Độc Gia Chuyên Sủng
Chương 50: Ngô tĩnh tính kế
“Cùng nhau đi chứ?” Ngô Tĩnh vốn là muốn tới đây ăn sáng, nhưng lúc này nhìn thấy gói đồ trong tay Quý Tiêu Dương liền đoán được bọn họ hẳn là đã dùng bữa xong rồi. Vì thế dù đang đói cũng muốn đi cùng họ một đoạn. Ánh mắt mê luyến nhìn về phía Quý Tiêu Dương không hề che dấu làm cho hai anh em Nam Cung Kỳ hơi có chút kinh ngạc……
Chỉ có Quý Thần Quang là không hiểu gì. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ là chị này thật xinh đẹp……
Quý Tiêu Dương hơi nhướng mày, nếu hắn đoán không sai thì Ngô Tĩnh hẳn là đến ăn bữa sáng đi…… Bất quá trong lòng Quý Tiêu Dương đột nhiên nảy ra một ý tưởng. Mình có ý nghĩ khác thường với Thần Thần…… Có lẽ nên thử làm theo lời ông nội nói, cùng Ngô Tĩnh qua lại nhiều một chút. Nghĩ đến đây, mạt cười nơi đáy mắt Quý Tiêu Dương xuất hiện ý cười thâm thúy “Có thể!” Nói một tiếng với Ngô Tĩnh. Thanh âm mang thêm sự ôn nhu. Nếu như đã thay đổi chủ ý, vậy mình nên thu lại sự lạnh lùng. Bất quá trừ bỏ Thần Thần ra, đối xử ôn nhu với người khác thật là có chút không được tự nhiên.
Vừa nghe lời này của Quý Tiêu Dương, ánh mắt Ngô Tĩnh nhất thời lóe sáng, môi cười đặc biệt mê người. Đi về phía trước vài bước, đến bên cạnh Quý Tiêu Dương, thanh âm cũng trở nên ngọt ngào “Đi thôi!”
Nam Cung Kỳ nhìn Ngô Tĩnh trong nháy mắt liền thay đổi, vươn tay đẩy kính mắt màu bạc của mình. Dường như sẽ có kịch vui để xem…… Tiêu Dương cũng đã bắt đầu suy nghĩ vì chính mình, không làm bảo mẫu hai mươi tư giờ nữa.
Đôi mắt tối đen của Nam Cung Cửu hiện lên tia sáng âm u, tầm mắt không dấu vết đảo qua Quý Thần Quang. Tươi cười trên mặt Tiểu Thần Quang không còn, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, rõ ràng đang tức giận…… Cô gái này, nhất định sẽ bị knockout (hạ gục)…… Cô ta dám bỏ bảo bối của Tiêu Dương lại đằng sau.
Đôi mắt to tròn của Quý Thần Quang nhìn chị gái xinh đẹp ở phía trước, trong mắt không hề thấy sự cao hứng. Môi chu lên. Anh hai là của cậu…… Chị gái này cư nhiên cướp mất anh hai của cậu. Cậu thực sự mất hứng……
Quý Tiêu Dương ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt, trong lòng tăng thêm một phần hảo cảm đối với Ngô Tĩnh. Cô gái này cùng với những người hắn đã gặp qua thực bất đồng. Ít nhất trên người không có những mùi hương gay mũi. Thần Thần đối với những mùi này thực mẫn cảm. Hơi nặng một chút là sẽ hắt xì. Di, nói đến Thần Thần, Quý Tiêu Dương lúc này mới có phản ứng. Thần Thần hẳn là phải ở bên cạnh hắn, như thế nào lại biến thành cô gái này. Ánh mắt lập tức trầm xuống. Nhìn quanh một vòng liền phát hiện Thần Thần đang ở phía sau chu miệng, vẻ mặt mất hứng.
“Thần Thần làm sao vậy? Có phải lại đói bụng hay không?” Nghiêng đầu, Quý Tiêu Dương đi đến bên người Quý Thần Quang. Vươn tay ôn nhu vuốt tóc cậu. Thần Thần của hắn rất ít khi tức giận……
“Không có!” Quý Thần Quang lắc lắc đầu, lập tức vươn hai tay ôm cổ Quý Tiêu Dương. Anh hai là của cậu, cậu phải ôm lấy chặt chẽ…… Không lát nữa lại bị chị gái xinh đẹp cướp đi. “Anh hai, ôm!” Ngữ khí mang theo vẻ làm nũng quen thuộc, âm cuối kéo dài ra, thực trong trẻo. Âm tuyến có điểm thấp, lúc vừa dứt mang theo sự rung động, xuyên thẳng vào lòng người.
Quý Tiêu Dương mỗi lần nghe Thần Thần gọi hắn như vậy thì trong lòng có chút ngứa, đáy lòng dâng lên một cảm giác kì lạ, tim cũng bắt đầu đập nhanh hơn. Hắn chỉ muốn vĩnh viễn gắt gao ôm Thần Thần vào lòng không buông tay……
“Đây là……” Ngô Tĩnh nhìn thấy Quý Tiêu Dương đột nhiên xoay người, rồi sau đó liền nghe được thanh âm ôn nhu của hắn như làn gió xuân tháng ba nhẹ nhàng phất qua hai má. Thực ôn nhu…… Nghe thanh âm này, Ngô Tinh nhất thời cảm giác tâm mình như tan chảy. Bây giờ cô mới phát hiện, nguyên lai Quý Tiêu Dương cũng có một mặt ôn nhu như vậy. Nếu khi nói chuyện với mình hắn cũng dùng thanh âm như vậy thì…… Nghĩ đến đây, khuôn mặt trắng nõn của Ngô Tĩnh lặng lẽ hiện lên một tầng hồng nhuận. Lập tức trong lòng liền có cảm giác kỳ quái, ai lại có thể làm cho Quý Tiêu Dương bày ra một mặt ôn nhu như vậy.
Ngô Tĩnh xoay người lại liền nhìn thấy Quý Thần Quang được Quý Tiêu Dương ôm vào trong ngực. Đứa bé thật tinh xảo xinh đẹp, nhất là đôi mắt kia, có một loại cảm giác rất xinh đẹp, rất sáng……
“Đây là em trai của tôi! Quý Thần Quang!” Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang đứng lên, thản nhiên nói với Ngô Tĩnh.
Đây là Quý Thần Quang sao, nhìn cũng không giống như bị thiểu năng a…… Trong mắt Ngô Tĩnh hiện vài phần dò xét. Trong tư liệu có ghi, cơ hồ tất cả những người chú ý đến Quý gia đều biết một sự kiện: chính là đứa bé tên Quý Thần Quang này, tuy rằng khi mới sinh bởi vì bị sốt nặng nên chỉ số thông minh hơi thấp, nhưng lại là bảo bối của Quý Tiêu Dương! Từ nhỏ đến lớn đều sống trong sự bao bọc, cưng chiều của Quý Tiêu Dương.
Sự kiện nổi danh nhất là: Năm năm tuổi, bởi vì có hai đứa bé mắng Tiểu Thần Quang là thiểu năng mà làm cho hai công ty phá sản. Nhất là trong đó có một đứa tên là Kỉ Lâm, một nhà bọn họ ở thành phố Y thậm chí không thể ngóc đầu lên nổi nữa.
Đây là hậu quả của việc không được giáo dục đàng hoàng! Nghe nói Tiểu Thần Quang bởi vì sự kiện kia mà cảm xúc bị ảnh hưởng, ước chừng một năm sau mới thoát ra khỏi bóng ma đó!
Cũng khó trách sao Quý Tiêu Dương lại phát lửa giận lớn đến vậy. Trẻ nhỏ đặc biệt dễ bị ảnh hưởng, đối với những việc này rất mẫn cảm. Không ngờ Tiểu Thần Quang lại gặp phải chuyện này khi còn nhỏ như vậy!
Vì sự kiện này mà tất cả mọi người đều biết, Quý gia còn có một tiểu thiếu gia, tên Quý Thần Quang. Là em trai bảo bối của kỳ tài thương nhân Quý Tiêu Dương!
Trong đầu Ngô Tĩnh nháy mắt hiện lên tư liệu liên quan đến Quý Thần Quang, khóe miệng lập tức cười càng thêm ngọt. Muốn bắt lấy Quý Tiêu Dương, xem ra là phải xuống tay từ Quý Thần Quang trước. Nghe nói Tiểu Thần Quang thích nhất là ăn đồ ngọt. Loại trẻ con này rất dễ lừa. Chỉ cần Tiểu Thần Quang có hảo cảm với cô, vui vẻ gần gũi cô thì Quý Tiêu Dương khẳng định cũng sẽ nguyện ý kết giao với cô. Bàn tính trong đầu Ngô Tĩnh không ngừng tính toán.
“Chào em, Thần Quang, chị tên là Ngô Tĩnh. Là bạn của anh trai em” Chống lại ánh mắt của Quý Thần Quang, Ngô Tĩnh cười thực ôn nhu xinh đẹp. Giống như tiên nữ……
Quý Thần Quang chớp chớp mắt “Chị thật là xinh đẹp!” Nói xong Quý Thần Quang liền chui đầu vào lòng Quý Tiêu Dương. Cậu có điểm không thích chị gái này, cảm thấy nụ cười của chị ta có điểm là lạ……
Chỉ có Quý Thần Quang là không hiểu gì. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ là chị này thật xinh đẹp……
Quý Tiêu Dương hơi nhướng mày, nếu hắn đoán không sai thì Ngô Tĩnh hẳn là đến ăn bữa sáng đi…… Bất quá trong lòng Quý Tiêu Dương đột nhiên nảy ra một ý tưởng. Mình có ý nghĩ khác thường với Thần Thần…… Có lẽ nên thử làm theo lời ông nội nói, cùng Ngô Tĩnh qua lại nhiều một chút. Nghĩ đến đây, mạt cười nơi đáy mắt Quý Tiêu Dương xuất hiện ý cười thâm thúy “Có thể!” Nói một tiếng với Ngô Tĩnh. Thanh âm mang thêm sự ôn nhu. Nếu như đã thay đổi chủ ý, vậy mình nên thu lại sự lạnh lùng. Bất quá trừ bỏ Thần Thần ra, đối xử ôn nhu với người khác thật là có chút không được tự nhiên.
Vừa nghe lời này của Quý Tiêu Dương, ánh mắt Ngô Tĩnh nhất thời lóe sáng, môi cười đặc biệt mê người. Đi về phía trước vài bước, đến bên cạnh Quý Tiêu Dương, thanh âm cũng trở nên ngọt ngào “Đi thôi!”
Nam Cung Kỳ nhìn Ngô Tĩnh trong nháy mắt liền thay đổi, vươn tay đẩy kính mắt màu bạc của mình. Dường như sẽ có kịch vui để xem…… Tiêu Dương cũng đã bắt đầu suy nghĩ vì chính mình, không làm bảo mẫu hai mươi tư giờ nữa.
Đôi mắt tối đen của Nam Cung Cửu hiện lên tia sáng âm u, tầm mắt không dấu vết đảo qua Quý Thần Quang. Tươi cười trên mặt Tiểu Thần Quang không còn, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, rõ ràng đang tức giận…… Cô gái này, nhất định sẽ bị knockout (hạ gục)…… Cô ta dám bỏ bảo bối của Tiêu Dương lại đằng sau.
Đôi mắt to tròn của Quý Thần Quang nhìn chị gái xinh đẹp ở phía trước, trong mắt không hề thấy sự cao hứng. Môi chu lên. Anh hai là của cậu…… Chị gái này cư nhiên cướp mất anh hai của cậu. Cậu thực sự mất hứng……
Quý Tiêu Dương ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt, trong lòng tăng thêm một phần hảo cảm đối với Ngô Tĩnh. Cô gái này cùng với những người hắn đã gặp qua thực bất đồng. Ít nhất trên người không có những mùi hương gay mũi. Thần Thần đối với những mùi này thực mẫn cảm. Hơi nặng một chút là sẽ hắt xì. Di, nói đến Thần Thần, Quý Tiêu Dương lúc này mới có phản ứng. Thần Thần hẳn là phải ở bên cạnh hắn, như thế nào lại biến thành cô gái này. Ánh mắt lập tức trầm xuống. Nhìn quanh một vòng liền phát hiện Thần Thần đang ở phía sau chu miệng, vẻ mặt mất hứng.
“Thần Thần làm sao vậy? Có phải lại đói bụng hay không?” Nghiêng đầu, Quý Tiêu Dương đi đến bên người Quý Thần Quang. Vươn tay ôn nhu vuốt tóc cậu. Thần Thần của hắn rất ít khi tức giận……
“Không có!” Quý Thần Quang lắc lắc đầu, lập tức vươn hai tay ôm cổ Quý Tiêu Dương. Anh hai là của cậu, cậu phải ôm lấy chặt chẽ…… Không lát nữa lại bị chị gái xinh đẹp cướp đi. “Anh hai, ôm!” Ngữ khí mang theo vẻ làm nũng quen thuộc, âm cuối kéo dài ra, thực trong trẻo. Âm tuyến có điểm thấp, lúc vừa dứt mang theo sự rung động, xuyên thẳng vào lòng người.
Quý Tiêu Dương mỗi lần nghe Thần Thần gọi hắn như vậy thì trong lòng có chút ngứa, đáy lòng dâng lên một cảm giác kì lạ, tim cũng bắt đầu đập nhanh hơn. Hắn chỉ muốn vĩnh viễn gắt gao ôm Thần Thần vào lòng không buông tay……
“Đây là……” Ngô Tĩnh nhìn thấy Quý Tiêu Dương đột nhiên xoay người, rồi sau đó liền nghe được thanh âm ôn nhu của hắn như làn gió xuân tháng ba nhẹ nhàng phất qua hai má. Thực ôn nhu…… Nghe thanh âm này, Ngô Tinh nhất thời cảm giác tâm mình như tan chảy. Bây giờ cô mới phát hiện, nguyên lai Quý Tiêu Dương cũng có một mặt ôn nhu như vậy. Nếu khi nói chuyện với mình hắn cũng dùng thanh âm như vậy thì…… Nghĩ đến đây, khuôn mặt trắng nõn của Ngô Tĩnh lặng lẽ hiện lên một tầng hồng nhuận. Lập tức trong lòng liền có cảm giác kỳ quái, ai lại có thể làm cho Quý Tiêu Dương bày ra một mặt ôn nhu như vậy.
Ngô Tĩnh xoay người lại liền nhìn thấy Quý Thần Quang được Quý Tiêu Dương ôm vào trong ngực. Đứa bé thật tinh xảo xinh đẹp, nhất là đôi mắt kia, có một loại cảm giác rất xinh đẹp, rất sáng……
“Đây là em trai của tôi! Quý Thần Quang!” Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang đứng lên, thản nhiên nói với Ngô Tĩnh.
Đây là Quý Thần Quang sao, nhìn cũng không giống như bị thiểu năng a…… Trong mắt Ngô Tĩnh hiện vài phần dò xét. Trong tư liệu có ghi, cơ hồ tất cả những người chú ý đến Quý gia đều biết một sự kiện: chính là đứa bé tên Quý Thần Quang này, tuy rằng khi mới sinh bởi vì bị sốt nặng nên chỉ số thông minh hơi thấp, nhưng lại là bảo bối của Quý Tiêu Dương! Từ nhỏ đến lớn đều sống trong sự bao bọc, cưng chiều của Quý Tiêu Dương.
Sự kiện nổi danh nhất là: Năm năm tuổi, bởi vì có hai đứa bé mắng Tiểu Thần Quang là thiểu năng mà làm cho hai công ty phá sản. Nhất là trong đó có một đứa tên là Kỉ Lâm, một nhà bọn họ ở thành phố Y thậm chí không thể ngóc đầu lên nổi nữa.
Đây là hậu quả của việc không được giáo dục đàng hoàng! Nghe nói Tiểu Thần Quang bởi vì sự kiện kia mà cảm xúc bị ảnh hưởng, ước chừng một năm sau mới thoát ra khỏi bóng ma đó!
Cũng khó trách sao Quý Tiêu Dương lại phát lửa giận lớn đến vậy. Trẻ nhỏ đặc biệt dễ bị ảnh hưởng, đối với những việc này rất mẫn cảm. Không ngờ Tiểu Thần Quang lại gặp phải chuyện này khi còn nhỏ như vậy!
Vì sự kiện này mà tất cả mọi người đều biết, Quý gia còn có một tiểu thiếu gia, tên Quý Thần Quang. Là em trai bảo bối của kỳ tài thương nhân Quý Tiêu Dương!
Trong đầu Ngô Tĩnh nháy mắt hiện lên tư liệu liên quan đến Quý Thần Quang, khóe miệng lập tức cười càng thêm ngọt. Muốn bắt lấy Quý Tiêu Dương, xem ra là phải xuống tay từ Quý Thần Quang trước. Nghe nói Tiểu Thần Quang thích nhất là ăn đồ ngọt. Loại trẻ con này rất dễ lừa. Chỉ cần Tiểu Thần Quang có hảo cảm với cô, vui vẻ gần gũi cô thì Quý Tiêu Dương khẳng định cũng sẽ nguyện ý kết giao với cô. Bàn tính trong đầu Ngô Tĩnh không ngừng tính toán.
“Chào em, Thần Quang, chị tên là Ngô Tĩnh. Là bạn của anh trai em” Chống lại ánh mắt của Quý Thần Quang, Ngô Tĩnh cười thực ôn nhu xinh đẹp. Giống như tiên nữ……
Quý Thần Quang chớp chớp mắt “Chị thật là xinh đẹp!” Nói xong Quý Thần Quang liền chui đầu vào lòng Quý Tiêu Dương. Cậu có điểm không thích chị gái này, cảm thấy nụ cười của chị ta có điểm là lạ……
Tác giả :
L linh