Độc Gia Chuyên Sủng
Chương 134: Sự tình một đống tiếp một đống!
Trải qua ba giờ cấp cứu, Quý phụ thành công vượt qua nguy hiểm, chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt.
“Bà nội, ông nội đã không còn nguy hiểm nữa rồi, bà về nhà nghỉ ngơi một chút đi! Đừng để mệt mỏi quá!” Quý Thần Quang nắm tay Quý mẫu, nhu thuận nói, trong thanh âm lộ ra quan tâm thản nhiên!
“Không có việc gì, bà nội muốn ngồi thêm một chút! Thần Quang, nếu con mệt thì theo bạn của các con về nhà đi!” Quý mẫu tựa hồ có chút thất thần, khi nói chuyện ánh mắt vẫn mang theo chút trống rỗng, thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu giống như đang nhỏ giọng khóc trong bóng đêm.
Tâm Quý Thần Quang đau thắt, ôm cổ Quý mẫu “Bà nội!”
Thân thể Quý mẫu hơi rung động một chút, rồi sau đó trên khuôn mặt tái nhợt đầy nếp nhăn xuất hiện một nụ cười hòa ái “Thần Quang của ta thật tốt! Không có việc gì đâu, bà nội chỉ là muốn ngồi cùng ông nội con lâu hơn một chút!”
“Con với bà nội cùng nhau!” Quý Thần Quang buông tay đang ôm Quý mẫu ra, ngồi xuống ghế bên cạnh.
“Được!” Quý mẫu nắm tay Quý Thần Quang, nhẹ nhàng vỗ vỗ!
“Bà nội!” Quý Tiêu Dương sắp xếp mọi chuyện xong, đi tới trước mặt Quý mẫu “Bà nội, ông nội ba ngày sau là có thể ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt! Cháu đã bảo bạn của cháu hảo hảo chăm sóc ông nội. Hiện tại, chúng ta tạm thời về nhà trước đi, đến trưa lại đến thăm ông nội!”
Quý mẫu nghe Quý Tiêu Dương nói, trên mặt hơi hiện lên chần chờ, ánh mắt nhìn về phía phòng chăm sóc đặc biệt. “Tiêu Dương, con xác định ông nội con đã không còn nguy hiểm nữa chứ?” Khi nói lời này, thanh âm Quý mẫu vẫn hơi có chút run rẩy……
“Bà nội, yên tâm đi. Bằng hữu của cháu nói, ông nội đã thành công vượt qua nguy hiểm! Bà đừng lo lắng, hãy nghĩ thoáng một chút là được rồi!” Quý Tiêu Dương thực tự tin nói ra lời này.
Một phần tự tin này cũng đã cuốn hút Quý mẫu, trên mặt lo lắng rốt cục cũng lộ ra mỉm cười nhè nhẹ “Vậy được rồi. Không có việc gì là tốt rồi!”
“Cho nên bà nội à, chúng ta hiện tại về nhà trước, nghỉ ngơi cho tốt, mọi người cũng mệt rồi! Chuyện của ông nội cháu đã cho người để ý rồi! Bà đừng lo lắng!” Quý Tiêu Dương nhìn biểu tình trên mặt Quý mẫu, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng hạ xuống.
“Được!” Ánh mắt Quý mẫu vẫn nhìn về phòng chăm sóc đặc biệt, thẳng đến khi ra khỏi bệnh viện không nhìn thấy nữa mới thu hồi tầm mắt!
“Đúng rồi, như thế nào không thấy Hào nhi?” Lên xe, Quý mẫu đột nhiên nhớ tới dọc theo đường đi bà đều không có nhìn thấy con mình.
Quý mẫu vừa nói, Quý Tiêu Dương mới nhớ đến còn có mẹ cũng nằm viện. Hiện tại không biết tình huống thế nào, xem ra phải quay lại bệnh viện một chuyến. Nghĩ nghĩ Quý Tiêu Dương ngẩng đầu nói với Nam Cung Kỳ “Kỳ, cậu mang bà nội về nhà trước, tôi với Thần Thần đi xem mẹ tôi!”
“Ân. Không thành vấn đề. Tiêu Dương, cậu đi đi!” Nam Cung Kỳ gật gật đầu.
“Tiêu Dương, Dao Dao làm sao vậy?” Trên mặt Quý mẫu hiện lên lo lắng. Bởi vì chồng bà đột nhiên ngất cho nên bà cũng không có chú ý tới lúc sau rốt cuộc phát sinh chuyện gì……
“Bà nội, không có việc gì đâu. Mẹ cháu có thể là bị đả kích quá lớn! Hiện tại cháu với Thần Thần đi xem. Bà đừng lo lắng, về đến nhà liền hảo hảo nghỉ ngơi một chút, đừng để mệt mỏi quá!” Quý Tiêu Dương vội vàng nói một câu xong liền nắm tay Quý Thần Quang, hai người một lần nữa đi vào bệnh viện.
Quý mẫu ngồi trong xe, xuyên thấu qua cửa kính nhìn bóng dáng Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, thất thần……
“Chúng ta làm sao bây giờ?” Linh Thiên Nhiễm nhìn về phía Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, hỏi Mạc Dương bên cạnh.
“Đi tìm Quý Tiêu Dương!” Mạc Dương không chút do dự nói một câu.
“Ân. Tôi cũng nghĩ như vậy!” Linh Thiên Nhiễm gật gật đầu, hai người liền vội vội vàng vàng đuổi theo Quý Tiêu Dương.
“Chúng ta cũng đi thôi!” Nam Cung Kỳ nói với Nam Cung Cửu. Tiêu Dương bên kia, có Mạc Dương cùng Thiên Nhiễm, bọn họ cũng yên tâm!
“Ân!” Nam Cung Cửu gật gật đầu.
“Thần Thần, anh gọi điện thoại hỏi ba một chút!” Quý Tiêu Dương nói với Quý Thần Quang ở bên cạnh. Rồi sau đó lấy di động ra, ấn số điện thoại Quý Hào, điện thoại vừa vang lên, liền có người nghe máy.
“Tiêu Dương!” Thanh âm Quý Hào cho dù xuyên qua di động cũng có thể rõ ràng cảm giác được khàn khàn cùng xót xa ở bên trong!
“Ba, tình huống mẹ thế nào?” Vừa nghe thanh âm Quý Hào, trong lòng Quý Tiêu Dương liền tràn ngập bất an……
“Mẹ con, bước đầu xác định là bị trầm cảm”
Này, như thế nào lại…… Trong lòng Quý Tiêu Dương một trận giật mình. “Ba, hiện tại ba đang ở đâu?”
“Lầu hai, phòng năm!” Quý Hào nhanh chóng nói địa điểm.
“Được, con đã biết, ba, chúng con lập tức tới!” Quý Tiêu Dương ngắt điện thoại, trên mặt xuất hiện thần sắc ngưng trọng. Mẹ, như thế nào lại mắc bệnh này?……
“Anh ơi, làm sao vậy?” Quý Thần Quang kéo kéo tay áo Quý Tiêu Dương, nhẹ nhàng hỏi.
“Không có việc gì đâu Thần Thần! Đi, chúng ta đi xem mẹ đi!” Ôm chặt lấy Thần Thần ở trong lòng, Quý Tiêu Dương ở trên mặt cậu hôn một cái xong mới thả tay ra, nắm lấy tay Quý Thần Quang đi lên lầu hai.
“Ba!” Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đi vào phòng bệnh. Lục Dao đang nằm trên giường bệnh ngủ say, sắc mặt tái nhợt như tuyết! Xung quanh mắt là quầng thâm đen……
“Tiêu Dương, Thần Quang, các con đến rồi!” Tinh thần Quý Hào rất không tốt. Vợ yêu của mình cư nhiên lại bị trầm cảm……
“Ba, bác sĩ nói thế nào?” Quý Tiêu Dương lôi kéo Quý Thần Quang ngồi xuống ghế bên cạnh, ánh mắt nhìn về phía Lục Dao trên giường. Nàng, giống như, thật sự gầy thiệt nhiều……
Hai tay Quý Hào ôm đầu, trầm mặc một hồi mới mở miệng nói “Bác sĩ nói, Dao Dao bị trầm cảm, thực nghiêm trọng. Bởi vì vừa rồi kiểm tra ra trong cơ thể Dao Dao có chứa rất nhiều độc tố của thuốc ngủ! Trong thời gian bốn tháng ngắn ngủi, số lượng thuốc ngủ bằng với người bình thường dùng hai năm!”
“Tại sao có thể như vậy?……” Trong lòng Quý Tiêu Dương thực không rõ. Đang êm đẹp, như thế nào lại bị trầm cảm……
“Ba cũng không biết! Bất quá dạo này tinh thần của Dao Dao không được tốt lắm, ba muốn cô ấy đến gặp bác sĩ. Nhưng cô ấy không muốn, nói rằng chỉ là mấy ngủ, uống thuốc ngủ là được rồi! Lúc ấy, công ty bề bộn nhiều việc, ba cũng không quá yên tâm! Chính là, không nghĩ tới……” Quý Hào nói xong, thanh âm liền nghẹn ngào……
“Ba, không có gì đâu. Chờ mẹ tỉnh, chúng ta thử hỏi một chút xem có phải mẹ có tâm sự gì hay không! Trước làm cho cảm xúc của mẹ trầm tĩnh lại, như vậy bệnh chậm rãi sẽ tốt!” Quý Tiêu Dương cũng không biết nên an ủi như thế nào……
Quý Thần Quang lẳng lặng ngồi ở một bên, không nói lời nào, trên mặt cũng không có biểu tình gì. Chính là đáy mắt thỉnh thoảng thoáng hiện lên ám quang mỏng mảnh……
“Hy vọng như thế!” Hiện tại Quý Hào cũng không có biện pháp gì! Hoàn toàn không biết nên làm thế nào bây giờ! Trong lòng đang rất hối hận tại sao mình lại không chú ý nhiều hơn đến Dao Dao……
“Ba bệnh thế nào?” Im lặng một hồi, Quý Hào ngẩng đầu nhìn về phía Quý Tiêu Dương, lo lắng hỏi.
“Ông nội đã vượt qua thời kì nguy hiểm rồi!”
“May quá. Thật tốt!” Tâm tình trầm trọng của Quý Hào cuối cùng cũng nhè nhẹ thả lỏng. “Tiêu Dương, Thần Quang, các con……” Qua ước chừng một phút đồng hồ sau, Quý Hào lại mở miệng.
“Ba, việc này chúng con sẽ không thỏa hiệp! Mặc kệ ba cùng ông nội có phản đối như thế nào đi chăng nữa, con cùng Thần Thần nhất định sẽ ở bên nhau! Sống chết vĩnh viễn cũng không phân cách!” Thanh âm Quý Tiêu Dương rất bình tĩnh, bên trong mang theo quyết tâm chân thật!
“Các con về đi……” Qua hồi lâu, Quý Hào vô lực nói một câu…… Sự tình đã muốn đến tình trạng này……
“Ba, hảo hảo chăm sóc bản thân. Buổi chiều con sẽ đưa bà nội đến thăm mẹ!” Quý Tiêu Dương nắm tay Quý Thần Quang, hai người ra khỏi phòng bệnh! Cũng biết Quý Hào hiện tại cần yên lặng một chút……
“Anh hai!” Ra khỏi phòng bệnh, Quý Thần Quang dừng bước, ngẩng đầu nhìn Quý Tiêu Dương bên cạnh.
“Thần Thần, làm sao vậy?” Quý Tiêu Dương vươn tay vuốt vuốt tóc Quý Thần Quang.
Quý Thần Quang lẳng lặng nhìn Quý Tiêu Dương, môi nhếch lên, qua hồi lâu mới nói mấy chữ “Không có gì!” Rồi sau đó cúi đầu chậm rãi bước đi.
“Thần Thần, việc này chúng ta không có sai!” Quý Tiêu Dương biết trong lòng Quý Thần Quang suy nghĩ cái gì, gắt gao nắm lấy tay cậu, nghiêm túc nói một câu. Cho dù quay lại một lần nữa, hắn biết sẽ phát sinh loại sự tình này, hắn vẫn sẽ không lùi bước!
“Ân!” Quý Thần Quang cúi đầu đáp lại một tiếng. Yên lặng nhìn giầy của mình, chậm rãi bước đi…… Cậu không hối hận! Chính là trong lòng có điểm khổ sở……
Trên hành lang im lặng chỉ còn lại tiếng bước chân tinh tế vọng lại…… Ngay cả không khí dường như cũng nhiễm một tầng đau thương nhàn nhạt……
Đúng lúc này, di động của Quý Tiêu Dương đột nhiên vang lên.
Quý Tiêu Dương lấy điện thoại ra, nhìn cái tên hiển thị trên màn hình, đáy mắt hiện lên u quang nhè nhẹ “Chuyện gì?”
“Boss. Tổng bộ của Thất Giác. Mộ Tinh sơn trang đã vườn không nhà trống!”
“Tiếp tục tra!” Quý Tiêu Dương nghe tin tức lão đại của Mười Hai Tinh nói, đáy mắt lóe lên sự tàn khốc……
“Boss, Tinh Tam nói, cô ấy đoán tổng công ty có nội gián!” Lão đại của Mười Hai Tinh chần chờ một chút, vẫn là đem chuyện này nói ra.
“Như thế nào?” Trong lòng Quý Tiêu Dương chấn động……
“Hợp đồng của công ty liên tiếp bị tiết lộ ra bên ngoài. Tuy rằng số lượng không lớn!”
Chết tiệt…… Quý Tiêu Dương ở trong lòng nhịn không được mắng một câu. “Gọi cho Mộ Thanh Vân, Vương Tử Mạt nhanh chóng trở về tổng bộ! Trước âm thầm điều tra! Hiện tại trong nhà ta có chuyện, tạm thời không thể bỏ đi được. Ba ngày sau sẽ trở về thành phố C!”
“Tôi đã biết! Tôi lập tức chấp hành!” Nói xong, lão đại của Mười Hai Tinh tự động cúp điện thoại.
Khuôn mặt Quý Tiêu Dương hiện lên thần sắc lo lắng, cất điện thoại vào trong túi quần. Xem ra mọi việc đều có liên quan đến tên Kỷ Nguyên kia…… Đầu tiên là để cho ông nội biết chuyện mình cùng Thần Quang. Tiếp theo dời tổng bộ đi chỗ khác làm cho mình tra được mỗi cái nhà không, lại đến chuyện công ty xuất hiện gián điệp…… Sự tình từng bước tiếp từng bước, làm cho mình không thể tập trung lực lượng đi tìm tung tích của gã! Chết tiệt……!!
“Anh hai ơi, làm sao vậy?” Quý Thần Quang nhìn sắc mặt Quý Tiêu Dương càng ngày càng xấu, trong lòng bắt đầu lo lắng. Vừa rồi anh hai nghe điện thoại, giống như công ty ở thành phố C đã xảy ra chuyện gì đó?……
“Không có việc gì đâu Thần Thần. Em đói bụng chưa? Muốn đi ăn chút gì đó không?” Quý Tiêu Dương thu hồi tâm tư, ôn nhu cười!
Ách…… Quý Thần Quang chớp chớp mắt. Anh hai rõ ràng là có việc nhưng lại không muốn cho cậu biết! Được rồi, anh hai khẳng định là có lý do của anh ấy! Quý Thần Quang nghĩ như vậy, khóe miệng liền giơ lên một nụ cười khẽ “Được ạ!”
“Tiêu Dương, Thần Quang!” Đúng lúc này, Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm cũng vừa mới tìm được phòng bệnh của Lục Dao. Vừa mới tiến đến hành lang thì thấy Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đang đứng gần đó.
“Mạc Dương, Thiên Nhiễm, hai người không về nhà à?” Quý Tiêu Dương hơi hơi kinh ngạc.
“Không, Tiêu Dương, bác gái không có việc gì đi?” Linh Thiên Nhiễm nhìn phòng bệnh của Lục Dao, nhẹ giọng hỏi một câu.
Quý Tiêu Dương trầm mặc một chút, lắc lắc đầu. “Hiện tại còn không có nói rõ được!”
“Sao lại thế?” Linh Thiên Nhiễm mơ hồ…… Chẳng lẽ là vì chuyện kia mà chịu đả kích? Có nhất thiết phải nghiêm trọng vậy không?……
“Trầm cảm!” Quý Tiêu Dương nói lời này làm cho người ta không nghe ra cảm xúc gì.
“A……” Linh Thiên Nhiễm sửng sốt…… Như thế nào lại đến mức bị trầm cảm……
“Đi thôi, trước đừng nói cái này. Mạc Dương, tôi có vài chuyện muốn nói với anh!” Ánh mắt Quý Tiêu Dương hướng về phía Mạc Dương.
“Chuyện gì?” Đôi mắt đen như mực của Mạc Dương hơi hơi tối đi.
“Tổng bộ của Thất Giác đã vườn không nhà trống. Anh cho người của anh phong tỏa toàn bộ thành phố Y đi!” Khi Quý Tiêu Dương nói lời này, trong đôi mắt màu đen hiện lên u ám thâm trầm, như là một con báo đen đang rình mồi! Lộ ra huyết tinh cùng tàn nhẫn……
“Được!” Mạc Dương gật gật đầu. Không hỏi vì cái gì, hắn biết, Tiêu Dương làm như vậy khẳng định là có lý do……
“Bà nội, ông nội đã không còn nguy hiểm nữa rồi, bà về nhà nghỉ ngơi một chút đi! Đừng để mệt mỏi quá!” Quý Thần Quang nắm tay Quý mẫu, nhu thuận nói, trong thanh âm lộ ra quan tâm thản nhiên!
“Không có việc gì, bà nội muốn ngồi thêm một chút! Thần Quang, nếu con mệt thì theo bạn của các con về nhà đi!” Quý mẫu tựa hồ có chút thất thần, khi nói chuyện ánh mắt vẫn mang theo chút trống rỗng, thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu giống như đang nhỏ giọng khóc trong bóng đêm.
Tâm Quý Thần Quang đau thắt, ôm cổ Quý mẫu “Bà nội!”
Thân thể Quý mẫu hơi rung động một chút, rồi sau đó trên khuôn mặt tái nhợt đầy nếp nhăn xuất hiện một nụ cười hòa ái “Thần Quang của ta thật tốt! Không có việc gì đâu, bà nội chỉ là muốn ngồi cùng ông nội con lâu hơn một chút!”
“Con với bà nội cùng nhau!” Quý Thần Quang buông tay đang ôm Quý mẫu ra, ngồi xuống ghế bên cạnh.
“Được!” Quý mẫu nắm tay Quý Thần Quang, nhẹ nhàng vỗ vỗ!
“Bà nội!” Quý Tiêu Dương sắp xếp mọi chuyện xong, đi tới trước mặt Quý mẫu “Bà nội, ông nội ba ngày sau là có thể ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt! Cháu đã bảo bạn của cháu hảo hảo chăm sóc ông nội. Hiện tại, chúng ta tạm thời về nhà trước đi, đến trưa lại đến thăm ông nội!”
Quý mẫu nghe Quý Tiêu Dương nói, trên mặt hơi hiện lên chần chờ, ánh mắt nhìn về phía phòng chăm sóc đặc biệt. “Tiêu Dương, con xác định ông nội con đã không còn nguy hiểm nữa chứ?” Khi nói lời này, thanh âm Quý mẫu vẫn hơi có chút run rẩy……
“Bà nội, yên tâm đi. Bằng hữu của cháu nói, ông nội đã thành công vượt qua nguy hiểm! Bà đừng lo lắng, hãy nghĩ thoáng một chút là được rồi!” Quý Tiêu Dương thực tự tin nói ra lời này.
Một phần tự tin này cũng đã cuốn hút Quý mẫu, trên mặt lo lắng rốt cục cũng lộ ra mỉm cười nhè nhẹ “Vậy được rồi. Không có việc gì là tốt rồi!”
“Cho nên bà nội à, chúng ta hiện tại về nhà trước, nghỉ ngơi cho tốt, mọi người cũng mệt rồi! Chuyện của ông nội cháu đã cho người để ý rồi! Bà đừng lo lắng!” Quý Tiêu Dương nhìn biểu tình trên mặt Quý mẫu, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng hạ xuống.
“Được!” Ánh mắt Quý mẫu vẫn nhìn về phòng chăm sóc đặc biệt, thẳng đến khi ra khỏi bệnh viện không nhìn thấy nữa mới thu hồi tầm mắt!
“Đúng rồi, như thế nào không thấy Hào nhi?” Lên xe, Quý mẫu đột nhiên nhớ tới dọc theo đường đi bà đều không có nhìn thấy con mình.
Quý mẫu vừa nói, Quý Tiêu Dương mới nhớ đến còn có mẹ cũng nằm viện. Hiện tại không biết tình huống thế nào, xem ra phải quay lại bệnh viện một chuyến. Nghĩ nghĩ Quý Tiêu Dương ngẩng đầu nói với Nam Cung Kỳ “Kỳ, cậu mang bà nội về nhà trước, tôi với Thần Thần đi xem mẹ tôi!”
“Ân. Không thành vấn đề. Tiêu Dương, cậu đi đi!” Nam Cung Kỳ gật gật đầu.
“Tiêu Dương, Dao Dao làm sao vậy?” Trên mặt Quý mẫu hiện lên lo lắng. Bởi vì chồng bà đột nhiên ngất cho nên bà cũng không có chú ý tới lúc sau rốt cuộc phát sinh chuyện gì……
“Bà nội, không có việc gì đâu. Mẹ cháu có thể là bị đả kích quá lớn! Hiện tại cháu với Thần Thần đi xem. Bà đừng lo lắng, về đến nhà liền hảo hảo nghỉ ngơi một chút, đừng để mệt mỏi quá!” Quý Tiêu Dương vội vàng nói một câu xong liền nắm tay Quý Thần Quang, hai người một lần nữa đi vào bệnh viện.
Quý mẫu ngồi trong xe, xuyên thấu qua cửa kính nhìn bóng dáng Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, thất thần……
“Chúng ta làm sao bây giờ?” Linh Thiên Nhiễm nhìn về phía Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, hỏi Mạc Dương bên cạnh.
“Đi tìm Quý Tiêu Dương!” Mạc Dương không chút do dự nói một câu.
“Ân. Tôi cũng nghĩ như vậy!” Linh Thiên Nhiễm gật gật đầu, hai người liền vội vội vàng vàng đuổi theo Quý Tiêu Dương.
“Chúng ta cũng đi thôi!” Nam Cung Kỳ nói với Nam Cung Cửu. Tiêu Dương bên kia, có Mạc Dương cùng Thiên Nhiễm, bọn họ cũng yên tâm!
“Ân!” Nam Cung Cửu gật gật đầu.
“Thần Thần, anh gọi điện thoại hỏi ba một chút!” Quý Tiêu Dương nói với Quý Thần Quang ở bên cạnh. Rồi sau đó lấy di động ra, ấn số điện thoại Quý Hào, điện thoại vừa vang lên, liền có người nghe máy.
“Tiêu Dương!” Thanh âm Quý Hào cho dù xuyên qua di động cũng có thể rõ ràng cảm giác được khàn khàn cùng xót xa ở bên trong!
“Ba, tình huống mẹ thế nào?” Vừa nghe thanh âm Quý Hào, trong lòng Quý Tiêu Dương liền tràn ngập bất an……
“Mẹ con, bước đầu xác định là bị trầm cảm”
Này, như thế nào lại…… Trong lòng Quý Tiêu Dương một trận giật mình. “Ba, hiện tại ba đang ở đâu?”
“Lầu hai, phòng năm!” Quý Hào nhanh chóng nói địa điểm.
“Được, con đã biết, ba, chúng con lập tức tới!” Quý Tiêu Dương ngắt điện thoại, trên mặt xuất hiện thần sắc ngưng trọng. Mẹ, như thế nào lại mắc bệnh này?……
“Anh ơi, làm sao vậy?” Quý Thần Quang kéo kéo tay áo Quý Tiêu Dương, nhẹ nhàng hỏi.
“Không có việc gì đâu Thần Thần! Đi, chúng ta đi xem mẹ đi!” Ôm chặt lấy Thần Thần ở trong lòng, Quý Tiêu Dương ở trên mặt cậu hôn một cái xong mới thả tay ra, nắm lấy tay Quý Thần Quang đi lên lầu hai.
“Ba!” Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đi vào phòng bệnh. Lục Dao đang nằm trên giường bệnh ngủ say, sắc mặt tái nhợt như tuyết! Xung quanh mắt là quầng thâm đen……
“Tiêu Dương, Thần Quang, các con đến rồi!” Tinh thần Quý Hào rất không tốt. Vợ yêu của mình cư nhiên lại bị trầm cảm……
“Ba, bác sĩ nói thế nào?” Quý Tiêu Dương lôi kéo Quý Thần Quang ngồi xuống ghế bên cạnh, ánh mắt nhìn về phía Lục Dao trên giường. Nàng, giống như, thật sự gầy thiệt nhiều……
Hai tay Quý Hào ôm đầu, trầm mặc một hồi mới mở miệng nói “Bác sĩ nói, Dao Dao bị trầm cảm, thực nghiêm trọng. Bởi vì vừa rồi kiểm tra ra trong cơ thể Dao Dao có chứa rất nhiều độc tố của thuốc ngủ! Trong thời gian bốn tháng ngắn ngủi, số lượng thuốc ngủ bằng với người bình thường dùng hai năm!”
“Tại sao có thể như vậy?……” Trong lòng Quý Tiêu Dương thực không rõ. Đang êm đẹp, như thế nào lại bị trầm cảm……
“Ba cũng không biết! Bất quá dạo này tinh thần của Dao Dao không được tốt lắm, ba muốn cô ấy đến gặp bác sĩ. Nhưng cô ấy không muốn, nói rằng chỉ là mấy ngủ, uống thuốc ngủ là được rồi! Lúc ấy, công ty bề bộn nhiều việc, ba cũng không quá yên tâm! Chính là, không nghĩ tới……” Quý Hào nói xong, thanh âm liền nghẹn ngào……
“Ba, không có gì đâu. Chờ mẹ tỉnh, chúng ta thử hỏi một chút xem có phải mẹ có tâm sự gì hay không! Trước làm cho cảm xúc của mẹ trầm tĩnh lại, như vậy bệnh chậm rãi sẽ tốt!” Quý Tiêu Dương cũng không biết nên an ủi như thế nào……
Quý Thần Quang lẳng lặng ngồi ở một bên, không nói lời nào, trên mặt cũng không có biểu tình gì. Chính là đáy mắt thỉnh thoảng thoáng hiện lên ám quang mỏng mảnh……
“Hy vọng như thế!” Hiện tại Quý Hào cũng không có biện pháp gì! Hoàn toàn không biết nên làm thế nào bây giờ! Trong lòng đang rất hối hận tại sao mình lại không chú ý nhiều hơn đến Dao Dao……
“Ba bệnh thế nào?” Im lặng một hồi, Quý Hào ngẩng đầu nhìn về phía Quý Tiêu Dương, lo lắng hỏi.
“Ông nội đã vượt qua thời kì nguy hiểm rồi!”
“May quá. Thật tốt!” Tâm tình trầm trọng của Quý Hào cuối cùng cũng nhè nhẹ thả lỏng. “Tiêu Dương, Thần Quang, các con……” Qua ước chừng một phút đồng hồ sau, Quý Hào lại mở miệng.
“Ba, việc này chúng con sẽ không thỏa hiệp! Mặc kệ ba cùng ông nội có phản đối như thế nào đi chăng nữa, con cùng Thần Thần nhất định sẽ ở bên nhau! Sống chết vĩnh viễn cũng không phân cách!” Thanh âm Quý Tiêu Dương rất bình tĩnh, bên trong mang theo quyết tâm chân thật!
“Các con về đi……” Qua hồi lâu, Quý Hào vô lực nói một câu…… Sự tình đã muốn đến tình trạng này……
“Ba, hảo hảo chăm sóc bản thân. Buổi chiều con sẽ đưa bà nội đến thăm mẹ!” Quý Tiêu Dương nắm tay Quý Thần Quang, hai người ra khỏi phòng bệnh! Cũng biết Quý Hào hiện tại cần yên lặng một chút……
“Anh hai!” Ra khỏi phòng bệnh, Quý Thần Quang dừng bước, ngẩng đầu nhìn Quý Tiêu Dương bên cạnh.
“Thần Thần, làm sao vậy?” Quý Tiêu Dương vươn tay vuốt vuốt tóc Quý Thần Quang.
Quý Thần Quang lẳng lặng nhìn Quý Tiêu Dương, môi nhếch lên, qua hồi lâu mới nói mấy chữ “Không có gì!” Rồi sau đó cúi đầu chậm rãi bước đi.
“Thần Thần, việc này chúng ta không có sai!” Quý Tiêu Dương biết trong lòng Quý Thần Quang suy nghĩ cái gì, gắt gao nắm lấy tay cậu, nghiêm túc nói một câu. Cho dù quay lại một lần nữa, hắn biết sẽ phát sinh loại sự tình này, hắn vẫn sẽ không lùi bước!
“Ân!” Quý Thần Quang cúi đầu đáp lại một tiếng. Yên lặng nhìn giầy của mình, chậm rãi bước đi…… Cậu không hối hận! Chính là trong lòng có điểm khổ sở……
Trên hành lang im lặng chỉ còn lại tiếng bước chân tinh tế vọng lại…… Ngay cả không khí dường như cũng nhiễm một tầng đau thương nhàn nhạt……
Đúng lúc này, di động của Quý Tiêu Dương đột nhiên vang lên.
Quý Tiêu Dương lấy điện thoại ra, nhìn cái tên hiển thị trên màn hình, đáy mắt hiện lên u quang nhè nhẹ “Chuyện gì?”
“Boss. Tổng bộ của Thất Giác. Mộ Tinh sơn trang đã vườn không nhà trống!”
“Tiếp tục tra!” Quý Tiêu Dương nghe tin tức lão đại của Mười Hai Tinh nói, đáy mắt lóe lên sự tàn khốc……
“Boss, Tinh Tam nói, cô ấy đoán tổng công ty có nội gián!” Lão đại của Mười Hai Tinh chần chờ một chút, vẫn là đem chuyện này nói ra.
“Như thế nào?” Trong lòng Quý Tiêu Dương chấn động……
“Hợp đồng của công ty liên tiếp bị tiết lộ ra bên ngoài. Tuy rằng số lượng không lớn!”
Chết tiệt…… Quý Tiêu Dương ở trong lòng nhịn không được mắng một câu. “Gọi cho Mộ Thanh Vân, Vương Tử Mạt nhanh chóng trở về tổng bộ! Trước âm thầm điều tra! Hiện tại trong nhà ta có chuyện, tạm thời không thể bỏ đi được. Ba ngày sau sẽ trở về thành phố C!”
“Tôi đã biết! Tôi lập tức chấp hành!” Nói xong, lão đại của Mười Hai Tinh tự động cúp điện thoại.
Khuôn mặt Quý Tiêu Dương hiện lên thần sắc lo lắng, cất điện thoại vào trong túi quần. Xem ra mọi việc đều có liên quan đến tên Kỷ Nguyên kia…… Đầu tiên là để cho ông nội biết chuyện mình cùng Thần Quang. Tiếp theo dời tổng bộ đi chỗ khác làm cho mình tra được mỗi cái nhà không, lại đến chuyện công ty xuất hiện gián điệp…… Sự tình từng bước tiếp từng bước, làm cho mình không thể tập trung lực lượng đi tìm tung tích của gã! Chết tiệt……!!
“Anh hai ơi, làm sao vậy?” Quý Thần Quang nhìn sắc mặt Quý Tiêu Dương càng ngày càng xấu, trong lòng bắt đầu lo lắng. Vừa rồi anh hai nghe điện thoại, giống như công ty ở thành phố C đã xảy ra chuyện gì đó?……
“Không có việc gì đâu Thần Thần. Em đói bụng chưa? Muốn đi ăn chút gì đó không?” Quý Tiêu Dương thu hồi tâm tư, ôn nhu cười!
Ách…… Quý Thần Quang chớp chớp mắt. Anh hai rõ ràng là có việc nhưng lại không muốn cho cậu biết! Được rồi, anh hai khẳng định là có lý do của anh ấy! Quý Thần Quang nghĩ như vậy, khóe miệng liền giơ lên một nụ cười khẽ “Được ạ!”
“Tiêu Dương, Thần Quang!” Đúng lúc này, Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm cũng vừa mới tìm được phòng bệnh của Lục Dao. Vừa mới tiến đến hành lang thì thấy Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đang đứng gần đó.
“Mạc Dương, Thiên Nhiễm, hai người không về nhà à?” Quý Tiêu Dương hơi hơi kinh ngạc.
“Không, Tiêu Dương, bác gái không có việc gì đi?” Linh Thiên Nhiễm nhìn phòng bệnh của Lục Dao, nhẹ giọng hỏi một câu.
Quý Tiêu Dương trầm mặc một chút, lắc lắc đầu. “Hiện tại còn không có nói rõ được!”
“Sao lại thế?” Linh Thiên Nhiễm mơ hồ…… Chẳng lẽ là vì chuyện kia mà chịu đả kích? Có nhất thiết phải nghiêm trọng vậy không?……
“Trầm cảm!” Quý Tiêu Dương nói lời này làm cho người ta không nghe ra cảm xúc gì.
“A……” Linh Thiên Nhiễm sửng sốt…… Như thế nào lại đến mức bị trầm cảm……
“Đi thôi, trước đừng nói cái này. Mạc Dương, tôi có vài chuyện muốn nói với anh!” Ánh mắt Quý Tiêu Dương hướng về phía Mạc Dương.
“Chuyện gì?” Đôi mắt đen như mực của Mạc Dương hơi hơi tối đi.
“Tổng bộ của Thất Giác đã vườn không nhà trống. Anh cho người của anh phong tỏa toàn bộ thành phố Y đi!” Khi Quý Tiêu Dương nói lời này, trong đôi mắt màu đen hiện lên u ám thâm trầm, như là một con báo đen đang rình mồi! Lộ ra huyết tinh cùng tàn nhẫn……
“Được!” Mạc Dương gật gật đầu. Không hỏi vì cái gì, hắn biết, Tiêu Dương làm như vậy khẳng định là có lý do……
Tác giả :
L linh