Dụ Dạ
Quyển 2 - Chương 25
Sau một tháng quay phim, tổ phim nhận được tin từ nhà đầu tư.
Nguyên nhân là đầu tư cảm thấy quay chụp tiến độ quá chậm, yêu cầu nhanh hơn tiến độ, còn uy hiếp nói nếu không làm xong trong thời gian họ muốn, bọn họ sẽ triệt tư.
Đạo diễn đối việc này có chút bất đắc dĩ, hắn đóng phim vẫn là có tiếng chậm mà tinh tế, cho nên đóng phim khi vượt qua thời gian là chuyện thường ngày, trước đó nhà xem trọng danh khí cùng mặt mũi hắn đều sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt, nhưng lần này lại đụng tới yêu cầu so sánh nghiêm khắc.t
Hợp đồng yêu cầu là trong ba tháng phải xong, mà bọn họ một tháng lại mới được một phần tư tiến độ, hiện tại chỉ còn lại có hai tháng, vì có thể ở trong thời gian mong muốn, bọn họ chỉ có thể tốc độ nhanh hơn, trước vượt qua tiến độ nói sau.
Vì thế đương thiên, Lãnh Dạ liền suốt ngày đêm quay phim.
Tại giới điện ảnh cạnh tranh càng ngày càng kịch liệt như hôm nay, k tổ phim vì đuổi kịp mà suốt đêm quay chụp là thực thông thường, Lãnh Dạ tuy rằng là lần đầu tiên đụng tới, nhưng vẫn tỏ vẻ lý giải, diễn viên cùng nhân viên công tác cũng không có bất cứ câu oán hận.
Quay xong một cảnh, Lãnh Dạ trở về khu nghỉ ngơi phát hiện Lăng Quang Thần tựa vào ghế ngủ gật, vì thế liền đánh thức hắn:“Tiểu Thần.”
Lăng Quang Thần đột nhiên tỉnh lại, mơ mơ màng màng hỏi:“Làm sao vậy?” Nhìn đến là Lãnh Dạ sau, nhu nhu ánh mắt:“Quay xong rồi?”
“Không có, anh cảm thấy mệt, có thể đi về trước nghỉ ngơi.”
Lăng Quang Thần lắc lắc đầu:“Tôi còn chịu đựng được, cho nên vẫn là chờ cậu quay xong cùng nhau trở về đi.”
Lãnh Dạ lại nói:“Ít nhất phải quay đến buổi sáng, anh ở trong này ngồi cũng vô dụng.”
Lăng Quang Thần do dự một chút:“Vậy được rồi……”
“Ân, mau trở về đi thôi.”
Lăng Quang Thần không có trì hoãn thơi giãn nghỉ ngơi ít đến đáng thương của Lãnh Dạ, cẩn thận mỗi bước ly khai tổ quay phim.
Lúc này đã là nửa đêm, chung quanh không có ai, đi ở dưới đen đường mờ nhạt, Lăng Quang Thần lười biếng duỗi eo, nơi bọn họ quay phim cách khách sạn cũng không quá xa, nhưng đường có chút hoang vu, nghe nói trị an cũng không tốt.
Đi trong chốc lát, Lăng Quang Thần cảm thấy có người đi theo chính mình, vì thế dừng lại cước bộ, quay đầu nhìn thoáng qua.
Không ai.
Là ảo giác sao? Lăng Quang Thần nhíu nhíu mày, sau đó cước bộ nhanh hơn.
Rất nhanh, cửa khách sạn cũng đã gần ngay trước mắt, Lăng Quang Thần đi qua suối phun ngoài khách sạn, chung quanh đột nhiên lao tới vài người vạm vỡ, trực tiếp dùng bao tải trùm trên đầu hắn, Lăng Quang Thần theo bản năng muốn phản kháng, nhưng còn không có kịp làm động tác, cái ót liền bị đập nhất kích, sau đó liền mất đi tri giác……
……
Lãnh Dạ là ngày hôm sau buổi sáng nhận được tin tức, Viêm Phi gọi điện thoại nói cho hắn Lăng Quang Thần đã xảy ra chuyện, lúc này tổ phim vừa lúc tính toán kết thúc công việc, Lãnh Dạ liền một khắc cũng không nghỉ ngơi bay thẳng đến bệnh viện.
Phòng bệnh viện.
Viêm Phi đã sớm đến, Amanda đã ở, duy mỗi không thấy Lê Hân.
“Lê Hân đâu?” Lãnh Dạ kỳ quái hỏi. Lăng Quang Thần ra loại sự tình này, theo lý thuyết Lê Hân hẳn là người lo lắng nhất.
“Hắn điện thoại vẫn gọivhông thông, cho nên hẳn là còn không biết.” Viêm Phi nói.
Lăng Quang Thần lúc này còn hôn mê, đầu quấn quít lấy thật dày băng vải, sắc mặt thoạt nhìn có chút tái nhợt.
“Phát sinh chuyện gì?” Lãnh Dạ không rõ, rõ ràng Lăng Quang Thần vài giờ trước vẫn tốt, như thế nào chỉ chớp mắt liền biến thành như vậy.
“Hình như là bị người đánh cướp, cụ thể chúng tôi cũng không rõ ràng, một đám lão thái thái buổi sáng đi công viên rèn luyện phát hiện hắn đầy người là thương, báo cảnh sau đó đem hắn đưa đến bệnh viện, bác sỹ căn cứ danh thiếp trên người hắn gọi điện thoại cho công ty, chúng tôi thế mới biết.” Viêm Phi nói.
“Chỉ đoạt tiền thôi, cái khác này nọ cũng chưa động.” Một bên Amanda bổ sung nói, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói:“Này đầu óc có bệnh, cướp liền cướp, làm gì còn muốn đem người đánh choáng? Còn đánh cho mình đầy thương tích, bác sỹ nói hắn hai cái xương sườn bị gãy, còn có chút não chấn động.” Nói tới đây,Amanda ngữ khí tràn đầy đau lòng.
Khi nói chuyện, Lăng Quang Thần mí mắt giật giật, sau đó chậm rãi mở mắt.
Ba người vì thế lại gần.
“Tiểu Thần, cậuvrốt cục tỉnh.”Amanda nhẹ nhàng thở ra.
Lăng Quang Thần ánh mắt có chút tan rã, ngắm nhìn bốn phía nhìn thoáng qua:“Nơi này là chỗ nào?”
“Bệnh viện.”
“Tôi như thế nào ở bệnh viện?” Lăng Quang Thần tựa hồ còn không có phản ứng lại, mơ mơ màng màng hỏi:“Phát sinh chuyện gì?”
Đầu có điểm ẩn ẩn đau, hắn lấy tayvsờ sờ cái trán, đụng đến băng gạc.
“Cậu bị đánh cướp.” Viêm Phi nói.
“Cướp?” Lăng Quang Thần giãy dụa suy nghĩ đứng dậy, sau đó bởi vì trên người truyền đến từng trận đau kêu rên ra tiếng:“Ngô……”
“Đừng kích động, trên người cậu thụ rất nhiều thương, cần tĩnh dưỡng.”Amanda vội vàng đem hắn ấn trở về.
Lăng Quang Thần vén lên áo bênh nhân rộng thùng thình, đập vào mắt xử đó là đầy người vết thương ứ xanh, thoạt nhìn kinh tâm.
Lãnh Dạ nhìn xem ánh mắt lạnh lùng, Amanda không đành lòng xoay đầu.
Lăng Quang Thần cũng nhìn xem có chút sững sờ, hắn đầu bị thương, đối với tối hôm qua phát sinh, trí nhớ có chút mơ hồ, chỉ loáng thoáng nhớ rõ chính mình người dùng bao tải bịt đầu, chuyện sau đó liền như thế nào cũng nghĩ không được.
Viêm Phi nói:“Không cần vội, cậu vẫn là trước hảo hảo dưỡng thương đi, việc khác, công ty sẽ giúp cậuvxử lý.”
“Nhưng là Tiểu Dạ còn đang quay……”
“Tôi có thể tìm trợ lý đến tạm thời thay thế anh” Lãnh Dạ nói.
“Điều này sao có thể?” Lăng Quang Thần giãy dụa suy nghĩ rời giường, lại bởi vì động tác biên độ quá lớn, động đến vết thương mà kêu lên tiếng.
Lãnh Dạ một phen đem hắn ấn trên giường:“Nghe lời.”
Lăng Quang Thần nói:“Xin lỗi……”
“Nên nói xin lỗi là tôi” Lãnh Dạ thở dài, nếu chính mình tối hôm qua không có cố ý bảo hắn trở về, hắn liền sẽ không đụng tới loại sự tình này.
Bởi vì buổi chiều còn có cảnh quay, Lãnh Dạ chỉ tại bệnh viện ngốc lập tức cùng Viêm Phi ly khai, Amanda lưu lại bệnh viện chiếu cố Lăng Quang Thần.
Viêm Phi lái xe đưa Lãnh Dạ trở về khách sạn nghỉ ngơi.
Ngồi ở trên xe, Lãnh Dạ hỏi Viêm Phi:“Anhkhông biết là lần này sự kiện có chút cổ quái sao? Đám người kia đoạt tiền Tiểu Thần nhưng không có lấy đi di động của hắn.” Di động của Lăng Quang Thần là iphone, giá trị hơn túi tiền hắn vài lần, đám người kia trừ phi là chỉ số thông minh có vấn đề hoặc là không có phát hiện, bất quá cũng không khả năng, cho nên rất có vấn đề.
Viêm Phi gật đầu đáp:“Là có cổ quái, tôi cũng phát hiện.”
Lãnh Dạ phản ứng đầu tiên chính là bị người trả thù, nhưng Lăng Quang Thần nhân duyên luôn luôn tốt đến dọa người, chính mình cũng không có đắc tội qua người nào, người nào sẽ trả thù bọn họ? Lãnh Dạ nghĩ tới Lôi Tử Hàm, nhưng từ lần đó bị Lãnh Dạ dùng súng ngắm sợ tới mức tè ra quần, mỗi lần nhìn thấy hắn tựa như lão chuột nhìn đến mèo, không có khả năng còn có lá gan, trừ lần đó ra, Lãnh Dạ không thể tưởng được những người khác.
Thấy hắn đầy mặt có chút đăm chiêu biểu tình, Viêm Phi khuyên hắn:“Đừng nghĩ nhiều, cảnh sát đang ở điều tra, có kết quả tôi trước tiên thông tri em”
“Tôi từ trước đến nay cũng không tin tưởng đám cảnh sát.”
Viêm Phi nhún vai:“Được rồi, vậy trước nhìn xem tình huống nếu bọn họ tra không đến, tôi đây khiến cho Hướng Hoa nhúng tay điều tra. Em hiện tại rối rắm cũng vô dụng, vẫn là trước ngủ một hồi đi, em xem xem chính mình hiện tại bộ dáng, mắt đen hết rồi.”
Lãnh Dạ từ kính nhìn chính mình liếc mắt một cái, đầy mặt mỏi mệt, ánh mắt phía dưới còn phiếm ra một vòng thản nhiên màu xanh.
Lãnh Dạ thế này mới cảm giác được mãnh liệt mà đến ủ rũ, vì thế nói:“Too đây trước ngủ một hồi.”
“Ngủ đi, đến khách sạn tôi gọi tỉnh.”
Sau, Viêm Phi đi tới khách sạn Lãnh Dạ, Lãnh Dạ trở về phòng tắm rửa, bữa sáng cũng chưa ăn, ngã vào trên giường trực tiếp ngủ, Viêm Phi vẫn đứng ở trong phòng không có rời đi.
Lãnh Dạ tỉnh lại, trợn mắt mở mắt liền nhìn đến Viêm Phi đang ngồi ở bên giường, mở miệng hỏi hắn:“Anh không về nhà?”
Viêm Phi nói:“Chờ em tỉnh.”
Lãnh Dạ ngồi dậy:“Làm gì như vậy phiền toái.”
Viêm Phi lại chỉ là cười cười:“Đói bụng sao? Tôi gọibphục vụ sinh lấy gì đó lại đây.”
Lãnh Dạ nhìn thoáng qua thời gian, mới ba giờ buổi chiều, cách giờ quay còn có nửa giờ, vì thế gật gật đầu.
Lãnh Dạ rời giường mặc quần áo rửa mặt, chờ hắn từ buồng vệ sinh đi ra, phục vụ sinh đã đem này nọ đưa tới.
Ăn xong, Viêm Phi nghĩ đưa Lãnh Dạ đến tổ quay phim, bị Lãnh Dạ cự tuyệt, gần đây ngồi canh giữ ở phụ cận tổ phim paparazi rất nhiều, hắn cũng không nghĩ trên đường quay chụp lại lên bát quái tạp chí đầu đề.
Nguyên nhân là đầu tư cảm thấy quay chụp tiến độ quá chậm, yêu cầu nhanh hơn tiến độ, còn uy hiếp nói nếu không làm xong trong thời gian họ muốn, bọn họ sẽ triệt tư.
Đạo diễn đối việc này có chút bất đắc dĩ, hắn đóng phim vẫn là có tiếng chậm mà tinh tế, cho nên đóng phim khi vượt qua thời gian là chuyện thường ngày, trước đó nhà xem trọng danh khí cùng mặt mũi hắn đều sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt, nhưng lần này lại đụng tới yêu cầu so sánh nghiêm khắc.t
Hợp đồng yêu cầu là trong ba tháng phải xong, mà bọn họ một tháng lại mới được một phần tư tiến độ, hiện tại chỉ còn lại có hai tháng, vì có thể ở trong thời gian mong muốn, bọn họ chỉ có thể tốc độ nhanh hơn, trước vượt qua tiến độ nói sau.
Vì thế đương thiên, Lãnh Dạ liền suốt ngày đêm quay phim.
Tại giới điện ảnh cạnh tranh càng ngày càng kịch liệt như hôm nay, k tổ phim vì đuổi kịp mà suốt đêm quay chụp là thực thông thường, Lãnh Dạ tuy rằng là lần đầu tiên đụng tới, nhưng vẫn tỏ vẻ lý giải, diễn viên cùng nhân viên công tác cũng không có bất cứ câu oán hận.
Quay xong một cảnh, Lãnh Dạ trở về khu nghỉ ngơi phát hiện Lăng Quang Thần tựa vào ghế ngủ gật, vì thế liền đánh thức hắn:“Tiểu Thần.”
Lăng Quang Thần đột nhiên tỉnh lại, mơ mơ màng màng hỏi:“Làm sao vậy?” Nhìn đến là Lãnh Dạ sau, nhu nhu ánh mắt:“Quay xong rồi?”
“Không có, anh cảm thấy mệt, có thể đi về trước nghỉ ngơi.”
Lăng Quang Thần lắc lắc đầu:“Tôi còn chịu đựng được, cho nên vẫn là chờ cậu quay xong cùng nhau trở về đi.”
Lãnh Dạ lại nói:“Ít nhất phải quay đến buổi sáng, anh ở trong này ngồi cũng vô dụng.”
Lăng Quang Thần do dự một chút:“Vậy được rồi……”
“Ân, mau trở về đi thôi.”
Lăng Quang Thần không có trì hoãn thơi giãn nghỉ ngơi ít đến đáng thương của Lãnh Dạ, cẩn thận mỗi bước ly khai tổ quay phim.
Lúc này đã là nửa đêm, chung quanh không có ai, đi ở dưới đen đường mờ nhạt, Lăng Quang Thần lười biếng duỗi eo, nơi bọn họ quay phim cách khách sạn cũng không quá xa, nhưng đường có chút hoang vu, nghe nói trị an cũng không tốt.
Đi trong chốc lát, Lăng Quang Thần cảm thấy có người đi theo chính mình, vì thế dừng lại cước bộ, quay đầu nhìn thoáng qua.
Không ai.
Là ảo giác sao? Lăng Quang Thần nhíu nhíu mày, sau đó cước bộ nhanh hơn.
Rất nhanh, cửa khách sạn cũng đã gần ngay trước mắt, Lăng Quang Thần đi qua suối phun ngoài khách sạn, chung quanh đột nhiên lao tới vài người vạm vỡ, trực tiếp dùng bao tải trùm trên đầu hắn, Lăng Quang Thần theo bản năng muốn phản kháng, nhưng còn không có kịp làm động tác, cái ót liền bị đập nhất kích, sau đó liền mất đi tri giác……
……
Lãnh Dạ là ngày hôm sau buổi sáng nhận được tin tức, Viêm Phi gọi điện thoại nói cho hắn Lăng Quang Thần đã xảy ra chuyện, lúc này tổ phim vừa lúc tính toán kết thúc công việc, Lãnh Dạ liền một khắc cũng không nghỉ ngơi bay thẳng đến bệnh viện.
Phòng bệnh viện.
Viêm Phi đã sớm đến, Amanda đã ở, duy mỗi không thấy Lê Hân.
“Lê Hân đâu?” Lãnh Dạ kỳ quái hỏi. Lăng Quang Thần ra loại sự tình này, theo lý thuyết Lê Hân hẳn là người lo lắng nhất.
“Hắn điện thoại vẫn gọivhông thông, cho nên hẳn là còn không biết.” Viêm Phi nói.
Lăng Quang Thần lúc này còn hôn mê, đầu quấn quít lấy thật dày băng vải, sắc mặt thoạt nhìn có chút tái nhợt.
“Phát sinh chuyện gì?” Lãnh Dạ không rõ, rõ ràng Lăng Quang Thần vài giờ trước vẫn tốt, như thế nào chỉ chớp mắt liền biến thành như vậy.
“Hình như là bị người đánh cướp, cụ thể chúng tôi cũng không rõ ràng, một đám lão thái thái buổi sáng đi công viên rèn luyện phát hiện hắn đầy người là thương, báo cảnh sau đó đem hắn đưa đến bệnh viện, bác sỹ căn cứ danh thiếp trên người hắn gọi điện thoại cho công ty, chúng tôi thế mới biết.” Viêm Phi nói.
“Chỉ đoạt tiền thôi, cái khác này nọ cũng chưa động.” Một bên Amanda bổ sung nói, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói:“Này đầu óc có bệnh, cướp liền cướp, làm gì còn muốn đem người đánh choáng? Còn đánh cho mình đầy thương tích, bác sỹ nói hắn hai cái xương sườn bị gãy, còn có chút não chấn động.” Nói tới đây,Amanda ngữ khí tràn đầy đau lòng.
Khi nói chuyện, Lăng Quang Thần mí mắt giật giật, sau đó chậm rãi mở mắt.
Ba người vì thế lại gần.
“Tiểu Thần, cậuvrốt cục tỉnh.”Amanda nhẹ nhàng thở ra.
Lăng Quang Thần ánh mắt có chút tan rã, ngắm nhìn bốn phía nhìn thoáng qua:“Nơi này là chỗ nào?”
“Bệnh viện.”
“Tôi như thế nào ở bệnh viện?” Lăng Quang Thần tựa hồ còn không có phản ứng lại, mơ mơ màng màng hỏi:“Phát sinh chuyện gì?”
Đầu có điểm ẩn ẩn đau, hắn lấy tayvsờ sờ cái trán, đụng đến băng gạc.
“Cậu bị đánh cướp.” Viêm Phi nói.
“Cướp?” Lăng Quang Thần giãy dụa suy nghĩ đứng dậy, sau đó bởi vì trên người truyền đến từng trận đau kêu rên ra tiếng:“Ngô……”
“Đừng kích động, trên người cậu thụ rất nhiều thương, cần tĩnh dưỡng.”Amanda vội vàng đem hắn ấn trở về.
Lăng Quang Thần vén lên áo bênh nhân rộng thùng thình, đập vào mắt xử đó là đầy người vết thương ứ xanh, thoạt nhìn kinh tâm.
Lãnh Dạ nhìn xem ánh mắt lạnh lùng, Amanda không đành lòng xoay đầu.
Lăng Quang Thần cũng nhìn xem có chút sững sờ, hắn đầu bị thương, đối với tối hôm qua phát sinh, trí nhớ có chút mơ hồ, chỉ loáng thoáng nhớ rõ chính mình người dùng bao tải bịt đầu, chuyện sau đó liền như thế nào cũng nghĩ không được.
Viêm Phi nói:“Không cần vội, cậu vẫn là trước hảo hảo dưỡng thương đi, việc khác, công ty sẽ giúp cậuvxử lý.”
“Nhưng là Tiểu Dạ còn đang quay……”
“Tôi có thể tìm trợ lý đến tạm thời thay thế anh” Lãnh Dạ nói.
“Điều này sao có thể?” Lăng Quang Thần giãy dụa suy nghĩ rời giường, lại bởi vì động tác biên độ quá lớn, động đến vết thương mà kêu lên tiếng.
Lãnh Dạ một phen đem hắn ấn trên giường:“Nghe lời.”
Lăng Quang Thần nói:“Xin lỗi……”
“Nên nói xin lỗi là tôi” Lãnh Dạ thở dài, nếu chính mình tối hôm qua không có cố ý bảo hắn trở về, hắn liền sẽ không đụng tới loại sự tình này.
Bởi vì buổi chiều còn có cảnh quay, Lãnh Dạ chỉ tại bệnh viện ngốc lập tức cùng Viêm Phi ly khai, Amanda lưu lại bệnh viện chiếu cố Lăng Quang Thần.
Viêm Phi lái xe đưa Lãnh Dạ trở về khách sạn nghỉ ngơi.
Ngồi ở trên xe, Lãnh Dạ hỏi Viêm Phi:“Anhkhông biết là lần này sự kiện có chút cổ quái sao? Đám người kia đoạt tiền Tiểu Thần nhưng không có lấy đi di động của hắn.” Di động của Lăng Quang Thần là iphone, giá trị hơn túi tiền hắn vài lần, đám người kia trừ phi là chỉ số thông minh có vấn đề hoặc là không có phát hiện, bất quá cũng không khả năng, cho nên rất có vấn đề.
Viêm Phi gật đầu đáp:“Là có cổ quái, tôi cũng phát hiện.”
Lãnh Dạ phản ứng đầu tiên chính là bị người trả thù, nhưng Lăng Quang Thần nhân duyên luôn luôn tốt đến dọa người, chính mình cũng không có đắc tội qua người nào, người nào sẽ trả thù bọn họ? Lãnh Dạ nghĩ tới Lôi Tử Hàm, nhưng từ lần đó bị Lãnh Dạ dùng súng ngắm sợ tới mức tè ra quần, mỗi lần nhìn thấy hắn tựa như lão chuột nhìn đến mèo, không có khả năng còn có lá gan, trừ lần đó ra, Lãnh Dạ không thể tưởng được những người khác.
Thấy hắn đầy mặt có chút đăm chiêu biểu tình, Viêm Phi khuyên hắn:“Đừng nghĩ nhiều, cảnh sát đang ở điều tra, có kết quả tôi trước tiên thông tri em”
“Tôi từ trước đến nay cũng không tin tưởng đám cảnh sát.”
Viêm Phi nhún vai:“Được rồi, vậy trước nhìn xem tình huống nếu bọn họ tra không đến, tôi đây khiến cho Hướng Hoa nhúng tay điều tra. Em hiện tại rối rắm cũng vô dụng, vẫn là trước ngủ một hồi đi, em xem xem chính mình hiện tại bộ dáng, mắt đen hết rồi.”
Lãnh Dạ từ kính nhìn chính mình liếc mắt một cái, đầy mặt mỏi mệt, ánh mắt phía dưới còn phiếm ra một vòng thản nhiên màu xanh.
Lãnh Dạ thế này mới cảm giác được mãnh liệt mà đến ủ rũ, vì thế nói:“Too đây trước ngủ một hồi.”
“Ngủ đi, đến khách sạn tôi gọi tỉnh.”
Sau, Viêm Phi đi tới khách sạn Lãnh Dạ, Lãnh Dạ trở về phòng tắm rửa, bữa sáng cũng chưa ăn, ngã vào trên giường trực tiếp ngủ, Viêm Phi vẫn đứng ở trong phòng không có rời đi.
Lãnh Dạ tỉnh lại, trợn mắt mở mắt liền nhìn đến Viêm Phi đang ngồi ở bên giường, mở miệng hỏi hắn:“Anh không về nhà?”
Viêm Phi nói:“Chờ em tỉnh.”
Lãnh Dạ ngồi dậy:“Làm gì như vậy phiền toái.”
Viêm Phi lại chỉ là cười cười:“Đói bụng sao? Tôi gọibphục vụ sinh lấy gì đó lại đây.”
Lãnh Dạ nhìn thoáng qua thời gian, mới ba giờ buổi chiều, cách giờ quay còn có nửa giờ, vì thế gật gật đầu.
Lãnh Dạ rời giường mặc quần áo rửa mặt, chờ hắn từ buồng vệ sinh đi ra, phục vụ sinh đã đem này nọ đưa tới.
Ăn xong, Viêm Phi nghĩ đưa Lãnh Dạ đến tổ quay phim, bị Lãnh Dạ cự tuyệt, gần đây ngồi canh giữ ở phụ cận tổ phim paparazi rất nhiều, hắn cũng không nghĩ trên đường quay chụp lại lên bát quái tạp chí đầu đề.
Tác giả :
Thùy An