Dụ Dạ
Quyển 2 - Chương 3
Ảnh Lang liên tiếp đánh vài trận đấu, kết quả đều thắng, phong cách chiến đấu thực phù hợp ngoại hiệu của hắn, như sói bình thường chiến đấu, sắc bén, tràn ngập sức bật, không chút nào ướt át bẩn thỉu, chung quanh người xem trăm miệng một lời hô to tên của hắn giúp hắn trợ uy, hắn ở trong này hoàn toàn là siêu sao quang mang lóng lánh.
Một vòng trận đấu qua đi, Ảnh Lang đi ra, đổi tuyển thủ khác lên sân khấu.
Trận đấu ở đấy khác xa bình thường một tuyển thủ lên lôi đài nếu thắng lợi sẽ không lập tức kết thúc, mà là nghỉ ngơi một lúc sau đó tiếp tục cùng tuyển thủ khác đấu, thẳng đến khi bị đả bại hoặc kiên trì đánh xong một vòng liền rời đi, thực không công bằng, nhưng đối người xem mà nói kích thích càng tăng lên, người đặt cược cũng sẽ càng nhiều, bởi vì kết quả sẽ càng khó có thể đoán trước.
Tuyển thủ tiếp theo không lợi hại như Ảnh Lang, bất quá đánh cho coi như phấn khích, khán giả nguyên bản cảm xúc tăng vọt có điều hạ xuống, không ít người hy vọng Ảnh Lang một lần nữa lên sân, thậm chí đang giờ nghỉ ngơi cũng kêu tên của hắn, điều này làm cho hai vị tuyển thủ đang đấu biểu tình trở nên có chút khó coi.
Viêm Phi lại tại bên tai Lãnh Dạ nói:“Ảnh Lang mỗi ngày chỉ đánh một vòng trận đấu, kiên trì, mặc kệ lão bản cho hắn bao nhiêu tiền hắn cũng sẽ không lên tiếp, cho nên hắn còn có ngoại hiệu tên là vương một vòng.”
“Thực thông minh.” Lãnh Dạ nói.
“ Xác thực.” Viêm Phi gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
Lãnh Dạ hồi tưởng lúc Ảnh Lang trong trận đấu, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Viêm Phi, sau đó đột nhiên hỏi:“Không biết anh cùng hắn ai lợi hại hơn.”
Viêm Phi cười cười, thực không khiêm tốn trả lời:“Kia muốn so qua mới có thể biết, bất quá tôi khẳng định sẽ không quá kém hắn.”
Lãnh Dạ chọn mi:“Tôi còn chưa từng xem thân thủ của anh đâu.”
“Em cảm thấy hứng thú?” Viêm Phi nở nụ cười.
“Đương nhiên.”
Viêm Phi nhìn hắn, cái gì cũng chưa nói, sau đó đột nhiên đứng lên, cởi áo khoác khoát lên lưng ghế dựa, đấm đấm quyền.
Nhìn hắn đầy mặt nóng lòng muốn thử, Lãnh Dạ nhăn lại lông mi:“Anh sẽ không tính toán lên sân khấu đi?”
“Em không phải đối với thân thủ của tôi cảm thấy hứng thú sao?” Viêm Phi đối hắn giơ lên khóe môi, sau đó tiến đến bên tai hắn nói:“Tôi đây liền đánh mấy trận cho em xem.”
Vẻ mặt của hắn tràn ngập tự tin, trong mắt lại mang theo vài phần ôn nhu cùng sủng nịch, Viêm Phi như vậy khiến Lãnh Dạ trong lòng đột nhiên nảy lên một loại cảm giác kỳ quái.
Viêm Phi đi qua dây thừng lôi đài, xoay người lên lôi đài, lúc này trận đấu mới đang muốn bắt đầu, hai tuyển thủ chạy tới giữa sân, trọng tài cũng đã sắp xếp, Viêm Phi đột nhiên lên sân khấu khiến tất cả mọi người cảm thấy kỳ quái, trijng tài cùng hai vị tuyển thủ nghi hoặc nhìn hắn, Viêm Phi còn đối bọn họ mỉm cười:“Tôi cũng tham gia trận đấu.”
Vừa mở miệng, khiến tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau.
Trọng tài kinh ngạc nhìn Viêm Phi liếc mắt một cái, phản ứng đầu tiên chính là người này tới quấy rối, hắn ngẩng đầu nhìn về phía lão bản ngồi ở trên đài cao, lão bản là một nam nhân trung niên đang hút xì gà, hắn dùng tay mang đầy nhẫn sờ sờ rất cằm, đánh giá liếc mắt nhìn Viêm Phi, suy xét một lát sau đối trọng tài gật gật đầu.
Trọng tài nhận được chỉ thị tuyên bố Viêm Phi có thể tham gia trận đấu, hắn cho Viêm Phi đi đến giữa sân, sau đó ý bảo một trong hai vị tuyển thủ đi xuống, Viêm Phi đột nhiên xâm nhập làm đối thủ cảm giác thực khó chịu, huống chi Viêm Phi vẫn là một thân quý khí soái ca, vì thế đối địch ý hắn phá lệ cường liệt.
Trận đấu ngay từ đầu, đối thủ của Viêm Phi liền đánh hung hăng tới mặt Viêm Phi, bị Viêm Phi nghiêng đầu né tránh, ngay sau đó, Viêm Phi quyền đầu cũng hướng bụng hắn đấm qua, tốc độ rất nhanh, khán giả cơ hồ còn không có hiểu được chuyện gì phát sinh trận đấu cũng đã kết thúc, đối thủ của Viêm Phi che bụng té trên mặt đất kêu rên.
Lại là một lần hoàn một kích KO, hơn nữa trình độ kinh diễm hoàn toàn không thua gì Ảnh Lang trước đó.
Toàn bộ xung quanh lại im lặng xuống, sau đó bộc phát ra một trận nhiệt liệt tiếng hoan hô, trước đó cơ hồ không có người nào cho rằng Viêm Phi sẽ thắng, đều nghĩ đến hắn là đầu óc đáp sai tuyến mới xông lên lôi đài, nhưng Viêm Phi chỉ dùng một quyền khiến cho bọn họ vài phần kính trọng, khán giả không chút nào keo kiệt đem tiếng hoan hô cho Viêm Phi, Viêm Phi lại chỉ là xoay người, cho Lãnh Dạ một cái mỉm cười.
Lãnh Dạ khóe môi chậm rãi giơ lên.
Trọng tài cùng lão bản đối thắng lợi của Viêm Phi có chút kinh ngạc, lão bản nheo lại ánh mắt nhìn chằm chằm Viêm Phi, suy xét một lát sau lại bảo trọng tài chotuyển thủ khác lên sân khấu.
Viêm Phi tiếp tục trận đấu, cũng không biết có phải hay không cố ý, đối thủ của hắn một tiếp một lên sân khấu, hoàn toàn không cho hắn bất cứ thời gian nghỉ ngơi, bất quá Viêm Phi đánh cho thực vững vàng, thời gian dài chiến đấu cũng không có mệt mỏi, mỗi trận đều thắng lợi.
Viêm Phi lộ vô số điểm giống nhau với Ảnh Lang, mà còn không thua gì tốc độ cùng lực đạo Ảnh Lang, bất quá Viêm Phi công kích mạnh hơn nhiều, Ảnh Lang đại đa số thời điểm đều phòng ngự cùng quan sát, để đối thủ lộ ra sơ hở sau đó công kích, Viêm Phi còn lại là trực tiếp đánh, phá giải thế công sau trực tiếp phản kích, vừa mau vừa ngoan vừa chuẩn, hai người đều thuộc về loại hình tốc độ, mà còn thân thủ tương xứng.
Tiếng hoan hô càng ngày càng nhiệt liệt, Lãnh Dạ tựa lưng vào ghế ngồi, biểu tình biếng nhác thưởng thức Viêm Phi đấu, lần đầu tiên cảm thấy Viêm Phi gợi cảm như vậu, tràn ngập hương vị nam nhân. Viêm Phi hoàn toàn không nghe tiếng hoan hô, mỗi lần đánh thắng xonh đều sẽ cho Lãnh Dạ một mỉm cười thắng lợi, phảng phất toàn bộ xung quanh chỉ có hai người bọn họ, hai người tầm mắt giao triền cùng một chỗ, như bàn là cực nóng, như nước triền miên.
Tầm mắt người ngoại quốc bên cạnh không ngừng nhìn Viêm Phi cùng Lãnh Dạ liếc mắt đưa tình, ánh mắt càng ngày càng nghiền ngẫm, hắn bảo người trong lòng hắn đi xuống, vị kia mân mê miệng, không cam lòng không muốn ngồi vào một bên, nam nhân lại xem cũng không nhìn nàng liếc mắt một cái, tới gần Lãnh Dạ, mở miệng hỏi:“Trên đài người nọ là bạn trai của cậu?”
Nam nhân nói miệng cơ hồ dán đến bên tai Lãnh Dạ, Lãnh Dạ có thể cảm giác được hắn nói chuyện khi trong miệng từng đợt phun ra nhiệt khí, Lãnh Dạ vẫn chuyên chú với trận đấu, nam nhân đột nhiên đến gần khiến hắn phân thần, hắn nghiêng đầu nhìn nam nhân liếc mắt một cái, phát hiện đối phương cả người đều cơ hồ đều áp đến trên người hắn, đối với hai người xa lạ mà nói, khoảng cách này không khỏi quá thân cận đi ……
Lãnh Dạ tựa tiếu phi tiếu nhìn hắn:“Đúng thì thế nào, không phải thì thế nào?”
Nam nhân cười nói:“Không được tốt lắm, chỉ là đối với cậu cảm thấy hứng thú.”
Nam nhân cười rộ lên thực mê người, cặp mắt màu tím thâm thúy mà thâm tình, bất quá đại đa số Tây Phương nam nhân bởi vì hốc mắt quá sâu, liền tính nhìn một bánh bao đều là loại ánh mắt này. Nam nhân diện mạo xuất sắc, nếu lúc này ngồi ở trước mặt hắn là nữ nhân, phỏng chừng đã sớm bị làm rụng rời xương cốt, đáng tiếc hắn đối mặt là Lãnh Dạ một tòa băng sơn. Lãnh Dạ lãnh đạm nhìn nam nhân liếc mắt một cái:“Anh chẳng lẽ không cảm thấy đối với một người ngay cả tên cũng không biết làm như vạy khiến người đó cảm thấy không thoải mái sao?”
Hắn rõ ràng có điểm sinh khí, bất quá nói chuyện ngữ khí như trước thong thả, tư thái giống báo biếng nhác.
Lãnh Dạ như vậy rất có lực dụ hoặc, nam nhân vì thế đối hắn càng thêm hứng thú, trên mặt tiếu ý gia tăng vài phần:“Xin lỗi, quên tự giới thiệu, tôi gọi là Gabriel, cậu có thể gọi tôi là Gabriel…… Hoặc là, Gabriel.”
Lãnh Dạ đối hắn gọi cái gì hoàn toàn không có hứng thú, cho nên không có bất cứ tỏ vẻ gì, Gabriel lại không chút nào nổi giận, tiếp tục quấn quít lấy hắn hỏi:“Cậu tên là gì?”
“Tên của tôi là……” Lãnh Dạ mở miệng, Gabriel chăm chú nghe, Lãnh Dạ dừng một chút, lại tiếp tục nói:”Tránh — tôi — xa — chút.” Cuối cùng bốn chữ hắn phóng đầy ngữ tốc, nói thật sự lớn..
“Tên này có ý nghĩa quái gì?” Gabriel không nghe hiểu được, một lát sau mới phản ứng lại ý tứ của hắn, nhíu nhíu lông mày.
Lãnh Dạ cho hắn một nụ cười trào phúng, sau đó quay đầu lại tiếp tục xem trận đấu.
Bên kia, Viêm Phi đánh rất kịch liệt, hơn nữa đối thủ từ một biến thành hai, xem ra chủ sự cảm thấy người của mình thua liền mất mặt cho nên bắt đầu ngầm. Viêm Phi lên sân khấu bắt đầu vẫn không nghỉ ngơi qua, liên tục đánh hơn mười trận, Viêm Phi tuy rằng lợi hại, nhưng thời gian dài chiến đấu cường độ cao vẫn khiến hắn trên mặt lộ ra vài phần mệt mỏi.
Viêm Phi có hai đối thủ phối hợp không tồi, tả hữu giáp công đến Viêm Phi cơ hồ không có cơ hội công kích, tuy rằng một đôi kết hợp đối Viêm Phi thực bất lợi, nhưng Viêm Phi như trước đánh thực ổn, hắn bình tĩnh ứng đối hai đối thủ liên hợp lại thế công, một bên cẩn thận phòng ngự, một bên tìm kiếm cơ hội phản kích. Dưới tình huống như vậy hắn khó tránh khỏi bị đánh, trên mặt đã muốn treo màu, trên người áo sơmi cũng đã muốn hỏng, dáng người tinh tráng như ẩn như hiện, khiến thính phòng số lượng không nhiều lắm nữ nhân xem cùng một ít nam nhân mê nam nhân đều xem thẳng mắt, người bên cạnh Gabriel cũng không bởi vì bị vắng vẻ mà tức giận bất bình, nhìn không chuyển mắt nhìn chằm chằm Viêm Phi, biểu tình có bao nhiêu si có bấy nhiêu si.
……
Một vòng trận đấu qua đi, Ảnh Lang đi ra, đổi tuyển thủ khác lên sân khấu.
Trận đấu ở đấy khác xa bình thường một tuyển thủ lên lôi đài nếu thắng lợi sẽ không lập tức kết thúc, mà là nghỉ ngơi một lúc sau đó tiếp tục cùng tuyển thủ khác đấu, thẳng đến khi bị đả bại hoặc kiên trì đánh xong một vòng liền rời đi, thực không công bằng, nhưng đối người xem mà nói kích thích càng tăng lên, người đặt cược cũng sẽ càng nhiều, bởi vì kết quả sẽ càng khó có thể đoán trước.
Tuyển thủ tiếp theo không lợi hại như Ảnh Lang, bất quá đánh cho coi như phấn khích, khán giả nguyên bản cảm xúc tăng vọt có điều hạ xuống, không ít người hy vọng Ảnh Lang một lần nữa lên sân, thậm chí đang giờ nghỉ ngơi cũng kêu tên của hắn, điều này làm cho hai vị tuyển thủ đang đấu biểu tình trở nên có chút khó coi.
Viêm Phi lại tại bên tai Lãnh Dạ nói:“Ảnh Lang mỗi ngày chỉ đánh một vòng trận đấu, kiên trì, mặc kệ lão bản cho hắn bao nhiêu tiền hắn cũng sẽ không lên tiếp, cho nên hắn còn có ngoại hiệu tên là vương một vòng.”
“Thực thông minh.” Lãnh Dạ nói.
“ Xác thực.” Viêm Phi gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
Lãnh Dạ hồi tưởng lúc Ảnh Lang trong trận đấu, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Viêm Phi, sau đó đột nhiên hỏi:“Không biết anh cùng hắn ai lợi hại hơn.”
Viêm Phi cười cười, thực không khiêm tốn trả lời:“Kia muốn so qua mới có thể biết, bất quá tôi khẳng định sẽ không quá kém hắn.”
Lãnh Dạ chọn mi:“Tôi còn chưa từng xem thân thủ của anh đâu.”
“Em cảm thấy hứng thú?” Viêm Phi nở nụ cười.
“Đương nhiên.”
Viêm Phi nhìn hắn, cái gì cũng chưa nói, sau đó đột nhiên đứng lên, cởi áo khoác khoát lên lưng ghế dựa, đấm đấm quyền.
Nhìn hắn đầy mặt nóng lòng muốn thử, Lãnh Dạ nhăn lại lông mi:“Anh sẽ không tính toán lên sân khấu đi?”
“Em không phải đối với thân thủ của tôi cảm thấy hứng thú sao?” Viêm Phi đối hắn giơ lên khóe môi, sau đó tiến đến bên tai hắn nói:“Tôi đây liền đánh mấy trận cho em xem.”
Vẻ mặt của hắn tràn ngập tự tin, trong mắt lại mang theo vài phần ôn nhu cùng sủng nịch, Viêm Phi như vậy khiến Lãnh Dạ trong lòng đột nhiên nảy lên một loại cảm giác kỳ quái.
Viêm Phi đi qua dây thừng lôi đài, xoay người lên lôi đài, lúc này trận đấu mới đang muốn bắt đầu, hai tuyển thủ chạy tới giữa sân, trọng tài cũng đã sắp xếp, Viêm Phi đột nhiên lên sân khấu khiến tất cả mọi người cảm thấy kỳ quái, trijng tài cùng hai vị tuyển thủ nghi hoặc nhìn hắn, Viêm Phi còn đối bọn họ mỉm cười:“Tôi cũng tham gia trận đấu.”
Vừa mở miệng, khiến tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau.
Trọng tài kinh ngạc nhìn Viêm Phi liếc mắt một cái, phản ứng đầu tiên chính là người này tới quấy rối, hắn ngẩng đầu nhìn về phía lão bản ngồi ở trên đài cao, lão bản là một nam nhân trung niên đang hút xì gà, hắn dùng tay mang đầy nhẫn sờ sờ rất cằm, đánh giá liếc mắt nhìn Viêm Phi, suy xét một lát sau đối trọng tài gật gật đầu.
Trọng tài nhận được chỉ thị tuyên bố Viêm Phi có thể tham gia trận đấu, hắn cho Viêm Phi đi đến giữa sân, sau đó ý bảo một trong hai vị tuyển thủ đi xuống, Viêm Phi đột nhiên xâm nhập làm đối thủ cảm giác thực khó chịu, huống chi Viêm Phi vẫn là một thân quý khí soái ca, vì thế đối địch ý hắn phá lệ cường liệt.
Trận đấu ngay từ đầu, đối thủ của Viêm Phi liền đánh hung hăng tới mặt Viêm Phi, bị Viêm Phi nghiêng đầu né tránh, ngay sau đó, Viêm Phi quyền đầu cũng hướng bụng hắn đấm qua, tốc độ rất nhanh, khán giả cơ hồ còn không có hiểu được chuyện gì phát sinh trận đấu cũng đã kết thúc, đối thủ của Viêm Phi che bụng té trên mặt đất kêu rên.
Lại là một lần hoàn một kích KO, hơn nữa trình độ kinh diễm hoàn toàn không thua gì Ảnh Lang trước đó.
Toàn bộ xung quanh lại im lặng xuống, sau đó bộc phát ra một trận nhiệt liệt tiếng hoan hô, trước đó cơ hồ không có người nào cho rằng Viêm Phi sẽ thắng, đều nghĩ đến hắn là đầu óc đáp sai tuyến mới xông lên lôi đài, nhưng Viêm Phi chỉ dùng một quyền khiến cho bọn họ vài phần kính trọng, khán giả không chút nào keo kiệt đem tiếng hoan hô cho Viêm Phi, Viêm Phi lại chỉ là xoay người, cho Lãnh Dạ một cái mỉm cười.
Lãnh Dạ khóe môi chậm rãi giơ lên.
Trọng tài cùng lão bản đối thắng lợi của Viêm Phi có chút kinh ngạc, lão bản nheo lại ánh mắt nhìn chằm chằm Viêm Phi, suy xét một lát sau lại bảo trọng tài chotuyển thủ khác lên sân khấu.
Viêm Phi tiếp tục trận đấu, cũng không biết có phải hay không cố ý, đối thủ của hắn một tiếp một lên sân khấu, hoàn toàn không cho hắn bất cứ thời gian nghỉ ngơi, bất quá Viêm Phi đánh cho thực vững vàng, thời gian dài chiến đấu cũng không có mệt mỏi, mỗi trận đều thắng lợi.
Viêm Phi lộ vô số điểm giống nhau với Ảnh Lang, mà còn không thua gì tốc độ cùng lực đạo Ảnh Lang, bất quá Viêm Phi công kích mạnh hơn nhiều, Ảnh Lang đại đa số thời điểm đều phòng ngự cùng quan sát, để đối thủ lộ ra sơ hở sau đó công kích, Viêm Phi còn lại là trực tiếp đánh, phá giải thế công sau trực tiếp phản kích, vừa mau vừa ngoan vừa chuẩn, hai người đều thuộc về loại hình tốc độ, mà còn thân thủ tương xứng.
Tiếng hoan hô càng ngày càng nhiệt liệt, Lãnh Dạ tựa lưng vào ghế ngồi, biểu tình biếng nhác thưởng thức Viêm Phi đấu, lần đầu tiên cảm thấy Viêm Phi gợi cảm như vậu, tràn ngập hương vị nam nhân. Viêm Phi hoàn toàn không nghe tiếng hoan hô, mỗi lần đánh thắng xonh đều sẽ cho Lãnh Dạ một mỉm cười thắng lợi, phảng phất toàn bộ xung quanh chỉ có hai người bọn họ, hai người tầm mắt giao triền cùng một chỗ, như bàn là cực nóng, như nước triền miên.
Tầm mắt người ngoại quốc bên cạnh không ngừng nhìn Viêm Phi cùng Lãnh Dạ liếc mắt đưa tình, ánh mắt càng ngày càng nghiền ngẫm, hắn bảo người trong lòng hắn đi xuống, vị kia mân mê miệng, không cam lòng không muốn ngồi vào một bên, nam nhân lại xem cũng không nhìn nàng liếc mắt một cái, tới gần Lãnh Dạ, mở miệng hỏi:“Trên đài người nọ là bạn trai của cậu?”
Nam nhân nói miệng cơ hồ dán đến bên tai Lãnh Dạ, Lãnh Dạ có thể cảm giác được hắn nói chuyện khi trong miệng từng đợt phun ra nhiệt khí, Lãnh Dạ vẫn chuyên chú với trận đấu, nam nhân đột nhiên đến gần khiến hắn phân thần, hắn nghiêng đầu nhìn nam nhân liếc mắt một cái, phát hiện đối phương cả người đều cơ hồ đều áp đến trên người hắn, đối với hai người xa lạ mà nói, khoảng cách này không khỏi quá thân cận đi ……
Lãnh Dạ tựa tiếu phi tiếu nhìn hắn:“Đúng thì thế nào, không phải thì thế nào?”
Nam nhân cười nói:“Không được tốt lắm, chỉ là đối với cậu cảm thấy hứng thú.”
Nam nhân cười rộ lên thực mê người, cặp mắt màu tím thâm thúy mà thâm tình, bất quá đại đa số Tây Phương nam nhân bởi vì hốc mắt quá sâu, liền tính nhìn một bánh bao đều là loại ánh mắt này. Nam nhân diện mạo xuất sắc, nếu lúc này ngồi ở trước mặt hắn là nữ nhân, phỏng chừng đã sớm bị làm rụng rời xương cốt, đáng tiếc hắn đối mặt là Lãnh Dạ một tòa băng sơn. Lãnh Dạ lãnh đạm nhìn nam nhân liếc mắt một cái:“Anh chẳng lẽ không cảm thấy đối với một người ngay cả tên cũng không biết làm như vạy khiến người đó cảm thấy không thoải mái sao?”
Hắn rõ ràng có điểm sinh khí, bất quá nói chuyện ngữ khí như trước thong thả, tư thái giống báo biếng nhác.
Lãnh Dạ như vậy rất có lực dụ hoặc, nam nhân vì thế đối hắn càng thêm hứng thú, trên mặt tiếu ý gia tăng vài phần:“Xin lỗi, quên tự giới thiệu, tôi gọi là Gabriel, cậu có thể gọi tôi là Gabriel…… Hoặc là, Gabriel.”
Lãnh Dạ đối hắn gọi cái gì hoàn toàn không có hứng thú, cho nên không có bất cứ tỏ vẻ gì, Gabriel lại không chút nào nổi giận, tiếp tục quấn quít lấy hắn hỏi:“Cậu tên là gì?”
“Tên của tôi là……” Lãnh Dạ mở miệng, Gabriel chăm chú nghe, Lãnh Dạ dừng một chút, lại tiếp tục nói:”Tránh — tôi — xa — chút.” Cuối cùng bốn chữ hắn phóng đầy ngữ tốc, nói thật sự lớn..
“Tên này có ý nghĩa quái gì?” Gabriel không nghe hiểu được, một lát sau mới phản ứng lại ý tứ của hắn, nhíu nhíu lông mày.
Lãnh Dạ cho hắn một nụ cười trào phúng, sau đó quay đầu lại tiếp tục xem trận đấu.
Bên kia, Viêm Phi đánh rất kịch liệt, hơn nữa đối thủ từ một biến thành hai, xem ra chủ sự cảm thấy người của mình thua liền mất mặt cho nên bắt đầu ngầm. Viêm Phi lên sân khấu bắt đầu vẫn không nghỉ ngơi qua, liên tục đánh hơn mười trận, Viêm Phi tuy rằng lợi hại, nhưng thời gian dài chiến đấu cường độ cao vẫn khiến hắn trên mặt lộ ra vài phần mệt mỏi.
Viêm Phi có hai đối thủ phối hợp không tồi, tả hữu giáp công đến Viêm Phi cơ hồ không có cơ hội công kích, tuy rằng một đôi kết hợp đối Viêm Phi thực bất lợi, nhưng Viêm Phi như trước đánh thực ổn, hắn bình tĩnh ứng đối hai đối thủ liên hợp lại thế công, một bên cẩn thận phòng ngự, một bên tìm kiếm cơ hội phản kích. Dưới tình huống như vậy hắn khó tránh khỏi bị đánh, trên mặt đã muốn treo màu, trên người áo sơmi cũng đã muốn hỏng, dáng người tinh tráng như ẩn như hiện, khiến thính phòng số lượng không nhiều lắm nữ nhân xem cùng một ít nam nhân mê nam nhân đều xem thẳng mắt, người bên cạnh Gabriel cũng không bởi vì bị vắng vẻ mà tức giận bất bình, nhìn không chuyển mắt nhìn chằm chằm Viêm Phi, biểu tình có bao nhiêu si có bấy nhiêu si.
……
Tác giả :
Thùy An