Độc Tài & Kiêu Hãnh
Chương 10: Nơi nào có em, nơi đó sẽ có anh (2)
-Sao rồi Nhã Hân? Nó có bị sao không? Young nói gì với mày vậy?-Tắt ngay điện thoại, cô cau mày. Hỏi một lúc nhiều thế, cô biết trả lời thế nào?-Nè! Trả lời tụi tao nhanh coi! Mày làm tụi tao sốt ruột quá!-Nhi với Minh bồn chồn, hỏi tiếp. Đưa tay với lấy tách cafe, Nhã Hân bỗng mỉm cười.
-Young nói Tiểu Như không sao hết! Chỉ là..không thể đi học một vài ngày thôi. Bây giờ, người ta đang chăm sóc nó. Cho nên, bảo tụi mình đừng có vào. Tránh làm phiền người ta!
Cô đáp, rồi thư thái uống cafe. Đưa mắt nhìn nhau, Nhi và Minh khẽ thở dài. Thế thì, tạo cơ hội rồi còn gì!
_____________
*Cộp*
*Cộp*
Quay lại nhìn vào trong căn phòng trước mặt, Young cười nhạt. Một khi đã bước ra, thì rất khó để trở vào.
Đứng quan sát bộ dạng Young, Jeon khe khẽ lắc đầu, rồi bước nhanh về phía anh.
*Cộp*
*Cộp*
-Young! Nếu đã không thể vào, thì đi đến phòng làm việc của tao đi! Hửa?
Ung dung, Jeon đề nghị. Khẽ quay lại nhìn anh, Young miễn cưỡng gật đầu.
______________
BÊN TRONG
Ngồi bên cạnh giữ chặt bàn tay đầy vết thương của nó, Tae cúi mặt. Anh không nghĩ, mọi chuyện thành ra như thế này. Nếu anh có thể xuất hiện sớm hơn, thì tất cả đã quá tốt.
-Anh từng hứa, sẽ trả lời câu hỏi lúc đó của em. Anh còn chưa trả lời mà, em mau tỉnh lại đi! Không phải, em rất muốn anh trả lời hay sao? Cô bé ngốc! Em chính là người đó! Là người con gái cả đời này anh yêu nhất. Dù bất cứ chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ ở bên cạnh em!
Anh nói, rồi hôn nhẹ lên bàn tay nó. Đi đôi với nụ hôn, là thứ tinh khiết chảy cùng.
NHẬM PHONG (20 Tuổi)
Nick name: Tae
“ Nếu lúc trước là câu nói anh thua rồi! Thì ở hiện tại, anh đã là người thắng cuộc ”
• Anh vừa là một giáo sư âm nhạc nổi tiếng vừa là một thiên tài chơi đàn piano. Là người ưu tú và có nội tâm phức tạp. Có chút nghiêm khắc trong công việc, nhưng lại là người rất dịu dàng. Trong thế giới của anh, luôn đấu tranh gay gắt.Con trai trưởng tập đoàn Phong Thiên.
• Điển trai theo hướng trưởng thành, nụ cười của anh luôn mang đến cho người nhìn một thứ gì đó rất ấm áp. Body siêu chuẩn,chiều cao: 1m87.
• Giỏi hầu như mọi thứ ( Khuyết điểm duy nhất của anh chính là nói dối)
• IQ:400/400.
-Tae à? Em rất nhớ anh! Anh đừng đi nữa, có được không?
Ngước mắt lên nhìn nó, anh cười nhạt. Cả trong lúc mê sảng, nó cũng gọi anh sao?
-Ừm. Anh sẽ không đi nữa! Anh sẽ dùng thời gian còn lại để yêu em. Huỳnh Tiểu Như! Anh thật sự rất yêu em!-Tae cảm thán, rồi nhỏm dậy. Đối diện khuôn mặt kia, anh bất giác nghiêng đầu. Môi của anh, ngay tức khắc chạm môi nó. Đây là lần đầu tiên, anh hôn cô học trò của mình-Ngủ ngoan! Từ ngày mai trở đi, anh sẽ không trốn tránh em nữa. Một năm qua với anh, thật sự quá đủ rồi! Ngay bây giờ, anh không muốn lừa dối bản thân, rồi lại lừa dối em. Vì anh rất sợ, mình lại không chịu đựng được!-Bốn bức tường cao chỉ vọng lại tiếng nói anh. Trong vô thức, nước từ khóe mắt anh chảy vội. Rơi xuống, và chạm nhẹ vào môi nó.
Cũng cùng một câu hỏi với nó rằng: Một năm qua, nó và anh, đã sống như thế nào?
-Young nói Tiểu Như không sao hết! Chỉ là..không thể đi học một vài ngày thôi. Bây giờ, người ta đang chăm sóc nó. Cho nên, bảo tụi mình đừng có vào. Tránh làm phiền người ta!
Cô đáp, rồi thư thái uống cafe. Đưa mắt nhìn nhau, Nhi và Minh khẽ thở dài. Thế thì, tạo cơ hội rồi còn gì!
_____________
*Cộp*
*Cộp*
Quay lại nhìn vào trong căn phòng trước mặt, Young cười nhạt. Một khi đã bước ra, thì rất khó để trở vào.
Đứng quan sát bộ dạng Young, Jeon khe khẽ lắc đầu, rồi bước nhanh về phía anh.
*Cộp*
*Cộp*
-Young! Nếu đã không thể vào, thì đi đến phòng làm việc của tao đi! Hửa?
Ung dung, Jeon đề nghị. Khẽ quay lại nhìn anh, Young miễn cưỡng gật đầu.
______________
BÊN TRONG
Ngồi bên cạnh giữ chặt bàn tay đầy vết thương của nó, Tae cúi mặt. Anh không nghĩ, mọi chuyện thành ra như thế này. Nếu anh có thể xuất hiện sớm hơn, thì tất cả đã quá tốt.
-Anh từng hứa, sẽ trả lời câu hỏi lúc đó của em. Anh còn chưa trả lời mà, em mau tỉnh lại đi! Không phải, em rất muốn anh trả lời hay sao? Cô bé ngốc! Em chính là người đó! Là người con gái cả đời này anh yêu nhất. Dù bất cứ chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ ở bên cạnh em!
Anh nói, rồi hôn nhẹ lên bàn tay nó. Đi đôi với nụ hôn, là thứ tinh khiết chảy cùng.
NHẬM PHONG (20 Tuổi)
Nick name: Tae
“ Nếu lúc trước là câu nói anh thua rồi! Thì ở hiện tại, anh đã là người thắng cuộc ”
• Anh vừa là một giáo sư âm nhạc nổi tiếng vừa là một thiên tài chơi đàn piano. Là người ưu tú và có nội tâm phức tạp. Có chút nghiêm khắc trong công việc, nhưng lại là người rất dịu dàng. Trong thế giới của anh, luôn đấu tranh gay gắt.Con trai trưởng tập đoàn Phong Thiên.
• Điển trai theo hướng trưởng thành, nụ cười của anh luôn mang đến cho người nhìn một thứ gì đó rất ấm áp. Body siêu chuẩn,chiều cao: 1m87.
• Giỏi hầu như mọi thứ ( Khuyết điểm duy nhất của anh chính là nói dối)
• IQ:400/400.
-Tae à? Em rất nhớ anh! Anh đừng đi nữa, có được không?
Ngước mắt lên nhìn nó, anh cười nhạt. Cả trong lúc mê sảng, nó cũng gọi anh sao?
-Ừm. Anh sẽ không đi nữa! Anh sẽ dùng thời gian còn lại để yêu em. Huỳnh Tiểu Như! Anh thật sự rất yêu em!-Tae cảm thán, rồi nhỏm dậy. Đối diện khuôn mặt kia, anh bất giác nghiêng đầu. Môi của anh, ngay tức khắc chạm môi nó. Đây là lần đầu tiên, anh hôn cô học trò của mình-Ngủ ngoan! Từ ngày mai trở đi, anh sẽ không trốn tránh em nữa. Một năm qua với anh, thật sự quá đủ rồi! Ngay bây giờ, anh không muốn lừa dối bản thân, rồi lại lừa dối em. Vì anh rất sợ, mình lại không chịu đựng được!-Bốn bức tường cao chỉ vọng lại tiếng nói anh. Trong vô thức, nước từ khóe mắt anh chảy vội. Rơi xuống, và chạm nhẹ vào môi nó.
Cũng cùng một câu hỏi với nó rằng: Một năm qua, nó và anh, đã sống như thế nào?
Tác giả :
Py Pà Cố Nội