Đối Mặt - Asisu
Chương 42
Ba ngày sau
Từ cung điện Hạ Ai Cập nhìn ra xung quanh, đều thấy những đường chân trời xa tít tắp đã phủ màu khói xám, biểu trưng cho những điềm xấu không ngừng kéo đến.
Asisu nghĩ đông nghĩ tây cả chục cách thức bảo vệ Hạ Ai Cập, bằng mọi cách không để Babylon ức hiếp. Trước mắt cần nhẫn nhịn, đợi khi thuyết phục thành công Ragashu, nàng sẽ lệnh kiềm bọn ngông nghênh kia thật chặt. Đúng là lợi dụng Babylon để lấy lại Ai Cập, nhưng làm sao để Hạ Ai Cập không phải thuộc địa Babylon, quả thật vô cùng khó khăn. Thời gian gấp gáp khiến nàng như nghẹt thở, nàng cảm nhận được người dân đang nguyền rủa nàng đang dẫn sói vào nhà, đang rút máu của bọn họ dâng cho người ngoại quốc, họ không hề biết sự thật về thân thế con trộm mộ, cũng như vòng luẩn quẩn ba người nàng - Menfuisu - Carol. Nàng buộc phải kiên nhẫn, chỉ có hành động đạt kết quả tốt mới cho họ thay đổi suy nghĩ cũng như bảo vệ những gì của mẫu hậu.
Vì Hạ Ai Cập cần cải cách, nên nàng cũng không thể hoang phí cho những kiện lụa đen tốn tiền, một kiện lụa đen giá cả gấp bốn lần vải thượng hạng bình thường. Trong khi đó những bộ váy đen trước giờ nàng vẫn hay mặc, hai phần ba để lại bên Babylon, một phần còn lại đã cũ, mà bán chúng cũng có thể kiếm thêm mớ tiền kha khá. Cầm một sấp lụa đen trên tay, Asisu chần chừ hồi lâu, cân đo đong đếm trong lòng, hình ảnh mấy kẻ ăn mày hôm nọ... đứa bé cầm miếng bánh mì đã lấm bùn dạo ấy, lại hiện rõ một một trong đầu nàng, những tiếng oán than khắp nơi dội vào trong tai, trách móc nàng. Nàng rùng mình khi nghĩ đến chuyện mình là một trong những kẻ đó. Đôi tay nàng lại run run bỏ chúng xuống. Thà không thấy, chứ thấy rồi thì không thể làm ngơ, mà chúng cứ ám ảnh nàng, buộc nàng không thể quên. Asisu vẫn đang chờ thư hồi âm từ Babylon, giả dụ nếu Ragashu không đồng ý, nàng vẫn phải tính thêm một kế hoạch khác dự trù, bởi vậy nên cần phải tiết kiệm triệt để, từng sợi dây thần kinh dường như được kéo giãn hết mức. Asisu không đành lòng, nhưng vẫn phải mặc thứ váy áo màu mè không phải nhung đen thuần tuý như trước. Ari đã rất vất vả, nhanh chóng gom hết những bộ váy đen, cùng một số vật quý Asisu đưa để trao đổi với các thương buôn nước khác.
Giống với sự xáo trộn trong lòng chủ nhân, cung điện cũng rộn ràng tất bật chuẩn bị cho yến tiệc, khắp nơi bàn tán sôi nổi, nhưng chủ đề chỉ có một, chính là về hai vị đế vương sắp đến đây. Buổi chiều, có tiệc tiếp hai phái đoàn mới đến từ hai quốc gia hùng mạnh, Assyria và Hitaito
Nếu trước đây, nét đẹp của nàng được mô tả theo kiểu lạnh lùng huyền bí, vẻ đẹp sắc sảo, thâm sâu khó lường của rắn. Chung quanh u ám màu đen, khoé mắt kẻ sâu màu đậm làm nàng trở nên vài phần hung dữ. Thì giờ đây, nàng như thay một lớp da, trông hiền hoà như nước sông Nile mùa thu chảy êm đềm, mặt hồ lặng lẽ không gợn nước, cái vẻ đẹp khiến người ta liên tưởng ngay đến một nữ thần bao dung. Thực ra chỉ có người ta nhìn vậy, nhưng chủ nhân chúng lại khó chịu vô cùng, nói nàng bảo thủ cũng được, thay đổi thói quen và sở thích là luôn à điều cố kỵ với bất kì ai, tuy nhiên tình thế bất đắc dĩ, sau này Hạ Ai Cập khá lên một chút, nàng sẽ lập lại những điều cũ.
Ngay cả hai vị khách xa lạ kia cũng không tránh khỏi một thoáng ngạc nhiên. Izumin chắc mẩm nếu không phải nhiều lần thấy hoàng phi Babylon, hắn chắc chắn lần này sẽ nghi ngờ mình nhận lầm người, hoặc người kia là giả mạo. Hắn vốn cho rằng vẻ đẹp được toát ra bên ngoài đều bị ảnh hưởng bởi tâm hồn của chủ nhân, nếu tấm lòng tốt như Carol, thì bên ngoài tự nhiên lộ ra vẻ thánh thiện, còn mà bụng dạ độc ác, bề ngoài dù có sắc nước hương trời cách mấy, cũng có nét gian xảo. Vậy mà hôm nay, nhìn Asisu như một con người khác, lại nghe nói những động thái và chính sách cô ta đang đưa ra thương thảo chắc chắn có ý bảo vệ người dân, như thể trước giờ cô ta có hai bộ mặt. Hoặc là cô ta đã thay đổi, hai là cô ta diễn kịch quá đạt. Izumin cảm thấy có chút lo lắng, nhưng hắn chỉ thoáng qua rồi khôi phục lại trái tim sắt đá như trước. Mục đích đến lần này, dĩ nhiên bằng mọi giá phải đạt được, mặc kệ là ai thay đổi, hắn cũng không quan tâm.
Trái ngược với những suy tính hiện tại trong lòng Izumin, Algon trước giờ luôn là kẻ háo sắc, hắn nhìn Asisu đến chảy nước miếng, nhưng cắn răng tỏ vẻ đứng đắn để giữ thể diện. Không phải trước đây hoàng đế Assyria chưa gặp qua nữ hoàng Ai Cập, nhưng một lần thì lén quan sát từ phía xa, do phải giả dạng trong cung Ai Cập, một lần đến Babylon, cũng thoáng thấy nàng trong ngự hoa viên, do lần thảo luận liên minh nàng cáo bệnh không ra gặp, vậy nên hắn chưa bao giờ tiếp xúc trực diện gần gũi với nàng như vầy. Với bản tính của mình, trước đây hắn đã thấy nàng đẹp, đẹp đến mức hắn muốn đá tất cả ngàn vạn cung nữ, kể cả Jamari đi để đổi lấy vị nữ hoàng này. Tiếc là lúc đầu hắn thấy hứng thú với cô gái sông Nile nổi danh hơn, sau khi bị một vố cánh tay, hắn đâm ra căm hận. Mặc dù vậy, tuy nhiên hắn biết Asisu cũng có kẻ thù chung với hắn, nên không có ý định hại gì nàng. Giờ đây, nàng hình như còn đẹp hơn lúc trước, không gay gắt như mặt trời ban trưa, nhưng rạng ngời tươi mới như ánh nắng rạng đông. Hắn còn dám cướp Carol, thì Asisu không gì là không thể. Tuy nhiên, trước mắt, hắn cần hãm mình lại, vì một lợi ích quyền lực to lớn hơn. Sau khi đánh chiếm thành công Thượng Ai Cập và hất cẳng Hitaito, hắn sẽ tính đến chuyện đối đàu với Babylon, hắn chỉ đang không dám chắc, mình ở bên mỹ nhân này, có thể chịu đựng được bao lâu.
Asisu dĩ nhiên cũng đang đánh giá những vị khách quý này. Một người tóc màu bạc của trăng, dây buộc màu lam nổi bật, y phục mang đậm truyền thống hoàng gia Hitaito, không có đem theo vũ khí, phong thái nho nhã, lại quanh quẩn bên mình luồng khí lạnh tựa băng tuyết. Đôi mắt màu nâu đất, hiện rõ con người trầm tính và si tình. Miệng cười nhưng ánh nhìn không có ý cười. Áo choàng màu xám chồn phủ trùm lên một bên. Người còn lại trông như mấy tên hay mua vui ở kỹ viện, nhìn nàng nãy giờ không chớp mắt, mái tóc xoăn được ém trên mũ triều hình tròn, trang phục khằng định vương tôn Assyria, bên hông thắt lưng tết như sợi thừng bạc có gắn một thanh kiếm, bảo vật nào đó chăng, hai cổ tay đầy ắp vòng vàng trân quý, ngón tay thấy có nhẫn mang hồng ngọc. Bị nàng nhìn qua, đôi mắt lại liếc ngang dọc hệt mấy tên gian xảo lươn lẹo. Chỉ có một điểm chung ở cả hai tên này, là thân hình của chúng khá cao, ổn định, mạnh mẽ. Nhưng Asisu còn thấy môt điều giống nhau nữa, là nàng đều ghét họ.
Izumin cười hoà nhã, rồi lên tiếng trước:
_Cám ơn hoàng phi đã ra nghênh tiếp, tôi đại diện cho Hitaito đến thăm hỏi hoàng đế Babylon cùng hoàng phi.
_Ngài khách sáo quá rồi, nhờ ơn mưa móc Ngài ban, mà giờ đây ta vẫn sống khoẻ sau ần thừa sống thiếu chết đó. Vì ta không nỡ chết trước khi nhìn thấy người gây ra cho ta bị thảm bại.
Trong câu nói của vị hoàng phi này, người ta nhìn ra ngay ý giễu cợt và mỉa mai. Tuy nhiên, Izumin vẫn rất bình tĩnh đáp trả trong sự khó hiểu của Algon:
_Chỉ là hiểu lầm, mong hoàng phi lượng thứ, mọi chuyện quá khứ xin đừng tính toán. Tin là hoàng phi đây cũng là người rộng lượng.
Nghe qua đã thấy Izumin cài mình vào thế, nhưng nàng không phải là người chịu thua dễ dàng, vừa muốn nói ẩn ý, vừa muốn giữ hoà nên Asisu đành phun ra một câu nửa đùa nưa thật:
_Hoảng tử, ta là người rất nhỏ mọn, ai có thù, ta tất sẽ tính, nhưng đây chỉ là hiểu lầm, xin hoàng tử đừng lo.
Asisu mỉm cười, nụ cười trong như nước suối tinh khiết, nhưng không ai biết, ẩn bên trong là đợt sóng ngầm mà nàng chuẩn bị khơi dậy lên
Từ cung điện Hạ Ai Cập nhìn ra xung quanh, đều thấy những đường chân trời xa tít tắp đã phủ màu khói xám, biểu trưng cho những điềm xấu không ngừng kéo đến.
Asisu nghĩ đông nghĩ tây cả chục cách thức bảo vệ Hạ Ai Cập, bằng mọi cách không để Babylon ức hiếp. Trước mắt cần nhẫn nhịn, đợi khi thuyết phục thành công Ragashu, nàng sẽ lệnh kiềm bọn ngông nghênh kia thật chặt. Đúng là lợi dụng Babylon để lấy lại Ai Cập, nhưng làm sao để Hạ Ai Cập không phải thuộc địa Babylon, quả thật vô cùng khó khăn. Thời gian gấp gáp khiến nàng như nghẹt thở, nàng cảm nhận được người dân đang nguyền rủa nàng đang dẫn sói vào nhà, đang rút máu của bọn họ dâng cho người ngoại quốc, họ không hề biết sự thật về thân thế con trộm mộ, cũng như vòng luẩn quẩn ba người nàng - Menfuisu - Carol. Nàng buộc phải kiên nhẫn, chỉ có hành động đạt kết quả tốt mới cho họ thay đổi suy nghĩ cũng như bảo vệ những gì của mẫu hậu.
Vì Hạ Ai Cập cần cải cách, nên nàng cũng không thể hoang phí cho những kiện lụa đen tốn tiền, một kiện lụa đen giá cả gấp bốn lần vải thượng hạng bình thường. Trong khi đó những bộ váy đen trước giờ nàng vẫn hay mặc, hai phần ba để lại bên Babylon, một phần còn lại đã cũ, mà bán chúng cũng có thể kiếm thêm mớ tiền kha khá. Cầm một sấp lụa đen trên tay, Asisu chần chừ hồi lâu, cân đo đong đếm trong lòng, hình ảnh mấy kẻ ăn mày hôm nọ... đứa bé cầm miếng bánh mì đã lấm bùn dạo ấy, lại hiện rõ một một trong đầu nàng, những tiếng oán than khắp nơi dội vào trong tai, trách móc nàng. Nàng rùng mình khi nghĩ đến chuyện mình là một trong những kẻ đó. Đôi tay nàng lại run run bỏ chúng xuống. Thà không thấy, chứ thấy rồi thì không thể làm ngơ, mà chúng cứ ám ảnh nàng, buộc nàng không thể quên. Asisu vẫn đang chờ thư hồi âm từ Babylon, giả dụ nếu Ragashu không đồng ý, nàng vẫn phải tính thêm một kế hoạch khác dự trù, bởi vậy nên cần phải tiết kiệm triệt để, từng sợi dây thần kinh dường như được kéo giãn hết mức. Asisu không đành lòng, nhưng vẫn phải mặc thứ váy áo màu mè không phải nhung đen thuần tuý như trước. Ari đã rất vất vả, nhanh chóng gom hết những bộ váy đen, cùng một số vật quý Asisu đưa để trao đổi với các thương buôn nước khác.
Giống với sự xáo trộn trong lòng chủ nhân, cung điện cũng rộn ràng tất bật chuẩn bị cho yến tiệc, khắp nơi bàn tán sôi nổi, nhưng chủ đề chỉ có một, chính là về hai vị đế vương sắp đến đây. Buổi chiều, có tiệc tiếp hai phái đoàn mới đến từ hai quốc gia hùng mạnh, Assyria và Hitaito
Nếu trước đây, nét đẹp của nàng được mô tả theo kiểu lạnh lùng huyền bí, vẻ đẹp sắc sảo, thâm sâu khó lường của rắn. Chung quanh u ám màu đen, khoé mắt kẻ sâu màu đậm làm nàng trở nên vài phần hung dữ. Thì giờ đây, nàng như thay một lớp da, trông hiền hoà như nước sông Nile mùa thu chảy êm đềm, mặt hồ lặng lẽ không gợn nước, cái vẻ đẹp khiến người ta liên tưởng ngay đến một nữ thần bao dung. Thực ra chỉ có người ta nhìn vậy, nhưng chủ nhân chúng lại khó chịu vô cùng, nói nàng bảo thủ cũng được, thay đổi thói quen và sở thích là luôn à điều cố kỵ với bất kì ai, tuy nhiên tình thế bất đắc dĩ, sau này Hạ Ai Cập khá lên một chút, nàng sẽ lập lại những điều cũ.
Ngay cả hai vị khách xa lạ kia cũng không tránh khỏi một thoáng ngạc nhiên. Izumin chắc mẩm nếu không phải nhiều lần thấy hoàng phi Babylon, hắn chắc chắn lần này sẽ nghi ngờ mình nhận lầm người, hoặc người kia là giả mạo. Hắn vốn cho rằng vẻ đẹp được toát ra bên ngoài đều bị ảnh hưởng bởi tâm hồn của chủ nhân, nếu tấm lòng tốt như Carol, thì bên ngoài tự nhiên lộ ra vẻ thánh thiện, còn mà bụng dạ độc ác, bề ngoài dù có sắc nước hương trời cách mấy, cũng có nét gian xảo. Vậy mà hôm nay, nhìn Asisu như một con người khác, lại nghe nói những động thái và chính sách cô ta đang đưa ra thương thảo chắc chắn có ý bảo vệ người dân, như thể trước giờ cô ta có hai bộ mặt. Hoặc là cô ta đã thay đổi, hai là cô ta diễn kịch quá đạt. Izumin cảm thấy có chút lo lắng, nhưng hắn chỉ thoáng qua rồi khôi phục lại trái tim sắt đá như trước. Mục đích đến lần này, dĩ nhiên bằng mọi giá phải đạt được, mặc kệ là ai thay đổi, hắn cũng không quan tâm.
Trái ngược với những suy tính hiện tại trong lòng Izumin, Algon trước giờ luôn là kẻ háo sắc, hắn nhìn Asisu đến chảy nước miếng, nhưng cắn răng tỏ vẻ đứng đắn để giữ thể diện. Không phải trước đây hoàng đế Assyria chưa gặp qua nữ hoàng Ai Cập, nhưng một lần thì lén quan sát từ phía xa, do phải giả dạng trong cung Ai Cập, một lần đến Babylon, cũng thoáng thấy nàng trong ngự hoa viên, do lần thảo luận liên minh nàng cáo bệnh không ra gặp, vậy nên hắn chưa bao giờ tiếp xúc trực diện gần gũi với nàng như vầy. Với bản tính của mình, trước đây hắn đã thấy nàng đẹp, đẹp đến mức hắn muốn đá tất cả ngàn vạn cung nữ, kể cả Jamari đi để đổi lấy vị nữ hoàng này. Tiếc là lúc đầu hắn thấy hứng thú với cô gái sông Nile nổi danh hơn, sau khi bị một vố cánh tay, hắn đâm ra căm hận. Mặc dù vậy, tuy nhiên hắn biết Asisu cũng có kẻ thù chung với hắn, nên không có ý định hại gì nàng. Giờ đây, nàng hình như còn đẹp hơn lúc trước, không gay gắt như mặt trời ban trưa, nhưng rạng ngời tươi mới như ánh nắng rạng đông. Hắn còn dám cướp Carol, thì Asisu không gì là không thể. Tuy nhiên, trước mắt, hắn cần hãm mình lại, vì một lợi ích quyền lực to lớn hơn. Sau khi đánh chiếm thành công Thượng Ai Cập và hất cẳng Hitaito, hắn sẽ tính đến chuyện đối đàu với Babylon, hắn chỉ đang không dám chắc, mình ở bên mỹ nhân này, có thể chịu đựng được bao lâu.
Asisu dĩ nhiên cũng đang đánh giá những vị khách quý này. Một người tóc màu bạc của trăng, dây buộc màu lam nổi bật, y phục mang đậm truyền thống hoàng gia Hitaito, không có đem theo vũ khí, phong thái nho nhã, lại quanh quẩn bên mình luồng khí lạnh tựa băng tuyết. Đôi mắt màu nâu đất, hiện rõ con người trầm tính và si tình. Miệng cười nhưng ánh nhìn không có ý cười. Áo choàng màu xám chồn phủ trùm lên một bên. Người còn lại trông như mấy tên hay mua vui ở kỹ viện, nhìn nàng nãy giờ không chớp mắt, mái tóc xoăn được ém trên mũ triều hình tròn, trang phục khằng định vương tôn Assyria, bên hông thắt lưng tết như sợi thừng bạc có gắn một thanh kiếm, bảo vật nào đó chăng, hai cổ tay đầy ắp vòng vàng trân quý, ngón tay thấy có nhẫn mang hồng ngọc. Bị nàng nhìn qua, đôi mắt lại liếc ngang dọc hệt mấy tên gian xảo lươn lẹo. Chỉ có một điểm chung ở cả hai tên này, là thân hình của chúng khá cao, ổn định, mạnh mẽ. Nhưng Asisu còn thấy môt điều giống nhau nữa, là nàng đều ghét họ.
Izumin cười hoà nhã, rồi lên tiếng trước:
_Cám ơn hoàng phi đã ra nghênh tiếp, tôi đại diện cho Hitaito đến thăm hỏi hoàng đế Babylon cùng hoàng phi.
_Ngài khách sáo quá rồi, nhờ ơn mưa móc Ngài ban, mà giờ đây ta vẫn sống khoẻ sau ần thừa sống thiếu chết đó. Vì ta không nỡ chết trước khi nhìn thấy người gây ra cho ta bị thảm bại.
Trong câu nói của vị hoàng phi này, người ta nhìn ra ngay ý giễu cợt và mỉa mai. Tuy nhiên, Izumin vẫn rất bình tĩnh đáp trả trong sự khó hiểu của Algon:
_Chỉ là hiểu lầm, mong hoàng phi lượng thứ, mọi chuyện quá khứ xin đừng tính toán. Tin là hoàng phi đây cũng là người rộng lượng.
Nghe qua đã thấy Izumin cài mình vào thế, nhưng nàng không phải là người chịu thua dễ dàng, vừa muốn nói ẩn ý, vừa muốn giữ hoà nên Asisu đành phun ra một câu nửa đùa nưa thật:
_Hoảng tử, ta là người rất nhỏ mọn, ai có thù, ta tất sẽ tính, nhưng đây chỉ là hiểu lầm, xin hoàng tử đừng lo.
Asisu mỉm cười, nụ cười trong như nước suối tinh khiết, nhưng không ai biết, ẩn bên trong là đợt sóng ngầm mà nàng chuẩn bị khơi dậy lên
Tác giả :
Fia