Du Ngoạn Mạt Thế
Chương 17: Chuẩn bị cho mạt thế nào
. Ta giả bộ dáng nhu nhược , nhìn 2 gã , nói : “ Ở đây đông người hay chúng ta tìm một chỗ vắng tâm sự nhé “ sau đó , phối hợp với biểu cảm e thẹn .
. Cả 2 nào biết mình là dê trong miệng cọp , kinh hỉ nhìn ta cười dâm tà , nói : “ Tiểu mĩ nhân , em thật biết điều “ sau đó , đưa móng heo tiến tới nhưng bị ta né được .
. Ta nhịn xuống cảm giác ghê tởm , nói : “ Người ta ngại , hay chúng ta đễn con hẻm phía trước đi “ sau đó đá lông nheo õng ẹo bước đi .
. 2 gã đó cười dâm tà đi theo sau , nghĩ kì này kiếm được con mồi béo rồi , nhưng lại không biết mình mới là con mồi . Mọi người cũng từ từ tản đi
. Ta đi đến con hẻm nhỏ , 2 gã đi theo . Sau khi vào hẻm 2 gã cười ô uế , 1 gã vươn móng heo ra định bắt lấy ta nhưng chưa kịp chạm tới ta , xoẹt 1 cái cánh tay gã đã bị lìa khỏi vị trí khi nhìn ta với vẻ mặt không thể tin được nhìn cô gái như thiên sứ lại cầm một cây kiếm đầy máu của mình , gã từ kinh sợ đến nổi giận tính nhào lại còn tay kia muốn túm ta nhưng bị ta chặt luôn máu chảy đầm đìa , đau đớ ngã xuống .
. Còn gã kia nhìn đồng bọn mình như vậy thì sợ hãi tính bỏ chạy nhưng bị ta trực tính đá gãy 2 chân , phải biết rằng sau khi tẩy tuỷ và luyện tập sức lực ta tuyệt không nhỏ đâu nha .
. Nhìn 2 gã nằm đau đớn lăn lộn dưới đất , ta cười lạnh , phun ra 2 chữ : “ Vĩnh biệt “ sau đó , cầm Dã Phượng kiếm trực tiếp chém bay đầu 2 gã máu tươi phun ra , ta né qua một bên rỉ mỉ lau kiếm , xoay người rời đi .
. Ta trực tiếp đến chợ đen càng quét 1 số lượng lớn quần áo và vật tư nhờ chuyển vào kho nhưng lại thấy không đủ nên sau khi vào khách sạn nghĩ 1 đêm đợi bọn họ giao tới kho rồi trực tiếp cho vào không gian .Sau đó , ta đến trung tâm thương mại càng quét 1 nữa với lí do mở siêu thị . Rồi chạy đến chợ đầu mối đặt thêm một đống vật tư nữa .
. 5 ngày trôi qua , ta chạy đông chạy tây cuối cùng cũng lấp được gần phân nữa không gian , nhìn đống vật tư mà ta cảm thấy vui sướng không thôi . Còn Dạ Tuyết bị từ sủng vật làm culi đang ngoan ngoãn sắp xếp trong linh phủ khóc không ra nước mắt .
. Ta quay về thì đã thấy Anh , Vô Dật và Mị Diễm chờ sẵn ta ở trong phòng khách .
. Cả 2 nào biết mình là dê trong miệng cọp , kinh hỉ nhìn ta cười dâm tà , nói : “ Tiểu mĩ nhân , em thật biết điều “ sau đó , đưa móng heo tiến tới nhưng bị ta né được .
. Ta nhịn xuống cảm giác ghê tởm , nói : “ Người ta ngại , hay chúng ta đễn con hẻm phía trước đi “ sau đó đá lông nheo õng ẹo bước đi .
. 2 gã đó cười dâm tà đi theo sau , nghĩ kì này kiếm được con mồi béo rồi , nhưng lại không biết mình mới là con mồi . Mọi người cũng từ từ tản đi
. Ta đi đến con hẻm nhỏ , 2 gã đi theo . Sau khi vào hẻm 2 gã cười ô uế , 1 gã vươn móng heo ra định bắt lấy ta nhưng chưa kịp chạm tới ta , xoẹt 1 cái cánh tay gã đã bị lìa khỏi vị trí khi nhìn ta với vẻ mặt không thể tin được nhìn cô gái như thiên sứ lại cầm một cây kiếm đầy máu của mình , gã từ kinh sợ đến nổi giận tính nhào lại còn tay kia muốn túm ta nhưng bị ta chặt luôn máu chảy đầm đìa , đau đớ ngã xuống .
. Còn gã kia nhìn đồng bọn mình như vậy thì sợ hãi tính bỏ chạy nhưng bị ta trực tính đá gãy 2 chân , phải biết rằng sau khi tẩy tuỷ và luyện tập sức lực ta tuyệt không nhỏ đâu nha .
. Nhìn 2 gã nằm đau đớn lăn lộn dưới đất , ta cười lạnh , phun ra 2 chữ : “ Vĩnh biệt “ sau đó , cầm Dã Phượng kiếm trực tiếp chém bay đầu 2 gã máu tươi phun ra , ta né qua một bên rỉ mỉ lau kiếm , xoay người rời đi .
. Ta trực tiếp đến chợ đen càng quét 1 số lượng lớn quần áo và vật tư nhờ chuyển vào kho nhưng lại thấy không đủ nên sau khi vào khách sạn nghĩ 1 đêm đợi bọn họ giao tới kho rồi trực tiếp cho vào không gian .Sau đó , ta đến trung tâm thương mại càng quét 1 nữa với lí do mở siêu thị . Rồi chạy đến chợ đầu mối đặt thêm một đống vật tư nữa .
. 5 ngày trôi qua , ta chạy đông chạy tây cuối cùng cũng lấp được gần phân nữa không gian , nhìn đống vật tư mà ta cảm thấy vui sướng không thôi . Còn Dạ Tuyết bị từ sủng vật làm culi đang ngoan ngoãn sắp xếp trong linh phủ khóc không ra nước mắt .
. Ta quay về thì đã thấy Anh , Vô Dật và Mị Diễm chờ sẵn ta ở trong phòng khách .
Tác giả :
GióTheoMây