốc lát rồi thấp giọng uy hiếp, “Ta muốn ở sân bay trang bị mấy quả bom.”
“……”
“Ngươi nói được không?”
“Ngươi đừng xằng bậy.” Hạ Vân Phong thong thả buông cái tẩu.
Y trong mắt trầm định như trước vững vàng, y biết người này lần này cần cái gì……
“Không muốn ta xằng bậy, đem chút thành ý ra đi.” Đối phương lần này gọi điện thoại đến hướng hắn yêu cầu này nọ, điều này Hạ Vân Phong rất nhanh liền nhận ra.
“Hàng mới của ta hôm sau lên bờ, ngươi cho người của ngươi tự mình đi lấy hoá đơn nhận hàng.” Y hào phóng đáp ứng chuyển nhượng hàng hóa.
“Ba ba. Ngươi thực hiểu biết ta.”
“……”
“Gặp qua quỷ nên sợ tối, ngươi thật sự hiểu chuyện.”
Hạ Vân Phong cũng ra điều kiện: “Nếu con ta bị thương, ngươi cái gì cũng đều không lấy được.”
“Ta bắt đầu có điểm luyến tiếc, liền như vậy đùa chết ngươi, thực sự có chút đáng tiếc.” Đối phương cười vài tiếng sau đó liền cắt đứt điện thoại.
Hạ Vân Phong treo điện thoại, y tựa vào trên sô pha, lẳng lặng tự hỏi thật lâu……
Người này.
Tin tức cũng quá linh thông rồi……
Buổi tối hôm nay tiết mục TV thực chán nản.
Nhưng hai phụ tử cũng đều không có nhìn TV, chính là có hưng trí nhìn đối phương (=..= 2 người này cứ liếc mắt đưa tình miết), áo ngủ Hạ Vân Phong thực trơn, trên người y ăn mặc gọn gàng……
Vạt áo lại bởi vì chân y gấp khúc mà rộng mở thật to……
Y cái gì cũng chưa mặc……
Hoàn toàn triển lộ ở trước mặt Hoằng Dạ.
Ánh mắt Hoằng Dạ ở trên người y lưu luyến: “Đêm nay trong nhà không ai, chúng ta có phải hay không nên làm chút gì?” Hắn cũng mặc áo ngủ, im lặng dựa vào sô pha, ánh mắt thực ổn trọng nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong lười biếng hỏi lại: “Muốn làm cái gì?” Y ngồi dậy, dựa vào tay vịn sô pha, chân y rộng mở. Y vương tay lôi kéo vạt áo, che lại cảnh xuân phía dưới, nhưng rất nhanh, theo động tác y hướng lên trên di động điều chỉnh tư thế, áo ngủ kia trượt đến bên hông y……
Hoằng Dạ nhìn y trong chốc lát, mở miệng: “Ta muốn đi toilet. (vấp té)”
Hạ Vân Phong đứng dậy, dìu hắn đi toilet. Bởi vì Hoằng Dạ đi lại không tiện, gần đây đều là y dìu Hoằng Dạ đi toilet, đương nhiên lần này cũng không ngoại lệ.
Hạ Vân Phong thong thả vươn tay thay hắn đem quần kéo xuống, Hoằng Dạ tự mình giúp đỡ giải quyết vấn đề, Hạ Vân Phong liền đứng bên cạnh nhìn Hoằng Dạ, hắn ôm thắt lưng Hoằng Dạ.
Hai người dựa vào thật sự gần.
“Có thể đứng vững không?”
“Có thể.”
Hoằng Dạ nghiêng đầu, hắn nhìn thấy ánh mắt Hạ Vân Phong vẫn dừng lại ở nửa người dưới của hắn, hắn thân thủ kéo tay Hạ Vân Phong qua, làm cho Hạ Vân Phong thay hắn giúp đỡ (=..=)……
“Ngươi nghẹn thật lâu rồi?” Đều lâu như vậy còn không có giải quyết xong. (=..= nhìn thúc mê người như zậy ko nhiều mới lạ)
“Vừa rồi nhìn ngươi, ta luyến tiếc đi.” Hoằng Dạ dán tại bên tai y, hôn vành tai y, thân thủ nắm địa phương mềm mại dưới thân Hạ Vân Phong……
Nhẹ nhàng mà nhu lộng……
Môi hai người không biết khi nào cũng đã muốn dán lại cùng nhau……
Hạ Vân Phong cảm giác được động tác Hoằng Dạ nhu lộng y khá có kinh nghiệm, làm cho hai chân của y có chút đứng không được, Hoằng Dạ ôm thắt lưng y……
Nắp bồn toilet bị hạ xuống.
Hoằng Dạ ngồi ở trên nắp bồn toilet, hắn ôm Hạ Vân Phong quần áo không chỉnh, để cho Hạ Vân Phong cả người đều mềm nhũn ôm trên người hắn, mông Hạ Vân Phong dán ở chân hắn……
Đôi môi hai người một khắc cũng không tách ra, lời lẽ dây dưa, hôn đến vừa mềm mại lại vừa chặt chẽ, mềm mại ngăn chận, nhu đến nhu đi quấn quanh, thân thể hai người chặt chẽ thiếp hợp.
Toàn bộ lưng Hạ Vân Phong đều lộ ở bên ngoài, áo ngủ xốc xếch hoàn toàn che lấp động tác, Hoằng Dạ ôm thắt lưng y, hôn môi y……
“Ngươi giống như không quá cao hứng, có phải có tâm sự hay không?” Hoằng Dạ dán tại bên môi y, hàm mân môi dưới Hạ Vân Phong.
“Gần đây Hạ Đông thực không nghe lời.” ánh mắt trầm ổn của Hạ Vân Phong dừng ở trên mặt Hoằng Dạ.
“Sau đó?” Hoằng Dạ sắc mặt như thường truy vấn.
“Ngỗ nghịch ta.” Hạ Vân Phong không chút để ý nhìn chăm chú vào hắn, y tạm dừng trong chốc lát mới giật giật môi, “Ngươi có thể hay không cũng học hắn như vậy?” Y hỏi.
Hạ Vân Phong không có hỏi nữa.
Địa phương có phản ứng của hai người dán tại cùng nhau, Hoằng Dạ ôm thắt lưng y, ái muội loạng choạng thân thể Hạ Vân Phong, làm cho Hạ Vân Phong cứ như vậy khóa ngồi ở trên người hắn chậm rãi ma sát……
“Cảm giác thế nào?” Hoằng Dạ buông môi y ra, dán tại bên môi y hỏi y, hai tay của hắn giữ chặt đôi chân mềm dẻo rắn chắc của Hạ Vân Phong……
“Ngươi cảm thấy, ta sẽ có cảm giác gì?” Hạ Vân Phong hỏi lại hắn.
“Thực thoải mái.”
Hạ Vân Phong lười biếng lên tiếng trả lời: “ Ừh”
Hai người ái muội ôm cùng một chỗ, Hạ Vân Phong cứ như vậy ngồi ở trên người hắn, như vậy ngồi thật lâu, cho dù là quần áo không chỉnh, cũng không ảnh hưởng hai người hôn môi cũng nói chuyện với nhau……
Bất quá.
Chẳng được bao lâu, hai người trở về phòng.
Trên giường.
Chăn che lại thân thể hai người, hai tay Hoằng Dạ ôm thân thể Hạ Vân Phong, tay Hạ Vân Phong tự nhiên khoát lên bên hông Hoằng Dạ, thân thể hai người rất nhỏ ma sát.
Hôn……
Dây dưa……
Ngày hôm sau Hoằng Dạ đi thay Hạ Vân Phong đặt nhà hàng ăn cơm, bọn họ người một nhà đêm nay liên hoan, để cho Tần Diễm cùng Ngao Dương đón gió tẩy trần, cho nên đặt trước bàn ở nhà hàng cao cấp.
Hạ Vân Phong cùng Hoằng Dạ tới trước.
Hạ Vân Phong lần này cũng kêu Hạ Đông lại đây.
Nhưng lúc Hạ Đông đến nhà hàng, thế nhưng đem A Lâm kia cũng cùng nhau dẫn theo lại đây, lần này A Lâm kia cùng nửa tháng trước, có chút không giống. A Lâm mặc áo sơ mi quần tây, thân hình coi như không tồi, khuôn mặt dễ nhìn tươi cười ôn hòa, quả thực muốn chọc mù hai mắt Hạ Vân Phong (=)))))))……
Thực hiển nhiên.
Là Hạ Đông vì hắn tỉ mỉ chuẩn bị, mới dẫn hắn tới……
Nhưng Hạ Đông lại chống cửa, thấp giọng nói: “Ta với A Lâm cùng một chỗ thực nhẹ nhàng, không có áp lực. Ta hy vọng ngươi từ nay trở về sau, trăm ngàn không cần thương tổn người nhà A Lâm.”
“Ngươi đang ra lệnh cho ta?” Hạ Vân Phong vững vàng nhìn hắn.
Hạ Đông lắc đầu: “Xem như ta cầu ngươi.” Hắn nói xong lại buông tay ra, chậm rãi lui ra phía sau một bước, liền như vậy bình tĩnh nhìn chăm chú nam nhân thần thái lười biếng trong thang máy……
Một khắc sau khi cánh cửa thang máy kia đóng lại, Hạ Vân Phong quả thực sắp hít thở không thông.
Cầu y.
Vì một người ngoài, cầu y.
Cầu y……
Hạ Đông thế nhưng vì người khác cầu y.
Hạ Vân Phong chậm rãi xiết chặt tay vịn, thang máy thong thả đi xuống, liền giống như tâm tình Hạ Vân Phong lúc này dần dần trầm xuống, cảnh đêm ngoài cửa sổ đều bị che khuất.
Hạ Đông là đứa con mà do lúc y uống say đã sinh ra, mẫu thân Hạ Đông cũng không danh không phận, Hạ Vân Phong đã không nhớ được bộ dáng của nữ nhân kia nữa. Khi Hạ Đông được y đón về nhà thì còn rất nhỏ, cụ thể mấy tuổi y căn bản cũng không nhớ rõ. Y chỉ nhớ rõ thời điểm kia Bắc Đường phi rhường không ổn định, vì bảo hộ Hạ Đông y chỉ chỉ có thể lấy danh nghĩ là cha nuôi thu dưỡng Hạ Đông.
Hơn nữa.
Trước lúc kia lão bà cuả Hạ Vân Phong đều bị chết sạch, bốn nhi tử cũng đều được đưa ra nước ngoài, y không thể để cho người khác biết y vẫn còn một nhi tử ở bên cạnh…..
Nếu không Hạ Đông cũng sẽ gặp nguy hiểm, tuy rằng Hạ Đông là nhi tử y, nhưng ở trước mặt thuộc hạ hoặc là người ngoài, y cho tới bây giờ đều là vừa đánh vừa mắng, nhưng Hà Đông từ nhỏ cũng rất hiểu chuyện.
Cũng biết dụng tâm của Hạ Vân Phong.
Cho nên.
Mỗi thời điểm Hạ Vân Phong đánh hắn, hắn cũng không cãi lại, càng sẽ không đánh trả, cũng chỉ là cúi đầu.
Sau khi Hạ Đông lớn lên.
Hạ Đông quen bạn gái, hắn lần đầu tiên quen bạn gái, mang về nhà vội đến chỗ Hạ Vân Phong để cho hắn xem, Hạ Vân Phong nhìn bạn gái hắn bằng nửa con mắt, đến sau đó……
Hạ Đông đã không dẫn người về nhà nữa, từ nhỏ đến lớn Hạ Vân Phong cũng không xem phiếu điểm Hạ Đông, cũng chưa bao giờ quan tâm Hạ Đông có phải hay không lại đứng thứ nhất, có phải hay không lại cao thêm……
Y chỉ biết phê bình bạn gái Hạ Đông có bao nhiêu khó coi: “Cái loại mặt hàng này ngươi cũng muốn, về sau không được mang nữ hài tử về nhà.” Hạ Vân Phong nói qua một lần như vậy, Hạ Đông từ đó về sau đều không có tiếp tục mang nữ hài tử xuất hiện ở trước mặt Hạ Vân Phong. (=..=)
Kỳ thật Hạ Vân Phong cũng biết bạn gái Hạ Đông thực văn tĩnh (văn nhã, điềm tĩnh), gia thế bối cảnh đều tốt lắm, nhưng y không muốn nữ nhân làm chậm trễ con của y, con của y còn nhỏ, về sau cơ hội còn nhiều……
Cho đến khi.
Sau khi Hạ Đông lên trung học, Hạ Vân Phong ngẫu nhiên phát hiện hắn cùng với vài lão đại đường khẩu của y ở khu này đi lại với nhau. Hạ Vân Phong biết việc này sau đó để cho người ta đem Hạ Đông trói trở về, cầm roi đánh hắn một chút.
“Không cho cùng những người đó lui tới, ta nói bao nhiêu lần rồi, ngươi không thể đi đường xưa của ta, ngươi không thể bước vào hắc đạo.” Hạ Vân Phong bây giờ còn nhớ rõ hắn lúc trước, ném roi nhìn nhi tử hấp hối, tâm y đã đầy máu. (=..= bạo lực thật)
Nhưng y không thể mềm lòng.
Hạ Đông ở bệnh viện ở suốt một tháng, Hạ Vân Phong một lần cũng chưa đến nhìn qua hắn. Từ lần đó trở đi, Hạ Đông liền ngoan ngoãn cùng những người đó chặt đứt tất cả quan hệ.
Thời điểm kia Bắc đường của Hạ Vân Phong đã đi vào quỹ đạo, y ở Bắc khu hắc bạch đều ăn thật sự lớn, nhưng y vẫn không có thừa nhận thân phận Hạ Đông. Nhưng những thứ mà y cấp Hạ Đông đều là tốt nhất.
Trường học tốt nhất, giáo dục tốt nhất, nơi dừng chân tốt nhất, tất cả yêu cầu về vật chất y đều được thỏa mãn Hạ Đông, y đưa Hạ Đông ra ngoại quốc học trường quý tộc tốt nhất, nhưng Hạ Đông lại ở sau lưng y ở Bắc Mĩ bên kia đánh quyền, chẳng những ở sau lưng y đi đánh quyền, còn chơi trò đại chiến trong ***g sắt huyết nhục mơ hồ, dựa vào đánh quyền để nộp học phí.
Hạ Vân Phong biết sau đó thực sinh khí, y cũng không phải không cho Hạ Đông tiền, y cho Hạ Đông rất nhiều tiền, nhưng Hạ Đông một phân tiền cũng không dùng. Cuộc sống ở nước ngoài, toàn là dựa vào chính mình kiếm tiền.
Hạ Vân Phong biết sau đó bình tĩnh thật lâu mới bảo thủ hạ đi nước ngoài đem Hạ Đông bắt trở về.
Y nhớ rất rõ Hạ Đông lúc ấy nói với y: “Ba ba, ta về sau không đánh quyền nữa.”
“Đừng gọi ta ba ba, ta có không loại nhi tử không chịu thua kém như ngươi.” Hạ Vân Phong lúc ấy nhìn cũng không nhìn hắn một cái, cả tháng cũng chưa cùng Hạ Đông nói một câu, nhưng vẫn là làm cho Hạ Đông lấy được bằng cấp.
Y biết.
Hạ Đông ở nước ngoài sau lưng y đánh quyền, y đều được mở một con mắt, nhắm một con mắt, nhưng Hạ Đông đem thủ lĩnh địa thủ xà của khu phố đánh thành người thực vật, Hạ Vân Phong tìm rất nhiều quan hệ, rất nhiều tiền, mới hòa hoãn được chuyện này.
“Có bản lĩnh ngươi liền đem hắn khóa ở trong ***g sắt đánh chết tươi đi, hiện tại đánh cho người khác nửa sống nửa chết, còn muốn ta thu dọn cục diện rối rắm cho ngươi, ngươi thật sự thực vô liêm sỉ.”
“Là hắn mắng ta tạp chủng trước…… (=..= có nguyên do đó)”
……
Từ đó về sau Hạ Vân Phong không cho Hạ Đông tiếp tục đánh quyền, Hạ Đông về nước sau đó vẫn cùng y ở một chỗ, y thậm chí để cho Hạ Đông đến công ty y đi làm.
Ban đầu Hạ Đông xem văn kiện công ty đều ngủ gà ngủ gật, mỗi lần Hạ Vân Phong đều là gõ cái bàn đem hắn đánh thức, hắn lại tiếp tục xem văn kiện.
“Nếu ngươi không thích xem văn kiện cũng đừng xem, ngày mai sẽ không cần đến công ty làm nữa.” Hạ Vân Phong mỗi lần nhìn thấy Hạ Đông không tiếp thu, y đều ở bên cạnh nhắc nhở Hạ Đông, “Dù sao ngươi chỉ có chừng ấy tiền đồ, ta cũng không trông cậy vào ngươi có thể giúp ta quản lý công ty.” Y mỗi lần đều là lười dương dương hút thuốc, bán híp hai tròng mắt nhìn cảnh đêm phù hoa ngoài cửa sổ……
Chính là.
Chờ mong trong mắt y không có người có thể xem tới.
Hạ Đông là một trong số vài nhi tử của y tuổi gần Tần Diễm nhất, nhưng Hạ Vân Phong sửa lại tuổi cho hắn, lớn hơn bốn tuổi. Hạ Đông hiện tại trên hộ tịch là hai mươi tư, kỳ thật chỉ có hai mươi mà thôi.
Trước lúc hắn trở về Hạ Vân Phong liền làm xét nghiệm DNA, Hạ Đông thật là thân sinh của y, cho nên hắn cùng họ với Hạ Vân Phong. Hơn nữa Hạ Đông thực thông minh, chương trình học người khác phải học ba năm, hắn một năm đã học xong.
Hạ Đông rất sớm đã trở về công ty giúp Hạ Vân Phong làm việc, nhưng hắn học rất nhanh, cũng thực giỏi, hơn nữa hắn có nhân mạch, rất nhanh liền tiếp được vài mối làm ăn lớn lâu dài.
Hắn cũng không có cô phụ kỳ vọng của Hạ Vân Phong, những năm gần đây đem công ty phát triển rất tốt mà Hạ Vân Phong cái gì cũng không cần quan tâm, y thật vất vả làm cho Hạ Đông ổn định xuống dưới.
Hạ Đông cũng không đánh quyền nữa.
Cũng không quen bạn gái.
Chi chuyên tâm thay Hạ Vân Phong làm việc.
Y nhớ rõ, thời điểm lần đầu tiên y khích lệ Hạ Đông, Hạ Đông cười đến thực vui vẻ. Y cũng nhớ rõ, một lần lúc y hỏi Hạ Đông nghĩ muốn cái gì y sẽ thưởng cho, Hạ Đông suy nghĩ thật lâu không dám nói.
“Ta muốn ở thời điểm không có ai, thời điểm chúng ta một mình cùng một chỗ, ta có thể gọi ngươi một tiếng ‘Ba ba’.” Đây là Hà Đông lần đầu tiên đề ra yêu cầu.
Hạ Vân Phong cũng đồng ý.
Nhưng Hạ Vân Phong không cho Hạ Đông nói với bất luận kẻ nào hai người có quan hệ phụ tử huyết mạch tương liên giữa bọn họ, trong mắt người ngoài Hạ Đông cũng chính là đứa con nuôi không sao mà yêu thương được, động hay không động liền vừa đánh vừa mắng mà thôi.
Y còn nhớ rõ Hạ Đông lần đầu tiên cùng y đồng giường, là lúc Hạ Đông về nước không bao lâu, bởi vì Hạ Đông xem văn kiện xem đến mệt, trực tiếp ngã vào ngủ trên giường Hạ Vân Phong, y cũng không chút nào keo kiệt để cho Hạ Đông ngủ ở trên giường nghỉ ngơi.
Y vốn là muốn thay Hạ Đông cởi quần áo nhưng Hạ Đông lại ngăn y lại. Chính là Hạ Đông quá mệt mỏi không có tỉnh, ngày hôm sau buổi sáng lúc Hạ Đông tỉnh lại còn hướng Hạ Vân Phong nói xin lỗi.
“Tối hôm qua quá mệt mỏi rồi, thực xin lỗi.” Hạ Vân Phong sửng sốt thật lâu, đây cũng là câu đầu tiên Hạ Đông nói với y, Hạ Đông cứ như vậy đè nặng y ngủ cả một đêm.
Y biết Hạ Đông sợ hãi bị đánh, nhìn thấy Hạ Đông sững sờ, y cũng khó có được mở miệng nói: “Không quan hệ.” Y rất sớm trước kia liền dưỡng thành thói quen ngủ lõa thể, mỗi lần khi Hạ Đông cùng y đồng giường, cũng không quá dám nhìn y. (=..= cứ thế mà dụ Đông ca vạn kiếp bất phục)
Y biết Hạ Đông thực nghe lời.
Cho nên, y thực yên tâm nhi tử này, cho dù y không có cho Hạ Đông “Danh phận”, Hạ Đông vẫn là toàn tâm toàn ý thay y làm việc, y cùng Hạ Đông đồng giường cũng ngủ thực an ổn.
Chính là sau đó Hạ Đông đối với y có chút tình cảm vượt qua quan hệ giữa phụ tử tầm thường, Hạ Vân Phong cũng cảm giác được thời gian Hạ Đông nhìn y, cũng dần dần trở nên càng ngày càng dài.
Bởi vì Hạ Đông thực thông minh, công ty bắt đầu cũng rất phát triển, cho nên thái độ Hạ Vân Phong đối hắn tốt hơn rất nhiều, còn có thể chủ động hỏi hắn nghĩ muốn cái gì sẽ thưởng cho hắn.
Nhưng Hạ Đông cũng nói: “Không cần.”
Đương nhiên Hạ Vân Phong vẫn tự ý đưa chút quà thưởng cho cho hắn, Hạ Đông thu được quà Hạ Vân Phong chuẩn bị sau đều thật cao hứng, thẳng đến khi phát sinh vài việc…..
Hạ Vân Phong mới để cho Hạ Đông tự mình chuyển đi ra ngoài ở.
Y cũng không muốn nhắc lại.
Y biết Hạ Đông luôn luôn thực ngoan ngoãn.
Thực nghe lời.
Hiện tại thế nhưng vì một người nam nhân, không nghe lời y nói, điều này làm cho Hạ Vân Phong phi thường để ý. Y lúc trước đã nói rồi, con y không thể là đồng tính luyến ái.
Ngoạn ngoạn nhưng thật ra không thành vấn đề.
Nếu đến như vậy thì không thể.
Lần này Hạ Đông cùng A Lâm kia thật sự đến với nhau Hạ Vân Phong tự nhiên là thập phần không hài lòng, hơn nữa Hạ Đông còn cầu y, không cần thương tổn người nhà A Lâm, đem hậu đài của y cũng chặt đứt.
Hôm nay sắc trời rất âm u.
Từ lần trước Hạ Vân Phong trở về sau, tâm tình đã không tốt, bất quá hoàn hảo còn có hai nhi tử mỗi ngày đều cùng y, nửa tháng sau Hoằng Dạ cùng Hình Liệt đều xuất viện.
Cũng chưa có cái gì đáng ngại, bất quá còn cần ở nhà tĩnh dưỡng một đoạn thời gian. Hạ Vân Phong mặc áo ngủ đen bằng gấm, nằm trên ở phòng khách sô pha thoải mái hút thuốc.
Hình Liệt vừa khỏe không bao lâu, liền hẹn bằng hữu đi ra ngoài uống rượu tiêu khiển. Buồn nửa tháng đều sắp buồn hỏng rồi, mà Hoằng Dạ thì ngồi ở nhà cùng Hạ Vân Phong nghỉ ngơi.
Nửa tháng này, Hoằng Dạ cùng Hình Liệt tắm rửa lau thân thể đều là Hạ Vân Phong hỗ trợ, điều này làm cho Hạ Vân Phong cũng không còn suy nghĩ chuyện Hạ Đông cùng A Lâm kia……
Trong lúc này.
Hạ Vân Phong vừa về nhà không lâu, liền nhận được điện thoại của người kia……
“Hạ Vân Phong, có phải hay không thực hoài niệm thanh âm của ta?” thanh âm đối phương quỷ dị khó nghe, cũng không phải y hoài niệm, bởi vì mỗi lần người này gọi điện cho y, đều không có chuyện gì.tốt
“Ân.” Hạ Vân Phong miễn cưỡng hút thuốc, “Ngươi đùa khoái trá không?” Y thong thả động môi, thanh âm cũng không có khí lực gì……
Đối phương hoàn toàn không quan tâm y.
“Ta biết ngày mai, nhi tử ngốc cùng nhi tử đại luật sư kia của ngươi đều sẽ về nước.” Người kia cười đến thập phần quỷ dị, quỷ dị đến nỗi làm cho Hạ Vân Phong nhíu mày, người kia nở nụ cười trong chốc lát rồi thấp giọng uy hiếp, “Ta muốn ở sân bay trang bị mấy quả bom.”
“……”
“Ngươi nói được không?”
“Ngươi đừng xằng bậy.” Hạ Vân Phong thong thả buông cái tẩu.
Y trong mắt trầm định như trước vững vàng, y biết người này lần này cần cái gì……
“Không muốn ta xằng bậy, đem chút thành ý ra đi.” Đối phương lần này gọi điện thoại đến hướng hắn yêu cầu này nọ, điều này Hạ Vân Phong rất nhanh liền nhận ra.
“Hàng mới của ta hôm sau lên bờ, ngươi cho người của ngươi tự mình đi lấy hoá đơn nhận hàng.” Y hào phóng đáp ứng chuyển nhượng hàng hóa.
“Ba ba. Ngươi thực hiểu biết ta.”
“……”
“Gặp qua quỷ nên sợ tối, ngươi thật sự hiểu chuyện.”
Hạ Vân Phong cũng ra điều kiện: “Nếu con ta bị thương, ngươi cái gì cũng đều không lấy được.”
“Ta bắt đầu có điểm luyến tiếc, liền như vậy đùa chết ngươi, thực sự có chút đáng tiếc.” Đối phương cười vài tiếng sau đó liền cắt đứt điện thoại.
Hạ Vân Phong treo điện thoại, y tựa vào trên sô pha, lẳng lặng tự hỏi thật lâu……
Người này.
Tin tức cũng quá linh thông rồi……
Buổi tối hôm nay tiết mục TV thực chán nản.
Nhưng hai phụ tử cũng đều không có nhìn TV, chính là có hưng trí nhìn đối phương (=..= 2 người này cứ liếc mắt đưa tình miết), áo ngủ Hạ Vân Phong thực trơn, trên người y ăn mặc gọn gàng……
Vạt áo lại bởi vì chân y gấp khúc mà rộng mở thật to……
Y cái gì cũng chưa mặc……
Hoàn toàn triển lộ ở trước mặt Hoằng Dạ.
Ánh mắt Hoằng Dạ ở trên người y lưu luyến: “Đêm nay trong nhà không ai, chúng ta có phải hay không nên làm chút gì?” Hắn cũng mặc áo ngủ, im lặng dựa vào sô pha, ánh mắt thực ổn trọng nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong lười biếng hỏi lại: “Muốn làm cái gì?” Y ngồi dậy, dựa vào tay vịn sô pha, chân y rộng mở. Y vương tay lôi kéo vạt áo, che lại cảnh xuân phía dưới, nhưng rất nhanh, theo động tác y hướng lên trên di động điều chỉnh tư thế, áo ngủ kia trượt đến bên hông y……
Hoằng Dạ nhìn y trong chốc lát, mở miệng: “Ta muốn đi toilet. (vấp té)”
Hạ Vân Phong đứng dậy, dìu hắn đi toilet. Bởi vì Hoằng Dạ đi lại không tiện, gần đây đều là y dìu Hoằng Dạ đi toilet, đương nhiên lần này cũng không ngoại lệ.
Hạ Vân Phong thong thả vươn tay thay hắn đem quần kéo xuống, Hoằng Dạ tự mình giúp đỡ giải quyết vấn đề, Hạ Vân Phong liền đứng bên cạnh nhìn Hoằng Dạ, hắn ôm thắt lưng Hoằng Dạ.
Hai người dựa vào thật sự gần.
“Có thể đứng vững không?”
“Có thể.”
Hoằng Dạ nghiêng đầu, hắn nhìn thấy ánh mắt Hạ Vân Phong vẫn dừng lại ở nửa người dưới của hắn, hắn thân thủ kéo tay Hạ Vân Phong qua, làm cho Hạ Vân Phong thay hắn giúp đỡ (=..=)……
“Ngươi nghẹn thật lâu rồi?” Đều lâu như vậy còn không có giải quyết xong. (=..= nhìn thúc mê người như zậy ko nhiều mới lạ)
“Vừa rồi nhìn ngươi, ta luyến tiếc đi.” Hoằng Dạ dán tại bên tai y, hôn vành tai y, thân thủ nắm địa phương mềm mại dưới thân Hạ Vân Phong……
Nhẹ nhàng mà nhu lộng……
Môi hai người không biết khi nào cũng đã muốn dán lại cùng nhau……
Hạ Vân Phong cảm giác được động tác Hoằng Dạ nhu lộng y khá có kinh nghiệm, làm cho hai chân của y có chút đứng không được, Hoằng Dạ ôm thắt lưng y……
Nắp bồn toilet bị hạ xuống.
Hoằng Dạ ngồi ở trên nắp bồn toilet, hắn ôm Hạ Vân Phong quần áo không chỉnh, để cho Hạ Vân Phong cả người đều mềm nhũn ôm trên người hắn, mông Hạ Vân Phong dán ở chân hắn……
Đôi môi hai người một khắc cũng không tách ra, lời lẽ dây dưa, hôn đến vừa mềm mại lại vừa chặt chẽ, mềm mại ngăn chận, nhu đến nhu đi quấn quanh, thân thể hai người chặt chẽ thiếp hợp.
Toàn bộ lưng Hạ Vân Phong đều lộ ở bên ngoài, áo ngủ xốc xếch hoàn toàn che lấp động tác, Hoằng Dạ ôm thắt lưng y, hôn môi y……
“Ngươi giống như không quá cao hứng, có phải có tâm sự hay không?” Hoằng Dạ dán tại bên môi y, hàm mân môi dưới Hạ Vân Phong.
“Gần đây Hạ Đông thực không nghe lời.” ánh mắt trầm ổn của Hạ Vân Phong dừng ở trên mặt Hoằng Dạ.
“Sau đó?” Hoằng Dạ sắc mặt như thường truy vấn.
“Ngỗ nghịch ta.” Hạ Vân Phong không chút để ý nhìn chăm chú vào hắn, y tạm dừng trong chốc lát mới giật giật môi, “Ngươi có thể hay không cũng học hắn như vậy?” Y hỏi.
Hạ Vân Phong không có hỏi nữa.
Địa phương có phản ứng của hai người dán tại cùng nhau, Hoằng Dạ ôm thắt lưng y, ái muội loạng choạng thân thể Hạ Vân Phong, làm cho Hạ Vân Phong cứ như vậy khóa ngồi ở trên người hắn chậm rãi ma sát……
“Cảm giác thế nào?” Hoằng Dạ buông môi y ra, dán tại bên môi y hỏi y, hai tay của hắn giữ chặt đôi chân mềm dẻo rắn chắc của Hạ Vân Phong……
“Ngươi cảm thấy, ta sẽ có cảm giác gì?” Hạ Vân Phong hỏi lại hắn.
“Thực thoải mái.”
Hạ Vân Phong lười biếng lên tiếng trả lời: “ Ừh”
Hai người ái muội ôm cùng một chỗ, Hạ Vân Phong cứ như vậy ngồi ở trên người hắn, như vậy ngồi thật lâu, cho dù là quần áo không chỉnh, cũng không ảnh hưởng hai người hôn môi cũng nói chuyện với nhau……
Bất quá.
Chẳng được bao lâu, hai người trở về phòng.
Trên giường.
Chăn che lại thân thể hai người, hai tay Hoằng Dạ ôm thân thể Hạ Vân Phong, tay Hạ Vân Phong tự nhiên khoát lên bên hông Hoằng Dạ, thân thể hai người rất nhỏ ma sát.
Hôn……
Dây dưa……
Ngày hôm sau Hoằng Dạ đi thay Hạ Vân Phong đặt nhà hàng ăn cơm, bọn họ người một nhà đêm nay liên hoan, để cho Tần Diễm cùng Ngao Dương đón gió tẩy trần, cho nên đặt trước bàn ở nhà hàng cao cấp.
Hạ Vân Phong cùng Hoằng Dạ tới trước.
Hạ Vân Phong lần này cũng kêu Hạ Đông lại đây.
Nhưng lúc Hạ Đông đến nhà hàng, thế nhưng đem A Lâm kia cũng cùng nhau dẫn theo lại đây, lần này A Lâm kia cùng nửa tháng trước, có chút không giống. A Lâm mặc áo sơ mi quần tây, thân hình coi như không tồi, khuôn mặt dễ nhìn tươi cười ôn hòa, quả thực muốn chọc mù hai mắt Hạ Vân Phong (=)))))))……
Thực hiển nhiên.
Là Hạ Đông vì hắn tỉ mỉ chuẩn bị, mới dẫn hắn tới……
Tác giả :
Mặc Kỳ Lân