[Đồng Nhân Vô Hạn Khủng Bố] Viễn Giả
Chương 5: Trước khi tiến vào
Ngày hôm sau, không ngờ Vô Nhan ngủ quên đến 10 giờ. Cô uể oải ra khỏi phòng, bắt gặp mọi người đang ở ngoài, thiếu mỗi Trịnh Xá. Cô cũng không để ý, đứng trước chủ thần kiểm tra lại một lần hành lí của mình.
“Cô định đi đâu?” Tiêu Hoành Lụât nhìn hành động của Vô Nhan hỏi
“Tôi muốn về Alien 4 để rèn luyện.” Vô Nhan trả lời
“Đối với người mới chưa cường hóa gì như cô, trở lại phim kinh dị một mình có thể rất nguy hiểm. Hơn nữa, điểm thưởng dù nhiều cũng không nên tiêu linh tinh. Cô còn chưa rõ ràng về sự khủng bố của phim kinh dị.”
Vô Nhan yên lặng khẽ lùi lại không nói. Sau đó, mọi người trơ mắt nhìn thấy cô biến mất dưới vệt sáng, không đến 1 phút sau đã trở về, có điều vô cùng chật vật. Vô Nhan tự gọi chủ thần chữa trị rồi trở về phòng. Mọi người trơ mắt nhìn cô làm một lọat hành động, cũng không có quản cô nữa.
“Mọi người có để ý vừa rồi khi cô ta trở về có mùi gì không?” Tiêu Hoành Lụât ngắt tóc hỏi.
“Mùi Alien.” Triệu Anh Không nắm trong tay minh hỏa chi nha hạ xuống. Vừa rồi sát khí rất nồng, Triệu Anh Không theo bản năng rút vũ khí ra.
“Đúng vậy. Theo mọi người, lọat phim Alien 4 đã kết thúc, Alien đã bị tiêu dịêt, cô ta trở về trái đất rất an tòan, tại sao còn có mùi Alien? A, phải rồi, vừa rồi khi cô ta trở về, thần thái cũng thay đổi rất nhiều. Là đã đổi bao nhiêu ngày luyện tập mới có một thân sát khí như vậy?”
“Khí tức rất nguy hiểm, còn mạnh hơn khi đối dịên với Alien Queen.” Truơng Hằng run rẩy “Lúc nãy tôi rất muốn rút tên ra, quả thực rất áp bức.”
“Ha ha, mọi người không cần lo. Tôi nhìn thấy Vô Nhan muội muội chỉ có chứng sợ người lạ thôi.” Trình Khiếu cười. “Thực ra cô ấy rất tốt.”
“Mọi người đang nói gì vậy?” Trịnh Xá bấy giờ mới ra khỏi phòng
“Không có gì, chúng ta bàn về phương hướng cường hóa đi.”
Vô Nhan chạy về phòng, tim đập dữ dội. Lần trở về này, cô không chỉ mở ra được 50% huyết thống mà còn thả Alien về trái đất, gây ra chi nhánh kịch tình. Có điều chi nhánh không phải giúp trái đất mà là giúp Alien. Chính xác cô đã gây ra Alien 5, đồng thời giúp Alien tiến hóa thể thành thông minh hơn, cũng như lột xác lần đầu. Thời điểm ấy cô súyt mất khống chế, bị Alien điều khiển. Nguy hiểm thực sự là khó lòng kể hết.
Bây giờ Alien của cô có tâm trí của người trưởng thành, hơn nữa tiến hóa cả về thể xác. Không to lớn cục mịch mà phá kén trở nên nhỏ hơn, cũng rắn chắc hơn. Có điều, nhỏ hơn nhưng vẫn lớn gấp 5 lần cô. Vô Nhan không dám thả Alien ra, ít nhất khi cô mở huyết thống đến 80%, cô không dám mở. Thảm kịch ở trái đất, giờ biến thành ổ Alien khiến cô bị kích thích lớn. Lần này điểm thưởng và chi tiết cũng đủ bù vào chuyến đi 1000 ngày của cô.
Sửa sang lại tinh thần, đi ra quảng trường, mọi người đang vui vẻ vì Chiêm Lam đổi kĩ năng mới, Vô Nhan có chút bĩu môi. Tinh thần lực của cô cũng có khả năng bồi dưỡng, nhưng cô không muốn thành cái rađa sống.
“Vô Nhan muội muội, muội ra rồi.” Trình Khiếu húyt sáo mỉm cười.
Vô Nhan không có ác cảm với gã này. Nói đúng hơn là khá thích. Trong truyện cô thích Sở Hiên, Trình Khiếu, Vương Hiệp. Thậm chí là cả ác ma Trịnh Xá cũng còn tốt hơn bản thể. Vô Nhan cũng nhận mệnh rằng mình xuyên rồi, cũng không phải nằm mơ đơn giản như vậy. Có điều cô không tuỵêt vọng với cuộc sống, sao có thể xuyên như vậy? Đây cũng là điều cô nghĩ nát óc cũng không ra.
“Thực xin lỗi! Trong Alien 4 vừa rồi tôi có hơi lỗ mãng, bỏ mặc tân nhân như vậy. Nhưng thấy cô còn sống sót tôi cảm thấy rất vui.” Trịnh Xá cười “Vô Nhan phải không? Cô đã nghĩ ra phương hướng cường hóa chưa? Có cần tôi giúp tìm không? Đội trưởng có khả năng quyền hạn tìm rất nhanh.”
“Cảm ơn.” Vô Nhan có chút câu nệ “Có điều tôi hiện tại chưa muốn gia nhập đòan đội. Cũng không muốn phiền anh. Bộ phim kinh dị tới tôi sẽ rời đi ngay khi tỉnh dậy. Nhiệm vụ cũng không cần làm, tôi có đủ điểm để trừ khi có người bị mạt sát.”
Mọi người ở đây cực độ ngạc nhiên. Trịnh Xá thậm chí còn mở lớn miệng, mặt trướng đỏ bừng. Chiêm Lam hơi cau mày, không nói gì. Triệu Anh Không dường như cũng không chào đón Vô Nhan cho lắm. Trương Hằng thì có chút kích động định nói gì đó, nhưng liếc thấy Trịnh Xá không nói, cũng không phát tác. Chỉ có Trình Khiếu khoa trương cười lớn.
“Vô Nhan muội muội thực sự phong cách. Ta thích. Muội không làm cũng được, có ta ở đây sẽ bảo vệ muội.”
“Là không tính tham gia sao?” Tiêu Hoành Lụât lại giật tóc “Cô đảm bảo rằng mình đủ điểm để bị trừ sao? Không đúng, cô biết tiếp theo là đòan chiến? Chúng tôi ai cũng chưa nói, cô biết bộ phim tiếp theo là phim gì sao?”
A, chưa nói sao? Vô Nhan giật mình nghĩ lại. Từ hôm qua tới giờ đúng là chưa có ai nói cho cô tiếp theo là Resident Evil 2, thậm chí cũng chưa nói về đoàn chiến. Như vậy là mình bị hố rồi. Vô Nhan có chút chột dạ, đưa tay lên mũi gãi gãi.
“Là như vậy sao? Khả năng dự cảm. Cũng không phải không thể.” Tiêu Hoành Lụât thì thào. “Như vậy cô biết chuyện gì đó phải không?”
Vô Nhan yên lặng, coi như thừa nhận.
“Trung Châu đội bây giờ được chủ thần đánh giá khá là mạnh. Nếu vậy đòan chiến sắp tới, có khả năng gặp được đòan đội mạnh hơn, thậm chí nhiệm vụ nguy hiểm hơn. Đòan đội mạnh… Chúng ta mới gặp Ấn Châu đội, đòan diệt họ. Nhiệm vụ còn hòan thành series của Alien, như vậy quả thực sẽ khó khăn lớn.”
“Cô có dự cảm gì? Biết tử vong giống Tiêu Hoành Luật sao?” Trịnh Xá hỏi
Tôi nói tôi biết các người sắp đòan dịêt được không? Nói tôi biết thân thế của các người được không? Vô Nhan lâm vào rối rắm.
“Tôi chỉ có thể nói, tôi có dự cảm mãnh liệt về cái chết. Đứng trước một người tôi có thể biết đến chuyện cuộc đời của họ. Như vậy mọi người có tin không?” Vô Nhan vô tội nói “Giống như biết tương lai và quá khứ vậy. Biết quĩ tích cuộc đời họ, nhưng vô pháp nhúng tay.”
Quá tà môn rồi!!! Nói vậy quỉ mới tin! Chính mình còn không tin được, thật sự rất giống thần côn. Vô Nhan than thở. Có điều trong cuốn tiểu thuyết này cô đọc khá kĩ, còn xem topic về chủ thần không gian, kĩ năng thuộc tính và bug. Thậm chí còn nổi hứng đọc cả đồng nhân về truyện. Sau đó còn cày vô hạn tương lai nữa.
Nói xong cũng không để mọi người phản ứng, cô lại trở về phòng. Có điều cô bị Trình Khiếu chặn.
“Tôi rất hứng thú với khả năng của cô, chúng ta lụân bàn chút đựơc không? Cô nói xem tôi chết thế nào?”
Mọi người giật mình ngó qua. Vô Nhan nhìn Trình Khiếu. Trình Khiếu chết quả nhiên rất phong cách. Anh ta thực hiện được lời hứa sẽ không để cho phụ nữ chết trước anh ta. Có điều vẫn là chết. Vô Nhan muốn vỗ vai hắn, có điều cô cũng quá lùn đi, trực tiếp vỗ cánh tay hắn.
“Anh chết rất phong cách, rất quang vinh, chết đứng. Trước khi chết người anh bảo vệ sau lưng không bị thương. Điều anh nói anh sẽ thực hiện đựơc.”
Lợi dụng Trình Khiếu ngẩn người, Vô Nhan lách đi qua.
Trình Khiếu nhớ lại cuộc đời mình. Sau đó, khi nghe nói trước khi anh chết còn bảo vệ người sau lưng không bị thương, có chút thở dài nhẹ, lại có chút tin tưởng.
“Ha ha, Vô Nhan muội muội kể chuỵên cười lạnh quả nhiên là rất bùôn cười, phải không mọi người?”
Không ai cười, mà mặt mũi cực kì khó coi. Cũng chỉ có Trình Khiếu ngại ngùng gãi mũi. Có điều cũng rất nhanh mọi người lại bận rộn lại, coi như không để ý lời của Vô Nhan.
Ngày thứ mười, tiến vào Resident Evil 2.
“Cô định đi đâu?” Tiêu Hoành Lụât nhìn hành động của Vô Nhan hỏi
“Tôi muốn về Alien 4 để rèn luyện.” Vô Nhan trả lời
“Đối với người mới chưa cường hóa gì như cô, trở lại phim kinh dị một mình có thể rất nguy hiểm. Hơn nữa, điểm thưởng dù nhiều cũng không nên tiêu linh tinh. Cô còn chưa rõ ràng về sự khủng bố của phim kinh dị.”
Vô Nhan yên lặng khẽ lùi lại không nói. Sau đó, mọi người trơ mắt nhìn thấy cô biến mất dưới vệt sáng, không đến 1 phút sau đã trở về, có điều vô cùng chật vật. Vô Nhan tự gọi chủ thần chữa trị rồi trở về phòng. Mọi người trơ mắt nhìn cô làm một lọat hành động, cũng không có quản cô nữa.
“Mọi người có để ý vừa rồi khi cô ta trở về có mùi gì không?” Tiêu Hoành Lụât ngắt tóc hỏi.
“Mùi Alien.” Triệu Anh Không nắm trong tay minh hỏa chi nha hạ xuống. Vừa rồi sát khí rất nồng, Triệu Anh Không theo bản năng rút vũ khí ra.
“Đúng vậy. Theo mọi người, lọat phim Alien 4 đã kết thúc, Alien đã bị tiêu dịêt, cô ta trở về trái đất rất an tòan, tại sao còn có mùi Alien? A, phải rồi, vừa rồi khi cô ta trở về, thần thái cũng thay đổi rất nhiều. Là đã đổi bao nhiêu ngày luyện tập mới có một thân sát khí như vậy?”
“Khí tức rất nguy hiểm, còn mạnh hơn khi đối dịên với Alien Queen.” Truơng Hằng run rẩy “Lúc nãy tôi rất muốn rút tên ra, quả thực rất áp bức.”
“Ha ha, mọi người không cần lo. Tôi nhìn thấy Vô Nhan muội muội chỉ có chứng sợ người lạ thôi.” Trình Khiếu cười. “Thực ra cô ấy rất tốt.”
“Mọi người đang nói gì vậy?” Trịnh Xá bấy giờ mới ra khỏi phòng
“Không có gì, chúng ta bàn về phương hướng cường hóa đi.”
Vô Nhan chạy về phòng, tim đập dữ dội. Lần trở về này, cô không chỉ mở ra được 50% huyết thống mà còn thả Alien về trái đất, gây ra chi nhánh kịch tình. Có điều chi nhánh không phải giúp trái đất mà là giúp Alien. Chính xác cô đã gây ra Alien 5, đồng thời giúp Alien tiến hóa thể thành thông minh hơn, cũng như lột xác lần đầu. Thời điểm ấy cô súyt mất khống chế, bị Alien điều khiển. Nguy hiểm thực sự là khó lòng kể hết.
Bây giờ Alien của cô có tâm trí của người trưởng thành, hơn nữa tiến hóa cả về thể xác. Không to lớn cục mịch mà phá kén trở nên nhỏ hơn, cũng rắn chắc hơn. Có điều, nhỏ hơn nhưng vẫn lớn gấp 5 lần cô. Vô Nhan không dám thả Alien ra, ít nhất khi cô mở huyết thống đến 80%, cô không dám mở. Thảm kịch ở trái đất, giờ biến thành ổ Alien khiến cô bị kích thích lớn. Lần này điểm thưởng và chi tiết cũng đủ bù vào chuyến đi 1000 ngày của cô.
Sửa sang lại tinh thần, đi ra quảng trường, mọi người đang vui vẻ vì Chiêm Lam đổi kĩ năng mới, Vô Nhan có chút bĩu môi. Tinh thần lực của cô cũng có khả năng bồi dưỡng, nhưng cô không muốn thành cái rađa sống.
“Vô Nhan muội muội, muội ra rồi.” Trình Khiếu húyt sáo mỉm cười.
Vô Nhan không có ác cảm với gã này. Nói đúng hơn là khá thích. Trong truyện cô thích Sở Hiên, Trình Khiếu, Vương Hiệp. Thậm chí là cả ác ma Trịnh Xá cũng còn tốt hơn bản thể. Vô Nhan cũng nhận mệnh rằng mình xuyên rồi, cũng không phải nằm mơ đơn giản như vậy. Có điều cô không tuỵêt vọng với cuộc sống, sao có thể xuyên như vậy? Đây cũng là điều cô nghĩ nát óc cũng không ra.
“Thực xin lỗi! Trong Alien 4 vừa rồi tôi có hơi lỗ mãng, bỏ mặc tân nhân như vậy. Nhưng thấy cô còn sống sót tôi cảm thấy rất vui.” Trịnh Xá cười “Vô Nhan phải không? Cô đã nghĩ ra phương hướng cường hóa chưa? Có cần tôi giúp tìm không? Đội trưởng có khả năng quyền hạn tìm rất nhanh.”
“Cảm ơn.” Vô Nhan có chút câu nệ “Có điều tôi hiện tại chưa muốn gia nhập đòan đội. Cũng không muốn phiền anh. Bộ phim kinh dị tới tôi sẽ rời đi ngay khi tỉnh dậy. Nhiệm vụ cũng không cần làm, tôi có đủ điểm để trừ khi có người bị mạt sát.”
Mọi người ở đây cực độ ngạc nhiên. Trịnh Xá thậm chí còn mở lớn miệng, mặt trướng đỏ bừng. Chiêm Lam hơi cau mày, không nói gì. Triệu Anh Không dường như cũng không chào đón Vô Nhan cho lắm. Trương Hằng thì có chút kích động định nói gì đó, nhưng liếc thấy Trịnh Xá không nói, cũng không phát tác. Chỉ có Trình Khiếu khoa trương cười lớn.
“Vô Nhan muội muội thực sự phong cách. Ta thích. Muội không làm cũng được, có ta ở đây sẽ bảo vệ muội.”
“Là không tính tham gia sao?” Tiêu Hoành Lụât lại giật tóc “Cô đảm bảo rằng mình đủ điểm để bị trừ sao? Không đúng, cô biết tiếp theo là đòan chiến? Chúng tôi ai cũng chưa nói, cô biết bộ phim tiếp theo là phim gì sao?”
A, chưa nói sao? Vô Nhan giật mình nghĩ lại. Từ hôm qua tới giờ đúng là chưa có ai nói cho cô tiếp theo là Resident Evil 2, thậm chí cũng chưa nói về đoàn chiến. Như vậy là mình bị hố rồi. Vô Nhan có chút chột dạ, đưa tay lên mũi gãi gãi.
“Là như vậy sao? Khả năng dự cảm. Cũng không phải không thể.” Tiêu Hoành Lụât thì thào. “Như vậy cô biết chuyện gì đó phải không?”
Vô Nhan yên lặng, coi như thừa nhận.
“Trung Châu đội bây giờ được chủ thần đánh giá khá là mạnh. Nếu vậy đòan chiến sắp tới, có khả năng gặp được đòan đội mạnh hơn, thậm chí nhiệm vụ nguy hiểm hơn. Đòan đội mạnh… Chúng ta mới gặp Ấn Châu đội, đòan diệt họ. Nhiệm vụ còn hòan thành series của Alien, như vậy quả thực sẽ khó khăn lớn.”
“Cô có dự cảm gì? Biết tử vong giống Tiêu Hoành Luật sao?” Trịnh Xá hỏi
Tôi nói tôi biết các người sắp đòan dịêt được không? Nói tôi biết thân thế của các người được không? Vô Nhan lâm vào rối rắm.
“Tôi chỉ có thể nói, tôi có dự cảm mãnh liệt về cái chết. Đứng trước một người tôi có thể biết đến chuyện cuộc đời của họ. Như vậy mọi người có tin không?” Vô Nhan vô tội nói “Giống như biết tương lai và quá khứ vậy. Biết quĩ tích cuộc đời họ, nhưng vô pháp nhúng tay.”
Quá tà môn rồi!!! Nói vậy quỉ mới tin! Chính mình còn không tin được, thật sự rất giống thần côn. Vô Nhan than thở. Có điều trong cuốn tiểu thuyết này cô đọc khá kĩ, còn xem topic về chủ thần không gian, kĩ năng thuộc tính và bug. Thậm chí còn nổi hứng đọc cả đồng nhân về truyện. Sau đó còn cày vô hạn tương lai nữa.
Nói xong cũng không để mọi người phản ứng, cô lại trở về phòng. Có điều cô bị Trình Khiếu chặn.
“Tôi rất hứng thú với khả năng của cô, chúng ta lụân bàn chút đựơc không? Cô nói xem tôi chết thế nào?”
Mọi người giật mình ngó qua. Vô Nhan nhìn Trình Khiếu. Trình Khiếu chết quả nhiên rất phong cách. Anh ta thực hiện được lời hứa sẽ không để cho phụ nữ chết trước anh ta. Có điều vẫn là chết. Vô Nhan muốn vỗ vai hắn, có điều cô cũng quá lùn đi, trực tiếp vỗ cánh tay hắn.
“Anh chết rất phong cách, rất quang vinh, chết đứng. Trước khi chết người anh bảo vệ sau lưng không bị thương. Điều anh nói anh sẽ thực hiện đựơc.”
Lợi dụng Trình Khiếu ngẩn người, Vô Nhan lách đi qua.
Trình Khiếu nhớ lại cuộc đời mình. Sau đó, khi nghe nói trước khi anh chết còn bảo vệ người sau lưng không bị thương, có chút thở dài nhẹ, lại có chút tin tưởng.
“Ha ha, Vô Nhan muội muội kể chuỵên cười lạnh quả nhiên là rất bùôn cười, phải không mọi người?”
Không ai cười, mà mặt mũi cực kì khó coi. Cũng chỉ có Trình Khiếu ngại ngùng gãi mũi. Có điều cũng rất nhanh mọi người lại bận rộn lại, coi như không để ý lời của Vô Nhan.
Ngày thứ mười, tiến vào Resident Evil 2.
Tác giả :
Lưu Thiên Thiên