[Đồng Nhân Harry Potter] Nơi Tự Do Thuộc Về
Chương 76 Kết thúc năm học
-Trò Annie đã liên tiếp sử dụng các câu thần chú cấp cao gây ra sự nhiễu loạn không mạch ma thuật khiến cơ thể bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Annie mơ hồ nghe đến rất nhiều thanh âm hỗn tạp, cô cố gắng mở đôi mắt của mình ra nhưng không có cách nào mở được hai mắt, không phải, chẳng phải cô đã mở mắt rồi sao, tại sao lại là một màu đen u tối thế này
-Bà Promey, các giáo sư, Annie đã tỉnh rồi!
Những tiếng ồn vang lên không ngừng, Annie khẽ đau đầu với lượng âm thanh mà mình nghe được. Co nghe tiếng Ron cùng Hermione liên tục nói tốt quá tốt quá rồi tiếng bà Promey nói gì đó với những người nào đó
-Sao mọi người lại tắt hết đèn đi vậy. Có thể thắp sáng lên được không
Một khoảng không yên lặng kéo dài. Ron khẽ vẫy vẫy tay trước mặt Annie nhưng cô hoàn toàn không có phản ứng gì, mọi người bất ngờ còn bà Promey lại chạy đến giường của cô học trò, bắt đầu dùng các thần chú để kiểm tra. Nhìn những chỉ số bất ổn trên màn hình, bà cau mày nói:
-Lượng ma pháp dao động bất thường gây ra quá tải cho một vài bộ phận và đó chính là mắt. Trò có thể bị mất thị giác trong một khoảng thời gian ngắn hoặc... ý ta là ta sẽ tìm cách hồi phục nhanh nhất cho trò. Annie trò yên tâm đi, ta nhất định sẽ giúp trò hết sức
Annie cảm nhận được hơi ấm truyền đến bàn tay mình, không cần nhìn cô cũng có thể nhận ra chủ nhân của đôi bàn tay đang nắm chặt lấy tay cô kia, khẽ an ủi anh:
-Không sao mà, chẳng phải bà Promey đã nói là không sao sao. Yên tâm đi Cedric, em ổn mà. À mà có thể cho em biết bây giờ là ngày mấy rồi không?
-Là ngày cuối cùng của năm học trò Gorvandes. Ta phải cảm thán rằng trò đã tỉnh dậy rất đúng lúc, ta nghĩ những người bạn từ Durmstrang của của trò sắp đến để từ biệt đấy
Giọng nói trầm ấm này là của giáo sư Dumbledore, nhắc đến giáo sư, Annie lại nhớ đến một người khác nữa
-Giáo sư Dumbledore, Moody đó là giả!
-Ồ, việc này ta đã biết rồi. Đó chính là Barty con giả dạng trà trộn vào. Nhưng ta đã bắt hắn rồi vì thế con có thể yên tâm
Annie khẽ dạ một tiếng rồi ngồi yên để bà Promey băng thuốc quanh mắt sau đó bà lấy một dải băng trắng khẽ quấn quanh mắt cô. Điều này khiến Annie nhớ đến phong cách của những anh hùng võ lâm khi bị mù trong những bộ phim kiếm hiệp được cô coi lúc trước.
Cách cửa bệnh xá được mở ra, căn cứ theo nhịp bước chân đầy uy lực và có tiết tấu ổn định này, Annie đoán chắc là những vị đàn anh trong Durmstrang của mình.
-Tỉnh rồi sao đàn em
-Vâng. Các anh sắp về Đức à
-Phải, ôm cái được chứ. Có lẽ lâu lắm chúng ta mới có thể gặp lại đấy
-Được chứ
Thế là đoàn người từng người ôm lấy cô gái nhỏ trên giường. Annie đoán chắc chắn rằng khuôn mặt của người bạn trai nào đó đang đen lắm đây, cô nghe cả tiếng cười thầm của Ron cùng Hermione mà. Người cuối cùng ôm lấy cô là Krum, không khó để đoán vì vòng tay của anh rất rộng, lại có những vết chai sần đặc thù của người chơi bóng. Krum đặc biệt ôm Annie lâu hơn một chút, hai người khẽ thì thầm
-Vậy là từ nay không còn có thể gặp em mỗi ngày rồi
-Không sao, chúng ta có thể gọi điện hoặc gửi thư cú cho nhau mà.
-À, ngài hiệu trưởng Karkaroff trốn rồi, giáo sư Edward cũng biến mất. Hai người họ chính là tử thần thực tử. Anh không ngờ Durmstrang lại "đa dạng" về tín ngưỡng như thế đấy, từ thánh đồ cho đến tử thần thực tử. Thôi được rồi, để tránh cho người bạn trai nào đó của em không đen mặt nữa anh chỉ đành buông ra thôi. Mau khỏe bệnh nhé Annie và...nếu em cần giúp đỡ cứ đến gia tộc anh, nơi đó có thể có người giúp được cho em!
Câu cuối cùng Krum hạ giọng nói rất nhỏ, dường như chỉ muốn một mình Annie có thể nghe thấy. Câu nói này có vẻ rất đơn giản nhưng lại mang một hàm ý nào đó...
-------------------------
-Annie đến nơi rồi, xuống tàu thôi nào
Annie nắm lấy tay Cedric để anh dẫn xuống tàu. Sau đó một bàn tay ấm áp nhưng có chút chai sần khác nắm lấy tay của cô, Annie đoán chắc rằng đó chính là đôi tay ấm áp của bà nội Gorvandes
-Bà về rồi sao?
-Phải, ta về rồi. Ta đã nghe chuyện của cháu rồi, Annie cháu dũng cảm lắm. Không sao, chúng ta về nhà
-Vâng
Annie cùng bà nội độn thổ đến một căn nhà , cảm nhận không khí bên trong, không có cảm giác thanh bình của dinh thự Gorvandes mà mang vẻ nhộn nhịp tấp nập hơn. Annie quay sang định hỏi bà nội thì bà đặt một tay lên vai cô, ra hiệu cho cô im lặng. Hai bà cháu dẫn nhau vào nhà thì nghe được tiếng hô hào của mọi người. Annie nghe lẫn trong thanh âm có tiếng của giáo sư Moody, giáo sư Lupin và chú Sirius. Có một người tiến lại gần Annie, khẽ đặt tay lên vai cô rồi nói:
-Đến rồi sao? Ta đã nghe Harry kể về hành động của con. Dũng cảm lắm con gái. Vì chúa tể hắc ám đã quay trở lại nên nơi đây chính là nơi an toàn nhất. Chào mừng con đến nhà mới, Annie
-Cảm ơn chú Sirius
-Ồ, con đoán được là ta sao. Ta như chúng ta chưa gặp nhau lần nào, nên con chưa nghe thấy giọng của ta chứ
-Nhịp bước chân của chú khá mạnh, thanh âm lại có chút cách biệt nhau, điều này chứng tỏ người đi có chiều cao khá nổi bật, thanh âm lại khá mạnh do giày da tác động nên. Mà ở đây chỉ có chú chuộng loại giày này nhất, ý cháu là Harry từng nhắc điều này.
-Chà, một cô bé thông minh. Được rồi, chú đã nhờ gia tinh dọn dẹp cho cháu căn phòng ở lầu hai. Cháu có thể nhờ Kreacher dẫn lên. Sẽ có bất ngờ cho cháu vào ngày kia đấy
-Tạm biệt chú, xin phép cháu lên trước
Annie dựa vào chút hiểu biết của mình về cấu trúc những ngôi nhà cổ quý tộc mà men theo, dù khá chật vật nhưng cô đã thành công đi lên căn phòng mà chú Sirius đã chỉ. Để lại cho hai người ở dưới khẽ xuýt xoa
-Là cô bé mà Harry hay nhắc tới sao. Cô bé rất tuyệt đấy
-Được rồi Sirius, đừng mai mối lung tung cậu nhớ rằng cậu chưa từng thành công trong lĩnh vực mai mối tình cảm đâu đấy. Việc gì cũng cần thời gian, tốt nhất để Harry tự giải quyết sẽ tốt hơn. Chẳng phải chúng ta sắp đón Harry về rồi sao đây là một cơ hội cho thằng bé đấy
-Này, chưa có sự cho phép của ta mà các cậu lại tự ý ghép đôi cho con bé sao?
-Thôi nào bà Gorvandes. Chúng nó hợp nhau mà
Bà Gorvandes bất lực nhìn Sirius Black, quả nhiên là không hiểu gì về tình cảm. Dưa chín ép không ngọt, rõ ràng là con bé Annie chỉ coi Harry là bạn tốt, nhìn rõ trên tay con bé có chiếc vòng mang gia huy Diggory thế kia mà còn cố gắng mai mối. Haiz, quả là kẻ ngốc Gryffindor. Mà quả thật cậu Cedric đấy nhanh thật, đã trực tiếp tặng tín vật định tình luôn rồi, mà cháu gái của bà cũng dại dột mà nhận chứ. Haiz, quả là tuổi trẻ chưa trải sự đời.
-----
Chuyên mục spoil:
-Đừng rời xa em, có được không?
-Anh sẽ không bao giờ rời xa em, thề trên danh dự của Diggory!