Đô Thị Dạ Chiến Ma Pháp Thiếu Nam
Chương 94: Phương Nhiên độc thoại
Từ trước đến nay mình không nghĩ tới thuở nhỏ bởi vì giấc mơ trở thành anh hùng mà ghi lại những kiến thức y khóa kia sẽ phát huy được tác dụng.
Hiển nhiên, mình cũng chưa từng nghĩ đến sẽ gặp được một cô gái mị hoặc và nguy hiểm như vậy.
Dù cho từ góc độ lý tính mà nói.
Khoảnh khắc trao đổi trái tim với nhau, mình vẫn còn rất sợ hãi.
Nhưng mình không có lựa chọn nào khác.
Nếu mình không làm như thế, người kia hứa hẹn cẩn thận với mình có phải sẽ chết hay không?
Nàng vốn vẫn luôn giúp mình.
Nếu như nàng phải trả giá sự an toàn của bản thân vì chính nghĩa của mình...
Vậy cũng làm cho người ta buồn nôn lắm rồi.
Trước khi cứu Ma Nữ, mình đã tự hỏi bản thân vô số lần.
Phương Nhiên, mày điên rồi sao?
Nhưng mình vẫn làm như vậy
Giả nhân giả nghĩa? Buồn cười? Ngu xuẩn? Hay là trung nhị, xúc động?
Mình không biết người khác sẽ nói như thế nào, nhưng mà, nếu ra bên ngoài sẽ tử vong thì mình cũng không biết biện pháp nào khác tốt hơn.
Mình vẫn luôn cho rằng đối diện với tử vong, mỗi người đều sẽ trở nên điên cuồng.
Người đó sẽ làm rất nhiều việc mà bọn họ đã từng không thể tin được.
Tựa như giao trái tim của mình cho ngươi người khác.
Sợ hãi, bất an, khó chịu,
Một giây khi mất đi trái tim, cảm giác rất trống rỗng, băng lãnh và khó chịu.
Nhưng mà, sau này mình vẫn phải sống sót như thế.
Tiêu hao hết ma năng sẽ gây choáng váng trong vài giây.
Chẳng may mà thẻ bài【 CREATE 】mất đi hiệu lực thì mình sẽ chết.
Giống như là người chỉ có thể đeo mặt nạ thở oxy mới có thể sống sót, sự bất an vẫn luôn khóa kín ở trong lòng.
Tuy nhiên khi thấy Ma Nữ khôi phục, trong chớp mắt khốn cảnh cũng được giải quyết.
Kỳ quái là mình cũng không có bao nhiêu hối hận.
Đúng vậy, vốn dĩ mình cho rằng mình sẽ hối hận.
Mình cũng không phải là Thánh Nhân gì đó, cũng không trở thành anh hùng.
Vì trong lòng đã từng có một niềm tin chính nghĩa, dựng bằng mạng của mình hoặc mạng của bạn bè.
Dù cho mình xem, loại "Phim tình tiết" này cũng rất ngu xuẩn.
Nhưng may thay...
Mình giao dịch thành công với Ma Nữ xinh đẹp mà nguy hiểm kia.
Mặc dù không rõ đến cùng nàng đang nghĩ gì, song, cuối cùng nàng cũng đồng ý giúp mình.
A a, Năng lực đó chẳng khác nào BUG cả.
Vừa tới tay không được bao lâu, tuy rằng trong 52 thẻ bài Clow, thẻ bài【 CREATE 】cũng thuộc về những quân bài đặc biệt và mạnh mẽ nhất.
Còn không biết dùng như thế nào thì đã bị mình khóa vào trong trái tim.
Cái gì? Ngươi hỏi ta vì sao lại muốn tự mình gánh chịu trách nhiệm? Giao cho Nữ Vương đại nhân không phải tốt hơn hả?
A, vì sao?
Nếu bởi vì trách nhiệm của ngươi dẫn đến uy hiếp sinh mệnh ngươi, nhưng ngươi có thể để người thân thay ngươi đi chết.
Ngươi đồng ý không?
- -------------------------
Editor: truyện mới của ta, thể loại ma pháp, hậu cung, hài hước: Học Tỷ của ta biết ma pháp (Dịch)
Hiển nhiên, mình cũng chưa từng nghĩ đến sẽ gặp được một cô gái mị hoặc và nguy hiểm như vậy.
Dù cho từ góc độ lý tính mà nói.
Khoảnh khắc trao đổi trái tim với nhau, mình vẫn còn rất sợ hãi.
Nhưng mình không có lựa chọn nào khác.
Nếu mình không làm như thế, người kia hứa hẹn cẩn thận với mình có phải sẽ chết hay không?
Nàng vốn vẫn luôn giúp mình.
Nếu như nàng phải trả giá sự an toàn của bản thân vì chính nghĩa của mình...
Vậy cũng làm cho người ta buồn nôn lắm rồi.
Trước khi cứu Ma Nữ, mình đã tự hỏi bản thân vô số lần.
Phương Nhiên, mày điên rồi sao?
Nhưng mình vẫn làm như vậy
Giả nhân giả nghĩa? Buồn cười? Ngu xuẩn? Hay là trung nhị, xúc động?
Mình không biết người khác sẽ nói như thế nào, nhưng mà, nếu ra bên ngoài sẽ tử vong thì mình cũng không biết biện pháp nào khác tốt hơn.
Mình vẫn luôn cho rằng đối diện với tử vong, mỗi người đều sẽ trở nên điên cuồng.
Người đó sẽ làm rất nhiều việc mà bọn họ đã từng không thể tin được.
Tựa như giao trái tim của mình cho ngươi người khác.
Sợ hãi, bất an, khó chịu,
Một giây khi mất đi trái tim, cảm giác rất trống rỗng, băng lãnh và khó chịu.
Nhưng mà, sau này mình vẫn phải sống sót như thế.
Tiêu hao hết ma năng sẽ gây choáng váng trong vài giây.
Chẳng may mà thẻ bài【 CREATE 】mất đi hiệu lực thì mình sẽ chết.
Giống như là người chỉ có thể đeo mặt nạ thở oxy mới có thể sống sót, sự bất an vẫn luôn khóa kín ở trong lòng.
Tuy nhiên khi thấy Ma Nữ khôi phục, trong chớp mắt khốn cảnh cũng được giải quyết.
Kỳ quái là mình cũng không có bao nhiêu hối hận.
Đúng vậy, vốn dĩ mình cho rằng mình sẽ hối hận.
Mình cũng không phải là Thánh Nhân gì đó, cũng không trở thành anh hùng.
Vì trong lòng đã từng có một niềm tin chính nghĩa, dựng bằng mạng của mình hoặc mạng của bạn bè.
Dù cho mình xem, loại "Phim tình tiết" này cũng rất ngu xuẩn.
Nhưng may thay...
Mình giao dịch thành công với Ma Nữ xinh đẹp mà nguy hiểm kia.
Mặc dù không rõ đến cùng nàng đang nghĩ gì, song, cuối cùng nàng cũng đồng ý giúp mình.
A a, Năng lực đó chẳng khác nào BUG cả.
Vừa tới tay không được bao lâu, tuy rằng trong 52 thẻ bài Clow, thẻ bài【 CREATE 】cũng thuộc về những quân bài đặc biệt và mạnh mẽ nhất.
Còn không biết dùng như thế nào thì đã bị mình khóa vào trong trái tim.
Cái gì? Ngươi hỏi ta vì sao lại muốn tự mình gánh chịu trách nhiệm? Giao cho Nữ Vương đại nhân không phải tốt hơn hả?
A, vì sao?
Nếu bởi vì trách nhiệm của ngươi dẫn đến uy hiếp sinh mệnh ngươi, nhưng ngươi có thể để người thân thay ngươi đi chết.
Ngươi đồng ý không?
- -------------------------
Editor: truyện mới của ta, thể loại ma pháp, hậu cung, hài hước: Học Tỷ của ta biết ma pháp (Dịch)
Tác giả :
Nguyệt Tâm Bất Biến