Đôi Vk&Ck 16 Tuổi (Đôi Vợ Chồng 16 Tuổi)
Chương 5
PART 5Đang ngủ, nó được bà quản gia gọi dậy:
- Thưa cô Ngọc đã đến giờ chuẩn bị cho buổi lễ rồi ạ!
- Vâng, cảm ơn dì.
À mà dì ơi đừng gọi cháu là cô nữa,là Ngọc được rồi ạ! Sau đó nó cười rất tươi.Hôm nay nó sẽ là cô dâu.
Nó sẽ người bạn thân của nó
- Phong.
Bất chợt,mọi hình ảnh của Phong ùa về trong đầu nó.
Nónhớ từng chút một,bất giác nó nở nụ cười.
Tự nhiên nó lại nghĩ đến nếu như một ngày nào đó, Phong bỏ nó mà ra đi,nó đau lắm, nó chơjt khóc.
Nhưng nước mắt ko ra được cứ đổ ngược vào tim.
Nó nhận ra, bấy lâu nay nó đã chôn giấutình cảm của nó và hắn vào quá khứ lâu lắm rồi.
Nó nhớ lại:Nó và hắn quen nhau khi là món ai đứa trẻ.
Đi đâu,làm gì cả hai đứa cùng làm.
Lên 14 tuổi, nó biết mình yêu Phongnhưng ko dám nói.
Càng ko dám nói khi nó nghe tin Phong có bạn gái.
Và nó đã để tình cảm đó trôi theo thời gian.
Vànó quyết đijnh, nó sẽ yêu Phong và sống thật hạnh phúc.
Nó sẽ ko gục ngã lần nữa.Nghĩ tới đó thì người ta cũng đã trang điểm xong.
Nó mặc chiếc váy cưới vào.
Nhìn trong gương nó ko biết đây có phảilà nó không nữa.
Những người khác cũng há hốc mồm, bởi vì nó quá quá quá là xinh đẹp.
Khuôn mặt theo lời dặn củahắn họ chỉ trang điểm cho nào nhẹ nhàng: Một chút mác-ca-ra,má hồng, son một chút là khuôn mặt nó trở nên đẹpdịu dàng.
Chiếc váy đuôi cá ôm sát tôn lên làn da trắng và dáng chuẩn của nó.
Chiếc áo cưới này nó nhận ra đây là mộttrong những chiếc váy cưới nổi tiếng đắt vaf đẹp nhất thế giới.
Được đính 1000 viên kim cương và hạt ngọc trai thậtđược làm hoàn toàn bằng thủ công.
Tay áo dài bằng ren.
Mái tóc mượt của nó được thả xuống,ng,chỉ buộc cj một ruyủy băng màu trắng hình nơ.Lúc đó, mẹ Phong bước vào, nó lễ phép:
- Con chào bác!Mẹ Phong nhìn nó mỉm cười, rồi đeo len cổ nó một sợi dây chuyền có hình giọt nước màu xanh lam rất đẹp, bà nói:
- Đây,con đeo vào đi.
Đây là dây chuyền gia truyền gia truyền trong nhà ta.
Cứ mỗi khi kết hôn, cô dâu phải mang nó vàthề trước mọi người,gia đình,cha xứ, Chúa lời tuyên thệ.
Thoi,con chuẩn bị đi.
Ta ra ngoài,nhớ đổi cách xưng ho nữa.Nó tiễn mẹ Phong đi rồi chuẩn bị tinh thần bước lên thánh đường.
- Thưa cô Ngọc đã đến giờ chuẩn bị cho buổi lễ rồi ạ!
- Vâng, cảm ơn dì.
À mà dì ơi đừng gọi cháu là cô nữa,là Ngọc được rồi ạ! Sau đó nó cười rất tươi.Hôm nay nó sẽ là cô dâu.
Nó sẽ người bạn thân của nó
- Phong.
Bất chợt,mọi hình ảnh của Phong ùa về trong đầu nó.
Nónhớ từng chút một,bất giác nó nở nụ cười.
Tự nhiên nó lại nghĩ đến nếu như một ngày nào đó, Phong bỏ nó mà ra đi,nó đau lắm, nó chơjt khóc.
Nhưng nước mắt ko ra được cứ đổ ngược vào tim.
Nó nhận ra, bấy lâu nay nó đã chôn giấutình cảm của nó và hắn vào quá khứ lâu lắm rồi.
Nó nhớ lại:Nó và hắn quen nhau khi là món ai đứa trẻ.
Đi đâu,làm gì cả hai đứa cùng làm.
Lên 14 tuổi, nó biết mình yêu Phongnhưng ko dám nói.
Càng ko dám nói khi nó nghe tin Phong có bạn gái.
Và nó đã để tình cảm đó trôi theo thời gian.
Vànó quyết đijnh, nó sẽ yêu Phong và sống thật hạnh phúc.
Nó sẽ ko gục ngã lần nữa.Nghĩ tới đó thì người ta cũng đã trang điểm xong.
Nó mặc chiếc váy cưới vào.
Nhìn trong gương nó ko biết đây có phảilà nó không nữa.
Những người khác cũng há hốc mồm, bởi vì nó quá quá quá là xinh đẹp.
Khuôn mặt theo lời dặn củahắn họ chỉ trang điểm cho nào nhẹ nhàng: Một chút mác-ca-ra,má hồng, son một chút là khuôn mặt nó trở nên đẹpdịu dàng.
Chiếc váy đuôi cá ôm sát tôn lên làn da trắng và dáng chuẩn của nó.
Chiếc áo cưới này nó nhận ra đây là mộttrong những chiếc váy cưới nổi tiếng đắt vaf đẹp nhất thế giới.
Được đính 1000 viên kim cương và hạt ngọc trai thậtđược làm hoàn toàn bằng thủ công.
Tay áo dài bằng ren.
Mái tóc mượt của nó được thả xuống,ng,chỉ buộc cj một ruyủy băng màu trắng hình nơ.Lúc đó, mẹ Phong bước vào, nó lễ phép:
- Con chào bác!Mẹ Phong nhìn nó mỉm cười, rồi đeo len cổ nó một sợi dây chuyền có hình giọt nước màu xanh lam rất đẹp, bà nói:
- Đây,con đeo vào đi.
Đây là dây chuyền gia truyền gia truyền trong nhà ta.
Cứ mỗi khi kết hôn, cô dâu phải mang nó vàthề trước mọi người,gia đình,cha xứ, Chúa lời tuyên thệ.
Thoi,con chuẩn bị đi.
Ta ra ngoài,nhớ đổi cách xưng ho nữa.Nó tiễn mẹ Phong đi rồi chuẩn bị tinh thần bước lên thánh đường.
Tác giả :
Pu_snow