Đời Con Gái, Tin Vào Ai?
Chương 64
Nhưng mà nghĩ lại có gì đó không đúng. Nhìn lại thì nước mới tới ngực mình, mà hắn thì lại cao hơn mình cái đầu. Phát điên với tên này, tôi gõ đầu hắn cái rõ đau.
- Đau, không biết thương người à???
- Đáng đời, nước lưng mà dám làm trò với tui hả bực mình nha.
- Êy, tui đâu có nói bà xuống vớt tui lên tự bà nhảy xuống vớt tui thì tất nhiên người có lòng mình phải nhận chứ... hehê
Bốp... Tôi tát vào lưng hắn in rõ năm ngón tay ngay lập tức, tôi là dân võ nên lực tay khá mạnh, nếu người bình thường yếu đuối chắc trào máu họng rồi.
- Làm gì vậy? Buông ra.
Bỗng nhiên hắn đứng thẳng lên ôm tôi vào lòng chặt chẽ, mọi thứ lúc đó im lặng lạ thường, chẳng còn tiếng chim hót, chẳng một tiếng gió thổi lá xào xạc, hắn ôm tôi chặt vào lòng đến mức tôi có thể nghe được nhịp tim hắn đập từng nhịp đều đặn. Hơi ấm từ trong da thịt hắn truyền qua lớp vải ướt đến da thịt tôi, nó ấm áp vô cùng lại thêm mùi hương của đàn ông làm tim tôi lại nhộn nhịp. Cũng đã lâu rồi tôi chưa gần gũi người đàn ông nào từ lúc có bầu cu Shin đến giờ.
- Bây giờ mình lớn rồi, con cũng có rồi, nhưng thời gian qua em bỏ đi em có được gì hay không? Thời gian đó anh biết em đi đâu, ở đâu làm gì, nhưng anh không muốn đến tìm, suy nghĩ em sao trẻ con nông cạn quá. Nếu em ở lại đây, có phải mình vẫn vui vẫn hạnh phúc không?
- Anh có vui không? Anh xem em là cái gì, ngay lúc đầu anh đâu có tình cảm với em, anh đâu cần tự tạo lá chắn cho mình với mọi lý do. Nếu quay ngược thời gian được thì hay biết bao nhiêu.
- Quay ngược thời gian thì liệu là em có thay đổi sữa chữa được lỗi lầm của mình hay không? Em cứ nghĩ, nếu em đang đói bụng đến sắp chết lại có người cho em ăn một trái táo độc nhưng em không biết, sau đó em chết, rồi em đượ quay ngược lại lúc chưa ăn trái táo độc đó, nhưng em đã biết nó có độc nhưng suy nghĩ một hồi em vẫn quyết định ăn nó. Tại sao?
- Em sẽ chẳng dại gì mà ăn nó.
- Cho dù em có ăn hay không, thì đến cùng em vẫn chết, nếu em ăn trái táo đó em sẽ chết vì trúng độc, nhưng nếu không ăn em sẽ chết đói. Cuộc sống sinh ra vốn nó đã có những mắc xích với nhau và cho dù có đi một trăm nga rẽ thì em vẫn trở về chính nới em buộc phải đối mặt với nó thôi.
Tôi buộc mình phải rơi vào trạng thái câm lặng, bởi vì biết nói gì nữa, hắn nói đúng bởi vì thời gian qua tôi cảm thấy mình bỏ đi thật vô nghĩa và vô lý, tôi làm mẹ phải cực khổ chạy nữa vòng trái đất để thăm tôi, sinh con cũng chẳng ở đây, ba mẹ ở nhà đêm ngày nhớ mong nhưng bản thân mình lại lưu lạc đi đâu chỉ vì suy nghĩ quá nông cạn này.
Hắn thở dài một cái, đưa tay lên vuốt má, gạt đi những giọt nước động lại trên khuôn mặt tôi.
- Anh thừa nhận, lúc đầu chỉ vì tuổi mới lớn, vấn đề sex là điều mọi thằng con trai mới lớn luôn mắc phải, tiếp đến là tình cảm yêu đương, cái tuổi đó thì chẳng có gì thật lòng ngoài việc quen để sex cả, em là điều ngoài ý muốn của anh, lại vô tình làm em có con, anh lúc đấy thật sự không muốn nhận nó đâu, cũng chẳng biết anh nghĩ gì lúc đó mà lại gọi cho chị Han. Rồi dần dà, anh lại thương em từ hồi nào không hay. Tình yêu mà, chẳng cách nào yêu lâu bền bằng thấm từ từ vào xương tuỷ đến suốt đời chẳng thể nào cách xa được.
Tôi cảm thấy lòng khó chịu quá, tim đập mạnh và nhanh, mắt lại muốn trào cả nước mắt. Cảm giác máu đang tuột dần làm tôi hoa mắt, cả người cảm thấy lạnh vô cùng. Tôi im lặng đẩy hắn ra đi lên bờ, hắn ở phía sau cũng chẳng đuổi theo.
Vào phòng thay đồ xong tôi lại suy nghĩ về những gì hắn đã nói, nghĩ cho cùng thì hắn nói rất đúng, tuy thời gian qua hắn chín chắn hơn rất nhiều nhưng còn việc của con Tuyền kia, có nên nghe hắn nói rõ ràng hay không??? Với quan hệ và quen biết của hắn và gia đình hắn thì tôi không tin không làm gì con Tuyền đó được, nhưng tại sao không ai giải quyết con đấy đi cứ để nó làm loạn thế kia mà vẫn để yên.
Giờ cũng bốn giờ rồi, phải cho nhóc tỳ đi tắm rửa rồi ăn xế nữa, mà cả ngày nay bỏ con đi long nhong mãi thấy nhớ nhóc quá, cũng chả biết nhóc đang ở đâu sao không nghe tiếng khóc hay gì cả. Ra ngoài tính gặp ai hỏi thử thì lại gặp hắn, đã thay đồ và đang cần ly sữa bốc khói trên tay. Ánh mắt tôi chạm mắt hắn như tia lửa điện xẹt qua tôi lập tức quay đi chỗ khác, nhẹ giọng với hắn.
- Con đâu rồi?
- Mẹ đưa nó đến công ty rồi. Nè, sữa nóng em uống đi.
Tôi cầm ly sữa quay lại phòng tính đóng cửa thì hắn chặn lại đẩy ra, tôi cũng đang yếu lòng với hắn nên cũng để hắn vào, dù gì tôi cũng có chuyện muốn nói với hắn.
Yong ngồi kế bên tôi trên giường, tôi cũng ngại ngùng lắm, mắt cứ nhìn đăm đăm xuống mũi dép đi trong nhà hình con ếch, lâu lâu lại đưa ly sữa hớp một ngụm. Chắc hắn cũng biết tôi có chuyện muốn nói nên cũng bắt chuyện trước với tôi.
- Em cứ nói đi, mình có gì ngại nữa đâu.
- Em muốn biết, tại sao nhà anh không giải quyết con Tuyền luôn đi mà cứ để vậy?
- Nhà anh thì em cũng biết đó, ba mẹ cứ nghĩ anh với con đấy thành cặp rồi, nhưng lúc đó mẹ anh thấy con này cặp thằng này ông nọ, mới hai mươi tuổi đầu mà cặp như vậy thì cũng có thành kiến chứ. Nhưng anh cũng thương em rồi, một thời gian anh không quan tâm tới nó nữa dần tới giờ. Có lần nó khốn nạn lắm, nó đi ăn nhậu say xỉn, gọi anh tới rước, rồi anh cũng tốt bụng đó giờ tới đưa nó về, ai ngờ về anh khát nước, nó cho anh uống nước mà chắc là bỏ thuốc *** làm anh buộc phải sex với nó.
- Tại sao anh không giải quyết nó đi?
- Anh sẽ giải quyết nó cho êm chuyện, nhưng em khồn được đi đâu nữa đấy, em và con luôn phải ở bên anh.
- Sao tự nhiên lại nói chuyện này?
Hắn nhìn tôi, đưa tay cầm ly sữa đã uống hết để lên tủ đầu giường, nhìn mặt hắn thấy hắn có vẻ đang khó chịu hay chịu đừng điều gì đó. Hắn leo lên giường nằm kéo mền chùm nữa người, rồi kéo tôi nằm xuống với hắn. Tôi cũng hơi bất ngờ định ngồi dậy thì hắn giữ lại
- Vợ ơi, ôm anh đi.
- Anh không sao chứ?? Thấy anh hông ổn lắm.
- Anh hơi khó chịu, vợ giúp anh với.
- Anh đau ở đâu hả? Hay ban nảy rớt xuống bể bơi nên sốt rồi??
Tôi định ngồi dậy xem hắn thế nào thì bất ngờ hắn đảo ngược tình thế đem tôi để dưới thân hắn, ánh mắt hắn như cháy rực lửa nhìn tôi, tôi nằm im nhìn hắn đưa tay vuốt ve khuôn mặt mình, hắn lại trầm giọng lên tiếng.
- Vợ ơi, cho anh đi, đã lâu rồi anh không gần phụ nữ, anh sắp thành thầy tu rồi.
Nhìn hắn đẹp trai lắm nên tôi cũng mền lòng, tâm trí đã tự nhủ rồi, không được cho hắn động vào mình, nhưng hắn lại đưa đôi môi mỏng kia đặt lên môi mình, hôn nhẹ nhàng điêu luyện, ngược lại tôi vụng về đẩy hắn ra. Hắn nhăn mặt kéo tôi lại ôm vào lòng.
- Em đang thử sức kiên nhẫn của anh đấy à? Em ăn mặc thế kia mà lại no bra, anh thì cả năm rồi không gần phụ nữ, em đang muốn làm anh chết đúng không?
Giờ mới nhớ ra, mình mặc có cái quần thun cụt ngủn trên đùi với cái áo thun rộng mỏng cổ xệ, nhìn mình cũng quyến rũ lắm chứ đâu có thua kém ai, mà hắn lại là một thằng đàn ông thẳng thì cái vấn đề này là bình thường.
Lúc này nhìn hắn thống khổ lắm, tuy đã có con với nhau nhưng cái lần đó không tính, nó là trong lúc không tỉnh táo nhưng còn bây giờ cả hai đang rất bình thường, tôi cũng ngại lắm và không có ý định cho hắn bất cứ cái gì.
Tôi đứng nhanh dậy chạy ra ngoài nhắm hướng bếp mà chạy thẳng xuống, lúc sau quay lại với cái ca nước đá trên tay.
- Em đi đâu đấy?
Tôi chẳng thèm trả lời hắn, bước tới giường mà đổ cả ca nước đá từ ngực cho nước chảy từ từ xuống quần hắn. Hắn bất thình lình nhảy dựng lên, còn lại bao nhiêu nước tôi trút hết luôn một lần. Thế là hắn la oai oải lên.
- Em bị khùng hả?
- Ấy đâu... em thấy anh nóng quá nên tính dập lửa cho anh thôi sao lại bảo em khùng
- Đau, không biết thương người à???
- Đáng đời, nước lưng mà dám làm trò với tui hả bực mình nha.
- Êy, tui đâu có nói bà xuống vớt tui lên tự bà nhảy xuống vớt tui thì tất nhiên người có lòng mình phải nhận chứ... hehê
Bốp... Tôi tát vào lưng hắn in rõ năm ngón tay ngay lập tức, tôi là dân võ nên lực tay khá mạnh, nếu người bình thường yếu đuối chắc trào máu họng rồi.
- Làm gì vậy? Buông ra.
Bỗng nhiên hắn đứng thẳng lên ôm tôi vào lòng chặt chẽ, mọi thứ lúc đó im lặng lạ thường, chẳng còn tiếng chim hót, chẳng một tiếng gió thổi lá xào xạc, hắn ôm tôi chặt vào lòng đến mức tôi có thể nghe được nhịp tim hắn đập từng nhịp đều đặn. Hơi ấm từ trong da thịt hắn truyền qua lớp vải ướt đến da thịt tôi, nó ấm áp vô cùng lại thêm mùi hương của đàn ông làm tim tôi lại nhộn nhịp. Cũng đã lâu rồi tôi chưa gần gũi người đàn ông nào từ lúc có bầu cu Shin đến giờ.
- Bây giờ mình lớn rồi, con cũng có rồi, nhưng thời gian qua em bỏ đi em có được gì hay không? Thời gian đó anh biết em đi đâu, ở đâu làm gì, nhưng anh không muốn đến tìm, suy nghĩ em sao trẻ con nông cạn quá. Nếu em ở lại đây, có phải mình vẫn vui vẫn hạnh phúc không?
- Anh có vui không? Anh xem em là cái gì, ngay lúc đầu anh đâu có tình cảm với em, anh đâu cần tự tạo lá chắn cho mình với mọi lý do. Nếu quay ngược thời gian được thì hay biết bao nhiêu.
- Quay ngược thời gian thì liệu là em có thay đổi sữa chữa được lỗi lầm của mình hay không? Em cứ nghĩ, nếu em đang đói bụng đến sắp chết lại có người cho em ăn một trái táo độc nhưng em không biết, sau đó em chết, rồi em đượ quay ngược lại lúc chưa ăn trái táo độc đó, nhưng em đã biết nó có độc nhưng suy nghĩ một hồi em vẫn quyết định ăn nó. Tại sao?
- Em sẽ chẳng dại gì mà ăn nó.
- Cho dù em có ăn hay không, thì đến cùng em vẫn chết, nếu em ăn trái táo đó em sẽ chết vì trúng độc, nhưng nếu không ăn em sẽ chết đói. Cuộc sống sinh ra vốn nó đã có những mắc xích với nhau và cho dù có đi một trăm nga rẽ thì em vẫn trở về chính nới em buộc phải đối mặt với nó thôi.
Tôi buộc mình phải rơi vào trạng thái câm lặng, bởi vì biết nói gì nữa, hắn nói đúng bởi vì thời gian qua tôi cảm thấy mình bỏ đi thật vô nghĩa và vô lý, tôi làm mẹ phải cực khổ chạy nữa vòng trái đất để thăm tôi, sinh con cũng chẳng ở đây, ba mẹ ở nhà đêm ngày nhớ mong nhưng bản thân mình lại lưu lạc đi đâu chỉ vì suy nghĩ quá nông cạn này.
Hắn thở dài một cái, đưa tay lên vuốt má, gạt đi những giọt nước động lại trên khuôn mặt tôi.
- Anh thừa nhận, lúc đầu chỉ vì tuổi mới lớn, vấn đề sex là điều mọi thằng con trai mới lớn luôn mắc phải, tiếp đến là tình cảm yêu đương, cái tuổi đó thì chẳng có gì thật lòng ngoài việc quen để sex cả, em là điều ngoài ý muốn của anh, lại vô tình làm em có con, anh lúc đấy thật sự không muốn nhận nó đâu, cũng chẳng biết anh nghĩ gì lúc đó mà lại gọi cho chị Han. Rồi dần dà, anh lại thương em từ hồi nào không hay. Tình yêu mà, chẳng cách nào yêu lâu bền bằng thấm từ từ vào xương tuỷ đến suốt đời chẳng thể nào cách xa được.
Tôi cảm thấy lòng khó chịu quá, tim đập mạnh và nhanh, mắt lại muốn trào cả nước mắt. Cảm giác máu đang tuột dần làm tôi hoa mắt, cả người cảm thấy lạnh vô cùng. Tôi im lặng đẩy hắn ra đi lên bờ, hắn ở phía sau cũng chẳng đuổi theo.
Vào phòng thay đồ xong tôi lại suy nghĩ về những gì hắn đã nói, nghĩ cho cùng thì hắn nói rất đúng, tuy thời gian qua hắn chín chắn hơn rất nhiều nhưng còn việc của con Tuyền kia, có nên nghe hắn nói rõ ràng hay không??? Với quan hệ và quen biết của hắn và gia đình hắn thì tôi không tin không làm gì con Tuyền đó được, nhưng tại sao không ai giải quyết con đấy đi cứ để nó làm loạn thế kia mà vẫn để yên.
Giờ cũng bốn giờ rồi, phải cho nhóc tỳ đi tắm rửa rồi ăn xế nữa, mà cả ngày nay bỏ con đi long nhong mãi thấy nhớ nhóc quá, cũng chả biết nhóc đang ở đâu sao không nghe tiếng khóc hay gì cả. Ra ngoài tính gặp ai hỏi thử thì lại gặp hắn, đã thay đồ và đang cần ly sữa bốc khói trên tay. Ánh mắt tôi chạm mắt hắn như tia lửa điện xẹt qua tôi lập tức quay đi chỗ khác, nhẹ giọng với hắn.
- Con đâu rồi?
- Mẹ đưa nó đến công ty rồi. Nè, sữa nóng em uống đi.
Tôi cầm ly sữa quay lại phòng tính đóng cửa thì hắn chặn lại đẩy ra, tôi cũng đang yếu lòng với hắn nên cũng để hắn vào, dù gì tôi cũng có chuyện muốn nói với hắn.
Yong ngồi kế bên tôi trên giường, tôi cũng ngại ngùng lắm, mắt cứ nhìn đăm đăm xuống mũi dép đi trong nhà hình con ếch, lâu lâu lại đưa ly sữa hớp một ngụm. Chắc hắn cũng biết tôi có chuyện muốn nói nên cũng bắt chuyện trước với tôi.
- Em cứ nói đi, mình có gì ngại nữa đâu.
- Em muốn biết, tại sao nhà anh không giải quyết con Tuyền luôn đi mà cứ để vậy?
- Nhà anh thì em cũng biết đó, ba mẹ cứ nghĩ anh với con đấy thành cặp rồi, nhưng lúc đó mẹ anh thấy con này cặp thằng này ông nọ, mới hai mươi tuổi đầu mà cặp như vậy thì cũng có thành kiến chứ. Nhưng anh cũng thương em rồi, một thời gian anh không quan tâm tới nó nữa dần tới giờ. Có lần nó khốn nạn lắm, nó đi ăn nhậu say xỉn, gọi anh tới rước, rồi anh cũng tốt bụng đó giờ tới đưa nó về, ai ngờ về anh khát nước, nó cho anh uống nước mà chắc là bỏ thuốc *** làm anh buộc phải sex với nó.
- Tại sao anh không giải quyết nó đi?
- Anh sẽ giải quyết nó cho êm chuyện, nhưng em khồn được đi đâu nữa đấy, em và con luôn phải ở bên anh.
- Sao tự nhiên lại nói chuyện này?
Hắn nhìn tôi, đưa tay cầm ly sữa đã uống hết để lên tủ đầu giường, nhìn mặt hắn thấy hắn có vẻ đang khó chịu hay chịu đừng điều gì đó. Hắn leo lên giường nằm kéo mền chùm nữa người, rồi kéo tôi nằm xuống với hắn. Tôi cũng hơi bất ngờ định ngồi dậy thì hắn giữ lại
- Vợ ơi, ôm anh đi.
- Anh không sao chứ?? Thấy anh hông ổn lắm.
- Anh hơi khó chịu, vợ giúp anh với.
- Anh đau ở đâu hả? Hay ban nảy rớt xuống bể bơi nên sốt rồi??
Tôi định ngồi dậy xem hắn thế nào thì bất ngờ hắn đảo ngược tình thế đem tôi để dưới thân hắn, ánh mắt hắn như cháy rực lửa nhìn tôi, tôi nằm im nhìn hắn đưa tay vuốt ve khuôn mặt mình, hắn lại trầm giọng lên tiếng.
- Vợ ơi, cho anh đi, đã lâu rồi anh không gần phụ nữ, anh sắp thành thầy tu rồi.
Nhìn hắn đẹp trai lắm nên tôi cũng mền lòng, tâm trí đã tự nhủ rồi, không được cho hắn động vào mình, nhưng hắn lại đưa đôi môi mỏng kia đặt lên môi mình, hôn nhẹ nhàng điêu luyện, ngược lại tôi vụng về đẩy hắn ra. Hắn nhăn mặt kéo tôi lại ôm vào lòng.
- Em đang thử sức kiên nhẫn của anh đấy à? Em ăn mặc thế kia mà lại no bra, anh thì cả năm rồi không gần phụ nữ, em đang muốn làm anh chết đúng không?
Giờ mới nhớ ra, mình mặc có cái quần thun cụt ngủn trên đùi với cái áo thun rộng mỏng cổ xệ, nhìn mình cũng quyến rũ lắm chứ đâu có thua kém ai, mà hắn lại là một thằng đàn ông thẳng thì cái vấn đề này là bình thường.
Lúc này nhìn hắn thống khổ lắm, tuy đã có con với nhau nhưng cái lần đó không tính, nó là trong lúc không tỉnh táo nhưng còn bây giờ cả hai đang rất bình thường, tôi cũng ngại lắm và không có ý định cho hắn bất cứ cái gì.
Tôi đứng nhanh dậy chạy ra ngoài nhắm hướng bếp mà chạy thẳng xuống, lúc sau quay lại với cái ca nước đá trên tay.
- Em đi đâu đấy?
Tôi chẳng thèm trả lời hắn, bước tới giường mà đổ cả ca nước đá từ ngực cho nước chảy từ từ xuống quần hắn. Hắn bất thình lình nhảy dựng lên, còn lại bao nhiêu nước tôi trút hết luôn một lần. Thế là hắn la oai oải lên.
- Em bị khùng hả?
- Ấy đâu... em thấy anh nóng quá nên tính dập lửa cho anh thôi sao lại bảo em khùng
Tác giả :
Thiên Du