Độc Bộ
Chương 169: Ăn hồi vốn!
Trong phòng, hai nữ nhân ngó chừng đối phương, tầm mắt cũng không di động, thậm chí hai mắt cũng không nháy một chút, trong không khí tràn ngập mùi thuốc súng.
Bộ Tranh nhìn hai thẩm thẩm trước mặt, lòng thầm cảm thán, hoàn cảnh quả nhiên có thể thay đổi một người, trước kia bọn họ nếu như gây lộn thì nhất định là xiên eo, chửi ầm lên nhìn xem ai có thể mắng thắng.
Mà hiện tại, hai người họ không có mở miệng mắng, ngược lại rất là khách khí…
Bộ Tranh từ trên người các nàng nghĩ đến chính mình, mấy năm nay có phải hay không đã thay đổi?
Đúng, đích xác là thay đổi, trở nên càng thêm tuấn lãng, ngọc thụ lâm phong, thông minh cơ trí…
“Công tử, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?” Viên lão bản thấy tình huống này lén lút hỏi, cắt đứt cảm giác tự sướng của Bộ Tranh.
“Không có gì, chỉ là hai nữ nhân tranh giành gia sản.” Bộ Tranh thuận miệng trả lời.
Bộ Tranh mặc dù không biết tình huống Bộ gia, nhưng vẫn hiểu được, hai vị thẩm thẩm này của mình tranh đấu vì cái gì, nhất định là tranh đoạt quyền lực và địa vị trong Bộ gia, nói trắng ra, chính là vì gia sản.
“…” Viên lão bản cũng có chút hết chỗ nói, hắn cũng muốn hỏi không phải là cái này, tranh đấu trong Bộ gia, ai cũng hiểu được, hơn nữa ở chỗ này lâu như vậy, hắn cũng đã nhìn thấy không ít lần cảnh hai người tranh đấu.
Viên lão bản muốn hỏi chính là, Bộ Tranh vì sao lại trở thành đối tượng tranh đoạt của các nàng.
“công tử, ngươi cùng hai vị phu nhân có quan hệ gì?” Viên lão bản hỏi.
“Ta là đứa cháu tiện nghi của bọn họ, cha ta là con nuôi.” Bộ Tranh rất trực tiếp nói, cái này không tính là chuyện mất mặt gì.
Không cần thiết phải dấu diếm.
“Hóa ra là như vậy…” Viên lão bản hiện tại đã biết rõ, Bộ Tranh hóa ra cũng là người Bộ gia. Nhưng lại chưa tính là người Bộ gia, người như vậy không có quyền trở thành người thừa kế, nhưng cũng là người mình, là trợ thủ phi thường hữu dụng.
“Đúng rồi lão bản, chuyện da lông ngươi vừa hỏi, là đại thẩm kia của ta muốn sao?” Bộ Tranh hỏi.
“Ừ, không sai, nhưng mà hiện tại đoán chừng không cần ta giới thiệu cho các ngươi nữa. Các ngươi đều đã biết, thậm chí không cần giao dịch.” Viên lão bản nói.
“Làm sao không cần giao dịch, ta là đổi đồ lấy tiền.” Bộ Tranh lắc đầu nói.
“Họ không phải là thẩm thẩm của ngươi sao?” Viên lão bản nói.
“Thân huynh đệ cũng phải sòng phẳng.” Bộ Tranh trả lời, trong lòng bổ sung, huống chi còn không phải là huynh đệ, lại càng không phải là thân.
“…”
“Ta nói, đại thẩm, thẩm có muốn đồ vật này hay không, đừng nhìn chằm chằm tam thẩm nữa, trên mặt hai người cũng không có thứ đồ vật này.” Bộ Tranh lúc này tiến lên phía trước, cắt đứt trận đấu của hai người.
Cũng không phải Bộ Tranh muốn khuyên can bọn họ, chẳng qua là hắn không muốn cùng bọn họ dây dưa, không có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy.
“A. Bộ Tranh, ngươi có còn hay không loại da lông tốt như vậy, cho thẩm một chút, thẩm sẽ cho ngươi thứ tốt.” Đại thẩm nhìn về phía Bộ Tranh cười nói.
“Thứ tốt cũng không cần, ta chỉ muốn tiền, hoặc là cho ta dược liệu, tài liệu luyện khí cũng được.” Bộ Tranh nói.
“Những thứ đó ta sao có thể có, ngươi muốn tiền là được rồi, bao nhiêu bạc tùy ngươi ra giá.” Đại thẩm cười nói, nàng cũng không chú ý Bộ Tranh cần dược liệu và tài liệu luyện khí làm gì, nếu như nàng ngẫm nghĩ một chút mà nói, liền sẽ hiểu được, Bộ Tranh có thể làm được cái gì mới muốn chúng.
Nếu như hiểu được điều này, so sánh với những điều thẩm ta tưởng tượng còn tốt hơn, đáng giá để mượn hơi hơn, sẽ ra giá cao hơn nhiều.
“Bộ Tranh, ngươi có vật gì tốt cho tam thẩm không, tam thẩm đối với ngươi khi còn bé cũng không tệ, cùng ngươi từng chơi đùa rất vui vẻ.” tam thẩm Thúy Chi mở miệng nói.
Đúng vậy, là cùng nhau chơi đùa qua, nếu như nói thím chơi của thím, coi như là ta chơi của ta!
“Ta nói Thúy Hoa, ngươi đừng cái gì cũng muốn đoạt, ngươi không mệt mỏi sao?” Đại thẩm lúc này có chút khinh bỉ nói.
“Hai vị thẩm thẩm, các thẩm cũng đừng nói nữa, các thẩm nói thể nào cũng là người cùng một nhà, vật này ta còn có, các thẩm đưa tiền là mua được, giá tiền ta tin rằng Viên lão bản sẽ rất công đạo, không để các thẩm lỗ lã.” Bộ Tranh vừa nói, một bên lấy ra hai tấm thượng hạng da lông yêu thú, vì sợ bọn họ lại cãi vã, hắn lấy ra cùng một loại yêu thú, cùng một loại màu lông, chỉ là lớn nhỏ có một chút khác nhau, đây là điều không tránh khỏi.
Mà hắn cũng không tính toán chặt chém bọn họ một bữa, giá tiền là để cho Viên lão bản nói, cái này rất là công đạo.
Viên lão bản lúc nhìn đến tấm da lông kia, liền vuốt vẻ mặt kích động, thanh âm có điểm run rẩy: “Đây là da tử điện điêu(chồn), là thứ đồ tốt, lớn như vậy, hoàn toàn có thể làm ra một kiện cừu bì y không tệ, đáng giá ngàn vàng.
“Vật này đáng tiền vậy sao?” Bộ Tranh có chút ngoài ý muốn, hắn liền cảm thấy cái này tương đối không tệ, coi như là thượng hạng, nhưng cũng không phải là cực phẩm, không nghĩ tới Viên lão bản lại kích động như vậy, đúng là bộ dạng cực phẩm.
“Dĩ nhiên, đây là thứ tốt ngàn vàng khó cầu, tử điện điêu quá ít thấy, cũng rất cẩn thận, tốc độ rất nhanh, có thể phát hiện là không tệ rồi, huống chi còn săn giết được, hơn nữa lại đầy đủ như vậy.” Viên lão bản tiếp tục vuốt ve tấm da tử điện điêu kia, phảng phất không sờ một hồi sẽ làm cho hắn khó chịu.
“Rất khó bắt sao?” Bộ Tranh có chút hoài nghi, lúc hắn bắt hai con chồn tử điện điêu này, phát hiện rất dễ dàng a, nếu so với những yêu thú khác còn đơn giản hơn một chút.
Bộ Tranh có lẽ không biết, người bình thường muốn bắt tử điện điêu đúng là rất phiền toái, nhưng hắn không giống vậy, hắn có Vượng Tài, Vượng Tài có thể dễ dàng tìm được tử điện điêu, mà thân pháp của hắn cũng có thể đuổi theo tử điện điêu.
Tử điện điêu khó bắt là bởi vì thân pháp xảo quyệt, hơn nữa giỏi về ẩn núp, ẩn giấu dưới mặt đất, đào thành động, làm cho người ta không tìm được, nhưng Vượng Tài lại có thể nghe thấy được mùi vị của nó, nói cho Bộ Tranh ở chỗ nào, sau đó hướng vào động hun thuốc, đào ra là xong.
“Đúng là tương đối khó khăn, ngươi không biết sao?” Viên lão bản hỏi, nếu Bộ Tranh bắt được, vậy hắn phải hiểu khó khăn trong đó mới đúng.
“Dĩ nhiên không biết, những thứ này là do ta mua được.” Bộ Tranh nói thẳng, hắn không có tiết lộ chuyện mình ở trong yêu tú sâm lâm, dĩ nhiên không thể nói mình bắt.
“Đúng rồi, ta quên mất, ngươi đã nói qua, ngươi đúng là may mắn, có thể thu được loại thứ tốt thế này, ngươi là dùng bao nhiêu tiền mua? Đừng hiểu lầm, ta sợ là ta nói ít, đến lúc đó ngươi liền thua lỗ.” Viên lão bản tiếp tục nói.
“Giá tiền này muốn giữ bí mật, dù sao ngươi cứ nói giá thị trường là được, ta xem thích hợp hay không.” Bộ Tranh nói.
“Cái này, theo giá thị trường là năm trăm lượng.”
“Một tấm?” Bộ Tranh nghi ngờ nói.
“Ừ!”
“Đây cũng không phải là rất quý, cộng dồn lại mới một ngàn lượng bạc, ta mới vừa xài năm trăm lượng mua một đống đồ bỏ đi của người khác, Viên lão bản, trước ngươi khoa trương như vậy là đùa sao?” Bộ Tranh thuận miệng nói, sau đó tiện tay cầm lấy một chén trà ngon thượng đẳng lên uống.
Lời của Bộ Tranh nhất thời để cho hai vị thẩm thẩm của hắn ngẩn ngơ. Bọn họ vốn tưởng rằng hắn là loại tiểu tử ở nông thôn, không nghĩ tới Bộ Tranh ngay cả một ngàn lượng bạc cũng không để vào mắt, chuyện này đã nắm ngoài ý liệu của các nàng.
Xem ra muốn thu mua hắn phải tăng thêm rồi.
“Bộ Tranh công tử, ngươi lầm rồi, đây cũng không phải là bạc, mà là vàng, năm trăm lượng vàng, đó chính là năm ngàn lượng bạc, hai tấm, đó chính là một vạn lượng bạc.
“Phốc…” Bộ Tranh vốn uống trà vào miệng liền phun ra ngoài, làm cho chút ít lá trà cũng phun ra, mà rất không đúng dịp, vừa lúc phun trên mặt đại thẩm.
Nhưng Bộ Tranh cũng không để ý vẻ mặt đại thẩm, chẳng qua là ngơ ngác hỏi Viên lão bản: “Ngươi nói gì, là vàng. Một ngàn lượng vàng, chẳng khác gì là một vạn lượng bạc?”
Số lẻ nói sau. Cái giá này đúng là thay đổi hoàn toàn!!
“Ừ! Không sai, ta nói tất cả đều là thật, đây mới đúng là áo lông ngàn vàng, năm trăm lượng vẫn là còn ít, nếu như ngươi nâng một chút, bảy tám trăm cũng có thể bán đi, nếu như gặp người ưa thích, ngàn vàng cũng dễ dàng đạt được.” Viên lão bản gật đầu nói.
“Quên đi, nói thế nào cũng là thẩm thẩm của ta, năm trăm lượng vàng là đủ rồi, không biết hai vị thẩm thẩm có hay không số tiền này?.” Bộ Tranh hỏi.
Đại thẩm lúc này đã được nha đầu bên cạnh lau mặt, thiếu trang điểm nhìn già hơn một chút, nhưng tựa hồ cũng không kém quá nhiều, quả nhiên là ăn dưỡng nhan đan cùng trang điểm là hoàn toàn không giống nhau.
Mà đại thẩm cũng không tức giận, ngược lại cười nói: “Cái này yên tâm, ta có, nhưng không mang trên người, không bằng ngươi cùng ta về lấy tiền?”
“Đại tẩu, ngươi chừng trên người cũng không có năm trăm lượng vàng, có muốn ta cho mượn, đến lúc đó chúng ta mặc y phục giống nhau xuất hiện.” tam thẩm Thúy Chi cười cười, rất nhanh lấy ra hơn hai ngàn kim phiếu.
Mặc dù có Càn Khôn vật, nhưng vàng dù sao cũng chiếm nhiều diện tích, nếu như có thể dùng kim phiếu thay thế, tự nhiên dùng kim phiếu là tốt nhất, trừ phi là giống như Bộ Tranh, chỉ cần không chuẩn bị xài, hắn cũng sẽ đổi thành tiền mặt hiện ngân, ít nhất trước mắt hắn cũng làm như vậy.
Mà khi tam thẩm nhẹ nhàng như vậy lấy ra ngàn lượng hoàng kim, Bộ Tranh lại một lần nữa cảm thán sự biến hóa thật sự quá lớn, trước kia vì mấy đồng tiền mà gây lộn, hiện tại tùy thân mang theo ngàn vàng, cũng tiện tay tiêu xài, không cần suy nghĩ.
“Ngươi đừng hòng chiếm tiện nghi, cái này một tấm là của ta, ta trước hết mời Bộ Tranh ăn một bữa cơm, bảo Hạ Hà trở về lấy, chỉ là Viên lão bản, giúp ta làm một cái áo lông thật đẹp, ngàn vạn lần không nên giống y phục của Thúy Hoa.” Đại thẩm trực tiếp lấy đi tấm da lớn hơn một chút, cũng không cho tam thẩm cơ hội, trực tiếp bảo Viên lão bản đi làm y phục.
“Cái này ngươi yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không làm y phục giống nhau, tuyệt đối là độc nhất vô nhị.” Viên lão bản lập tức nói.
“Cần ngươi mời sao? Bộ Tranh, tam thẩm đưa ngươi đi tẩy trần, thuận tiện kêu chị ngươi cùng đi” tam thẩm lôi kéo Bộ Tranh nói.
“Đi tửu lâu ăn sao?” Bộ Tranh hai mắt sáng ngời.
“Dĩ nhiên, ta mời ngươi đi Long Phượng lâu tốt nhất trong thành.” Đại thẩm nói.
“Ta có thể muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu sao?” Bộ Tranh lại một lần nữa hỏi.
“Dĩ nhiên! Cái này còn cần phải hỏi sao?” đại thẩm gật đầu, hoàn toàn vô tình nói, cho dù là ăn quá no cũng được.
“Tốt tốt, chúng ta đi ngay bây giờ sao!!” Bộ Tranh hưng phấn nói.
“Ừ, để kêu Vân Phi ca của ngươi đến” đại thẩm gật đầu, để thiếp thân nha hoàn trở về lấy tiền, thuận tiện gọi, ,à đồng thời, tam thẩm cũng làm như thế.
“Ừ, kêu những người khác nữa, tất cả mọi người cùng đến, các ngươi cùng nhau mời ta.” Bộ Tranh gật đầu.
“Cái này, chúng ta mời là được rồi.”
“Không được, mọi người cùng nhau thôi, nếu không ta sợ ngươi thừa nhận không nổi.” Bộ Tranh lắc đầu nói.
“Làm sao có thể, cho dù ngươi đem cả Long Phượng Lâu cũng ăn, ta cũng vẫn gánh chịu được.” đại thẩm cười nói, dĩ nhiên, lời này cũng chỉ là nói một chút, có thể ăn hết một phần cũng không tệ rồi, đừng nói là toàn bộ.
“Đại tẩu, ngươi đừng tiêu pha như vậy, chúng ta cũng là thẩm thẩm của Bộ Tranh, nên thế” tam thẩm vì không để cho đại thẩm một mình cho Bộ Tranh chỗ tốt, liền chuẩn bị cùng những người khác cùng đi mời khách.
Rất nhanh, những thẩm thẩm khác của Bộ Tranh xuất hiện, các nàng tựa hồ cũng hiểu được tầm quan trọng hiện tại của Bộ Tranh, mời một bữa cơm không phải là nói chơi.
Mà đây chính là kết quả Bộ tranh muốn thấy!!
Hắc hắc, các người chờ xem, ta muốn đem thứ các người trước kia ăn của ta, ăn hồi vốn cho bằng hết !!
Bộ Tranh nhìn hai thẩm thẩm trước mặt, lòng thầm cảm thán, hoàn cảnh quả nhiên có thể thay đổi một người, trước kia bọn họ nếu như gây lộn thì nhất định là xiên eo, chửi ầm lên nhìn xem ai có thể mắng thắng.
Mà hiện tại, hai người họ không có mở miệng mắng, ngược lại rất là khách khí…
Bộ Tranh từ trên người các nàng nghĩ đến chính mình, mấy năm nay có phải hay không đã thay đổi?
Đúng, đích xác là thay đổi, trở nên càng thêm tuấn lãng, ngọc thụ lâm phong, thông minh cơ trí…
“Công tử, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?” Viên lão bản thấy tình huống này lén lút hỏi, cắt đứt cảm giác tự sướng của Bộ Tranh.
“Không có gì, chỉ là hai nữ nhân tranh giành gia sản.” Bộ Tranh thuận miệng trả lời.
Bộ Tranh mặc dù không biết tình huống Bộ gia, nhưng vẫn hiểu được, hai vị thẩm thẩm này của mình tranh đấu vì cái gì, nhất định là tranh đoạt quyền lực và địa vị trong Bộ gia, nói trắng ra, chính là vì gia sản.
“…” Viên lão bản cũng có chút hết chỗ nói, hắn cũng muốn hỏi không phải là cái này, tranh đấu trong Bộ gia, ai cũng hiểu được, hơn nữa ở chỗ này lâu như vậy, hắn cũng đã nhìn thấy không ít lần cảnh hai người tranh đấu.
Viên lão bản muốn hỏi chính là, Bộ Tranh vì sao lại trở thành đối tượng tranh đoạt của các nàng.
“công tử, ngươi cùng hai vị phu nhân có quan hệ gì?” Viên lão bản hỏi.
“Ta là đứa cháu tiện nghi của bọn họ, cha ta là con nuôi.” Bộ Tranh rất trực tiếp nói, cái này không tính là chuyện mất mặt gì.
Không cần thiết phải dấu diếm.
“Hóa ra là như vậy…” Viên lão bản hiện tại đã biết rõ, Bộ Tranh hóa ra cũng là người Bộ gia. Nhưng lại chưa tính là người Bộ gia, người như vậy không có quyền trở thành người thừa kế, nhưng cũng là người mình, là trợ thủ phi thường hữu dụng.
“Đúng rồi lão bản, chuyện da lông ngươi vừa hỏi, là đại thẩm kia của ta muốn sao?” Bộ Tranh hỏi.
“Ừ, không sai, nhưng mà hiện tại đoán chừng không cần ta giới thiệu cho các ngươi nữa. Các ngươi đều đã biết, thậm chí không cần giao dịch.” Viên lão bản nói.
“Làm sao không cần giao dịch, ta là đổi đồ lấy tiền.” Bộ Tranh lắc đầu nói.
“Họ không phải là thẩm thẩm của ngươi sao?” Viên lão bản nói.
“Thân huynh đệ cũng phải sòng phẳng.” Bộ Tranh trả lời, trong lòng bổ sung, huống chi còn không phải là huynh đệ, lại càng không phải là thân.
“…”
“Ta nói, đại thẩm, thẩm có muốn đồ vật này hay không, đừng nhìn chằm chằm tam thẩm nữa, trên mặt hai người cũng không có thứ đồ vật này.” Bộ Tranh lúc này tiến lên phía trước, cắt đứt trận đấu của hai người.
Cũng không phải Bộ Tranh muốn khuyên can bọn họ, chẳng qua là hắn không muốn cùng bọn họ dây dưa, không có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy.
“A. Bộ Tranh, ngươi có còn hay không loại da lông tốt như vậy, cho thẩm một chút, thẩm sẽ cho ngươi thứ tốt.” Đại thẩm nhìn về phía Bộ Tranh cười nói.
“Thứ tốt cũng không cần, ta chỉ muốn tiền, hoặc là cho ta dược liệu, tài liệu luyện khí cũng được.” Bộ Tranh nói.
“Những thứ đó ta sao có thể có, ngươi muốn tiền là được rồi, bao nhiêu bạc tùy ngươi ra giá.” Đại thẩm cười nói, nàng cũng không chú ý Bộ Tranh cần dược liệu và tài liệu luyện khí làm gì, nếu như nàng ngẫm nghĩ một chút mà nói, liền sẽ hiểu được, Bộ Tranh có thể làm được cái gì mới muốn chúng.
Nếu như hiểu được điều này, so sánh với những điều thẩm ta tưởng tượng còn tốt hơn, đáng giá để mượn hơi hơn, sẽ ra giá cao hơn nhiều.
“Bộ Tranh, ngươi có vật gì tốt cho tam thẩm không, tam thẩm đối với ngươi khi còn bé cũng không tệ, cùng ngươi từng chơi đùa rất vui vẻ.” tam thẩm Thúy Chi mở miệng nói.
Đúng vậy, là cùng nhau chơi đùa qua, nếu như nói thím chơi của thím, coi như là ta chơi của ta!
“Ta nói Thúy Hoa, ngươi đừng cái gì cũng muốn đoạt, ngươi không mệt mỏi sao?” Đại thẩm lúc này có chút khinh bỉ nói.
“Hai vị thẩm thẩm, các thẩm cũng đừng nói nữa, các thẩm nói thể nào cũng là người cùng một nhà, vật này ta còn có, các thẩm đưa tiền là mua được, giá tiền ta tin rằng Viên lão bản sẽ rất công đạo, không để các thẩm lỗ lã.” Bộ Tranh vừa nói, một bên lấy ra hai tấm thượng hạng da lông yêu thú, vì sợ bọn họ lại cãi vã, hắn lấy ra cùng một loại yêu thú, cùng một loại màu lông, chỉ là lớn nhỏ có một chút khác nhau, đây là điều không tránh khỏi.
Mà hắn cũng không tính toán chặt chém bọn họ một bữa, giá tiền là để cho Viên lão bản nói, cái này rất là công đạo.
Viên lão bản lúc nhìn đến tấm da lông kia, liền vuốt vẻ mặt kích động, thanh âm có điểm run rẩy: “Đây là da tử điện điêu(chồn), là thứ đồ tốt, lớn như vậy, hoàn toàn có thể làm ra một kiện cừu bì y không tệ, đáng giá ngàn vàng.
“Vật này đáng tiền vậy sao?” Bộ Tranh có chút ngoài ý muốn, hắn liền cảm thấy cái này tương đối không tệ, coi như là thượng hạng, nhưng cũng không phải là cực phẩm, không nghĩ tới Viên lão bản lại kích động như vậy, đúng là bộ dạng cực phẩm.
“Dĩ nhiên, đây là thứ tốt ngàn vàng khó cầu, tử điện điêu quá ít thấy, cũng rất cẩn thận, tốc độ rất nhanh, có thể phát hiện là không tệ rồi, huống chi còn săn giết được, hơn nữa lại đầy đủ như vậy.” Viên lão bản tiếp tục vuốt ve tấm da tử điện điêu kia, phảng phất không sờ một hồi sẽ làm cho hắn khó chịu.
“Rất khó bắt sao?” Bộ Tranh có chút hoài nghi, lúc hắn bắt hai con chồn tử điện điêu này, phát hiện rất dễ dàng a, nếu so với những yêu thú khác còn đơn giản hơn một chút.
Bộ Tranh có lẽ không biết, người bình thường muốn bắt tử điện điêu đúng là rất phiền toái, nhưng hắn không giống vậy, hắn có Vượng Tài, Vượng Tài có thể dễ dàng tìm được tử điện điêu, mà thân pháp của hắn cũng có thể đuổi theo tử điện điêu.
Tử điện điêu khó bắt là bởi vì thân pháp xảo quyệt, hơn nữa giỏi về ẩn núp, ẩn giấu dưới mặt đất, đào thành động, làm cho người ta không tìm được, nhưng Vượng Tài lại có thể nghe thấy được mùi vị của nó, nói cho Bộ Tranh ở chỗ nào, sau đó hướng vào động hun thuốc, đào ra là xong.
“Đúng là tương đối khó khăn, ngươi không biết sao?” Viên lão bản hỏi, nếu Bộ Tranh bắt được, vậy hắn phải hiểu khó khăn trong đó mới đúng.
“Dĩ nhiên không biết, những thứ này là do ta mua được.” Bộ Tranh nói thẳng, hắn không có tiết lộ chuyện mình ở trong yêu tú sâm lâm, dĩ nhiên không thể nói mình bắt.
“Đúng rồi, ta quên mất, ngươi đã nói qua, ngươi đúng là may mắn, có thể thu được loại thứ tốt thế này, ngươi là dùng bao nhiêu tiền mua? Đừng hiểu lầm, ta sợ là ta nói ít, đến lúc đó ngươi liền thua lỗ.” Viên lão bản tiếp tục nói.
“Giá tiền này muốn giữ bí mật, dù sao ngươi cứ nói giá thị trường là được, ta xem thích hợp hay không.” Bộ Tranh nói.
“Cái này, theo giá thị trường là năm trăm lượng.”
“Một tấm?” Bộ Tranh nghi ngờ nói.
“Ừ!”
“Đây cũng không phải là rất quý, cộng dồn lại mới một ngàn lượng bạc, ta mới vừa xài năm trăm lượng mua một đống đồ bỏ đi của người khác, Viên lão bản, trước ngươi khoa trương như vậy là đùa sao?” Bộ Tranh thuận miệng nói, sau đó tiện tay cầm lấy một chén trà ngon thượng đẳng lên uống.
Lời của Bộ Tranh nhất thời để cho hai vị thẩm thẩm của hắn ngẩn ngơ. Bọn họ vốn tưởng rằng hắn là loại tiểu tử ở nông thôn, không nghĩ tới Bộ Tranh ngay cả một ngàn lượng bạc cũng không để vào mắt, chuyện này đã nắm ngoài ý liệu của các nàng.
Xem ra muốn thu mua hắn phải tăng thêm rồi.
“Bộ Tranh công tử, ngươi lầm rồi, đây cũng không phải là bạc, mà là vàng, năm trăm lượng vàng, đó chính là năm ngàn lượng bạc, hai tấm, đó chính là một vạn lượng bạc.
“Phốc…” Bộ Tranh vốn uống trà vào miệng liền phun ra ngoài, làm cho chút ít lá trà cũng phun ra, mà rất không đúng dịp, vừa lúc phun trên mặt đại thẩm.
Nhưng Bộ Tranh cũng không để ý vẻ mặt đại thẩm, chẳng qua là ngơ ngác hỏi Viên lão bản: “Ngươi nói gì, là vàng. Một ngàn lượng vàng, chẳng khác gì là một vạn lượng bạc?”
Số lẻ nói sau. Cái giá này đúng là thay đổi hoàn toàn!!
“Ừ! Không sai, ta nói tất cả đều là thật, đây mới đúng là áo lông ngàn vàng, năm trăm lượng vẫn là còn ít, nếu như ngươi nâng một chút, bảy tám trăm cũng có thể bán đi, nếu như gặp người ưa thích, ngàn vàng cũng dễ dàng đạt được.” Viên lão bản gật đầu nói.
“Quên đi, nói thế nào cũng là thẩm thẩm của ta, năm trăm lượng vàng là đủ rồi, không biết hai vị thẩm thẩm có hay không số tiền này?.” Bộ Tranh hỏi.
Đại thẩm lúc này đã được nha đầu bên cạnh lau mặt, thiếu trang điểm nhìn già hơn một chút, nhưng tựa hồ cũng không kém quá nhiều, quả nhiên là ăn dưỡng nhan đan cùng trang điểm là hoàn toàn không giống nhau.
Mà đại thẩm cũng không tức giận, ngược lại cười nói: “Cái này yên tâm, ta có, nhưng không mang trên người, không bằng ngươi cùng ta về lấy tiền?”
“Đại tẩu, ngươi chừng trên người cũng không có năm trăm lượng vàng, có muốn ta cho mượn, đến lúc đó chúng ta mặc y phục giống nhau xuất hiện.” tam thẩm Thúy Chi cười cười, rất nhanh lấy ra hơn hai ngàn kim phiếu.
Mặc dù có Càn Khôn vật, nhưng vàng dù sao cũng chiếm nhiều diện tích, nếu như có thể dùng kim phiếu thay thế, tự nhiên dùng kim phiếu là tốt nhất, trừ phi là giống như Bộ Tranh, chỉ cần không chuẩn bị xài, hắn cũng sẽ đổi thành tiền mặt hiện ngân, ít nhất trước mắt hắn cũng làm như vậy.
Mà khi tam thẩm nhẹ nhàng như vậy lấy ra ngàn lượng hoàng kim, Bộ Tranh lại một lần nữa cảm thán sự biến hóa thật sự quá lớn, trước kia vì mấy đồng tiền mà gây lộn, hiện tại tùy thân mang theo ngàn vàng, cũng tiện tay tiêu xài, không cần suy nghĩ.
“Ngươi đừng hòng chiếm tiện nghi, cái này một tấm là của ta, ta trước hết mời Bộ Tranh ăn một bữa cơm, bảo Hạ Hà trở về lấy, chỉ là Viên lão bản, giúp ta làm một cái áo lông thật đẹp, ngàn vạn lần không nên giống y phục của Thúy Hoa.” Đại thẩm trực tiếp lấy đi tấm da lớn hơn một chút, cũng không cho tam thẩm cơ hội, trực tiếp bảo Viên lão bản đi làm y phục.
“Cái này ngươi yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không làm y phục giống nhau, tuyệt đối là độc nhất vô nhị.” Viên lão bản lập tức nói.
“Cần ngươi mời sao? Bộ Tranh, tam thẩm đưa ngươi đi tẩy trần, thuận tiện kêu chị ngươi cùng đi” tam thẩm lôi kéo Bộ Tranh nói.
“Đi tửu lâu ăn sao?” Bộ Tranh hai mắt sáng ngời.
“Dĩ nhiên, ta mời ngươi đi Long Phượng lâu tốt nhất trong thành.” Đại thẩm nói.
“Ta có thể muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu sao?” Bộ Tranh lại một lần nữa hỏi.
“Dĩ nhiên! Cái này còn cần phải hỏi sao?” đại thẩm gật đầu, hoàn toàn vô tình nói, cho dù là ăn quá no cũng được.
“Tốt tốt, chúng ta đi ngay bây giờ sao!!” Bộ Tranh hưng phấn nói.
“Ừ, để kêu Vân Phi ca của ngươi đến” đại thẩm gật đầu, để thiếp thân nha hoàn trở về lấy tiền, thuận tiện gọi, ,à đồng thời, tam thẩm cũng làm như thế.
“Ừ, kêu những người khác nữa, tất cả mọi người cùng đến, các ngươi cùng nhau mời ta.” Bộ Tranh gật đầu.
“Cái này, chúng ta mời là được rồi.”
“Không được, mọi người cùng nhau thôi, nếu không ta sợ ngươi thừa nhận không nổi.” Bộ Tranh lắc đầu nói.
“Làm sao có thể, cho dù ngươi đem cả Long Phượng Lâu cũng ăn, ta cũng vẫn gánh chịu được.” đại thẩm cười nói, dĩ nhiên, lời này cũng chỉ là nói một chút, có thể ăn hết một phần cũng không tệ rồi, đừng nói là toàn bộ.
“Đại tẩu, ngươi đừng tiêu pha như vậy, chúng ta cũng là thẩm thẩm của Bộ Tranh, nên thế” tam thẩm vì không để cho đại thẩm một mình cho Bộ Tranh chỗ tốt, liền chuẩn bị cùng những người khác cùng đi mời khách.
Rất nhanh, những thẩm thẩm khác của Bộ Tranh xuất hiện, các nàng tựa hồ cũng hiểu được tầm quan trọng hiện tại của Bộ Tranh, mời một bữa cơm không phải là nói chơi.
Mà đây chính là kết quả Bộ tranh muốn thấy!!
Hắc hắc, các người chờ xem, ta muốn đem thứ các người trước kia ăn của ta, ăn hồi vốn cho bằng hết !!
Tác giả :
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh