Đổi Chồng: Cưng Chiều Em Đến Nghiện
Chương 97: Không nghỉ ngơi thì tiếp tục ăn em
Cầm trong tay bảnchính tờ giấy màu hồng , về đến nhà, Sở Chiến lập tức cất hai tờ giấymàu hồng vào trong tủ quỹ bảo hiểm giống như văn kiện bí mật cực kỳnghiêm mật, lo lắng lúc cô gái nhỏ nhàm chán lấy ra xem sẽ không cẩnthận ném đi, Sở Chiến còn đặc biệt đặt một tầng mật mã trong quỹ bảohiểm chỉ có một mình anh có thể mở khóa ra,Đường Tố Khanh ở bên cạnh trợn mắt nhìn, cô đoán văn kiện cơ mật quốcgia cũng không có bảo tồn nghiêm mật như vậy, mặc dù ngoài mặt không cho là đúng, nhưng thấy người đàn ông coi trọng cuộc hôn nhân bọn họ nhưvậy, trong lòng Đường Tố Khanh càng thêm ngọt ngào.
Sở Chiến ở trong hắc đạo là nhân vật phúc hắc hiếm thấy, anh chưa bao giờ đánh màkhông chuẩn bị, cho nên lúc trước bị động, lo được lo mất như vậy, hoàn toàn bởi vì anh lần đầu tiên yêu một người, hơn nữa còn yêu như vậy,cho nên làm gì cũng sợ hãi rụt rè, là sợ cô gái nhỏ không để ý tới anh.
Trải qua con đường theo đuổi vợ lâu như vậy, Sở Chiến không dám nói mình làmột cao thủ tình yêu, ít nhất hiện tại xử lý chuyện tình cảm phải suynghĩ cặn kẽ rất nhiều, anh đoán đã cầm bản chính tờ giấy màu hồng trongtay, như vậy kế tiếp sẽ phải cử hành một hôn lễ đáng chú ý nhất thếgiới, mấy người anh em của anh thường ở bên tai anh truyền bá đối vớimột người phụ nữ mà nói một hôn lễ tráng lệ là vô cùng quan trọng, trảiqua những ngày gần đây học tập, Sở Chiến cảm nhận sâu sắc đây tuyệt đốicó đạo lý, mà đám anh em của anh đưa ra đề nghị trên tổng thể cũng không tệ lắm, giống như lần trước bọn họ đề nghị trực tiếp bổ nhào vào cô gái nhỏ, cuối cùng đạt được thắng lợi.
Đây cũng là nguyên nhântại sao không có nói qua yêu người của hắc bang sẽ có ý tưởng lãng mạnnhư vậy, cử hành hôn lễ tuyệt thế một mặtcho cô gái nhỏ một kỷ niệm quý báu, mặt khác còn thông báo quyền sở hữucủa mình, để cho tất cả mọi người trên thế giới biết cô gái nhỏ là củamột mình anh, người khác đừng mơ tưởng muốn.
Muốn cử hành hôn lễ, một sẽ có lời chúc phúc của trưởng bối, trừ cô gái nhỏ thì anhkhông có người thân, vậy mấu chốt nhất bây giờ chính là ông của cô gáinhỏ, hơn nữa cô gái nhỏ rất coi trọng người ông nội đã nuôi dưỡng cô,cái gọi là yêu ai yêu cả đường đi, Sở Chiến cực kỳ cao hứng rất muốn lập tức nhìn thấy ông nội, nghe lão nhân gia chúc phúc, Sở Chiến hoàn toànkhông có suy tính đến bây giờ anh là tu hú chiếm ổ chim khách, ông nộicó đồng ý hay không còn là một cái vấn đề.
Sở chiến cực kỳhưng phấn lôi kéo bàn tay nhỏ bé trắng noãn của Đường Tố Khanh cười hahả nói: "Bảo bối, rốt cục bây giờ em đã là vợ của anh, thật tốt, chờ một lát chúng ta đi tìm ông nội một cái, thật lâu không thấy ông, rấtnhớ.", nói xong, toàn bộ hô hấp nóng bỏng phun trên gương mặt cô, khuônmặt anh tuấn từ từ đến gần, đôi môi chạm vào được cánh môi đỏ bừng củacô, dịu dàng ngậm đôi môi đỏ bừng, giống như thưởng thức món ăn ngonnhất trên thế giới, lướt nhanh trên dưới môi của cô, không buông tha một điểm nào,
Đường Tố Khanh ngửa đầu thừa nhận nụ hôn sâu dịudàng của anh, môi hơi hé ra, nghênh đón đầu lưỡi anh tiến vào, mặc dùhai người đã trao đổi qua vô số nụ hôn nóng bỏng, nhưng mỗi khi đầu lưỡi anh liếm trên môi của cô, thân thể của cô cũng sẽ không cách nào đè nén nhẹ nhàng run rẩy,môi lưỡi kia, tựu như mang theo giòng điện, làm cho đầu óc cô phảichoáng váng.
Nụ hôn nóng bỏng kéo dài để cho Đường Tố Khanhcảm thấy khó thở, làm cho đôi chân xụi lơ như bùn, nếu như không có haitay người đàn ông ôm eo của cô, đoán chừng cô đã ngã xuống đất, đừngnhìn lúc trước Sở Chiến không có kinh nghiệm gì, năng lực học tập có thể nói thiên tài anh trải qua mấy tuần lễ quấn lấy cô gái nhỏ học nụ hônnóng bỏng, anh bây giờ được danh hiệu nhiệt tình như lửa, thuần thục lão luyện, động một chút là một hôn sâu biểu hiện anh say mê cô gái nhỏ.
"Ừ..." Một nụ hôn sâu tiêu chuẩn, dây dưa triền miên kéo dài hồi lâu, cho đếnĐường Tố Khanh rốt cục kiên trì không nổi, từ khóe miệng tràn ra mộttiếng than nhẹ nhàng, Sở Chiến mới có ý buông cô ra, ôm cô thật chặt kéo vào trong ngực.
Thở bình thường trong lòng kích động, sởchiến dịu dàng nói: "Tối nay qua đêm ở chỗ ông nội đi, ông nội là một người vô cùng cô đơn.". Nóiyêu ai yêu cả đường đi, bởi vì yêu cô gái nhỏ, cho nên quan tâm ngườinhà cô cũng trong phạm vi anh quan tâm, đổi lại là Sở Chiến trước kia,anh không quản người khác muốn làm gì, chỉ cần không uy hiếp đến lợi ích của anh, cái gì cũng thờ ơ.
Nghe vậy, trong nháy mắt ĐườngTố Khanh ngây ngốc, hồi lâu sau mới tìm được ngôn ngữ của mình, dịu dànnói: "Hôm nào đi, hôm nay em quá mệt mỏi." .
Nghe cô gái nhỏnói như vậy, Sở Chiến nghĩ đến chuyện tối hôm qua anh quấn lấy cô gáinhỏ cả đêm, trong lòng áy náy không dứt, gật đầu đáp ứng, nghĩ thầm muốn lão gia tử chúc phúc bọn họ không cần vội vàng như vậy, ngày mai đicũng giống vậy, vì vậy ôm lấy cô gái nhỏ ở trong ánh mắt hoảng sợ của cô cười đi về phía giường.
Êm ái đặt cô ở trên giường, giúp côđắp chăn sau đó nhìn cô mở mắt to mê muội ra, trong lòng Sở Chiến cảmthán cô gái nhỏ mê người như vậy có thể nào để cho anh không thương, cúi đầu thâm tình trên trán cô nhẹ nhàng hôn xuống, thuận theo ba nghìn sợi tóc trải ở bên gối cô, cưng chìu nói: "Ngủ đi!" .
Sau khinói xong phát hiện cô gái nhỏ vẫn còn mở mắt ra nhìn hắn, trong lòng SởChiến một trận rung động, giống như có lôngchim nhẹ nhàng quét qua trái tim của anh, ngứa ngáy một chút, có chútlàm người ta khó nhịn, nếu như không phải suy nghĩa đến tình trạng thânthể của cô gái nhỏ, đoán chừng hiện tại anh sẽ lôi kéo cô gái nhỏ hônđến lâu như trời đất, dĩ nhiên không đơn thuần là hôn đơn giản như vậy.
"Thế nào còn chưa ngủ? Muốn anh cùng em sao?" Sở Chiến khàn khàn giọng nói,cố gắng khống chế lại thay đổi của mình, mặc dù là câu nghi vấn, nhưngtrong giọng nói lại tràn đầy khẳng định, lời còn chưa nói hết, cả ngườiđã đạp rớt dép, nhanh chóng bò đến trên giường, chui vào trong chăn, nằm vật xuống bên cạnh cô gái nhỏ, ôm thật chặt cô nhắm hai mắt lại, trongchốc lát, hai mắt người đàn ông đang nhắm lại đột nhiên mở ra cặp mắtnóng rực, cười hì hì mang theo giọng nói nghiêm túc nửa thật nửa giảnói: "Bảo bối, còn chưa phải ngủ nói, anh lập tức ăn em nha." .
Nghe vậy, Đường Tố Khanh nghĩ đến một số hình ảnh hạn chế, gương mặt trongnháy mắt đỏ rực, lập tức người đàn ông khoan khoái trong tiếng cười nhắm mắt lại, chỉ sợ anh lần nữa nhào tới, nhưvậy cô ngày mai, ngày kia đều không cần rời giường.
Đối vớiphản ứng theo bản năng của cô gái nhỏ, Sở Chiến vừa tức lại vừa yêu, tức giận vì cô gái nhỏ vừa nghe thấy anh muốn ăn cô đã sợ, xem ra tinh lựcmấy ngày nay đã hù được cô gái nhỏ của anh, yêu là do phản ứng cô gáinhỏ tại sao có thể đáng yêu như thế.
Một lúc sau, nghe thấybên tai truyền đến tiếng hít thở đều đều, Đường Tố Khanh vốn đang nhắmhai mắt từ từ mở ra, lẳng lặng nhìn đèn thủy tinh treo trên trần nhà,quay đầu chăm chú nhìn người đàn ông ở bên người đã ngủ, trong lòng hàng nghìn cảm nhận, cô sao lại không biết được ý định của người đàn ông này chứ, anh muốn cuộc hôn nhân bọn họ có được sự công nhận của ông, dù sao ông nội là người thân quan trọng nhất của cô, nhưng chỉ sợ rằng ông nội không dễ dàng bằng lòng như vậy.
Trước không nói vị tríGiang Thiếu Hiền ở trong lòng ông nội sâu bao nhiêu, chỉ với thân phậnđịa vị của người đàn ông này cũng là một vấn đề, ông nội luôn luôn chính trực làm sao chịu để cô gả cho phần tử hắc đạo. Còn có mấy năm nay côbắt đầu bước vào đường làm quan kia trong cuộc sống đều do một mìnhGiang Thiếu Hiền bồi ở bên cạnh ông nội, lần này nếu không phải vì thúc đẩy tình cảm hai vợ chồng bọn họ, đoán chừng ông nội cũng không để cho Giang Thiếu Hiền tới thành phố S, như vậycũng sẽ không gặp người đàn ông bên cạnh này, nghĩ đến đây, trong lòngĐường Tố Khanh hơi ngừng lại, âm ỷ cảm giác khó chịu.
ĐườngTố Khanh khẽ thở dài, nghiêng người lại ôm lấy thân thể Sở Chiến, chủđộng đem đôi môi đỏ mọng trơn bóng, tiến đến bờ môi mỏng của anh, dịudàng dán lên, êm ái chậm chạp hôn, vô cùng cẩn thận, nhận ra được anhđáp lại, đôi mắt đẹp dâng lên ánh sáng hạnh phúc nhàn nhạt.
Nửa phút sau, Đường Tố Khanh rời khỏi đôi môi khêu gợi của anh ra, giốngnhư con mèo nhỏ chui vào trong ngực anh, tìm được một vị trí thoải mái,nhắm hai mắt lại, từ từ đi vào giấc ngủ. Côkhông có phát hiện sau khi cô nhắm mắt lại, người đàn ông bên cạnh đangngủ say đã mở cặp mắt ngăm đen ra, thần sắc không rõ đang nghĩ gì nhìnvẻ mặt cô ngủ đến ngẩn người, duy nhất có thể thấy trong mắt anh là tình yêu nồng nàn nhìn về phía cô gái nhỏ trong ngực.
Liên tiếpmấy ngày, cả tổ chức hắc bang loáng thoáng cảm thấy hoàng đế hắc đạo của bọn họ tâm tình vô cùng khó chịu, cả tổ chức hắc đạo sống trong nơm nớp lo sợ, chỉ sợ sau một giây đồng hồ, chủ tử bọn họ để mắt tới bọn họ,đến lúc đó thế nào chết lúc nào cũng không biết.
Một ngày nào đó, các vị thành viên trong bang thật sự bị chủ tử bọn họ đột nhiênxuất hiện bắt đầu huấn luyện địa ngục, rối rít tìm đến trưởng lão trongbang, hi vọng trưởng lão ra mặt giúp bọn họ năn nỉ một chút, còn cứ huấn luyện như vậy, bọn họ không chết cũng tàn phế, cuộc sống này tuyệt đốikhông phải để cho người sống, bọn họ cũng không biết chủ tử bị cái gìkích thích, lại phải đem cơn tức giận phát tiết đến trên sân huấn luyện, hậu quả mỗi ngày bọn họ mệt mỏi thở không ra hơi, mấy ngày qua da trênngười không có một chỗ nào lành lặn.
Trưởng lão có thể ngồi ở trên chỗ đó là một người vô cùng tinh khôn, mới không ngu ngốc đi đụngvào họng súng, vì vậy lại đem sự tình chuyển hướng về mấy người anh em tốt nhất của chủ tử bọn họ báo cáo, hi vọngmấy tiểu tổ tông này có thể ra tay một chuyến.
Quả nhiên baanh em đồng đảng vô lương tâm luôn luôn vô cùng quan tâm Sở Chiến suynghĩ gần đây đại ca bọn họ ôm mỹ nhân về, sẽ không có chuyện gì phiềnnão, duy nhất chỉ có một đó là cùng chị dâu giận dỗi, vì vậy ba người ôm tâm tình xem cuộc vui đi tới tổng bộ tổ chức Hắc bang cường đại nhất,hùng hổ chạy thẳng tới phòng làm việc của Sở Chiến.
Vừa mở cửa phòng làm việc ra, bên trong tối đen âm trầm, chỉ nghe tiếng đại ca bọn họ tràn đầy tức giận 'Cút!'.
Ba tiếng hì hì vang lên, mở đèn phòng làm việc lên, liền nhìn thấy lão Đại bọn họ đang nằm trên ghế dựa lớn sau bàn làm việc, đưa lưng về phía bọn họ, ba người đi vào trong phòng làm việc, lười biếng ngồi vào trên ghếsa lon bằng da thật.
Lãnh Thanh Thiên thích nhất xem náonhiệt, lần này nhìn thấy tất cả Hắc bang đều là không khí khẩn trươngcùng lão Đại bọn họ vô duyên vô cớ tức giận, hắn cảm giác sâu sắc cóchuyện gì không đúng, nghi ngờ lên tiếng nói "Lão Đại, anh đến tột cùng làm sao, thời gian này tại sao không trở vềnhà? Chị dâu sắp tan việc chưa!".
Liễu Kiều Minh cùng A Long ở bên cạnh trợn mắt nhìn Lãnh Thanh Thiên, cái gì không tốt, đều nói tớichị dâu, lão Đại bọn họ đột nhiên nổi giận là bởi vì chị dâu sao? Đâykhông phải là đổ thêm dầu vào lửa sao.
Sở Chiến ở trong hắc đạo là nhân vật phúc hắc hiếm thấy, anh chưa bao giờ đánh màkhông chuẩn bị, cho nên lúc trước bị động, lo được lo mất như vậy, hoàn toàn bởi vì anh lần đầu tiên yêu một người, hơn nữa còn yêu như vậy,cho nên làm gì cũng sợ hãi rụt rè, là sợ cô gái nhỏ không để ý tới anh.
Trải qua con đường theo đuổi vợ lâu như vậy, Sở Chiến không dám nói mình làmột cao thủ tình yêu, ít nhất hiện tại xử lý chuyện tình cảm phải suynghĩ cặn kẽ rất nhiều, anh đoán đã cầm bản chính tờ giấy màu hồng trongtay, như vậy kế tiếp sẽ phải cử hành một hôn lễ đáng chú ý nhất thếgiới, mấy người anh em của anh thường ở bên tai anh truyền bá đối vớimột người phụ nữ mà nói một hôn lễ tráng lệ là vô cùng quan trọng, trảiqua những ngày gần đây học tập, Sở Chiến cảm nhận sâu sắc đây tuyệt đốicó đạo lý, mà đám anh em của anh đưa ra đề nghị trên tổng thể cũng không tệ lắm, giống như lần trước bọn họ đề nghị trực tiếp bổ nhào vào cô gái nhỏ, cuối cùng đạt được thắng lợi.
Đây cũng là nguyên nhântại sao không có nói qua yêu người của hắc bang sẽ có ý tưởng lãng mạnnhư vậy, cử hành hôn lễ tuyệt thế một mặtcho cô gái nhỏ một kỷ niệm quý báu, mặt khác còn thông báo quyền sở hữucủa mình, để cho tất cả mọi người trên thế giới biết cô gái nhỏ là củamột mình anh, người khác đừng mơ tưởng muốn.
Muốn cử hành hôn lễ, một sẽ có lời chúc phúc của trưởng bối, trừ cô gái nhỏ thì anhkhông có người thân, vậy mấu chốt nhất bây giờ chính là ông của cô gáinhỏ, hơn nữa cô gái nhỏ rất coi trọng người ông nội đã nuôi dưỡng cô,cái gọi là yêu ai yêu cả đường đi, Sở Chiến cực kỳ cao hứng rất muốn lập tức nhìn thấy ông nội, nghe lão nhân gia chúc phúc, Sở Chiến hoàn toànkhông có suy tính đến bây giờ anh là tu hú chiếm ổ chim khách, ông nộicó đồng ý hay không còn là một cái vấn đề.
Sở chiến cực kỳhưng phấn lôi kéo bàn tay nhỏ bé trắng noãn của Đường Tố Khanh cười hahả nói: "Bảo bối, rốt cục bây giờ em đã là vợ của anh, thật tốt, chờ một lát chúng ta đi tìm ông nội một cái, thật lâu không thấy ông, rấtnhớ.", nói xong, toàn bộ hô hấp nóng bỏng phun trên gương mặt cô, khuônmặt anh tuấn từ từ đến gần, đôi môi chạm vào được cánh môi đỏ bừng củacô, dịu dàng ngậm đôi môi đỏ bừng, giống như thưởng thức món ăn ngonnhất trên thế giới, lướt nhanh trên dưới môi của cô, không buông tha một điểm nào,
Đường Tố Khanh ngửa đầu thừa nhận nụ hôn sâu dịudàng của anh, môi hơi hé ra, nghênh đón đầu lưỡi anh tiến vào, mặc dùhai người đã trao đổi qua vô số nụ hôn nóng bỏng, nhưng mỗi khi đầu lưỡi anh liếm trên môi của cô, thân thể của cô cũng sẽ không cách nào đè nén nhẹ nhàng run rẩy,môi lưỡi kia, tựu như mang theo giòng điện, làm cho đầu óc cô phảichoáng váng.
Nụ hôn nóng bỏng kéo dài để cho Đường Tố Khanhcảm thấy khó thở, làm cho đôi chân xụi lơ như bùn, nếu như không có haitay người đàn ông ôm eo của cô, đoán chừng cô đã ngã xuống đất, đừngnhìn lúc trước Sở Chiến không có kinh nghiệm gì, năng lực học tập có thể nói thiên tài anh trải qua mấy tuần lễ quấn lấy cô gái nhỏ học nụ hônnóng bỏng, anh bây giờ được danh hiệu nhiệt tình như lửa, thuần thục lão luyện, động một chút là một hôn sâu biểu hiện anh say mê cô gái nhỏ.
"Ừ..." Một nụ hôn sâu tiêu chuẩn, dây dưa triền miên kéo dài hồi lâu, cho đếnĐường Tố Khanh rốt cục kiên trì không nổi, từ khóe miệng tràn ra mộttiếng than nhẹ nhàng, Sở Chiến mới có ý buông cô ra, ôm cô thật chặt kéo vào trong ngực.
Thở bình thường trong lòng kích động, sởchiến dịu dàng nói: "Tối nay qua đêm ở chỗ ông nội đi, ông nội là một người vô cùng cô đơn.". Nóiyêu ai yêu cả đường đi, bởi vì yêu cô gái nhỏ, cho nên quan tâm ngườinhà cô cũng trong phạm vi anh quan tâm, đổi lại là Sở Chiến trước kia,anh không quản người khác muốn làm gì, chỉ cần không uy hiếp đến lợi ích của anh, cái gì cũng thờ ơ.
Nghe vậy, trong nháy mắt ĐườngTố Khanh ngây ngốc, hồi lâu sau mới tìm được ngôn ngữ của mình, dịu dànnói: "Hôm nào đi, hôm nay em quá mệt mỏi." .
Nghe cô gái nhỏnói như vậy, Sở Chiến nghĩ đến chuyện tối hôm qua anh quấn lấy cô gáinhỏ cả đêm, trong lòng áy náy không dứt, gật đầu đáp ứng, nghĩ thầm muốn lão gia tử chúc phúc bọn họ không cần vội vàng như vậy, ngày mai đicũng giống vậy, vì vậy ôm lấy cô gái nhỏ ở trong ánh mắt hoảng sợ của cô cười đi về phía giường.
Êm ái đặt cô ở trên giường, giúp côđắp chăn sau đó nhìn cô mở mắt to mê muội ra, trong lòng Sở Chiến cảmthán cô gái nhỏ mê người như vậy có thể nào để cho anh không thương, cúi đầu thâm tình trên trán cô nhẹ nhàng hôn xuống, thuận theo ba nghìn sợi tóc trải ở bên gối cô, cưng chìu nói: "Ngủ đi!" .
Sau khinói xong phát hiện cô gái nhỏ vẫn còn mở mắt ra nhìn hắn, trong lòng SởChiến một trận rung động, giống như có lôngchim nhẹ nhàng quét qua trái tim của anh, ngứa ngáy một chút, có chútlàm người ta khó nhịn, nếu như không phải suy nghĩa đến tình trạng thânthể của cô gái nhỏ, đoán chừng hiện tại anh sẽ lôi kéo cô gái nhỏ hônđến lâu như trời đất, dĩ nhiên không đơn thuần là hôn đơn giản như vậy.
"Thế nào còn chưa ngủ? Muốn anh cùng em sao?" Sở Chiến khàn khàn giọng nói,cố gắng khống chế lại thay đổi của mình, mặc dù là câu nghi vấn, nhưngtrong giọng nói lại tràn đầy khẳng định, lời còn chưa nói hết, cả ngườiđã đạp rớt dép, nhanh chóng bò đến trên giường, chui vào trong chăn, nằm vật xuống bên cạnh cô gái nhỏ, ôm thật chặt cô nhắm hai mắt lại, trongchốc lát, hai mắt người đàn ông đang nhắm lại đột nhiên mở ra cặp mắtnóng rực, cười hì hì mang theo giọng nói nghiêm túc nửa thật nửa giảnói: "Bảo bối, còn chưa phải ngủ nói, anh lập tức ăn em nha." .
Nghe vậy, Đường Tố Khanh nghĩ đến một số hình ảnh hạn chế, gương mặt trongnháy mắt đỏ rực, lập tức người đàn ông khoan khoái trong tiếng cười nhắm mắt lại, chỉ sợ anh lần nữa nhào tới, nhưvậy cô ngày mai, ngày kia đều không cần rời giường.
Đối vớiphản ứng theo bản năng của cô gái nhỏ, Sở Chiến vừa tức lại vừa yêu, tức giận vì cô gái nhỏ vừa nghe thấy anh muốn ăn cô đã sợ, xem ra tinh lựcmấy ngày nay đã hù được cô gái nhỏ của anh, yêu là do phản ứng cô gáinhỏ tại sao có thể đáng yêu như thế.
Một lúc sau, nghe thấybên tai truyền đến tiếng hít thở đều đều, Đường Tố Khanh vốn đang nhắmhai mắt từ từ mở ra, lẳng lặng nhìn đèn thủy tinh treo trên trần nhà,quay đầu chăm chú nhìn người đàn ông ở bên người đã ngủ, trong lòng hàng nghìn cảm nhận, cô sao lại không biết được ý định của người đàn ông này chứ, anh muốn cuộc hôn nhân bọn họ có được sự công nhận của ông, dù sao ông nội là người thân quan trọng nhất của cô, nhưng chỉ sợ rằng ông nội không dễ dàng bằng lòng như vậy.
Trước không nói vị tríGiang Thiếu Hiền ở trong lòng ông nội sâu bao nhiêu, chỉ với thân phậnđịa vị của người đàn ông này cũng là một vấn đề, ông nội luôn luôn chính trực làm sao chịu để cô gả cho phần tử hắc đạo. Còn có mấy năm nay côbắt đầu bước vào đường làm quan kia trong cuộc sống đều do một mìnhGiang Thiếu Hiền bồi ở bên cạnh ông nội, lần này nếu không phải vì thúc đẩy tình cảm hai vợ chồng bọn họ, đoán chừng ông nội cũng không để cho Giang Thiếu Hiền tới thành phố S, như vậycũng sẽ không gặp người đàn ông bên cạnh này, nghĩ đến đây, trong lòngĐường Tố Khanh hơi ngừng lại, âm ỷ cảm giác khó chịu.
ĐườngTố Khanh khẽ thở dài, nghiêng người lại ôm lấy thân thể Sở Chiến, chủđộng đem đôi môi đỏ mọng trơn bóng, tiến đến bờ môi mỏng của anh, dịudàng dán lên, êm ái chậm chạp hôn, vô cùng cẩn thận, nhận ra được anhđáp lại, đôi mắt đẹp dâng lên ánh sáng hạnh phúc nhàn nhạt.
Nửa phút sau, Đường Tố Khanh rời khỏi đôi môi khêu gợi của anh ra, giốngnhư con mèo nhỏ chui vào trong ngực anh, tìm được một vị trí thoải mái,nhắm hai mắt lại, từ từ đi vào giấc ngủ. Côkhông có phát hiện sau khi cô nhắm mắt lại, người đàn ông bên cạnh đangngủ say đã mở cặp mắt ngăm đen ra, thần sắc không rõ đang nghĩ gì nhìnvẻ mặt cô ngủ đến ngẩn người, duy nhất có thể thấy trong mắt anh là tình yêu nồng nàn nhìn về phía cô gái nhỏ trong ngực.
Liên tiếpmấy ngày, cả tổ chức hắc bang loáng thoáng cảm thấy hoàng đế hắc đạo của bọn họ tâm tình vô cùng khó chịu, cả tổ chức hắc đạo sống trong nơm nớp lo sợ, chỉ sợ sau một giây đồng hồ, chủ tử bọn họ để mắt tới bọn họ,đến lúc đó thế nào chết lúc nào cũng không biết.
Một ngày nào đó, các vị thành viên trong bang thật sự bị chủ tử bọn họ đột nhiênxuất hiện bắt đầu huấn luyện địa ngục, rối rít tìm đến trưởng lão trongbang, hi vọng trưởng lão ra mặt giúp bọn họ năn nỉ một chút, còn cứ huấn luyện như vậy, bọn họ không chết cũng tàn phế, cuộc sống này tuyệt đốikhông phải để cho người sống, bọn họ cũng không biết chủ tử bị cái gìkích thích, lại phải đem cơn tức giận phát tiết đến trên sân huấn luyện, hậu quả mỗi ngày bọn họ mệt mỏi thở không ra hơi, mấy ngày qua da trênngười không có một chỗ nào lành lặn.
Trưởng lão có thể ngồi ở trên chỗ đó là một người vô cùng tinh khôn, mới không ngu ngốc đi đụngvào họng súng, vì vậy lại đem sự tình chuyển hướng về mấy người anh em tốt nhất của chủ tử bọn họ báo cáo, hi vọngmấy tiểu tổ tông này có thể ra tay một chuyến.
Quả nhiên baanh em đồng đảng vô lương tâm luôn luôn vô cùng quan tâm Sở Chiến suynghĩ gần đây đại ca bọn họ ôm mỹ nhân về, sẽ không có chuyện gì phiềnnão, duy nhất chỉ có một đó là cùng chị dâu giận dỗi, vì vậy ba người ôm tâm tình xem cuộc vui đi tới tổng bộ tổ chức Hắc bang cường đại nhất,hùng hổ chạy thẳng tới phòng làm việc của Sở Chiến.
Vừa mở cửa phòng làm việc ra, bên trong tối đen âm trầm, chỉ nghe tiếng đại ca bọn họ tràn đầy tức giận 'Cút!'.
Ba tiếng hì hì vang lên, mở đèn phòng làm việc lên, liền nhìn thấy lão Đại bọn họ đang nằm trên ghế dựa lớn sau bàn làm việc, đưa lưng về phía bọn họ, ba người đi vào trong phòng làm việc, lười biếng ngồi vào trên ghếsa lon bằng da thật.
Lãnh Thanh Thiên thích nhất xem náonhiệt, lần này nhìn thấy tất cả Hắc bang đều là không khí khẩn trươngcùng lão Đại bọn họ vô duyên vô cớ tức giận, hắn cảm giác sâu sắc cóchuyện gì không đúng, nghi ngờ lên tiếng nói "Lão Đại, anh đến tột cùng làm sao, thời gian này tại sao không trở vềnhà? Chị dâu sắp tan việc chưa!".
Liễu Kiều Minh cùng A Long ở bên cạnh trợn mắt nhìn Lãnh Thanh Thiên, cái gì không tốt, đều nói tớichị dâu, lão Đại bọn họ đột nhiên nổi giận là bởi vì chị dâu sao? Đâykhông phải là đổ thêm dầu vào lửa sao.
Tác giả :
Quân Tử Ước Hẹn